Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18

Tiết thứ hai ngày hôm nay là tiết học Bay, vì chưa đến giờ nên lớp còn khá trống, Isa tìm chỗ trống ngồi xuống, cô lấy đũa phép ra.
Một trong hai cây đũa phép của cô tự làm ra, cây đũa phép cô tự tạo ra, độc nhất vô nhị, vì ma lực trong người cô quá lớn, tất cả đũa phép lúc trước của cô đều tan nát.

Cây đũa phép này bất cứ ai cũng có thể sử dụng nhưng nó chỉ nhận duy nhất một vị chủ nhân. Điểm đặc biệt khi cô tạo ra từ cây đũa phép này chính là bất cứ ai cầm nó thì nó sẽ nở hoa. Đúng ! Chính là nở hoa ! Hoa sẽ nở ngẫu nhiên dựa vào tâm trạng hiện tại của người đó. Thoạt nhìn nhìn qua thì cây đũa phép cô vô cùng đơn giản nhưng nó chứa lượng lớn ma lực của cô trong đó, nó phân biệt được tốt xấu , ai sử dụng nó với tâm địa độc ác muốn chiếm đoạt thì nó sẽ không bao giờ nở hoa, không nở hoa là không có ma lực, không có ma lực thì cũng như đồ vút! Thân đũa phép làm từ gỗ phép của cây Thiên Long, lõi là 1 giọt nước mắt của nữ hoàng thiên nhiên vì thế nên đũa phép cô có thể nở hoa.

Còn cây đũa còn lại thì được làm từ xương tử thần, nanh Tử Xà, nước mắt Phượng Hoàng và một giọt nước mắt của người cá. Cây đũa phép ấy có hình dạng hơi giống như một cây bút, dài khoảng 11inch từ đầu đũa rất nhọn gióng như con dao vậy. Công dụng của nó không chỉ dùng để làm phép mà còn để giết người. Trong tương lai năm *7*5 những thực thể có sức mạnh giống phù thuỷ nhưng tà ác hơn xuất hiện người của hành tinh ****** đã hợp tác với trái đất và tạo ra một vũ khi làm vô hiệu hóa phép thật

Mân mê đũa phép trên tay, thời gian cũng đã tới, học viên của 2 Nhà Gryfindor và Slytherin đã tới sân. Isa cất đũa phép vào, đứng dậy. Lowen nhanh chân chạy đến đứng chung với cô, giáo sư đi tới, bắt đầu buổi học .

" Các em đang đứng tại đây để học về môn Bay, ta là Rolanda Hooch.

Bây giờ hãy đặt tay trước chổi bay của các em và hô ' Lên " nghe giáo sư nói, bọn học viên nhanh chóng làm theo, tiếng hô ' Lên ' người này lấn giọng người kia, về phía Harry chỉ cần hô một cái chổi đã nằm trong tay, cô bé Hermione thốt lên với vẻ mặc ngạc nhiên. Còn Draco cũng không kém cạnh chỉ hô một tiếng tay đã cầm chổi. Còn về phần Ron thì....... Tội nghiệp mặc thằng bé.

Isa giả vờ làm theo nhưng lại suy nghĩ , Isa từng thấy người đó cỡi chổi, sợ đến thót cả tim vì thế cô đã chế tạo 1 thứ cũng dùng để bay nhưng là đứng trên nó chứ không phải ngồi. Đó là ván bay

Vẻ ngoài của nó thì có màu xanh ngọc nhẹ nhàng, trang trí thêm vài sợi dây tua rua cũng là xanh ngọc. Isa dùng ván bay rất nhiều vì không hề biết dùng chổi bay. Nhưng cũng đã khá lâu kể từ lần cuối cùng cô sử dụng nó, dường như đã rơi vào lãng quên.

Đang trong dòng suy nghĩ thì giáo sư Hooch bảo hãy thử cưỡi chổi, đám nhỏ lại thử leo lên, Isa leo lên, cô là người đầu tiên bay lên được. Đang bay ngon lành thì bên Grinffindor xảy ra sự cố, Violet lúc này đã nổi máu anh hùng.Thì ra là thằng nhóc Neville Longgbomtom à! Isa không suy nghĩ gì mà ngay lập tức bây đến chỗ nó. Isa muốn bắt lấy Neville nhưng chổi bay của cậu cứ liên tục tránh chỗ này né chỗ kia làm cô không bắt được. Isa đang hoảng sợ thì cây chổi của nó bỗng dưng tăng tốc độ, không còn suy nghĩ gì nữa, Isa nhảy ra khỏi chổi gọi ván bay tới!

Quả nhiên tốc độ ván bay nhanh gấp nhiều lần, Isa lượn qua lượn lại để bay tới chỗ Nevilla và thành công bắt lấy trước khi cây chổi của cậu ta đâm thẳng vào cái cây. Isa ôm Neville đứng trên ván bay hạ cánh an toàn xuống đất. Isa giao Neville lại cho giáo sư, khi giáo sư đem cậu bé vào bệnh thất thì học viên trong lớp ào ào chạy đến chỗ cô. Slytherin không chạy như Gryfindor nhưng cái khoảng cách đó đủ để nghe được tất.

Cả hai vừa đi khỏi là Malfoy phá lên cười "Tụi bây thấy vẻ mặt thằng đần đó không ?"

Những đứa khác trong nhà Slytherin cười vang hưởng ứng l. Parvati Patil quát "Im di , Malfoy !" Một con bé nhà Slytherin mặt mày đanh đá huýt hay

" Vừa ? Parvati bệnh thẳng Mông Vềnh đó hả ? Không ngờ mày lại khoái mấy em bé mập khóc nhè đó"

Parvatil Chợt Malfoy kêu to "Nhìn nè!" Rồi nó chồm tới trước, giơ tay chụp cái gì đó trên cỏ. "

"À, của bà thằng Mông Vềnh gửi cho nó đây mà! "Trái cầu Gợi Nhớ nằm trong tay Malfoy, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Harry điềm tĩnh nói "Đưa nó đây, Malfoy !"

Mọi người ngưng nói chuyện để theo dõi. Kể cả cô cũng đứng đó để hóng chuyện. Chà đúng là 'mọi người' đã đúng hóng Drama thích thiệt.

Malfoy cười nhăn nhỏ "Để tạo nghĩ xem nên để chỗ nào cho thằng Mông Vềnh dễ tìm. Trên ngọn cây kia được không ?" Harry hét lên" Đưa nó đây!"

Nhưng Malfoy đã nhảy lên can chổi của nó và bay vút lên. Thì ra nó không nói khoác, nó biết bay thật. Lượn lờ trên vòm cây cao, nó gọi vọng xuống "Lên đây mà lây nè, Potter"

Harry túm lấy chổi. Hermione kêu lên " Đừng! Bà Hoạch đã bảo không được rời chỗ. Bạn làm cho tụi này bị vạ lây bây giờ!" Hưm cô bé này cũng tốt bụng quá chứ, cô nghĩ thế. Harry không đếm xỉa gì đến lời cô bé. Máu nóng đã bừng bừng xông lên đầu, nó trèo lên cần chối, đạp mạnh xuống đất và phóng vợt lên không trung. Gió lùa qua tóc nó, thổi phồng tấm áo dài của nó bay phần phật ra sau; Hưm, còn giờ nhìn mặt cậu bé chắc là nó thích lắm! Bay xem ra cũng dễ, và thật là tuyệt. Harry nghĩ vậy.Nó kéo cán chối chếch lên một chút để bay cao hơn, nghe tiếng kêu là xuýt xoa của bọn con gái dưới đất, cả tiếng hò reo đầy thán phục của Ron Harry đột ngột xoay cán chổi hướng về Malfoy , đối diện với Malfoy trong không trung . Mặt Malfoy đanh lại. Harry bảo" Đưa nó đây. Nếu không tạo sẽ đẩm mày văng khỏi cán chổi đó. "

"Chắc không ? "Malfoy cố giữ giọng chế nhạo, nhưng trông nó có vẻ lo lắng rồi. Harry chồm tới và nắm chặt cán chổi bằng cả hai tay, phóng thẳng tới Malfoy như một ngọn lao. Malfoy chỉ kịp né tránh trong tích tắc. Harry xoay lại tức thì và nắm cán chổi thật chắc. Phía dưới mặt đất, tiếng vỗ tay rào rào. 'Mới lần đầu bay thử mà cũng được đó, mình cảm thấy sao sao khi cưỡi chổi ấy, haizzz' .Harry hét" Ở đây chẳng có thằng Crabbe, thẳng Goyle để cứu mày đâu! Chắc là Malfoy cũng vừa nghĩ tới điều đó nên mặt nó tái đi

Nó hét to" Trả cho mày nè, rằng mà chụp đi! " Draco quăng mạnh trái cầu lên trời rồi vội vàng hạ xuống mặt đất . Harry nhìn theo trái cầu. Y như một cảnh phim quay chậm, nó bay vút lên trời rồi bắt đầu chúi xuống. Tất cả chuyện này chỉ diễn ra trong chớp mắt : nó chồm tới, chúc cần chổi, lấy đã lao xuống hết tốc lực để đua với trái cầu đang rơi. Gió rít qua lỗ tại, cùng những tiếng rú kinh hãi của đám người dưới mặt đất đang ngước nhìn lên. Khi trái cầu thủy tinh chỉ còn cách mặt đất ba tấc thì Harry với tay chụp được. Vừa kịp để nó kéo ngay cán chổi lại, đáp nhẹ nhàng xuống mặt cỏ với trái cầu Gợi Nhớ trong tay.

"HARRY POTTER!" Một tiếng quát làm tim Harry tuột xuống còn nhanh hơn cả lúc nó lao xuống theo trái cầu. Giáo sư McGonagall đang hối hả chạy tới. Chân Harry run rẩy đến nỗi nó đứng không vùng "Cả đời ta ở Hogwarts ... thật chưa bao giờ ... "

Giáo sư McGonagall thảng thốt đến nỗi gần như không nói nên lời. Mắt bà vẫn lên giận dữ "Sao con dám ... cả gan ... ai cho ... Con có thể gãy cổ như chơi ..."

" Thưa cô, không phải lỗi của bạn ấy đâu ạ. "

"Tôi không hỏi trò, trò Parvatil"

" Thưa, nhưng mà tại Malfoy ..."

" Đủ rồi, trò Weasley! Potter, đi theo ta ngay. "Harry nhìn vẻ mặt vệnh vang đắc thắng của bọn Malfoy, Crabbe và Goyle, rồi tê tái bước theo giáo sư McGonagall về phía tòa lâu đài.

'Haizz, tội nghiệp Harry ' cô cảm thấy cậu hình như sắp 'chết chắc rồi '

Người đầu tiên lên tiếng là Lowen " À mà, Fiona! Cậu làm mình sợ quá! Ngay lúc cậu nhảy ra khỏi chổi mình như muốn xỉu luôn rồi! " Isa kéo áo che tay mình tay lại, mặt cười nói

" Mình cho là chổi bay chậm quá nên mới nhảy ra để gọi ván bay tới! Dù sao mạng người cũng quan trọng mà! "

" Fiona! ' Ván bay ' là cái gì ? " Người lần này lên tiếng là Ron, một trong những chú sư tử nhỏ của chúng ta. Isa lần nữa gọi ván bay tới, đứng lên lượn thử vài vòng. " Ron, đây là 'Ván bay ' ! "

Mọi người có mặt đều nhìn thấy và đây là lần đầu tiên họ biết đến một thứ gọi là ván bay. Ai cũng muốn mượn để lượn như Isa nhưng lúc đó giờ học kết thúc, Isa kéo Lowen ra khỏi đám người đi vào Đại sảnh.














Ít like -> không có động lực để viết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top