Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Sói đen và mèo lửa Bão

"Cổ." Guren thốt ra một chữ, một con sói liền phóng tới trước mặt Rabaul, nó tung thân mình đạp tứ chi lên người hắn, há miệng cắn mạnh vào cổ, Rabaul lập tức chết ngay. Con sói liếm máu dính bên mép, hiên ngang bước lại gần ba con còn lại.

Cả Harmon lẫn Cecilia trợn mắt khiếp sợ nhìn bốn con sói nọ. Guren thấy hai người dại ra thì giơ tay búng trán họ.

"Á!" Cecilia ôm trán.

"Mắt hai người có vấn đề à? Mukuro chỉ hướng Đông tại sao lại chạy hướng Tây?"

Rõ ràng lúc đầu Mukuro bảo cô chờ ở hướng Đông của biệt thự, hắn sẽ đưa Harmon cùng Cecilia tới đó, Guren đợi mãi không thấy người đâu, tính toán thời gian thì có lẽ phải ở đây rồi chứ, cuối cùng cô tự chạy đi tìm, kết quả mới biết thì ra hai đứa nhóc này chạy lạc qua hướng Tây.

Thật sự là ngốc không nói nổi.

Harmon nghe Guren nói thì ngớ người ra, nghĩ kỹ lại thì quả thật khi nãy vì hoảng quá nên chạy nhầm hướng, cậu thở dài: "Xin lỗi chị."

Chợt vai phải Harmon đột nhiên đau nhức khiến cậu nhăn mặt.

"Rời khỏi đây trước đã." Guren cúi xuống đặt tay lên vai hai người, nhìn đám sói, "Hyoki."

Con sói đen có đôi mắt nửa xanh nửa vàng tiến tới, hóa thành cái bóng bao trùm lấy cả ba người. Harmon và Cecilia nhắm mắt rồi mở mắt, phát hiện họ đã ở ngoài biệt thự, đang chờ bọn họ là Tsunayoshi, Reborn và các Hộ vệ.

Yamamoto tiến tới đỡ lấy Harmon.

"Đưa Harmon vào xe cầm máu vết thương đi." Tsunayoshi nói.

Guren ra hiệu cho Cecilia, cô nàng cùng Harmon vào trong xe, giúp cậu tiến hành sơ cứu.

"Mukuro đâu?" Tsunayoshi hỏi.

"Đánh nhau với Jester." Guren đáp.

Tsunayoshi gật đầu, nói với Hộ vệ Bão: "Bảo anh ta hành động đi."

"Vâng." Gokudera hướng về một phía phất tay.

Tại ngọn đồi đằng xa, có một người đang cầm ống nhòm quan sát nhóm Đệ Thập, thấy tín hiệu của Gokudera, người nọ cúi xuống nói với người đang nằm sấp trên đất ôm cây súng ngắm.

"Họ gửi tín hiệu."

Nghe vậy, người đang nằm sấp nhếch mép, bóp cò. Nòng súng bắn ra tia lửa xuyên tạc không gian bay thẳng tới bầu trời bên trên biệt thự, sau đó tách ra thành những chùm tia sáng như pháo hoa, nhắm xuống khu vực trong biệt thự, tiếng nổ ầm ầm cùng khói đen bốc lên ngùn ngụt khắp nơi, tòa biệt thự xinh đẹp bỗng tan hoang trong phút chốc. Hàng loạt vệ sĩ trong biệt thự lập tức rút súng đề phòng.

"Thích nhất là chiêu này!" Tsunayoshi đeo găng tay, trên trán bừng lên ngọn lửa Bầu trời, đôi mắt nâu sẫm chuyển sang màu cam sáng rực, "Gokudera-kun!"

Lời vừa dứt, Gokudera tiến tới phía trước, chiếc nhẫn trên ngón giữa tay phải phát ra ngọn lửa Bão bao quanh cánh tay trái của hắn, biến thành một nòng pháo dài cố định trên cánh tay, đầu nòng pháo là một cái đầu lâu đang há miệng. Gokudera duỗi thẳng tay trái, hướng nòng pháo về phía cổng sắt, một đường sáng đỏ từ nòng pháo bắn ra, xuyên tạc cánh cổng sắt mở đường cho mọi người.

"Tôi đến chỗ Mukuro, những người còn lại tách ra hành động." Tsunayoshi nói, hai tay phóng ra lửa bay lên không trung.

Các Hộ vệ cũng phân ra chạy mỗi hướng khác nhau, Gokudera và Yamamoto chạy thẳng, Hibari và Chrome rẽ phải, Ryohei cùng Lambo rẽ trái. Reborn cùng Guren đứng yên tại chỗ.

Ngoài biệt thự, Guren khoanh tay dựa vào xe, hỏi Cecilia: "Vết thương thế nào?"

"Viên đạn chỉ sượt qua nên không nghiêm trọng, em giúp cậu ấy cầm máu rồi."

Harmon sau khi được Cecilia dùng băng gạc che vết thương thì ló đầu ra: "Chị không đi cùng mọi người sao?"

"Không đi."

"Guren, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?"

"Như cậu đã thấy, Đệ Thập đang thực hiện nhiệm vụ."

"Marco thật sự có liên quan đến... chuyện đó sao?"

"Ừ, có điều hắn bị Đệ Thập nhốt vào nhà giam rồi, Marco đi cùng hai người là Mukuro đóng giả để tiếp cận Jester."

Cecilia nghiêng đầu: "Chúng em thì sao? Suy ra thì chúng em vẫn chưa giúp được gì cho mọi người trong chuyện này, tại sao lại bảo em và Harmon đi?"

Guren không trả lời, quay đầu nhìn nơi khác. Cecilia bĩu môi với Harmon.

Hắn nhún vai: Chị ấy không nói thì chúng ta đừng hỏi nữa, ngoan ngoãn ngồi đây đợi mọi người thôi.
.

Khi Tsunayoshi tìm tới chỗ Mukuro, hắn đang nhìn lên trời vẫy tay với cậu, dưới chân hắn là Jester toàn thân be bét máu rất thảm thương.

Tsunayoshi đáp xuống, tiến lại gần: "Nhanh vậy sao?"

Mukuro 'chậc' một tiếng chê bai: "Quá yếu, mới thấy vài con chuột đã sợ đến ngất xỉu."

"...Nói thật đi, anh thả bao nhiêu con chuột cắn hắn?"

"Một trăm."

Tsunayoshi: Biết ngay mà!

Đệ Thập liếc xuống Jester đang thoi thóp, chịu thôi, đánh nhau với Mukuro thì không chết cũng phế, có điều bị chuột cắn đỡ hơn bị rắn cắn. Mukuro rất kì quặc, đánh với kẻ yếu hơn thường sẽ chơi trò thả rắn, mười con hay một trăm con là tùy vào tâm trạng của hắn. Tsunayoshi thấy trò này quá kinh khủng nên đã cấm Mukuro không được gọi rắn ra, Mukuro nghe lời không làm thế nữa, đổi sang thả chuột.

Tsunayoshi ấn vào tai nghe, nói: "Đã bắt được Jester, mọi người thế nào?"

Hibari: "Xong."

Lambo: "Chúng tôi cũng xong rồi."

Gokudera: "Đệ Thập, chúng tôi đã khống chế hết đám vệ sĩ."

"Tốt, chắc Basil-kun cũng sắp tới rồi, mọi người tập trung ở cổng lớn..."

Lời còn chưa dứt, sau lưng cậu chợt lóe lên vệt sáng, sau đó là một trận nổ ở phía xa. Tất cả mọi người ở những hướng khác nhau đều nhìn thấy khói đen bốc lên từ chỗ đó.

Tsunayoshi lập tức quay đầu, hướng tầm mắt về nơi cao nhất giữa tòa biệt thự. Nhìn ở góc độ này, cậu chỉ thấy được một chấm đen cùng thứ gì đó nhô ra ngoài.

"Đệ Thập, hướng vừa phát nổ là nơi chúng ta đứng ban nãy!"

Tsunayoshi giật mình: "Tiêu rồi, nhóm Guren!"

"Yên tâm đi, có tên sát thủ ở đó." Hibari nhắc nhở.

Tsunayoshi nói vào tai nghe: "Reborn, mọi người không sao chứ?"

Khoảng năm giây sau, trong tai nghe rè rè truyền tới tiếng của Reborn: "Không sao."

"Bên anh bị đánh bom à?"

Ở phía bên này, Reborn nhìn chiếc xe nổ văng ra xa, trước mặt hắn là một màn chắn nửa đen nửa trong suốt. Màn chắn đó lay động một chút rồi rụt xuống mặt đất, lui về dưới chân của Guren đang đứng cạnh hắn, hòa vào cái bóng của cô.

Khi nãy cùng Guren đứng cạnh chiếc xe với Harmon và Cecilia, Reborn chợt cảm giác được gì đó, nắm lấy cánh tay Guren kéo một cái. Guren dường như cũng có chung suy nghĩ với hắn, lập tức lôi hai người trong xe ra. Chiếc xe đột nhiên nổ ầm, cùng lúc đó cái bóng dưới chân Guren vươn ra, nhô lên khỏi mặt đất tạo thành màn chắn che chở bọn họ.

"Có kẻ bắn lén vào xe khiến nó bị nổ. Hắn đang núp ở tòa tháp cao nhất đằng kia." Reborn nói.

Bên Gokudera và Yamamoto, Gokudera giơ nòng pháo bắn một quả bom vào thân tháp, đỉnh tháp mất đi thân trụ liền rơi xuống, bọn họ nhìn thấy một người ôm theo cây súng trường nhảy ra khỏi tháp, lấy đà đáp vào thân tháp còn trụ ở dưới.

Tsunayoshi bay tới đó, cũng thấy rõ kẻ kia, là một người đàn ông đội mũ xám, khoác áo phao đen cầm súng trường chạy vào góc khuất, Tsunayoshi ở trên không trung giơ một tay, bắn ra tia lửa, chặn đường chạy của kẻ kia. Gã xoay người nhắm vào Tsunayoshi liên tục bắn, cậu tránh né những viên đạn, nhanh như chớp bay lại gần tháp, tung cước, gã ta cũng nhấc chân lấy dùng một cú đá đỡ một cú đá. Tsunayoshi lại xoay người một vòng, đá một phát vào mặt kẻ kia, gã không kịp để phòng, bị một cú đá này đạp cho va vào tường, Tsunayoshi nhân lúc gã chưa kịp trở tay, tiến tới giật lấy súng trong tay gã, ném ra ngoài, tay phải phừng lên ngọn lửa chỉ vào kẻ nọ.

"Muốn sống thì đừng nhúc nhích!"

Gã kia rất biết điều, không nói không động. Tsunayoshi túm cổ áo gã bay ra khỏi tháp, ném gã trên đất. Các Hộ vệ cũng đã chạy tới, Chrome nhìn xuống gã đội nón xám, dây leo từ dưới đất chui lên quấn quanh thân người gã, trói chặt. Jester bị Mukuro lôi xềnh xệch, ném cạnh gã kia.

"Không hổ danh là Đệ Thập!" Hai mắt Gokudera sáng rực, nhìn Tsunayoshi đầy ngưỡng mộ.

"Ha ha..." Tsunayoshi cười trừ, hỏi những người khác, "Xong hết chưa?"

Mọi người gật đầu.

"Tới chỗ Reborn thôi."

Bên ngoài biệt thự, Guren đỡ hai thực tập sinh còn chưa kịp thời tiếp thu tình huống, ngây ngốc ngồi trên đất đứng lên, rất chu đáo giúp hai người phủi ống quần. Cecilia cùng Harmon dường như chưa thoát khỏi cú sốc, lúc nãy chỉ trong cái chớp mắt, bọn họ nhìn thấy thứ gì đó màu đen chui ra từ tay áo Guren, nó quấn lấy eo hai người lôi ra khỏi xe, sau đó phía sau ầm ĩ tiếng nổ khiến tai họ có chút đau nhức, đến khi nhìn lại thì chiếc xe hai người mới ngồi bàn nãy bị nổ tan tành.

Tính ra thì hôm nay hai người họ thoát chết trong phút chốc tận hai lần!

Cả hai lại nhìn Guren, Guren bị nhìn chằm chằm thì thấy không thoải mái, cô lay hai người họ.

"Tỉnh táo đi, an toàn rồi."

Bọn họ vẫn ngơ ngác nhìn cô.

Guren hết cách đành mặc kệ họ.

"Năng lực khi nãy cô sử dụng là gì?" Chợt Reborn cất tiếng hỏi.

"Chẳng phải năng lực gì cả, chỉ là tạo một bức tường bảo vệ thôi." Guren đáp.

Reborn rũ mắt xuống chân Guren: "Vậy thứ vừa rồi?"

Guren nhịp chân một cái, cái bóng dưới chân khẽ động đậy, bốn con sói chui ra khỏi cái bóng vây quanh Guren. Cảnh này vừa lúc nhóm Tsunayoshi đang tới cũng thấy. Harmon và Cecilia cũng thoát ra khỏi mơ hồ về với thực tại, đều liếc sang bốn con sói nọ.

"Đây là gì?" Tsunayoshi cúi đầu nhìn bốn con sói đen.

"Sói." Guren trả lời.

"Biết là sói rồi, nhưng chúng nó vừa chui từ bóng của em ra mà nhỉ? Làm thế nào được vậy?"

"Nói đơn giản thì chúng là sức mạnh của tôi, là một phần của tôi." Guren đặt tay lên đầu một con sói.

Trừ Hibari, Mukuro và Reborn thì ai nấy cũng ngạc nhiên.

"Tôi cứ nghĩ cô là một Dược sĩ tính cách quái dị, thì ra cô cũng có năng lực đặc biệt." Gokudera nói.

Guren: "...Tôi quái dị chỗ nào?"

"Ha ha, lũ sói trông ngầu quá. Tôi sờ chúng được không?"

"Sờ con này này." Guren chỉ vào con sói có đôi mắt xám, nó đi tới trước mặt Yamamoto.

Hắn vươn tay xoa đầu con sói, nó vui vẻ vẫy đuôi.

"Nó giống cún hơn sói nhỉ?" Chrome nói, cũng không nhịn được mà sờ sờ bộ lông đen huyền của con sói.

"Nó là đứa út trong bốn con sói, khi còn nhỏ gặp chút sự cố nên tính cách của nó khá ngây thơ, có điều nó vẫn rất hung dữ, đừng chọc giận nó là được."

Nhóm người tụ lại hết sờ thì nựng con sói kia, nó ngược lại rất hòa đồng để mọi người vuốt ve, còn liếm tay Chrome một cái. Mọi người hiếm khi tận mắt gặp sói, ai nấy cũng thấy rất thích thú. Cả Reborn cũng thò tay sờ thử.

"Guren, tên của chúng là gì?" Chrome ngẩng đầu hỏi.

"Theo thứ tự từ lớn đến bé, mắt xanh là Hiou, mắt vàng là Kouen, mắt nửa xanh nửa vàng tên Hyoki, còn mắt xám kia tên là Yage."

Tsunayoshi: "Anh chưa từng thấy chúng trong Vongola, em giấu chúng trong cái bóng suốt à?"

"Tôi chỉ cho chúng nó đi lòng vòng trong phòng ngủ thôi, tránh dọa người khác."

"Về sau cứ cho chúng đi dạo trong vườn đi." Tsunayoshi hỏi cô, "Đám sói này sẽ không cắn người chứ?"

Guren lắc đầu: "Không có lệnh của tôi chúng sẽ không tấn công."

"Vậy thì tốt." Tsunayoshi cười, nghĩ đến việc trong Vongola có sói đi qua đi lại thì thật sự rất là ngầu luôn.

Bỗng nhiên Hiou, Kouen và Hyoki đồng loạt nhìn phía sau nhóm Đệ Thập bằng cặp mắt đề phòng.

Guren cũng phát giác được, cúi đầu hỏi: "Có gì bên đó?"

Mọi người cũng quay ra sau, chỉ là sau lưng họ chẳng có ai cả. Chợt trong bụi cây có âm thanh loạt soạt. Bọn họ híp mắt, bụi cây phát ra tiếng kêu yếu ớt, một con mèo nhỏ nhảy ra, bộ lông vàng ánh kim có đốm nâu nhạt, lông dưới bụng và tứ chi là màu trắng muốt, cặp mắt đỏ ngầu trông rất hung hăng, nó vừa nhìn thấy mọi người liền nhe răng nanh ra gừ gừ mấy tiếng như phòng bị không cho bất cứ ai tiến gần.

"Mèo?" Mọi người nghiêng đầu.

Con mèo có vẻ rất yếu, không còn sức chạy nữa, nó hơi hạ thấp thân mình xuống, trong miệng phát ra tiếng hừ hừ khàn khàn. Gokudera đi tới ẵm nó lên, con mèo giãy giụa giơ vuốt định cào hắn.

"Con mèo này dữ thật, nó từ đâu chạy ra đây thế?" Tsunayoshi xoa cằm.

"Có khi là thú nuôi của Jester, nó trông khá đặc biệt." Mukuro nói.

"Hình như nó bị thương rồi." Lambo nói, vươn tay định chạm vào.

Con mèo gào lên, hai bên tai xuất hiện ngọn lửa Bão.

Lambo vội rút tay lại: "Ối!"

"Thú sở hữu lửa nguyên tố?" Ryohei ngạc nhiên.

"Chắc chắn trăm phần trăm là vật thí nghiệm." Hibari nói như đinh đóng cột.

"Vậy thì tội nghiệp nó quá." Chrome nói, "Chúng ta nuôi nó nhé?"

"Ai nuôi?" Reborn hỏi.

Mọi người nhìn nhau, rồi nhìn Gokudera.

Hộ vệ Bão chớp mắt.

"Để Gokudera nuôi đi, ai bảo cậu ấy nhặt nó trước." Yamamoto đề nghị.

"Ê!" Gokudera trợn mắt nhìn Hộ vệ Mưa.

"Đúng đó, con mèo này có lửa Bão, trùng hợp cậu cũng là người dùng lửa thuộc tính Bão, hết mình hợp nhau quá còn gì!" Ryohei nhe răng cười.

"Đúng vậy, đúng vậy." Tất cả đều gật gù.

Gokudera nhìn Tsunayoshi cầu cứu, hắn mà nuôi mèo?!

Đệ Thập cười trừ, tưởng tượng Gokudera vừa ôm mèo vừa làm nhiệm vụ, cậu hắng giọng, vỗ vai hắn.

"Chúc mừng nhé Gokudera-kun!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top