Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 26: Thú hoang khát máu

Squalo hé mắt, trần nhà trắng tinh khiến anh có cảm giác lạ lẫm. Trong phòng khá tối nhưng không phải là không thấy được gì, ánh sáng ấm áp của nắng mai bên ngoài cửa sổ xuyên qua lớp rèm rọi vào phòng, lờ mờ vẫn có thể quan sát được mọi thứ trong phòng.

Squalo nhìn phía cuối giường, Varia còn đang ngủ, lại đảo mắt qua bên phải, Xanxus dựa lưng vào ghế nhắm mắt, đầu hơi gục xuống, tay trái hắn nắm bàn tay phải Squalo.

Squalo nhìn Xanxus, ngón tay co lại, cũng nắm tay hắn.

Một chút động đậy này lập tức khiến Xanxus mở mắt, điều đầu tiên hắn làm là ngẩng đầu nhìn Squalo, thấy đối phương đang nhìn hắn, khóe miệng Xanxus hơi cong lên nhè nhẹ, tiến gần vén tóc mái của anh, dịu dàng hôn lên gò má Squalo.

"Khó chịu ở đâu?"

"Không có." Squalo cười nhẹ, hỏi, "Xong rồi à?"

"Ừ." Xanxus đem bàn tay Squalo đặt lên ngực anh, "Nó đang đập này."

Squalo im lặng, bàn tay có thể cảm nhận được nhịp tim sau lớp áo.

Xanxus lại hôn Squalo, từ trán xuống chóp mũi rồi qua hai gò má: "Cuối cùng, ta lại có thể nghe nhịp tim của em rồi."

Squalo bị một câu này của hắn làm cho xúc động, vòng tay qua cổ Xanxus, ôm chặt lấy hắn.

Bên kia, Đội Varia đã tỉnh ngủ từ câu đầu tiên Xanxus cất giọng hỏi Squalo, nhưng hiện tại chưa tìm được cơ hội để 'thức dậy'.

Belphegor không tiếng động mấp máy môi: Làm sao đây?

Fran cũng bắn tín hiệu bằng ánh mắt: Làm sao? Phá hỏng bầu không khí giữa Boss với Đội trưởng là tội lớn đó.

Mammon khều Fran: Cậu đè lên chân tôi rồi, ngồi dậy mau!

Leviathan im lặng, hắn không muốn bị bắn đâu.

Lussuria cũng không biết phải làm sao, hai con người kia vẫn ôm nhau thắm thiết, không hề quan tâm đến mấy kẻ bên đây.

Đột nhiên, bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Đội Varia liếc mắt: Thiên thần nào tới cứu chúng ta vậy?

Squalo buông Xanxus ra, nghiêng đầu. Xanxus khó chịu đứng thẳng người, thầm nói tên rác rưởi nào vậy?

Người ở ngoài không nghe được tiếng đáp trả bên trong, khẽ khàng hé cửa, đúng lúc bắt được hai cặp mắt, liền thản nhiên mở rộng cửa tiến vào.

Nhân cơ hội này, Đội Varia cũng 'thức dậy', còn ngáp một cái rất chân thật.

Mammon xoa cái chân bị Fran đè đến tê cứng.

Fran và Belphegor vươn vai, cử động được rồi.

"Cơ thể có gì bất thường không?" Guren hỏi.

"Không, rất tốt." Squalo trả lời.

Guren bắt mạch cho Squalo, nói: "Vài ngày tới anh phải nằm yên trên giường, hạn chế cử động khiến tim đập nhanh."

"Tôi muốn về Varia." Squalo nhăn mặt.

"Không được." Guren nói.

Squalo liếc qua Xanxus. Hắn khoanh tay, cất giọng trầm trầm: "Không."

Guren suy nghĩ vài giây, nói: "Tạm thời ở đây ba ngày đi, sau ba ngày tôi sẽ cho anh về."

Squalo nghe vậy thì thỏa thuận.

"Được rồi, các anh hãy rửa mặt rồi ăn sáng, một tiếng sau tôi đưa thuốc tới."

Đúng một tiếng sau Guren quay lại, tay bưng theo thuốc. Bàn chân vừa đặt lên tầng một đã nghe thấy một loạt âm thanh ồn ào.

"Muốn đánh nhau à?!" Là giọng của Gokudera.

"Shishishi, tới đây!" Belphegor cười khẩy.

"Thôi mà hai người, đây là phòng bệnh của Squalo đó, anh ấy vừa mới phẫu thuật xong mà." Yamamoto lúc nào cũng là người hòa giải.

"Boss! Cất súng vào, không được manh động!" Lussuria cất chất giọng the thé.

"Voi!!!!! Ồn ào quá, tôi chém hết các người bây giờ! Ặc! Khụ khụ khụ khụ!!!" Người vừa trải qua phẫu thuật cũng ầm ĩ không kém.

"Squalo! Đừng kích động, tim anh chưa khỏe đâu!" Tsunayoshi nhắc nhở.

Guren đứng cách một đoạn nghe mà nhức cả tai, Khu Y tế yên bình của cô đâu mất rồi?

Cửa phòng hé mở, Cecilia ló đầu ra, sau lưng là Harmon cau có mặt mày: "Mấy người này có biết đây là đâu không? Tại sao không giữ trật tự gì hết vậy?"

"Chị Guren." Cecilia liếc mắt thấy Guren liền hớn hở chào.

Harmon: "Chào chị, chúng em đã kiểm tra và cho Chrome uống liều thuốc buổi sáng rồi."

"Ừm." Guren đáp, tới trước phòng Squalo đẩy cửa vào, "Uống thuốc."

Mấy người ở gần cửa nhích qua chừa đường đi cho cô. Guren đưa chén thuốc cho Squalo.

Squalo chau mày ghét bỏ nhìn chén thuốc đen xì còn nghi ngút khói, mùi cũng rất kì cục: "Đây là cái quái quỷ gì vậy?"

Mọi người cũng nhìn chén thuốc kia bằng cặp mắt ngờ vực, thuốc độc ư?

"Thuốc, nấu bằng phương pháp truyền thống, rất hiệu quả." Guren nói, "Uống đi."

"Cô chắc cái này là thuốc chứ không phải thuốc độc?" Squalo ngửi ngửi, "Mùi tởm quá."

Guren thấy Squalo chần chừ, nói: "Chrome mỗi ngày uống ba chén chẳng kêu ca, anh mới ngửi mà đã kì kèo?"

Câu này của Guren thành công xoáy thẳng vào lòng tự tôn của Squalo, anh bực bội chỉ vào Guren, nói: "Ý cô nói tôi thua một con nhóc? Uống thì uống! Sợ cái gì?"

Nói rồi liền bưng chén thuốc đó lên sát miệng, một hơi uống cạn.

Đội Varia cổ vũ: Đội trưởng can đảm quá!

Tsunayoshi, Gokudera và Yamamoto: Bị lừa rồi!

Guren cầm lấy cái chén trống không, chào nhóm Đệ Thập rồi xoay người ra ngoài.

"Thế nào Squalo? Khó uống lắm à?" Yamamoto hỏi.

"Tởm chết đi được, vừa đắng vừa nồng, tôi muốn nôn!"

"Ấy ấy không được!" Yamamoto bịt miệng Squalo, "Guren mà biết thế nào cũng bắt anh uống nữa. Cố gắng lên, phải mau khỏe để luyện kiếm với tôi chứ."

"Bây giờ tôi đang rất khỏe, nhưng con nhỏ kia nhất định không cho tôi rời khỏi giường." Squalo bực bội nói.

"Không nên cậy mạnh, nghe lời Dược sĩ đi." Yamamoto vỗ vai Squalo.

"Hừ."

"Anh khỏe mạnh là chúng tôi mừng rồi, nghỉ ngơi thêm đi, tôi có việc đi trước, rảnh sẽ tới thăm anh." Tsunayoshi mỉm cười nói.

Tâm trạng Squalo cũng vui vẻ, đáp: "Ờ, đi đi."

"Gặp sau nha." Yamamoto phất tay, theo sau Tsunayoshi và Gokudera.

Thấy ba người họ đi rồi, các thành viên Varia cũng biết điều mà tự giác đi ra, trả lại không gian riêng tư cho Boss và Đội trưởng của bọn họ.

Cửa vừa đóng, Squalo mệt mỏi đặt lưng nằm xuống, thở hắt một hơi.

"Xanxus, hay chúng ta trốn về Varia đi, con bé kia không lớn gan tới nổi chạy tới căn cứ đâu."

Xanxus ngồi bên mép giường, kéo chăn lên ngực Squalo: "Không được, phải chờ em khỏe hẳn."

"Mới lạ đấy, trước giờ ngài đâu bao giờ nghe lời ai nhỉ? Con bé kia bảo ở lại là ở thật sao?"

"Di chuyển nhiều, em sẽ mệt."

Squalo chưa từ bỏ, tiếp tục thuyết phục Xanxus: "Từ Varia đến Vongola chỉ mất hơn ba mươi phút, không mệt."

Xanxus cúi xuống áp gần gương mặt Squalo, yêu thương dỗ dành: "Ngoan nào, ba ngày nữa chúng ta cùng về."

Squalo đành bỏ cuộc, cam chịu nằm trên giường ba ngày vậy.
.

Chiều hôm đó, Uni đến Vongola.

Uni lon ton chạy tới Khu Y tế tìm Chrome nhưng trong phòng lại không có ai. Thế là cô qua phòng kế bên của Squalo.

Nhìn vào phòng liền thấy Chrome và Squalo đều ở đó.

Guren bảo Chrome chớ đi lại nhiều, đi vài bước trong phòng thì được. Chrome ở trong phòng cảm thấy rất buồn chán, mà đồng cảnh ngộ với cô là Squalo đang ngứa ngáy tay chân muốn ra ngoài sân đánh vài chiêu kiếm. Khi nãy Chrome nhờ Fon đưa mình qua chỗ Squalo, có hai người đỡ nhàm chán hơn.

"Uni." Chrome cười.

"Chrome-san, Squalo-san, em tới thăm hai người. Squalo-san, chúc mừng anh ghép tim thành công ạ!"

Squalo đáp: "Cảm ơn."

Gamma xách hai giỏ trái cây đem vào để lên bàn: "Chúng tôi mang chút quà tới cho hai người, chúc cả hai mau chóng hồi phục."

"Cảm ơn ạ." Chrome nói.

"Mọi người đâu rồi?" Uni hỏi.

"Về Varia lấy đồ, con bé Guren kia bảo phải ở lại mấy ngày." Squalo đáp.

"Xanxus-san cũng không ở cùng anh sao?"

"Không biết là đi đâu, chắc lát nữa quay lại."

Gamma và Uni ngồi xuống, Uni nói với Chrome: "Chrome-san, sáng nay Kyoko-san gọi cho em, bảo rằng cuối tuần sẽ cùng Haru-san và Hana-san qua đây thăm chị."

Chrome nghe thế thì rất vui, Guren nói thời gian này không nên dùng thiết bị điện tử, cho nên Chrome vẫn chưa thể nhắn tin cho ba người kia, có điều Uni, Tsunayoshi và cả Ryohei đều thay cô thông báo rồi.
.

Phòng Y tế.

"Có chuyện này." Tsunayoshi nói.

Fon, Verde và Guren nhìn cậu: "Chuyện gì?"

"Các bộ phận nội tạng kia phải xử lý thế nào?"

Hiện tại họ đã phẫu thuật cho Chrome và Squalo, các phần còn lại tạm thời chưa biết phải làm gì với chúng.

"Hiến cho bệnh viện?" Fon nói.

"Thứ nhất, đem số lượng nhiều như vậy hiến cho bệnh viện thế nào cũng bị nghi ngờ, lúc đó chúng ta rất khó để giải thích. Thứ hai, bệnh viện có biết bao nhiêu người cần được phẫu thuật, mà hơn hết mọi quyền lợi đều ưu tiên cho người có điều kiện hơn, thành ra đối với người nghèo cần phẫu thuật lại không thể phẫu thuật, tôi cảm thấy chuyện này không công bằng." Guren nói.

"Tôi đồng ý với cô ấy." Verde tán thành.

"Vậy, Guren định giải quyết thế nào?" Tsunayoshi hỏi.

"Tôi yêu cầu lưu trữ chúng lại và bảo quản cẩn thận, đến lúc nào đó gặp được những người khó khăn trong việc chữa trị thì có thể giúp họ ngay."

"Cô định làm phẫu thuật miễn phí à?" Verde hỏi.

"Đúng vậy." Guren gật đầu.

Verde cong môi lên cười: "Cô biết không, nếu đánh giá cô từ vẻ ngoài, người ta sẽ không nhận ra cô là một người lương thiện thế đâu."

Fon đập Verde một cái: Guren là một cô gái tốt!

Verde lườm Fon: Nhìn sao thì nói vậy mà!

"Ưu tiên của tôi là cứu người, tiền bạc và danh tiếng không là gì cả. Hơn nữa, các phần nội tạng đó vốn dĩ là bị ép lấy ra, nếu mang làm vật trao đổi lợi nhuận, vậy thì rất có lỗi với những nạn nhân kia. Ngược lại, dùng nội tạng của họ để cứu người xứng đáng, chắc chắn họ sẽ vui lòng."

Tsunayoshi thấy Guren nói rất có lý: "Anh tán thành ý kiến của em, nhưng vấn đề là để chúng ở đâu và bảo quản như thế nào? Em định chứa ở dưới tầng ngầm luôn à?"

Guren nhún vai: "Tầng ngầm không đủ nhiệt độ để chứa, nếu muốn để ở đó thì phải điều chỉnh nhiệt độ thích hợp."

"Thế là phải sửa lại tầng ngầm và lắp thêm thiết bị?"

Verde đề nghị: "Hay là để ở chỗ của tôi đi. Ngày mai tôi về phòng nghiên cứu rồi, tiện thể đem chúng về cất trong kho lạnh."

Fon cảm thấy đây là ý hay: "Khu nghiên cứu của Verde đảm bảo đầy đủ thiết bị và điều kiện để bảo quản những thứ kia, chuyển tới đó là ổn nhất."

Verde hỏi Guren: "Thế nào?"

"Vậy thì phải cảm ơn anh." Guren đáp.

"Không có gì."

"Tôi cho người sắp xếp trước, ngày mai anh chỉ cần đưa đi thôi." Tsunayoshi nói.

"Không cần đâu, tôi gọi xe chuyên dụng tới. Loại xe đó có gắn thiết bị phát nhiệt thấp phù hợp vận chuyển hơn."

"Vậy thì hay quá."
.

Đệ Thập bước trên hành lang, gần đây công việc đều ổn định, báo cáo cho thấy không xảy ra những vụ việc nghiêm trọng nào, với lại Chrome và Squalo đều đã được phẫu thuật xong, mối lo ngại về sức khỏe của hai người họ cũng chấm dứt.

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Đệ Thập vô cùng vui vẻ mà ngâm nga giai điệu.

"Trông cậu yêu đời nhỉ."

Tsunayoshi quay đầu nhìn qua ngã rẽ, nhìn thấy Hibari đang đứng đó mỉm cười với mình.

"Hibari-san." Tsunayoshi chào hắn, "Em tưởng anh đang ở phòng làm việc chứ, anh đi đâu vậy?"

"Phòng làm việccó tên đầu dứa và Gokudera Hayato ầm ĩ khiến tôi bực mình nên tôi đến phòng của tôi. Báo cáo tôi đã xem qua, đều ổn, nhiệm vụ cũng không có vấn đề, đã phân công rồi."

"Vâng, cảm ơn anh. Quả nhiên Hibari-san đáng tin nhất." Tsunayoshi nhe răng cười.

Hibari nghe cậu nói vậy thì nhếch môi cười hài lòng.

Hai người sánh vai vừa đi vừa nói.

"Cậu giải quyết xong các bộ phận nội tạng kia chưa?"

"Rồi, ngày mai Verde chuyển chúng đến phòng nghiên cứu của anh ta bảo quản để khi chúng ta cần dùng đến." Tsunayoshi kể lại cho Hibari nghe cuộc nói chuyện khi nãy, Hibari nghe xong cũng gật đầu tán thành.

"Tôi đồng quan điểm với cô gái Dược sĩ kia." Hibari nói, "Chỉ là, tôi chưa bao giờ gặp ai làm việc mà không đòi cái giá phù hợp với công sức mình bỏ ra cả."

"Em thấy Guren là người rất có tâm với nghề, em ấy luôn làm rất tốt vai trò của mình."

Vừa lúc Tsunayoshi và Hibari quẹo khỏi ngã rẽ hướng ra đường thẳng, nắng chiều nhàn nhạt chiếu lên hai tấm lưng vững chãi, tạo nên hai cái bóng nép sát với nhau trên tường.

"Siêu trực giác của cậu mách bảo như thế nào về cô ta?" Hibari hỏi.

"Dạ?" Tsunayoshi nghiêng đầu, nâng cằm suy nghĩ, "Ừm... Em cảm nhận được một luồng khí giết chóc trong trái tim Guren, mặc dù em ấy không hề có ý giấu nó đi, nhưng em có cảm giác như em ấy đang tự kiềm chế nó lại vậy, nói chung là mâu thuẫn lắm. Nhưng mà, em chắc chắn một điều rằng Guren không hề muốn tổn thương tới chúng ta, khẳng định trăm phần trăm!"

"Đúng vậy, con bé không gây hại cho chúng ta, nhưng thỉnh thoảng sát khí đó vẫn khiến người khác khó chịu. Cô ta luôn ở trạng thái bình tĩnh nhất trong khi chính mình lại tỏa ra hơi thở nồng nặc mùi máu như muốn dẫn dụ những kẻ hiếu thắng nóng nảy lao vào làm con mồi cho cô ta vậy." Ánh mắt Hibari lóe lên tia sáng sắc lạnh, môi nhếch lên nụ cười chết chóc, "Này, tôi muốn đánh nhau với cô ta."

"Không được, anh cắn chết Dược sĩ của chúng ta rồi thì ai phụ trách làm việc nữa? Tìm một Dược sĩ giỏi là cả một vấn đề đó biết không?" Tsunayoshi híp mắt nhìn Hibari, người này dù khi còn trẻ hay đã trưởng thành đều không bỏ được cái thói hiếu chiến.

Hibari để ý đến một điều, hơi cúi đầu: "Nói như vậy, cậu chắc chắn tôi sẽ thắng?"

"Còn phải hỏi, anh là Hộ vệ mạnh nhất Nhà Vongola, Hibari Kyouya mà!" Tsunayoshi vỗ bả vai Hibari, nói, "Cho nên, anh không được đánh động vật nhỏ yếu ớt!"

Hibari được câu trước của Tsunayoshi làm cho thích thú, sau khi nghe câu kế tiếp thì thu lại ý cười, nghiêm túc nói với Tsunayoshi: "Động vật nhỏ chỉ dành cho cậu thôi, cô ta không phải."

"Không phải?"

"Trong số những người đã tiếp xúc với cô ta, cậu hãy chọn những kẻ máu lạnh nhất và hỏi họ xem họ cảm thấy cô ta thuộc loại nào, không quá một giây, bọn họ sẽ cho cậu câu trả lời tương tự câu trả lời của tôi." Hibari đút tay vào túi quần, lẳng lặng nhìn hàng hoa ven hành lang, "Reborn, Rokudo Mukuro, Byakuran Gesso, Squalo, và Xanxus. Tất cả chúng tôi đều sẽ cho cậu một đáp án duy nhất."

Tsunayoshi chăm chú nhìn Hibari.

Hibari từ từ chuyển động con ngươi màu xám, mắt đối mắt với Tsunayoshi, chầm chậm nói.

"Cô ta, là con thú hoang khát máu nhất trong tất cả loài động vật ăn thịt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top