Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23

Reng reng reng!!!

Một tiếng chuông báo thức vang lên. Nhưng tiếng chuông đó lại là ở trong đầu của cô. Đúng, chỉ có mình cô mới có thể nghe được tiếng chuông ấy. Cô từ từ mở mắt, khoảng chừng hai phút sau cô lại vươn tay rồi tập những động tác, những động tác đó Muggle  gọi là yoga thì phải. Thú thật thì mỗi sáng khi tỉnh dậy cô đều phải tập yoga nó khiến đầu óc cô tỉnh táo đó.

Cứ mỗi sáng cô đều dành mười phút để tập yoga, đó đã là thói quen của cô rồi. Cô đã tập nó từ lúc 7 tuổi thì phải nhỉ!? Cô vẫy tay một cái tất cả chặn mền đều đã được xếp ngay ngắn.

Tạch

Cô vừa búng tay một cái thì một tiếng ngáy to đã ùa vào tai cô. Nếu cô mà không làm một bước tường vô hình bằng ma lực này thì có lẽ cô đã phải mất ngủ từ khi chung phòng với Lowen quá.

Bức tường này cũng có thể gọi là bức tường vô thanh bởi nó được tạo ra từ ma lực chứ không phải là phép thuật. Công dụng của nó thì là ngăn chặn tiếng ồn từ bên ngoài cô có thể chỉ điểm cụ thể là tiếng ngáy theo cảm nhận của cô thì nó là tiếng ngáy "như sấm ".

Cô tiến vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân các thứ. Xong, vì hôm nay là chủ nhật mà chủ nhật thì học sinh của trường không cần mặc đồng phục của trường nếu muốn thì vẫn có thể mặc vì thế hôm nay cô mặc bộ như này cũng khác dễ thương chứ nhỉ!?

Xong tất, cô bước ngang qua giường của Lowen ôi cô nàng vẫn còn đang mê ngủ với cái tướng ngủ và tiếng ngáy không hợp một chút nào với một "bé rắn con" của nhà Slytherin chút nào cả.

Hôm nay, cô có một việc cực quan trọng đó là phải đến thư viện và... Để đến làm quen với một cô nàng ở nhà Rawenlaw. Hmm, khi không mà chị hai Camellia lại bắt mình đi làm quen với một người bên Rawenlaw chứ!?

-------------------------------------------

"Harry Potter "tiếng nói dõng dạc của giáo sư vang lên.

<Mọi người có ai muốn cá cược không?> Một tiếng nói vang lên trong đầu của Avander.

<Ai muốn cá cược thì cá còn em thì sợ lần đó lắm rồi >Avander lên tiếng trước để khỏi phải vướng vào cuộc cá cược.

<Tụi tui cũng không tham gia đâu nha>Tiếng nói của nhiều người cùng một lúc vang lên.

<Được thôi, để chị, Camelliachơi với em, Isa>tiếng nói của Camellia vang lên. Có lẽ việc những tiếng nói vang lên trong đầu cũng không làm Avender làm khó chịu lắm!

<Ván cược của em là Harry Potter sẽ vào nhà Slytherin nếu thua chị muốn em làm gì cũng được >Isa dõng dạc nói.

<Ván cược của chị là Harry Potter sẽ vào nhà Grinffindor nếu thua em muốn làm gì chị cũng được> Camellia cũng không thua gì.

" Grinffindor" chiếc nón phân loại la lớn lên.

<Em thua rồi nhé, Isa theo như điều kiện đã đưa ra thì em phải làm điều mà chị muốn. Vậy thì chị muốn em trong tuần này phải kết thân được với một Rawenlaw, chút may mắn nhé, Isa>

Nếu nói thật thì Isa là một người khá là Grinffindor đó, bởi vì cô có rất nhiều điểm giống Grinffindor luôn. Còn về Camellia thì cô lại là một người "kiến thức uyên bác " khá giống Rawenlaw. Và còn có một chút gì đó giống như một Slytherin, điểm giống đó là mưu kế.

-------------------------------------------

Đại sảnh

Cô bước tới dãy bàn dành cho nhà Slytherin và như thường lệ, là chọn những chỗ khuất hoặc cuối dãy. Theo tình hình cô thấy thì dãy Slytherin chỉ mới bốn năm người, Grinffindor thì... Chưa có một ai, Huffepuff thì đã có gần nửa nhà rồi. Về bên Rawenlaw thì... Quao, đông đủ hết cả luôn không hổ là nhà có tính nghiêm túc mà.

---------------------------------------------

Thư viện

Sau khi dùng bữa xong cô cũng đi tới thư viện. Hiện tại thì cô đang kiếm một vài cuốn sách về "Siren"

"ouch" cô ngã cái bịch xuống đất vì vừa đụng trúng một người nào đó.

"Xin lỗi cậu, cậu có làm sao không "người kia vừa nói vừa đưa tay ra như muốn đỡ lấy cô dậy.

Cô vừa ngước mặt lên, 'chà, có vài phần giống với "mình"ấy nhỉ.' Một cô gái với phù hiệu nhà Rawenlaw được gắn trên áo với gương mặt giống hệt "cô"nhưng đôi mắt lại đen lái.

"À, tớ không sao đâu, sau này cậu cẩm thận chú ý hơn là được" cô vừa đứng dậy vừa nhắc nhở.

"Tớ là Fiona Hllier, học sinh nhà Rawenlaw, chúng ta có thể làm quen chứ? " Fiona đưa tay ra một cách lịch sự để làm quen.

"Được thôi, tớ là Fiona Merlens rất vui được làm quen"vừa nói cô vừa lịch sự bắt tay làm quen.

"À, còn đũa phép của cậu làm rơi này "Fiona thấy đũa phép của cô ở dứa đất thì liên nhặt lên để trả lại cho cô. Nhưng khi Fiona vừa chạm vào đũa phép của cô thì mắt chứ a mồm chữ ô "đũa... Đũa phép của cậu có thể mọc hoa khi chạm vào à!? "

"Đũa phép này được làm từ chất liệu đặc biệt khi có người chạm vào nó thì sẽ nở ra một loại hoa của riêng cảm xúc, tính cách của người đó. " Isa giải thích. "Chúng ta lại bàn ngồi đi, tớ sẽ giải thích cho cậu "

"Hoa này là hoa gì vậy Fiona, nhìn nó lạ quá? " vừa mới đặt mông xuống ghế Fiona đã hỏi Isaac.

"Đây là hoa quỳnh: mùi hoa khiêm nhường "

"Về truyền thuyết ở thế giới Muggle thì Tùy Dạng Đế là ông vua vô đạo của Trung Quốc. Một đêm, ông vua này nằm mơ thấy một cây trổ hoa rất đẹp. Cũng đúng lúc đó, trước cửa ngôi chùa cổ kính Dương Ly tại thành Lạc Dương, tỉnh Dương Châu, có một luồng sáng rực lên như lửa cháy, nhưng không gây mùi khét mà tỏa hương thơm sực nức.

Sáng hôm sau, dân chúng bàng hoàng khi thấy gần giếng nước trong sân chùa mọc lên một cây hoa lạ, trên ngọn trổ một đóa ngũ sắc với 18 cánh lớn ở phía trên, 24 cánh nhỏ ở phía dưới. Mùi hương của loài hoa này thơm ngào ngạt bay tỏa khắp nơi, lan xa đến ngàn dặm. Dân chúng đặt tên là hoa quỳnh.

Được tin hoa đẹp, Tùy Dạng Đế liền quyết định tuần du Dương Châu để thưởng ngoạn. Nhưng khốn nỗi khi thuyền rồng của nhà vua chưa cập bến Dương Châu thì cũng là lúc bông hoa quỳnh đẹp kia vừa độ rụng cánh sau trận mưa lớn. Tùy Dạng Đế xa giá đến xem hoa song chỉ còn thấy trơ vơ cánh hoa úa rũ, tan tác. Tức giận, nhà vua ra lệnh nhổ bỏ, vứt đi. Từ đó loài hoa quỳnh không nở ngày và không thơm cho khắp thế gian nữa. Nó chỉ khiêm nhường nở về đêm và chỉ dành cho những tâm hồn thanh tao biết đợi chờ."

Về ý nghĩa thì Vì hoa chỉ nở một lần rồi tàn nên hoa tượng trưng cho "vẻ đẹp chung thủy", cũng như một tình yêu đầu tiên nguyên thủy và duy nhất dâng hiến cho người tình trăm năm.

Hoa thể hiện sự dịu dàng, e ấp và thanh khiết của người thiếu nữ, tượng trưng cho sự khiêm nhường vì hoa lặng lẽ nở về đêm. Ngoài ra ý nghĩa hoa Quỳnh còn là biểu tượng của sắc đẹp huyền bí, những người phụ nữ sống nội tâm, âm thầm lặng lẽ." Cô giải thích một cách trôi trải cho Fiona nghe.

" Fiona, cậu biết truyền thuyết về hoa hồng không? "Fion hỏi Isa một câu Isa liền trả lời "có "

"Hoa hồng :ra đời từ sự đố kỵ "

"Theo truyền thuyết thì Thời đế chế La Mã, có một thiếu nữ hết sức xinh đẹp tên là Rhodanthe. Vẻ đẹp của nàng làm say đắm không biết bao nhiêu chàng trai. Hàng ngày, hàng tuần, hàng tháng, họ lũ lượt kéo đến xin cầu hôn với nàng. Mệt mỏi vì bị theo đuổi, Rhodanthe buộc phải chạy trốn những kẻ si tình. Nàng bí mật đến ở nhờ trong túp lều của một người bạn gái tên là Diana.

Thật không may cho nàng, nhan sắc của Rhodanthe khiến Diana lại nổi lòng ghen tỵ. Và khi những người theo đuổi phát hiện ra túp lều, phá cửa để gặp Rhodanthe xinh đẹp thì người bạn trở nên vô cùng tức giận.

Thay vì dùng phép màu giúp bạn, Diana đã biến Rhodanthe thành một bông hoa hồng và những kẻ theo đuổi nàng thành những cái gai. Nhưng ngay cả khi bị hóa kiếp thành hoa, và phải mang bên mình những chiếc gai gớm ghiếc, hoa hồng vẫn còn nguyên sự quyến rũ. Cái tên hoa hồng (Rose) bắt đầu từ chính cái tên của nàng Rhodanthe xinh đẹp đó." Fiona nhanh nhảu tiếp lời của Isa.

"Fiona à, cậu có thể kể cho tớ nghe về truyền thuyết của hoa Mộc lan được không, à thôi mà nói chung là cậu biết truyền thuyết về loài hoa nào thì cậu cứ kể hết đi "thật sự thì Isa rất có hứng thú với các câu chuyện về truyền thuyết mà lâu lâu mới có dịp nghe kể nên cô mới nói với Fiona là biết cái nào thì kể cái đó đi.

"Hoa Mộc lan :khác vọng sang giàu

Theo truyền thuyết trên đất Nhật, có nàng Keiko mồ côi mưu sinh bằng nghề làm hoa giấy. Nàng làm việc suốt từ sáng đến tối mịt, hoa bán cũng được nhiều nhưng lãi chẳng đáng là bao. Thế nên đã đến tuổi cập kê mà nàng vẫn chẳng thể tích cóp đủ để mua nổi cho mình một bộ kimono làm dáng. Rồi đến một ngày, nàng biết được bí quyết biến hoa giấy thành hoa thật nhờ vào việc tiếp tế cho chúng những giọt máu của chính mình.

Hoa của Keiko trở nên đẹp một cách kỳ lạ và nàng làm không kịp bán. Keiko giàu lên nhanh chóng. Tiền đã giúp nàng thay đổi thành một thiếu nữ xinh đẹp, điệu đà. Tiền đã đưa nàng đến với vũ hội, gặp được người nàng yêu. Người yêu của Keiko muốn rằng nàng sẽ kiếm đủ tiền để mua cho cả hai một ngôi biệt thự. Để thực hiện ước mơ này, hoa tươi cần được bán nhiều hơn, Keiko bắt đầu lao động cật lực hơn và tất nhiên máu ở đầu ngón tay nàng cũng phải chích nhiều hơn.

Rồi Keiko cũng mua được ngôi nhà nhưng rất nhỏ nên chẳng làm chồng nàng thỏa nguyện. Hoa tươi lại buộc phải bán nhiều hơn nữa. Nhiều mãi, nhiều mãi cho đến một ngày cuối cùng máu của nàng cũng bị vắt kiệt trước cái giá quá hời của một vị khách Pháp. Cây hoa với một bông đỏ thắm này đã biến giấc mơ sống trong biệt thự của người chồng ích kỷ thành sự thực, nhưng nó cũng lấy đi hơi thở cuối cùng của Keiko. Còn vị khách đặc biệt yêu thích hoa tươi của Keiko thì hân hoan mang nó về nước và trìu mến gọi nó là mộc lan. Từ đó, loài người cùng lúc có thêm một huyền thoại buồn và một loài hoa quý."

"Tiếp theo là hoa Phong lan: thân xác trên cành cây.

 Ở một vùng đất xa xôi nọ, bộ lạc Aruaki may mắn có được khả năng sai khiến loài chim Orchid chuyên đẻ những quả trứng bằng vàng. Mỗi lần chim đẻ trứng là một lần dân làng lại mở hội. Trong ngày vui đó, sau khi đón nhận món quà từ chim Orchid, đích thân thủ lĩnh người Aruaki sẽ chuyển tổ chim thần sang một cây khác. Các cô gái trong làng sẽ thay nhau phục trên cành của cái cây này để bảo vệ tổ chim trong khi các chàng trai giương cao giáo mác ngăn chặn các bộ lạc khác đến cướp trứng và chim vàng.

Cuộc sống của họ sẽ thật thanh bình và sung túc với những quả trứng vàng nếu một ngày kia một người con gái trong làng không đem lòng  yêu thương một chàng trai lạ. Cô gái đã vô tình tiết lộ bí mật kho báu bộ lạc mình. Và khi nòng súng của kẻ xâm chiếm kho báu bắt đầu hướng thẳng tới nơi con chim đẻ trứng vàng trú ngự thì cũng là lúc tất cả các cô gái Aruaki đồng loạt leo lên tất cả các cây, ôm chặt các cành để đánh lạc hướng kẻ thù.

Những kẻ khát vàng điên cuồng nổ súng. Các cô gái vẫn kiên trung ôm chặt những cành cây mặc máu chảy, mặc con tim ngừng đập. Cái chết của họ đã giữ lại được báu vật cho làng. Trong ngày tưởng nhớ họ, khi lời nói "các con xứng đáng được ban thưởng" cất lên thì cũng là lúc từ cành cây, nơi các cô gái trút hơi thở cuối cùng, một thứ hoa ngát hương thơm rực rỡ tỏa rạng. Người đời nay gọi loài hoa đó là hoa phong lan"

"Cuối cùng là hoa Lưu Ly: xin đừng quên em.

Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa, vào một buổi sáng mùa xuân có một đôi tình nhân dắt nhau dạo chơi bên bờ một con suối có những bông hoa cánh tím mỏng manh rất đẹp mọc thành từng mảng dày. Tất cả các bông hoa đều vươn mình về phía dòng nước, như thể muốn soi xem chúng kiều diễm đến mức độ nào. Cô gái thấy chúng đẹp và lạ quá bèn nhoài người ra định hái mấy nhành tặng người yêu, lúc đó đang mải ngắm dòng thác đổ trên cao.

Không may cô bị trượt chân ngã, và chỉ trong nháy mắt, dòng suối đã cuốn mất bóng cô, chỉ còn để lại một nhành hoa gãy với lời vọng lại: Xin đừng quên em. Từ đó, lời dặn của cô gái trở thành tên riêng của loài hoa này."kể xong hết chuyện cô trả đũa phép lại cho Isa

"Cảm ơn cậu đã kể chuyện cho mình nghe cũng đã lâu lắm rồi mình mới được nghe lại "Isaac chân thành cảm ơn Fiona.

"Không cần phải cảm on, thật ra thì những truyền thuyết này đều do bà mình kể cho mình nghe lúc nhỏ "Fiona đáp lại.

"Ể, mà cậu vào thư viện là để tìm sách gì vậy Fiona, mình có thể giúp. "Isaac ngó í giúp đỡ.

"Thật ra thì mình đang tìm tư liệu về người cá siren, cậu có biết quyền sách nào không? 'Fiona hỏi cô lắc đầu.

"Nhưng mình có cái này hay lắm có thể giúp cậu. "nói rồi cô vẫy đũa một cái một vật hơi giống đồng hồ cỡ nhỏ xuất hiện

Cô vừa mở cái vật đó ra miệng vừa nói "người cá Siren" luồng ánh sáng xuất hiện, nó tạo thành một trang giấy với các dòng chữ 3d.

"Cái này để làm gì vậy Fiona? "Fiona vừa thấy cô lấy ra vật đó liền thắc mắc hỏi.

"À, mặc dù tớ không biết có cuốn sách nào về Người cá Siren nhưng cái này sẽ giúp cậu tìm hiểu có khi là còn có ít hơn sách nữa ấy."

"Được thôi, bắt đầu nào! "Cô nói một cách phấn khích lên.

Truyền thuyết kể rằng, người cá Siren là những sinh vật mang thân hình nửa người nửa chim và có giọng ca hết sức tuyệt vời. Một lần, nữ thần Hera tổ chức một cuộc thi hát giữa những người cá Siren và 9 nữ thần Muses - những nữ thần âm nhạc là con của thần Dớt và thần trí tuệ Mnemosyne. Không may là các mỹ nhân ngư Siren đã thua cuộc và lông vũ của họ đã bị các thần Muses vặt sạch để làm áo như một chiến lợi phẩm. Không còn lông vũ, các Siren không bay được nữa và phần dưới dần dần biến thành đuôi cá. Theo truyền thuyết, những chiếc đuôi của họ có thể phát sáng để trở nên hấp dẫn hơn trong mắt những người đàn ông. 

Những hình ảnh chuyển động một cách sinh động, phép thuật mà,một thứ rất kỳ diệu.

Các Siren thường sống trên các đảo gọi là Anthemoessa nằm giữa vùng biển Sicily và Italy. Hòn đảo này được những phiến đá lớn bao quanh, sẵn sàng phá nát những tàu thuyền nào có ý định xâm nhập.

“Nhiệm vụ” của các Siren là cất lên tiếng hát mê hoặc để lừa những người đi biển và khiến họ tử nạn. Những bài hát của họ có giai điệu huyền ảo và khiến cho các thủy thủ mất phương hướng đâm thẳng tàu đến đảo và bị những phiến đá quanh đảo phá đắm tàu.

Xương của các thủy thủ trên những hòn đảo sẽ được các Siren dùng làm nhạc cụ. Các mỹ nhân ngư thường sẽ tập hợp thành nhóm hát 3 người và sử dụng các nhạc cụ như đàn Lyre và sáo để tấu lên những giai điệu du dương.

Mỹ nhân ngư thực sự được mô tả là những sinh vật có vẻ đẹp quyến rũ như báu vật và năng lực rộng lớn như biển khơi. Giọng hát của họ khiến cho các thủy thủ gặp nạn. Cũng có khi những cơn sóng mang giọng hát của họ tới các con tàu để dự báo về những hiện tượng thời tiết xấu sắp diễn ra. 

Những người cá Siren không hoàn toàn chỉ lừa các thủy thủ tử nạn, cũng có khi họ cứu sống những thủy thủ bị đắm tàu. Những thủy thủ này sau đó sẽ ở lại đảo sinh con đẻ cái cùng người cá và dần dần biến thành “Mermen” – người cá nam. Chính vì điều này mà những phụ nữ rất căm ghét Siren vì quyến rũ những người đàn ông của họ. Các tranh vẽ thời Trung Cổ cho thấy người cá thường mang theo một chiếc gương tay nhỏ - một vật thường thấy của những cô gái mại dâm.

Tương truyền, nếu người thủy thủ từ chối tình yêu của Siren, họ sẽ gặp vận rủi rất nguy hiểm. Khi Siren bị đả thương thì cả phi hành đoàn cũng sẽ gặp hàng loạt chuyện không may mắn. Tuy nhiên, người cá vẫn được xem là loài sinh vật hiền hòa trong huyền thoại và tự nhiên. 

"Hết rồi à Fiona? "cô gái ngồi đối diện hỏi một câu cô cũng chỉ gập đầu.

"Sao cái này hay dữ vậy, tớ cũng đã thấy một cuốn sách có thông tin về Siren nhưng nó chỉ có một ít, cái này của cậu đúng là hay thật! "Fiona tóm tắt khen ngợi.















Ít bình chọn -> không có động lực viết 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top