Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 114: Tốt đẹp

Trở lại Vongola, Basil cùng Tsunayoshi tiếp tục bận rộn với công việc, nhóm Hộ vệ tiếp nhận và thực hiện nhiệm vụ.

Trừ Ryohei, Lambo và Chrome ra thì mấy Hộ vệ còn lại rất không hài lòng với nhiệm vụ được giao, bởi vì theo kế hoạch, sẽ có một số nhiệm vụ đặc biệt bắt buộc họ phải đi từ một đến ba tuần thậm chí là lâu hơn. Điều này đồng nghĩa với họ sẽ phải xa người yêu một khoảng thời gian dài. Đệ Thập nghe xong cảm nghĩ của nhóm người yêu của mình thì chỉ biết chống tay đỡ trán.

So với nhóm Hộ vệ, Reborn là người bám dính Tsunayoshi hầu hết thời gian. Dẫu sao hắn cũng chẳng phải Hộ vệ, không cần thiết phải làm nhiệm vụ, hàng ngày cùng với Tsunayoshi ở trong phòng làm việc, thỉnh thoảng còn táy máy tay chân với cậu. Nhắc đến chuyện này, mấy người Gokudera lại tức nghiến răng.

Từ khi xác định quan hệ với Tsunayoshi, nhóm Mukuro an phận hơn hẳn, ít nhất là sẽ không tùy tiện tranh cãi hay đánh nhau gây thiệt hại các thứ cho cậu, cậu cảm thấy vô cùng vui vẻ. Theo như lời của Đệ Thập, cuộc sống của cậu hiện giờ không còn gì tuyệt hơn.

Guren vẫn đảm nhiệm chức vụ Dược sĩ Vongola, cùng Harmon và Cecilia trị bệnh và thương tích cho các gia đình. Bên cạnh đó, cô cũng giống như Tsunayoshi, hưởng thụ khoảnh khắc vui vẻ bên bạn trai của mình, Basil.

Yên bình mấy hôm nên Basil và Guren đều quên mất lời hăm dọa của Toto trước đó, kết quả là vài ngày sau, Toto sầm sập chạy vào Vongola, hô hào đòi tìm Basil quyết đấu.

Nghe tin Toto đến, Tsunayoshi, Reborn và nhóm Hộ vệ vội vàng bỏ công việc qua một bên, chạy tới Khu Y tế. Giữa đường gặp vợ chồng Colonnello, Lal Mirch bèn kéo hai người đi chung, tham gia ứng cứu Môn Ngoại Cố Vấn của bọn họ.

Vừa chạy vào sân liền thấy Basil với Toto giao chiến. Guren, Fon, Sui, Harmon và Cecilia đứng trước sảnh nhìn hai người.

Guren đã được Basil dặn dò là không được xen vào, cho nên cô chỉ có thể đứng nhìn. Thật ra không phải cô sợ Basil đánh không lại Toto hay Toto sẽ thương tổn đến Basil, chỉ là cô không hiểu tại sao Toto nhất quyết muốn động tay chân với Basil.

Gọi Toto là Người đàn ông mạnh nhất Bắc Ý không phải để đùa, mỗi nắm đấm tung ra đều có sức công phá kinh khủng. Mà Basil cũng chẳng kém cạnh, quả thật so về kinh nghiệm chiến đấu, hắn không bì được Toto, nhưng hắn là một trong những người có tiềm năng nhất ở giới mafia đương thời, so về sức mạnh cùng độ bền bỉ, hắn chắc chắn không thua.

Thực chất đánh qua vài đòn, Basil liền nhận ra Toto không hề có ý định đánh nhau tới mức phải có kẻ thua cuộc mới chịu dừng, ông chẳng qua là đang kiểm tra hắn mà thôi.

Basil biết, Toto thương Guren không kém Hideyoshi hay Fon. Thế nên việc ông quyết đấu với hắn, đơn giản chỉ vì muốn âm thầm hỏi hắn rằng, liệu hắn có đủ năng lực để ông tín nhiệm mà gửi gắm Guren hay không?

Nghĩ đến đây, Basil khẽ nhìn người trong sảnh, khóe miệng kéo lên một độ cong nhỏ.

Vậy thì hắn phải nghiêm túc trả lời với Toto, hắn hoàn toàn có thể.

Động tác của Basil từ phòng thủ chuyển sang tấn công, không để bản thân ở thế bị động nữa.

Toto nhếch mép tỏ vẻ hài lòng, chuyển đổi phương thức chiến đấu, ứng phó.

Ở bên này, Guren thấy hai người đánh quá lâu thì có chút lo lắng, chẳng lẽ định đánh tới trọng thương hay sao?

"Chừng nào mới kết thúc đây?" Guren bóp ngón tay, không nhịn nổi nữa, "Tôi phải cản họ thôi."

"Đừng, lỡ em bị hai người họ đánh trúng thì sao? Toto thì anh không biết nhưng Basil-kun sẽ đau lòng đó." Tsunayoshi níu tay áo Guren.

"Ngài buông ra."

Reborn chợt lên tiếng: "Muốn ngăn cản không nhất thiết là phải xông vào. Cô cứ nói với Toto rằng 'đứa bé không thể không có cha' là ông ta tự động dừng thôi."

Tsunayoshi đập hắn: "Anh điên à? Đừng có nói bậy."

Ai ngờ giây tiếp theo, Guren đặt hai tay bên miệng, hô lên: "Toto, đừng đánh nữa, đứa bé không thể không có cha."

Toto trượt chân một cái, suýt nữa ngã nhào. Biểu cảm khuôn mặt của Basil đông cứng, quay đầu trợn mắt nhìn Guren.

Toàn bộ hiện trường rơi vào trầm mặc.

Guren quay qua nói với Reborn: "Có hiệu quả kìa."

Reborn nhìn Guren bằng ánh mắt phức tạp, che mặt bước sang trái hai bước, hắn không ngờ cô gái này dám nói thật.

Gokudera, Colonnello, Cecilia và Harmon trợn mắt đồng thanh: "Vậy mà cũng dám nói?!"

Guren chớp mắt: "Không thì sao? Reborn bảo thế còn gì."

Bốn người vỗ trán.

Hibari khoanh tay bình luận: "Vongola lại có thêm một kẻ ngốc."

Fon nhấc chân đạp Reborn, mắng: "Sao cậu dám xúi giục cô ấy nói như vậy?"

Reborn phủi ống quần, oan ức nói: "Tôi không nghĩ cô ấy dám nói."

Bên kia, Toto với biểu cảm bất lực day trán, hỏi Basil: "Rốt cuộc cậu thích nó ở chỗ nào thế?"

Basil cười trừ: "Ngây thơ cũng là một điểm đáng yêu mà."

Toto lắc đầu: "Ta nghĩ ta phải giao nó cho cậu thôi, bởi vì ngoài cậu ra thì chẳng có thằng khùng nào để ý nó đâu."

"Ha ha." Basil cười hai tiếng, sau đó cúi đầu, "Cảm ơn ngài, Toto."

Toto ngoắt Guren một cái, quát: "Nói bậy bạ gì đó? Qua đây!"

Guren gãi đầu bước qua.

Khẽ thở hắt ra, Toto gõ trán Guren, nói: "Sắp xếp thời gian về Thị trấn E một chuyến đi, mấy người Lancelot đều mong cô đó. Ở bên cạnh Basil, đừng gây phiền phức cho nó."

Guren nhìn Basil, thấy hắn mỉm cười gật đầu với mình, cô hỏi Toto: "Ông chấp nhận?"

"Ừ, ta đã sớm có câu trả lời mà mình muốn rồi, hôm nay đến là để kiểm chứng thôi." Toto nói, ông giơ tay, nhẹ nhàng xoa đầu Guren.

"Xin lỗi, tâm nguyện của cô, ta làm không được." Toto mỉm cười, nói rồi ông vỗ vai Basil, "Ta không có gì để nói nữa. Về đây."

"Ngài vừa đến lại vội đi sao? Không ở lại ăn tối ạ?" Basil hỏi.

"Không, ta có hẹn uống rượu với bạn rồi." Toto nói, sau đó ông ngoắt Sui đến gần, dặn dò cậu ngoan ngoãn các điều rồi tạm biệt Fon với những người khác.

Guren nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của Toto, mở miệng gọi một tiếng: "Thầy."

Bước chân Toto dừng lại, đứng yên không quay đầu.

"Cảm ơn."

Guren không biết Toto đang có vẻ mặt gì, ông cũng không hồi đáp câu nào, chỉ vẫy tay rồi bước đi.

Basil quàng vai Guren, nhẹ nhõm nói: "Giờ thì không còn lo lắng gì nữa rồi."

"Ừm." Guren đáp, "Basil-dono, có thời gian anh cùng em về Thị trấn E nhé."

"Được." Basil gật đầu, hắn ôm mặt Guren, nói, "Guren-dono, em dọa anh sợ hết hồn đấy. Sao em có thể nói câu đó mà không có một chút kiêng dè nào thế?"

Guren vội thanh minh: "Em muốn ngăn Toto giúp anh, Reborn bảo em nói vậy sẽ có tác dụng, cho nên..."

"Được rồi, bỏ qua chuyện đó." Tay Basil vòng qua eo Guren, hắn ôm cô lên, nở nụ cười xán lạn, "Anh vượt ải rồi, em thưởng cho anh đi. Hôn anh một cái."

Guren che miệng hắn: "Không được, mọi người đang ở đây."

Mọi người nhìn trời: Người nào? Ở đây không có người.
.

Chớp mắt thì đến một ngày lễ đặc biệt của tháng Hai, trong nhà bếp Vongola lúc này tụ tập khá nhiều người, gồm có Guren, Chrome, Uni, Cecilia, Lal Mirch, Tsunayoshi, Squalo, Shouichi và ba đầu bếp.

Lườn nhóm người mang tạp dề lộn xộn trong nhà bếp, Squalo bực bội quát Tsunayoshi: "Cớ gì trời vừa sáng đã gọi tôi đến đây? Còn làm cái trò quỷ này nữa!"

"Hôm nay là ngày đặc biệt mà, phải chuẩn bị quà chứ." Tsunayoshi cười nói, "Nhỉ, Shouichi-kun?"

Shouichi đẩy mắt kính nói: "Đúng vậy. Cơ mà vì sao tôi cũng phải tham gia?"

"Vì vui."

Lal Mirch hỏi với giọng điệu trào phúng: "Sao cậu không kêu mấy người Reborn, Byakuran đó? Có bọn họ càng vui."

Tsunayoshi chưa trả lời, Uni với Chrome lập tức lắc đầu: "Không không không, nổ nhà bếp mất."

Tsunayoshi với Shouichi gật đầu cái rụp: "Chính xác!"

Guren cầm dao cắt lạch xạch lạch xạch, ngẩng đầu hỏi: "Gọi thêm Xanxus cũng được mà, anh ta đâu có ồn ào như mấy người kia."

Squalo liếc Guren một cái: "Nói cô ngốc mà cô cứ cãi."

Tsunayoshi lắc đầu: "Hình ảnh đó quá khủng khiếp, anh từ chối tưởng tượng."

Uni, Cecilia, Chrome và Shouichi phụ họa: "Quá đáng sợ."

Guren nhún vai, coi như cô chưa nói gì nhé.
...

Cửa phòng Đệ Thập mở rộng, Hibari và Mukuro tiến vào.

"Nhiệm vụ hoàn thành." Mukuro giơ món đồ lên.

Gokudera cùng Yamamoto ở sô pha xem báo cáo ngước nhìn: "Nhanh vậy?"

Mukuro cười đắc ý: "Hôm nay trên phố đông lắm, đáng lẽ phải chờ một tiếng. Hibari-kun mất kiên nhẫn đe dọa người ta, cuối cùng chúng tôi được ưu tiên lấy trước."

Reborn ở bàn làm việc khen ngợi Hộ vệ Mây: "Làm tốt lắm."

Gokudera với Yamamoto giơ ngón cái, để Hibari đi là một lựa chọn đúng đắn.

Hibari hỏi: "Tsunayoshi chưa quay lại à?"

Yamamoto đáp: "Còn ở bếp."

Mukuro cười nói: "Mong chờ quá đi ~~~.
...

Trụ sở CEDEF, phòng Môn Ngoại Cố Vấn.

"Basil, biết vợ tôi ở đâu không?" Colonnello ngấp nghé ngoài cửa hỏi người bên trong.

Basil dựa vào bàn lật qua lật lại tờ giấy, đáp: "Đang ở nhà bếp với Guren-dono cùng nhóm Sawada-dono ấy."

"Em ấy tới đó làm gì? Chưa tới giờ cơm mà."

Basil nhìn Colonnello, hỏi hắn: "Anh coi lịch hôm nay chưa?"

Colonnello lấy điện thoại ra xem rồi 'à' một tiếng ngân dài, hí hửng chạy đi.

Basil vừa cười vừa lắc đầu, hai mắt khẽ lướt qua bàn trà, khóe miệng càng kéo cao hơn.
...

Squalo quệt trán, nói: "Xong rồi."

Tsunayoshi nhìn thành phẩm của anh, khen ngợi: "Anh khéo tay quá Squalo."

Squalo cười khoái chí: "Hừ, còn phải nói."

"Chúng em cũng xong rồi." Uni mỉm cười rạng rỡ, "Tất cả đều trông rất tuyệt vời."

Cecilia háo hức vỗ tay: "Giờ thì tặng cho họ thôi. Đây là của em tặng cho mọi người, xin hãy nhận lấy."

"Cảm ơn Cecilia, đây là của anh." Tsunayoshi đem thành phẩm của mình đưa từng người.

Nhóm người chia sẻ cho nhau, sau đó rời nhà bếp, mỗi người đến một nơi.
...

Tsunayoshi cùng Chrome quay lại phòng Đệ Thập. Vừa mở cửa, Tsunayoshi hô to: "Lễ tình nhân vui vẻ!"

Năm người ở trong phòng dừng việc đang làm mà nhìn cậu, ai nấy cũng mỉm cười.

"Chocolate của các anh đây." Tsunayoshi cười nói, trao năm gói giấy màu cam cho năm người nhóm Reborn.

Năm người mở gói giấy, thấy bên trong là những viên chocolate hình trái tim.

"Thử đi thử đi." Tsunayoshi thúc giục.

Gokudera cắn viên chocolate, cảm động đến độ muốn khóc: "Đệ Thập, tôi muốn đem gói chocolate này cất trong tủ để ngắm!!!"

Tsunayoshi trừng mắt: "Cậu đừng có cái gì cũng cất tủ được không? Ăn hết cho tớ."

"Ha ha, đừng khóc chứ Gokudera." Yamamoto vỗ vai Hộ vệ Bão rồi nói với Tsunayoshi, "Chocolate ngon lắm, cảm ơn nhé, Tsuna."

"Ừm... không tệ." Reborn gật gù.

Mukuro cười nói: "Kufufu, hương vị vô cùng tuyệt."

Hibari xưa nay không thích ngọt cũng cắn một miếng chocolate, khóe miệng cong lên, có thể nhìn ra tâm tình của hắn đang cực kỳ tốt.

Tsunayoshi cười khúc khích.

Chrome tặng chocolate cho Mukuro, nói: "Mukuro-sama, em tặng ngài."

"Cảm ơn Nagi." Mukuro cười xoa đầu cô.

Chrome cười tủm tỉm: "Còn đây là của mọi người. Tôi đi tìm Lambo-kun với Sasagawa-san đây."

Chờ Chrome rời đi, Tsunayoshi xòe tay ra, hỏi: "Chocolate của em đâu?"

Reborn nhún vai: "Anh quên rồi."

Tsunayoshi ôm ngực hít sâu, vẻ mặt kinh hãi: "Quên rồi?!"

Gokudera xua tay: "Đệ Thập, ngài đừng nghe lời Reborn, chúng tôi đương nhiên có chuẩn bị chocolate tặng ngài mà."

Tsunayoshi nghe vậy thì không bày vẻ mặt đau lòng nữa, hớn hở hỏi: "Đâu? Chocolate của tớ đâu?"

Hibari kéo cái khăn trùm vật gì đó trên bàn, lộ ra một bó hoa thật lớn màu vàng kim chói mắt.

Tsunayoshi lại gần nhìn kỹ mới biết, thì ra đấy là những thanh chocolate hình hoa hồng được bọc bởi giấy gói màu vàng. Cậu thử ôm bó hoa chocolate lên, khá nặng, mình cậu ôm không hết.

"Có... Có cần nhiều vậy không? Ăn hết chỗ này chắc ngất mất." Tsunayoshi hạ bó hoa chocolate xuống, bất đắc dĩ cười một tiếng.

"Đây là lễ tình nhân đầu tiên của chúng ta, tất nhiên phải tặng thật lớn." Reborn nói.

Tsunayoshi không tán thành: "Cái gì mà đầu tiên, có năm nào em không tặng chocolate cho mọi người?"

Năm người đồng thanh: "Đó là chocolate tình bạn!"

Đệ Thập: "..."
...

Guren cùng Lal Mirch đến Trụ sở CEDEF. Lal chỉ cầm một hộp quà nhỏ, ngược lại Guren ôm tận ba hộp quà.

Guren thường đến đây nên mấy người trong CEDEF không thấy xa lạ nữa, niềm nở chào hỏi, có người còn bấm sẵn thang máy cho cô.

Lal Mirch nói với Guren: "Tôi chỉ lên một tầng thôi, đi thang bộ."

Guren gật đầu bước vào thang máy.
...

Lal Mirch đi bằng thang bộ lên tầng trên tìm Colonnello. Colonnello thấy Lal, hớn hở chạy lại: "Vợ yêu ~~~."

Lal Mirch đỏ mặt trừng hắn, sau đó giơ hộp chocolate ra trước mắt chồng mình: "Tặng anh này."

Colonnello cười tươi rói hôn vào má Lal một cái: "Cảm ơn em yêu!"

Lal chống nạnh hỏi: "Thế quà Lễ tình nhân của em?"

Colonnello dang tay, chu môi: "Là ~ ông ~ xã ~ của ~ em ~ đây ~~~."

"Đồ ngốc!" Lal Mirch dứt khoát bỏ đi, không để ý hắn nữa.

"Anh đùa thôi, anh đùa thôi mà. Quà của em anh để trên bàn ấy, em yêu ơi. Ôi, vợ chồng bao năm sao em cứ ngại ngùng mãi."

"Colonnello, anh muốn bị đánh lắm đúng không?!"
...

Thang máy mở ra, Guren đi tới phòng Môn Ngoại Cố Vấn, gõ cửa.

"Mời vào."

Guren mở cửa, thấy Basil ngồi ở bàn làm việc cúi đầu xem gì đó, cô bèn gọi hắn: "Basil-dono."

Basil ngẩng đầu, vừa thấy Guren liền nở nụ cười: "Anh chờ em nãy giờ."

"Em làm không tốt, cho nên phải mất thời gian làm lại." Guren thở dài, "Cũng may là có nhóm Uni hỗ trợ."

Cô đặt hộp quà nhỏ gói giấy màu xanh buộc một cái ruy băng màu đỏ lên bàn, nói: "Tặng anh."

Basil hào hứng mở hộp, lấy ra một cái bánh quy chocolate, bỏ vào miệng.

Ánh mắt Guren hiện vẻ mong chờ, hỏi: "Thế nào?"

Basil liên tục gật đầu: "Trên cả tuyệt vời."

Hắn bước đến bàn trà cầm bó hoa tường vi cùng hộp bánh kem đưa Guren.

"Bé cưng, Lễ tình nhân vui vẻ."

Guren để hai hộp quà còn lại trên bàn, giơ tay ôm bó hoa cùng hộp bánh: "Cảm ơn anh."

Basil vén tóc Guren ra sau tai, cười nói: "Bánh kem chocolate với tám loại trái cây, anh biết em sẽ thích."

Guren gật đầu, cô đương nhiên thích.

"Basil-dono, em còn hai phần quà dành cho anh." Guren chỉ bàn làm việc.

Basil nhìn hai hộp quà một cái lớn và một cái nhỏ, hắn hỏi Guren: "Lễ tình nhân em tặng anh nhiều quà vậy sao?"

Guren xách hộp bánh qua sô pha, vừa mở vừa nói: "Là quà Giáng sinh em bù lại cho anh, anh mở ra xem."

Lúc này Basil mới nhớ tháng trước Guren có nói sẽ tặng bù cho hắn hai phần quà Giáng sinh, cơ mà sau đó hắn cũng quên mất.

Basil đem hai hộp quà qua ngồi kế Guren, mở cái hộp lớn trước, cầm lên một cái áo sơ mi màu xanh. Hắn tiếp tục mở hộp nhỏ, món quà trong hộp này là một cái ghim cài áo hình bán nguyệt.

"Em cài cho anh." Guren đề nghị, cô lấy ghim cài áo gắn vào áo vest của Basil.

Basil sờ ghim cài áo, đáy mắt bừng lên niềm vui khó tả.

"Em thấy anh có nhiều áo sơ mi trắng rồi nên mua màu khác." Guren nói, "Treo trong tủ đồ sẽ có cảm giác đặc biệt, đúng không?"

"Đúng, rất đặc biệt." Basil mỉm cười, nghiêng qua hôn lên má cô, "Cảm ơn em."
...

Harmon đứng trong sân Khu Y tế giơ hai tay lên cao, hít thở không khí trong lành.

"Harmon!!!!!!!"

Từ xa truyền tới tiếng gọi, Harmon không ngoái nhìn cũng biết ai gọi hắn.

Cecilia vừa nhảy chân sáo vừa vẫy tay: "Harmon!!!!!!!!"

"Nghe rồi nghe rồi." Harmon bất đắc dĩ quay lại chất vấn, "Cậu với Guren chạy đi đâu vậy? Bỏ tớ một mình..."

"Tặng quà Lễ tình nhân cho cậu." Cecilia cười tủm tỉm giơ viên kẹo chocolate màu hồng, "Nói 'a' nào."

Harmon: "A ~~~."

Cecilia bỏ viên kẹo vào miệng Harmon. Hắn nhai rồm rộp, nói: "Năm nay là chocolate vị dâu à?"

"Chính xác."

"Ngon quá, cho tớ hết đi." Harmon vươn tay lấy túi kẹo, hỏi, "Tối nay cậu muốn đi đâu chơi?"

Cecilia xoa cằm: "Để tớ nghĩ xem..."
...

Nhà Millefiore.

Byakuran và Gamma ở trong vườn hoa đánh cờ, nhân tiện chờ Shouichi với Uni về.

"Chúng em về rồi đây." Uni cười nói, cô trao hộp chocolate cho Gamma, "Lễ tình nhân vui vẻ, Gamma."

Gamma cười một cái, xoa đầu cô: "Cảm ơn em nhé."

Shouichi gõ nhẹ hộp chocolate của mình vào cánh tay Byakuran: "Quà Lễ tình nhân."

Byakuran cười híp mắt: "Cảm ơn Shou-chan. Anh cũng có quà cho em đây."

Shouichi chéo tay trước ngực: "Kẹo dẻo thì từ chối nhận."
...

Trụ sở Varia.

Squalo rón rén đi vào sảnh, ngó trái nghiêng phải xem có gặp ai không.

Sau lưng anh, một giọng nói rất trầm cất lên: "Đi đâu?"

Squalo giật bắn, chậm chạp quay đầu, đáp: "Sáng nay thằng nhóc Sawada Tsunayoshi gọi tôi tới Vongola, vì thấy ngài còn ngủ nên mới không nói với ngài."

Xanxus quấn cánh tay săn chắc mạnh mẽ quanh hông Squalo, hỏi: "Nó kêu em tới đó làm gì?"

Squalo lầm bầm.

Xanxus: "Ta không nghe rõ."

Squalo nâng âm lượng lên: "Làm chocolate."

"Chocolate?"

"Hôm nay là ngày Lễ tình nhân, thằng nhóc kia rủ tôi cùng làm chocolate. Có mấy đứa Uni, với cả Irie Shouichi."

Xanxus im lặng một hồi: "Ừ. Rồi?"

Squalo hiểu ý hắn, cũng biết hắn không thích lòng vòng nên liền lấy hộp chocolate được gói rất khéo và đẹp mắt trong túi áo đưa ra.

"Dù sao cũng làm rồi, dở quá thì vứt đi cũng được."

Xanxus mở hộp, dứt khoát đem hết chocolate bỏ vào miệng. Trước cặp mắt ngỡ ngàng của Squalo, hắn liếm môi, sau đó cúi xuống gặm môi Squalo một cái.

"Mùi vị không tồi." Xanxus nói, "Năm sau làm nữa đi."

Squalo nghe vậy thì nhe răng cười đắc ý: "Năm sau làm nhiều hơn nhé?"

"Ừ." Xanxus đáp, hắn cho tay vào túi quần, lấy ra một thanh chocolate, nói, "Lễ tình nhân vui vẻ, Squalo."

Squalo cầm thanh chocolate, cười rộ lên.

"Lễ tình nhân vui vẻ, Xanxus."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top