Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 31: Thân thiết với cô ấy

"Chị Guren, đây là bản kế hoạch quy trình khám sức khỏe của ngày mai, chị xem có vấn đề gì không?" Cecilia mang theo văn bản tiến vào Phòng Điều chế.

Tầm mắt Guren không rời khỏi bột thuốc trong lọ, giọng nói trầm trầm từ lớp khẩu trang phát ra: "Cô với Harmon xem đi, hai người là Bác sĩ chính mà."

"Tụi em quen với việc hỏi ý kiến của chị." Cecilia nói, giơ văn bản lên, cười tủm tỉm, "Đồng nghiệp ơi, xem chút đi."

Guren nhìn Cecilia, ai đời làm Bác sĩ lại đi hỏi Dược sĩ về việc mà chính Bác sĩ đó còn biết rõ hơn Dược sĩ bao giờ?

Guren gỡ kính bảo hộ và khẩu trang, tháo găng tay cao su bên tay phải, cầm lấy tờ giấy.

Trên tờ giấy viết đầy đủ các quy trình khám sức khỏe, đồng thời có ghi rõ tên của bác sĩ phụ trách từng quy trình.

Guren xem có vài cái tên lạ, hỏi Cecilia: "Những bác sĩ này?"

"Bác sĩ ở Bệnh viện Trung tâm ạ, anh Basil mượn mấy người từ bên đó tới hỗ trợ chúng ta. Phần lớn máy móc thiết bị và dụng cụ đều dùng của họ, nhưng Vongola sẽ chi trả hai phần ba cho việc đó."

"Ừm. Vậy tôi làm gì?" Guren giơ tờ giấy ngang tầm mắt Cecilia, trong đây không có tên của cô.

Cecilia ngạc nhiên: "Anh Basil không nói với chị sao?"

Guren mơ hồ nhìn Cecilia.

Cecilia vốn định giải thích, nhưng điện thoại đột ngột reo lên, là Harmon nhắn tin. Cecilia vỗ đầu chính mình: "Chắc là anh Basil quên mất, chị gọi cho anh ấy trao đổi đi, Harmon gọi em lên lầu có việc."

Guren cất đồ vào tủ, ra ngoài, đứng trước cửa gọi cho Basil.

Tại văn phòng CEDEF, Basil dán mắt vào máy tính, kiểm tra tỉ mỉ kế hoạch khám sức khỏe lần cuối. Mấy hôm nay hắn vừa sắp xếp kế hoạch vừa giải quyết công việc ở CEDEF, quả thật là không có thời gian.

Màn hình điện thoại trên bàn chợt phát sáng, hiện lên một cái tên. Vì điện thoại được chỉnh chế độ im lặng, mà Basil thì tập trung nhìn màn hình máy tính, cho nên không để ý.

Nữ đồng nghiệp ngồi bên cạnh liếc mắt, lên tiếng nhắc: "Basil, điện thoại."

Bây giờ Basil mới nhận ra,nhình qua một cái, thấy tên của Guren vội ấn nút nghe.

"Guren-dono, chuyện gì vậy?"

"Trong bản kế hoạch phụ trách quy trình khám sức khỏe không có tên tôi, tôi muốn hỏi anh nhiệm vụ ngày mai của tôi là gì?"

Basil vỗ đầu một cái: "Xin lỗi, tôi quên nói với cô. Sau khi khám xong, nếu gặp trường hợp có người bị bệnh thì cô sẽ phụ trách kê đơn thuốc, sau đó giao cho bệnh viện cấp thuốc."

"Phí cấp thuốc cũng là do Vongola chi trả?"

"Đúng vậy."

"Tôi có ý này, Khu Y tế hiện tại trừ những loại thuốc quý thì về cơ bản là đảm bảo đầy đủ các loại dược liệu, tôi nghĩ chúng ta có thể tự đảm nhiệm việc cấp thuốc cho chúng mà không cần tới phía bệnh viện, như vậy sẽ tiết kiệm được khoản chi tiêu cho Vongola."

Basil hiểu ý của Guren, cảm thấy có lý, Vongola bọn họ có Dược sĩ kia mà, lo gì chuyện thuốc men chứ?

"Được, theo ý cô."

"Phải rồi, ngày mai mấy giờ xuất phát? Tôi ngồi chung xe với Cecilia và Harmon?"

"7 giờ sáng mai Harmon cùng Cecilia đi xe chở thiết bị riêng đi trước, tôi và cô 8 giờ mới đi. Đúng 8 giờ cô ra cổng lớn nhé."

"Được." Guren đáp, chợt nhớ ra Basil đang bận, "Vậy tôi không làm phiền anh nữa, tạm biệt."

Basil cười: "Gặp sau nhé."

Cúp máy, Basil đặt điện thoại xuống, đóng máy tính lại. Kế hoạch ngày mai coi như ổn rồi, bây giờ hắn chuyển qua giải quyết công việc của CEDEF.

Basil ngẩng đầu, bất chợt phát hiện mấy cặp mắt đang nhìn mình chằm chằm: "Gì vậy?"

"Gặp sau nhé ~~~." Nữ đồng nghiệp dùng khuỷu tay hích vào cánh tay Basil.

"Cô ấy là ai?" Nam đồng nghiệp ngồi đối diện nghiêm túc hỏi.

Colonnello dựa vào bàn làm việc trong góc phòng nói: "Dược sĩ Vongola, Guren. Tôi thấy Basil khá thân thiết với cô ấy."

"Ồ, Basil, cậu chấm cô bé đó rồi hả?" Nữ đồng nghiệp lại chọt Basil.

Basil bất lực: "Chấm gì mà chấm, cô lo tập trung làm việc đi, Oregano."

Oregano hí hửng nói: "Cậu xem cậu cũng độc thân lâu rồi, thường ngày chẳng tiếp xúc với các cô gái trẻ nhiều, bây giờ cậu đột nhiên thân thiết với một cô gái như vậy tất nhiên chúng tôi phải nghi ngờ rồi."

"Đúng vậy Basil, nếu xác định được đối tượng thì mạnh dạn theo đuổi đi, đừng để như chị Oregano của cậu, hơn ba mươi mà còn chưa lấy chồng." Colonnello cười khằng khặc.

"Quá đáng!" Oregano đứng dậy chỉ Colonnello, nói với người ngồi sau lưng hắn, "Lal, nói gì đi!"

Lal Mirch vẫn dán mắt vào tài liệu, nói: "Đừng giận, sang năm nếu cô còn chưa có đối tượng phù hợp, tôi sẽ nhờ Iemitsu mai mối cho cô với Turmeric."

Turmeric nghe thế thì lập tức lắc đầu: "Tôi từ chối!"

"Tôi cũng không cần!" Oregano ném cục giấy vào Turmeric, nói với Basil, "Dược sĩ kia là người như thế nào?"

Không đợi Basil mở miệng, Colonnello đã trả lời: "Tính cách không được tích cực lắm. Lúc nào cũng trưng gương mặt chỉ có mỗi biểu cảm thờ ơ."

Basil định phản bác, chợt bị Oregano chen vào: "Quan trọng là nội tâm! Cô bé có giỏi không? Năng lực thế nào?"

"Cô ta là người mổ chính trong cuộc phẫu thuật ghép nội tạng cho Chrome và ghép tim cho Squalo đó. Chưa kể người ta còn là học trò của Người đàn ông mạnh nhất Bắc Ý nữa. Đệ Thập cũng quý người ta lắm, coi như em gái đấy."

Oregano ôm má, há mồm kinh ngạc, vỗ liên tục cánh tay Basil: "Được đó Basil! Chị ủng hộ cậu hết mình!"

Basil lắc đầu ngán ngẩm, nói: "Cô đừng suy diễn lung tung."

"Thật mà, cậu tìm hiểu thử đi, biết đâu hợp nhau."

Basil từ chối đáp lời, chuyển chủ đề: "Ngày mai tôi có nhiệm vụ, Oregano và Turmeric thay tôi giải quyết công việc ở CEDEF nhé, trở về tôi sẽ làm bù."

Oregano ra dấu ok. Turmeric gật đầu.

"Có điều cũng lạ, Iemitsu đột nhiên bắt chúng ta phải làm hết tất cả việc cũ còn tồn đọng trong một tuần, còn bảo sắp tới sẽ có sự kiện đặc biệt, ông ta định làm gì?" Colonnello thắc mắc.

"Ông ta lúc nào cũng làm mấy trò bí ẩn. Kệ đi, lúc nào cần biết thì biết. Colonnello, đừng ngồi không, qua đây sắp xếp báo cáo giúp em!" Lal nghiêm giọng.

"Tuân lệnh!"
...

Bên phía Guren vừa cất điện thoại thì gặp nhóm Kyoko xuống tới cầu thang.

"Guren-chan!" Haru vẫy tay.

Vốn dĩ ban đầu Kyoko và Haru gọi Guren là 'Guren-san', nhưng sau khi nghe Chrome nói Guren thật ra nhỏ hơn họ hai tuổi, hai người mới đổi cách gọi.

"Guren-san, chị đang làm gì vậy?" Ipin hỏi.

"Tôi bào chế thuốc, các cô định đi đâu sao?

"Chrome-san nói muốn đi dạo." Uni nói.

Guren gật đầu: "Tôi định thông báo với mọi người. Sức khỏe của Chrome hoàn toàn ổn rồi, không cần nằm phòng bệnh nữa."

"Thật sao?" Chrome mở to mắt.

"Ừm, nhưng trong tuần tới mỗi ngày cô phải ghé qua Phòng Y tế uống thuốc, chỉ vậy thôi. Giờ thì cô có thể thay đồ rồi." Guren nhìn bộ đồ trắng Chrome đang mặc, nói.

Nhóm cô gái mừng rỡ ôm Chrome nhảy cẫng lên, Haru nói: "Chrome-chan, đồ tớ mang qua tặng cậu còn ở trên lầu, chúng ta đi thay đồ đi."

Chrome gật đầu thật mạnh. Haru, Kyoko, Ipin và Hana cùng Chrome lên lầu thay đồ.

Dưới tầng trệt chỉ còn lại Uni và Guren.

Guren quay người đi ra ngoài.

Uni chạy theo, hỏi: "Fon-san về Trung Quốc rồi ạ?"

"Ừm."

Hai người đi song song tới cửa sảnh.

"Chị đi đâu thế?"

"Chuẩn bị dược liệu." Guren nói, "Cô không lên lầu với họ à?"

"Em chờ ở đây." Uni cười, "Guren-san, nhóm Kyoko-san và Haru-san muốn kết bạn với chị lắm, nhưng chị cứ bận mãi nên họ không có cơ hội nói chuyện với chị."

Guren sờ mũi, nói: "Nói thật lòng, tôi chưa từng kết bạn với ai bao giờ."

Uni hỏi: "Chẳng phải chị vẫn hay trò chuyện với Sawada-san và Chrome-san sao? Cái đó cũng là kết bạn đó."

Guren ngây ra, nửa hiểu nửa không.

Uni thở dài: "Guren-san, đối với chị mọi người xung quanh là gì?"

"Chưa gặp là người lạ, gặp rồi thì là người quen."

"Chỉ có vậy thôi?"

Guren gật đầu. Uni đỡ trán.

Hai người nói chuyện một lúc thì nhóm Chrome đã thay đồ xong, xuống sân thì thấy Guren và Uni đang trao đổi gì đó.

"Hai người đang nói gì đó?" Kyoko hỏi.

"Guren-san định đến nhà kính lấy dược liệu, em chưa từng đến đó nên muốn đi xem thử." Uni nói.

"A, nghe hay đó, tớ cũng muốn biết các cây thuốc Guren-chan trồng." Haru giơ tay.

"Đi tham quan nhà kính thôi!" Hana hưởng ứng.

"Chúng em đi cùng được không?" Ipin hỏi Guren.

Guren gật đầu, dẫn theo nhóm người tới nhà kính.

Nhà kính cách Khu Y tế một cái sân, bên trong đều là cây thuốc mà Guren trồng suốt hai tháng qua. Trước kia nhà kính dùng để trồng hoa và ít cây cảnh, giữa nhà kính là bàn ghế phục vụ cho việc thư giãn của Tsunayoshi. Về sau Guren đến, yêu cầu được trồng cây thuốc, Tsunayoshi để cô trồng ở đất trống trong sân Khu Y tế và một ít ở trong nhà kính. Có điều hạt giống mới được bỏ vào trong đất một buổi sáng, buổi trưa Hibari và Mukuro kéo tới đánh nhau làm hỏng hết đất, hạt giống cũng bị văng ra tứ tung.

Guren hết cách đành tiếp tục sửa lại đất, đem hạt giống bỏ vào, tưới nước. Kết quả ba ngày sau, mầm non vừa mới nhú thì hai vị 'Ôn thần phá hoại mùa màng' lại tới, đánh hai chiêu mầm non đều tan nát.

Sau đó Guren kiến nghị với Đệ Thập, Đệ Thập mới bảo người chuyển hoa và cây cảnh trong nhà kính ra ngoài, để Guren trồng thuốc trong đó, một là an toàn, hai cũng là an toàn, cái trước là an toàn sinh trưởng khỏi điều kiện thời tiết, cái sau là an toàn khỏi tay hai kẻ phá hoại kia.

Sau lần cuối cùng vườn thuốc của Guren cùng vườn hoa của Tsunayoshi bị tàn phá, Đệ Thập đã phân chia công việc của Hibari và Mukuro tách biệt, hoặc là người bận người rảnh, hoặc cả hai cùng bận, tuyệt đối không để hai người rảnh rỗi cùng lúc, nếu không sẽ đòi đánh nhau. Mà Tsunayoshi cũng có cách trừng phạt hai người, cậu đe dọa nếu Hibari và Mukuro còn đánh nhau làm hư hại tài sản, cậu sẽ bắt hai người nắm tay nhau một ngày tám tiếng liên tục trong một tháng. Tất nhiên sau đó hai Hộ vệ không dám tùy tiện đánh nhau nữa.

Từ bên ngoài nhìn vào nhà kính cũng có thể thấy được một mảng màu xanh.

Guren mở cửa kính, nhóm Kyoko nhìn cảnh tượng bên trong mà há hốc.

Trong đây được trồng vô số các loại cây thuốc khác nhau, có loại cây thuốc chỉ có lá, có loại cây thuốc nở hoa, có loại còn có quả. Sát mép bốn phía nhà kính là một dãy nối liền, diện tích trồng cây thuốc được chia rõ ràng, mỗi nơi đều có cắm một cái bảng ghi tên của cây thuốc đó. Giữa nhà kính cũng có bốn dãy cây thuốc, đều được đánh dấu và ghi tên để dễ nhận biết.

"Tuyệt vời!" Trừ Chrome và Uni, mấy người còn lại đều xuýt xoa.

"Một mình cậu trồng hết tất cả chỗ này sao?" Hana hỏi.

"Ừm, phần lớn là trồng cây con hoặc cây trưởng thành, số ít còn lại là trồng hạt giống." Guren chỉ vào dãy bên mép trái, "Đó là trồng bằng hạt giống, vì di chuyển chúng không tiện nên tôi đã tự trồng cây mới."

"Guren-chan phân chia cây thuốc theo loại thế nào?" Kyoko hỏi.

"Ở giữa là dược liệu quý và có giá trị, các mép còn lại là loại thường, dễ tìm và dễ trồng. Đây là toàn bộ tài sản của tôi." Guren nói.

"Chị giới thiệu cho chúng em về các cây thuốc được không?" Uni hỏi.

"Được." Guren gật đầu, chỉ vào từng loại cây giới thiệu tên, chức năng trị bệnh và cách dùng.

"Ngoài tự nhiên có một loại hoa giống hệt với hoa này, nhưng khác nhau về chức năng, hoa thuốc này dùng để chữa rối loạn tiêu hóa. Còn hoa kia thuộc về loài hoa độc, độc tố của nó rất mạnh. Hầu hết người không biết rõ sẽ luôn nhầm lẫn giữa hai loại hoa này, dẫn đến tai nạn ngoài ý muốn."

"Vậy thì phải làm sao?"

"Phân biệt hai loại hoa đó rất dễ, sau khi hái về thì cắm nó trong một cái bình chứa dược liệu hỗn hợp, nếu hoa có dấu hiệu co lại và đổi màu đậm hơn so với ban đầu thì nó là hoa độc."

"Không phân biệt được thì tai hại biết bao." Ipin nói.

"Đúng vậy, cho nên khi chọn dược liệu phải thật cẩn thận, sai một ly đi một dặm." Guren nói, "Có điều trường hợp giống hai loài hoa kia không nhiều, phần lớn các cây thuốc trông giống nhau lại có điểm phân biệt được. Các cô nhìn bên đó, loại cây thân cao, thẳng, lá tròn, chức năng của nó là dùng thoa lên da bị dị ứng. Có một loại cây trong khá giống nó, dùng để chữa bệnh dạ dày, chúng nó khác nhau ở phần thân. Thân cây thuốc trị dị ứng là màu xanh, còn thân cây thuốc trị dạ dày là màu tím nhạt. Nhìn qua là phân biệt được."

"Chị không trồng loại thân tím đó sao?" Uni nhìn quanh.

"Nó chỉ sinh trưởng trong thời tiết lạnh nên tôi không thể trồng nó ở đây, với lại tôi có loại cây thuốc có tác dụng tương tự nên không cần thiết."

"Như được mở rộng tầm mắt vậy!" Haru đan tay nhìn nhà kính đầy mơ mộng.

"Khi nãy Guren-chan nói chuẩn bị dược liệu, là để làm thuốc à?" Kyoko hỏi.

"Sắp tới cần dùng nên tôi kiểm tra trước xem có đủ không."

"Cô mỗi ngày phải chăm sóc hết cây thuốc trong nhà kính này sao? Tôi nhìn mà mệt thay." Hana ngó nghiêng.

"Sư phụ của em cũng thường trồng cây thuốc, em thấy người chăm kỹ lắm, tưới nước rồi canh giờ phơi nắng nữa."

"Có thể là loại cây đó khá khó trồng. Thuốc quý thường kén môi trường sống." Guren nói, "Được rồi, tham quan xong rồi, các cô còn muốn làm gì?"

"Guren-san rảnh chưa?" Uni hỏi.

Guren suy nghĩ, hình như là không còn việc gì nữa, cô bèn gật đầu.

Haru và Kyoko liếc nhau, đi tới cạnh Guren. Guren còn chưa hiểu chuyện gì, hai cánh tay đã bị túm lấy.

Guren: "..."

"Đi, uống trà chiều, tâm sự chuyện thiếu nữ!" Haru hào hứng nói.

"Đi thôi, đi thôi! Guren-chan đã hứa rồi mà." Kyoko cười, cùng Haru kéo tay Guren.

Uni từ sau lưng Guren đẩy tới, nói: "Đi nào, em mang trà từ Millefiore qua rồi, bảo đảm rất ngon."

Guren bất lực nhìn Chrome: Giúp tôi.

Chrome cười tủm tỉm, tiến tới cùng Uni đẩy Guren ra ngoài.

Guren: "..."

Hana và Ipin cười khúc khích theo sau, bốn người họ đã lên kế hoạch sẵn rồi, Guren chắc chắn thoát không nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top