Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: Toan tính!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỉ Phi phát hiện ra điều kì lạ ở Nhiếp thị

Có điều, sự kì lạ này cũng chẳng phải là bí mật gì với mấy tu sĩ cấp cao Nhiếp gia, mà nó là bí mật đối với riêng những người từ Kim gia đến

Khi Kim Quang Dao đang cùng bàn chuyện mở rộng các mối liên kết và quan hệ với mấy thế gia khác, một tu sĩ Nhiếp gia tiến vào, nói nhỏ điều gì đó với Nhiếp Minh Quyết, hắn không biết đã nghe thấy gì mà chợt giật mình, ánh mắt vô thức nhìn vào hai người bọn họ.

Sau đó Nhiếp Minh Quyết vẫn bình thản bàn chuyện, có điều ánh mắt lơ đãng ấy rõ ràng đã bán đứng hắn. Đối với người có linh lực cao như Kỉ Phi, mặc dù tu sĩ kia đã tận lực hạ thấp giọng xuống, y vẫn có thể mơ hồ nghe thấy được một vài từ trọng điểm, vội vàng nhất có lẽ là từ "bảo trấn đao" ấy.

Mấy ngôi mộ được xây lên để trấn áp đao linh nhiều đời của Nhiếp thị, kiêng kị như thế, phải chăng là bị ai phá mất rồi?

Hiện tại không phải thời điểm mấy ngôi mộ đó bị đạo tặc viếng thăm, huống hồ Nhiếp Minh Quyết vẫn yên ổn ngồi trên ghế gia chủ Nhiếp thị, Nhiếp thị vẫn là một trong tứ đại gia tộc lẫy lừng tu chân giới, kết giới ngăn cản người ngoài đến mộ trấn đao hiển nhiên không thể nào bị suy yếu.

Hay là do hung thi trong mộ có vấn đề à?

Nói chung, KỈ Phi có thể thấy được rõ ràng, cả Bất Tịnh Thế đang bị bao phủ bởi một không khí căng thẳng đến nhường nào, nếu thực sự là mộ trấn đao gặp trục trặc không chừng sẽ gây nên họa diệt thân cho khối người.

Mấy thanh đao linh này quả thật là vô cùng phiền phức, mình tốt nhất vẫn là không nên chọc vào Bá Hạ của Nhiếp Minh Quyết.

Hòa hoãn giữa tứ đại thế gia, cụ thể hơn là Nhiếp gia vẫn nên là ưu tiên hàng đầu!

***

Trở về Kim Lân Đài, Kỉ Phi lập tức bị lôi đầu đến gặp Kim Quang Thiện

"Tông chủ, chúng ta đã đưa Kỉ Phi đến rồi!" Mấy tu sĩ Kim gia hung hăng đẩy Kỉ Phi quỳ xuống sàn thư phòng của Kim Quang Thiện, chắp tay thi lễ với ông ta

"Đi ra ngoài!" Kim Quang Thiện lạnh lùng nói, cái roi xương rắn trong tay khẽ lay động, chợt làm không khí trở nên u ám hơn

Mấy tu sĩ kia một câu cũng không nói, nhanh chóng bỏ chạy ra ngoài, bỏ lại một mình y với Kim Quang Thiện

Không đợi Kim Quang Thiện mở miệng nói, Kỉ Phi đã tự rụt cổ phân trần "Tông chủ a tông chủ! Đây là người không biết, nếu những người Ôn gia kia thực sự bị bắt đến đây, Ngụy Vô Tiện chắc chắn sẽ đến làm loạn, thanh danh Kim gia sẽ bị ảnh hưởng! Ta nghe nói Ôn Tình trước đây từng giúp đỡ Ngụy Vô Tiện gì đó, mà với Âm Hổ Phù trong tay, hắn ta muốn cứu mấy người Ôn gia là dễ như trở bàn tay, chi bằng bây giờ cứ giải quyết nội bộ trước đã, sau đó gửi khiếu nại cho Giang gia, để Giang tông chủ với Giang phu nhân tự xử lí, đòi lại công bằng cũng không muộn. Dù sao cũng chỉ có chúng ta biết chuyện này! Ngươi tuyệt đối đừng nghe lời xằng bậy của mấy tên kia! "

Kim Quang Thiện một câu cũng không đáp, trực tiếp vung tay quất một nhát roi vào người Kỉ Phi. Roi xương rắn này cũng không phải loại roi tầm thường, lại thêm linh lực của Kim Quang Thiện truyền vào, một roi này trực tiếp đánh cho y hộc máu

Kỉ Phi ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Kim Quang Thiện, tuy khóe môi đang rỉ máu nhưng ánh mắt y lại bình thản và lạnh lẽo đến đáng sợ. Ánh mắt hờ hững khinh bỉ này chợt làm Kim Quang Thiện giống như nhìn thấy ảo giác đáng sợ mà run đến lùi lại một bước

"Cha! Người làm gì Kỉ Phi vậy?!" Kim Quang Dao mặc kệ sự ngăn cản của mấy tu sĩ bên ngoài, thoát khỏi sự ngăn cấm của họ mà lao vào bên trong, cậu hốt hoảng kêu lớn khi nhìn thấy Kỉ Phi đang ngã gục xuống đất hộc máu, ánh mắt vẫn đang dán lên mặt cha mình. Kim Quang Dao vội vã đỡ Kỉ Phi dậy, ánh mắt trách cứ nhìn y

"Ta đã nói ngươi chớ lo chuyện bao đồng rồi mà!" Kim Quang Dao nhỏ giọng khiển trách

"Không sao đâu công tử! Đây vốn dĩ là chuyện ta phải làm! Nếu không ngăn cản chuyện lần này, Kim gia chắc chắn sẽ bị tổn hại! Tông chủ! Vẫn mong người suy nghĩ kĩ lại!"

Kỉ Phi lau vết máu ở khóe miệng, run run đáp lời. Ánh mắt bình thản lạnh lùng ban đầu biến thành chân thành tha thiết, y nhỏ giọng khuyên bảo Kim Quang Thiện

Tu vi đóng kịch cả đời cùng lời ngon tiếng ngọt tích cóp bao lâu, trong một lần liền xổ ra hết.

Đương nhiên Kỉ Phi sẽ chẳng bao giờ thèm quan tâm đến cái tình hình gia tộc rách này dưới sự làm chủ của Kim Quang Thiện, y là vẫn đang tiếp tục công cuộc bày mưu tính kế lót đường cho công tử sau này dễ đi hơn a!

Ôn Tình là một thầy thuốc cực kì tài giỏi, tính tình mạnh mẽ, Ôn Ninh tuy nhút nhát nhưng cũng rất am hiểu võ nghệ, lại cực kì trung thành với người đối tốt với mình, nhớ lại những gì mà Ôn Ninh làm cho Ngụy Vô Tiện trong hình thái hung thi của nguyên tác là biết, chỉ nhờ một lần Ngụy Vô Tiện tín nhiệm và không coi thường cậu ta, cậu ta đã nguyện trung thành đến mù quáng với hắn đến như thế rồi, bởi vậy chi thứ này sẽ có ích cho công tử! Hiện tại chỉ cần cố gắng bảo vệ họ là tốt rồi!

Y khả năng có hạn, chỉ có thể cố gắng tích tiểu thành đại, giúp mình và công tử sau này được sống bình thản một chút.

***

Cãi đi mắng lại, cuối cùng Kỉ Phi cũng thoát thân với một phát roi da rắn trên lưng, thực ra y đã biết kết quả này từ trước đó rồi.

Bởi lẽ hiện tại Kim Quang Thiện đang cực kì thèm khát Âm Hổ Phù, hành động cứu nhóm người Ôn gia này của Ngụy Vô Tiện quả thật là cái cớ không thể hoàn mỹ hơn để ông ta chuẩn bị thảo phạt hắn, cướp lấy ma vật kia, hòng thỏa mãn mưu đồ bá chiếm tu chân giới. Mục đích cũng chẳng khác gì Ôn Nhược Hàn, có điều chỉ được cái thảo mai hơn, chứ còn tham vọng thì cũng chẳng kém cạnh gì Ôn gia.

Lan Lăng Kim tông chủ có thể bị thiếu kim tinh tuyết lãng ở Kim Lân Đài, thế nhưng hoa mai thì lại tuyệt đối không bao giờ thiếu!

Tao cười tao đi vệ sinh!

"Au da!!! Đau chết ta rồi!!!!" Kỉ Phi nhăn nhó mặt mũi kêu than, y nằm úp sấp trên giường, cởi áo ra cho Kim Quang Dao kiểm tra vết thương

Thân thể trắng trẻo do suốt ngày ru rú trong nhà hiện ra, đường eo thon thả, xương cánh bướm tinh tế đẹp đến ngây người bị phá bởi một vết roi tụ máu gai mắt chạy dài từ vai phải đến eo, bị Kim Quang Dao bôi thuốc tan máu tụ, Kỉ Phi nhăn mặt liên tục kêu ca, dường như đau đến hai mắt cũng rơm rớm nước mắt sinh lí.

Đương nhiên, với một kẻ đã từng chịu biết bao nhiêu trận đòn lúc nhỏ như Kỉ Phi, vết thương này chẳng qua chỉ hơi tê một chút, có điều được công tử quan tâm săn sóc như vậy, đương nhiên phải làm mình làm mẩy một chút. Ahihi đồ ngốc!

"Ngươi mà cũng biết đau sao?! Biết vậy thì đừng có chuyện gì cũng tùy tiện làm!" Kim Quang Dao hung hăng trách cứ, có điều tay lại càng khống chế lực đạo thêm nhẹ nhàng, chỉ sợ người nọ bị đau

"Mấy người Ôn Tình thực sự rất tốt đó! Sau này dù có ra sao đi chăng nữa họ cũng sẽ nhớ mối ân tình này, bất cứ khi nào ngươi cần họ cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ! Công tử đừng coi thường Ôn Tình, y thuật của cô ấy cao hơn bất kì ai luôn á!" Kỉ Phi vừa nhắm mắt nghỉ ngơi vừa bình thản giải thích

 Kim Quang Dao lặng người nhìn người trợ thủ tâm phúc của mình, y làm như vậy tất cả đều vì tương lai sau này của cậu?

Kim Quang Dao phụng phịu mặc lại áo giúp Kỉ Phi, cậu nhỏ giọng nói "Ngươi cũng không cần cái gì cũng lo như vậy! Ta cũng có thể tự lo cho mình mà!"

"Không sao không sao! Chuyện đơn giản như vậy, ta có thể làm được! Kim Quang Thiện lúc nào mà chẳng chỉ được cái miệng! Hắn ta đã sớm thèm muốn Âm Hổ Phù của Ngụy Vô Tiện rồi, lần này ta trùng hợp lại tạo một cái cớ hoàn mỹ như vậy cho hắn, hắn chưa cảm ơn ta thì thôi lại còn đánh ta!"

 Bất đắc dĩ, Kim Quang Dao cũng chẳng có gì có thể phủ nhận, lần này quả thật Ngụy Vô Tiện đã bị cha nắm thóp!

***

Quả nhiên, mấy ngày sau, Kim Quang Thiện cho người gửi thư đến Vân Mộng Giang thị, yêu cầu Ngụy Vô Tiện cho Kim gia một lời giải thích rõ ràng.

Đối với tu chân giới mà nói thì không cần biết già trẻ lớn bé như thế nào, chỉ cần mang họ Ôn chính là người xấu, việc Ngụy Vô Tiện bao che cho nhóm người Ôn gia như vậy quả thật đã đụng tới điều kiêng kị của bọn họ.

Ngu phu nhân cực kì tức giận, mặc cho cả Giang Phong Miên và hai đứa con khuyên nhủ, tuyên bố nếu Ngụy Vô Tiện không lập tức trở về sẽ cắt đứt mối quan hệ giữa hắn và Giang gia.

Kỉ Phi nhận được tin liền vội vã dùng truyền tống phù đi thẳng đến Loạn Táng Cương.

Một đám người Ôn gia chỉ kịp thấy ngọn lửa xanh bùng lên trong tích tắc, ngay sau khi lửa biến mất, Kỉ Phi liền cứ như thế hiện ra

"Kỉ công tử!" 

"Kỉ công tử!"

"Kỉ công tử ngươi đến rồi!"

Bất kể đang làm gì, nhìn thấy Kỉ Phi đều sẽ nhanh chóng hồ hởi chạy đến chào hỏi, tất cả đều túm tụm vây quanh Kỉ Phi mà vui vẻ trò chuyện

"Ta nói ngươi Kỉ công tử, hôm đó lại đột nhiên đi mất như vậy, ta đã đặc biệt nấu một nồi cháo hạt sen cho ngươi và Ngụy công tử rồi vậy mà!" Đại thẩm hôm trước tươi cười trách móc, ngay lập tức, mấy vị đại thúc liền nhao nhao xen vào

"Bà nói vậy tức là nồi cháo đó chỉ dành cho hai vị công tử, còn chúng tôi chỉ là phận ăn ké thôi có đúng không A Nương?!"

"Trách bà ấy làm gì, chúng ta chỉ đáng được ăn ké thôi mà, đâu có được người ta chăm sóc như vậy!" Lục thúc thở dài than vãn, hai tay bá lấy cổ tứ thúc mà lắc lắc đầu tỏ vẻ bi thống

"Lão lục nói đúng, chúng ta chỉ là phận ăn ké ở nhờ thôi mà! Đâu có đáng được A Nương săn sóc như vậy!"

"Ngươi nói quá đúng! Trời cao vẫn nên ngó xuống mà coi! Đúng là bản tính của mấy đại thẩm, chỉ biết thiên vị nam nhân đẹp trai thôi mà!"

Đại thẩm tức đến phì cười, hai tay chống nạnh trừng mắt nhìn mấy vị đại thúc đang than vãn đến hăng say trời đất mà mắng "Các ông có thôi đi không! Tôi nấu cháo cho hai vị công tử thôi đó thì sao, còn không nhớ người ta đã giúp chúng ta những gì! Có cái gì mà cứ phải than vãn như vậy, không phải đến cuối cùng vẫn là các ông xơi sao?!"

Kỉ Phi cũng buồn cười mà góp chuyện hai ba câu, ngay sau đó liền đi vào trong gian phòng có lẽ từng là nơi nguy nga nhất của gia tộc đã tuyệt tích ở Loạn Táng Cương này, Âm Hổ Phù đang được trấn áp ở đây

"Ngươi đến rồi!" Ôn Tình vừa bước ra khỏi gian phòng đó, sắc mặt nàng có vẻ vô cùng khó coi, nhìn thấy Kỉ Phi mới tạm thời hòa hoãn một chút

"Có chuyện gì vậy?"

Ôn Tình không chút ngập ngừng mà tức giận nói "Ngươi mau vào khuyên tên ngốc kia đi! Hắn nhất quyết không chịu quay về Giang gia, chúng ta đã khuyên hắn rồi! Nếu không nhanh chóng trở về, Ngu Tử Diên sẽ tuyên bố hắn không còn liên quan đến Giang gia nữa, đây chính là thiệt thòi của hắn a!"

Kỉ Phi lặng người nhìn Ôn Tình, có chút buồn cười hỏi "Cô không nghĩ đến sau khi hắn đi mọi người sẽ như thế nào à?"

Không quan tâm chính mình mà chỉ khăng khăng vì người khác như vậy, vẫn cái sự tự tin mình có thể bảo vệ cả gia tộc như vậy, quả nhiên chỉ có thể là Ôn Tình

"Ta có thể tự bảo vệ họ! Lần đó là không kịp chuẩn bị!" 

Đó, biết ngay mà!

"Được rồi! Để ta đi khuyên hắn!" Kỉ Phi bất đắc dĩ đồng ý, nhún vai bước qua cánh cửa bằng đá sứt mẻ mà tiến vào phòng trấn áp nọ

Dù sao thì mạch truyện ở thế giới này cũng vô cùng đáng sợ, nó can thiệp trực tiếp vào số phận của nhân vật chính, dù có làm thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không thể thay đổi được!

Nếu theo như cách so sánh trước đó thì Kỉ Phi chính là một con virus HIV phá hủy cơ chế miễn dịch của 'cơ thể', có điều y lại chưa đủ mạnh để can thiệp toàn bộ mà chỉ có thể ảnh hưởng đến những tuyến nhân vật phụ, cơ mà cũng chẳng sao, dù sao y cũng chỉ trợ thủ nhân vật phản diện, ảnh hưởng đến mức đó là được rồi!

Có ảnh hưởng đến nhân vật chính hay không, muốn biết lắm sao?

Đợi đến lần thử này liền biết!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top