Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 92: Trả thù

Trong tưởng tượng của Tsunayoshi và những người chưa gặp qua Toto, người đàn ông ngót nghét năm mươi hẳn là một người trông già dặn và mạnh mẽ. Nếu đã gọi là Người đàn ông mạnh nhất Bắc Ý thì chắc chắn phải là một người kiêu ngạo.

Hôm nay vinh dự được thấy tận mắt, nhóm Tsunayoshi cảm thấy tưởng tượng của bọn họ chỉ giống khoảng năm, sáu phần so với người thật. Trên thực tế, Toto ở trước mặt bọn họ còn vượt xa hình tượng trong suy nghĩ của họ rất nhiều.

Người đàn ông với dáng dấp cao, thân hình săn chắc vạm vỡ, cặp mắt sắc như dao toát lên vẻ kiêu hãnh ngông cuồng, quan trọng là, cặp mắt đó giống như viên đạn vô hình có thể giết người chỉ bằng một cái lườm, khiến bất kỳ ai nhìn vào cũng không rét mà run.

Nhìn Toto, người ta sẽ cảm thấy người này quá đỗi uy phong lẫm liệt, dáng đứng vững tựa như núi, thần thái lại điềm đạm tựa như mặt hồ, quan sát qua nét mặt sẽ không biết được người đàn ông này rốt cuộc đang nghĩ cái gì.

Tsunayoshi lẳng lặng quan sát Toto, không nói về sức mạnh, chỉ riêng khí chất thôi cũng có thể thấy Toto oai hùng ra sao. Theo lời kể của Reborn, khi còn trẻ Toto từng kề vai sát cánh với Đệ Cửu, đánh qua không ít trận chiến vào sinh ra tử, nhưng cuối cùng ông lại từ chối lời mời gia nhập Vongola của Đệ Cửu, một mình đến Bắc Ý sống ẩn dật. Tsunayoshi không biết vì sao Toto không chịu gia nhập Vongola, nhưng cậu nghĩ, nếu Vongola có người này thì nhà mafia của họ đã mạnh sẽ càng mạnh hơn.

"Thấy sao?" Mukuro hỏi Hibari.

Hibari đáp: "Một nhân vật xuất chúng."

"Tôi cứ nghĩ Xanxus đã đáng sợ rồi, nay gặp Toto thì mới thấy ông ấy ghê gớm gấp mấy lần Xanxus nữa cơ." Yamamoto nói.

Trái ngược với nhóm người đang thì thầm to nhỏ phía sau, Basil gấp gáp tiến lên hai bước hỏi: "Toto, Guren-dono đã đi đâu rồi?"

"Nhật Bản." Toto đáp, "Nếu cậu định đi tìm nó thì từ bỏ đi."

"Tại sao?"

"Nó có chuyện cá nhân phải giải quyết, không muốn người ngoài xen vào." Toto nói, "Guren cố ý rời đi mà không nói gì rồi, các người cũng đừng tìm nó làm gì."

"Toto, Guren-dono có thể gặp nguy hiểm...."

Toto ngắt lời Basil: "Nó thừa biết điều đó. Ta nói lần cuối, từ bây giờ đừng xen vào chuyện của Guren, nó muốn đi đâu thì kệ nó, mấy người bớt hỏi đi."

Basil nắm bàn tay, thẳng thắn đáp: "Không, tôi phải gặp cô ấy."

Toto nhíu mày nhấc chân trái lên rồi giẫm xuống, mặt đất trong sân lập tức rúng động. Mọi người bất giác lùi lại hai bước, duy chỉ Basil vẫn đứng yên.

Toto giữ nguyên tư thế khoanh tay, chỗ đất vừa mới bị giẫm lên nứt ra một khoảng, ông cất giọng lạnh lùng: "Cậu, muốn chọc giận ta đúng không?"

Tsunayoshi, Yamamoto và Chrome đồng thời lùi lại trốn sau lưng ba người Reborn, Gokudera, Hibari và Mukuro.

Nhóm Tsunayoshi run run: Đáng sợ quá đi...

Nhóm Mukuro xuýt xoa: Chà, người này thật nóng tính.

Basil nghiêm nghị nói: "Tôi không muốn gây sự, tôi chỉ muốn gặp Guren-dono. Toto, tôi biết ngài sẽ đến Nhật Bản, cho nên hãy cho tôi theo cùng."

Toto híp mắt: "Nếu ta nói 'không'?"

"Vậy thì tôi sẽ tự mình đến đó." Thần sắc Basil toát lên vẻ cương quyết, "Guren-dono trở về gia tộc Ichihara, có phải không?"

Toto nhướng mày.

Basil biết mình đã nói đúng, hắn nói tiếp: "Fon-dono đi cùng cô ấy, vậy thì chỉ có thể liên quan đến Ichihara thôi."

Toto nhìn Basil từ đầu tới chân, khóe miệng luôn chếch xuống chợt cong lên một chút, ông nói: "Cái sự nhạy bén này, quả thật rất giống Sawada Iemitsu. Đúng vậy, chuyến đi này của nó chính là về gia tộc."

"Rốt cuộc là có chuyện gì? Nếu em ấy gặp khó khăn, Vongola nhất định sẽ giúp đỡ hết sức." Tsunayoshi giữ im lặng từ đầu đột nhiên lên tiếng, cậu đi tới đứng kế Basil, nghiêm trang đối mặt với Toto, "Toto-san, chúng tôi luôn xem Guren là thành viên trong gia đình, dù chỉ làm việc với nhau trong thời gian ngắn nhưng em ấy đã cống hiến và hỗ trợ Vongola rất nhiều, đương nhiên Vongola phải làm gì đó cho em ấy."

"Ta thay Guren cảm tạ sự quan tâm của các cậu dành cho nó, thế nhưng, ta ở chung với nó bao lâu nay, tính tình nó ra sao ta biết rõ nhất. Nếu nó thật sự cần sự giúp đỡ, nó sẽ nói ngay từ đầu. Hơn nữa Guren đã nói, Vongola không liên quan đến chuyện của nó, nó không muốn lôi kéo người ngoài vào mớ rắc rối của mình. Sawada Tsunayoshi, ta nghĩ cậu hẳn là hiểu rằng, có một số chuyện không nằm trong vòng kiểm soát của chúng ta. Guren cũng vậy, nó rời khỏi Vongola là có lý do của nó, các cậu không thể bắt nó ở lại."

Toto lại nhìn qua Basil đang trầm mặc: "Basil, ta biết cậu đang lo lắng cho Guren, nhưng trên hết, hãy tôn trọng quyết định của nó."

Basil rũ mắt: "Nhưng tôi..."

"Toto-san, Guren đột nhiên bỏ đi làm chúng tôi thấy bất an lắm. Ngài hãy nói cho chúng tôi biết chuyện của em ấy được không?" Tsunayoshi nài nỉ.

"Guren sẽ liều mạng với ta đấy." Toto liếc cậu.

"Chúng tôi không nói với em ấy đâu."

Toto bất lực nhìn trời, nói nghe đơn giản quá.

"Anh Basil!!!"

Mọi người giật mình đồng loạt hướng về nơi vừa phát ra tiếng nói.

Toto bất đắc dĩ quay đầu, biết vậy ông đã trói Sui trong nhà.

Từ trong nhà, Sui chạy ra ôm Basil, nước mắt lấm lem khuôn mặt: "Anh Basil, Guren đi rồi, chị ấy sẽ không về nữa!"

Nghe vậy, Tsunayoshi và Basil mỗi người giữ một bên vai Sui, hốt hoảng hỏi: "Em nói vậy là sao?!"

Sui sụt sịt nói: "Guren đi trả thù cho Hideyoshi!"

Mọi người kinh ngạc.

"Toto, mọi chuyện là thế nào?" Basil gấp gáp hỏi Toto, thấy ông không có ý định trả lời, hắn mất kiên nhẫn rít lên, "Tới giờ này mà ngài còn không chịu nói sao?!"

Toto đứng yên trầm ngâm, do dự nên hay không nên nói.

Basil dùng tay áo lau nước mắt cho Sui, hắn dỗ dành cậu: "Được rồi, anh biết rồi. Bây giờ chúng ta lập tức đi tìm Guren-dono."

Sui nắm tay hắn, nói: "Cho em đi theo với."

"Được." Basil quay sang nói với Tsunayoshi, "Sawada-dono."

"Tớ biết." Tsunayoshi gật đầu, quay ra kêu Hibari.

Basil nhìn Toto một cái: "Chúng tôi tự đi, không phiền ngài dẫn đường."

Đuôi mắt Toto giật hai cái, Vongola đời thứ mười sao toàn mấy đứa điếc không vậy?

Tsunayoshi bảo Hibari sắp xếp máy bay cho bọn họ đến Nhật Bản trong thời gian ngắn nhất.

Basil dỗ Sui, hỏi cậu: "Guren-dono đi với Fon-dono phải không?"

"Phải." Sui lau nước mắt, gật đầu.

"Hai người họ đi từ lúc nào?"

"Sáng nay, đi bằng máy bay riêng của Cosmo."

Basil xoa đầu Sui: "Ngoan nào, đừng khóc. Chúng ta sẽ nhanh chóng đuổi kịp họ."

"Dạ."

Toto khoanh tay nhìn nhóm người kéo nhau ra ngoài. Suy đi nghĩ lại, cuối cùng Toto đành gọi nhóm người lại: "Chờ đã."

Mọi người quay đầu nhìn ông.

Ông hạ giọng: "Lên máy bay rồi nói."
...

"Lúc Guren sáu tuổi, ta cùng Hideyoshi đã cứu nó từ tay bọn buôn người." Toto nói, "Ở tuổi đó, Guren vẫn chưa biết nói chuyện, người khác nói gì nó cũng không phản ứng. Ban đầu bọn ta cho rằng nó bẩm sinh câm điếc, về sau mới biết, thật ra từ khi sinh ra không ai dạy nó nói chuyện cả, vì vậy mà nó cũng chẳng hiểu được người khác nói cái gì, chỉ biết thông qua cử chỉ ra lệnh của bọn buôn người mà làm theo. Nói thẳng ra là giống như một con chó được người ta huấn luyện vậy. Thậm chí đến cả tên còn chẳng có."

Mọi người im lặng lắng nghe. Basil trầm mặc không lên tiếng, một tay hắn đặt lên vai Sui, yên lặng vỗ về cậu, bàn tay còn lại cuộn tròn đặt trên đùi mình.

"Bọn ta đưa nó về Nhật Bản, Hideyoshi đặt cho nó cái tên, dạy nó nói, dạy nó viết, chỉ cho nó biết cái gì là tốt, cái gì là xấu, điều gì nên làm, điều gì không nên làm. Có thể nói, Hideyoshi là người cho Guren một cuộc sống mới."

Basil dường như cũng hiểu ra Hideyoshi ở trong lòng Guren quan trọng như thế nào, bởi vì Hideyoshi đã cho cô quá nhiều, những điều mà Hideyoshi làm cho Guren thật sự to lớn không sao kể hết. Nếu như không có Hideyoshi, Guren sẽ bị giam cầm mãi mãi bởi xiềng xích nô lệ.

"Hideyoshi đưa Guren về gia tộc, tuy nhiên xảy ra chút vấn đề, gia tộc Ichihara khinh thường Guren từ những ngày đầu tiên nó đặt chân vào đất nhà bọn chúng."

"Vì sao vậy?" Tsunayoshi không hiểu, một đứa trẻ đáng thương như vậy đương nhiên xứng đáng được yêu thương chứ?

Toto đáp: "Ichihara là gia tộc quyền quý, tương truyền rằng người gây dựng cơ đồ của gia tộc Ichihara xuất thân là hậu duệ của Thần, thế nên tất cả tộc nhân đều coi trọng thân thế trong sạch. Guren là đứa trẻ vô danh, lại còn xuất thân là nô lệ, tộc nhân Ichihara cho rằng sự xuất hiện của nó sẽ gây ô uế vùng đất thiêng liêng của bọn chúng."

"Vớ vẩn! Đã là con người thì bình đẳng như nhau, chưa kể nếu thật sự là Thần thì phải cứu giúp người bất hạnh chứ, nào lại có cái lí lẽ nhảm nhí như vậy?" Tsunayoshi không nhịn được lên tiếng chỉ trích.

"Đúng vậy, đối xử với trẻ con mà còn hẹp hòi thế kia thì làm được tích sự gì chứ?" Gokudera phụ họa.

"Kufufu, tốt xấu tại lòng người thôi." Mukuro nói.

"Tiếp theo thì sao? Bọn họ làm gì cô ấy?" Basil hỏi.

"Ban đầu đám người đó phản đối kịch liệt, nhưng Hideyoshi bỏ ngoài tai những ý kiến đó. Bọn người kia thấy Hideyoshi cương quyết cũng không làm được gì nên đành bỏ cuộc, Guren vì thế mà được Hideyoshi bảo hộ cho sống ở gia tộc. Tuy nhiên, ngoài mặt là thế, thực chất trong lòng bọn họ luôn không ngừng khinh miệt Guren. Đám người lớn trong tộc chẳng hiểu suy nghĩ cái gì mà bảo con cháu bọn chúng lấy đá ném Guren, mắng nó là đồ chó hoang, còn dùng chổi đánh đuổi nó."

"Cái gì?!" Nhóm Tsunayoshi thảng thốt, đối xử với một đứa trẻ như thế là rất quá đáng đấy có biết không? Nhân tính đâu? Tình người đâu?

Basil nghiến răng, sao bọn chúng dám?!

Sui chưa từng nghe qua chuyện này cũng kinh hãi không kém, cậu không ngờ Guren khi còn nhỏ đã trải qua chuyện quá đáng như vậy.

Toto nhìn người nào người nấy đều biểu lộ sự bất bình thay cho Guren, ông bất giác cong miệng cười nhẹ: "Sự việc đó bị Hideyoshi phát hiện, cậu ta lập tức gọi hết đám người đó ra, trói tay lại bắt quỳ ngoài sân tuyết, để đám con cháu của bọn chúng ném đá vào mình, Guren bị thương bao nhiêu thì bọn người đó chịu y hệt nó, có khi hơn ấy chứ. Còn đám nhóc con bị dạy hư kia thì bị đánh bằng chổi, Hideyoshi tự mình xách chổi đánh tụi nó, một đứa cũng không tha."

Mọi người vô cùng hài lòng với cách làm của Hideyoshi.

"Sau đó Hideyoshi dẫn Guren tới Biệt phủ, nơi đó nằm ở ngọn núi sau nhà chính của tộc Ichihara, tương đối hẻo lánh và hiếm có ai tới. Có Hideyoshi, đám người kia cũng không dám đến để gây sự với Guren." Toto nói, "Có điều, việc Hideyoshi khăng khăng bảo vệ Guren hết mức đã gây nên không ít lời ra tiếng vào. Có một Trưởng lão trong tộc bảo Guren là yêu nữ mê hoặc Hideyoshi, khiến cậu ta trở nên hồ đồ."

"Cái quái gì vậy? Tôi thấy Trưởng lão đó già hồ đồ thì có." Tsunayoshi khinh bỉ hừ một tiếng.

Basil gật đầu, chính là già tới nỗi lú lẫn.

"Thằng nhóc này đừng có chen ngang." Toto liếc Đệ Thập.

"Cơ mà nếu là tôi thì tôi cũng sẽ hoài nghi. Làm gì có người nào tự nhiên mang một đứa trẻ vô danh về nhà, hết lòng đối đãi như vậy, trừ phi là có ý đồ không tốt." Mukuro nói, sau đó nhận được cái liếc muốn rách mắt của Toto, hắn bèn bổ sung, "Ý đồ xấu tất nhiên không phải, vậy thì có lý do khác thuyết phục hơn."

"Lý do gì thuyết phục?" Gokudera và Yamamoto đồng thanh.

Mukuro giơ ngón trỏ, nói bằng giọng điệu hùng hồn: "Guren chính là, con rơi của Ichihara Hideyoshi."

Toto: "..."

Mọi người: "..."

Hình như đúng là rất thuyết phục.

Nhóm người ngó sang Toto, chờ ông cho câu trả lời chắc chắn.

Toto ho hai tiếng, kiềm chế cảm xúc muốn nắm cái chỏm tóc như trái dứa của Mukuro quay mấy vòng rồi ném ra khỏi máy bay, trừng mắt với hắn: "Nói nhăng nói cuội! Hai đứa nó cách nhau có chín, mười tuổi. Con cái gì mà con!"

"Thế thì vì sao?" Mukuro hỏi.

Bị hỏi ngược lại, Toto xoa cằm đáp: "Ờ thì, ta cũng không biết."

"Xùy."

"Xùy xùy cái đầu mi. Cậu ta làm gì là chuyện của cậu ta chứ."

Basil nói: "Tiếp tục đi Toto, Hideyoshi-dono có thái độ thế nào?"

"Cậu ta... đốt râu ông già kia."

"..." Không khí trong máy bay một lần nữa chìm vào khoảng lặng.

"Tôi chắc chắn một trăm phần trăm, tính nết của Guren là học từ Hideyoshi." Reborn nói.

Mukuro, Hibari và Gokudera gật gù, khỏi phải bàn cãi.

"Hideyoshi không lên tiếng giải thích, nhưng nếu ai mở miệng nói lời không hay về Guren, cậu ta sẽ trực tiếp động tay với người đó. Vì vậy mà đám tộc nhân không dám công khai đặt điều nói xấu Guren nữa." Toto hắng giọng nói tiếp, "Guren thì chẳng quan tâm bọn họ nói gì hay làm gì, nó luôn ở yên trong Biệt phủ ít khi ra ngoài, cũng tránh va chạm với mấy người kia."

Basil thầm nhớ lại, Guren trước khi thân thiết với bọn hắn thì dường như luôn cô đơn, ăn một mình, ngồi một mình, đi một mình, xung quanh người nọ càng có nhiều người thì sự cô đơn tỏa ra từ cô càng rõ rệt, giống như một đóa hoa dại mọc giữa vườn hồng, vừa khác biệt vừa cô lập. Guren từng nói với hắn rằng cô không biết kết bạn vì chẳng có ai muốn kết bạn với cô. Basil vẫn luôn vì chuyện này mà suy nghĩ mãi, đến hôm nay hắn mới hiểu, 'chẳng có ai muốn kết bạn với tôi' mà Guren nói, thì ra là như vậy.

"Theo yêu cầu của cậu, nãy giờ ta nói sơ lược tuổi thơ của Guren rồi, giờ thì nói tới chuyện chính." Toto nói với Basil, bản thân ông chẳng hiểu vì sao thằng nhãi ranh này lại cực kỳ tò mò về quá khứ của Guren, đã vậy còn hỏi dai dẳng không thôi, vừa lên máy bay hắn liền đưa ông ly nước, bắt ông uống xong thì lập tức nói về Guren ngay. Toto bực tức trong âm thầm, thế nhưng cũng nhận ly nước uống một hơi.

Basil gật đầu một cái, giơ tay làm động tác mời Toto nói tiếp.

Nghe Toto nhắc đến chuyện chính, mọi người lập tức tập trung.

"Thật ra, ngọn ngành của sự việc xảy ra vào sáu năm trước như thế nào ta không rõ. Theo lời Guren nói, có kẻ muốn giết nó, Hideyoshi vì cứu nó nên mới mất mạng." Toto nói.

"Ai muốn giết cô ấy?" Basil hỏi ngay.

"Ichihara Jiro." Toto đáp, ông đảo mắt sang Basil, nghiêng người thấp giọng nói với hắn, "Kẻ đã hạ độc Guren."

Ngay lập tức, sắc mặt Basil tối sầm.

"Ichihara Jiro? Có quan hệ gì với Hideyoshi-san?" Tsunayoshi hỏi.

"Hắn là em trai của cha Hideyoshi, là chú của cậu ta."

Reborn kéo vành mũ: "Xem ra chuyện này rất rắc rối đấy."

"Tại sao Ichihara Jiro muốn giết Guren?" Gokudera hỏi.

Toto nhún vai: "Guren không nói. Nó chỉ nói với ta rằng Ichihara Jiro đã giết Hideyoshi mà thôi. Mấy người đừng nhìn ta như vậy. Khi xảy ra chuyện ta không hề có mặt ở đó, lúc ta tới thì muộn rồi, Hideyoshi chết, Guren thì suýt chết. Để tránh nó bị Ichihara Jiro truy sát, ta đã lén lút đưa nó đi."

"Hắn ta không biết ngài đã đưa Guren-dono đi sao?"

"Ichihara nghi ngờ ta và Fon, bởi vì chỉ có hai người bọn ta qua lại thường xuyên với Hideyoshi và Guren. Sau khi phát hiện Guren mất tích, hắn đã cử rất nhiều người đi tìm, thậm chí là sang Trung Quốc và Ý để điều tra ta và Fon. Tuy nhiên chúng không thu thập được gì từ chúng ta cả. Mấy người Ichihara không tra được tung tích của Guren chỉ đành bỏ cuộc, đối với bọn họ mà nói, Guren lúc bấy giờ như nước bốc hơi vậy, tìm không thấy."

"Cho nên cô ấy ở Ý suốt sáu năm là để chờ ngày trả thù sao?" Basil suy đoán.

"Ừ."

"Tôi có một câu hỏi." Gokudera lên tiếng, "Tại sao Ichihara Jiro muốn giết Guren?"

Mọi người nghe Gokudera hỏi vậy thì cũng có cùng thắc mắc với hắn, đúng vậy, Guren đã làm gì để cho Ichihara Jiro nổi lên ý định giết cô?

"Guren không nói."

Hibari mất kiên nhẫn liếc Toto một cái, nói: "Chuyện quan trọng mà hỏi ông lại không biết."

Toto quát: "Có trách thì hãy trách con nhỏ Guren cứng đầu cứng luôn cái miệng không chịu hé răng nửa câu kia kìa."

Basil đặt tay dưới cằm suy tư: "Cô ấy giống như đang giấu giếm điều gì đó, hẳn là nó rất nghiêm trọng."

"Chuyện nó giấu giếm có nhiều lắm, có điều có đánh nó cũng chẳng chịu khai đâu."

"Ngoài chuyện đó ra, Guren không nói gì thêm sao?" Tsunayoshi hỏi Toto, hình như càng nói, cậu càng có nhiều nghi vấn, cũng càng thấy mơ hồ.

Toto gật đầu.

"Muốn biết ngọn ngành câu chuyện ra sao thì chỉ có thể hỏi người trong cuộc thôi." Basil nói, "Đuổi kịp Guren-dono trước rồi tính tiếp, điều chúng ta nên ưu tiên bây giờ là cô ấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top