Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


# Bốp! #

# Rầm! #

  Tsuna thu nắm đấm lại, nhìn tên côn đồ nào đó đã đo ván dưới đất. Lại nhìn đến người đang bị thương và ngồi trên đất kia, cậu ôn nhu hỏi.

- Sasagawa-senpai, anh ổn chứ?

- Anh HẾT MÌNH vẫn ổn, cảm ơn em nhé Tsuna.

  Ryohei đập tay vào vai mình để chứng minh mình vẫn ổn. Cậu phì cười đỡ anh dậy rồi đưa anh đến bệnh viện.

...///

  Tính ra thì Tsuna quen biết Ryohei cũng đã được 4 năm. Đó là khi cậu vừa trở về nước sau một khoảng thời gian bên Italy.

  Trong lúc đi dạo quanh thị trấn thì cậu vô tình bắt gặp anh đang đuổi theo một tên cướp. Tên đó chạy ngang qua cậu, 'vô tình' cậu đưa chân ra và tên đó té sấp mặt. Rồi lại 'vô ý' ngã xuống, cùi chỏ đánh trúng ngay đầu khiến tên cướp bất tỉnh.

  Sau đó thì cậu cũng nhanh chóng chuồng đi. Đến một ngõ hẻm nào đó thì cậu lại bị anh giữ chân lại. Anh muốn cậu tham gia môn Boxing. Tất nhiên là cậu từ chối.

  Sau đó thì cả hai cũng có đấu với nhau nhưng anh bị cậu K.O chỉ trong 3s. Tình bạn quen biết từ đó.

  Và rồi khi cậu nhập học chung trường với anh, cậu đã đưa ra một yêu cầu khá vô lí.

  Cho đến khi cuộc sống Dame của em bị đảo lộn. Thì trong khoảng thời gian này hi vọng anh cứ tỏ ra không quen biết và mặc kệ em.

  Anh rất khó hiểu nhưng cũng đành chấp nhận.

  Và rồi đến tận bây giờ... Anh mới có thể gần gũi với cậu.

...\\\

  Tsuna ngồi trên ghế đá, chống cằm nhìn Ryohei đang hít đất trong công viên sau khi đã được băng bó và xuất viện.

- Anh lúc nào cũng thích tập luyện thế này nhỉ Sasagawa-senpai?

  Ryohei dừng lại động tác của mình, thở dài nói.

- Anh HẾT MÌNH đã nói với em bao nhiêu lần là cứ gọi anh là Ryohei đi!

  Tsuna chớp chớp mắt vài cái rồi mỉm cười nói.

- Ryohei-senpai.

  Ryohei bỗng dưng cảm thấy cả người cứng đờ, khuôn mặt trở nên cực kì nóng.

  Bỗng nhưng, một bàn tay lạnh lạnh chàm vào trán anh.

- Ryohei-senpai, anh nóng quá. Anh bị sốt à?

  Nghe câu hỏi của Tsuna, Ryohei ngay lập tức bật dậy. Cả người trở nên rối trí.

- A... a... anh đ... đi chạy b... bộ đây... t... t... tạm... biệt!

  Nói rồi anh phóng đi mất tiêu, để lại Tsuna muôn ngàn khó hiểu.

...

...

......

_ Ngày hôm sau _

* Tại phòng tiếp khách *

  Gokudera và Yamamoto đang ngồi đối diện với nhau. Còn Hibari thì đang ngồi tại bàn làm việc của mình.

  Cả ba người đều im lặng, tập trung chờ đợi người đã hẹn mình ở đây.

# Cạch #

  Cánh cửa được mở ra, Tsuna chậm rãi bước vào.

- Yo, cậu đến rồi à?

- Decimo, ngài gọi tôi và hai tên đáng ghét này để làm gì vậy ạ?

- Động vật nhỏ, có gì nói lẹ. Ta ghét quần tụ!

  Khi nghe thấy mấy câu hỏi cũng như mấy đạo ánh mắt đang nhìn mình chăm chú, cậu mỉm cười đặt lên bàn trà ba sợi dây chuyền.

- Cảm ơn vì đã đợi. Tôi có chuyện muốn nói với mọi người.

  Tsuna hít vào một hơi sâu, nghiêm túc nói.

- Mặc dù không muốn mọi người phải dấn thân vào nguy hiểm nhưng... Tôi biết mọi người cũng đã quyết định rõ về việc mình gia nhập vào Vongola với tư cách Người Thủ hộ là một cách tự nguyện. Tuy không muốn làm mọi người sốc nhưng tôi xin nói thẳng: Mọi người quá yếuquá non nớt để làm Mafia.

  Cả ba không tự chủ được mà siết chặt tay lại khi nghe Tsuna nói. Tất nhiên là bọn họ rất rõ việc này chứ.

  Thực lực bây giờ của bọn họ không đủ để đứng bên cạnh cậu và bảo vệ cậu khỏi nguy hiểm được.

  Tsuna quan sát vẻ mặt bọn họ rồi nói tiếp.

- Chính vì thế, tôi sẽ đưa ra những bài huấn luyện đặc biệt do tôi và Reborn tạo ra để nâng cao khả năng của từng người. # chỉ vào mấy sợi dây chuyền #  Đây là thứ do tôi tạo ra. Mọi người hãy đeo nó mọi lúc mọi nơi nhé, khi người đeo nó chìm vào giấc ngủ, linh hồn của họ sẽ được đưa vào không gian khác. Nơi đó chính là nơi tôi và Reborn đã thiết kế để luyện tập sao cho phù hợp với năng lực của mỗi người. Việc tập luyện bên trong đó cũng sẽ ảnh hưởng đến thân thể bên ngoài. Tôi đảm bảo mọi người sẽ càng ngày càng mạnh hơn.

  Tsuna nói xong liền rót một ly trà uống cho ấm cổ. Lâu rồi không nói nhiều, giờ đau họng kinh khủng.

- Mọi người quyết định thế nào? Chấp nhận hay không?

  Không một chút do dự, cả ba người đều nhận lấy sợi dây chuyền Tsuna đưa cho.

- Cảm ơn ngài vì thứ này, Decimo.

- Cảm ơn cậu nhé, Tsuna.

- Hn.

  Tsuna mỉm cười, nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

  Đi dọc trên hành lang của trường, cậu lẩm bẩm.

- Còn lại Lambo và Ryohei-senpai. Lambo thì mình có thể tự tay huấn luyện nhưng còn senpai thì... Đành nhờ 'người đó' vậy.

  Nói là làm, cậu lấy điện thoại ra và gọi cho một người.

  Hộ vệ mưa của Lestelle.

  Universo trong Pianeta Celeste Continentale.


















.

  Đoán xem.

  Người đó là ai nào?

__________________________________ còn tiếp ___________________________________

Mè: Ai muốn có món quà này vào ngày sinh nhật hay dịp lễ nào đó nào?

:)))









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top