Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13: Không thể sử dụng phép thuật nữa rồi

Tôi cũng dần hồi phục, bỗng nhiên tôi lại nhớ đến Duagloth
- Mà Vamp, Duagloth đâu rồi? Đáng lẽ anh ấy phải ở đây chứ
- Tên công tước ấy hả? Hắn đang ở ngoài mà em cũng đừng lo, anh đã tạo kết giới rồi nên hắn sẽ không nghe được chúng ta nói gì đâu
- Vậy thì tốt. Mà sao hai người lại ở đây được
- À, thì bọn tớ đến để chữa bệnh cho cậu mà, dưới danh là một y sĩ
- Hai người mà cũng chữa bệnh được à? Hay là lấy thuốc của tớ chế tạo để chữa cho tớ
- Đương nhiên là... lấy thuốc của cậu rồi
- Hehe, biết ngay mà.
Tôi cười vui vẻ. Vamp đỡ tôi ra ngoài cửa. Vừa mở cửa tôi đã thấy Duagloth ở đó, vẻ mặt lạnh lùng như mọi khi nhưng tôi biết trong tâm anh ấy cũng có chút lo cho tôi
- Thưa ngài, công nương chỉ bị choáng một chút. Có lẽ công nương không thể uống rượu vang trắng, mong ngài chú ý - Lyted khéo léo nói tình trạng của tôi cho Duagloth
- Ừm, hai ngươi muốn thưởng gì?
- Anh, em muốn giữ hai người này lại. Anh cho em nhé.
- Cứ vậy đi
Nói rồi Duagloth rời đi để tôi ở lại với Lyted và Vamp
- Cậu tuỳ tiện quá rồi đó
- Không phải hai người đến để bảo vệ tớ à?
- Sao em lại biết được?
- Hai người không có phép thuật mà một người thì ở vương cung giữa mấy ngàn hộ vệ còn người còn lại thì lạc giữa đời. Ai cần sự bảo vệ hơn?
- Em thông minh quá. Đúng là Ruth phong ấn phép thuật của cô ấy nên em cũng không thể sử dụng nó được. Nhưng Ruth lại lo cho em, hơn nữa em không có phép thuật nên không thể trở về vì thế anh và Lyted đến đây để bảo vệ em và sẵn sàng đưa em trở về bất cứ lúc nào em muốn
- Biết ngay mà, nhưng em sẽ không trở về cho đến khi em chán thôi
- Cậu muốn làm sao thì mặc cậu. Tớ chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình
- Vậy đừng làm phiền tớ với Duagloth
- Việc này thì còn tùy thuộc vào thái độ và hành động của hắn
**********
Ba ngày sau....
Kể từ ngày gặp sự cố đó, tôi cũng đi dạo một vòng ở thành Roma. Mặc dù không đi xa được nhưng cũng đã tận mắt thấy sự huy hoàng của nó. Nhưng có điều, Vamp và Lyted luôn theo dõi tôi làm tôi không thấy thoải mái cho lắm nhưng cũng đành chịu thôi, tôi không có khả năng đuổi hai người họ trở về
- Sao thế? Chưa muốn về à?
- Không phải. Chỉ là... em cảm thấy không khỏe thôi. Mà anh cũng đừng lo, sẽ mau khỏi thôi
Chẳng nói gì, Duagloth bỗng nhiên bế tôi lên rồi đưa lên xe
- Anh không đi ngựa à?
- Em nói em không khỏe, vậy để anh chăm sóc cho
Chiếc xe ngựa bắt đầu lăn bánh, một sự im lặng bao trùm. Tôi vân vê vạt áo, suy nghĩ mê man. Bỗng sựt nhớ việc tôi không thể sử dụng nguyên tố phép thuật được nhưng nghĩ kỹ lại thì tôi vẫn có thể dịch chuyển tức thời vì nó là kỹ năng riêng, hơn nữa tôi còn mấy lọ thuốc và tôi cũng có thể sử dụng chút phép hệ đất và băng vì chúng không thuộc nguyên tố chính, cả mấy năm học cung kiếm đâu phải để bỏ cho chim ăn đâu. Tính như thế thì tôi cũng không quá nỗi tàn tạ, cũng đủ bảo vệ bản thân, chỉ tại Ruth lo xa nên nhờ Lyted với Vamp đến thôi. Nhưng việc tôi lo nhất là người trước mặt tôi. Tôi là người hiểu rõ dã tâm của Duagloth nhất, nếu biết tôi không thể sử dụng phép thuật thì sẽ phản ứng như thế nào. Thật tò mò. Chỉ còn cách đánh liều hỏi thử thôi:
- Duagloth!
- Hử?
- Nếu... em không thể sử dụng phép thuật được nữa... Anh có còn xem em là em gái nữa không?
Ánh mắt Duagloth bỗng nhiên trở nên phức tạp nhìn ra cửa sổ
- Anh...?
- Anh chưa bao giờ tha cho kẻ nợ anh, kể cả em - Duagloth quay lại, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc đen nhánh của tôi - Em vẫn còn nợ anh một lời hứa đó
- Lời hứa? Không lẽ là...
- Đúng vậy. Chính em đã nói: nếu anh thích, khi em trở lại em sẽ trở thành em gái của anh. Nửa chiếc nhẫn là vật chứng
- Vậy - tôi cười khó hiểu - khi nào anh với em không còn nợ nhau nữa
- Khi nào một trong hai ta không còn tồn tại nữa - Duagloth hôn nhẹ lên mái tóc tôi
- Haha, anh nói hay lắm, nhưng có điều, anh sống không được lâu đâu
- Vậy thì anh lại phải càng trân trọng thời gian ở bên em
- Ha, được rồi. Em không quen nói dối nên em nói thẳng luôn: tạm thời em không thể sử dụng phép thuật nữa, nhưng em cũng không trở thành gánh nặng của anh. Lúc nãy em hỏi anh như vậy vì em biết: anh đã từng muốn lợi dụng em. Từ ngày đầu gặp lại anh sau 15 năm, chỉ trong vài lời em lại tự nhiên trở thành công nương mặc dù chưa được gia tộc công nhận. Anh đã từng muốn sử dụng phép thuật của em để gia tăng quyền lực và danh lợi phục vụ cho dã tâm của anh đúng không?
- Đúng vậy - Duagloth không hề phủ định điều đó - nhưng... Bây giờ đã khác. Cho dù em có trở thành gánh nặng thì anh vẫn coi em là em gái, vẫn bảo vệ em
- Anh tốt thật!
- Anh không xứng đáng để em khen đâu. Em là người đầu tiên và cuối cùng được anh coi trọng.
Tôi cười như một lời cảm ơn đáp lại nhưng tôi biết rõ tôi không phải là người duy nhất. Mỗi lần xuyên đến câu chuyện nào thì tôi cũng xem qua cốt chuyện. Đúng theo tôi nhớ thì cũng vài tháng nữa thì Duagloth được mời đến Anh quốc dự tiệc với tư cách là đại diện của La Mã. Từ đây đến lúc đó vẫn còn lâu, cứ thoải mái một chút.
~~~~~~~~~~~~
Lời của tác giả: Chào mọi người. Mình là tác giả của truyện này. Mình có vài lời muốn nói. Nhưng trước hết là cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình
Thật sự thì nói đây cũng là đồng nhân thứ hai về truyện Kỵ Sĩ Hoang Tưởng Dạ cũng là tác phẩm đầu tiên nói về tình cảm anh em và là phần giới thiệu cho tập truyện dài Bảy sắc cầu vồng: Phép màu tình bạn. Ba truyện do mình viết đều có một điểm chung là đều trực thuộc và có nhân vật trong truyện Bảy sắc cầu vồng: Phép màu tình bạn.
Và mình cũng quyết định từ chap này trở đi. Cuối truyện mình sẽ giới thiệu một phép thuật có trong truyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top