Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 94: Sát hại và vu khống

Basil giữ cằm Guren, giận dữ cùng lo lắng hòa quyện làm hắn bực bội vô cùng, nghiêm mặt nói: "Chúng ta có rất nhiều điều để nói đấy, Guren-dono."

"Tôi... không có gì để nói." Guren đặt tay lên ngực Basil, có ý muốn đẩy hắn ra.

Một tay Basil giữ lại hai cổ tay Guren, sắc mặt u ám rõ rệt. Mấy người bọn hắn vừa đáp xuống đất liền thì hắn vội vã chạy tới đây theo chỉ dẫn của Toto, vừa tới nơi thì trông thấy Guren lơ lửng trên trời, mà hai bên là mưa tên phóng tới. Có trời mới biết lúc đó Basil đã hoảng sợ như thế nào, hắn còn cho rằng tim mình đã ngừng đập, cũng may là đã kịp che chở cho cô.

Guren vùng vẫy hai tay, nói: "Buông tôi ra."

"Mới không gặp nhau nửa ngày mà cô đã coi tôi thành người lạ rồi?" Basil hỏi.

Nhìn gương mặt không có chút vui vẻ nào của Basil, Guren thừa biết hắn giận rồi, nhưng cô không có thời gian để quan tâm chuyện này, vì cô có việc quan trọng hơn phải làm.

Basil thấy Guren không thèm để ý đến hắn mà liếc mắt nhìn người đàn ông cùng các cung thủ chuẩn bị giương cung cho đợi bắn thứ hai đằng kia, hắn chán nản thở ra một hơi.

Guren định mở miệng nói, chợt phía xa truyền tới âm thanh, cô ngoái lại nhìn.

Xa xa, hai chiếc trực thăng bay tới gần, cái cửa bị kéo ra, người ló mặt ra đầu tiên là Tsunayoshi. Cậu nhảy khỏi trực thăng, bay tới gần Basil và Guren, không nói lời nào liền duỗi bàn tay đeo găng tay kiểu dáng đặc biệt, bắn ra ngọn lửa màu cam đầy uy lực, thổi bay các cung thủ ở cánh bên trái.

Cùng lúc đó, một đường sáng đỏ mãnh liệt không kém phóng tới, sau âm thanh như tiếng bật lửa vang trời, ánh sáng đó cũng nhanh chóng bắn hạ cung thủ bên còn lại.

Guren và Basil đồng loạt nhìn lại, Gokudera thò đầu ra ngoài, giữ nguyên tư thế duỗi cánh tay trái gắn nòng pháo đầu lầu còn đang bốc khói, lớn tiếng nói với hai người họ.

"Giờ không phải lúc để ôm ấp!"

Basil nhìn trời. Guren lườm Gokudera, kiềm chế bản thân không bay qua đạp Hộ vệ Bão xuống.

Hai chiếc trực thăng dừng lại trên không, cửa mở, những người bên trong đồng loạt nhảy xuống. Reborn, Hibari, Mukuro và Toto đáp trên mái ngói ở cổng chính, quan sát người đứng trên mái nhà đằng kia. Gokudera, Yamamoto, Chrome và Sui chạy tới chỗ của Fon.

Đứng trên mái ngói, Mukuro cất tiếng cười: "Kufufu, đó là Ichihara Jiro sao? Trông không có vẻ mạnh mấy."

"Cái mặt thật khó ưa." Hibari nói.

Từ trong nhà chính, một nhóm bốn thanh niên chạy tới chỗ Akihiko và Wataru. Trên trán mỗi người buộc một sợi dây đeo trán có cùng kiểu dáng, ở giữa có gắn một miếng kim loại màu bạc hình tròn nhỏ bằng đầu ngón tay, trên đó khắc kí hiệu của gia tộc Ichihara. Tuy vậy màu sắc dây đeo trán của bốn người hoàn toàn khác nhau, là bốn màu đỏ, xanh lá, vàng và xanh dương.

Người đeo dây đỏ hỏi Akihiko và Wataru: "Hai vị Thiếu chủ có bị thương không?"

Akihiko xua tay: "Không sao."

Bốn người nghe Akihiko nói vậy thì yên tâm, đều đồng loạt nhìn lên trời.

Quả cầu nước biến mất, những mũi tên kia rơi xuống lộp độp.

Basil ôm Guren đáp xuống đất, Fon bắt gặp cái nhìn bất thiện của Basil thì chỉ biết cười trừ.

"Guren, em không sao chứ?" Tsunayoshi cũng hạ xuống theo, quan tâm hỏi Guren.

"Tôi không sao. Mọi người tới đây làm gì?" Guren nghi hoặc.

Không hỏi thì thôi, hỏi là chọc Tsunayoshi và Basil nổi giận. Đệ Thập nhéo mặt cô, nghiến răng nói: "Em còn dám hỏi? Tự nhiên em bỏ đi không nói một câu, hại bọn anh lo lắng cho em muốn chết. Basil-kun vì tìm em mà suýt bị Toto-san đánh đấy."

Toto đứng trên mái ngói câm nín, ông đã đánh Basil đâu? Tưởng làm Đệ Thập rồi muốn nói gì nói hả?

Guren nhìn Basil, hắn rũ mắt nhìn cô, không nói lời nào.

"Tôi... xin lỗi vì đã đột ngột bỏ đi. Nhưng cả anh và Đệ Thập đều không cho tôi đi, tôi chỉ đành lén lút trốn thôi." Guren nhỏ giọng nói.

"Guren-dono." Basil lên tiếng, "Toto đã nói cho chúng tôi biết về chuyện của cô rồi."

Guren sửng sốt hỏi: "Cái gì?"

Basil lặp lại: "Chuyện Hideyoshi-dono bị sát hại hay chuyện cô muốn trả thù Ichihara Jiro, chúng tôi biết rồi."

Guren quay sang nhìn Tsunayoshi, thấy cậu gật đầu với mình, cô liền ngửa mặt hướng tới Toto ở trên, cau mày lớn tiếng chất vấn: "Chẳng phải đã nói là không được lôi Vongola vào mà."

"Tụi nó đòi đi chứ ta đâu có rủ!" Toto bực tức đáp trả.

"Thế ông nói chuyện của tôi làm gì?"

"Ta..."

"Các người là ai?!" Người buộc dây đeo trán màu vàng lên tiếng ngắt lời Toto định nói, hắn đề phòng nhìn nhóm người lạ vừa xuất hiện kia.

Akihiko yên lặng quan sát nhóm người không mời mà tới, người nào người nấy đều có khí chất riêng biệt, không phải dạng tầm thường, hắn thầm đoán họ là những người có thân phận. Akihiko thấy bọn họ đối với với Guren rất thân thiết, liệu có phải những năm qua cô đã ở cùng bọn họ hay không? Chưa kể, tên đàn ông có ngọn lửa xanh trên đầu lại ôm Guren thân mật như thế. Rốt cuộc là có quan hệ gì với cô?

Tsunayoshi đáp: "Tôi là Sawada Tsunayoshi, Đệ Thập Vongola. Những người kia là Hộ vệ của tôi."

"Vongola?" Akihiko nghi vấn, gia tộc bọn hắn xưa nay không dính líu với mafia, nhưng theo hắn được biết, Vongola là Nhà mafia mạnh nhất nước Ý, người ta nói rằng, Vongola là nơi tập hợp những kẻ mạnh nhất và đáng sợ nhất, bất kể là ai, một khi đã chọc điên Vongola thì kết cục của kẻ đó chỉ có thê thảm.

Basil hỏi Guren: "Hai người họ là ai vậy?"

Guren trả lời ngắn gọn: "Em trai của Hideyoshi, con của Ichihara Jiro."

Basil cùng Tsunayoshi nheo mắt.

Ichihara Jiro đứng trên mái nhà nhìn xuống, cũng đã nghe Tsunayoshi nói thân phận của mình, gã nheo mắt hỏi: "Ichihara ta cùng mafia không đụng chạm, Vongola lặn lội từ nước Ý xa xôi tới nhà chúng ta để làm gì?"

Tsunayoshi vỗ đầu Guren, đáp: "Tới đón con bé bướng bỉnh này về nhà."

Ichihara Jiro cất tiếng cười lớn.

Đệ Thập chớp mắt, không hiểu có cái gì buồn cười.

"Về nhà? Ha ha ha, Guren, thì ra con chó hoang mày đã tìm được chủ nhân mới rồi à? Bảo sao còn dám quay lại, ra là có chủ cậy nhờ."

Không chỉ Basil, Fon và Tsunayoshi, thái độ của nhóm Chrome cũng vô cùng khó chịu với lời nói của Jiro. Guren ngược lại nghe mãi thành quen, không bày tỏ thái độ gì.

"Ông..." Basil phẫn nộ lên tiếng nhưng bị Guren kéo lại.

Jiro chỉ vào Guren, nói tiếp: "Vongola, con chó hoang đó là tội nhân của gia tộc Ichihara, nếu các người biết điều thì hãy giao nó cho chúng ta xử lý và rời khỏi chỗ này đi."

"Tội nhân?" Tsunayoshi điềm tĩnh hỏi, "Tôi rất muốn biết Guren đã gây ra tội gì đấy."

Một bên khóe miệng của Jiro nhếch cao, gã cất cao giọng: "Chính nó đã giết con trưởng nhà chúng ta, Ichihara Hideyoshi."

Nhóm Vongola sửng sốt.

Fon chau mày không vui: "Thật là một lời vu khống tàn độc."

Wataru phản bác: "Rõ ràng khi chúng tôi tới thì Hideyoshi đã chết bởi vũ khí của Guren, cô ta không làm thì ai làm?"

"Ichihara Jiro làm." Guren lên tiếng.

Đến lượt Wataru và Akihiko sửng sốt, Akihiko hỏi: "Cô vừa nói..."

"Chính Ichihara Jiro dùng vũ khí của tôi giết Hideyoshi, sau đó đổ tội cho tôi đã sát hại ngài ấy." Guren nhìn hai người, "Tôi biết hai người không tin, tôi cũng không cần hai người tin. Mục đích tôi trở lại hôm nay chỉ để vạch trần sự thật mà thôi."

Wataru nóng nảy đi tới, thô bạo túm cổ áo Guren, nghiến răng rít lên: "Cô muốn vạch trần cái gì? Chính cô đã phạm lỗi không thể tha thứ! Chính cô đã bỏ đi biệt tích ngần ấy năm! Bây giờ cô lại quay về, dẫn theo một đám mafia tới đây gây rối. Guren, cô kiếm chuyện đủ chưa?!"

Mặt mũi mấy người Basil tối sầm, đều cùng xông lên định đập cho hắn một trận. Chẳng qua là bọn họ chưa làm gì, Guren đã giơ tay tát thẳng vào mặt Wataru.

Tiếng 'chát' vang dội này không chỉ khiến Wataru sững sờ, cả những người khác cũng ngỡ ngàng không kém.

Wataru chưa kịp hoàn hồn, bên má còn lại cũng bị tát cho một cái.

Mọi người nhìn hai bên gò má in rõ dấu bàn tay đỏ chót của Wataru mà thấy đau thay. Trông vẻ mặt đần ra của người bị tát bên kia, nhóm Tsunayoshi thầm nghĩ hai cái tát này của Guren có khi đã giúp hắn giác ngộ cuộc sống rồi cũng nên.

Guren sau khi tặng cho Wataru hai cái tát như trời giáng thì chộp lấy cổ áo hắn, kéo hắn cúi xuống, cô trầm giọng nói vào tai Wataru: "Kiếm chuyện thôi là chưa đủ, tôi còn muốn để toàn bộ gia tộc thối tha này biết, kẻ mà bọn họ luôn tôn sùng hết mức đã gây ra tội ác tày trời như thế nào!"

Nói rồi, cô đẩy Wataru ra làm hắn chao đảo, cặp mắt trợn lên nhìn cô như một tên ngốc.

"Sao cô dám...?!"

Người buộc dây đeo trán màu xanh lá xắn tay áo định nhào tới, lại bị người buộc dây màu xanh dương giữ lại.

"Khoan đã, cậu không phải đối thủ của cô ta đâu."

Guren lạnh lùng lườm nhóm Wataru, sau đó ngước mặt nhìn Jiro: "Khả năng đổi trắng thay đen của ông từ xưa đến nay vẫn không hề suy giảm, lời vu khống trắng trợn vậy mà cũng nói ra được. Không sợ mai mốt xuống địa ngục bị cắt lưỡi à?"

"Thay vì nói nhảm thì mày nên lo cho chính mình đi." Jiro cười gằn, "Lần này tao sẽ không để mày có cơ hội chạy trốn nữa, tao sẽ khiến mày chết một cách thật đau đớn!"

"Câu đó phải để tôi nói mới đúng." Guren nói, cô thầm tính toán thời gian, sau đó nhanh như gió lao vút đi, nhảy lên trên đuổi tới vị trí của Jiro trên nóc nhà.

Nhóm bốn thanh niên mau chóng đuổi theo, có điều chưa quá ba bước chân thì trước mặt bỗng nổi lên một lớp sương mù, tiếp đến hiện ra hai bóng người.

"Kufufu, đừng vội, đối thủ của các ngươi là bọn ta." Bàn tay phải Mukuro che nửa mặt phải, để lộ con mắt đỏ tươi Lục Đạo qua kẽ tay ngón giữa và áp út, tay trái hắn xoay đinh ba.

Hibari nâng đôi tonfa: "Ta sẽ cắn chết các ngươi."

Bốn thanh niên đồng loạt rút vũ khí, chuẩn bị giao chiến.

"Này, bốn đánh hai không công bằng đâu." Yamamoto ở phía sau lên tiếng, hắn khuỵu gối, tay trái cầm Shigure Kintoki bên hông, tay phải đặt trên chuôi kiếm, sẵn sàng rút kiếm bất cứ lúc nào.

Gokudera gõ gõ nòng pháo trên cánh tay trái, tiếp lời Hộ vệ Mưa: "Bốn đánh bốn, công bằng."

"Thật ngu xuẩn!" Người buộc dây đeo trán màu xanh lá nhíu mày nói.

"Còn nhà ngươi thì thật yếu kém." Mukuro đáp trả.

"Các ngươi cùng phe với Guren nghĩa là đang bao che tội nhân, chúng ta nhất quyết không bỏ qua." Người buộc dây đeo trán màu xanh dương lạnh lùng nói.

Hibari cười mỉa mai: "Ồ, để xem ai không bỏ qua cho ai."

"Câm ngay mấy lời vớ vẩn và chiến đấu đi mấy tên ngốc này." Người buộc dây đeo trán màu vàng bực mình lên tiếng.

Gokudera trừng mắt: "Ngon thì nhào vô."

Nngười buộc dây đeo trán màu đỏ không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Yamamoto cùng thanh katana của hắn.

Yamamoto mỉm cười hết sức vô tư.

"Natsuki, Masao, Kouga, Taku, đừng khinh địch, họ đều là Hộ vệ của Vongola." Akihiko nhắc nhở.

Bốn thanh niên đồng thanh: "Vâng!"

Wataru ở bên này thấy bốn người kia bị chặn đường liền muốn thay người đuổi theo Guren. Chỉ là Fon nào dễ dàng để Wataru đi, hắn lộn một vòng trên không đáp xuống trước mặt Wataru, chân trái hắn cong lên, tay phải duỗi thẳng, đầu ngón tay co lại, tay trái nắm thành quyền đặt bên hông.

"Đi đâu vậy? Chúng ta chưa đánh xong mà." Fon cười nhạt.

Tsunayoshi nhìn đội hình chiến đấu trước mắt, tự hỏi mình thì làm gì giờ. Cậu quay sang Basil đang khoanh tay, phát hiện hắn bực tức liên tục gõ ngón tay lên cánh tay mình.

Hắn vốn dĩ cực kỳ muốn yểm hộ Guren, nhưng cô lạnh lùng liếc hắn đã đành, còn bảo nếu hắn can thiệp cô đánh nhau với Ichihara Jiro thì cô không bao giờ nhìn mặt hắn nữa.

Basil hết cách đành đứng yên một chỗ với Tsunayoshi, Chrome và Sui. Nhưng trong lòng vẫn phẫn uất không thôi, mới không gặp có nửa ngày mà người trong lòng hắn tỏ thái độ với hắn như người xa lạ vậy, hắn đau lòng muốn chết.

Tsunayoshi và Chrome nhìn Basil, cũng biết hắn đang rất khó chịu, hai người trao đổi ánh mắt, Tsunayoshi lôi tay áo Basil sang một bên, Chrome kéo Sui tránh xa vòng chiến.

"Basil-kun, đừng giậm chân nữa, nền xi măng cũng bị cậu giẫm nứt mất." Tsunayoshi nói.

Basil ngừng giậm chân, biểu cảm sốt ruột nói: "Tôi đang rất lo lắng đây."

"Tớ nghĩ Toto nói đúng, có những chuyện chúng ta chỉ nên đứng ở ngoài nhìn thôi." Tsunayoshi nói, "Guren đã muốn trả thù, vậy thì hãy để em ấy tự mình hành động. Chưa tới lúc thì chúng ta đừng can thiệp thì hơn."

Basil im lặng, chính hắn cũng biết điều đó, nhưng từ nãy giờ có một sự bất an cuồn cuộn trỗi dậy trong lòng hắn. Khoảnh khắc Guren chạy đi, trái tim Basil như hụt mất một nhịp, dấy lên nỗi mất mát. Nhìn theo bóng lưng cô, hắn cảm thấy như Guren đang dần rời xa hắn. Ảo giác đó, giống như đang muốn báo hiệu, người đã chạy đi thì mãi mãi không quay về nữa.

Trong lúc Basil còn suy nghĩ vẩn vơ, bên kia vang lên âm thanh của vũ khí va chạm với nhau.

Bốn người Basil đồng loạt nhìn qua, liền thấy đôi bên đã bắt đầu giao chiến.

Phía trên nóc nhà chính, Guren và Ichihara Jiro cũng cùng tỏa ra sát khí nồng đượm, xông lên điên cuồng cấu xé đối phương.

"Bắt đầu rồi." Chrome nói.

Tsunayoshi ngước lên nhìn Reborn và Toto, hai người đều có danh xưng 'mạnh nhất' lúc này làm cùng một động tác đó là ngồi xổm trên mái ngói, chống cắm quan sát trận đấu. Trong phút chốc Đệ Thập bất mãn không nói nên lời, người ta tới thời điểm dầu sôi lửa bỏng mà hai con người này cứ như đang ngồi coi phim trong rạp vậy.

Tsunayoshi ngoắc Reborn, hắn đứng dậy phủi quần rồi nhảy xuống. Toto thấy vậy cũng xuống theo.

Đệ Thập chỉ đám tộc nhân Ichihara bên kia, hỏi: "Mọi người cướp đối thủ của chúng ta rồi, chỉ chừa mấy tên tép riu đằng kia thôi."

"Anh thích tôm hùm chứ không có hứng thú với tép riu." Reborn bày ra nét mặt khinh thường nói.

Toto gật đầu phụ họa theo: "Ta cũng vậy."

Thực chất là mấy người bên kia khi nãy bị Fon đánh phủ đầu nên bắt đầu sợ hãi chỉ biết lẳng lặng đứng nhìn người khác đánh nhau. Chưa kể còn thêm một Toto như hung thần đứng ở bên kia, bọn họ dù không biết tới Vongola, nhưng Fon và Toto thì có biết cũng có nghe người trong tộc nói rồi, ai ngu dại chọc tới Võ sĩ mạnh nhất Trung Quốc cùng Người đàn ông mạnh nhất Bắc Ý chứ? Hai người đó chưa bẻ xương bọn họ là may phước tổ tiên lắm rồi.

Toto hừ một tiếng: "Trông kẻ nào kẻ nấy thật chướng mắt."

"Phải rồi Toto, Guren-dono nói hai người kia là con trai của Ichihara Jiro, là anh em họ với Hideyoshi-dono sao?" Basil thắc mắc.

"Ừ." Toto nói, "Tính đến hiện tại, gia tộc Ichihara đã có bảy đời. Đời thứ sáu có ba người con trai, theo thứ tự là Ichihara Kichirou, Ichihara Jiro, cuối cùng là Ichihara Nagaharu. Hideyoshi là con trưởng đời thứ bảy, Ichihara Kichirou là cha của cậu ta. Ichihara Jiro có hai người con trai, là Ichihara Akihiko và Ichihara Wataru. Gia chủ của gia tộc Ichihara hiện giờ là Ichihara Kichirou, tộc nhân hay gọi hắn là Chúa công. Còn Ichihara Jiro làm người bảo vệ gia tộc, tộc nhân gọi hắn bằng cái tên Hộ thần. Bốn người đang đấu với Hộ vệ của các cậu gọi là Tứ Hộ binh, được chọn để phò tá Hộ thần bảo vệ Chúa công cùng gia tộc."

"Thế người con út, Ichihara Nagaharu kia đâu?" Basil hỏi, những người hắn gặp nãy giờ đều có trách nhiệm cùng chức vị trong gia tộc, chỉ có người con trai út kia thì không thấy nhắc đến.

Toto chắp tay sau lưng nói: "Ichihara Nagaharu cùng Phu nhân của hắn đã qua đời từ lâu rồi."

Tsunayoshi hỏi: "Vì sao vậy?"

Toto che miệng, nhỏ giọng nói: "Nghe nói, Phu nhân của hắn sinh con xong thì qua đời, đứa bé cũng không sống được, hắn đau khổ quá nên tự sát theo vợ con."

Tsunayoshi và Basil kinh ngạc, thảm quá vậy?

Chrome và Sui cũng mở to mắt.

Toto nói: "Hideyoshi nói, vì chuyện này hết sức bi thảm, cho nên mọi người đều thống nhất không nhắc tới."

Nhóm Tsunayoshi thở dài, âm thầm mặc niệm cho một nhà ba người xấu số, hy vọng họ sẽ được đoàn tụ ở thế giới bên kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top