Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 41: Cãi vã tại hành lang

Tất cả khách mời tụ lại trong sảnh lớn, đứng ở hai bên, giữa sảnh là thảm đỏ trải dài từ cửa vào bên trong.

Ở điểm cuối của thảm đỏ trong sảnh, Sawada Tsunayoshi cùng Sawada Iemitsu song song ngồi trên ghế hoàng gia. Hai bên là Reborn và các Hộ vệ.

Ở vị trí dành cho người tham dự, tại nơi gần với Đệ Thập nhất là Varia và Guren ở vị trí bên phải, ba nhà đồng minh thì đứng ở vị trí bên trái. Tiếp đến là những khách mời.

Không gian lắng đọng không một tạp âm, Tsunayoshi đứng dậy, phất tay một cái. Chiếc áo choàng đen lay động, cậu nhắm mắt lại, rồi hé mở, đôi mắt nâu sẫm đổi sang màu cam rực rỡ, ngọn lửa Bầu trời bừng lên giữa trán. Đệ Thập hơi nghiêng mặt, khẽ gật đầu với Gokudera.

Hộ vệ Bão thấy thế liền tiến lên hai bước: "Mời người kế nhiệm tiến vào!"

Sau tiếng hô của Hộ vệ Bão, cánh cửa được hai người mở ra. Basil từng bước tiến vào, dáng người cao ráo, khuôn mặt điển trai cùng đôi mắt xanh và mái tóc dài rũ rượi hai bên vai, tấm lưng thẳng tắp, bờ vai vững chắc, dáng đi chững chạc cùng khí chất uy phong. Bên hông Basil đeo một món vũ khí trông giống một cái boomerang.

Theo sau Basil là bốn người Lal Mirch, Colonnello, Oregano và Turmeric.

Basil từng bước tới gần, đứng trước mặt Tsunayoshi và Iemitsu.

Iemitsu tiến lên, nghiêm túc nói: "Basil, ta và Đệ Thập công nhận những cống hiến của con cho Vongola. Giờ đây, ta chính thức giao lại CEDEF cho con. Ta tin con, đừng khiến ta thất vọng đấy."

"Vâng, sư phụ!"

Iemitsu cười nhẹ, vỗ vai Basil một cái rồi bước qua một bên, nhường lại vị trí cho Tsunayoshi.

Đệ Thập đứng trước mặt Basil, cặp mắt sáng rực như ánh hoàng hôn nhìn thẳng vào mắt Basil: "Bừng lên ngọn lửa ý chí của cậu."

Ngọn lửa màu xanh lam phừng lên giữa trán Basil, đôi mắt hắn phát ra ánh sáng xanh biếc.

Tsunayoshi nhìn hắn, chầm chậm mở miệng: "Basil, cậu có thề rằng sẽ đặt an nguy và lợi ích của Vongola lên hàng đầu?"

"Tôi xin thề!"

"Thề rằng cậu sẽ trở thành một Thủ lĩnh tốt, dẫn dắt CEDEF, cống hiến hết lòng vì Vongola, gia đình của chúng ta?"

"Tôi xin thề!"

"Cuối cùng, liệu cậu có thề rằng sẽ trung thành tuyệt đối với Vongola?" Vừa hỏi xong, Đệ Thập thầm nghĩ câu hỏi này quá sức vô lý khi hỏi Basil, nhưng vì nghi thức thì đành phải hỏi thôi.

"Tôi xin thề!" Basil nói chắc nịch.

Tsunayoshi mỉm cười, nói: "Tôi tuyên bố, từ giờ phút này, cậu chính là Môn Ngoại Cố Vấn!"

Tiếng vỗ tay rần rần vang dội khắp sảnh.

Đệ Thập phất áo choàng: "Lễ kế nhiệm hoàn thành!"

Lễ kế nhiệm diễn ra thành công và kết thúc tốt đẹp. Trời vừa tối tiệc mừng được bắt đầu, trong sảnh bày biện bàn ghế cho khách, người hầu mang thức ăn cùng rượu đến.

Basil là nhân vật chính của hôm nay, hắn không thể tránh khỏi việc được người khác mời rượu. Mà Tsunayoshi thân là Đệ Thập, bắt buộc phải đi cùng Basil, thế là cậu cũng chịu cảnh uống rượu thay nước như Basil. Có điều nói về tửu lượng, Basil uống rượu rất giỏi, nếu đem so sánh thì có thể ngang tầm với bốn người Reborn, Mukuro, Colonnello và Xanxus. Nhưng tửu lượng của Tsunayoshi thì không được tốt lắm, nói thẳng ra thì cậu chỉ được xếp cao hơn ba người là Chrome không thích uống rượu, Guren không biết uống rượu và Lambo chưa đủ tuổi uống rượu.

Thế nên, vị Boss trẻ vừa đi được nửa vòng sảnh, mặt mũi đã đỏ bừng. Cuối cùng Gokudera và Yamamoto lén lút kéo Đệ Thập của mình vào trong góc, để Reborn, Mukuro và Hibari đi hỗ trợ Basil thay Tsunayoshi.

"Yếu mà còn ra gió." Lambo nói.

"Tsuna, em ổn không?" Dino vuốt lưng cho Tsunayoshi, ân cần hỏi han.

"Em... ổn..." Tsunayoshi bụm miệng, cố trấn tĩnh bản thân. Bây giờ cậu mà ngã xuống thì nhục lắm, toàn thể quý vị ở đây sẽ biết Đệ Thập có tửu lượng yếu.

"Hay là cậu trốn trước đi, ở đây có mấy người kia rồi." Yamamoto đề nghị.

"Phải đó Đệ Thập, tôi đưa ngài về." Gokudera cũng nói.

"Không sao, giờ chưa thể về được. Guren đâu? Bảo em ấy đưa tớ thuốc giải rượu với."

"Guren cùng Chrome và Uni đi rửa tay rồi."

"Vậy à? Gokudera-kun, Yamamoto, hai cậu tìm chủ đề nói chuyện với tớ đi, giúp tớ tỉnh táo chút."

"Nói chuyện gì bây giờ?" Yamamoto suy nghĩ một hồi, búng tay một cái, "À, cậu đã nghe chuyện Uni thành công tỏ tình với Gamma chưa?"

Chủ đề này thật sự đã đánh thức cơn say của Tsunayoshi, cậu mở to mắt, lập tức hỏi: "Sao? Thành công rồi? Kể tớ nghe nào!"

Yamamoto và Gokudera cùng nhau kể lại. Tsunayoshi hào hứng vừa nghe vừa vỗ tay, nhất thời không cảm thấy khó chịu nữa.

Bên kia, Xanxus cầm hai cái dĩa, Squalo gắp thức ăn để vào dĩa, Xanxus chỉ món nào anh sẽ lấy món đó.

"Cái đó, ăn bổ tim." Xanxus nói.

"Đã bảo là ổn rồi mà!" Squalo lườm hắn.

"Em đã ổn rồi, vậy thì..." Xanxus tiến sát gần bên tai Squalo, âm thanh trầm trầm nói một câu, "Chúng ta có thể..."

Mặt Squalo bùng một phát, đỏ bừng, quát khẽ: "Nói nói nói, nói cái gì vậy hả đồ điên này!"

Khóe miệng Xanxus móc lên một nụ cười rất nhẹ, tỏ ra như không có gì mà gắp đồ ăn.

Lussuria, Leviathan và Fran tập trung vào việc ăn uống. Fran quay qua hỏi Belphegor và Mammon: "Hai người không ăn à?"

Belphegor cùng Mammon đồng thanh: "No rồi!"

"Enma, rượu đây." Adelheid đưa ly rượu cho Enma, không quên nhắc nhở, "Ly cuối."

Enma cười: "Biết rồi mà. Thay vì nói em, chị nên quản lý Julie thì hơn."

Nói rồi, hắn chỉ tay về một phía. Adelheid nhìn qua, phát hiện Julie đang khoác vai hai cô gái nào đó vui vẻ trò chuyện.

"Tên đó!" Adelheid chau mày, hậm hực đi qua kéo tai Julie.

"Ôi trời, lại nữa rồi." Kaoru lắc đầu ngao ngán.

"Julie cứ thích chọc Adelheid nổi cáu nhỉ." Rauji vừa ăn thịt vừa nói.

Kouyou đẩy mắt kính: "Tình yêu của hai người họ thật kì lạ."

Shitt P.: "Tôi không muốn hiểu đâu."

Enma cười trừ, cầm theo ly rượu đi được chỗ Tsunayoshi: "Tsuna-kun."

"Enma-kun." Tsunayoshi đang nghe hai Hộ vệ Bão và Mưa kể chuyện, thấy Enma thì giơ tay chào hỏi.

"Mặt cậu đỏ thế?"

"Uống nhiều rượu ấy mà." Tsunayoshi cười ngượng.

"Tửu lượng của cậu kém, đừng cố quá."

"Ừ." Tsunayoshi gật đầu, hỏi, "Cậu gặp Basil-kun chưa?"

"Chưa, người ta vây quanh cậu ấy quá, tớ chờ ít người rồi uống rượu với Basil-kun sau." Enma nói.

"Tôi quay lại rồi đây." Byakuran nắm tay Shouichi đi tới, tay còn lại của Shouichi cầm dĩa bánh kem.

"Spanner không tới à?" Tsunayoshi hỏi Shouichi.

"Cậu ta nhốt mình trong phòng thiết bị mấy ngày liền, cả ngày hôm nay nằm ngủ li bì, dậy không nổi." Shouichi nói.

"Anh ta đam mê máy mới mãnh liệt quá nhỉ, y hệt Giannini."

"Ừ, hai người họ thường xuyên trao đổi với nhau gì đó đến tôi còn chẳng hiểu." Shouichi nhún vai, "Phải rồi, Giannini đâu?"

Tsunayoshi cho Shouichi một cái nhướng mày: "Cậu đoán xem?"

Shouichi gật đầu như đã biết: "Quả nhiên, đáng lẽ phải để anh ta ở chung nhà với Spanner mới đúng."

"Ha ha ha, Giannini bảo với Basil-kun sẽ tới chúc mừng cậu ấy sau, bây giờ Giannini cũng đi không nổi." Tsunayoshi nói, nhìn qua Gamma lẻ loi đứng một bên, "Gamma, anh không đi với Uni à?"

"Cô ấy bảo đi cùng Chrome và Guren, tôi không cần đi theo." Gamma nói, "Nên tôi chờ ở đây."

"Chúc mừng hai người nhé! Khi nào có rượu mừng nhất định phải báo tôi đầu tiên."

Gamma gật đầu, rất hưởng thụ hai chữ 'rượu mừng' mà Tsunayoshi nói.

"Ôi chao Tsunayoshi-kun, tên này nhát lắm, chắc cầu hôn cũng phải đợi Uni ngỏ lời trước thôi." Byakuran cười châm chọc.

"Tôi có thù với cậu à?" Gamma liếc Byakuran.

"Tôi đang thay Aria-san làm khó dễ anh. Hơn nữa, Uni là Công chúa của Millefiore, anh cướp con bé là đã thành kẻ thù của tôi."

Gamma không buồn đôi co với Byakuran nữa, quay đầu nhìn ra ngoài, thầm nói Công chúa của hắn sao lâu trở lại quá vậy.

Enma nói với Tsunayoshi: "Tớ đi một lát."

Tsunayoshi gật đầu, bảo hắn đi đi.

Enma rời khỏi sảnh, đi tới nhà vệ sinh. Dù sao hắn cũng thường xuyên đến Vongola, hầu hết những nơi cơ bản nhất đều đã đi qua, tất nhiên là biết đường đi.

Enma đi qua dãy hành lang, rẽ trái, tiếp tục đi thêm một đoạn. Đến gần ngã rẽ, hắn chợt nghe có vài tiếng nói, giống như đang tranh cãi gì đó.

"Tôi thật lòng rất thích cô mà!" Giọng nói của đàn ông, còn trẻ, trong tiếng nói dường như mang theo chút men say.

Enma hơi nghiêng đầu, cãi nhau vì chuyện tình cảm?

"Tôi nghĩ ngài đã uống say rồi. Mong ngài bỏ tay, hành động này của ngài thật khiếm nhã."

Enma chớp mắt, cảm thấy giọng nói này rất quen tai.

Giọng nói người đàn ông trở nên kích động: "Tại sao cô không nhận ra tôi? Tại sao? Từ lần đầu gặp gỡ tôi đã đem lòng yêu cô, cô có biết tôi mong nhớ cô đến nhường nào không?"

"Anh trước tiên bình tĩnh đã, có gì từ từ nói, đừng động tay động chân như thế!"

Enma cũng nhận thức giọng nói thứ ba này, rất quen.

"Tôi không buông! Cô phải đi cùng tôi!" Người nam kia nói như gào thét.

Enma thấy tình hình không ổn. Hắn nhận ra chủ nhân của hai giọng nói kia bèn vội vàng bước nhanh qua đó. Vừa đến gần ngã rẽ, Enma nghe được một giọng nói khác, vừa lạ vừa quen, giống như đã nghe qua nhưng lại không nghe thường xuyên, một giọng nữ lạnh lùng.

"Buông ra."

Sau đó, ngay khi Enma vừa rẽ trái, người đàn ông đã bị đá lăn qua dưới chân hắn, gã ôm ngực rên rỉ một tiếng.

Enma ngẩng đầu, thấy đối diện mình có ba cô gái, chính là Chrome, Uni và Guren. Uni đứng bên phải Chrome, ôm cánh tay của cô, Chrome xoa cổ tay trái, đôi chân mày xinh đẹp hơi nhíu lại, Guren đứng phía trước, giơ cánh tay phải che chắn hai người sau, lạnh lùng nhìn gã đàn ông nằm sõng soài trên mặt đất.

Quay lại vài phút trước, sau khi nhóm Guren rửa tay xong, chuẩn bị quay lại sảnh. Dọc đường đi ba người nói chuyện rất vui vẻ, chủ yếu là vì chuyện tình cảm của Uni đã đơm hoa kết trái, cho nên cô nàng vô cùng hồ hởi, mà Chrome cũng vui lây với Uni, hai người em một câu chị một câu nói chuyện rôm rả. Guren ở kế bên lắng nghe.

Đi được một đoạn, trước mặt ba người xuất hiện một người thanh niên hơn hai mươi tuổi, mặt mày đỏ lựng, hai mắt mơ màng, nhìn qua cũng biết người này đã uống say.

Thanh niên nọ nhìn chằm chằm nhóm Guren, nói đúng hơn là nhìn chằm chằm vào Chrome.

Cả ba cô gái đều có dự cảm không lành, muốn nhanh chóng lướt qua người này để quay lại với nhóm Tsunayoshi.

Guren hơi đẩy Chrome và Uni, lấy thân mình che chắn hai người, thấp giọng nói: "Đi thôi."

Chrome và Uni nép vào Guren, từ từ đi vòng qua thanh niên nọ. Chỉ là, cả ba chưa kịp bước qua, thanh niên kia đã sấn tới gần, vô cùng gấp gáp nói: "Chrome! Là cô!"

Chrome chớp mắt, não bộ nhanh chóng hoạt động tìm kiếm thông tin về người trước mặt.

Guren và Uni thấy người nọ gọi tên Chrome, Uni quay qua hỏi cô: "Chị biết anh ta?"

Chrome suy nghĩ ba giây, lắc đầu: "Không biết, chưa từng gặp."

Trí nhớ của Chrome khá tốt, bất cứ ai mà cô gặp qua dù chỉ là một lần thì cô cũng đều nhớ, nhưng người trước mặt này rất lạ, Chrome chắc chắn mình chưa thấy qua gã bao giờ.

Thanh niên kia vừa nghe Chrome nói không biết mình liền kích động tiến sát hơn nữa: "Tại sao cô không nhận ra tôi? Chúng ta từng gặp nhau mà! Từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã thích cô rồi! Tôi thật sự luôn muốn gặp lại cô!"

Mùi rượu nồng nặc phả vào mặt Chrome khiến cô chau mày khó chịu.

Guren kéo Chrome lùi lại, nói với thanh niên kia: "Thưa ngài, ngài đã uống say rồi, tôi sẽ gọi người chăm sóc cho ngài. Có chuyện gì khi tỉnh rượu hẵng nói."

Nào ngờ, người nọ tức giận đẩy Guren một cái, mắng mỏ: "Cô là ai? Tôi đang nói chuyện với Chrome? Cô là cái thứ gì mà xen vào hả?"

Guren bị đẩy loạng choạng hai bước, ánh mắt khẽ thay đổi.

Thanh niên nọ bắt lấy cổ tay trái Chrome, lớn tiếng quát: "Tại sao cô không nhận ra tôi?! Tôi thật lòng thích cô mà!"

Chrome bị động chạm này làm cho khó chịu, âm điệu trong giọng nói dần trầm thấp: "Tôi nghĩ ngài đã uống say rồi. Mong ngài bỏ tay, hành động này của ngài thật khiếm nhã."

Người kia như đánh mất lí trí, chỉ khăng khăng lặp lại mấy câu: "Tại sao cô không nhận ra tôi? Tại sao? Từ lần đầu gặp gỡ tôi đã đem lòng yêu cô, cô có biết tôi mong nhớ cô đến nhường nào không?"

Uni thấy gã không chỉ đẩy Guren mà còn động chạm tay chân với Chrome, vẻ mặt rất không vui: "Anh trước tiên bình tĩnh đã, có gì từ từ nói, đừng động tay động chân như thế!"

"Tôi không buông!" Người nọ vẫn cứng đầu, lực nắm cổ tay Chrome càng mạnh hơn, "Cô phải đi cùng tôi!"

Cổ tay Chrome bị nắm chặt đến phát đau, cô nhỏ giọng rên rỉ một tiếng: "Buông..."

Lời chưa nói hết, Guren đã nắm cổ tay người kia hất ra, cất giọng lạnh lùng: "Buông ra."

Sau đó Guren nhấc chân, đạp một cú vào ngực người nọ. Gã vốn dĩ say đến đảo điên, lại bị Guren dùng lực mạnh mà tấn công, nhất thời không trụ được, ngã lăn quay tới ngã rẽ đằng sau. Đồng thời gã vừa nằm xuống rên rỉ đau đớn thì Enma cũng ló mặt ra ở ngã rẽ.

Quay lại hiện tại, Guren vừa thấy người tới là Enma thì thu chân về.

Người kia loạng choạng đứng dậy, như nổi điên mà hướng về Guren quát ầm lên: "Cô dám đánh tôi?! Cô có biết tôi là ai không?!"

Guren điềm tĩnh hỏi lại: "Anh có biết người anh mới động vào là ai không? Biết nơi này là chỗ nào không?"

Enma lướt qua người thanh niên, tiến lại chỗ nhóm Chrome, hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

"Enma-kun, chúng tớ gặp chút rắc rối." Chrome nói.

Uni nhanh nhảu kể tóm tắt cho Enma nghe, giơ cổ tay bị nắm chặt tới phát đỏ của Chrome lên cho hắn xem. Enma vừa thấy mảng đỏ quanh cổ tay mảnh khảnh trắng ngần mềm mại của Chrome, con ngươi màu đỏ tươi trở nên âm u, nghiêng mặt nhìn gã thanh niên kia.

Enma nhìn ba cô gái, cười nhẹ: "Trở lại với nhóm Tsuna-kun đi, tớ sẽ quay lại sau."

Chrome gật đầu, kéo tay Guren và Uni đi qua thanh niên kia. Gã thấy Chrome sắp đi, vội vàng vươn tay muốn kéo cô lại, nhưng chưa chạm tới, vai trái đã bị Enma giữ lấy từ phía sau.

"Tôi không quan tâm anh là ai, anh đã động tới bạn của tôi thì tôi sẽ không tha cho anh." Enma cất tiếng nói trầm, ngón tay co lại phát ra tiếng kêu răng rắc, "Đối xử với phái nữ thì phải dịu dàng, đôi tay của người đàn ông là để bảo vệ và nâng niu phái nữ, không phải để làm đau họ. Nếu anh không hiểu nguyên lý đó, vậy cái tay này của anh, tạm thời đừng dùng nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top