Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Xuyên tới thời chiến quốc

"Cầu trời lạy phật, hãy cho con một người bạn trai chung thuỷ, nuông chiều bạn gái và đặc biệt là khoẻ hơn con đi mà!"

Trong ngôi đền thờ nọ vang vọng tiếng khấn lạy khẩn cầu đầy tha thiết của một cô gái, mà cô gái này không ai khác, chính là nữ đầu gấu nổi danh Yamazaki Shino của trường cao trung Kokusai.

Thực ra, nói là đầu gấu chuyên bắt nạt người khác thì cũng không đúng, Shino chỉ đơn giản là rất mạnh, cho nên được bầu làm thủ lĩnh của trường, giúp nhóm đầu gấu của Kokusai dẹp loạn, hoàn toàn thống trị vùng này mà thôi.

Đúng thế, Shino tuy học lực không giỏi, nhưng sức mạnh thể chất lại vượt xa người bình thường.

Nữ đầu gấu khét tiếng như vậy, khoản đánh đấm lại không thua kém bất cứ ai, cho nên, Shino có thể có một người bạn trai nào sao?

Đương nhiên là không có!

Chính xác hơn, đám con trai không ai dám hẹn hò với Shino, bởi vì bọn họ sợ cô đến mức chỉ cần vừa nhìn thấy cô liền hận không thể trốn đi thật xa!

Cũng vì lẽ đó, thiếu nữ Yamazaki Shino đến nay tuy đã 16 xuân xanh nhưng vẫn chưa hề trải qua một mối tình lãng mạn nào.

Shino hoàn toàn không biết đến sự thật tàn khốc này, cho nên cô vẫn luôn không hiểu được tại sao bản thân lại không thể có nổi một người bạn trai.

Shino nuốt nước mắt cùng đau thương vào trong lòng, tiếp tục chăm chỉ khẩn cầu thần linh thương xót.

Mà đúng lúc này, một cô gái mặc bộ đồ vu nữ bước tới, cốc mạnh vào đầu Shino, vẻ mặt có chút hung dữ mà mắng cô.

"Shino! Chị đã dặn em không được cầu nguyện linh tinh trước điện thờ cơ mà!"

Shino bĩu môi, xoa đầu, giọng nói đầy ấm ức mà đáp lại cô gái kia.

"Đây là chuyện hệ trọng cả đời của em gái chị đó! Sao có thể coi là mấy thứ linh tinh được chứ?"

Yamazaki Inou nghe Shino nói vậy liền đau đầu đưa tay lên đỡ trán, sau đó mới trừng mắt nhìn cô.

"Em còn dám cãi! Suốt ngày chỉ lông ba lông bông làm mấy chuyện không đâu. Còn không mau vào nhà kho dọn dẹp giúp chị một chút đi."

Shino nghe chị gái mình mắng xối xả như tát nước, cũng chỉ có thể hậm hực mà quay người, đi tới nhà kho.

Shino và Inou là hai chị em ruột cách nhau 3 tuổi, mà dòng dõi gia đình Yamazaki của bọn họ lâu nay đều có truyền thống trông coi đền thờ thần này.

Đến đời của Shino, chị gái của cô là Inou đã được chọn làm vu nữ của thế hệ này dựa vào linh lực đặc biệt của chị ấy, mà Shino bởi vì không có linh lực, cho nên liền tiếp tục sống như một nữ sinh bình thường.

Tuy đền thờ không lớn lắm, nhưng bởi vì gia đình hiện tại của bọn họ chỉ còn có hai chị em cô và bà nội, cho nên cũng tương đối nhiều việc cần phải làm.

Điển hình như mấy việc dọn dẹp này nọ, Shino thường xuyên phải là người phụ trách.

Nhà kho này vừa bước vào liền biết lâu ngày không ai đụng tới, bụi bặm khắp nơi, khiến Shino không nhịn được mà hắt xì một trận.

Cô nhăn mày, nhìn quanh một vòng, quyết định trước tiên sẽ dọn bớt những đồ vật cũ không cần thiết, đem bán đi.

Đang dọn dở, bất chợt, một cái gương lớn trong góc nhà kho đã thu hút ánh nhìn của Shino.

Thoạt nhìn qua, chiếc gương này có vẻ khá là cũ kĩ cổ xưa, những hoa văn trên đó trông cũng rất tinh xảo.

Gạt đi lớp mạng nhện cùng bụi bẩn, cô nhìn thấy bản thân trong gương, mái tóc đen dài có chút bù xù được buộc một cách cẩu thả phía sau lưng, trên người mặc một bộ đồ thể dục màu xám nhạt.

Thật sự là.... một chút nữ tính cũng không có!

Shino chép miệng, tuy là nhìn bộ quần áo này cũng không thời thượng đẹp đẽ gì cho lắm, nhưng mà nó rất tiện lợi nha!

Hơn nữa, Shino hất tóc, cô hoàn toàn có tự tin vào gương mặt của bản thân, cho nên ngoại hình chắc chắn không phải là lí do khiến cho cô không thể có bạn trai.

"Aaa, cho nên rốt cuộc bạn trai của mình đang ở cái chỗ chết tiệt nào chứ?"

Shino bực bội mà oán thán một câu.

Bỗng nhiên, một ánh sáng kì dị loé lên từ chiếc gương khiến cho cô giật nảy mình.

"Cái gì vậy?"

Shino cảm thấy chói mắt, theo phản xạ lấy tay che mắt đi.

Trong phút chốc, cô cảm nhận được cơ thể giống như bị hút vào luồng ánh sáng kia, mà mặc cho cô chật vật chống cự thế nào cũng không thể thoát ra được.

Một lúc lâu sau, khi mọi thứ đã trở về như bình thường, Shino mới từ từ mở mắt ra.

Cô nhìn xung quanh, trong lòng có vô vàn thắc mắc.

Đây là đâu? Tại sao lại tối như thế này chứ? Cảm giác gồ ghề thô ráp và chật chội này là gì vậy?

Shino hốt hoảng lần mò xung quanh.

Nhìn thấy có ánh sáng le lói phía trước, Shino liền lần theo thứ ánh sáng đó mà chui ra bên ngoài.

"Ui da, cái mông đáng thương của tôi!"

Sau một cú mông hôn đất, Shino khổ sở lồm cồm bò dậy xem xét xung quanh.

Khung cảnh hiện tại khiến cho Shino kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.

Xung quanh cô lúc này chính là một rừng cây xanh mênh mông, bên cạnh chỗ cô đang đứng chính là một cái cây cổ thụ khổng lồ.

Nếu Shino không nhầm, chắc hẳn là cô vừa chui từ trong cái cây đó ra bên ngoài.

Để kiểm chứng, Shino còn ngó vào bên trong thân cây một lần nữa. Bên trong xác thực rộng rãi đủ để chui vào, nhưng mà ngoại trừ gỗ ra thì cũng chỉ là gỗ, hoàn toàn không còn gì khác.

Shino xoa xoa mắt mình, rồi sau đó lại tự nhéo má mình một cái thật đau.

Chậc, đau thế này thì đúng là không phải mơ rồi.

Shino suýt xoa mà đưa tay lên sờ vào hai bên má đang sưng đỏ.

Nếu không phải mơ, vậy thì cô đang ở cái chốn khỉ ho cò gáy nào thế này?

Mới chỉ vài phút trước, cô còn đang dọn dẹp ở nhà kho, thế mà bây giờ lại đứng giữa một khu rừng xanh tươi bát ngát thế này thì đúng là không thể tin nổi.

Shino cố gắng tìm kiếm xung quanh , cũng chỉ có mỗi cái cây cổ thụ to đùng này.

Chẳng lẽ, cô đã bị đưa đến một thế giới khác?

Ý nghĩ này khiến Shino hoang mang tới mức khuôn mặt thoáng chốc trở nên tái mét.

Không, không thể nào!

Tại sao chuyện này lại xảy ra với cô được chứ?

Shino suy sụp ôm đầu, cô phải làm thế nào bây giờ đây?

Còn chưa hết hoang mang, Shino liền nghe thấy một giọng nữ vang lên phía sau.

"Ai ở đó?"

Shino quay đầu lại, liền thấy một người phụ nữ cực kì xinh đẹp, nét mặt cảnh giác mà nhìn chằm chằm vào cô.

Shino vừa thấy trang phục của người kia liền mừng rỡ ra mặt.

Sống ở đền thờ quá lâu, cho nên Shino rõ ràng hơn ai hết, dựa theo trang phục kia, người phụ nữ lạ mặt này chắc chắn là một vu nữ.

"Chị gái này, chị cũng là vu nữ sao? Chị có biết chị của tôi không, Yamazaki Inou đó! Chị ấy cũng là một vu nữ có tiếng trong vùng đấy!"

Shino vừa nói vừa định tiến đến gần, liền thấy người phụ nữ kia nhanh chóng giương cung về phía cô, bước chân lập tức liền dừng lại.

"Có thể... có thể cất cung đi rồi chúng ta từ từ nói chuyện không? Tôi thật sự không phải người xấu mà!"

Người phụ nữ kia vẫn giữ nét mặt lạnh lùng, ngay sau đó thả cung tên, mũi tên cũng xé gió mà lao đến.

Shino sợ hãi kêu lên một tiếng rồi ngồi thụp xuống, nhưng mũi tên lại bay thẳng về phía sau cô, dường như đang nhắm đến một thứ gì khác.

Shino quay đầu nhìn lại, mũi tên kia hiện tại đang cắm sâu vào một con vật gì đó có hình thù rất lạ, toàn thân lông lá, tuy chỉ to cỡ một con chó, nhưng trông cũng đã đủ kinh dị.

Nó kêu lên thảm thiết một tiếng, sau đó lịm dần đi, cuối cùng là chết hẳn.

Shino nuốt nước bọt, ngón tay run run chỉ vào con vật kia.

"Cái thứ đó... là gì vậy?"

Người phụ nữ kia tiến đến gần xem xét một hồi, sau đó mới mở miệng giải thích cho Shino.

"Không sao, chỉ là một con yêu quái nhỏ thôi. Xin lỗi, đã làm cho ngươi sợ hãi rồi."

"Yêu.... yêu quái sao?"

Shino vừa nghe xong liền kinh hãi lắp bắp hỏi lại.

Nữ đầu gấu Yamazaki Shino, không sợ trời không sợ đất, nhưng mà sợ nhất chính là mấy thứ yêu ma quỷ quái!

Mấy thứ đó, làm sao có thể dùng nắm đấm để giải quyết được? Cho nên Shino là thực sự sợ hãi bọn chúng.

"Đúng vậy, nhưng mà ngươi là ai thế? Ta cũng chưa từng nghe nói có vu nữ nào sống gần đây tên Yamazaki Inou cả? Hơn nữa... ừm, trang phục lẫn cách nói chuyện của ngươi đều có chút kì lạ, ngươi không phải người vùng này sao?"

Người phụ nữ kia nhìn Shino đang ngơ ngác, hỏi một tràng như vậy.

"Tôi..... tôi là Yamazaki Shino. Còn cô là ai? Đây.... đây lại là nơi nào?"

"Ta tên là Kikyo. Còn chỗ này chỉ là một ngôi làng nhỏ bình thường ở Đông Quốc mà thôi."

Làng? Đông Quốc?

Đầu óc Shino quay cuồng choáng váng, cuối cùng, cô hoa hoa lệ lệ mà ngất đi.

Trước khi mất đi ý thức, cô còn thấy được vẻ mặt cùng tiếng gọi có chút lo lắng của người phụ nữ tên Kikyo kia.

Đến khi Shino tỉnh lại, cô đã nằm ở trong một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ.

Bên cạnh cô là một cô bé đang loay hoay nhóm lửa nấu thuốc.

Thấy cô tỉnh lại, cô bé vui mừng mà múc một bát thuốc đưa cho cô.

Shino mơ hồ mà nhận lấy bát thuốc, nói câu cảm ơn.

Cô vừa uống thuốc, vừa trò chuyện với cô gái nhỏ kia.

Hoá ra, cô bé tên là Kaede.

Mà cũng nhờ Kaede, Shino mới có thể hoàn toàn nắm rõ tình hình của bản thân lúc này.

Yamazaki Shino thế nhưng thực sự xuyên không rồi!

Hơn nữa, cô còn xuyên tới một nơi đầy rẫy yêu ma quỷ quái, một thời chiến quốc chẳng hề có trong lịch sử nữa chứ!

Shino cũng từng hoài nghi có khi nào tất cả mọi thứ đều là giả, hoặc là cô đang bị ảo giác hay không?

Nhưng cuối cùng, Shino vẫn phải cay đắng mà thừa nhận một điều, tất cả mọi thứ xung quanh cô đều là thật!

Cảnh Kikyo giương cung bắn chết con yêu quái nhỏ kia, cô vẫn còn nhớ rất rõ.

Shino thở dài ai oán, cô quả thực đúng là xui xẻo không chịu được.

Chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là tìm cách quay trở về thế giới của cô, nhưng tất nhiên, Shino cũng hiểu đây không phải là chuyện một sớm một chiều liền có thể làm được, cho nên, cô tạm thời chỉ có thể sống nhờ ở đây một thời gian.

Kaede thấy Shino thất thần, liền kéo tay áo cô mà hỏi nhỏ.

"Shino tỷ tỷ, tỷ sao vậy? Ta gọi Kikyo tỷ tỷ tới đây nhé."

"Ừm, vậy làm phiền muội giúp ta nhé!"

Shino mỉm cười xoa đầu Kaede mà nói. Dù sao cũng sẽ phải ở lại đây một thời gian, cô vẫn nên thay đổi cách xưng hô phù hợp đi thôi.

Mà Kaede nghe xong thì gật đầu, sau đó nhanh chóng xoay người chạy ra ngoài.

Kaede đối với người lạ tên Shino này cũng không cảm thấy sợ hãi hay đề phòng.

Cô bé cảm thấy Shino tỷ tỷ trông rất dễ thương, tuy là có hơi kì quái một chút.

Hơn hết, Kikyo tỷ tỷ sau khi kiểm tra cũng đã khẳng định, Shino tỷ tỷ thực sự không phải yêu quái, mà chỉ là một cô gái người phàm chân yếu tay mềm mà thôi.

Tỷ ấy đến cả một chút linh lực cũng không có, cho nên không thể làm hại bọn họ được.

Shino cũng không biết suy nghĩ của Kaede về bản thân thế nào, cô chỉ đơn giản là ngồi chờ một lát, liền thấy Kikyo chậm rãi đẩy cửa bước vào.

"Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"

"Đúng thế, Kikyo tỷ tỷ, ta có việc muốn kể cho tỷ."

Shino sau một hồi quan sát, liền cảm thấy Kikyo là một người tốt bụng, điềm tĩnh, trầm ổn, lại thông minh sắc bén, hơn nữa, cô ấy lại còn là một vu nữ có linh lực rất mạnh.

Cho nên sau khi cân nhắc một hồi, Shino liền quyết định, đem toàn bộ chuyện của bản thân cẩn thận tỉ mỉ mà kể cho Kikyo nghe.

Mà Kikyo sau khi nghe xong liền lặng lẽ nhíu mày một chút.

Nàng không phải không tin tưởng lời nói của cô gái tên Shino này, chẳng qua là, nàng vẫn chưa biết làm cách nào để có thể giúp nàng ấy.

"Chuyện này, có lẽ ta còn cần phải tìm hiểu thêm. Shino, mấy ngày tới, muội cứ tạm thời ở lại đây đi."

Shino thấy Kikyo thay đổi cách xưng hô, liền biết cô ấy đã chịu mở lòng với mình, liền vui mừng, cười nhe răng mà đáp lại.

"Vâng, Kikyo tỷ tỷ, cảm ơn tỷ rất nhiều!"

_________________

Mọi người đọc xong chương này cũng đừng nói văn án lừa! Tui xin nhắc lại, văn án không lừa!!! 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top