Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Lam Hi Thần cùng Kim Quang Dao trở về, sắc trời đã chẳng còn sớm. Nơi này cứ tối đến đều vô cùng hoang vắng, không còn ai ngoài đường, chỉ số ít mở tiệm mì mới thắp đèn sáng.

Quay trở lại biệt phủ của Nhàn Vân, huynh muội Nhàn Vân đang cùng trò chuyện bên ngoài, có lẽ là chờ Lam Hi Thần và Kim Quang Dao quay về. Quả nhiên, vừa thấy hai người, Phí Đình đã đỡ Nhàn Vân đứng dậy.

Ôn nhã nói vài câu, Lam Hi Thần và Kim Quang Dao liền trở về sương phòng. Lúc quay người bước đi, vẫn còn thấy có ánh mắt khó đoán nhìn mình phía sau.

Lam Hi Thần khép cửa sương phòng, chậm chậm lại gần Kim Quang Dao. Ánh nến mơ hồ, mờ mờ ảo ảo đung đưa. Kim Quang Dao giúp Lam Hi Thần thoát lớp y phục khoác ngoài, treo lên khung gỗ. Chờ hắn sắp xếp xong hết, ngồi uống trà cùng y, Lam Hi Thần mới nhẹ giọng nói:

- Đêm nay phủ viện này có khách đến thăm rồi.

Kim Quang Dao cười khẽ, tiếp lời:

- Hiếm khi thấy Nhị ca quan tâm mấy chuyện thị phi như vậy. Dường như rất vui vẻ.

Từ khi đưa Kim Quang Dao đi, Lam Hi Thần sớm đã chẳng còn để tâm nhiều đến thế sự rồi. Bản thân y còn chưa lo cho người y thương toàn vẹn, thì lo cho những người khác có ý nghĩa gì? Hơn nữa, có những chuyện không nên dính vào mới là lựa chọn tốt nhất. Lam Hi Thần cười khẽ, trong lòng tự có tâm tư riêng.

Nếu không phải vì Kim Quang Dao, có lẽ y thực sự không muốn dính đến chuyện này. Lam Hi Thần thổi tắt nến, cùng Kim Quang Dao nghỉ ngơi, nói một câu:

- A Dao, ngày mai đàn cho ta nghe một khúc, được không?

- Đương nhiên được. Chỉ e tài nghệ kém cỏi, không khiến Nhị ca thỏa tâm.

Trăng đêm nay không sáng, bị mây mù che khuất quá nửa. Nhàn Vân đơn độc ngồi bên bàn đá cạnh ao cá, động tác chậm rãi rót rượu vào li. Chỉ một mình hắn, nhưng có tới hai li rượu. Đêm thanh tĩnh vô cùng, không một tiếng động. Vậy mà chẳng hiểu sao, Nhàn Vân lại chợt cười lạnh một tiếng, giọng nói chẳng mang chút ấm áp nào:

- Đến rồi không muốn cùng uống một li?

Sau câu nói ấy, quả nhiên có tiếng bước chân. Chẳng biết từ nơi nào, một nam nhân toàn thân hắc y, anh tuấn tiêu sái bước về phía Nhàn Vân, ngồi xuống đối diện. Trời tối không nhìn rõ dung mạo, nhưng vẫn thấy được khuôn mặt người nọ hiện lên nét phong nhã. Hắn khẽ cười, nâng li tự chúc tự uống. Nhàn Vân nhíu mày, giọng nói vẫn lạnh nhạt xa cách:

- Không biết Dạ công tử đến có việc gì?

Dạ Mặc cười cười, bỏ li rượu xuống, rồi phủi nhẹ bên tay áo xong mới nói:

- Tiểu công tử xa nhà đã lâu, gia thất mong nhớ, muốn được gặp lại. Ta chẳng qua đến đón người thôi!

Nhàn Vân không còn vẻ mặt nhã nhặn như thường ngày. Hắn đập mạnh li rượu trên tay xuống bàn đá, khiến phần rượu còn lại bên trong đổ ra ngoài. Lời nói lúc này không kìm lại sự khó chịu, ý muốn tiễn khách:

- Không còn sớm, phiền Dạ công tử rời đi. Nhàn Vân mệt mỏi, thứ không tiếp.

Dạ Mặc biết Nhàn Vân đang nổi giận, hơn nữa là giận không nhẹ. Song vẫn ngồi yên không nói gì, tay như vô thức gõ bàn 2 cái. Nhàn Vân cau mày, môi dần xuất hiện ý cười khinh bỉ:

- Dựa vào những tên đó?

Không biết tự lúc nào, ngân châm từ phía Nhàn Vân bay ra. Chỉ nghe phía sau hòn non bộ có tiếng “Hự” nhỏ, tiếp nữa là tiếng người ngã xuống đất. Dạ Mặc làm như vô tội, không thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của Nhàn Vân, giọng điệu cực kì “trong sáng”:

- Không phải ta a~ Là lão già đó sai người theo sau. Ta cũng không thể tùy tiện vạch trần hay cắt đuôi bọn chúng, sẽ lộ hành tung nha!

Nhàn Vân lười đôi co với hắn, không nói gì, ánh mắt như chợt lóe lên giữa đêm một tia sắc lạnh. Lần này, xem ra chỉ mới là thăm dò.

- Tự dọn dẹp rồi đi ngay. Cuộc sống của chúng ta, không phiền người khác quan tâm.

Dạ Mặc không cười nữa, cũng không nói gì, đứng dậy đi đến sau hòn non bộ. Trong lòng hắn lúc này đang thầm rủa Nhàn Vân. Lâu như vậy cái tính cách này vẫn chẳng chịu thay đổi. Giết người cũng chẳng hề nương tay suy xét. Hơn nữa còn bắt hắn dọn dẹp mấy cái xác chết dơ bẩn này a. Có cơ hội quay lại, nhất định sẽ bắt tên đó đền bù công sức của hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top