Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 31: Tung hoành. Lãnh địa này là của ta

- Esther! Sao cậu đi lâu vậy?

Còn hỏi nữa, bạn thân mà vậy đó. Biết có người khác không thể sử dụng phép thuật bừa bã mà còn hỏi. Nếu không phải đi chung Delta, tôi đã bay về luôn cho rồi, cần gì phải lết bộ cho mỏi chân. Chán thật, tự nhiên cứu người cái rồi lồi ra kẻ thù mới.

Như mọi người đã biết, gia đình của Delta đã bị Duagloth giết, và tôi lại là em gái của kẻ thù họ chứ. Không nên ở đây lâu, tìm cách trốn thôi. Chuyến đi này có nhiều việc để làm lắm, không phải chỉ chữa cho Delta rồi hỏi chuyện mà còn một việc rất quan trọng nữa. Đó chính là...

- Này, cô định đi đâu thế?

- À... Tôi trở về. Bệnh của cậu không còn đáng lo ngại nữa. Cứ yên tâm. Chúng tôi về.

- Vậy để tôi tiễn các cô

- Anh mới khỏi thôi mà - Bell lên tiếng. Cô bé có vẻ rất thương anh hai của mình

- Không sao, anh sẽ về sớm thôi. Thế nào

Tôi hừ lạnh

- Theo được thì theo

Hiện tại chỉ có mình Delta là đã biết thân phận của tôi. Tôi không muốn kéo Fen và Bell vào

- Này, có được không. Hành trình của chúng ta chưa kết thúc mà. - Ruth nói nhỏ

- Đừng lo, cậu quên tớ là vua kế hoạch à? Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Cứ đi đi

Chúng tôi cùng Delta đi về hướng ngược lại lâu đài.

- Này, cô đi nhầm đường rồi

- Đúng đấy

Delta hơi nheo mắt

- Cô không phải là em gái của hắc công tước à? Lâu đài đâu phải hướng đó

- Tôi đã khẳng định chưa?

-...

Tôi cười nhẹ. Trong cuộc trò chuyện lúc nãy, tôi vẫn chưa chính miệng bảo tôi là em gái Duagloth mà. Trêu hắn một chút vậy

- Này, tôi mỏi quá. Anh lấy giúp tôi chút nước được không?

Nghe tôi nói vậy, Delta bất giác nhìn vào bình nước, rồi không nói một lời đưa cho tôi

- Này, hết nước rồi

Tôi chẳng thèm mở nắp ra mà trả lại cho Delta. Hắn có chút bất bình nhưng cảm giác thấy bình nước đã nhẹ đi rất nhiều, rõ ràng lúc nãy vẫn còn nước mà.

Ruth cũng đã hiểu ra chuyện thì nở một nụ cười. Quả nhiên bạn thân của cô rất thông minh

- Nếu muốn đuổi tôi đi thì cứ nói thẳng

Delta bất ngờ lên tiếng. Tôi cũng "nhẹ nhàng" đáp lại

- Đúng vậy. Chuyện của Duagloth đã làm thế nào với gia đình anh, tôi không quan tâm nhưng anh không có định kiến tốt với Duagloth, lại còn có ý không tốt với Duagloth. Tôi sẽ không bỏ qua đâu

- Quả nhiên cô với hắn giống nhau như đúc. Chỉ quan tâm đến bản thân mà không đoái hoài đến sống chết của người khác

- Tôi quan tâm đến bản thân ư?

Delta im lặng rồi bỏ đi. Tôi thở phào nhẹ nhõm mà không biết rằng Delta đang cười thỏa mãn:" Điều tôi cần xác thực đã rõ rồi, thiên thần nhỏ"

- Ngọc

- Hử, sao thế?

- Cái tên đó. Theo nửa dòng máu phù thuỷ của tớ nói rằng hắn đã bị nguyền rủa

Ruth vừa nhìn bóng lưng của Delta đang đi xa dần vừa nói

- Tớ đã biết. Có cách giải không?

Tôi đáp lại, nhân tiện hỏi luôn cách giải. Dù gì cậu ấy cũng là nửa phù thuỷ mà

- Không chắc

Ruth lắc đầu. Tôi chỉ biết cười trừ. Quả nhiên chỉ còn cách đó thôi nhưng cứ tiếp xúc một thời gian vậy. Tốt nhất là đợi Delta trở thành người của mình vẫn là tốt nhất. Đợi khi nào cậu ta thề trung thành, tôi sẽ giúp cậu ấy giải lời nguyền.

- Cậu định làm gì nữa?

Ruth bất ngờ hỏi tôi

- À, bây giờ lãnh địa này là của tớ. Cứ tung hoành thôi

- Kế thế nào?

Tôi liền nở một nụ cười, thì thầm vào tai Ruth

- Hay lắm

Nghe xong, Ruth không thể nhịn được mà nở một nụ cười tinh quái

- Vậy tớ sẽ trở về lâu đài chuẩn bị. Có gì liên lạc qua thần giao nha

- Ừm. Nhớ là làm cho giống đấy nhé. Hơn nữa phải đúng thời gian nữa, nếu không tớ sẽ không kiềm chế được mà giết người mất

- Tớ sẽ không làm cậu thất vọng đâu

Nói rồi, Ruth vẫy tay chào rồi bay đi. Tôi cũng tiếp tục di chuyển. Đi một lúc cũng ra khỏi khu rừng đến một con đường mòn nhỏ. Thoải mái tản bộ theo dọc con đường, tôi tin rồi sẽ đến một nơi nào đó. Vì ở đây rất ít phương tiện nên đường mòn này chắc chắn do di chuyển qua lại nhiều lần. Mà di chuyển thì chắc chắn phải là từ làng này đến làng khác hoặc khu vực này đến khu vực khác. Hơn nữa, ở trên con đường lại còn có vết bánh xe, nhất định là như thế rồi. Muốn đến đích nhanh nhất là cứ nằm dài trên con đường này.

Đùa thôi, tôi không ở bẩn như thế đâu. Nhưng... Không còn cách khác nữa rồi. Haiz... Hy sinh chút vậy...

************************************

Ở một nơi khác...

Một chú bồ câu trắng lượn vài vòng rồi đậu trên vai mĩ nam vận hắc trang. Mở bức thư trên chân bồ câu. Hắn nở một ý cười lạnh hơn gió mùa đông.

-Mới vài ngày mà đã bắt đầu rồi. Thật không yên tâm khi để con bé ấy lại
 
Nói rồi, hắn lấy trong người ra một tờ giấy nhỏ buộc lại vào chân con bồ câu ấy thả đi

- Để xem thiên thần nhỏ sẽ làm gì?

Một mĩ nam khác ở không xa nhìn hắn rồi hỏi

- Là em gái ngươi?

- Đúng vậy. Nó sẽ đến đây sớm thôi, bệ hạ. Mong người đừng quá để ý con bé

- Ha, cô gái thú vị như thế. Ngươi bảo ta không nên để ý là sao, công tước?

- Vì con bé là của ta

Vừa trả lời, hắn vừa ném cho kẻ đối diện một cái nhìn đáng sợ mang theo một ý đe dọa.

Không cần biết Esther có bao nhiêu anh chị em...

Chỉ cần biết, cô gái ấy là của hắn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top