Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 15: Trả thù

Duagloth đưa tôi vào lâu đài rồi bảo người hầu dẫn tôi đi thay bộ đồ khác. Vamp và Lyted cứ theo sát tôi không rời nửa bước
- Em ổn không? - Vamp e ngại nhìn bộ váy còn ướt đẫm nước trên người tôi
- Đừng lo, không đủ để khiến em bị bệnh đâu.
- Đúng rồi, hồi nhỏ cậu bệnh suốt nên giờ bệnh nó cũng ngán cậu luôn rồi - Lyted chen ngang, trêu chọc tôi
- Hứ, không biết tại ai tớ mới bị như vậy
- Tại cậu chứ tại ai. Có ai biểu cậu nhảy xuống hồ đâu
- Vậy tớ rượt theo cậu thì cậu đừng có chạy đi hé
- Hai người thôi đi, suốt ngày cứ cãi nhau hoài vậy
- Tại Lyted/Ngọc gây chuyện chứ
- Được rồi, Ngọc, em thay đồ đi. Còn Lyted, theo tôi
- Vângggg...
Hai người đó liền đi ra khỏi phòng. Tôi nhanh chóng thay một bộ đồ mới. Khó khăn lắm tôi mới chọn được một cái đầm ưng ý vì nữ nhân của giới quý tộc thích mặc áo dài, trang trí cầu kì mà tôi lại thích những cái đầm chỉ dài qua gối một chút, nhẹ nhàng, dễ di chuyển
*******
- Em định làm gì nữa vậy?
- Đương nhiên là đến gặp Naomi rồi
- Cậu gây ra chuyện nên đến xin lỗi chứ gì?
- Nói gì hả, tên người hầu kia?
- Dù ở đây tớ là người hầu của cậu nhưng đừng quên là do Linh nhờ tớ đến đó.
- Hứ, không được nhiều lời, đi thôi
**********
Nhờ sự giúp đỡ của mấy tên người hầu. Chúng tôi cũng đến trước cửa phòng của Naomi. Nghe như bên trong khá nhộn nhịp. Mà cũng đúng, con gái cưng của hầu tước bị thương nặng như vậy, chắc cô ấy cũng hận tôi lắm. Đành chịu thôi, tôi có thói quen gây ra chuyện gì thì phải có trách nhiệm, nếu không cảm thấy lương tâm rất cắn rứt mặc dù tôi có lỗi.
- Sao thế, không vào à? - Lyted nhìn tôi hỏi
Tôi lấy trong người ra một lọ thuốc nhỏ chỉ còn một ít
- Tí nữa đưa lọ thuốc này cho cô ấy
- Thuốc độc à?
- Đừng có đùa nữa. Là thuốc lần trước tớ dùng để trị vết thương cho Duagloth còn dư một ít
- Cậu cũng tốt bụng quá nhỉ? - Lyted trêu tôi
- Hừ, cậu có tin là tớ... tớ...
- Gì?
- Tớ... tớ sẽ nói... với Linh...
- Nói gì? Tớ không có điểm yếu đâu, ngốc
- Hừ, vậy ư? Tớ sẽ nói với Linh việc cậu chọc ghẹo con gái của tể tướng, còn trêu ghẹo mấy cô gái đẹp ở lâu đài. Ha, tớ không chắc cậu có thể chịu nổi sự ghen tuông của Linh đâu. Lêu lêu...
- Cậu... cậu... Được rồi, tớ chịu thua
- Biết không thể thắng tớ thì nên đầu hàng sớm đi hihi...
Tôi vừa nói vừa đẩy cái cửa lớn ra.
Quả là một căn phòng sang trọng! Người hầu đang bận rộn đi đi lại lại trước mặt Naomi thấy tôi thì dừng lại. Cô nàng bây giờ đang nằm trên giường cũng đang rất tức giận khi thấy tôi:
- Con ả đê tiện. Ngươi đến đây để làm gì hả?
- Đừng có tỏ thái độ như thế chứ! Tôi đến trong thiện ý
Nói rồi tôi ra hiệu cho Lyted đưa lọ thuốc rồi nói:
- Loại dược này có thể khiến vết thương lành nhanh chóng, cứ yên tâm mà sử dụng...
Naomi bỗng nhiên lớn tiếng, có lẽ là giận đến cực độ rồi
- Ai thèm sử dụng đồ thừa của mi. Tại ngươi mà ta mới bị như vầy
- Hừ, lọ thuốc này là của Duagloth. Ta đã dùng nó để chữa lành vết thương khi anh ấy bị ám sát. Muốn dùng hay không tùy cô. Tôi chỉ không muốn vì tôi mà ảnh hưởng đến công việc của ANH TRAI
- Anh trai? Cô dám lừa tôi!
- Ai biểu cô tin lời tôi nói. Tôi ghét nhất là những kẻ xua nịnh. Tốt nhất là cô lo dưỡng thương đi
Tôi quay lưng đi ra trong sự tức giận và hối hận của Naomi. Cảm giác của tôi bây giờ rất thoải mái, tôi bắt đầu tính bước tiếp theo của kế hoạch
- Ngọc!!! - Vamp gọi tôi làm tôi sực tỉnh trong lúc mê man trong những ý nghĩ
- Sao thế?
- Không có gì hết. Hôm nay khiến mọi người mệt rồi. Nghỉ sớm đi
- Ừm, cần gì cứ tìm tụi anh
- Vâng
~~~~~~~
Ba ngày sau...
Bây giờ chúng tôi cũng được trở về. Kể từ vụ việc ấy tôi cũng không có nói chuyện với Duagloth nữa, dường như anh ấy trở nên âm trầm hơn
- Duagloth, sao thế? Đi chơi với em đi ~~~ Nói chuyện với em đi mà...
Từ sáng đến giờ tôi cứ mè nheo với Duagloth nhưng hắn chẳng thèm để ý, cứ chú tâm đọc mấy giấy tờ.
- Anh trai... Dẫn em đi chơi đi...
Duagloth không thèm phản ứng. Tôi càng ngày càng bực
- Anh sao vậy? Em làm gì sai hả? Anh nói đi, nếu không em giận anh luôn đấy
- Ồn ào. Ra ngoài chơi đi - Duagloth lạnh lùng ra lệnh, không thèm liếc mắt đến tôi
Tôi dùng dằng ra khỏi phòng, bực tức đến nỗi đấm mạnh vào cánh cửa khiến nó phát ra âm thanh mà trong vòng 50 mét ai cũng nghe được.
- Sao thế? - Vamp xuất hiện, ân cần hỏi tôi
- Không có gì hết
- Thôi mà, có chuyện gì cũng phải nhịn nhục chứ baby, đừng có thể hiện tất cả cảm xúc ra ngoài cho người khác thấy chứ
- Anh trông em như vậy có như tức giận không?
- Hơn cả tức giận
- Hứ, cái tên đáng ghét. Không thèm quang tâm mình, được thôi mình cũng không quản nữa. Muốn làm gì thì làm





**********
Chuyên mục giới thiệu kỹ năng
Tên: Phép thuật gió
Kiểu: nguyên tố phép thuật
Người sử dụng: mọi người đều có thể sử dụng
Công dụng: điều khiển gió. Khiến cơ thể bay đi khắp nơi dễ dàng. Có thể dùng để chiến đấu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top