Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Phẫu thuật

Trong Phòng Y tế, Guren ngồi trên giường đọc sách. Hiou cuộn thân mình nằm sau lưng Guren, kế nó là Kouen. Hyoki ngồi bên phải gác đầu lên vai Guren. Yage ở bên trái, dùng phân nửa cái thân to lớn nằm trên đùi cô, bị Guren coi như cái bàn mà để cuốn sách trên lưng. Khung cảnh này nhìn qua sẽ thấy rất ấm áp, nhưng đối với người thường chắc chắn sẽ sợ xanh mặt.

Mà ở Vongola không ai bình thường cả, cho nên khi nhóm Fon bước vào mắt đối mắt với bốn con sói ai nấy đều rất thản nhiên.

"Guren, tôi mang bữa tối cho cô này." Fon đưa hộp gỗ cho cô.

"Cảm ơn."

"Tôi khuyên cô nên ăn đúng giờ, nếu không sẽ đau dạ dày."

"Tôi biết rồi." Guren đáp, thấy trong nhóm xuất hiện thêm hai người thì hỏi, "Hai người có chuyện gì sao?"

Fon giải thích với Guren về năng lực của Byakuran, đồng thời hắn cũng tham gia hỗ trợ cho việc phẫu thuật. Guren nghe xong gật đầu, nói cảm ơn với Byakuran.

"Không cần cảm ơn, giúp đỡ mọi người là niềm vui của tôi mà." Byakuran cười thân thiện.

"Cô từ từ ăn, chúng tôi đợi." Verde nói, kéo ghế ngồi xuống, rất tự nhiên rút một quyển sách ra xem.

Fon nhìn quyển sách trên lưng Yage, là sách về phẫu thuật: "Cô nghiên cứu kỹ lưỡng thật."

"Phải đảm bảo tỉ lệ thành công hết mức mà, tôi sợ mình làm không tốt." Guren nói, gắp miếng thịt gà nhai nhai.

"Chẳng phải cô đã rất kiên quyết khi đề nghị phẫu thuật sao, bây giờ lại sợ thất bại?" Byakuran híp mắt cười cười.

"Nói thật lòng, phẫu thuật ghép toàn bộ nội tạng khó hơn ghép một phần trong số đó, đây là một thử thách đối với tôi."

"Đừng lo lắng, chúng ta có các thiên tài ở đây mà, chắc chắn sẽ thành công thôi." Fon nói, Guren gật đầu.

Basil từ bên ngoài đi vào bưng khay đựng mấy cốc cà phê cho mọi người, riêng Guren thì hắn cho cốc sữa nóng.

"...Tôi muốn cà phê."

"Thiếu ngủ không được uống cà phê." Basil đưa cốc sữa nóng cho Guren.

Guren nhìn hắn.

Basil nói: "Sức khỏe quan trọng hơn, bây giờ cô uống cà phê rồi thì đêm sẽ mất ngủ, ngày mai chắc chắn không có tinh thần để làm phẫu thuật."

Guren chớp mắt, cảm thấy Basil nói có lý, uống một ngụm, sữa nóng cũng rất ngon.

"Guren-chan, tôi tới rồi đây!!!" Shamal hớn hở chạy vào, thấy nhiều người trong phòng liền bày tỏ vẻ mặt chán ghét, "Tại sao có lắm tên đực rựa ở đây vậy? Tôi muốn được ở riêng với Guren-chan cơ!"

Shouichi không biết từ đâu lấy ra cái quạt giấy, đẩy mắt kính nói: "Gokudera nhờ tôi tới trông coi ông, Doctor Shamal. Cậu ấy bảo nếu ông không nghiêm túc làm việc thì tôi có thể đánh ông."

Shamal lùi lại hai bước: "Cái thằng nhãi ranh đó!"

Guren đóng hộp đặt lên bàn, nói: "Được rồi, vào việc chính."

Cô cùng Fon, Verde, Shamal và Byakuran đi xuồng tầng ngầm để bàn về cuộc phẫu thuật, phân chia công việc của từng người cũng như thứ tự ghép cơ quan nội tạng. Shamal là bác sĩ, Verde là nhà bác học thiên tài, đối với những chuyện này rất am hiểu. Byakuran và Fon có kiến thức về y thuật nên không khó khăn trong việc hiểu những gì họ đang nói.

Năm người phối hợp rất tốt nên không mất nhiều thời gian, không phải thức khuya như dự tính, có thể về ngủ sớm một chút để lấy sức cho ngày mai.

Ngoài tầng ngầm, Basil và Shouichi ngồi trên bậc thang trò chuyện trong lúc chờ năm người.
.

3 giờ chiều ngày hôm sau, tầng hai Khu Y tế Vongola.

Khâu chuẩn bị đã hoàn tất, nhóm Guren sẽ tiến hành phẫu thuật, Cecilia và Harmon đẩy Chrome từ phòng thay đồ ra hành lang. Trước phòng phẫu thuật tập trung đông người gồm Tsunayoshi, Reborn, tất cả Hộ vệ, Uni, Gamma, Basil, Shouichi, cả Colonnello và Lal Mirch cũng có mặt.

Tsunayoshi thấy Chrome, tiến tới nắm tay cô cổ vũ: "Không sao đâu, đừng sợ."

Mukuro cũng cúi xuống nói với cô: "Dũng cảm lên Nagi, ta cùng Tsunayoshi và mọi người ở ngoài này chờ em."

"Boss, Mukuro-sama." Chrome nhìn hai người mà cô yêu quý nhất, khẽ nở nụ cười.

Cecilia và Harmon đẩy Chrome vào phòng phẫu thuật, cánh cửa đóng lại, đèn trên cửa cũng phát sáng.

Bên trong phòng phẫu thuật, tất cả đã thay đồ xong. Guren đứng trong buồng rửa tay nhìn vào gương, nhẹ chạm vào chiếc khuyên tai thì thầm: "Xin hãy tiếp cho tôi sức mạnh của ngài."

Sau đó cô đeo găng tay cao su vào, bước ra. Chrome sau khi được đưa vào thì Shamal tiến tới tiêm thuốc mê cho cô. Dưới ánh đèn chói mắt, cô thấy Guren đứng bên mép giường, toàn thân bao bọc một màu xanh, chỉ lộ ra đôi mắt.

Chrome nhìn Guren, Guren cũng nhìn cô, sau đó Chrome nhắm mắt, ý thức hoàn toàn chìm vào bóng tối.

Năm người vây quanh giường mổ. Fon đứng bên trái Guren, phụ trách theo dõi tình trạng của Chrome. Bên phải Guren là Byakuran với vai trò là người tiếp dụng cụ. Bên kia giường là Shamal và Verde, hai người đóng vai trò mổ phụ. Harmon và Cecilia kéo găng tay, chuẩn bị hỗ trợ hết mình.

Người mổ chính - Guren nhìn một vòng, lại nhìn dao mổ trong tay, hít sâu một hơi.

"Bắt đầu."

Sáu người lập tức tập trung cao độ. Guren hạ mũi dao xuống, kéo một đường dài, động tác dứt khoát nhanh gọn, Verde và Shamal bắt tay vào phụ cô, trong khi Guren thay dụng cụ hai người họ sẽ ghép những phần nhỏ lại, Guren tiếp tục họ sẽ giúp cô cẩn thận chuyển các cơ quan vào cơ thể. Ba người thay phiên phẫu thuật không ngừng lại một giây nào, phối hợp vô cùng ăn ý. Fon và Byakuran một người giúp Guren lau mồ hôi, một người tiếp dụng cụ. Tương tự bên kia cũng thế, Cecilia lau mồ hôi cho Verde xong lại lấy cái khăn khác lau cho Shamal. Harmon đứng cuối giường đưa dụng cụ cho hai người.

Đôi mắt Guren không chút gợn sóng rũ xuống, tầm mắt bây giờ chỉ toàn là màu đỏ, đôi tay thoăn thoắt linh hoạt không ngừng nghỉ. Phòng mổ lúc này ngoài tiếng thiết bị máy móc thì chẳng còn nghe rõ âm thanh nào khác. Tinh thần bảy người căng như dây đàn, không hề lơ là dù chỉ một giây, thỉnh thoảng bọn họ sẽ trao đổi về tình trạng của Chrome cũng như quy trình phẫu thuật.

Ngoài phòng phẫu thuật, mọi người thấp thỏm chờ đợi. Trên hành lang đặt hai băng ghế, Uni im lặng ngồi ghế, mắt nhìn chằm chằm vào phòng phẫu thuật. Bên phải cô là Reborn, Mukuro, Lambo và Yamamoto. Hibari khoanh tay dựa vào tường, đứng cạnh hắn là Gokudera và Ryohei. Bên trái Uni là Gamma cùng Shouichi, Basil, Colonnello, Lal Mirch. Chỉ có Tsunayoshi là đi qua đi lại trước phòng phẫu thuật.

"Tôi nói này Tsuna, cậu đừng đi tới đi lui nữa được không? Chóng mặt lắm đấy." Reborn chịu hết nổi lên tiếng nhắc nhở.

"Tôi hồi hộp!" Tsunayoshi chau mày.

"Qua đây ngồi xuống, đi vòng vòng một hồi cậu choáng váng ngất xỉu thì ai lo?" Reborn ngoắt tay.

"Tsunayoshi, ngồi cạnh tôi này." Mukuro dịch qua chừa chỗ cho Tsunayoshi.

Cậu ngồi xuống dựa lưng ra sau, hai tay đan lại, chăm chú nhìn cánh cửa phòng phẫu thuật.

Thấm thoắt trôi qua ba tiếng, tới giờ ăn tối, thế những mọi người không ai có tâm trạng ăn uống, đều cùng nhau ở yên một chỗ.

Thời gian tiếp tục trôi qua ba tiếng nữa, bọn họ mỗi người cầm một miếng bánh mì Reborn kêu người đem tới nhai rồi nuốt, cảm thấy thời gian chưa bao giờ dài như thế.

Loay hoay qua 10 giờ tối, người trong phòng phẫu thuật căng thẳng suốt bảy tiếng, người ngoài phòng phẫu thuật sốt ruột cũng suốt bảy tiếng.

Lại chờ thêm ba tiếng, đồng hồ điểm 1 giờ sáng. Gokudera, Yamamoto và Ryohei bưng cà phê tới cho mọi người, riêng Uni là uống trà. Mọi người bây giờ có chút mệt mỏi, nhưng bọn họ biết, so với họ thì những người đang ở trong kia còn mệt hơn. Chẳng ai có ý định rời đi cả, đều cùng nhau ở lại chờ đợi cánh cửa phòng phẫu thuật mở ra.

3 giờ sáng, Uni tựa vào vai Gamma ngủ thiếp đi, Gamma lấy áo khoác đắp lên người cô. Tsunayoshi cũng lim dim ngã nghiêng đầu, Reborn thấy thế đỡ lấy đầu cậu tựa lên vai mình. Hibari lấy tới một cái ghế để ngồi, sẵn tay ném cái chăn mỏng cho Mukuro. Mukuro chụp lấy đắp lên người Tsunayoshi.

Hibari ngồi xuống giơ tay che miệng ngáp một cái. Kế chân hắn, Ryohei cùng Yamamoto ngồi bẹp trên sàn dựa vào tường. Vì Lambo còn nhỏ không được thức khuya nên Gokudera bảo cậu chàng về phòng ngủ nhưng cậu không chịu, nhất quyết đòi ở lại chờ Chrome, bây giờ thì đang gục xuống cánh tay của Gokudera ngủ say. Bên kia Shouichi khoanh tay gục đầu ngủ từ lúc nào, vợ chồng Colonnello và Lal Mirch vốn là quân nhân nên không thấy mệt. Basil cũng rất tỉnh táo ngồi yên.

Bầu trời ngoài cửa sổ tờ mờ sáng, ánh bình minh soi rọi lên hành lang trắng tinh làm bừng sáng không gian tĩnh lặng. Tia nắng chiếu vào gọi mọi người tỉnh giấc.

Tsunayoshi dụi mắt, nhận ra mình thiếp đi từ khi nào chẳng hay, vội vàng hỏi Reborn: "Mấy giờ rồi? Bọn họ ra chưa?"

Reborn đáp: "Gần 8 giờ, chưa ra."

Basil và Lal Mirch đem khăn tới cho mọi người lau mặt. Uni mơ màng mở mắt, nhìn phòng phẫu thuật còn đóng cửa.

Gamma nói: "Công chúa, người tỉnh rồi."

"Gamma, họ vẫn còn trong đó sao?"

Gamma cầm khăn ướt lau mặt cho Uni, đáp: "Vâng."

Nhóm người đứng dậy hoạt động gân cốt một chút, ngồi cả đêm cơ thể ai nấy cũng cứng ngắc cả rồi.

Cửa phòng phẫu thuật cuối cùng cũng mở ra.

Ánh mắt mọi người dồn vào một chỗ.

Người đi ra đầu tiên là Byakuran.

Hắn vừa qua cửa thì nhào tới ôm Shouichi than thở: "Shou-chan, anh mệt muốn chết! Thì ra làm phẫu thuật lại mệt tới vậy, so với kí giấy tờ còn mau kiệt sức hơn!"

Shouichi nửa ôm nửa đỡ Byakuran, nhìn sắc mặt hắn cũng biết hắn không phải nói đùa.

Tiếp theo là Shamal và Verde đã thay trang phục thường ngày và khoác áo blouse của mình. Chỉ sau một đêm trông hai người như già đi, dưới mắt còn xuất hiện quầng thâm.

Shamal vò cái đầu rối tung của mình, chân thành nói: "Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi được trải nghiệm sâu sắc như vậy."

"Dây thần kinh của tôi sắp đứt rồi." Verde xoa xoa cái cổ, toàn thân như thiếu sức sống.

Mọi người thấy ba người đi ra thì vội hỏi han tình hình.

"Sao rồi?"

"Thành công không?"

"Chrome-san thế nào ạ?"

Verde và Shamal nhìn nhau, lại nhìn dáng vẻ lo lắng của mọi người, cười một cái: "Yên tâm đi, thành công mỹ mãn."

Không gian lắng đọng ba giây rồi bùng nổ.

Tsunayoshi túm cổ áo Mukuro lắc lắc: "Mukuro anh nghe không?! Thành công rồi! Chrome phẫu thuật thành công rồi!"

Mukuro mỉm cười.

Uni nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, nước mắt đọng trên khóe mi, nở nụ cười tươi rói: "Thật tốt quá!"

Những người xung quanh cũng vui mừng hớn hở.

Basil ngó sau lưng Verde, hỏi: "Guren-dono và Fon-dono đâu?"

Verde nhún vai: "Ngất xỉu rồi."

"Hả?"

Mọi người sửng sốt.

Tsunayoshi, Basil và Uni nhào tới nắm áo Verde: "Ai ngất?!"

"Con bé Dược sĩ."

Ba người trợn mắt.

"Nói vớ vẩn gì đó."

Cửa phòng phẫu thuật lại mở ra, Fon đỡ Guren ra ngoài, sắc mặt cô so với những người kia còn tệ hơn, trắng như tờ giấy.

"Guren, em không sao chứ?" Tsunayoshi lo lắng hỏi.

"Không sao, chỉ mệt thôi." Guren đáp.

"Verde bảo em ngất xỉu..."

"Tôi chỉ đau đầu một chút, không tới nỗi ngất xỉu." Guren nói, "Cuộc phẫu thuật rất thành công, bây giờ có thể đưa Chrome qua phòng hồi sức và chờ cô ấy tỉnh lại."

Tsunayoshi kích động nắm tay cô: "Guren, anh thật lòng cảm ơn em!"

"Đây là chức trách của tôi."

Tsunayoshi nói với Byakuran, Verde, Shamal và Fon: "Cả các anh nữa, cảm ơn rất nhiều!"

Byakuran cười ha ha.

Ba người kia cũng mỉm cười.

Fon cúi đầu nói với Guren: "Còn lại tôi sẽ sắp xếp, cô nghỉ ngơi đi."

Mí mắt Guren lúc này nặng nề vô cùng, tầm nhìn có hơi mờ mịt, cô gật đầu: "Ừm, cảm ơn anh."

"Mọi người cũng quay về đi, khi nào Chrome-san tỉnh tôi sẽ thông báo, chờ suốt đêm chắc ai cũng mệt rồi." Fon nói.

Sau đó, Shouichi đưa Byakuran đến phòng của Tsunayoshi ngủ bù. Colonnello cùng Lal Mirch quay lại trụ sở CEDEF tiếp tục công việc. Tsunayoshi, Reborn và các Hộ vệ về phòng rửa mặt thay đồ rồi cùng đi ăn sáng. Uni và Gamma cũng đi chung.

Verde mượn phòng của Reborn để nghỉ ngơi. Shamal không cần xin phép, trực tiếp chạy đến phòng của Gokudera chợp mắt.

Fon xoay người đi vào phòng phẫu thuật, cùng Harmon và Cecilia chuyển Chrome vào phòng hồi sức.

Mọi người đều đi hết, Guren đứng ngoài hành lang thất thần. Cơn đau đầu vẫn chưa giảm bớt, cô nhìn xuống sàn, chỉ thấy một màu đỏ chói.

"Thật chướng mắt..." Guren thì thào.

Bước chân cô có chút loạng choạng, vai bất ngờ được ai đó giữ lại. Trong cơn choáng váng, Guren chậm chạp ngẩng lên, màu đỏ khiến cô chướng mắt kia tức thì biến mất, thay vào đó là màu xanh của biển khơi bao la.

"Guren-dono, cô ổn không?" Đôi mắt xanh thẳm của Basil hiện lên vẻ lo lắng.

Guren thẫn thờ chớp mắt, xoa xoa thái dương: "Tôi ổn. Sao anh còn ở đây?"

"Tôi vẫn luôn ở đây mà." Basil mỉm cười.

"..." Vậy mà cô lại không nhận ra.

Basil thấy Guren cứ day trán thì đề nghị: "Hay là tôi cõng cô xuống Phòng Y tế nhé?"

Guren lắc đầu: "Tôi ổn."

Nói rồi thì đặt tay lên tay vịn cầu thang từ từ bước xuống, Basil cũng đi cạnh cô.

Chợt Guren hỏi: "Anh không có việc gì sao?"

"Hôm nay tôi rảnh."

Guren 'ừ' một tiếng, không nói gì nữa. Đến Phòng Y tế, Guren ngồi trên giường, Basil rót cho cô ly nước.

Guren uống hết ly nước, cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

"Cô ngủ đi, tôi lên lầu xem Fon-dono có gì cần giúp hay không."

"Ừm, cảm ơn anh." Guren cởi giày, nghiêng ngươi nằm xuống nhắm mắt lại. Cơn buồn ngủ ngay lập tức ập tới, ý thức dần mơ hồ, cô nhanh chóng ngủ say.

Basil rời khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa.

Lo liệu mọi việc xong xuôi, việc đầu tiên hai Bác sĩ làm là chạy đến nhà ăn ăn một bữa no nê rồi quay lại phòng làm việc ngủ bù. Tsunayoshi và Uni dùng bữa sáng xong thì trở lại phòng hồi sức trông chừng Chrome thay Fon xuống Phòng Y tế nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top