Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33: Bất ngờ được cầu hôn

Basil trò chuyện với Viện trưởng không lâu, sau đó quay lại khu vực khám sức khỏe.

Bây giờ mới hơn 11 giờ, còn khá sớm, khu vực khám sức khỏe vẫn còn rất ồn, phần lớn đều là tiếng trẻ con.

Basil đang bước vào lập tức ngây người.

Cách hắn một khoảng, Guren khoác áo blouse chống cằm bên bàn gỗ, mái tóc đen dài được buộc cao, có thể thấy rõ nửa bên mặt cùng phần cổ trắng.

Cecilia cùng Harmon ngồi cạnh Guren đang nhìn vào điện thoại thảo luận về vấn đề gì đó, chợt Cecilia quay qua hỏi Guren, điều này khiến Guren đang ngẩn ngơ bị kéo về thực tại, vừa ngẩng đầu đúng lúc mắt chạm mắt với Basil đang nhìn chằm chằm mình.

Basil ho khan một tiếng, bước qua bên bàn gỗ ngồi xuống: "Xong rồi à?"

Guren gật đầu: "Phần tổng thể đã xong, bây giờ chờ bọn họ khám các phần khác."

Nói rồi thì quay lại nhìn sang bên kia, ba dãy ghế còn sót lại hơn hai mươi đứa trẻ, chờ được gọi tên rồi đi tới từng bàn mà khám.

"Nói vậy thì chúng ta được rảnh rỗi rồi?" Basil nhìn bên kia rồi thu tầm mắt, hỏi Guren.

"Ừm." Guren đáp, khều vai Cecilia, "Vừa nãy cô kêu tôi có việc gì?"

Cecilia cười tủm tỉm, giơ điện thoại lên trước mặt Guren: "Ta da! Chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ thuật của em nào!"

Guren nhìn điện thoại, im lặng.

Basil ngồi cạnh Guren tò mò nghiêng đầu qua, thấy trong điện thoại là ảnh chụp Guren đang ngồi chống cằm, dáng vẻ suy tư.

"Cô chụp tôi làm gì?" Guren hỏi.

"Nữ thần Guren của em quá đẹp, cho nên em phải chụp!" Cecilia nói chắc nịch.

Basil chớp mắt: "Nữ thần Guren?"

Harmon thấy Basil không hiểu chuyện gì bèn xòe hai bàn tay về phía Guren, lắc lắc: "Giới thiệu với anh, Guren là Nữ thần của em và Cecilia!"

Basil nhìn Guren. Guren đỡ trán: "Đừng nhìn tôi, tôi không biết gì hết."

"Anh Basil, anh Basil, em cho anh xem báu vật của em này!" Cecilia nhảy qua bên cạnh Basil, hồ hởi mở thư viện ảnh lên.

Bên trong có mười sáu tấm ảnh, đều là ảnh chụp Guren.

Cecilia cười hì hì, nhiệt tình khoe khoang với Basil: "Sáu tấm này là em chụp ở Vongola, còn mười tấm sau là mới chụp khi nãy, thấy em chụp tốt không? Bắt trọn từng khoảnh khắc đấy nhé!"

Basil nhìn màn hình điện thoại, Cecilia lướt từng tấm ảnh, sáu ảnh đầu chụp Guren ở Khu Y tế, một tấm đứng tưới cây trong nhà kính, một tấm đang cắm hoa, một tấm ngồi đọc sách trong Phòng Y tế, một tấm Guren quay lưng về phía màn hình ăn trưa, dưới chân còn có nhóm Hiou. Tấm thứ sáu là lúc hoàng hôn, bức ảnh này tuy Cecilia chụp góc hơi nghiêng nhưng vẫn lấy gần hết toàn góc mặt. Trong ảnh, Guren ngồi ở bậc thang nhìn xa xăm, khuôn mặt chẳng có tí biểu cảm gì, vừa thờ ơ vừa lạnh nhạt, cảm giác cô đơn vô cùng.

Cecilia nhỏ giọng nói với Basil, tránh cho Guren nghe thấy: "Em cảm thấy tấm hình này rất đẹp, chỉ là trông Guren lúc đó rất buồn."

Basil nhìn khuôn mặt Guren trong ảnh, đáy mắt lóe lên ý vị sâu xa, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường.

Guren còn đang đỡ trán lắc đầu, không muốn nhìn vào điện thoại của Cecilia, cho nên không phát hiện sự khác thường trong cặp mắt của Basil.

Harmon đè vai Cecilia: "Tớ chưa xem hết, cho tớ xem với!"

Cecilia lướt màn hình, ba người chụm đầu xem tiếp mười bức ảnh mới chụp. Harmon xuýt xoa khen ngợi tài chụp ảnh của Cecilia không ngớt, tất nhiên phần lớn đều là khen Guren.

Guren cảm thấy một tay không đủ để đỡ nữa, giơ luôn tay còn lại đỡ trán.

Cô muốn chui xuống bàn.

"Hai người có thôi đi không?" Guren quét cặp mắt sắc lạnh.

Harmon và Cecilia lập tức nhảy qua góc bàn bên kia, không dám tiếp tục nhốn nháo nữa.

Guren hỏi Basil: "Chúng ta phải ở đây tới chiều à?"

Basil gật đầu: "Tính toán thời gian thì từ 11 đến 12 giờ là hoàn thành phần khám sức khỏe, sau đó mọi người sẽ đi ăn trưa, ăn xong sẽ tổng kết kết quả, cuối cùng những trường hợp phát hiện có bệnh sẽ được gọi riêng để kiểm tra lần nữa và kê thuốc."

Guren biết phần cuối đó chắc chắn là do mình phụ trách.

"Anh bảo ăn trưa, ăn ở đâu?"

"Cô nhi viện sẽ chuẩn bị bữa trưa cho chúng ta." Basil nói, sau đó hắn chợt nhận ra lí do vì sao Guren hỏi vậy, cười hỏi, "Muốn mời tôi ăn trưa?"

Guren thành thật gật đầu.

Basil cười nhẹ: "Không vội, lúc nào cũng được."

Guren đáp: "Ừm."

Cecilia nghiêng qua bên Guren, hỏi: "Hai anh chị đang nói gì vậy?"

Guren định mở miệng, chợt thấy Basil giơ ngón trỏ trước miệng hắn, khóe miệng còn cong lên một nụ cười rất thần bí.

Guren nhìn Basil, chớp mắt hai cái rồi nhìn Cecilia, cũng giơ ngón trỏ trước miệng.

Cecilia: ?????

Basil hài lòng bật cười, thầm nói thật đáng yêu.

Đúng như dự tính của Basil, khoảng 11 giờ 30 phút đã xong phần khám sức khỏe, mọi người nhanh chóng dọn dẹp. Viện trưởng cùng hai người phụ nữ đưa mọi người đến nhà ăn.

Nhà ăn của cô nhi viện nằm ở tòa nhà thứ ba, tòa nhà này chỉ có một tầng duy nhất, chia thành hai khu vực, từ ngoài cửa đi vào là khu vực ăn uống, phía sau là nhà bếp và kho chứa đồ.

Khu vực ăn uống có mười cái bàn rất dài, mỗi bàn đủ cho hai mươi người ngồi. Nhóm Basil ngồi ở cái bàn gần nhà bếp, theo vị trí từ trái sang phải là Basil, Guren, Cecilia và Harmon, kế bên Harmon là ba nữ y tá, đối diện bốn người là nhóm năm bác sĩ.

Hai người phụ nữ mang thức ăn đặt xuống trước mặt từng người, người phụ nữ búi tóc cười nói: "Chúc các ngài ăn ngon miệng."

Cecilia cười tủm tỉm: "Vâng ạ! Cảm ơn dì!"

Bọn trẻ ngồi ngay ngắn chờ người lớn mang thức ăn lên bàn, rất ngoan ngoãn, không ầm ĩ. Có những đứa trẻ có thể tự ăn, cũng có vài đứa còn nhỏ không tự ăn được phải chờ người lớn đút, những đứa lớn vừa ăn vừa đút cho các em nhỏ hơn.

Trong nhà ăn tuy không quá ồn ào, nhưng không tránh khỏi những tiếng động xì xào.

Guren cúi đầu ăn, cô thật sự không quen ngồi ở chỗ đông người ăn uống thế này. Bên tai xôn xao tiếng nói cùng tiếng đồ vật va chạm khiến lỗ tai lùng bùng. Cô liếc mắt qua bên phải, Cecilia và Harmon ăn rất ngon, miệng không ngừng khen đầu bếp, các bác sĩ và y tá cũng gật gù.

Hai Bác sĩ Vongola cùng nhóm Bác sĩ bệnh viện Trung tâm làm quen với nhau. Harmon và Cecilia trẻ tuổi hơn nhiều so với tám người kia, bọn họ ai cũng là bác sĩ, y tá có kinh nghiệm lâu năm. Trong năm bác sĩ có ba người rất thân thiện, họ với ba y tá cùng Harmon và Cecilia nói chuyện rất vui vẻ. Còn hai người kia, một người khá ít nói, một người thì hay cau có.

Guren cho thức ăn vào miệng, muốn nhanh chóng ăn xong.

Basil nãy giờ vẫn luôn quan sát Guren, hắn đặt muỗng xuống, chạm cánh tay Guren: "Guren-dono."

Guren quay qua.

"Cô sao vậy?" Hắn hỏi han.

"Không có gì." Guren đáp, tiếp tục quy trình nhai rồi nuốt của mình.

Chợt một nữ Bác sĩ tóc ngắn đảo mắt nhìn Guren, hỏi Cecilia: "Cô gái này cũng là Bác sĩ Vongola ư?"

Cecilia xua tay: "Không phải ạ, chị ấy là Dược sĩ."

"Dược sĩ?" Nữ Bác sĩ tóc ngắn và ba Y tá đồng thanh ồ lên, nữ Bác sĩ hỏi Guren, "Cô gái, cô tên gì?"

Guren đáp: "Guren."

Nam Bác sĩ tóc nâu sẫm cười cười, nhẹ hích Bác sĩ ngồi kế mình, nói: "Trông cô bé kiệm lời y hệt cậu đấy, Leo."

Vị Bác sĩ được gọi là Leo kia nhìn Guren một cái, gật đầu, tiếp tục cúi đầu ăn.

"Vậy chàng trai này là?" Nữ Bác sĩ tóc ngắn nhìn Basil.

Basil cười: "Tôi là Basil, phụ trách sắp xếp công việc hôm nay."

Nữ Bác sĩ tóc ngắn ôm má, hai mắt sáng như đèn pha: "Ôi ôi, đẹp trai quá! Xong việc cùng đi xem phim với chị nhé?"

Basil cười trừ.

"Này, thôi đi, không thấy bạn gái người ta ngồi ở đây à? Nếu lát nữa cô bị đánh, chúng tôi không cứu nổi đâu đấy!" Nữ Bác sĩ tóc xoăn đánh bả vai nữ Bác sĩ tóc ngắn, sau đó cười nói với Guren, "Xin lỗi nhé, cô ấy chỉ là thích ngắm những người đẹp thôi, không hề có ý gì với bạn trai của cô đâu, cô đừng giận."

"Phụt!" Cecilia phun một miệng đầy nước vào mặt Harmon, Harmon trợn mắt.

Guren im lặng.

Basil ngoài mặt tỏ ra bình tĩnh, nhưng thực chất hai bên lỗ tai đều đỏ ửng.

Cecilia lau mặt cho Harmon xong , vội liên tục lắc đầu với nữ Bác sĩ tóc nâu: "Không phải, không phải! Hai người họ không phải người yêu của nhau!"

"Ồ? Không phải sao? Tôi thấy hai người đẹp đôi lắm mà."

Basil bưng cốc nước lên, giả vờ uống nước để giấu đi sự xấu hổ.

Guren nhún vai, bỏ muỗng vào trong dĩa, cuối cùng cũng ăn xong. Cô vươn tay định rút miếng khăn giấy, cùng lúc đó Basil cũng với tay muốn lấy khăn giấy, nhất thời tay trái của Basil chạm vào tay phải Guren.

Tay Basil khựng lại, Guren thấy vậy thì ngửa bàn tay, làm động tác mời hắn lấy trước.

Basil rút khăn giấy, nhưng là đặt vào tay Guren: "Đây này."

"Cảm ơn." Guren nói, cầm khăn giấy lau miệng.

Rất nhanh sau đó mọi người ăn xong, đám trẻ nườm nượp chạy ra ngoài, còn lại vài đứa lớn giúp dọn dẹp.

Nhóm bác sĩ, y tá quay lại khu vực khám sức khỏe để tổng kết kết quả, nếu bọn họ hoàn thành sớm thì có thể về sớm.

Trên bàn ăn còn lại nhóm Basil đang ăn trái cây tráng miệng,

Guren chợt nhớ sáu người đàn ông ở ngoài sân khi nãy, hỏi Basil: "Còn những người ở ngoài sân?"

"Họ ăn riêng."

"Ừm."

Harmon hỏi Guren: "Chị Guren, chúng ta đều đi hết thì ai sẽ tưới cây trong nhà kính và Khu Y tế đây?"

Guren trả lời: "Nhóm Chrome bảo sẽ làm thay chúng ta."

Cecilia đề nghị với Harmon: "Chiều nay trên đường về cậu với tớ ghé qua tiệm bánh mua bánh ngọt về ăn cùng mọi người đi!"

Harmon đồng ý, Cecilia hỏi Guren: "Chị thích loại bánh nào?"

Guren đáp: "Sao cũng được."

"Tiệm đó có loại bánh mứt việt quất ngon lắm." Cecilia nói.

"Tớ thấy vị cam ngon hơn, không quá ngọt, còn thơm nữa." Harmon nói.

"Bánh việt quất cũng đâu có quá ngọt?"

"Hình như còn mấy vị khác nữa nhỉ?"

"Dâu này, xoài này, táo này, nho này. À, bánh kem chocolate ở đó trông cũng ngon lắm, tớ chưa có dịp thử."

"Ok. Chiều nay cho cậu tha hồ mà chọn, tớ mời" Harmon vỗ ngực.

"Tuyệt vời!" Cecilia reo hò.

Guren ở bên cạnh bổ vào một câu: "Tới lúc tăng cân thì đứng có than."

Cecilia nắm chặt tay: "Không sao, mỗi ngày em chạy quanh Khu Y tế ba vòng, đảm bảo sẽ không tăng cân."

Guren không đáp lời, sau lưng chợt có cảm giác bị ai đó kéo áo. Guren ngoảnh lại, thấy một cậu nhóc khoảng tám, chín tuổi nhìn mình chằm chằm.

"Có chuyện gì?" Guren hỏi.

Basil cùng Cecilia quay lại. Harmon vừa uống nước vừa liếc qua.

Cậu nhóc nhìn Guren không chớp mắt suốt năm giây, từ sau lưng đưa tới một bông hoa, hít sâu một hơi, cất tiếng nói non nớt: "Em thích chị, chị làm vợ em nhé!"

"Phụt!!!" Lần này tới lượt Harmon phun nước vào Cecilia, hắn vừa ho sặc sụa vừa rút khăn giấy lau mặt cho Cecilia, "Xin lỗi, xin lỗi! Tớ không cố ý!"

Cecilia không nói cũng không bày tỏ thái độ gì, vì cô đang há hốc trợn mắt trừng cậu nhóc đang giơ bông hoa trước mặt Guren.

Basil và Guren cũng sửng sốt. Guren chỉ vào mình: "Tôi?"

Cậu nhóc gật mạnh đầu: "Dạ phải!"

Không gian lặng ngắt ba giây, Harmon là người đầu tiên vỗ bàn đứng lên, nói đầy hùng hồn: "Phản đối! Nhóc con, anh nói em biết, chị Guren là Nữ thần của anh, em không được giành!"

Basil: "Harmon, hình như trọng điểm không phải ở chỗ này."

Guren: "..."

Cecilia bên cạnh cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, nắm hai vai của cậu nhóc kia, bày bộ mặt nghiêm túc: "Cậu bé, ai dạy em nói vậy?"

Cậu nhóc ngây thơ nói: "Em thấy người ta cầu hôn thường làm vậy mà."

"Thì... thì đúng là vậy, nhưng em còn nhỏ! Chưa thể kết hôn, hơn nữa chị gái này hơn em rất nhiều tuổi đấy biết không?!"

"Em sắp mười tuổi rồi, sắp trưởng thành, bây giờ cầu hôn là kịp rồi." Cậu nhóc nhìn Guren, lặp lại lần nữa, "Chị làm vợ em nhé!"

Guren đỡ trán, cô chưa bao giờ gặp qua tình huống này, liếc mắt cầu cứu Basil.

Basil thấy Guren nhìn mình, mỉm cười ngồi xổm hỏi cậu nhóc: "Em tên gì?"

"Ethan ạ."

"Ethan, tại sao em lại... ừ... muốn cầu hôn cô ấy?" Basil chỉ Guren, hỏi Ethan.

Ethan trả lời ngay: "Vì chị ấy xinh đẹp, lại còn ngầu nữa, em nhìn một cái đã thích chị ấy rồi. Đây chắc chắn là tình yêu sét đánh mà trong phim hay nói."

Harmon và Cecilia trợn mắt: Tình yêu sét đánh?! Nhóc chưa tới mười tuổi mà biết tình yêu là gì ư?!

Basil kiên nhẫn nói: "Em còn nhỏ, thích chỉ đơn giản là thích, cô ấy cũng lớn tuổi hơn em rất nhiều."

"Nhưng mà...." Ethan đắn đo, ngửa mặt nhìn Guren, "Chị vẫn chưa trả lời em, chị có thể làm vợ em không?"

Cecilia xắn tay áo, chuẩn bị dạy một khóa học cho Ethan. Harmon vội giữ cô lại.

Guren thẳng thừng từ chối: "Không."

Ethan mở to mắt, sau đó vành mắt to tròn đỏ lên: "Tại sao vậy ạ? Em thật sự rất thích chị."

Guren lạnh lùng: "Tôi không thích cậu."

Nước mắt Ethan rơi lã chã, hai tay bấu víu áo, bông hoa trong tay rơi trên đất.

May là lúc này nhà ăn không còn ai, nếu không bốn người bọn họ sẽ bị lên án là ăn hiếp con nít.

Basil ngồi lại vị trí, bất lực nhún vai với Guren, hắn không biết dỗ trẻ con.

Cecilia thấy cậu nhóc khóc thì cũng không đành lòng, ngồi xuống an ủi: "Ethan, em còn nhỏ lắm, chưa hiểu thích có ý nghĩa gì. Với lại, dù xét ở góc độ nào thì em và chị ấy cũng không thể đâu, tốt nhất là em nên quay về chăm chỉ học hành đi."

Ethan cúi đầu nấc một cái, như hạ quyết tâm mà ngẩng đầu, nói với Guren: "Em không bỏ cuộc đâu! Em sẽ theo đuổi chị! Em sẽ chứng minh tình cảm của mình cho chị thấy!"

Sau đó không đợi Guren hồi đáp liền chạy đi mất.

Harmon khoanh tay suýt xoa: "Cecilia, tớ nên khen thằng bé này kiên trì hay bướng bỉnh đây?"

"Một thằng nhóc cứng đầu!" Cecilia đáp, "Chị Guren, chị vừa làm tổn thương trái tim nhỏ bé của cậu nhóc rồi kìa."

Guren lườm: "Hay là cô chạy theo chữa lành vết thương tâm hồn cho nó đi?"

Cecilia rụt cổ: "Dạ... thôi."

Basil cười cười.

Guren vẫn còn bực bội, liếc hắn: "Anh cười gì?"

Basil giơ tay che miệng, lắc đầu: "Không, tôi không có cười."

Guren đứng lên cởi áo blouse, gỡ đồ buộc tóc trả cho Cecilia, nói: "Quay lại công việc thôi, nhanh còn về."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top