Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 75: Guren đỏ mặt!

Cuộc họp kéo dài hơn hai tiếng mới kết thúc, Tsunayoshi lật mấy trang ghi chép Gokudera đưa, nói: "Ừm, các vấn đề mà chúng ta trao đổi đều đã có phương án xử lý. Xem ra không có chuyện gì quá nghiêm trọng. Còn gì nữa không?"

Ba Nhà còn lại lắc đầu.

"Vậy thì kết thúc buổi họp sáng nay. Cảm ơn mọi người." Tsunayoshi trả lại bản ghi chép cho Gokudera.

Byakuran hỏi Tsunayoshi: "Các cậu về à?"

Tsunayoshi gật đầu: "Còn một số việc phải làm."

"Để tôi gọi Shou-chan dậy rồi đến sau." Byakuran nói.

Enma nghe vậy thì hỏi Byakuran: "Anh định tới Vongola?"

"Đúng vậy, tôi đưa Shou-chan đi gặp Guren khám bệnh."

"Bệnh dạ dày của Shouichi-kun lại tái phát sao?" Enma suy đoán.

"Đúng vậy."

Enma nhìn Tsunayoshi và Basil: "Tsuna-kun, Basil-kun, tớ cũng ghé Vongola chơi một buổi nhé?"

"Anh nữa." Dino nói.

"Luôn hoan nghênh." Tsunayoshi đáp.

Mọi người lần lượt rời khỏi phòng họp, Byakuran đi gọi Shouichi dậy nên bảo những người khác đi trước.

Nhóm người ba Nhà Vongola, Simon và Cavallone chẳng còn xa lạ gì với bố cục trong Millefiore, cho nên họ không cần Kikyo dẫn đường, tốp năm tốp ba trực tiếp tới thẳng ga ra.

Từ tòa nhà họ vừa ở khi nãy muốn tới ga ra phải đi qua một sân vườn, phần lớn ở đây là cây xanh được cắt tỉa thành hình dáng đa dạng.

Tuy Millefiore có một vị Boss kỳ quặc, nhưng bù lại có Uni và Shouichi đều có mắt thẩm mỹ nên trừ dãy hành lang treo tranh dị hợm ban nãy thì hầu hết những nơi khác được hai người bài trí đâu ra đó.

Nhóm Tsunayoshi đi qua chỗ này không biết bao lần, đều xem hết phong cảnh của khu vườn. Nhưng lần này đi qua một lần nữa lại bị một thứ thu hút.

"Cái kia trông lạ mắt quá, Byakuran mới sưu tập loài thực vật mới à?" Tsunayoshi híp mắt nhìn cái cây đằng trước, trên cây có khá nhiều dây leo với vô số quả có gai, kích cỡ nhỏ như đầu ngón tay.

"Anh cũng chưa thấy bao giờ." Dino chú ý quanh cái cây giăng một vòng dây thừng, giống như ngăn chặn bất cứ ai tới gần vậy.

"Giăng dây làm gì? Cái cây này quý lắm à?" Enma cũng hiếu kỳ.

Basil lấy điện thoại chụp một cái, để khi về đưa cho Guren xem, có lẽ cô biết.

"Không ai biết nó là gì sao?" Tsunayoshi nhìn một vòng người, "Reborn, anh biết không?"

"Nếu anh nhớ không lầm thì cái thứ nhỏ xíu kia được gọi là quả gai." Reborn chắp tay sau lưng ngẩng lên nhìn.

"Quả gai? Có tác dụng gì không?" Enma cũng ngó qua hỏi.

Reborn nhún vai: "Tác dụng gì thì tôi không rõ, nhưng mà tôi biết vì sao phải giăng dây chặn quanh cây đấy."

"Vì sao?" Enma và Tsunayoshi đồng thanh hỏi.

Reborn từ từ lùi lại: "Nó rất dễ rụng và dính..."

"A!"

Reborn chưa nói xong, Dino đã hét lên một tiếng. Hắn vốn muốn tiến gần xem cho rõ, nào ngờ mũi chân vấp phải vật gồ ghề nào đó, mất thăng bằng ngã nhào qua vòng dây, đâm đầu thẳng vào thân cây.

Mà ngay lúc thân cây nọ vừa bị va chạm một cái, trên cây lập tức ào ạt rơi xuống một 'cơn mưa' quả gai.

Sau đó mọi người cũng lập tức nghe được tiếng gào thảm thiết của Dino, quả gai li ti rơi vào người hắn, bám đầy trên tóc. Hắn nhắm mắt ôm đầu lao ra, chẳng quan tâm hướng mình đang nhắm tới là nơi nào, có người hay không.

"Anh đừng qua đây!"

Enma hoảng hốt quơ tay, nhưng Dino nhắm mắt liều mạng nhào tới. Trong lúc vội vã, Enma nhảy sang trái. Có điều độ hậu đậu của Enma không kém Dino là bao, hắn vừa nhảy một cái tránh khỏi sự tiếp cận của Dino thì bất ngờ hụt chân, thân mình nghiêng ngả vào lưng Tsunayoshi ở kế bên, mà đứng cạnh Tsunayoshi còn có Basil.

Tsunayoshi: !!!

Basil: ???

Enma: "..."

Trong sự chứng kiến của nhóm Hộ vệ hai Nhà Vongola và Simon, cả Reborn và Romario, ba vị Lãnh đạo trẻ ngã chồng lên nhau trong tư thế nằm sấp.

Chính ngay lúc này, một cơn gió nổi lên, những quả gai trên cây lung lay, theo hướng gió rớt xuống ngay chỗ của ba người.

"Oa!!!!!!!!!" Đệ Thập Simon hoảng loạn.

"Cái gì vậy?! Cái gì vậy?!!!" Đệ Thập Vongola ôm đầu la hét.

"..." Môn Ngoại Cố Vấn bất đắc dĩ nằm chịu trận với hai người bạn.

'Vù' một tiếng, cái cây treo đầy quả gai bị đóng băng trong chớp mắt. Adelheid lạnh lùng thu tay phải, đầu ngón tay còn bốc lên sương lạnh.

Cô bước qua vươn tay trái cho Enma, nhàn nhạt nói: "Thật thảm hại."

Vẻ mặt Enma đau khổ vô cùng, hắn cũng đâu có muốn.

Tsunayoshi được nhóm Gokudera đỡ dậy, bọn hắn giúp cậu phủi quần áo và gỡ quả gai dính trên áo và tóc.

"Dính đầy đầu rồi." Yamamoto nói.

Mukuro nói: "Thôi xong, phải bỏ cái áo này thôi."

"Trở về phải đi tắm." Hibari nói.

"Đệ Thập, ngài có sao không?" Gokudera lo lắng hỏi.

"Không sao, chỉ giật mình thôi." Tsunayoshi cười trừ, cậu liếc Reborn, chất vấn hắn, "Sao anh không nói sớm để bọn em tránh xa nó?"

"Anh có nói mà, tại Dino cắt ngang đó thôi." Reborn tỏ vẻ vô tội.

Enma được ba Hộ vệ gỡ mớ quả gai trên người, vì hắn nằm chồng lên hai người Tsunayoshi và Basil nên người hứng chịu nhiều nhất chính là hắn.

Enma áy náy nhìn hai người bạn thân: "Xin lỗi nhé, tớ bị trượt chân."

Tsunayoshi xua tay: "Không sao."

Cậu quay qua hỏi Basil: "Basil-kun, ổn chứ?"

"Tôi không sao." Basil đáp, phủi phủi vị trí hai vai và cánh tay, vì có Enma và Tsunayoshi chắn ở trên nên hắn không bị dính nhiều quả gai.

"Oaaa, cứu anh..." Khuôn mặt đẹp trai của Dino nhăn nhó, mếu máo khóc không ra nước mắt.

Mọi người vừa nhìn hắn liền 'phụt' một tiếng, che miệng nhịn cười.

Toàn thân Dino bị những quả gai bám kín mít, cái đầu vàng chóe lốm đốm những quả nhỏ màu xanh lá nhô ra những gai trắng bóc. Romario bất lực bảo hắn đứng yên để ông gỡ quả gai ra.

Dino nổi giận mắng: "Chết tiệt, ai lại để cái thứ nguy hiểm này trong vườn nhà chứ. Byakuran điên rồi, lát nữa tôi nhất định phải đánh hắn!"

Ba người vừa mới trở thành nạn nhân của quả gai cũng bất mãn không kém.

Đúng vậy, phải đánh Byakuran!

Mọi người không muốn lãng phí thời gian ở đây, nhanh chóng vào ga ra lái xe về Vongola.
...

Khi mọi người về tới Vongola, thấy Guren và Chrome một người ngồi ghế, một người khoanh tay dựa góc cây nhìn Sui, Cecilia, Harmon cùng ba chú sói to lớn rượt đuổi trong vườn. Fon ngồi tựa vào gốc cây cạnh Guren đọc sách. Hiou lười biếng nằm cạnh chân ghế Chrome há miệng ngáp một cái.

Guren cũng che miệng ngáp, đêm qua dành cả đêm để đan vòng tay nên cô ngủ không đủ giấc, bây giờ có chút buồn ngủ.

Basil vừa thấy Guren liền tiến gần: "Guren-dono."

Guren ngáp xong thì bỏ tay xuống, nói: "Chào buổi sáng, Basil-dono."

"Về rồi à?" Fon ngẩng đầu.

Chrome đứng dậy nhường ghế cho Tsunayoshi, hỏi: "Mọi người họp nhanh vậy?"

"Đợt này không có gì phức tạp nên giải quyết rất nhanh." Mukuro xoa đầu Chrome, cười hỏi, "Nagi, em ăn sáng chưa?"

"Ăn rồi ạ."

"Chào nhé, Fon-san, Chrome-chan, Guren-chan." Enma giơ tay vẫy hai cái.

"Ngày mới vui vẻ nhé." Dino mỉm cười.

Ba Hộ vệ Nhà Simon và Romario lần lượt chào ba người.

Chrome, Guren và Fon chào đáp lại.

Mọi người vừa gặp nhau liền xôn xao trò chuyện, hầu như không bao giờ có chuyện đứng cạnh nhau mà không biết nói gì.

Những gương mặt ít nói và ít hòa nhập như Guren, Chrome, Hibari, Adelheid và Kouyou yên lặng nghe mọi người trao đổi.

Lúc này, một khúc cây bay vù vù rồi rơi ở nơi cách Guren đứng mấy bước, cô tiến qua nhặt lên ném cho Harmon đằng kia. Harmon bắt lấy, vẫy tay với mọi người bên này rồi tiếp tục cùng Cecilia và Sui chơi đùa với nhóm Kouen.

Guren đứng ở đó lại che miệng ngáp một cái nữa, cảm giác cơn buồn ngủ cứ dập dìu ập tới.

Basil thấy vậy thì tách khỏi nhóm người bên đây, hắn bước qua cạnh bên Guren, hỏi: "Sao vậy? Đêm qua ngủ không ngon?"

"Không phải, hôm qua thức khuya làm vòng tay, ngủ không đủ giấc." Guren dụi dụi mắt, giải thích ngắn gọn.

"Nếu cô cảm thấy mệt thì về phòng ngủ đi."

"Tôi sẽ ngủ trưa."

"Guren-dono ăn sáng chưa?"

"Chưa, anh thì sao?"

"Tôi ăn rồi. Vậy chốc lát chúng ta ăn sớm một chút để cô đi ngủ." Từ khi biết Guren trúng độc, Basil phỏng đoán cơ thể của Guren có lẽ rất yếu, chỉ là cô luôn tỏ ra bản thân không sao mà thôi. Cho nên hắn luôn chú ý từng chút, chỉ cần Guren có dấu hiệu mệt mỏi, hắn sẽ lập tức bảo người này dẹp mọi chuyện sang một bên và nghỉ ngơi.

Guren nghe vậy thì đáp: "Ừm."

Hai người bên này một câu tiếp một câu, không để ý cách một khoảng sau lưng Basil có mấy người đang che miệng thì thầm.

"Thấy chưa? Có tình yêu quên bạn bè."

"Coi kìa, đúng là con người yêu vào liền khác hẳn. Khi nãy họp với chúng ta còn chẳng nói tới câu thứ năm, giờ thì nhìn đi, chậc chậc."

"Xem ra nói nhiều hay ít còn phải phụ thuộc đối tượng là ai."

"Cậu nhìn Kyouya và Reborn đi, chỉ nói nhiều khi ở cùng Tsuna thôi. Bình thường hai người họ liếc một cái cũng đủ khiến người ta câm nín rồi."

Đang nói chuyện, Guren chợt chú ý đuôi tóc rũ bên vai Basil dính thứ gì đó: "Tóc của anh..."

"Tóc tôi làm sao?"

Guren vươn tay kéo thứ đó ra khỏi đuôi tóc Basil.

Basil nhìn thấy Guren giơ quả gai nhỏ lên trước mặt, hắn 'à' một tiếng, kể lại chuyện bọn họ gặp quả gai trong vườn nhà Millefiore, còn bị mấy chục quả gai bám lên người cho cô nghe.

Guren gật đầu, giải thích cho Basil: "Cái này được gọi là quả gai dại, mọc ra từ dây leo chuyên bám vào những cây to để sinh trưởng. So với quả gai thông thường thì nó nhỏ hơn nhiều. Trông nó nhiều gai thế thôi, nhưng gai rất mềm, chạm vào không đau, tuy nhiên nếu tiếp xúc với da quá lâu sẽ gây ngứa."

"Guren-dono giỏi thật, thực vật nào cũng biết." Basil mỉm cười khen ngợi.

"Không đến mức đó. Tôi thích nghiên cứu và tìm hiểu về thực vật, trùng hợp trước kia từng gặp qua loại gai dại này nên biết được. Hơn nữa, nghề nghiệp của tôi không chỉ đòi hỏi phải nắm rõ kiến thức về y học còn phải hiểu rõ tính chất của các loại thực vật." Guren nói, "Có thời gian chúng ta sẽ đến thư viện tìm sách về thực vật học, rất thú vị, bảo đảm anh sẽ thích."

Basil cười nói: "Nếu là ở cạnh Guren-dono thì tôi sẵn sàng bỏ qua công việc bất cứ lúc nào."

Guren liếc hắn: "Để Lal Mirch nghe được xem cô ấy có đánh anh không."

Basil chẳng những không ngại mà còn nói thêm: "Guren-dono không biết đó thôi, đối với tôi, ở cạnh cô là một diễm phúc, bị Lal đánh một chút cũng chẳng sao."

"...Có phải anh bị bệnh không?"

Basil gật đầu thừa nhận: "Đúng vậy, tôi bệnh rồi, vừa nhìn thấy Guren-dono là tim đập rất nhanh. Xin hỏi Dược sĩ, cô có cách gì không?"

Guren hít vào một hơi, lúng túng nhìn chỗ khác: "Nói vớ vẩn."

Basil quan sát dáng vẻ bối rối của Guren, cười đến híp cả hai mắt, nhưng cũng biết điều im lặng không nói nữa.

Guren bất lực nhìn hắn, cô nhận ra mấy hôm nay Basil thật sự thay đổi khá nhiều. Những mặt khác không đề cập, Guren chỉ để ý, thái độ của Basil đối với cô ở thời gian trước kia và hiện tại là hoàn toàn không giống.

Basil vuốt vuốt đuôi tóc, nói: "Khi nãy không nhìn kĩ, không biết nó còn dính vào tóc hay không."

"Anh cúi xuống một chút, để tôi xem giúp anh." Guren nghe hắn nói vậy thì đề nghị.

Basil nghiêng người về phía trước, Guren vạch tóc tìm kiếm, quả nhiên phần tóc sau gáy còn dính hai quả gai dại.

"May là anh mặc áo sơ mi, thứ này mà chạm vào da sẽ rất ngứa, cổ của anh có thể nổi mẩn đỏ."

Basil ngược lại không quan tâm, chỉ hỏi: "Vậy cô chạm vào quả gai dại thì sao?"

"Rửa tay thật sạch là được." Guren nói, "Anh nên cởi áo khoác và giặt ngay đi, những người bị dính quả gai dại khi nãy cũng vậy, còn phải gội đầu."

"Tôi biết rồi, cảm ơn Guren-dono."

"Đừng khách sáo."

Guren lo tập trung giúp Basil gỡ quả gai dại, cả hai người không ai chú ý rằng bên kia có nhóm người đang xì xầm bàn tán.

"Nhìn nhìn, sắp dính vào nhau rồi!"

"Vậy mà Guren dám nói mình không có cảm tình đặc biệt với Basil, ai tin?"

"Chúng tôi không tin!"

"Không không không, các cậu hiểu lầm rồi, tại con bé quá ngốc thôi."

"Chậc, phải cô ta khôn một tí thì Basil cũng đỡ khổ tâm."

"Tôi cũng sốt ruột quá."

"Kufufu, tôi cứ nghĩ anh sẽ ngăn cản chứ, dẫu sao anh với Guren quen biết cũng lâu."

"Tại sao tôi lại cản? Tôi mừng còn không kịp ấy chứ, Basil-san là người tốt, giao Guren cho cậu ấy tôi rất yên tâm, Hideyoshi cũng vậy. Hai người chúng tôi chỉ mong có thế thôi. Có điều con bé nhà chúng tôi ngốc quá, Basil-san còn phải kiên nhẫn lẫn kiên trì lắm."

"Đừng nôn nóng, dưa chưa chín hái vội không ngon, cùng lắm thì chờ mười năm nữa, nhỡ đâu lúc đó Guren động lòng."

"Gokudera, Guren ngốc thật, nhưng mức độ ngốc của cô ấy và Tsuna không giống nhau."

"Này, mấy người nói lệch rồi đấy nha!" Đệ Thập nhắc nhở.

Đương lúc mọi người đang hăng say bàn luận về hai con người bên kia bỗng nghe một tiếng la hốt hoảng của Cecilia, quay qua thì thấy Sui cầm khúc gỗ chạy tới gần chỗ Guren và Basil, sau lưng cậu nhóc là Kouen, Hyoki và Yage phóng hết tốc lực đuổi theo.

Sui vốn dĩ vừa nhìn sau lưng vừa chạy, không để ý hướng mình đang tới là hai người Guren, Basil. Đến khi quay đầu phát hiện ra thì giật mình, vội vàng nhảy qua một bên.

Có điều Sui đổi hướng được còn ba chú sói thì không, muốn dừng lại cũng muộn rồi, thế là cả ba lao thẳng vào hai con người đứng chỗ nọ.

Guren quay lưng với nhóm Sui nên không phát hiện khác thường, chỉ có Basil nhìn thấy nhóm Kouen lao tới như gió, nhưng không kịp nhắc nhở Guren nữa.

Guren đang vòng hai cánh tay giúp Basil gỡ tóc rối đột ngột bị lực đẩy mạnh từ ba chú sói to bự tông thẳng vào chân Guren khiến cô khuỵu xuống. Guren giật mình, theo quán tính ôm chặt cổ Basil làm điểm tựa. Mà Basil bất ngờ bị kéo xuống cũng không kịp phòng bị, nhưng trong phản xạ vô thức vòng tay qua vòng eo Guren, giữ lấy thân mình cô.

Khoảng cách giữa hai người chưa bao giờ gần như thế này.

Khoảnh khắc cả hai nhận ra mình ôm chầm đối phương, cả Guren lẫn Basil sửng sốt. Gò má Basil cảm giác được sự mềm mại, thùy tai Guren cảm nhận được hơi thở ấm nóng.

Hai người giữ nguyên tư thế mà mở to mắt ngây người, cảm xúc chân thật in trên gò má và thùy tai khiến Basil cùng Guren ngỡ ngàng tới nỗi quên cả chuyện phải tách ra.

Những người xung quanh trợn mắt, sự việc xảy ra bất ngờ khiến tất cả chưa kịp tiếp thu.

Tsunayoshi và Enma há hốc.

Cecilia và Chrome che miệng.

Khúc gỗ trên tay Sui 'lộp bộp' rớt xuống.

Fon, Reborn, Mukuro và Hibari nhếch mép.

Không gian ắng lặng hồi lâu, Guren như bị điện giật đẩy Basil một cái, ôm tai phải vội vàng lùi lại hai bước.

Tương tự với Guren, Basil đặt tay lên má phải, sững sờ.

Hai người lúng túng không dám nhìn nhau, Basil khẽ liếc chỗ khác, cố gắng dùng giọng điệu bình thường nhất để hỏi Guren: "Cô... không sao chứ, Guren-dono?"

Có điều chờ một lúc Guren không trả lời hắn, Basil lại lên tiếng: "Gu..."

Lời muốn nói ra lại không thốt được hết câu, Basil ngây ngẩn nhìn người ở đối diện.

Guren vẫn giữ nguyên tư thế ôm tai phải cúi đầu nhìn mặt đất, nhưng điều khiến Basil lẫn mọi người ngạc nhiên chính là, trên gương mặt vốn luôn lãnh đạm thờ ơ nọ, lúc này lại bao phủ một mảng đỏ hồng trên gò má.

Mọi người cứ như vừa tận mắt chứng kiến một cảnh tượng kỳ diệu, người nào người nấy đồng loạt dụi mắt, đến khi nhìn lại lần nữa thì hít sâu một hơi.

Kỳ quan thế giới, Guren đỏ mặt!!!

Basil cảm thấy đầu mình 'bùm' một phát, mặt mũi đỏ bừng, hắn ho khan mấy tiếng cố gắng giữ bình tĩnh: "Khụ, Guren-dono..."

Guren lúng túng nhỏ giọng: "Tôi... còn có việc... Xin phép."

Nói xong không chờ Basil hay ai đáp lời đã quay người, ba bước đi như một bước chạy. Hiou đứng dậy chạy theo.

Đến tận khi Guren đi rồi, Basil vẫn chưa hoàn hồn.

Fon nhìn Guren đi như ma đuổi rồi nhìn Basil, cười tươi như hoa: "Ôi chao, ôi chao."

Tsunayoshi và Enma nhìn nhau, mỗi người bước tới vỗ một bên vai hắn.

"Hồn về, hồn về đi." Tsunayoshi quơ tay trước mặt Basil, cười sâu xa.

Basil lúc này mới bừng tỉnh, cặp mắt xanh ngời ngó lên trời, gãi đầu một cách gượng gạo.

Enma khoác vai Basil, cười ranh mãnh hỏi: "Người anh em, cảm giác được người trong lòng hôn là thế nào vậy? Chia sẻ một chút đi."

Basil lẳng lặng vừa xoa vị trí gò má vừa bị tiếp xúc, nhìn trời, âm điệu không trầm không cao nói: "Không..."

"Sướng lắm đúng chứ!" Dino bất thình lình đập vai Basil một cái.

Basil vô thức xoa môi, khi nãy môi hắn cũng chạm vào thùy tai mềm mại của Guren, cảm giác rất tốt. Môn Ngoại Cố Vấn nhoẻn miệng cười, tâm trạng vô cùng tốt ngồi xổm xoa đầu Kouen, Hyoki và Yage: "Hôm nay đãi ba nhóc một bữa thịt no nê nhé!"

Ba chú sói không biết là có hiểu lời của Basil hay không, chúng ngửa mặt đồng thanh kêu một tiếng.

Basil lại nhìn Sui, cười đến xán lạn: "Sui, hôm nay em muốn ăn gì? Anh mời."

Sui chớp mắt: "Bánh kem xoài được không ạ?"

Basil gật đầu: "Không thành vấn đề."

Tsunayoshi, Enma và Dino nhìn nhau: Có vẻ như bốn đứa nhóc này lập công lớn cho Basil-kun rồi.

Đúng lúc này, trên trời truyền tới tiếng phành phạch, mọi người ngẩng đầu.

Byakuran một thân toàn màu trắng ôm Shouichi trong lòng, sải một đôi cánh trắng tinh khôi. Đôi cánh vỗ mấy cái, Byakuran ôm Shouichi dần dần hạ xuống, thu cánh.

"Ha ha ha, lại gặp nhau rồi." Byakuran cười nói.

Ở hướng rẽ đằng kia, Uni cùng Gamma tay trong tay tình tứ đi tới, Uni vẫy tay với mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top