Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Xui xẻo hay may mắn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Trong phòng ngủ trên tầng ba của một căn hộ cao cấp, trên chiếc giường lớn nệm trắng có một thiên thần nhỏ đang say giấc, mái tóc trắng của cô xoã xuống, cô mặc một chiếc váy trắng, nằm sấp trên giường, đôi mắt cô nhắm chặt. Bỗng cô quơ tay kéo chăn che kín đầu, miệng hơi cười, chân mày giãn ra, có vẻ cô ngủ rất ngon.

    Let it go! Let it go! Tiếng chuông điện thoại vang lên trong căn phòng tĩnh lặng và có  vẻ đã đánh thức thiên thần nhỏ đang ngủ rất ngon trên giường. Cô mệt mỏi kéo chăn ra quơ tay lấy chiếc điện thoại đang reo, mệt mỏi nói:

- Alo.

- Did mom's little angel  woke up ? ( Thiên thần nhỏ của mẹ dậy rồi hả?). Đầu dây bên kia phát lên tiếng một người phụ nữ trung niên vui vẻ nói.

Ưm, mom..mm!! Cô mệt mỏi nói.

- Hi, Lin Lin. Did you sleep well last night ? ( Chào, Lin Lin. Tối qua con ngủ có ngon không?)

Yes. Did you have a good night 's sleep? ( Vâng. Ba mẹ ngủ ngon không ạ?)

- Very well! What about you? Do you live well? Are there many disadvantages or difficulties? Do you need any help from mom?( Tuyệt lắm! Con thì sao? Con sống có tốt không? Có bất lợi hay khó khăn gì không? Có cần mẹ giúp con chuyện gì không? )

- I live very well. Nothing difficult at all. Parents don't need to worry. ( Con sống rất tốt. Không có khó khăn gì cả. Ba mẹ không cần lo đâu ạ )

- Really? So mom assured. If you have any difficulty, remember to tell me. ( Thật sao? Thế thì mẹ yên tâm rồi. Có gặp khó khăn gì thì nhớ nói với mẹ biết chưa? )

- I know. I love you so much, mum. Goodbye! ( Con biết rồi. Con yêu mẹ nhiều lắm. Tạm biệt! )

- I also love you so much, Lin Lin. Goodbye. Have a good day. ( Mẹ cũng yêu con nữa, Lin Lin. Tạm biệt con. Chúc con một ngày tốt lành. )

Sau khi nói chuyện điện thoại với mẹ xong, cô liền bước vào nhà tắm ở tầng hai để vệ sinh cá nhân. Sau khi làm xong, cô lên lầu chọn một cái áo jean mỏng có màu xanh dài hơn hông một chút thêm một cái quần jean ống rộng dài gần đến cổ chân. Sau đó lấy chiếc balo trắng trên bàn đeo lên vai. Xuống tầng trệt ( tầng 1 ) chọn trong tủ giày một đôi giày trắng không có quai cũng không có dây cột đeo vào chân. Sau đó vào nhà bếp, mở tủ lạnh ra lấy một ít táo, hai đến ba bịch snack bỏ vào balo, rồi lấy thêm một ly Vanilla Milkshake mà cô mới mua hôm qua. Cầm ly Vanilla Milkshake trên tay, cô liền ra khỏi nhà và dĩ nhiên là cô không quên đóng cửa rồi.



    Hôm nay cô phải đi mua một số đồ dùng học tập, một ít sách vở và đồng phục của trường. Đầu tiên cô ghé qua một cửa hàng bán đồ dùng học tập mua một ít bút, một cây thước kẻ, một hộp bút, một đến hai quyển sổ ghi chép và một số đồ dùng học tập khác. Lựa xong, thì đáng ra cô phải ra quầy thu ngân tính tiền nhưng mà đột nhiên cô đi ngang qua kệ bán móc khoá hình anime, biết làm sao đây? Dĩ  nhiên là chạy vào lựa rồi. Haizz... Theo đúng lý mà nói thì Bảo Bình đáng ra phải là một cung hoàng đạo thường không tin vào duyên phận hay định mệnh nhưng cô đã bị lây nhiễm tính này từ mẹ của cô, mẹ cô là một Cự Giải. Ngoài ra, mẹ cô còn là một người cuồng xem tử vi, xem Oha Asa hay một số chương trình bói toán về các cung hoàng đạo nữa. Và lúc nhỏ cô đã bị mẹ nhiễm cho cái tính tin vào tử vi, mỗi ngày mỗi tuần cô đều cùng mẹ coi Oha Asa, thậm chí mẹ còn chuẩn bị sẵn vật may mắn cho cả cô lẫn mẹ luôn. Chẳng hạn như hôm qua cô đã nhận được một món đồ được gửi từ bên Mĩ - nơi ba mẹ cô đang sống và bên trong đó chính là một cái Cherry Blossom - Shaped Wind Chimes    ( Chuông gió hình hoa anh đào ) và đó cũng là vật may mắn của cung Bảo Bình vào ngày hôm qua. 

     Hôm nay vật may mắn của cung Bảo Bình chính là một chiếc móc khoá hình một con gấu anime. Nên cô đã lựa một chiếc chìa khoá có hình một chú gấu trắng có một ly nước. Chọn xong móc khoá, cô ngẩn người suy nghĩ một lúc rồi quay lại cái kệ móc khoá và chọn thêm một cái móc khoá tượng tự như cái móc khoá của cô. Tiếp đó, cô liền đem đống đồ dùng học tập lẫn hai cái móc khoá kia đến quầy thu ngân tính tiền. 

                                       ( Móc khoá ở giữa là móc khoá mà cô mua; cô mua hai cái )

  Tính tiền xong cô tính đẩy cửa đi ra thì đột nhiên cô đụng phải một cậu bạn nào đó." Trông cậu ta có chút bực bội thì phải?" Cậu ta như có như không liếc qua cô, sau đó đi luôn. Cô nhún vai, tỏ vẻ mặc kệ. Sau đó cô cũng rời khỏi cửa hàng đó luôn. Đang đi trên đường, dường như cô nhớ ra một điều gì đó, quay lưng lại sau đó dùng tốc độ nhanh nhất quay lại cửa hàng lúc nãy. Hồi nãy cô mua đồ vội vàng quá nên quên lấy tiền thối rồi. Tới 468 yên lận đó!!!

    Sau khi quay lại cửa hàng đó, cô liền nhanh chóng đẩy cửa bước vào, chạy đến quầy thu ngân thì cô thấy cậu bạn tóc xanh hồi nãy. Cậu ta có vẻ vui hơn lúc nãy rồi thì phải. Cô nhìn đến thứ cậu đang cầm ở trên tay một cái móc khoá hình con gấu với quả bóng rổ. Cô nhớ lại Oha Asa hôm nay thì chỉ có cung Cự Giải và cung Bảo Bình có vật may mắn là một cái móc khoá thôi thì phải. Móc khoá may mắn của cung Bảo Bình là móc khoá hình gấu anime còn cái móc khoá may mắn của cung Cự Giải là một móc khoá có môn thể thao mà họ yêu thích. Suy nghĩ một hồi, cô mới nhớ đến lí do mình quay lại cửa hàng liền nhanh chóng chạy gần lại chỗ người thu ngân, nói:

- Chị thu ngân ơi, hình như hồi nãy em quên lấy tiền thối rồi ấy ạ?

Người thu ngân nghe vậy liền mỉm cười, nói với cậu bạn tóc xanh bên kia:

- Em chờ chị một lát nhé! 

Cậu bạn kia hình như có vẻ hơi bực nhưng cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Rồi chị thu ngân quay sang cô nhẹ nhàng hỏi:

-  Vậy sao? Em chờ chị một lát. Nói rồi chị ấy liền chạy lại phòng camera.

- Vâng ạ. Cô đáp lời.

Giờ ở quầy chỉ còn cậu bạn tóc xanh gì đó và cô thôi. Hai người nhìn nhau, sau đó cùng quay đi chỗ khác. Thấy hơi im lặng, cô liền chủ động nói:

- Có chuyện gì khiến cậu trông bực mình vậy?

Cậu bạn đó có vẻ châm biếm trả lời:

- Tôi không thích nói chuyện với người chỉ để quên có vài đồng bạc lẻ liền chạy lại quầy đòi.

Cô nghe vậy thì bực mình hét lớn:

- CẬU THÌ BIẾT CÁI GÌ MÀ NÓI?!! TỚI 468 YÊN LẬN ĐÓ!!

Nói xong cô mới ngó xung quanh thấy mọi người nhìn mình như sinh vật lạ, hai má không tự chủ xuất hiện vài vệt đỏ, cúi đầu xuống đất như muốn nói cho mọi người biết người mới la hồi nãy không phải là cô. Cô chửi thầm trong lòng " Tên tóc xanh lá đáng ghét. Sống dậy mà không bị xa lánh mới lạ. Hứ!! Lin Lin dỗi!!!"

Cuối cùng chị thu ngân cũng xuất hiện và hoá giải tình huống xấu hổ này của cô. Chị chạy lại, đưa tiền thối cho cô rồi vui vẻ nói:

- Nè, của em đây. Lần sau mua đồ thì phải cẩn thận một chút nha.

- Vâng ạ. Cô hớn hở khi nhận được tiền thối. 

Nhìn lại chị thu ngân đã lấm tấm mồ hôi, cô liền nói:

- Chị chờ em một lát nha.

Nói rồi cô chạy qua cửa hàng tiện lợi ở gần đó, mua một chai nước khoáng mát lạnh sau đó lại chaỵ lại cửa hàng đồ dùng học tập thì thấy cậu..à không tên tóc xanh lá đáng ra nên bị xa lánh đã thanh toán xong. Cô chạy lại trừng mắt nhìn tên đó, rồi quay sang cười tươi rói đưa chai nước khoáng cho chị thu ngân rồi nói:

- Cho chị nè.

Chị thu ngân có hơi bất ngờ. Cô thấy vậy liền giả bộ định rút tay lại, mặt có chút  không vui vẻ nói:

- Chị không lấy thì thôi vậy.

Chị thu ngân thấy vậy liền mỉm cười, nói:

- Cám ơn em nha. Em tốt bụng quá.

Cô nghe vậy cúi người cảm ơn rồi đi ra khỏi cửa hàng. Vừa đi vừa mắng:

- Tên tóc xanh lá đáng ghét. Yume trù ngươi đi ra đường vấp cục đá, về nhà nhưng không mở được cửa, ăn cơm mà không có đũa, uống nước bị sặc, ăn kẹo bị sâu răng, đang đi thì chân rớt xuống ống cống, đang mơ thì gặp ác mộng.....

Cô vừa đi, vừa mắng tên tóc xanh lá xa lánh gì đó rồi cô đụng phải một người, định đứng lên mắng tiếp. Thì không biết chai nước ngọt của người nào ở gần đó bị bắn gas và đã bắn hết lên quần áo của hai người. "Đáng ghét! Hôm nay là cái ngày gì mà đi đâu cũng xui hết vậy này. Mình nhớ là Oha Asa nói hôm nay Bảo Bình sẽ gặp một chuyện may mắn đó chính là tìm thấy người có cùng sở thích mà. Không lẽ mình xem lịch lộn ngày, hay là mình xem lộn Oha Asa của ngày nào khác hả ta?"

Người bị té đối diện cũng có suy nghĩ gần giống cô:

" Hôm nay rõ ràng Oha Asa nói Cự Giải đứng thứ hai bảng may mắn mà. Hôm nay hết gặp phải một cô gái khó ưa giờ còn bị ướt hết quần áo nữa. Ngày gì vậy không biết."

Cả hai hướng mắt nhìn người bị té đối diện mình, đồng thời có chung suy nghĩ:

" Tại sao lại là cậu ta???"

Cả hai đồng thanh nói:

- Cậu..??

Cả hai lại tiếp tục đồng thanh nói:

- Cậu nói trước đi...

- Tôi đã nói là cậu nói trước đi. Đồng thanh lần 3.

- Vậy thôi để tôi nói trước cho. Đồng thanh lần 4.

Midorima cậu thề. Chưa ngày nào cậu xui xẻo như hôm nay. Hôm nay có lẽ là ngày duy nhất trong đời cậu cảm thấy không tin tưởng Oha Asa.

Lin Lin cô thề chưa hôm nào cô muốn đánh ngươi như hôm nay. Xui gì mà xui quá mạng vậy? Đầu tiên là quên tiền thối, tiếp đó là gặp phải tên tóc xanh lánh xa đáng ghét, tiếp đó nữa là la lớn trước mặt bao nhiêu người, giờ là bị té, bị ướt hết quần áo rồi giờ là tái ngộ tên tóc xanh lánh xa đáng ghét, nói trùng với cậu ta nãy giờ. Nghiệt duyên gì vậy chứ??? Cô mà biết đứa nào dẫn chương trình bói Oha Asa hôm nay cô thề cô không đánh nó kêu cha gọi mẹ cô không tên là Lin Lin.

Nếu ba mẹ cô có ở đây thì họ chỉ nói một câu thôi:

-" The little angel is in brute mode. Lin Lin is so lovely!!"  ( Thiên thần nhỏ đang ở chế độ cục súc a. Lin Lin đáng yêu quá mà )

Cả hai người nhìn nhau không hẹn cùng nhìn vào chủ nhân của chai coca nào đó. Cô sắn tay áo lên, lấy từ trong balo ra một sợi dây thun cột tóc lên. Sau đó mặt mặt đằng đằng sát khí xách tên đó vào một hẻm vắng. Midorima- anh chàng tóc xanh nên lánh xa không hẹn đi theo sau. Đến một con hẻm vắng, cả hai người đằng đằng sát khí nhìn người đối diện. Cô mở lời trước:

- Cậu đã gián tiếp làm bẩn đồ của chúng tôi. Cậu xem.. Chữ cuối cô cố tình nhấn mạnh khiến cho người đối diện run lên bần bật.

Midorima không nói gì nhưng lại đằng đằng sát khí khiến cho người đối diện không rét mà run.

Với chỉ vài câu nói, hai người đã khiến cho người nào đó sợ run cả người và hứa sẽ trả tiền giặt ủi cho hai người. Midorima thấy vậy định đồng ý thì cô gái kế bên lại nói:

- Bồi thường tiền giặt ủi là dĩ nhiên nhưng mà cậu đã đổ nước lên người tôi, tên xanh lá đáng bị xa lánh kia là con trai, nam nhi đại trượng phu nhưng tôi thì khác, tôi là con gái chân yếu tay mềm, bị ướt như vậy lỡ về nhà tui bị bệnh thì sao, bệnh sẽ tốn tiền thuốc men, bệnh nặng tui có thể sẽ chết mà lỡ tui chết thì có phải cậu ân hận suốt đời không? Thế nên cậu phải bồi thường thêm tiền thuốc, tiền an ủi tinh thần cho tui nữa?

"Uy, uy ngươi nói nhiều như vậy chẳng qua là muốn ta bồi thường thêm thôi chứ gì? Gì mà bệnh nặng, gì mà chết, gì mà ân hận. Hứ, ta khinh!!!" Người đối diện thầm phỉ nhổ nhưng ngoài mặt lại vui vẻ nói:

- Được chứ!!!

- Ye~~. Cô vui vẻ nói.

__________

- La lá la la là la.  Cô gái nào đó vui vẻ nhún nhảy líu lo suốt con đường dài.

Midorima và người nào đó thầm phỉ nhổ cô gái đang đi kế bên" Không biết hồi nãy ai than vãn, khóc lóc, đòi thêm tiền thuốc men gì đó."

Người nào đó sau khi chi trả hết số tiền bồi thường thì liền vui vẻ nhanh chóng chạy rời khỏi đó." Vui quá đi, thoát khỏi con nhỏ có thần kinh không bình thường gì đó rồi"

Cô mà biết mình bị người khác nói là có thần kinh không bình thường thì thế nào cũng đòi thêm tiền bồi thường về tinh thần cho coi, nhưng đáng tiếc là cô không biết a~.

Midorima nhìn cô bạn nào đó đang dùng tốc độ 30s 40 march để chia tiền thì đôi mắt có chút khó tin, liền tục lấy khăn lau kính nhưng cũng vẫn thấy lại điều vừa thấy. Đúng vậy cô có một biệt tài đó chính là đếm tiền cực kỳ nhanh nên đó là lí do vì sao cô là người chi phối tiền trong nhà. Bằng cách lập ra kế hoạch giữ tiền, cô không bao giờ sợ mình không có đủ tiền để sài.

Sau khi chia tiền xong cô định chào tạm biệt thì đột nhiên tên tóc xanh lá đáng bị xa lánh lại đột nhiên gọi cô làm cô hơi hơi sợ. Cô nghĩ " Có khi nào tên đó biết cô lấy mất 100 yên của cậu ta không nhỉ? Nếu đúng vậy thì phải làm sao bây giờ? "

- Cậu cũng xem Oha Asa hả? Midorima hỏi.

 Cô nghe vậy liền ngơ ngác nhìn cậu, nãy giờ cô đang tìm lí do để biện minh cho việc giấu 100 yên của mình nào là chia nhanh quá nên bị nhầm một chút hay là cô vô tình cầm... và vô số những lí do khác. Nhưng câu nói của cậu làm cô ngơ ngác một hồi, rồi cô trả lời:

- Đúng vậy có gì không? " Sao cậu ta lại biết nhỉ

- Vậy cậu cung gì? Midorima tiếp tục hỏi.

Cô hơi khó hiểu nhưng vẫn trả lời:

- Tôi cung Bảo Bình. 

Cô cảm thấy có chút kỳ lạ. " Cậu ta hỏi vậy để làm gì?"

Nhận thấy được sự thắc mắc của cô, cậu trả lời:

- Lúc ở cửa hàng tôi thấy cậu mua móc khoá nên tôi đoán cậu có xem Oha Asa. Mà theo tôi nhớ thì hôm nay chỉ có cung Bảo Bình và cung Cự Giải có vật may mắn là móc khoá thôi. Nhưng cậu lại mua hai cái nên tôi hơi phân vân. Còn tại sao hỏi cung của cậu. Tại hôm nay hễ gặp cậu là tui lại gặp xui xẻo nên tôi muốn kiểm tra một chút. Giờ thì hiểu rồi.

Cô nghe vậy liền nhớ đến Oha Asa mới xem sáng nay, như nhớ ra điều gì đó cô có chút nghi vấn hỏi:

- Vậy không lẽ cậu cung Cự Giải?

-Đúng vậy. Cậu hơi đẩy kính trả lời.

- À, ra là vậy." Hèn gì" Mặt cô như vừa tìm ra được chân lí.

Tại sao hai người lại nói chuyện như vậy hả? Tại vì theo Oha Asa hôm nay thì đôi bạn xui xẻo nhất chính là Bảo Bình và Cự Giải.

- Nhưng dù sao cũng rất hân hạnh được gặp cậu, anh bạn tóc xanh..." nên bị lánh xa" câu sau cô nói thầm trong lòng.

- Tôi tên là Midorima Shintaro. Midorima tay hơi đẩy kính nói.

- Còn tôi là Yume, Yume Tekina Kokyyo. Hân hạnh được gặp cậu, anh bạn tóc xanh. Cô đưa tay ra có ý định bắt tay.

- Là Midorima Shintaro. Midorima đưa tay ra bắt tay với cô, mặt không vui nói.

- Anh bạn tóc xanh. Cô vẫn " điếc không sợ súng " nói.

- Midorima Shintaro. Midorima mặt đang dần chuyển sang màu đen u ám nói.

- Anh bạn tóc xanh. Vẫn " điếc không sợ súng".

- Midorima Shintaro. Midorima gằn giọng nói.

- Anh bạn tóc xanh.

- Midorima Shintaro.

- Anh bạn tóc xanh.

- Midorima Shintaro.

....

- Cậu muốn gọi sao thì gọi. Tui mệt rồi. Midorima đã bỏ cuộc sau cuộc chiến khốc liệt.

- Vậy hả? Cám ơn nhiều. Cô vẫn tươi vui sau 69 lần hò qua đáp lại.

- Tạm biệt. Nói rồi, Midorima quay người rời đi.

Cô thấy vậy liền vẩy tay, nói lớn:

- MIDORIMA đúng không? Rất vui được gặp cậu.

Sau một ngày dài cô đi về nhà và hay ho làm sao khi cô nhận ra cô chưa mua đồ nấu cơm. Đành đi ăn tại tiệm vậy.

Còn bên phía Midorima cậu cảm thấy ngày hôm nay có thể là ngày kì lạ nhất mà cậu từng trải qua, một ngày không quá may mắn và cũng chẳng quá xui xẻo. Cô bạn cậu vừa mới quen đúng là một người kì lạ, nhất quyết không gọi tên cậu nhưng khi cậu quay lưng đi thì lại hét to tên cậu. Thật sự cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc rằng người có cùng sở thích với mình lại là một người có thần kinh không được bình thường như vậy.

Nếu cô mà biết cậu nghĩ cô như vậy thì chắc chắn cô sẽ không ngại mà thăm hỏi mười tám đời tổ tiên nhà cậu đâu, chỉ tiếc là cô không biết.

____________________

Thông tin nhân vật

Tên: Midorima Shintaro

Tuổi: 11 ( năm nhất Teiko )

Trường: Sơ trung Teiko

Giới tính: Nam

Biệt danh: Midorima ( Aomine, Akashi, Kuroko )

                      Midochii ( Kise Ryota )

                      Midochin ( Murasakibara Atsushi )

                     Midorima-kun ( Momoi Satsuki )

                     Mido Shin ( Yume )

Học lực : Giỏi.

Chiều cao: 1m95

Cân nặng: 79 kg

Ngoại hình: Tóc xanh lá, mắt xanh là nhạt ( chắc vậy ) đeo kính.

Thể lực: 9/10

Sinh ngày: 7/7

Cung hoàng đạo: Cự Giải

Sở thích: Xem Oha Asa, bóng rổ

Sở ghét: người lười biếng ( Murasakibara Atsushi )

Sở trường: Ném bóng 3 điểm

Kỹ thuật:10/10

Sở đoản

Điểm tốt: Nghiêm túc

Điểm xấu: Mê tín dị đoan, Tsudere.

_________

Lưu ý

Chương sau vẫn tiếp tục là ngày hôm nay. Sau này Yume sẽ gọi Midorima là Mido Shin.

Yume tên thật là Linda nhưng thường được ba mẹ gọi là Lin Lin hay Thiên thần nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top