Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giọng Giản Tùy Anh vang lên, tiếng hắn không dè dặt, cũng không ngại ngùng, thẳng thắn đưa ra lời đề nghị với Lý Lan.

Lý Ngọc trên gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống cũng khó chịu đến cau mày, thái độ không chút vui vẻ.

Bàn tay dưới y phục của Lý Ngọc cũng siết chặt, tròng mắt nhìn chằm mặt Giản Tùy Anh, thầm ghi hận trong lòng.

Lý Ngọc từ nhỏ đến lớn cũng không phải người tốt đẹp gì, không biểu lộ ra ngoài nhưng rất dễ phật ý, cũng không thái độ ngay mà từ từ ghim vào lòng, kể ra còn đáng sợ hơn mấy người nóng tính nhiều.

Giản Tùy Anh này đúng là chọc vào nhầm người rồi.

Lý Lan quay sang nhìn vị trụ trì, ánh mắt cầu cứu, cũng 1 phần là hỏi ý kiến của lão ta. Nhi tử bảo bối của Lý thị làm sao có thể đem sang nước khác cầu thân mà sống như nữ nhân, làm hoàng hậu của người ta chứ?

- Ể, thật không phải phép nha, đi cầu thân hơi đột ngột thế này, đáng ra bản thái tử phải chuẩn bị trăm rương sính lễ sang rước nhị hoàng tử, này đành phải khất tạm, mong bệ hạ thứ lỗi cho ta. Ngày đại hỉ nhất định mang sang đủ, không thể ủy khuất nhi tử của người.

Lý Ngọc tức giận đến mức thở không thông, mẹ kiếp, còn dám coi y là nữ nhân mà cầu thân, đem sính lễ để làm cái đéo gì chứ?!

- Ta vốn là người yêu thích mỹ nhân, hẳn là nhi tử nhà người cũng phải xinh đẹp động lòng người nhỉ? Tạm thời cũng chưa có hứng nhìn, ta đặt cược vào bệ hạ, hẳn nhi tử của người dù là ma bệnh yếu ớt thì cũng phải thừa hưởng nét đẹp từ hai vị phụ mẫu nhỉ.

Nói xong liền đứng giữa đại điện cười lớn.

- Đại huynh, làm ơn giữ thể diện cho cả hai bên được không? Chúng ta đang ở đất của người ta đó.

Một nam nhân trạc tuổi Lý Ngọc, đứng lên từ một chiếc bàn ở cạnh Giản Tùy Anh, chạy tới kéo áo hắn. Vẻ ngoài rất đẹp, mang đôi nét giống Giản Tùy Anh, nhưng bộ dáng rất lễ độ, không như Giản Tùy Anh kiêu ngạo hống hách.

- Ngươi ra đây làm gì? Cút về chỗ cũ đi! Phiền phức!

- Ca, ca nghe ta một chút được không? Về thì ca muốn làm gì cũng được, ta sẽ chịu hết.

Giản Tùy Anh đỡ đầu, thân hình hơi lảo đảo, hình như bị ảnh hưởng bởi rượu. Nhưng cũng không quá nặng, chỉ là hơi đau đầu với khó chịu. Cũng không biết động vào dây thần kinh nào lại tự nhiên nghe lời nam nhân trẻ tuổi kia.

- Vậy không biết ý của hai vị ở đây như thế nào?

Trụ trì gật đầu, Lý Lan cũng chỉ chờ cái gật đầu này của lão ta.

- Ta đồng ý, nhị hoàng tử sẽ được gả đến Xích Linh làm thái tử phi của thái tử.

Giản Tùy Anh cười cười, không nói gì, bám vào vai của nam nhân kia, cảm giác choáng khá khó chịu, nhất thời không muốn nói gì cả.

- Được rồi, vậy thì cáo từ, ngày này tuần sau ta sẽ mang lễ vật sang rước nhị hoàng tử, bây giờ ở Xích Linh cũng chưa kịp chuẩn bị gì, tạm thời chưa thể tổ chức đại hôn được.

- Theo ý thái tử là được.

- Vậy thì cáo từ!

Lúc quay đi còn nhả lại một câu:

- Lần sau đừng bỏ thuốc vào rượu của ta, không thì đại điện này, đừng hòng ta để ai thoát khỏi.

Giản Tùy Anh được nam nhân kia đưa ra ngoài trước ánh nhìn sợ hãi của tất cả những người tham dự. Cứ vậy mà mọi chuyện đã xong rồi ư?

Nhiều nữ nhân nhìn hắn bằng ánh mắt tiếc nuối, nam nhân ưu tú lại bá đạo như vậy, cuối cùng lại lập hậu là nam nhân...

Nhiều nam nhân thầm kinh hãi, vậy mà Giản Tùy Anh kia lại không bài xích đoạn tụ? Hắn không cần nối dõi nữa sao?

Lý Ngọc dựa người vào ghế, nhìn bóng dáng Giản Tùy Anh khuất dần, tâm trạng khó chịu không thôi. Sau còn ho sặc sụa, thậm chí ho ra cả máu, phải gọi ngự y đến đưa đi.

Buổi tiệc này, khách tham dự đều đã biết được mức độ yếu ớt của nhị hoàng tử Lý Ngọc của Phong Thần, chỉ vì vài câu nói mà có thể thổ huyết thì kì thực khó gặp. Để nam nhân yếu đuối như vậy trong cung, thà nhận nuôi nữ nhân về còn hơn. Đồng thời cũng lo nghĩ cho tương lai sống cùng ma bệnh Lý Ngọc của Giản Tùy Anh kia, chắc sẽ không vừa bái đường đã lăn ra chết chứ? Vậy thì 100 rương sính lễ của Giản Tùy Anh kia phải chăng là phí của à.

Tất nhiên ai cũng chỉ dám để trong lòng, không ai hé răng bàn tán nửa lời, hầu như ngoài Giản Tùy Anh có thể đứng ngang hàng đàm phán với Lý Lan, còn lại đều phải luồn cúi lấy lòng Phong Thần để đất nước được yên bình.

Lý Huyền ánh mắt đăm chiêu, cũng không tài nào hiểu nổi tên nam nhân kia vì cái gì mà muốn đem nhị đệ của gã làm thái tử phi chứ.

Song, ai cũng quên mất, ban đầu chủ đích không phải là muốn ép nam nhân nào đó làm thê tử của tên ma bệnh yếu ớt kia sao? Vậy thì chẳng phải không ai muốn à? Chuyện Giản Tùy Anh thú y về cũng là ăn miếng trả miếng, ngược lại đem nhi tử của Lý Lan về làm thê tử. Nếu bây giờ còn có thể nói tiếp, nhất định Giản Tùy Anh sẽ lôi Lý Lan nói cho biết mặt.

Chẳng lẽ nam nhân khác bị bắt làm thê tử của Lý Ngọc thì được, còn người khác thì không ư?

Hừ, đừng hòng mà phá chuyện đại sự của hắn! Hắn đã muốn thì trời cũng không thể cản.

-------
29062021
#toka


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top