Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Em muốn theo đuổi anh cơ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời tác giả:

*Thiết lập Lục Tín không nhận nuôi Lâm Tĩnh Hằng, mọi người bình an vô sự

Lưu ý của editor: Trong lúc edit mình cũng phân vân chuyện xưng hô một tí nhưng chắc cũng không ảnh hưởng gì đâu nên mọi người cứ kệ nhé =))))))) (vẫn chưa beta có gì mong cả nhà lượng thứ)

.

.

Lâm Tĩnh Xu, nàng hoa khôi học đường đứng đầu Học viện Ulan, sở hữu số lượng người theo đuổi nhiều không kể xiết. Chỉ trong ngày khai giảng cô đã nhận được hơn ba trăm lá thư bày tỏ từ cả nam lẫn nữ; hàng người chờ tỏ tình trải dài từ ký túc xá nữ đến tận bên ngoài trường. Vốn dĩ Lục Tất Hành chỉ là người qua đường vô tình tạt ngang qua Viện Cơ giáp, ấy vậy mà bị mấy người bạn lôi đến thư viện để cùng ngắm dung mạo nàng hoa khôi đẹp nhất liên minh kia. Lục Tất Hành từ chối mấy lần liền, chỉ đành giả vờ như có người gửi tin nhắn cho mình mới có thể thoát thân nổi. Dưới thời đại mà công nghệ vô cùng phát triển này, đám tinh anh của liên minh ấy còn có thể an nhàn thoải mái như thế khiến Lục Tất Hành bội phục hết sức.

Khi cậu quay lại phòng thí nghiệm cùng một đống thiết bị cơ khí trên tay cũng đã khá muộn, Votaw đúng giờ treo lên bầu trời đen huyền những ánh sao lấp lánh. Lục Tất Hành rầu rĩ mở tủ lạnh lấy cao dinh dưỡng, cậu có thích ăn cái thứ vớ vẩn này đâu chứ, nhưng căn-tin đóng cửa mất rồi nên chỉ có thể làm vậy để chống đỡ... Dù sao mấy lúc cậu ở một mình cũng cứ tàm tạm thế này. Lúc cậu ngậm viên cao dinh dưỡng có mùi vị như nước mũi và mở cuốn "Nhập môn cơ giáp nâng cao" ra, một chuỗi tiếng gỡ cửa đều đều vang lên đã xen ngang.

Lục Tất Hành nhíu mày, ra lệnh cho robot mở cửa. Người nọ mang giày da, tiếng giày bước trên mặt đất phát ra tiếng cạch cạch êm tai.

Lục Tất Hành quay sang nhìn, cậu thoáng giật mình, người tìm đến đây chính là nữ thần trong mộng của toàn bộ dân Viện Khoa học kỹ thuật, Lâm Tĩnh Xu. Cậu vội vã nuốt trọn viên cao dinh dưỡng, qua hình ảnh phản chiếu trên tấm gương thấy được mái tóc mình vẫn gọn gàng, cậu quay lại nặn ra một nụ cười mỉm chi tiêu chuẩn đủ để tạo thiện cảm – không phải vì đối phương là nữ thần, mà là do...

Lâm Tĩnh Xu là em gái của crush cậu.

Công tâm mà nói, ngoại hình Lục Tất Hành khá ổn áp, nếu so với cặp anh em họ Lâm nổi tiếng nọ thì cũng là "kẻ tám lạng, người nửa cân". Có điều trên người cậu lại khuyết đi nét đặc trưng của Ulan – cảm giác xa cách. Mái đầu xoăn màu nâu vàng nhàn nhạt cùng xương quai hàm không quá rõ ràng khiến cậu trông có vẻ vừa dễ gần vừa dễ dụ. Lục Tất Hành cố gắng ngồi thẳng lưng, thể hiện rằng mình đang cực kì chú ý lắng nghe.

Lâm Tĩnh Xu biết cậu là con trai của Lục Tín, vào những ngày lễ tết ghé thăm nhà họ Lục sẽ luôn nhìn thấy một cậu nhóc thích bám theo sau Lâm Tĩnh Hằng. Cô giữ nguyên nét cười, như đang tung hứng với nụ cười công nghiệp hoàn hảo kia của Lục Tất Hành. Lâm Tĩnh Xu âm thầm xem xét một chút, cô đắn đo mở miệng:

"Bạn học Lục này, gần đây tôi gặp một số vấn đề..."

"Có chuyện gì, chị cứ nói đi."

Lục Tất Hành nghiêm túc gật đầu, đúng như dự đoán. Mấy tên fan cuồng của Lâm Tĩnh Xu đã hack vào thiết bị đầu cuối của cô nàng, lấy cắp thông tin định vị của cô. Đám này là người bên Học viện Kỹ thuật, mánh khoé làm việc khá tinh vi. Lâm Tĩnh Xu không muốn làm ầm ĩ, thế nên cô tìm tới Lục Tất Hành.

Đương nhiên Lục Tất Hành rất thoải mái, thoáng cái đã dọn sạch thiết bị đầu cuối giúp cô. Thấy cô như ra hiệu, cậu cài thêm cả hệ thống chống theo dõi vào đó.

"Hệ thống chống theo dõi?"

Lâm Tĩnh Xu mím môi cười nhẹ, không biết vì sao mà Lục Tất Hành đột ngột cảm thấy bờ vai mình lạnh toát.

"Làm chuyện như thế này... hẳn là phải trả thù lao cao nhỉ. Có đúng không, bạn học Lục?"

Sau khi mọi việc đã ổn thoả, Lâm Tĩnh Xu nho nhã đứng lên, cô muốn chuyển trả cho cậu một khoản tiền công. Lục Tất Hành lắc đầu nguầy nguậy:

"Ôi thôi thôi, không cần đâu không cần thật đấy, em chỉ giúp tí việc ấy mà."

Lâm Tĩnh Xu khựng lại, cô nhìn chằm chằm vào Lục Tất Hành. Cô cười ngọt ngào:

"Vậy khi nào bạn Lục đây cần tới tôi, cứ việc nói nhé."

Lục Tất Hành định xua tay nói không cần thiết, ngẫm lại một lúc não đã nảy ra một yêu cầu thoả đáng, gương mặt cậu lộ ra một chút ngại ngùng.

"Chuyện là, ờm thì, có thể cho em xin phương thức liên lạc với anh trai chị không?"

Câu trả lời này hơi đường đột, cũng do cậu nóng vội quá mới lỡ miệng, không có gì lạ khi Lâm Tĩnh Xu tỏ ra bất ngờ:

"Thế anh tôi vẫn chưa cho cậu sao?"

Vài ngày sau, trên diễn đàn của Học viện Ulan xuất hiện hình ảnh của một học sinh khoa Kỹ thuật bị lột sạch đồ, kèm theo đó là nhiều bằng chứng về những đoạn tin nhắn quấy rối nữ sinh bị phát tán. Lục Tất Hành đã có được số liên lạc của Lâm Tĩnh Hằng, cậu phức tạp mà suy tư.

Nếu gọi thẳng luôn thì... có lộ liễu quá không?

Từ nhỏ đến lớn Lục Tất Hành vẫn luôn được hưởng lợi nhờ vào gương mặt ăn tiền, những lá thư tình lẫn mấy lời tỏ bày cậu nhận được không tám mươi thì cũng phải năm mươi. Đánh giá cao bản thân là thế, nhưng điều này cũng không khiến cậu xoắn xuýt liệu vị tiền bối lạnh lùng trong truyền thuyết kia có ưng ý cậu chăng... Dù có thể hiện sự khách sáo ở trước mặt người lớn, khao khát mạnh mẽ của cái tuổi thiếu niên vẫn chẳng thể che giấu được. Trái tim trong lòng ngực Lục Tất Hành kích động, cậu thêm số đối phương vào thiết bị.

Nào ngờ bên kia ngay lập tức gọi video sang, trong lúc luống cuống Lục Tất Hành đã nhấn nghe, Lâm Tĩnh Hằng nhìn thấy cậu thì giương mày, mặt hiện lên cái nhếch mép cợt nhả.

"Vậy mà lại là thằng nhóc nhà cậu..."

Lục Tất Hành đã bị gương mặt phóng đại bất ngờ của crush doạ đứng hình, trái tim gần như bị dồn ép đến nỗi sắp vỡ tung. Lâm Tĩnh Hằng liếc cậu một cái, hắn nói ra một địa điểm rồi ngắt máy.

Sau khi tỉnh táo lại, Lục Tất Hành đã đứng ở ngay nơi sân thượng cũ ấy.

Lâm Tĩnh Hằng đang đứng hút thuốc, bạn học Tiểu Lục mười chín tuổi mon men lại gần hắn. Lâm Tĩnh Hằng ngoắc tay, hắn không tính tốn thời gian với cậu, chỉ vung thẳng một quyền về phía đó.

"Ấy ấy ấy ấy ấy ấy ấy ấy?!"

Vài ngày trước Lâm Tĩnh Xu ra vẻ bí ẩn nói với hắn sẽ có người đến tìm. Lâm Tĩnh Hằng không nghĩ ngợi gì nhiều, cứ đinh ninh kẻ kia chắc lại là một thằng khốn ất ơ không biết tự lượng sức muốn quấy rối em gái hắn. Dẫu lúc giáp mặt Lục Tất Hành hắn có sững người đấy, nhưng liên tưởng đến chuyện mất dạy như đánh cắp thông tin với chuyên môn của Lục Tất Hành, hắn quyết thông báo địa điểm để hẹn người ra tẩn cho một trận...

Đôi ba nghi ngờ vô căn cứ bị đánh tan bởi cú đấm vừa tung ra, lý trí hắn rốt cuộc cũng trở về. Lâm Tĩnh Hằng biết đương nhiên không thể là thằng nhóc Lục Tất Hành này được... Trừ phi cậu muốn bị Lục Tín đá đít ra khỏi nhà.

"Không có việc gì thì cút ngay đi." Lâm Tĩnh Hằng ngậm điếu thuốc vào miệng, hắn dùng thái độ không hề kiên nhẫn nhìn Lục Tất Hành đang vội tránh kia. Hiện tại trong lòng Lục Tất Hành đã nảy ra được một kết luận, Lâm có lẽ đã cho rằng cậu là cái đứa đi quấy phá Tĩnh Xu rồi. Bạn học Tiểu Lục đáng thương ôm chặt lấy đùi hắn đầy hốt hoảng, miệng phát ngôn rất đường hoàng khí phách:

"Em không hề ve vãn Tĩnh Xu mà!! Em muốn theo đuổi anh cơ!!"

Toang rồi, nói hết không chừa lại gì.

Lục Tất Hành nhủ thầm trong cơn chết lặng.

Trong không khí bùng lên một sự im lặng đầy lúng túng.

Lâm Tĩnh Hằng ngồi xổm xuống, cách hắn nhìn cậu là lạ:

"Nhãi con này lớn vậy rồi mà tính nết chẳng thấy thay đổi tí nào."

Thật ra hôm nay hắn đang rất khó ở, chẳng cần biết là ai, hắn chỉ muốn đánh trước sau đó hẵng nói chuyện. Mấy lão già trong liên minh bắt giam Lâm Uý để tác oai tác quái, không chịu tăng cường đầu tư vào hệ thống chống tên lửa đạn đạo... Nhưng khi hắn bắt gặp một Lục Tất Hành trông như con cún con tội nghiệp cứ phe phẩy đuôi mà thút thít với hắn, cơn nóng máu kia đã bốc hơi một cách khó tin.

Lục Tất Hành rén tới mức không dám mở mắt, sợ rằng người ta sẽ cho cậu ăn thêm cú nữa. Chờ đến lúc cậu len lén hé mắt ra mới phát hiện Lâm Tĩnh Hằng đã bước đi, bỏ lại một câu nói vọng vang giữa không trung:

"Vậy thì cho cậu một cơ hội."

Hết.





Chúc mừng năm mới mọi người nhé!

Cũng lâu lắm rồi mình mới edit lại cũng như up thêm fic lên, một phần do bận học, phần khác do mình cũng bị mất hứng một thời gian với việc này. Mình không dám chắc sau chiếc fic này thì bao lâu mình mới có thể tiếp tục một cái khác, nhưng mình nghĩ ít nhiều mình cũng nên post gì đó lên để đánh dấu kết thúc năm cũ, bắt đầu năm mới.

Mình dự tính up fic vào Giáng sinh 2022 nhưng lúc đó lại chưa kịp làm, đành để ngâm tới bây giờ, ăn gian làm quà Xmas lẫn năm mới muộn luôn =)))))))))))) Fic nhẹ nhàng cute thôi tại mình thích đọc mấy thứ ngốc xít gà bông thế này, healing dữ lắm chứ bộ =(

Im hơi lặng tiếng thế chứ mình vẫn update tình hình account mỗi ngày, mà tại treo biển hiatus nên cũng hơi ngại hành động hờ hờ. Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ fic mình edit cả gần hai năm qua, mình mong tương lai vẫn sẽ có mọi người vào đọc và góp ý để mình có thể hoàn thiện hơn.

Nhiều chuyện một tí thì mình hiện đang học tiếng Trung rồi, fic này mình vẫn ghi là edit do mình vẫn còn sử dụng QT để hỗ trợ trong quá trình thực hiện, nhưng mình không còn quá phụ thuộc vào nó nữa mà ưu tiên đọc text gốc nhiều hơn. Mong rằng tương lai mình sẽ tự tin ghi rằng mình đã dịch từ ngôn ngữ gốc sang tiếng Việt, chứ không chỉ là chỉnh sửa hay trau chuốt lại câu từ QT nữa.

Mình cảm ơn cả nhà thêm lần nữa, đặt target năm nay ít nhất 3 truyện mới xuất hiện trên account nhé =))))))))

Chúc cả nhà năm mới phát tài, giữ sức khoẻ và sống hạnh phúc nha <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top