Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, cảnh sắc A Cập có vẻ không được tốt cho lắm. Tuy bây giờ đã giờ Tỵ mà sắc trời vẫn âm u một màu đen, bầu trời như bị che phủ bởi lớp sương đen, mù mịt khiến người ta sinh ra cảm giác lo sợ.Tuy nhiên, mặt trời vẫn như thường mà nằm im trên bầu trời hắc sắc. Ánh nắng chiếu rọi dường như nóng hơn mọi khi, xuyên thẳng xuống từng bãi cát cứ như đang bốc cháy.

Tại một nơi giao nhau giữa Hạ Ai Cập và Thượng Ai Cập, trên đất cát nóng như biển lửa, một đoàn xe ngựa đang từ từ rảo bước giữa vùng sa mạc đầy rộng lớn. Vâng chính bạn không nhằm đâu, đoàn xe này không ai khác chính là đoàn xe ngựa của Asisu, vị nữ hoàng của Ai Cập.

Và vị nữ hoàng đầy kiêu ngạo của chúng ta đang nghỉ ngơi ở trong kiệu với vẻ mặt hết sức là ba trấm...Asisu bên trong kiệu dùng vẻ mặt đen như đít nồi mà rơi vào suy nghĩ hỗn loạn.

Thật cmn xui xẻo mà. Biết thế không nên vội vã quay về. Tâm tình không tốt, thời tiết lại càng không tốt khiến cho Asisu nét mặt nhăn nhó khó coi,hai mắt trừng lớn nhìn thẳng như muốn bốc ra lửa, đôi mày lá liễu nhăn lại thành một chữ Bát (八). Mà nguyên nhân khiến nàng như vậy, mội thì đang ở thư phòng phê tấu chương, một thì đang nhàn nhã uống rượu hưởng hoa. Rất may là Asisu chưa chứng kiến, nếu không chỉ sợ nàng đã tức đến ọc máu rồi.

Vừa suy nghĩ về tối qua, Asisu liền xoa trán phiền muộn thở dài. Cuối cùng nàng kết luận

'Đàn ông quả nhiên không ai tốt hết cả'

*Xoạt*

Màng kiệu được vén lên, xuất hiện là Ari với vẻ mặt đầy hốt hoảng.

"Nữ...hoàng..có...có biến"

"Chuyện gì vậy?" Asisu nhăn mày kì quái hỏi

"Là...là..." Ari nói cũng không thành tiếng, lắp bắp a---

Asisu nhíu mày, ngồi dậy tự vén màng, thong thả bước ra

Mới vừa đi ra, một làn cát liền ập thẳng vào mặt

A~~~~~~

Thật là vãi chưởng

Asisu mặt đen như đáy nồi, lấy tay quệt cát ra khỏi mặt, nếu nàng không phản ứng nhanh chắc giờ đã được ăn món đặc sản vùng sa mạc rồi. "Kẹo cát" đặt trên không tệ a---

Thị vệ vừa thấy Asisu ra liền nhanh chóng chạy đến. Chưa kịp để nàng nói đã tranh lời:

"Nữ hoàng, chúng ta gặp bão cát! Tình huống không được hay cho lắm"

"Ừm"

Asisu lạnh mặt trả lời, ngước mặt nhìn cơn lốc cát lớn đang điên cuồng chạy qua đây. Lòng thầm giơ ngón giữa, thật xui xẻo.

"Nữ hoàng, người có biện pháp gì không?"

"Còn biện pháp gì nữa, chạy mau nếu không muốn chơi trò chơi cảm giác mạnh!!!"

"A vâng vâng" thị vệ ngơ ngác đáp lại, trò chơi cảm giác mạnh?

Màn vén lên, Ari lo lắng lại gần, lòng bà nóng như lửa đốt, nhẹ kêu:

"Nữ hoàng"

"Tất cả chạy mau, phân ra tám hướng mà chạy, nếu thoát phải quay về Hạ Ai Cập ngay"

Nói xong, nàng nắm lấy tay Ari leo lên ngựa, kéo dây, ngựa hí một tiếng thật dài rồi chạy mất dấu.

Dọc đường, Asisu không ngừng đáng roi, tìm cách thoát khỏi các lốc xoáy chó má này, lại phải chú ý không để ngựa lọt vào hố cát.

Cái nóng bao phủ trên đầu khiến Asisu có hơi choáng, nàng nhanh chóng lắc
đầu, vung roi một cái, điều khiển ngựa chạy nhanh hơn về phía Hạ Ai Cập.

Rốt cuộc cũng thoát khỏi lốc xoáy cát, trời cũng bắt đầu tối dần. Asisu phát hiện ra gần đây có một ốc đảo nhỏ. Liền thúc ngựa chạy tới.

Nàng kéo Ari xuống ngựa, con ngựa vì đi đường dài lẫn dùng quá sức bây giờ đã thở phì phò. Asisu ném một con dao nhỏ cho Ari, dặn nàng đi cắt một ít cỏ dại cho ngựa. Lại dẫn ngựa đến bên hồ uống nước.

Âm thầm lắng nghe xung quanh, ngoài tiếng xì xào ra, vẫn không có gì cả. Nàng hơi buông lỏng cảnh giác. Lúc này Ari quay lại, trên tay là một đống cỏ, tuy hơi khô nhưng vẫn đủ cho ngựa ngày mai tiếp tục khởi hành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top