Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 37: Tiệc chúc mừng

Hành lang xuất hiện thêm mấy người, là Basil, Lal Mirch, Colonnello, Oregano và Turmeric.

Nhóm người trong sân thấy họ tới liền vẫy tay.

"Chào buổi tối." Basil nói.

"Chúng tôi tới trễ nhất à?" Colonnello nhìn một vòng, hỏi Reborn.

"Các cậu làm gì mà lâu vậy?" Reborn chất vấn.

Colonnello chưa kịp trả lời, Lal Mirch bực tức nói ngay: "Chẳng phải là do Iemitsu đó sao, ông ta đột nhiên bỏ về Nhật Bản không nói một lời, bỏ lại một mớ công việc cho chúng tôi, chỉ bảo phải hoàn thành trước tháng sau."

"Đúng vậy, ngày mốt là qua tháng mới rồi, cho nên bọn này phải chạy như bị chó rượt ấy! Mắt của tôi và Lal sắp rớt ra rồi đây!" Colonnello phụ họa.

Reborn khẽ liếc Tsunayoshi, Đệ Thập chột dạ nhìn trời mà ăn thịt nướng.

Lal Mirch khoanh tay hỏi Tsunayoshi: "Sawada, có phải cậu biết gì đó không?"

"Ờ... ờ..." Tsunayoshi ấm ớ.

"Quả nhiên là cậu biết." Lal Mirch híp mắt.

"Ừ thì, đúng là tôi và ông ấy có bàn chút việc, nhưng chuyện ông ấy bỏ về Nhật Bản thì tôi không ngờ tới thật, lúc tôi gọi cho ba thì ông ấy đã về Nhật rồi."

Lal Mirch hỏi: "Chuyện gì?"

Tsunayoshi nhìn ngang ngó dọc, ngoắt Lal Mirch. Lal Mirch tuy không hiểu nhưng vẫn theo cậu qua góc sân trống bên kia. Tsunayoshi che miệng, thấp giọng thì thầm với Lal Mirch. Lal nghe xong thì trợn mắt, nhìn chằm chằm Tsunayoshi như muốn xác nhận lại điều mình vừa nghe. Tsunayoshi nghiêm túc gật đầu. Lal rũ mắt, tay đặt dưới cằm suy tư.

Bên này, Colonnello nhìn hai người thần bí trao đổi, hỏi Reborn: "Này, cậu cũng biết phải không? Nói tôi nghe với."

Reborn đáp: "Lát nữa bảo Lal nói cho cậu nghe."

"Chậc, bày đặt bí mật. Basil, cậu qua đó nghe ngóng thử xem." Colonnello gọi Basil, lại phát hiện Basil không đứng cạnh mình. Colonnello quay qua hỏi Oregano và Turmeric, "Basil đâu? Mới nãy còn ở đây mà."

Oregano cùng Turmeric chỉ tay về một hướng, Colonnello nhìn theo thì thấy Basil đã đứng chung với Guren và Hibari từ khi nào.

Oregano đập nhẹ vào vai Colonnello, nhìn qua bên đó, hồ hởi hỏi: "Là cô bé đó phải không?"

"Ừ, cô ấy đó."

"Ôi, trông cũng đáng yêu đó chứ! Nhỉ Turmeric?"

Turmeric không trả lời. Hắn đói, bận ăn rồi.

Ở góc bên kia, Basil gia nhập bầu không khí âm trầm của hai người Guren và Hibari. Khi nãy hắn vừa tới hành lang thì cặp mắt đã nhanh chóng quét khắp nơi tìm kiếm bóng dáng người nọ, không tới ba giây, Basil nhìn thấy Guren đứng gần gốc cây đằng xa, kế bên còn có Hibari và Kusakabe. Chào hỏi nhóm Tsunayoshi xong hắn liền di chuyển qua bên đó ngay.

"Guren-dono, Hibari-dono, Kusakabe-dono."

Guren và Hibari gật đầu. Kusakabe nói: "Chào buổi tối, Basil-san. Gần đây công việc bận lắm à?"

"Vâng, nhưng sắp xong rồi, nếu nhanh thì ngày mai hoàn thành." Basil nói.

"Cậu không biết vì sao sư phụ cậu về Nhật Bản à?" Hibari hỏi.

"Tôi nghe sư phụ nói, sắp tới ông ấy sẽ từ chức Thủ lĩnh CEDEF, giao lại cho người kế nhiệm. Chỉ là sư phụ không nói người đó là ai."

"Cậu không cảm thấy lo lắng sao?"

"Không hề, sư phụ hẳn đã có chuẩn bị trước rồi. Chúng tôi chỉ việc nghe tuân lệnh thôi."

Hibari uống nước trái cây, không nói không hỏi.

Guren giơ dĩa thịt lên trước mặt Basil. Basil lấy một xiên.

Guren: "Bên kia còn đấy, anh qua đó lấy thêm đi."

"Cô đi cùng không?"

"Đi."

Hai người qua bàn nướng thịt, Guren hỏi Kyoko: "Kyoko, có thịt gà không?"

"Có, nhưng chưa chín. Cậu chờ một lát nhé. Ăn thịt bò đi." Kyoko gắp thịt bò để vào dĩa của Guren.

"Cảm ơn."

"Basil-san, cậu tới trễ." Haru cười nói.

"Vâng, bận ấy mà." Basil cười.

"Gần đây ai cũng bận nhỉ?"

"Kết thúc công việc tháng này thì tháng sau có thể rảnh rỗi rồi."

"Basil-kun, thịt nướng này." Kyoko đưa dĩa thịt cho Basil.

"Cảm ơn cô."

"Guren-chan, thịt gà chín rồi này." Kyoko gắp đùi gà đặt vào dĩa.

"Cảm ơn." Guren nói, "Hai người đi ăn đi, tôi nướng thịt cho."

Kyoko gật đầu: "Được, vậy nhờ cậu nhé. Haru-chan, chúng mình cũng ăn thôi."

"Vâng!"

Haru cùng Kyoko qua bên nhóm Tsunayoshi. Guren và Basil đứng bên bếp nướng, chợt Oregano và Turmeric đi tới.

Oregano cười tủm tỉm với Guren: "Cô bé, cho tôi năm xiên thịt nướng."

Guren gắp xiên thịt để vào dĩa, đưa Oregano.

"Tôi là Oregano, đây là Turmeric, chúng tôi là đồng nghiệp của Basil." Oregano tự giới thiệu.

"Chào hai người, tôi tên Guren, là Dược sĩ."

Oregano quan sát Guren, cảm thấy cô bé này khá đáng yêu, dáng vẻ rất thành thật.

Tsunayoshi nói chuyện với Lal Mirch xong thì quay lại vị trí, nói với Chrome: "Chrome, bắt đầu nhé?"

Chrome gật đầu.

Đệ Thập hắng giọng, hô to: "Mọi người, xin hãy chú ý!"

Tất cả mọi người lập tức nhìn Tsunayoshi.

"Khụ, cảm ơn mọi người đã tham dự buổi tiệc nhỏ tối nay. Trước khi khai tiệc, chúng ta hãy cùng chúc mừng Chrome, chúc mừng em ấy phẫu thuật thành công và khôi phục khỏe mạnh!"

Mọi người vỗ tay rần rần, đồng thanh: "Chúc mừng Chrome!"

Chrome đứng giữa sân ngại ngùng mỉm cười: "Cảm ơn ạ."

"Chrome có lời phát biểu nào không?" Tsunayoshi hỏi.

"Dạ... Em chỉ muốn nói, cảm ơn mọi người đã quan tâm và chăm sóc em trong thời gian qua. Cảm ơn Guren, Verde, Fon-san, Byakuran và Shamal, cảm ơn Harmon và Cecilia nữa." Chrome nói, "Chỉ vậy thôi ạ."

Xung quanh tiếp tục vang lên tiếng vỗ tay.

"Được rồi, nhân vật chính đã phát biểu xong, vậy thì bây giờ chúng ta... nhập tiệc thôi nào!!!"

"Yeah!!!!!!!!"

Colonnello lấy ra chai rượu: "Đây nhé! Mỗi người ở đây đều phải uống một ly!"

Lal Mirch đẩy hắn: "Các bạn nữ không thể uống rượu!"

Kyoko cười: "Không sao đâu Lal-san, một ly thôi mà, chúng em cũng muốn chung vui với Chrome-chan."

Lal Mirch nói: "Chỉ một ly nhỏ thôi đấy."

"Vâng."

Reborn ngoắt Colonnello: "Tới đây, lâu rồi hai ta không đấu một trận. Mukuro đâu? Cậu cũng phải tham gia."

"Kufufu, tất nhiên rồi, sao mà thiếu tôi được." Mukuro cười.

"Tôi cũng tham gia!" Tsunayoshi giơ tay.

"Đệ Thập, tửu lượng của ngài không cao lắm, hay là thôi đi, uống một ly là được rồi." Gokudera khuyên nhủ.

"Phải đó Tsuna, cậu quên lần trước cậu đau đầu cả ngày rồi à?" Yamamoto nhắc nhở.

"Yên tâm, tớ tiến bộ hơn rồi." Tsunayoshi nói chắc nịch.

Gokudera và Yamamoto nhìn nhau.

Gokudera: Lát cậu đưa Đệ Thập về phòng, tôi mang thuốc giải rượu tới.

Yamamoto: Ok.

"Hai người không tham gia à?" Reborn hỏi Hộ vệ Bão và Mưa.

"Tôi từ chối." Gokudera còn phải chăm sóc Đệ Thập của mình.

"Ha ha, tôi cũng vậy."

Kusakabe bưng khay ly rượu đi một vòng, đưa cho mỗi người một ly.

Tới Guren thì cô từ chối.

"Tôi không biết uống rượu."

Kusakabe nghe vậy thì gật đầu. Basil đưa Guren ly nước trái cây.

Trừ những người không uống rượu hoặc chỉ uống một ly, trận đấu về tửu lượng gồm có bốn người Reborn, Mukuro, Tsunayoshi và Colonnello.

"Nào, mọi người! Cạn ly!"

"Cạn ly!"

Ba người Reborn, Colonnello và Mukuro đều là cao thủ, Tsunayoshi đấu không lại, uống tới ly thứ tám đã bắt đầu ngà ngà say. Gokudera và Yamamoto ở kế bên thầm đếm ngược, chuẩn bị xách Tsunayoshi về phòng. Có điều Đệ Thập vừa định uống ly thứ chín, cổ tay bị ai đó giữ lại.

Đệ Thập ngẩng lên thì thấy gương mặt lạnh lùng của Hộ vệ Mây.

Hibari giật ly rượu để trên bàn: "Đừng quên ngày mai cậu có cuộc họp."

Được Hibari nhắc nhở, Tsunayoshi híp mắt nhớ lại: "...À, tôi nhớ rồi."

Hibari túm cổ áo Tsunayoshi kéo lên: "Đi về."

"Chờ chút đã ~~~."

"Hibari, cậu không tham gia sao? Vui lắm đó." Reborn nhếch mép.

"Kufufu, ngồi xuống nào."

"Hai tên các ngươi, ngày mai mà không dậy nổi để họp thì ta cắn chết hết." Hibari lườm nguýt Reborn và Mukuro.

"Kufufu, yên tâm, chút rượu này không đủ làm tôi say đâu."

"Mukuro nói đúng đấy." Colonnello nhe răng cười.

Hibari lười quan tâm bọn họ, lôi Tsunayoshi đứng dậy. Yamamoto và Gokudera theo sau, một người nấu nước ấm, một người chuẩn bị thuốc giải rượu, tránh cho ngày mai Tsunayoshi thấy khó chịu.

Trong sân tiếp tục ồn ào tiếng nói cười, cuộc đấu rượu của ba người kia diễn ra đến tận nửa đêm mới kết thúc.
...

Sáng hôm sau.

Ryohei giúp Kyoko để vali vào cốp xe, dặn dò: "Về tới nhà thì nhớ gọi anh."

"Em biết rồi."

"Xin lỗi, anh sắp đi họp, không tiễn Hana cùng các em ra sân bay được."

"Không sao."

"Giữ gìn sức khỏe nhé. Có dịp nghỉ thì qua đây chơi, tớ sẽ sắp xếp một chuyến du lịch cho các cậu." Tsunayoshi cười nói.

"Ừm." Kyoko gật đầu.

Haru nói với Guren, Uni và Chrome: "Tớ về Nhật Bản đây, mọi người giữ sức khỏe nhé."

"Vâng." Uni và Chrome đáp.

Guren gật đầu.

"Uni-chan, nhớ báo tin vui cho tụi chị đấy." Kyoko nháy mắt.

Uni cười tủm tỉm: "Em biết rồi."

Haru nắm tay Guren: "Guren-chan, tớ sẽ nhắn tin hỏi thăm cậu, nhớ trả lời tin nhắn của tớ nhé!"

"Tôi biết rồi."

Lambo nói với Ipin: "Gửi lời thăm của tôi với mama."

Mama mà Lambo nói là mẹ của Tsunayoshi.

Ipin gật đầu: "Ừm, cậu cũng bảo trọng."

Hana ôm Ryohei, nói: "Chăm sóc bản thân thật tốt, đừng để bị thương đấy."

"Anh biết rồi, em hết mình yên tâm."

Nhóm Kyoko ngồi vào xe, nhóm Tsunayoshi vẫy tay.

"Hẹn gặp lại nha!"

"Bye bye!'

"Tạm biệt!"

Xe lăn bánh đưa nhóm Kyoko ra sân bay quay về Nhật Bản.

Một thời gian nữa, họ sẽ lại qua thăm mọi người ở Vongola.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top