Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 1


[ĐỒNG NHÂN PHIM HÀN THIÊN THẦN TỨC GIẬN] TA LÀ KWANG ROY

Tác giả: đang thất nghiệp.

Nhân vật chính: Kwang Roy

Nhân vật phụ:

Tác giả: mình chỉ thêm 1 nhân vật vào phim để sửa lại chỗ mình ko thích. Đa phần nội dung phim đc giữ lại. mình cũng dùng lời thoại của phim.

GIỚI THIỆU

Kwang Roy năm nay 18 tuổi, sống với mẹ và chị gái. Mẹ là Kwang Eun Sil, làm nghề dọn vệ sinh đường phố, Roy rất hiểu và yêu quý mẹ mình vì cô biết mẹ đã chịu nhiều vất vả để nuôi dưỡng 2 chị e cô. Chị gái Kwang Geum cũng 18 tuổi, 2 chị e cô là 2 chị e sinh đôi, nhưng 2 ng ko hề giống nhau về tính cách lẫn ngoại hình. 3 mẹ con đang sống cùng nhà với 2 cô bạn thân của mẹ. cô Baek Ri-Hyang, và cô Oh Mal-Ja. 3 ng là bạn thân với nhau từ rất lâu. Họ luôn giúp đỡ nhau trong cuộc sống. cô Baek Ri-Hyang, có 1 ng con gái là Ye Ryeong, và cô Oh Mal-Ja có một ng con trai tên Seo In Woo. 4 ng cùng tuổi học cùng một trường đang chuẩn bị thi đại học.

BẮT ĐẦU

Bối cảnh ở Hàn Quốc

Hai chiếc moto đang chạy trên đường với vận tốc cao quá mức cho phép nên đang bị cảnh sát đuổi theo.

-Đi trc đi, mọi ng ko thể vì bọn e mà đến muộn đc-Geum Bok

-e nói gì vậy-In woo

-2 ng đi trc đi đừng lo cho chúng em. Ye Ryeong à bám chắc vào!

-um- Ye Ryeong

- Chị mới là ng phải bám chắc vào, e tăng tốc đây-Kwang Roy

-A!

Chiếc xe máy lao đi với tốc độ cao hơn lao đi lên đuổi theo chiếc xe moto đi trc.

-ya,... seo in woo, ai cho cậu lao lên trc xe oto như thế.-Roy hét lên mắng in woo, thanh niên lái xe trc.

-in woo ki cố tình đâu mà, e đừng nóng,

-ô, bà ấy sao vậy?

-Bà ơi, họ ko cố ý đâu, bà đừng với ra ngoài xe như thế nguy hiểm lắm- Kang Moon Hyuk

-ko đc, Mấy đứa kia có biết đi xe ko hả?- Bà nội Kang Moon Hyuk

- bà ấy bảo gì đấy?

Đúng lúc đấy, chiếc khăn của bà tuột khỏi và chum vào đầu Roy

-Ui...ui.... mém chết-Roy kịp thời lấy chiếc khăn xuống và chỉnh lại tay lái.

-Bà già này có biết như thế là có thể chết ng ko? Giữa đường lại múa may cái gì? Bực mình- Roy nghiến rang nghiến lợi nói, tay nắm chặt cái khan ko buôn.

-chắc bà ây ko cố ý đâu-Geum hiền lành

-đừng để e bắt đc bà đấy, thôi, ko chần chừ đc, ta phải đi thi cho kịp.

-kwang Geum, Kwang Geum đến chưa?

-dạ chị ấy đến rồi ạ.

-thế e là?

-Kwang Roy ạ.

-2 trò nhanh vào chỗ đi

Đến tối.

-chúng ta liên hoa cùng chúc mừng chúng cháu đã thi xong đại học

- cháu có cái này. Nói xong Geum Bok lôi từ sau lưng ra 1 bọc màu đen.

- gì vậy?

- Bia ạ, chúng ta phải uống chúc mừng chứ?- Roy mắt sáng lên nhìn mọi ng.

- Roy à, con sẽ say đấy, ko có lần trc là con chưa chuẩn bị tinh thần thôi. Lần này con sẽ ko say

- đúng rồi đấy cứ để Roy uống đi, hôm nay là ngày vui mà- cô Baek Ri-Hyang nói giúp Roy.

- đúng vậy cô Ri-Hyang nói đúng đấy mẹ.

-thôi đc rồi, nhưng say mẹ ko chịu trách nhiệm đâu

-vâng con cảm ơn mẹ

-Roy à, dậy dọn dẹp đi con, Roy à. – bà Eun Sil chán trường nhìn Roy nằm ngủ tại bàn ăn- đã bảo đừng uống rồi mà,

-để cháu giúp phụ dọn dẹp- Ye Ryeong

- um, cảm ơn cháu.

- Eun sil à, cứ để Roy ngủ ngoài này sao?-cô Oh Mal-Ja (mẹ In woo) quan tâm nói.- Hay để In Woo nhà mình bế con bé vào phòng ngoài này lạnh nó bị cảm thì sao lại con đang say nữa.

- cô cứ để cháu giúp cho

- um, ko còn cách nào, cháu giúp cô nhé cô trải chăn sẵn trong phòng rồi đấy. cháu cứ để nó đấy là đc,

-Vâng ạ.

'In woo sao cậu luôn quan tâm đến Roy và Geun Bok vậy, nhất là Roy, điều đó làm tớ thật tưc giận, tớ phải làm gì bây giờ, bao giờ c mới đồng ý làm ng yêu của mình' Ye Ryeong nhìn chăm chú vào bóng lưng của In Woo.

-ây...ya, Roy à, e nặng nhự con lợn vậy, ng khác chắc ko bế nổi e đâu- mặc dù giọng nói đầy oán trách nhưng In woo vẫn nhẹ nhàng đặt Roy xuống, phủ them chăn cho cô.

- Roy à, em vất vả rồi.

- Ye Ryeong cậu nhìn gì vậy?-Geum Bok

-à...tớ hơi lo lắng cho Roy. Ye Ryeong thấy mừng vì In Woo đi đến.

-em ấy ko sao đâu, mai lại chạy nhảy bình thường ngay ý mà – Geum Bok cười nói.

- Đúng vậy, Roy và Geum Bok ko giống nhau tí nào cả.....

Khi mọi ng đã vào phòng ngủ

-ai...zô 3 mẹ con nhà này ngủ chưa? Hôm nay 2 nhà chúng ta ngủ chung đi?Eum Bok, dạo nay tôi tự dưng thấy cô đơn quá- cô Baek Ri-Hyang cười ôm lấy mẹ Eun Sil.

-Eun Sil à, cảm ơn cậu đã giúp Ye Ryeong nhà tôi có thể có tiền học phí, cảm ơn cậu nhiều lắm.

- vâng đúng vậy, cháu cảm ơn cô nhiều ạ

-ko có gì, mình coi Ye Ryeong như con gái mình mà.

- ôi, con cảm ơn mẹ nhiều, mẹ thật tốt, con yêu mẹ nhiều lắm-Geum Bok ôm chặt lấy mẹ.

- Mẹ chỉ mong sao ba đứa vào đc đại học.

-chắc chắn rồi.

- ui..ya, ồn như thế mà Roy vẫn ngủ ngon giỏi thật đấy.

- um, từ nhỏ nó như thế rồi ma.

- nhưng cổ nó quàng khăn của ai vậy, đẹp ghê, chưa thấy bao giờ nha, xem tí nào-nói xong cô Ri-Hyang đưa tay lấy cái khăn xem, nhưng không lấy ra đc.

-ui.. ya, ngủ mà vẫn nắm chặt ghê.

- Khăn này của bà đi đường bọn con kể đó, Roy tức giận lắm cô ạ, em ấy bảo nhất định phải gặp lại bà đấy luôn.

-Thế cơ à, Roy nhà này thù dai mà.

Ye Ryeong ngay lập tức đồng ý:

-Đúng vậy, Roy rất thù dai, trước kia.....

Nửa đêm, Ye Ryeong thức dậy ko thấy ko thấy Geum Bok đâu, cô nàng nghi hoặc thức dậy ra ngoài tìm. Ở một góc nhỏ, Ye Ryeong thấy Geum Bok, In Woo đang đi cùng nhau nói chuyện gì đó. 'sao hai ng này lại hẹn gặp nhau buổi tối thế này?"

Geum Bok nói: 'cuối cùng cũng thì cũng qua đc bài thi rồi'

In Woo:' muốn đi 1 vòng nữa ko?'

-không về thôi, không thì mẹ e sẽ biết đấy?

- Guem Bok à, về chuyện em nói với anh trc khi thi ý,...

Ye Ryeong cố nghe xem họ đang nói chuyện gì thì bỗng có bàn tay tóm lấy vai và bịt miệng cô:

-A

-Suỵt, tớ đây, c đang xem gì đấy, chị gái và In woo đây mà, họ làm gì ở đây vậy? và cậu ở đây làm gì vậy?

'xin lỗi, anh ko thể...'

- Roy à, cậu làm t sợ chết chết mất.... cậu đang ngủ mà

'... ko sao đầu, e hiểu mà...'

- tại t uống nhiều bia quá nên có chút mót, hi hi, rồi t thấy cậu lén lút ra đây, hi hi, nên t đi theo.

- t ko có lén lút

'anh có thể ....1 lần ko..'

-Nói bé thôi, chị mình và In Woo làm gì vậy?

Nói xong Roy ngó đầu ra để xem, Ye Ryeong ko nói nữa cũng theo Roy xem.

Thấy Geum Bok đang nhìn thảng vào In Woo: ' được ko, In Woo, chỉ một lần này thôi'

-1 lần gì vậy?- Roy hỏi Ye Ryeong

-tớ làm sao biết đc, cậu đển tớ làm sao nghe thấy gì?

In Woo dừng trong chống lát và anh quyết định: anh nhẹ nhàng tiến lên ôm lấy Geun Bok vào lòng.

-Woa, ôm rồi, hôn chưa vậy, tớ ko nhìn rõ, Ye Ryeong, có hôn đúng ko? Roy đẩy tay Ye Ryeong.

'In Woo thích Geun Bok, không phải là mình, sao cậu ấy dám, Kwang Geum Bok, cậu biết là mình thích In Woo mà, tớ đã cố học để đc cùng In Woo, t đã ko cần long tự trọng để phấn đấu đứng bên cậu ấy, sao cậu dám ..' Ye Ryeong bóp chặt tay mình. Do cú đẩy của Roy làm rơi điện thoại của Ye Ryeong.

-anh có nghe thấy gì ko?-Geum hỏi In Woo

- có sao? ở đâu vậy?

-ở đàng kia.

'meo~'

' Ye Ryeong chạy thôi nhanh lên, bị bắt là chết chắc...' Roy tóm lấy Ye Ryeong và chạy vào ngõ nhỏ gần đấy

-có gì đâu, chắc con mèo, ta về thôi

- Ye Ryeong chúng ta về thôi, nhanh lên, họ về ko thấy chúng ta thì chết chắc.

Cả đoạn đường Ye Ryeong ko nói câu nào, Ye Ryeong như chìm vào trong suy nghĩ của mình, mặc kệ Roy lôi kéo, 2 ng chạy nhanh vè nhà.

-họ về đến cửa rồi cậu vào phòng ngủ trc đi, tớ đánh lạc hướng họ bảo mót té cho. Roy đảy Ye Ryeong vào phòng, rồi cô làm tóc mình xù lên rồi giả vờ như vừa từ phòng ra.

-Roy à, e ra đây làm gì thế? Geum Bok hỏi và ra hiệu cho In Woo về trc.

-Em , em thấy, ...cô giả vờ loạng choạng ko đứng vững. Geum Bok lo lắng bước lên đón.

Roy tiện thể ngã về phía trc, ôm lấy chị gái mình. 'dám giấu e à, e đè chị..'

-Bok à, em rất yêu chị. Chị ....'khoan, có cái gì đó sai sai, ngực chị phẳng thế sao...?'

-In Woo à, để tớ đỡ cho Roy cho, cậu về phòng đi.

'In Woo! thôi xong ôm nhầm, làm sao bây giờ, làm sao bấy giờ, lẽ nào mình say thật...'

In Woo mỉm cười, nhẹ nhành đưa Roy từ trong lòng mình cho Geum Bok

-Cô Roy này ko bao giờ làm ng ta hết lo cả- Nói xong In Woo lấy tay xoa đầu Roy.

'dám xoa đầu ta à, In Woo, là anh rể tôi ko dễ thế đâu...' – Roy nghĩ thầm.

'Kwang Eum Bok, cậu dám cướp In Woo...'

Sáng sớm hôm sau.

-Roy à, ko cần quét đâu, con về ở nhà với Geum Bok đi.

- không thích đâu, mẹ kệ con.cháu chào chú ạ!

-Roy lại đến giúp mẹ à, Roy lớn lên ngày càng xinh gái nha.

-Cháu cũng đến giúp mẹ cháu này, cháu có lớn lên ngày càng xinh ko ạ.

-Geum Bok cũng đến à?

-Vâng. Cháu chào chú ạ. Thế cháu lớn lên có xinh ko a?

-Xinh. Lúc nào chị cũng xinh mà, qua đây quét với em đi.

-um.

-Roy thì vẫn thế, Geun Bok lớn thật rồi, mới trc đây thấy cô là nó đi hướng khác rồi. cuối cùng toàn bị Roy lôi về.

-Đúng vậy, Geum Bok lớn rồi, còn Roy thì lúc nào cũng giống chị hơn là em.

Bà Eun Sil chìm vào hồi tưởng của mình

'Khi đang dọn vệ sinh, bà thấy 2 chị em đi học về cùng bạn học. Roy liền chạy thẳng tới.

-mẹ, mẹ ơi

-Geum Bok , Roy à.

Bà ko ngờ Geum Bok liền quay đầu chạy đi.

-Ya chị Geum Bok, chị đi đâu vậy, chị đứng lại cho e, chị ko thấy mẹ à.. ya

-mẹ chắc chị ấy quên gì ở trg nên quay lại thôi, con đi cùng chị..-nói xong Roy liền chạy đuổi theo.

Không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đến tối 2 đứa nhỏ với cùng nhau về nhà. Chân tay mặt mũi lấm lem, sứt xát. Geum Bok vẫn còn đang khóc, còn Roy dù mặt xước còn rướm máu vẫn cười đầu tự hào.

-Hai đứa làm sao vậy, sao chân tay mặt mũi sứt xát hết thế này?

-2 đứa con ko sao đâu mẹ ạ, ko hề đâu, đúng ko chị?

Geum Bok vẫn cúi đầu ko nói gì.

-Mẹ đã bảo 2 đứa phải phải chăm sóc cho nhau lúc ko có mẹ mà. Sao...

Thì bỗng 'ầm' cánh cửa bị đẩy mạnh ra, bà cô béo lôi 1 đứa nhỏ cũng mặt mũi xước xát

-hai con bé này đánh bay đúng ko? Bà béo chỉ tay vào 2 chị em Roy hỏi thằng nhóc đang khóc nhè. Geum Bok sợ hãi cúi đầu ko dám nhìn, Roy liền đứng dậy chắn trc mặt chị gái mình, ngước đầu nhìn thẳng vào bà béo.

-đúng 2 đứa nó đấy mẹ, cái Roy nó còn đá con nữa, con đau quá.

-chị Kang? Có chuyện gì ko?

- cô là mẹ của 2 con nhóc con này phải ko?

-Đúng vậy, xin hỏi chị có việc gì?

Bà ta lôi thằng béo đấy nó về phía trc:

-chị nhìn đi, 2 đứa con của chị đánh thằng Hoo nhà tôi ra thế này đây. Thằng Hoo ở nhà tôi còn ko dám đánh mà hôm nay nó bị 2 con chị đánh nó ra thế này đây. Chị định sử lý việc này như thế nào đây.

Nghe thấy tiếng ồn, cô Baek Ri-Hyang, và cô Oh Mal-Ja đều chạy ra.

-Eun Sil, có chuyện gì thế?

-cái bà kia ăn nói cho cẩn thận nha, nhà này ko dễ bắt nạt đâu. cô Baek Ri-Hyang trừng mắt nhìn bà béo.

Chị Kang hơi rụt lại 'bà cô Baek Ri-Hyang, bà cô đanh đá , dữ dằn nhất xóm, cô ta với Eun Sil là bạn thân mà, sao mình lại quên chứ, cái thằng Hoo này...'

- tớ cũng ko biết nữa.

Bà Eun Sil cúi ng xuống hỏi:

-Roy, Geum Bok, chuyện gì đã xảy ra? 2 con đánh bạn sao?

- Ko, có hai đứa con chỉ.. chỉ tự vệ đứng vậy tự vệ, Hoo đánh chị trc mà. Đúng ko chị?

-Roy nói đúng ko Geum Bok?

... Geum Bok ngước lên nhìn Roy nhận đc ánh mắt cổ vũ Geum Bok nhỏ tiếng trả lời...vâng...

-Không đúng, Geum Bok đẩy con trc con mới đánh nó chứ. Rồi cái Roy nhảy vào đá con, đánh con, von nói nó, nó cào con nữa. Nó chỉ vào vết cào trên mặt nó, nhìn rõ 5 vết luôn.

'cái Roy ra tay cũng ác ghê..' cô Baek Ri-Hyang, và cô Oh Mal-Ja cùng nghĩ thế khi nhìn vào bặt thàng bé.

-Roy, con kể lại cho mẹ xem nào, không đc nói dối.

-vâng, con đuổi theo chị đến nơi thì con thấy thằng Hoo đẩy chị, thế là con xông vào thôi.sao lại để cho thằng này bắt nạt chị con đc.

-Geum Bok đẩy con thì con mới đẩy nó lại chứ

-Geum Bok con đẩy Hoo phải ko? Tại sao con đẩy Hoo?

-...tại nó bảo bố bỏ 3 mẹ con mình nên mẹ mới phải làm nhân viên dọn về sinh môi trg, bố mới ko bỏ đi.. nói xong Guem Bok lại khóc to hơn.

-Đúng còn gì nữa mẹ nình bảo thế mà, ko thể sai đc. Đúng ko mẹ? Hoo cãi lại rồi ngước cổ lên hỏi mẹ

Mọi ng nặng lại ko ai nói gì, mọi ánh mắt đều nhìn vào bà béo đầy oan trách,

-... thì tôi cũng nghe nói thế...

- Cái bà béo này, sao lại nói cho trẻ con nghe mấy chuyện ng lớn chứ? Mà ai bảo bà thế hả, ai tung tin nói mẹ con nhà Eun Sil như thế. Tôi mà biết thì ng đó chết với tôi. Cô Baek Ri-Hyang tức giận nói bà béo.

- ... nhưng con nhà chị đánh thàng Hoo nhà tôi mà làm sao có thể dễ dàng thế đc..

Cô Oh Mal-Ja liền đẩy đẩy Roy, Roy hiểu ý liền chạy lên trc mặt Hoo nói nhỏ nhẹ nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hoo đầy hăm dọa:

-Hoo à, xin lỗi cậu nha, tớ ko nên đánh cậu, chúng ta học cùng trg mà cậu cũng ko muốn mọi người biết cậu đánh nhau thua 1 đứa con gái chứ, đúng ko? Cậu tha thứ cho t nhé.

- mày... cậu, cậu ko đc nói.

- đc t sẽ ko nói với mọi ng, Geum Bok cũng ko nói. Cậu tha thứ cho t chứ?

- nhất định ko đc nói

-um

-vậy đc, tao tha thứ cho m... cậu.

- Roy xin lỗi rồi mà Hoo cũng tha thứ rồi, hai đứa bây giờ lại làm bạn của nhau. Ko biết chị Kang còn có việc gì ko? Cô Oh Mal-Ja hỏi Kang

-Đúng vậy, Ko biết chị Kang còn có việc gì ko? -cô Baek Ri-Hyang cũng nhìn đầy đe dọa hỏi cô Kang.

- không, không có gì, tôi về đây.

-Khoan đã, chị Kang

-Còn chuyện gì nữa

- Ở đây tôi có chút tiền chị cầm giúp mua hoa quả bồi dưỡng cho Hoo, tôi thành thật xin lỗi chị.

Cô Kang cầm lấy tiền ra đi.

-Kwang Roy! quỳ xuống giơ 2 tay lên mẹ chưa cho con đứng lên con ko đc đứng lên, Geum Bok vào đây mẹ hỏi.

-Eun Sil à, đứa trẻ mặt mũi chân tay mặt mũi bẩn thỉu, vết thương còn chưa bang bó mà. Roy đứng lên, qua đây cô tắm cho. cô Ri-Hyang kéo Roy lên

Roy nhìn mẹ thấy mẹ ko nói gì liền theo cô Ri-Hyang.

Vào phòng cô Eun Sil vẫn nghe thấy Roy đang kể cho mọi ng nghe '... cô thấy thấy cháu giỏi ko, mặt mũi thằng Hoo còn nặng hơn cháu... á đau cô, cô nhẹ tay thôi....ai bảo nó bắt nạt chị cháu.....'

Sau này nghe chuyện từ Guem Bok mới biết thằng nhóc nói như vậy Geum Bok tức giận mới đẩy nó, nó đẩy lại thì Roy bỗng xông ra hét lên ' ai cho mày đánh chị tao' rồi đánh nhau với thàng đó, thằng Hoo còn mắng '... đồ ko có bố mẹ làm dọn vệ sinh..' đang định tha cho nó nghe thấy thế, Roy tức quá lại xông vào đánh tiếp ' tao nói cho mày biết mẹ tao là ng tuyệt vời nhất, mẹ tao dọn dẹp thì đường phố mới sạch sẽ chứ, cái đồ đầu heo này, cô giáo bảo phải tôn trọng và giúp đỡ những ng dọn vệ sinh sao vì họ là ngững anh hung thầm lặng, mày biết anh hung thàm lặng là gì ko? cái đồ đi học chỉ biết ngủ này làm sao mà biết đc......mẹ tao dọn vệ sinh có tao học giỏi còn hơn mày đồ con heo chỉ biết ngủ, nhận lấy...'. Tối đấy Geum Bok đã xin lỗi mẹ và hứa sau này sẽ giúp đỡ bà.

Hết hồi tưởng

-có ai gọi đồ ăn ko? Đồ ăn sáng đến rồi đấy. In Woo từ xa chạy tới 2 tay cầm 2 hộp to.

Nhìn kìa, chị Guem Bok nghe thấy giọng ng yêu là cười tươi rói. Khiếp quá, không khí tự dung toàn màu hồng này, nổi hết cả da gà.

-Đâu cần làm vậy, chắc cháu lạnh lắm, Mẹ Eun Sil còn hà hơi vào tay cho In Woo nữa

- mẹ, sao mẹ lại thế, ai ko biết tưởng In Woo là con trai mẹ đấy?

- Đúng, anh là con của mẹ Eun Sil mà, phải ko mẹ?

- ya tránh ra, lạnh thì quét giúp mọi ng đi nè sẽ nóng ng lên ngay, nói xong Roy nhét chổi vào tay In Woo. Làm cho In Woo nhìn thấy tay Roy đỏ bừng vì lạnh, anh tóm lấy tay Roy

-Roy, sao em ko đeo gang tay, tay lạnh đỏ hết lên này.

- ai...ya, em trai lo cho chị sao, em trai ngoan. Vừa nói cô vừa lấy tay xoa tóc In Woo làm cho tóc anh rối bù.

- Sao lại là e trai?-Geum Bok hỏi

- Thì In Woo muốn làm con trai mẹ nên chỉ có thể làm em trai thôi, em trai đến gọi tiếng.

- có làm thì cũng là làm anh nha. Roy à, ôm hộp đồ ăn đi, anh làm nốt cho. Anh cười nhẹ đưa hộp cơm cho cô, cũng bắt chước xoa đầu cô, khiển tóc cô xù lên che mất tầm mắt.

- meo ~- cô hất đầu1 cái để tóc không che tầm mắt- sao cũng đc ' nể tình anh với chị tôi có 'gian tình, tôi tha cho .... ai ya.... ôm hộp cơm ấm quá đi, tay mình đỡ lạnh rồi...'

- Chị Geum Bok, sao đơ ra vậy, làm nốt đi rồi còn nghỉ. Chị không định lên trg à?

- um..um. xong ngay đây. ' ....In Woo là cố tình đưa hộp cơm cho Roy để sưởi ấm sao?, lẽ nào In Woo thích.....ko, chắc ko phải đâu, mình nghĩ nhiều rồi,...'

Trong lúc đó, Ye Ryeong nói với mẹ cô rằng nếu bà ko lo đc tiền học phí cho cô thì cô sẽ từ bà và đi bỏ mặc mẹ cô ở lại với đống hỗn độn mà mấy tên đòi nợ vừa phá quán mẹ cô.

Tối đến, tại nhà của họ.

-mẹ, mẹ vừa đi đâu vậy?. Roy hỏi

- mẹ mang tiền sang cho cô Ri-Hyang để cô ấy đóng học phí đại học sắp tới cho Ye Ryeong. Có chuyện gì hả? sao nhìn mẹ chằm chằm thế

- mẹ của con thật tốt, mẹ giống như thiên thân vậy.

- cô chỉ đc cái kheo nịnh. Định xin xỏ gì hả?

-ko ạ, sao mẹ hỏi thế?

- thì cô nịnh thì chắc là co gì muốn xin

-ko hề, con nói thật mà, mẹ tốt thật mà, con thề con chưa từng thấy một ng phụ nữ nào vừa tốt bụng vừa xin đẹp như mẹ.

-thật ko muốn xin gì mẹ?

- thật mà, con là ng có tiền trong ng nha, con đi làm them mà mẹ ko nhớ à

- um thì chị con cũng đi làm them nhưng thỉnh thoảng vẫn xin mẹ nên mẹ... thôi thế cô có chuyện gì?

- mẹ này. Roy đưa 1 cái phong bì cho mẹ cô

- gì thế? Bà nghi hoặc đón lấy phong bì và mở ra. –tiền gì đây? Gì mà nhiều thế?

Roy tự hào nói:

-tiền con làm thêm đấy, con đã bảo con giàu mà mẹ ko tin

- Nhưng sao nhiều thế, quán ăn con làm trả nhiều thế sao? Mẹ còn thấy thỉnh thoảng con mang đồ ăn về nữa mà

- lương ko cao mấy, tiền này là con tiết kiệm, mẹ thấy con giỏi ko? Mẹ lấy tiền này mà đóng học phí đại học cho con.

- ko đc. Tiền này con kiếm đc con giữ đi. Tiền học phí của 2 chị em con mẹ lo đc- Bà đưa trả phong bì cho Roy

Roy ủn phong phì lại về phía mẹ mình:

-mẹ cầm đi, mẹ vừa phải lo học phí của 2 chị em con, vừa lo học phí cho Ye Ryeong. Tiền lương của mẹ làm sao mà đủ đc. Mẹ phải đi vay đúng ko?

-Nhưng..

-ko nhưng gì cả, ng trong nhà có tiền sao lại vay ng ngoài, nếu ko thì coi như mẹ vay con cũng đc, hi hi, con sẽ lấy lãi suất cao đấy nha. Với lại đằng nào thì con cũng ko càn tiền dung để làm gì. Mẹ cầm đi, nha nha, con buồn ngủ quá con đi đánh răng chuẩn bị đi ngủ đây.

Roy rúi phong bì vào tay mẹ mình và chạy biến ra khỏi phòng, để mẹ cô 1 mình trong phòng.

-haizz Roy luôn hiểu chuyện đến mức khiến ng ta đau lòng, ...

Trường học.

-kwang Geum Bok, lên lấy bảng điểm.

-dạ

- Beak Ye Ryeong

-dạ

-Kwang Roy

-Dạ!

- Ba đứa mình cùng mở xem 1 lúc đi-Geum đề nghị

- 1,2 3

-A mình đỗ rồi, Ye Ryeong cậu thế nào?

-Um, mình cũng đỗ rồi. Hai người ôm nhau nhảy cẫng lên vì sung sướng

-Roy còn em?

-e điểm cũng tốt

- thật tốt lại đây 3 chúng ta ăn mừng

-thôi khỏi, 2 ng cứ mừng cùng nhau đi, đã có kết quả đâu mà...

Geum Bok bĩu môi rồi quay lại ôm lấy Ye Ryeong hét ấm lên ' chúng ta đỗ rồi!'

-Roy, em đỗ rồi sao e ko vui?. In Woo quay xuống hỏi

-mắt nào của cậu thấy t ko vui?

- thì ít ra c cũng phải thế kia- chỉ vào Ye Ryeong và Geum Bok- hoặc thế kia- In Woo chỉ vào 1 bạn đang gọi điện thoại ngay trong giờ.

Roy lắc đầu

-thế vì sao?

- vì thế kia –Roy chỉ vào 1 bạn trong lớp đang khóc vì ko đủ điểm đc mấy ng bên cạnh an ủi- bạn ấy sẽ buồn hơn, và vì kia- Roy chỉ lên phía thầy giáo- bây giờ vẫn đang trong giờ học.

- không cần phải gò bó thế đâu thầy sẽ thông cảm mà

Roy vuốt cằm, lắc đầu:

-haizz thanh niên cậu còn ít tuổi lắn còn chưa hiểu hết sự đời đâu.

In Woo bật cười dùng sách đánh vào đầu Roy:

-Bà cụ non...

Trên đường về, Geum Bok và Ye Ryeong vui vẻ đi trc, Roy đi mua chút đồ về đẻ liên hoan nên bị đi sau

-Điểm của cậu cao thật đấy chắc chắn là cậu đỗ rồi.- Geum Bok mừng thay cho bạn thân

-Vẫn chưa chắc đâu, phải nộp trc đã

-Cậu điểm cao thế bày cơ mà chắc chắn cậu sẽ đc nhận vào không còn nghi ngờ gì nữa.

-Các cậu nghĩ vậy thật à?- một giọng nữ vang lên phía trc 2 ng.

Một toán gồm năm sáu nữ sinh đang hung hăng bước đến phía 2 ng như muốn gây gổ.

-Bia ~bia~ bia~, hôm nay ta lại uống bia.. hả, mấy ng kia làm gì thế, kia ko phải chị và Ye Ryeong sao? Mấy bạn kia cùng lớp mình mà, bạn kia là bạn ko đủ điểm khóc mà bây giờ bình thường rồi à?

Vừa nói cô vừa tiến tới gần

-ko giống nói chuyện nha bình thường nha, A, đánh nhau kìa- cô chạy nhanh tới

- Ya... có việc gì thì cũng ko nên đánh nhau. Thấy Geum Bok điêu luyện sử lý các nữ sinh Roy dừng bước

-chị bên phải kìa... đằng trc nữa trc nữa, đúng rồi, cúi xuống, cúi xuống, đám vào bụng...

- đằng sau, đằng sau

Nhân lúc Geum Bok phân tâm 1 nữ sinh nhân cơ hội từ phía sau đẩy ngã cô. Một ng nữ sinh khác nhặt gạch bên đường định nhân cơ hội Geum Bok ngã đánh cô

-Chị cẩn thân!! 'mình ko nên để chị 1 mình...'Roy tự trách và lao lên

Geum Bok nhắm mắt lại chịu đựng nhưng cảm giác đau đớn ko có. Cô mở mắt và thấy có ng đã ngăn nữ sinh kia. Dưới anh đèn cô ko nhìn rõ khuôn mặt nhưng cô biết đó là 1 thanh niên cao lớn như tỏa sáng dưới ánh sáng ... đèn đường.

Kang Moon Hyuk sau khi thi đại học đã quyết định đi lao động công ích, anh đc phân đến khu nhà nghèo này để giúp đỡ, đưa đồ đến cho nhưng ng cần chúng.

- Moon Hyuk, có chuyện kìa?

Kang Moon Hyuk nhìn về phía bạn mình chỉ:

-Thôi kệ đi con gái lúc nào cũng gây sự, trẻ con đánh nhau thôi mà.

-ko phải đâu có vẻ căng ấy chứ?

-ko sao đâu có ng đến can rồi kìa

-ko phải đâu, cô ta đang cổ vũ hay sao mà? cái cô nhóc tết tóc đứng phía ngoài kia kìa

- Moon Hyuk, qua đấy đi, có khi chúng ta giúp đc

-Geum Bok, chị ko sao chứ? Em xin lỗi, em thật sự xin lỗi chị em ko nên thấy chị ko sao mà đứng nhìn.

-Roy à. Chị không sao, e cũng giúp chị mà, đúng ko? E mà tham gia thì khổ thân mấy đứa kia lắm.

- Em xin lỗi, e xin lỗi,.. Roy đỡ Geum Bok dậy, luôn miệng xin lỗi chị,

- cảm ơn anh, cảm ơn anh rất nhiều.

- ko có gì- Kang Moon Hyuk trả lời Roy

-tôi ko đánh con gái vậy nên các cô đi đi

- ui thật sao, vậy thì đánh đi- con bé lấy túi sách của mình đập về phía Kang Moon Hyuk nhưng bị anh đỡ đc

- ya... 1 đứa khác nhân cơ hội mọi ng ko chú ý định quăng cặp sách đánh về phía 2 chị em Geum Bok. Kang Moon Hyuk lao ng ra định ôm lấy 2 chị em để đỡ đòn hộ ( cái này trg phim như thế đấy). Nhưng Roy đã lấy một tay đỡ lấy. Roy nghi hoặc nhìn Kang Moon Hyuk

-Anh làm gì thế?

Kang Moon Hyuk xấu hổ rụt tay về

-à, không....

'Bụp' Kang Moon Hyuk bị 1 chiếc cặp sách đạp thẳng vào mặt

-Moon Hyuk, cậu có sao ko? Lúc này bạn của cậu mới tới

Hai bên xông vào sô sát thì nghe thấy còi cảnh sát đang tới gần

-Đi thôi cảnh sát đang tới đó

- Ye Ryeong à, mẹ cháu có chuyện rồi, bọ đòi nợ đến phá quán của mẹ cháu...!-cô Oh Mal-Ja từ xa chạy tới

- cô Baek Ri-Hyang, nhanh chúng ta đi thôi

Khi 3 ng đến nơi thì đã thấy, quán của cô Baek Ri-Hyang bị đập phá bởi 1 ng đàn ông. Còn cô Baek Ri-Hyang thì bị ngã trên đất, mũi bị chảy máu.

- cô Ri-Hyang, cô ko sao chứ

-tiền, tiền hắn lấy mất tiền rồi

Geum Bok liền xông lên muốn cướp lại tiền nhưng bị đẩy ngã xuống

-Ông kia nếu ông ko trả lại tiền cho cô Baek Ri-Hyang thì tôi sẽ báo cảnh sát đây, ông phải biết rằng vừa có 1 vụ ẩu đả gần đây và cảnh sát đã tới, tôi nghĩ là cảnh sát sẽ ko ngại cho ông đi nhờ xe đâu-Roy

- Đúng vậy cảnh sát ngay gần đây khôn hồn thì trả lại tiền đây.

- chết tiệt- ng đàn ông liền bỏ chạy- Baek Ri-Hyang, lần tới tôi đến nhớ là phải trả hết số tiền còn lại đấy.

- ya...đứng lại.. Geum Bok liền chạy đuổi theo

-Mẹ

- Ye Ryeong à..

-đây.. đây ko phải sự thật.. nói đi mẹ đây ko phải sự thật.., Ye Ryeong túm lấy tay mẹ mình

- mất tiền rồi ư? Tiền học phí của con?

Cô Ri-Hyang cúi đầu ko nói gì

-Mẹ để ông ta lấy tiền học của con rồi à?

Cô Ri-Hyang vừa khóc vừa nói:

-mẹ xin lỗi con...mẹ ko nên mang tiền theo ng, mẹ ko nghĩ ông ta sẽ tới... con đừng lo mẹ sẽ lấy lại đc tiền.

- bằng cách nào, bằng cách nào chứ... mẹ trả lại tiền học phí cho con

- Ye Ryeong à, đừng có dằn vặt mẹ cháu nữa- cô Mal-Ja khuyên

Ye Ryeong ko để ý vẫn tiếp tục đẩy mẹ cô khiền mẹ cô lùi về phía sau:

-Tại sao, mẹ lại làm như thế, sao mẹ lại để chuyện như vậy xảy ra với con

- Ye Ryeong à, mẹ cậu cũng đau khổ lắm rồi, đừng như thế nữa. không lấy đc tiền Geum Bok quy lại

-mẹ ko có quyền nhận mình làm mẹ, mẹ sinh con ra mà ko chăm sóc đc cho con mẹ có quyền gì chứ...

-mẹ mau lấy tiền lại đi, nếu mẹ ko lấy lại đc tiền con chết cho mẹ xem,mẹ chọn đi. Nói xong Ye Ryeong bỏ đi bỏ mặc cô Ri-Hyang đứng khóc

Geum Bok cũng đuổi theo Ye Ryeong. Roy và cô Mal-Ja ở lại an ủi cô Ri-Hyang và giúp cô dọn dẹp.

Ye Ryeong là bạn thân của chị Geum Bok, Ye Ryeong từng cứu chị ra khỏi đám chạy nên chị Geum Bok luôn coi là bạn thân nhất của mình, nhiều khi Geum Bok còn lo lắng cho Ye Ryeong hơn cả Roy. cô Ri-Hyang cũng rất tốt với mẹ con cô, cô ấy luôn giúp đỡ mẹ và mọi ng. Roy rất quý cô Ri-Hyang và cảm kích Ye Ryeong nhưng chỉ là cảm kích, cô cũng ko hiểu vì sao mình ko quý Ye Ryeong đc. Như vừa rồi, Roy thấy Ye Ryeong thật ích kỉ sao cô ấy có thể đối xử với ng mẹ sinh ra và thật vất vả để nuôi cô ăn học như thế. Cô ấy ko biêt trên đời này chỉ có bố mẹ là ng tốt nhất với mình sao? Roy lắc đầu. dọn xong giúp cô Ri-Hyang mình còn phải lên sở cảnh sát 1 chuyến mới đc, ko thể để bọn con gái đó có cơ hội chối tội đc. Ko biết có ảnh hưởng đến việc thi đại học của chúng nó ko nhỉ? Chắc ko sao nhưng ít nhất phải cho chúng nó 1 bài học.

Trong khi đó, tại sở cảnh sát,

- Moon Hyuk ơi, ui thàng cháu đích tôn của tôi. Bà và mẹ của Kang Moon Hyuk đã đến sở cảnh sát

- Anh cảnh sát, có chuyện gì? Là thế nào hả?- mẹ Kang Moon Hyuk hỏi

-Thì cậu ấy đã đánh nhau với những học sinh này?

- hả, ai, với mấy đứa con gái này á?- bà Kang Moon Hyuk chỉ vào mấy nữ sinh bên cạnh

- không phải đâu bà ạ. Nói thật là chúng cháu chỉ đang can ngăn một trận đánh nhau giữa mấy cô gái này và vài cô gái khác

-nhưng mà vài cô gái kia là ai?- Anh cảnh sát hỏi

-Làm sao mà cháu biết đc- rồi anh quay sang phía mấy nữ sinh- này, nói đi, nói cho chú ấy biết đi.

-Này anh, anh đang nói gì vậy? nữ sinh đứng đầu giả vờ ko biết

Kang Moon Hyuk tức giận muốn tiến lên cho cô ả một trận

-Sao cô lại nói thế?

- Anh bị sao vậy, chú cảnh sát ơi cháu sợ quá

- cô..

Bà Kang Moon Hyuk liền ngăn Kang Moon Hyuk lại

-cứ để bà giải quyết cho, anh cảnh sát à, cháu trai của tôi đã cố ăn ngăn một trận đánh nhau của mấy cô gái này, cuối cùng nó đã bị đánh bị thương thế này-bà nâng mặt Kang Moon Hyuk cho anh cảnh sát xem- bọn nhóc này đã đánh cháu đúng ko? Cái bọn này- bà nghiến răng xông thẳng vào dật tóc chúng.

- ui...bà ơi, bà dừng lại đi.

-mẹ ơi đừng như vậy mà, Mẹ Kang Moon Hyuk kéo bà ra

Khi về đến nhà, mẹ Kang Moon Hyuk liền hỏi:

- Moon Hyuk à, bố con có gọi cho con ko?

- con ko biết, à có đây ạ

-Sao giờ này mà bố cháu vẫn chưa về chứ nó đi đâu nhỉ?

Kang Moon Hyuk về phòng, suy nghĩ chuyện xẩy ra:

-... bực mình quá đi, sao họ có thể bỏ chạy sau khi mình bảo vệ họ chứ.

'Reng'

-chuyện gì vậy. Kang Moon Hyuk bắt máy

- mình tìm thấy họ rồi, 2 chị em nhà Kwang Geum Bok và Kwang Roy, mình chỉ tìm được số điện thoại của Kwang Geum ..

-nhắn cho mình số của cô ta đi. Rồi tắt máy luôn

-tôi đã cứu các cô mà cô dám để tôi bị xỉ nhục à, Kwang Geum Bok, Kwang Roy rồi các cô sẽ phải trả giá...

Trong khi mọi ng đang rối bời thì có 1 cuộc gặp gỡ tình cờ giữa bà Eun Sil và bố Kang Moon Hyuk mà ko ai biết.

Tại trường học của Kang Moon Hyuk, chuyện anh tham gia đánh nhau với con gái đã lan truyền toàn trường. Anh bị thầy giáo mắng và cảnh cáo trc mặt mọi ng.Điều đó khiến anh càng thù hằn 2 chị e nhà Roy hơn.

Tại trg 2 chị e nhà Roy.

-Nếu ko muốn em làm to chuyện, thì thầy phải đuổi học mấy bạn học sinh nữ này khỏi trg ngay.- In Woo lên gặp thầy cô giáo trong trg để yêu cầu xử lý việc đánh nhau.

- việc này, học sinh In Woo, cậu nghĩ cậu là ai, nhà trường...

-Khoan đã-Roy chạy vào phòng- thưa thầy, xin thầy cho e xin ít phút, em sẽ khuyên bạn ấy ạ.

-In Woo ra đây t bảo.

-không.

-sao cậu lại thế?

- cậu sao thế thì có, mấy đứa này đánh chị em cậu thì phải chịu trách nhiệm, chúng phải bị đuổi học.

-In Woo à, chuyện ko nghiệm trọng như thế đâu, t với chị vẫn bình thường, việc này ko đến mức phải bị đuổi học. Cậu nghĩ xem các cậu ấy cũng vừa thi đại học như chúng ta, cũng sẽ ra trường trong vài tuần nữa, đuổi học để làm gì chứ, cũng ko nhất thiết cậu phải quan tâm việc này, các thầy cô sẽ xử lý việc này một cách công bằng nhất, thưa thầy em nói đúng ko ạ?

- Đúng vậy, các thầy sẽ có biện pháp xử lý.

-Vâng em cảm ơn thầy ạ

-Nhưng mà

- không nhưng nhị gì hết, về lớp thôi. Em xin phép thầy cô em về lớp ạ. Nói xong Roy nắm tay lôi In Woo ra ngoài.

- sao cậu lại thế, phải đuổi học chúng chứ?

'cốc' Roy kiễng chân gõ vào đầu In Woo

-Đau..

-hứ... Roy giải thích. – cậu phải biết là dù cậu có làm lớn chuyện đến đâu thì cũng ko thể đuổi học đc các cậu ấy vì- Roy nói nhỏ vào tai In Woo- vì cac thầy nhận tiền của bố các bạn ấy rồi.

Hơi nóng phả vào tai IN Woo làm cậu ngẩn người, hai tai nóng lên, cậu lắp bắp:

-sao..sao cậu biết

-chuyện này ai chẳng biết, chỉ là ko ai nói thôi-In Woo dừng lại khiến Roy cũng ko đi tiếp đc, cô liền kéo mạnh tạy của mình keo In Woo về phía trc.- đi nhanh, tối nay là có kết quả thi đại học rồi đấy, không biết chúng ta thế nào...

In Woo nhìn chằm chằm vào chỗ tay 2 ng nắm tay mà mỉm cười đi theo Roy.

Kết quả là cả ba cũng đỗ đáng nhẽ ra phải vui mừng nhưng Ye Ryeong và cô Ri-Hyang buồn vì ko có tiền học phí đóng cho Ye Ryeong. Nên chị Geum Bok cũng lo lắng và đang nghĩ cách kiếm đủ số tiền bù vào học phí cho Ye Ryeong, thế là mọi việc tan giã trong ko vui.

-Mẹ, có tiền chưa? Có tiền đóng học phí cho con chưa?- Ye Ryeong gặng hỏi mẹ mình.

- mẹ xin lỗi, vẫn..

- sao bây giờ con chưa có tiền, ngày mai là hạn cuối nộp

'ko thể như thế đc, bằng mọi giá mình phải vào đc đại hoc, minhf ko muốn như mẹ nghèo khó, mình muốn vào đc đại học, như thế mình mới có thể đứng cùng anh In Woo, bằng mọi giá...'

Trong lúc suy nghĩ, Ye Ryeong đã bước đến trc cửa phòng 2 mẹ con nhà Roy

'Nhà cô Eun Sil có 2 ng đi học học đại học mà nhà mình chỉ có một mình mình, một ng đi cũng học đại học cũng đc đúng ko? Rồi mình cũng có thể đi học đại hoc...' Ye Ryeong tự thôi miên mình và bước vào căn phòng.

Cùng lúc đó, Geum Bok đến cửa hàng Roy làm thêm

-Roy à, thế nào rồi em vay đc bao nhiêu?

-Em ứng trc tiền lương với vay mọi ng chỉ đc bằng này thôi, chị cầm xem đủ chưa?

- cảm ơn em, đủ rồi, vừa đủ, Ye Ryeong có thể đc đi học rồi, cảm ơn em, mai là hạn cuối nộp học phí của Ye Ryeong rồi chị về đưa cho cậu ấy đây. Chị đi nha cảm ơn em. Chị sẽ trả lại em sau.

-um, chị đi đường cẩn thận.

-um. chị đi đây

Roy vừa đi đc mấy bước thì nghe thấy tiếng chị cô hét lên

-A

Roy quay lại thì thấy 1 ng chặn xe chị cô lại và đang lôi chị cô từ trên xe xuống

-Ya ya, anh đang làm cái gì vậy, tránh ra đi

-Không nhận ra tôi sao?

-Anh là ai?

-Tôi đã gặp phiền phức khi cứu các cô khỏi đám đầu gấu đó. Kang Moon Hyuk đầy tức giận trừng mắt nhìn Geum Bok.

-Xin lỗi-Roy tiến đến.-A, Anh là ng giúp 2 chị e tôi hôm đó, cảm ơn anh rất nhiều.

Vẫn đang trừng mắt Kang Moon Hyuk quay đầu sang nhìn Roy. Đang lễ phép cảm ơn nhưng khi thấy bị trừng ánh mắt Roy cũng lấp tức trừng lên.

-Anh có thể bỏ chị gái tôi ra ko? Roy tiến đến tách 2 ng ra.

Được thả ra Geum Bok liền lên xe nổ máy:

-Roy à giúp chị cản anh ta lại.

Theo phản xạ nghe lời chị gái, Roy lập tức ôm chặt cánh tay Kang Moon Hyuk kéo về phía sau ng cô lùi hẳn vế.

-Ya cô kia, tôi chưa nói xong với cô mà.

-Roy à, cảm ơn em.

-Ya...

-Có gì anh nói với tôi cũng đc, tôi sẽ... Roy há hốc mồm ngỡ ngàng khi thấy Kang Moon Hyuk hứng trọn nước bắn lên từ vũng nc khi xe của chị cô đi qua.

'May mà mình nghe lời chị mà lùi về phía sau, chị đúng là tốt nhất..'

Cô cười ngượng tiến lên xem Kang Moon Hyuk:

-hơ hơ, sao lại có vũng nước ở đây nhỉ.. hơ hơ.. hôm qua có mưa sao? Thảo nào hom nay trời trong xanh quá. Hơ hơ..

- anh ko sao chứ? Chắc chị tôi ko biết hôm qua trời mưa? Anh cầm tạm khăn này lau tạm-Roy đưa cho Kang Moon Hyuk khăn trong túi của cô.

Kang Moon Hyuk cầm lấy khăn lau vết bẩn trên mặt, quần áo:

-Khăn gì đây?

-Khăn lau

Kang Moon Hyuk giật mình quát:

-khăn lau!? Sao cô dám đưa cho tôi lau mặt?

-Ha ha, tôi đùa đấy, khăn này sạch

Kang Moon Hyuk vẫn nghi hoặc

-thế đây là khăn gì

-khăn lau

-Ya.. cô đùa tôi hả?

-Khăn lau sạch chưa lau bao giờ.

-thật sự? tạm tin cô

-vậy, anh chặn xe chị tôi là có chuyện gì?

-thì cũng tại các cô thôi, các cô bỏ chạy ko ai giải thích cho tôi, tôi bị bắt đến sở cảnh sát, vì các cô mà tôi bị mang tiếng đánh con gái, bây giờ mấy đứa trong tr thấy tôi đều chỉ trỏ.

-tôi có đến sở cảnh sát mà

-sao tôi ko thấy?

-nhà tôi có chút việc, nên đến sau, lúc tôi đến thì thấy anh đi với ng nhà anh lên xe về mà,

-Thật ko?

-Thật, tôi nói dối anh làm gì?

- coi như cô nói thật thì bây giờ cô cũng phải đi với tôi- Kang Moon Hyuk nắm lấy tay Roy lôi đi

-Khoan đã, khoan đã, muốn đi thì tôi cũng phải xin phép ông chủ đã chứ, anh đợi tí.

-tôi đi với cô, nhỡ cô bỏ chạy thì tôi đến đâu mà tìm đc cô

-đến kia-Roy chỉ vào cửa hàng- Tôi làm thêm ở đó, tôi làm thêm ở đấy

-ko đc

- Sao anh lại ko có lòng tin thế? Anh bị gái lừa rồi à?

-không phải việc của cô

-bị lừa thật sao, anh bị đá đúng ko? Tính anh cục cằn thế này bị đá là cái chắc

-tôi chưa có ng yêu! Kang Moon Hyuk ghắt lên-, cô phiền quá đi, đi nhanh lên tôi chờ ở đây, cô mà ko quay lại là chết với tôi.- Kang Moon Hyuk vừa nói vừa đẩy Roy về phía trc.

-chưa có ng yêu? Ô thảo nào anh quan tâm đến tin đồn thế là muốn tìm bạn gái hay sự ng trong lòng hiểu lầm...?-thấy mặt Kang Moon Hyuk càng đen Roy càng chắc chắn về phán đoán của mình

Roy vừa đi vừa lắc đầu:

-Ai ya, thanh niên dạo này lớn nhanh quá~, thời xưa...'thời xưa? Thời nào vậy?... sao mình ..?' Roy lắc đầu bỏ đi ý nghĩ của mình, đi nhanh về phía trc.

- Rồi, đi thôi, thôi. Roy nhảy lên xe đạp của Kang Moon Hyuk.

-Cô làm gì vậy?

-sao vậy,ko đi sao? không lẽ anh muốn tôi chở anh sao? Thật là con trai kiểu gì thế ko biết.

-không phải, ý tôi là cô ko đc chạm vào ng tôi.

Roy cho Kang Moon Hyuk một ánh mắt 'một tên có vấn đề, thảo nào ko có ng yêu'.

-ánh mắt cô là sao?

-ko có gì, đi thôi.

-Kwang Geum Bok, trc tiên..

-Tôi là Roy, Kawng Roy, Geum Bok là chị tôi, chị vừa rồi đấy.

-Được rồi Kwang Roy, trc tiên..

-tên?

-hả?

-Tên anh ý, hỏi tên ng khác phải giới thiệu bản thân mình chứ.

- Kang Moon Hyuk, trc tiên

- Kang Moon Hyuk

-Gì nữa?

-anh có thể nói tiếp

-Kwang Roy!!!

-Gì nữa?

- Cô, cô... vì 2 chị em cô mà tôi bị bẽ mặt, cô phải chịu trách nhiệm, cô phải đến trg tôi giải thích với mọi ng.

- thì tôi đang đi đây. Mà sao anh cứ to tiếng với tôi thế, tôi rất biết ơn anh đã cứu chị tôi và khiến anh bị hiểu nhầm nhưng tôi đã đến giải thích rõ ở sở cảnh sát rồi, chuyện của trg anh đi mà mời anh cảnh sat đến mà giả thích, tôi ko muốn đi nữa- Nói xong Roy nhảy xuống xe đi bộ về.

-khoan đã, cô ko đc đi.- Kang Moon Hyuk bắt lấy tay Roy kéo lại

-bỏ ra, bực mình, tôi đã xin nghỉ làm để bị nói to tiếng thế này à?

- khoan đã, cô dừng lại- Kang Moon Hyuk nắm chặt hơn

-Đau...tên đáng ghét này. Roy đá vào chân Kang Moon Hyuk, dằng ra khỏi tay anh bỏ chạy.

-YA.. Cô đứng lại đó. Kang Moon Hyuknén đau đạp xe đuổi theo chặn trc Roy tóm lấy cổ áo cô ko cho cô chạy.

- Tên bất lịch sự này, bỏ tay ra, tôi ko muốn mất thì giờ với tên thô lỗ như anh.

-NÀY..KWANG ROY

-GÌ?-Roy cũng quát lại và trừng mắt nhìn Kang Moon Hyuk.

Kang Moon Hyuk hít 1 hơi bình tĩnh nhỏ giọng nói

-Cô có thể lên trg cùng tôi, giúp tôi giải thích đc ko?

-Không thích!

-Cô! ... Tôi thành thật xin lỗi vì đã to tiếng với cô, cô có thể giúp tôi lần này ko?

-... đi thôi... tôi chỉ xin nghỉ 1 tiêng thôi.

- được, cô lên xe đi, trc tiên.. Kang Moon Hyuk quay lại nhìn Roy

-Nhìn gì nói tiếp đi.

-Trc tiên cô viết 'Kang Moon Hyuk! Không tấn công những nữ sinh đầu gấu của trường khác, anh ấy chỉ cố gắng bảo vệ chúng tôi khỏi những kẻ bắt nạt.' rồi cô ghi tên hai chị em cô vào cuối, rồi đi dán khắp trg là đc.

-bao nhiêu?

-khoảng tram tờ gì đó

-không thích

-Cái gì chứ?- Kang Moon Hyuk lại ghắt lên- Cô nên làm như thế.

'thằng cha thôi lỗ này ko cho 1 bài học thì ko chừa cái thói này đâu mà, phải cho anh ta 1 bài học mới đc..'

-tôi ko có nhiều thời gian thế đâu, thế này nha. Trg anh có chỗ nào có mic mà nhiều ng đi qua ko?

-cô định làm gì?

-thì anh cứ trả lời đi

- hình như là có, sấn khấu chuẩn bị tổ chức tổng kết cuối năm, mọi ng đang diễn tập văn nghệ ở đấy. Sân khấu ở giữa sân trg.

-Vậy tốt, đến nơi, tôi sẽ lên sân khấu để nói giúp anh về sự việc hôm đó. Trong lúc đó, anh hãy đi đâu đó giả vờ ko biết một chuyện gì hết thì tính chân thực sẽ cao hơn. Mà tôi cũng chỉ phải nói 1 lần. Xong việc tôi sẽ đi luôn. Ok?

- Nhỡ cô bỏ đi thì sao?

- tôi đã nhận giúp ai là sẽ giữ lời, anh yên tâm. Trên đời con nhiều ng tốt lắm, mà tôi có gì phải bỏ chạy chứ. Đúng ko? Thế nhé quyết thế đi.

-Ở đằng kia kìa, cô nhớ nói da diết nhé.

-Rồi rồi anh đi đi, đi xa vào đấy.

Kang Moon Hyuk nghi hoặc sao cô ta có vẻ vui thế nhỉ.

'Đông ng ghê, mình thấy có chút tội lỗi làm sao bây giờ, ke ke..'

-Bạn hì ơi, t có thể mượn mic một tí đc ko? T có chuyện quan trọng, quan hệ đến hạnh phúc của cả một đời ng, c cho t mượn tí nhé

-không dc chúng t phải tập bây giờ

- một phút thôi

-không đc

- Kang Moon Hyuk, cậu biết cậu ta ko, t biết chuyện quan trọng của cậu ta cần nói cho mọi ng, được chứ?

-um.... Thôi đc, 1 phút nhé.

-ok, đúng 1 phút

'Alo, 1,2,3, alo'

'Chào các bạn! Các bạn cho mình xin một ít phút để trình bày một sự thật. Các bạn biết Kang Moon Hyuk ko ạ?... gần đây có tin đồn rằng cậu ta đã đánh học sinh nữ trg khác, và điều này đã làm cậu ấy bị tổn thương nghiêm trọng..'

Kang Moon Hyuk cũng đang nghe chăm chú: 'sao mình nghe thấy có cái gì đó là lạ...'

'..., sự thật ko phải vậy. Sự thật là cậu ấy đã xông ra cứu 3 nữ sinh trg khác khỏi một vụ bạo hành học đường. tớ là một trong nhưng nữ sinh đó. Đáng nhẽ hàng động của cậu ấy phải đc tuyên dương, cậu ấy phải đc các cô gái ngưỡng mộ, nhưng ngược lại mọi ng nói Kang Moon Hyuk là kẻ hèn nhát, đánh con gái. Điều đó khiến mình thấy cần đứng ra để nói cho mọi ng biết về sự thật này. Sự thật là cậu ấy là một chàng trai nhút nhát, sau khuôn mặt cứng rắn ấy là một tâm hôn dễ vỡ..

Cô ta đang nói cái quái gì đấy.

'... cậu ấy muốn bằng bạn bằng bè để có một tình yêu thời học sinh, hỡi những bạn nữ sinh xinh đẹp, nếu ai đang ngầm thích bạn ấy, hãy tỏ tình đi. Khuôn mặt lạnh lùng của cậu ấy chỉ là vỏ bọc thôi cậu ấy cũng muốn đc yêu đấy các cô gái. Hãy xoa dịu tâm hồn bé nhỏ của cậu ấy...'

Roy thấy Kang Moon Hyuk đang chạy như điên đến. Cô cuống cuồng:

' Tất cả những gì tớ nói trên đều là sự thật 100%, nếu ai muốn biết thêm chi tiết hãy đến quan 'Rose' đường xx, quán ăn đang quảng bá món ăn mới rất ngon, Hãy đến và thưởng thức. Xin Cảm ơn các bạn!'

Nói xong Roy liền bỏ chạy, cô nhằm chỗ đông ng chạy nên Kang Moon Hyuk dù chạy nhanh cũng ko bắt đc cô.

KWANG ROY!!!! CÔ.....

-chạy nhanh... xe bus, chú ơi chờ cháu với..

Roy lên xe quay lại nhìn Kang Moon Hyuk chạy sau. Roy vẫy tay chào. 'Bye bye,thanh niên thô lỗ...'

Roy à. Bye bye là tạm biệt nghĩa là chỉ tạm thời thôi, cô còn phải gặp lại Kang Moon Hyuk đó. Nhân danh tác giả xin thề!

-Mẹ, hôm nay mẹ vê sớm thế. Thấy mẹ đi từ xa Roy liền chạy tới

-Roy, hôm nay con cũng về sớm thế?

- Vâng. Chiều con đi tiếp. Mẹ kia có phải cô Ri-Hyang ko? Cô ấy cũng dọn hàng về sớm ghê

-um, 2 mẹ con mình ra đẩy giúp cô nhé

-vâng

Cô Baek Ri-Hyang vẫn đang lo về tiền học phí cho con gái:

-Mình thật là một bà mẹ ko tốt, ko kiếm đc tiền cho con gái đi học đại học

- Cậu có thể cho con gái học đại học mà

cô Baek Ri-Hyang quay lại:

-hai mẹ con giúp mình đẩy xe nãy giờ à?

- Ri-Hyang, đừng lo tôi sẽ kiếm tiền đóng học phí cho Ye Ryeong. Mẹ Roy an ủi

-Nhưng bằng cách nào? cô Ri-Hyang dừng lại hỏi

-bằng mọi cách, ko chỉ Roy và Geum Bok, mà 3 đứa đều phải đi học đại học

cô Baek Ri-Hyang ôm lấy mẹ Roy

-cảm ơn cậu

-Hai ng thân thiết quá đi, mẹ với cô Ri-Hyang đứng lại gần nhau đi con chụp một kiểu làm kỉ niệm cho 2 ng

-đc đấy. cô Baek Ri-Hyang liền ôm lấy mẹ Roy

-nhanh lên

-vâng, hình như cháu để chế đỗ quay phim hay sao ý.

-nhanh lên, cô cưới mỏi cả... Vừa nói cô Baek Ri-Hyang thấy có chiếc oto đang tiến đến với tốc độ đáng ngờ.

- Eun Sil cẩn thận. cô Baek Ri-Hyang liền đẩy mẹ Roy vào bên đường.

'kít...'

Chiếc xe phanh lại ngay tr 2 ng

-mẹ, cô Ri-Hyang.. Roy ko để ý điện thoại rơi liền chạy đến

-Mẹ, mẹ có làm sao ko mẹ có bị thương ở đâu ko?

-Eun Sil, cậu có sao ko?

cô Ri-Hyang tức giận đứng dậy xông đến chiếu xe chất vấn lái xe.

Bước xuống xe là một bà phu nhân nhà giàu, đeo kính dâm. Bà ta ko để ý đến cô Baek Ri-Hyang mà bước thẳng đến chỗ 2 mẹ con.

-Đã lâu ko gặp cô. bà ta nói và bỏ kính xuống nhìn thẳng về phía mẹ Roy

Roy đỡ mẹ mình dậy, cô nhìn chằm chằm vào ng phụ nữ đã làm mẹ cô bị ngã. Mẹ cô rất ngỡ ngàng khi nhìn thấy bà ta

Bà ta nói tiếp với thái độ sấc sược ko có một chút hối lỗi nào khi gây ra tai nạn

-cô còn nhớ tôi ko?

Mẹ Roy bắt đầu run rẩy. 'mẹ quen bà ta sao? Nhưng sao mẹ lại run như thế?' Roy đỡ mẹ đứng lên, nằm chặt tay bà giúp bà giúp bà bình tĩnh hơn.

- mẹ đừng lo, có con ở đây?

Roy nhìn thẳng vào người phụ nữ nhà giàu:

-Bà là ai? Bà sẽ phải chịu trách nhiệm về việc bà làm thương mẹ tôi. Và tôi k nghĩ đây là vô ý phải ko?

Bà ko nhìn Roy mà tiếp tục nhìn mẹ Roy

-Xin lỗi cô, tôi ko giành khu vực này lắm. Nói xong ta hất một tập tiền về phía 2 mẹ con.

Roy vô cùng tức giận muốn xông lên nhưng bị mẹ cô giữ lại

-Ya.. cô đang làm gì vậy? bà có bị điên ko hả. cô Baek Ri-Hyang tức giận tiến tới xách áo bà ta.

Bà ta tiếp tục nói:

-Hôm nay chỉ là tai nạn thôi nhưng lần sau sẽ ko kết thúc đơn giản vậy đâu. Rồi ánh mắt bà ta chuyển về phía Roy đe dọa mẹ Roy. Bà Eun Sil liền kéo Roy ra phía sau bảo vệ.

-Cái gì? Cô vừa nói gì hả? cô Ri-Hyang nhấc cổ áo bà ta lên nghiến răng nhìn bà ta- không kết thúc dễ dàng là sao, bà bị điên à.

Mẹ Roy liền ngăn lại:

-Thôi đi, Ri-Hyang...

-cô nên ghi nhớ lờn cảnh báo của tôi. Nói xong bà ta liền quay đầu lên xe đi mất.

- ya bà điên, Roy nhanh gọi cảnh sát đi.

- không cần đâu...Mẹ Roy cản lại- tớ ko sao, Roy con đừng gọi.

- Bực hết cả mình. Roy mau đưa mẹ cháu về đi. Còn lại để cô lo

-Ko, Roy con giúp cô dọn đi mẹ nghỉ tí là đỡ ngay mà.

-vâng

Roy đi nhặt điện thoại của mình và phát hiện ra điện thoạt của cô vẫn đang trong chế độ quay. Cô mỉm cười đầy thâm ý.' Rồi sẽ co lúc phải dùng nó..'

-Roy sao cháu lại nhặt tiền, sao cháu có thể làm như thế.

- Thì để đây cũng làm gì đâu, cô lấy tiền này mà đóng học phí cho Ye Ryeong.

-.. cái này- cô Ri-Hyang lưỡng lự

- Đúng rồi đấy Ri-Hyang, lấy tiền này mà đóng học phí cho Ye Ryeong.

-ko đc, ko đc thế này ko đc, nếu cầm tiền thì cũng là cậu cậu bị thương kìa

-đc mà, vết thương của tớ ko sao đâu. Mai ko phải hạn cuối nộp học phí cho Ye Ryeong sao? Nhanh lên chúng ta còn về.

-Đúng rồi đấy cô, nhanh lên.

-.. um...

- Ye Ryeong, Ye Ryeong có tiền rồi này con, nhanh đi nộp tiền học phí đi con. Cô Eun Sil vay cho con đấy, nhanh lên.

Ye Ryeong nhìn tiền mẹ mình đưa đến nhưng cô ko tiếp cũng ko nói gì, cô run lên.

- Ye Ryeong à, con sao vậy, Ye Ryeong con ko sao chứ, sao con toát hết mồ hôi vậy.

- Con ko cần, mẹ đừng làm phiền con. Cô hét lên, đẩy mẹ cô ra và chạy ra ngoài.

Tối đến.

- Roy, hai con có thấy tiền học phí của con đâu ko?

- Eun Sil, sao vậy có chuyện gì vậy? Roy đi làm về- cô Mal-Ja và In Woo lo lắng vào hỏi

- mất rồi

-mất gì

-Mất tiền học phí của Roy, mình rõ ràng là để tiền trong phong bì đựng hồ sơ này mà

- là sao số tiền đó làm sao bay đc chứ

Điều này làm In Woo nhớ tới buổi chiều, khi anh về nhà thì thấy Ye Ryeong đang dấu phong bì đựng hồ sơ đằng sau bối rối nói chuyện với Geum Bok, rồi cô ta liền chạy ra khỏi nhà. 'mai là hạn cuối nộp học phí của Ye Ryeong ,lẽ nào Ye Ryeong...'

Thấy ồn ào, cô Ri-Hyang cũng vào xem:

-Mọi ng bị mất cái gì vậy?

-Tiền đóng học phí cho Roy bị mất rồi.

- Cô có chắc là để tiền học phí của Roy ở trong phong bì này ko. In Woo hỏi.

-Chắc mà, của Geum Bok có cũng để như thế vẫn còn đây này, chỉ mất của Roy. Tối hôm qua cô kiểm tra vẫn còn mà

- thế thì chắc là có ng đã lấy trộm nó đi...- cô Mal-Ja nghi ngờ

-In Woo, còn có ai vào phòng này ko? Bà Eun Sil hỏi

- Lúc chiều có con và Geum Bok ở đây còn có... Ye Ryeong

- Ye Ryeong sao ... cô Ri-Hyang liền nghĩ tới phản ứng kì lại của Ye Ryeong 'không thể nào, Ye Ryeong sẽ ko làm chuyện đó...'

- Rõ ràng rồi còn gì, nó ko thể đi học nếu ko có tiền học phí còn gì- cô Mal-Ja nhỏ giọng nói

- Ya..- cô Ri-Hyang tức giận phản bác- tuyệt đối ko phải Ye Ryeong, nó sẽ ko làm thế. Cô phản bác lại cô Mal-Ja cũng tự khẳng định với lòng mình 'đúng vậy không phải là Ye Ryeong.'

Ye Ryeong vừa về tới nhà, khi nghe thấy cuộc cãi vã cô vội vàng quay đầu muốn bỏ đi thì gặp Geum Bok và Roy về. Geum Bok, lền nhiệt tình lên chào hỏi muốn nói cho bạn thân tin vui

- Ye Ryeong, tớ đã..

- Ye Ryeong, con về rồi vào đây ngay, nhanh lên. Cô Ri-Hyang liền lôi Ye Ryeong vào.

-Co hãy trả lời mẹ hôm nay con có bước vào phòng này hay ko?

- con ... Ye Ryeong nhìn In Woo rồi cúi xuống- có vào

-Vậy con có nhìn thấy phong bì tiền ở đấy ko hả? con nói đi

Ye Ryeong ko trả lời.

-Nói đi- In Woo lạnh lùng yêu cầu- nói đi, nói cho mọi ng biết đi

- Nói đi con có thấy ko?

Ye Ryeong gật đầu

Cô Ri-Hyang đứng khự lại, cô ko nói lên lời

-Đó là tiền đóng học phí cho Roy, giờ số tiền đó đã mất làm sao Roy đóng học phí đc đây.

Roy và Geum đứng ngoài cửa nghe hết mọi chuyện. Roy đứng đờ ng ra ko biết đang suy nghĩ cái gì, Geum Bok lo lắng nhìn Roy

-Roy à, ko phải Ye Ryeong đâu, thật sự ko phải Ye Ryeong đâu mà?

- thế thì nó đi đâu.

- chắc nó lẫn ở đâu thôi. Chúng ta vào tìm vào tìm lại xem, mẹ có khi tìm chưa kĩ.

Ko để ý chị mình Roy mở cửa và bước vào:

-Roy à

-Gọi điện đi, gọi điện thoại đến trg đi, xem cậu đăng kí chưa?

-Sao lại phải gọi- Cô Ri-Hyang từ chối- sao lại phải gọi chứ.

-đúng đấy, gọi đi, phải gọi điện thì mới biết đc nó là kẻ vô tội hay ăn trộm chứ- cô Mal-Ja tán thành

- không không phải gọi, sao con tôi phải gọi- Cô Ri-Hyang kiên quyết từ chối ' không phải Ye Ryeong, không thể là Ye Ryeong...'

Cuối cùng Ye Ryeong đã gọi điện và người ta xác định Ye Ryeong đăng kí thành công tức là cô đã nộp tiền học phí.

Cô Ri-Hyang chưa hết hi vọng tóm lấy tay Ye Ryeong hỏi:-con đã lấy tiền ở đâu? Con vay của ai đúng ko? Đúng ko?

-đúng vậy, cháu cho Ye Ryeong vay tiền- bấy giờ Geum Bok lao vào phòng- cháu đã vay tiền của các bạn để Ye Ryeong trả tiền học phí

- vậy số tiền học phí của Roy đâu. Số tiền đó đâu?

- nó đây ạ. Geum Bok đưa phong bì cho mẹ cô

- sao con lại thế? Con lấy thì phải bảo với mẹ chứ? Mà sao con lại lấy của Roy chứ?

Trong suốt cuộc nói chuyện Roy nhìn chằm chằm vào Ye Ryeong ko rời mắt, chị cô nói dối, nếu chị cô cầm thì đã nói cho cô vậy tức là Ye Ryeong thật sự đã lấy tiền học phí của cô.

Geum Bok đang lúng túng ko biết trả lời mẹ như thế nào, Roy giúp chị dấu:

-có khi chị ấy lấy nhầm

-Đúng vậy con lấy nhầm.

- Mal-Ja, con tôi ko ăn trộm sao cậu dám nghi ngờ nó chứ? Cô Ri-Hyang tức giận duổi đánh cô Mal-Ja

- mình chỉ nghi ngờ mà, ai , đừng đánh. cô Mal-Ja chạy, mẹ Roy cũng đi theo.

Geum Bok với Ye Ryeong cũng ra khỏi phòng nói chuyện riêng. Trong phòng chỉ còn Roy và In Woo. In Woo an ủi:

-em không sao chứ?

- ổn.

- ko em ko ổn tí nào cả. In Woo kéo Roy vào lòng.

- này cậu làm gì thế. Roy đẩy nhưng ko ra

-Đừng cố, em cũng lo lắng lắm đúng ko?In Woo ốm Roy chặt hơn, vuốt tóc Roy an ủi.

Không đẩy ra đc, Roy liền tìm chỗ dựa thoải mái nhất, ' chỉ lần cuối cùng này thôi..'

-lo gì chứ có gì đâu mà lo, mai mới là hạn cuối mà

In Woo cười nhẹ:

- còn mạnh miệng, e luôn tỏ vẻ ko quan tâm nhưng e là ng muốn vào đại học nhất mà.

- nói như cậu quan tâm tôi lắm ko bằng, đi lo cho Geum Bok đi, tôi thấy chị yêu Ye Ryeong nhiều hơn rồi đó, cậu mà ko cố gắng thì chị tôi bay mất đấy

-gì sao lại liên quan đến Geum Bok.

-ko phải dấu đâu, tối hôm thi xong tôi và Ye Ryeong đã thấy 2 ng ôm nhau còn hôn nữa.

-ko có hôn.

-he he, ko dấu nữa à? Cậu cũng nhanh tay thật ý. Nói xong cô béo phần thịt eo của In Woo.

-ko phải, cậu hiểu lầm rồi.. Ya, đau, đau quá, Roy bỏ ra. In Woo tóm lấy Roy vật cô xuống. Roy liền chống cự, một cú xoay ng, Roy đã nằm trên In Woo.

-Muốn vật ngã tôi à? Ko dễ đâu

Bấy giờ khoảng cách của 2 ng rất gần gần đến nối In Woo có thể nhìn rõ lông mi của Roy. 'Roy, em ngày càng xinh...' In Woo nắm lấy eo Roy.

- Này cậu dùng xà phòng tắm của tớ đấy à?

-Roy à , thật ra ng anh thích là em.

-... gì... gì cơ, hả cậu nói gì

- anh thích em, ko phải Geum Bok.

-hả? –Roy đám thật mạnh vào ngực In Woo- cậu đùa tôi đấy à, tối hôm đó tôi rõ ràng thấy chị gái tôi với cậu ôm nhau mà. Cậu muốn chết à?-Roy giơ tay lên muốn đánh In Woo.

In Woo tóm lấy tay Roy và lật ngược lại. Roy muốn đấy anh ra, nhưng ko đc,

-Seo In Woo!

-suỵt-In Woo đưa tay đặt lên môi Roy 'Thạt mềm...'- Em muốn mọi ng vào thấy cảnh này thì cứ kêu lên đi.

-... Roy trừng mắt cảnh cáo nhìn In Woo

- Nghe anh nói này –In Woo bỏ tay ra khỏi môi Roy, để đầu sát vào trán Roy. Hơi thở của anh rất gần rất nóng điều đó khiến Roy đỏ mặt muốn tránh mặt đi nhưng bị In Woo xoay trở lại

-Nghe này Roy, người anh thích từ trc đến này là em, thật sự, anh thích em từ rất lâu, mà đến anh cũng ko biết, chỉ biết là khi anh nhận ra thì em đã là một phần ko thể thiếu của cuộc đời anh, anh muốn ngày nào cũng nhìn thấy em. Em cũng nhận ra đúng ko? Đừng có giả vờ, anh biết em cảm thấy mà đúng ko? Roy à, em làm bạn gái anh nhé.

-khoan đã, cậu...tránh ra một tí đc ko.... ko phải cậu và chị gái tôi... tối hôm đó...

- không phải, tối hôm đó ... chỉ là tình cờ thôi '.. tốt nhất là ko nói cho Roy biết, chuyện Geum Bok có cảm tình với mình, ko thì việc này càng khó ...'

-thế sao 2 ng ôm nhau?

- Geum Bok có chuyện buồn nên anh an ủi cậu ấy?

-thật sao? Chị Geum Bok có chuyện gì buồn?

-Guem Bok lo lắng ko đủ điểm vào đại học, nên anh an ủi.

-thật sự?

-thật ... Roy, em cũng thích anh đúng ko? Đừng mạnh mồm, nói thật đi em cũng thích anh đúng ko?

Roy nhìn ánh mắt da diết, chan chứa đầy tình yêu của In Woo, cô bị chìm đắm trong đó không thoát ra đc.

-Cậu phải đối xử tốt với chị gái và mẹ của .. tớ

- được, anh luôn coi cô Eun Sil là mẹ mình mà.

-còn chị Eun Bok?

- sẽ đối xử tốt với Geum Bok như chị của mình. Thế nào đc chưa? Cậu đồng ý rồi chứ?

-cậu cũng phải đối xử tốt với tớ- Roy nói nhỏ

-Cái này thì đương nhiên. Cô bạn gái nhỏ yên tâm rồi chứ. Nói xong In Woo dần dần hạ đầu xuống gần Roy. Cô sợ hại nhắm chặt mắt lại. nhưng mãi ko thấy gì, cô ti hí mở 1 mắt thấy In Woo đang nhìn cô cười đắc ý. Cô tức giận.

- Seo In Woo..Đúng lúc này In Woo liền hôn vào má cô 1 cô, rồi đứng lên chạy ra ngoài.

-khoan đã- Roy gọi In Woo lại-... chuyện này cậu đừng vội nói cho mọi ng

- chuyện gì cơ.. In Woo giả vờ

- ..chuyện .. 2 chúng ta..

-2 chúng ta làm sao?

- 2 chúng ta-Roy ngượng chín mặt-YA.. Seo In Woo..

- được rồi, tớ đùa tí thôi, tuân lệnh bạn gái.

Nhưng dù thế Roy vẫn ko quên 'Ye Ryeong, tôi ko quên chuyện ngày hôm nay đâu..'

Ba tháng sau, ba người đều đã nhập học.

Đi làm thêm về vào nhà, Roy thấy mẹ và mọi ng đang lo lắng hỏi han chị Geum Bok và Ye Ryeong đã xảy ra chuyện gì. Thấy Roy về, In Woo liền tiến đến rót nước cho Roy.

-Xin lỗi vì lại ko đón em đc?

Roy lắc đầu rồi tự nhiên nhận lấy cốc nước hỏi nhỏ:

-lại chuyện gì thế?

- không biết .. In Woo tiện tay nhận lấy cặp của Roy.

-lại là chuyện của Ye Ryeong cho mà xem.

-sao em nói thế?

-thì chị Geum Bok đang cố biện giải giúp Ye Ryeong, mà Ye Ryeong lại im lặng cúi đầu, ngã trên xe bus sao? Em ko tin. Nhìn mặt mũi, quần áo Ye Ryeong thế kia chỉ có thể là bị đánh. In Woo anh nói đúng ko?... Ya.. anh làm gì thế?

In Woo dừng tay lại, ngây thơ nói:

-anh lau mồ hôi cho e.

-anh bị điên à mọi ng nhìn thấy thì sao?

-mọi ng đưa Ye Ryeong vào phòng rồi. Em nhìn này có mồ hôi thật mà, ở đây này. Nói xong anh lại đưa tay ra định lau cho Roy.

-Mới ko cần anh lau. Tránh ra em đi tắm.

-anh cũng đi.

Roy quay đầu lại trừng mắt nhìn In Woo:

-..đi vào bếp giúp mẹ anh nấu cơm. Sao em nhìn anh thế?

Roy ko thèm để ý anh nữa.

In Woo vào bếp thấy mẹ anh đang nấu ăn, anh liền bốc ăn thử

-Ai sao lại bốc tay thế? Thế này thì bao giờ mới lớn? bao giờ mẹ mới có con dâu phụ mẹ đây.

- sắp rồi mẹ

-thật á?

- tốt nghiệp xong con dẫn con dâu về cho mẹ luôn.

-thật sao? Ai thế? Ye Ryeong à?

- sao lại là Ye Ryeong?

- thì cô Ri-Hyang bảo con thích Ye Ryeong mà? Không phải dấu đâu mẹ biết hết. Đi mua cho mẹ ít đường đi, nhà hết đường rồi.

- mới ko phải, bạn gái con xinh hơn nhiều- In Woo lẩm bẩm

-gì?

-Dạ ko, con đi đây.

Sáng hôm sau.

-'ngáp'... buốn ngủ quá đi, sao chị với mẹ dậy sớm thế. Roy vừa ngáp vừa bước ra phòng thì.

'chụt' In Woo hôn lên má cô làm cô giật bắn mình ôm mặt lùi lại.- gì thế?...In Woo, anh muốn chết sao! Mới sáng ra...

-Bạn gái, chúc mừng sinh nhật! chúc mừng em đã đủ tuổi kết hôn.

-Sinh nhật?

-Đúng rồi hôm này là sinh nhật em và Geum Bok

- à đúng rồi? nhưng làm gì có kiểu chúc mừng kiểu đấy.

-thì năm 18 tuổi chẳng đủ tuổi kết hôn còn gì?

- nhưng làm gì có kiểu chúc mừng sinh nhật kiểu đấy. thế năm nay anh sinh nhật e sẽ chúc anh chưa đủ tuổi kết hôn nhé, vẫn còn là cậu nhóc thôi.Nhóc In Woo..-Vừa nói cô vừa vào phòng vệ sinh

-Khoan đã..-In Woo ngăn Roy lại- đưa tay em đây

- đê làm gì? Dù nghi ngờ nhưng Roy vẫn đưa tay ra

- thì cứ đưa đây. In Woo đeo vào tay cô một chiếc nhẫn. Anh tặng anh cho em. Sinh nhật vui vẻ.-Nói xong anh ủn Roy vào nhà vệ sinh rồi đóng cửa lại

Roy bật cười, nhìn chiếc nhẫn trên tay mình- cái đồ ngây thơ. Em đã đồng ý nhận đâu.

'sề nhì chu khà hám mi ta, sề nhì chu khà hám mi ta, sa là há nư Geum Bok, Roy, sế nhi chu khà hám mi ta'

-Chúc mừng sinh nhật!

-Geum Bok, Roy, cả nhà đã dậy sớm làm bữa tiệc chúc mừng sinh nhật 2 con đấy. Mau cảm ơn mọi ng đi.

-Vâng, cảm ơn mọi ng rất nhiều ạ.

-Geum Bok, đây là quà sinh nhật của mình. Chúc cậu sinh nhật vui vẻ. –In woo đưa 1 hộp nhỏ cho Geum Bok.

-mình cảm ơn.

-ya.. còn quà của Roy đâu? Sao con lại đưa quà cho mỗi Geum Bok.- cô Mal-Ja hỏi In woo khi không thấy anh chỉ đưa quà cho Geum Bok.

- con quên mất, Roy à, xin lỗi em nhé.In woo nháy mắt với Roy.

Biết là In woo tối nay mới đưa quà cho nhưng Roy vẫn giả vờ buồn bã nhìn cô Mal-Ja:

- ko sao đâu cô, ko có quà cũng ko sao.

-ya. cô Mal-Ja quay sang đánh In woo- sao con lại có thể quên đc chứ, mẹ biết con quý Geum Bok nhưng cũng ko thể quên quà của Roy đc, ai cái thằng này.

Ye Ryeong ghen tị nhìn Geum Bok. ' lại là Geum Bok...yêu quý sao..'

'reng' có tiếng chuông cửa.

-Xin lỗi, có Kwang Geum Bok và Baek Ye Ryeong ở đấy ko?

-anh là

-Chúng tôi là cảnh sát, có người báo là bị tấn công bởi một trong hai ng này.

Ye Ryeong run rẩy đứng trong góc lẩn trốn sau lưng mẹ mình.

-Dạ-Geum Bok liền đứng lên- chúng cháu mới là ng bị tấn công mà.

- chuyện này sao? Mẹ và mọi ng vô cùng ngạc nhiên ko biết chuyện gì xảy ra.

-biết người này ko?

-Có ạ, người này là người tấn công bọn cháu hôm qua mà

-tính mạng ng này đang gặp nguy hiểm sau bị một trong hai ng đánh vào tối qua.Bây giờ mời hai ng theo tôi về đồn.

In Woo muốn đứng lên ngăn cản như bị Roy cản lại.

-mọi ng đi thôi, cảnh sát sẽ cho chúng ta câu trả lời chính xác nhất. Ai là người có tội? câu cuối cùng Roy nhìn thẳng vào Ye Ryeong.

Đến sở cảnh sát, Geum Bok cố chứng minh mình và Ye Ryeong là ng bị hại. Nhưng mấy cô nữ sinh vẫn một mực Geum Bok và Ye Ryeong tấn công họ. Ye Ryeong thì vẫn im lặng nắm chặt góc áo của mình. Roy quan sát Ye Ryeong từ lúc bắt đầu, cô tiến đến nói nhỏ với Ye Ryeong:

-cậu sao thế sao cậu run vậy? cậu biết chuyện này ai làm đúng ko? Chị tôi tham gia vụ này lại vì cậu đúng ko?

-ko.. không phải đâu, ko phải mình. Ye Ryeong lùi về phía sau

- ồ... tôi có bảo cậu tấn công bạn ấy đâu. Lẽ nào..?

- cô gái bị thương đang rất nguy kịch, người tấn công cô bé có thể phải chịu trách nhiệm hình sự nếu gia đình nận nhân quyết định kiện.

- không, không thể thế đc- Bà Eun Sil bị sốc nặng, bà khụy xuống

- mẹ, mẹ đừng quá lo lắng, chị là ng bị hại mà, đúng ko? Mẹ đừng lo quá. Roy tiến lên đỡ bà đứng dậy

-Ai trong hai ng này đã ra tay? Anh cảnh sát hỏi mấy nữ sinh.

Ye Ryeong càng run rẩy, lo lắng hơn.

-Là cô ta-Một nữ sinh chỉ về phía Geum Bok- cô ta đã ném chai nước là bạn cháu bị ngã đạp đầu, chính là cô ta.

- ya... cô có chắc chắn ko đấy? cô có tận mắt nhìn thấy ko hay chỉ dự đoán? Roy xông lên tóm lấy nữ sinh đó.

-Roy, em bình tĩnh. In Woo tiến tới kéo Roy về.

- anh bỏ em ra, cô ta nói dối, cô ta ko tận mắt nhìn thấy

-tôi ném chai nước chỉ để tự về thôi, sau đó chúng tôi đã chạy đi.

- Ye Ryeong còn nhìn thấy bạn tôi ngất nhưng vẫn bỏ chạy

- Tôi thật sự ko đánh ai hết.

Roy giằng ra khỏi In Woo tóm lấy Ye Ryeong,

-cô nói gì đi, sao cô có thể đứng đó khi Geum Bok bị buộc tội đc chứ, 2 ng là bạn thân mà, cô nói gì đi?

- đúng rồi đấy Ye Ryeong, con nói gì đi, Geum Bok ko làm thế đúng ko.

- ..con ...con không biết gì hết

- sao cậu có thể ko nhớ gì khi bọn họ đánh cậu chứ? Cậu có bị đánh vào đầu ko mà lại thích chơi trò mất trí, ya... Ye Ryeong nói đi, nói những gì cậu biết đi...Roy tiến tới tóm lấy Ye Ryeong.

-ya sao cháu lại hét lên với con gái cô thế, nó bảo là không biết mà? Cô Ri-Hyang quát

- thôi đc, tự cháu sẽ đi tìm chứng cớ. Còn cô hãy đợi đấy.-Roy chỉ vào Ye Ryeong đe dọa.

Geum Bok bị tạm giam chờ điều tra. Ye Ryeong bỏ về nhà, In Woo đuổi theo Ye Ryeong để hỏi rõ hơn.

-Guem Bok, làm sao đây, làm sao đây..bà Eun Sil lo lắng cho con gái

-Mẹ, mẹ đừng lo nữa mẹ về nhà đi, Roy em đưa mẹ về nhà đi,

-Mẹ ko thể để con ở lại đây một mình đc.

- mẹ về đi, con sẽ ở lại với chị, cô ơi cô đưa mẹ cháu về giúp cháu với

-Mẹ à, mẹ đừng lo, sẽ ko việc gì đâu, mẹ phải tin vào chị chứ chị sẽ ko làm thế đâu.

- nhưng...

- mẹ về nghỉ ngơi đi, ko sao đâu có con đây con sẽ ko để chị bị làm sao đâu. Roy khuyên nhủ mẹ mình- Mẹ hãy tin con.

-Eun Sil, chúng ta về thôi còn phải đi xem ng bị nạn nữa chứ.

- Đúng rồi. phải đi phải đi chứ, Roy con ở lại với chị nhé.

-vâng mẹ nhớ nghỉ ngơi nhé.

Cô Ri-Hyang đưa bà Eun Sil ra ngoài, 2 ng cùng đến bệnh viện gặp gia đình cô bé bị nạn.

-Chị, quán bar các chị đánh nhau ở đâu?

-em định là gì?

- tìm chứng cứ

Vì sáng quán bar ko mở cửa nên Roy quay lại vào buổi tối.

-chị ơi, tối qua chị có thấy 2 cô bé này ko? Roy đưa ảnh của Geum Bok và Ye Ryeong

- Kwang Geum Bok phục vụ ở đây, còn cô kia tôi ko biết.

-Thế chị có biết vụ đánh nhau hôm qua ở cửa sau ko ạ?

- đánh nhau thì tôi chịu, tôi chỉ thấy kwang Geum Bok với 1 toán con gái đi đâu đó thôi. Chứ đánh nhau thì quan tâm làm gì ở chỗ này gây gổ đánh là thường xuyên, ai thèm quan tâm chứ.

- vâng thế thôi, cảm ơn chị.

- Em ơi, anh nhìn thấy đấy. Mấy thằng ăn mặc lố lăng nhìn ko giống ng tử tế tiến đến bắt chuyện với Roy

- dạ, thật ko ạ?

-thật chứ ạ. Vụ đánh nhau mấy đứa con gái đúng ko?

- đúng vậy. thế anh nhìn thấy 2 cô gái này chứ ạ?

- Đúng rồi 2 cô này, tôi nhìn thấy họ đánh nhau ở cửa sau mà.

-thật không thế thì tốt quá, anh có thể kể với tôi chuyện gì đã xảy ra ko?

- đc chứ, cô vào đây chúng ta nói chuyện.

Roy liền đi theo đám thanh niên vào một phòng karaoke

-cô uống rượu đi,

-xin lỗi tôi ko biết uống rượu. anh có thể cho tối biết chuyện gì đã xảy ra ko?

- đc chứ tôi sẽ nói mà, cô uống đi, cô uông đi rồi tôi nói

- nhưng tôi thạt sự ko uống đc rượu.... thôi đc rồi tôi uống, anh nhất định phải kể cho tôi rõ đấy.

- chắc chắn rồi cô uống đi.

Roy cầm cốc rượu lên nhắm mắt nhắm mũi vào uống cốc rượu.

- Moon Hyuk , cậu biết tớ vừa thấy ai ko?

-thấy ai?

-lại một cô trong vụ đánh nhau, hôm qua gặp một cô, hôm nay gặp một cô, cô tết tóc ý?

-thật ko ? cậu có nhìn rõ ko?

- nhìn rõ mà, tớ thấy cô ta đang hỏi thăm gì đó mấy thằng nhà giàu mới nổi bên kia kìa?

-ở đâu cậu dẫn tớ đi?

- bên kia. Gì chứ em hôm qua xinh thế ko để ý, hôm nay lại quan tâm gớm.

'cô cho tôi, chờ đó, lần này đừng hòng lừa đc tôi..'

-cô ta ở đâu?.Moon Hyuk hỏi bạn mình

-tớ ko biết lúc nãy ở đây mà chắc...

' choang' Roy làm vỡ chai rượu trên bàn, đứng lên đẩy cửa ra ngoài

-các anh lừa tôi, các anh vốn ko biết gì hết, tránh ra, bực cả mình

Một tên giữ tay Roy lại:- từ từ đã, đi đâu mà vội, ở lại chơi với bọn anh..

'bụp'- chơi với bọn anh này- Roy đập cặp vào mặt tên đó- nhóc con.

-Cô.. Anh ta đưa tay muốn nắm lấy tóc Roy thì bị một bàn tay ngăn lại

' đau đầu quá đi, rượu đúng là uống ko ngon bằng bia tí nào...' cô mất trọng tâm ngã về phía trc gục phải ai đó. Cô ngước lên nhìn:

-Tên thô lỗ...

-Này ko đc mang cô ta đi... một tên muốn ngăn lại khi thấy Kang Moon Hyuk đưa Roy đi.

- cậu giúp tớ nhé. Kang Moon Hyuk nói với bạn mình và xách Roy đi ra ngoài.

Kang Moon Hyuk để Roy xuống ghế đá, rối anh ngồi xuống bên cạnh.

-nay Kwang Roy, cô tỉnh lại đi..

- anh có đến quán bar này tối qua ko?

- có, cô..

- có thấy 1 trong 2 cô gái này ko... Roy đờ đẫn lấy 2 tấm ảnh ra.

- thấy cô này- Kang Moon Hyuk chỉ vào Ye Ryeong.

- thật à? Roy vỗ vỗ mặt mình cho tỉnh táo lại- thấy cô ta ở đâu trong trg hợp nào?

- cô ta đến chơi cùng bạn tôi rồi cô ta bỏ đi.

-anh có đi theo cô ấy ko?

- sao tôi phải đi theo cô ta?

- thế anh có biết vụ đánh nhau ở cửa sau quán bar ko?

- ko tôi ko biết.

- chị tôi bị bắt vì họ cho rằng chị ấy đã làm bị thương 1 nữ sinh đấy, Mà thôi, thế anh có thể đưa tôi về nhà đc ko?

- hả? sao tôi phải đưa cô về.

- tôi uống rượu theo tôi biết thì thời gian thanh tỉnh của tôi còn rất ít. Roy tóm lấy cổ áo Moon Hyuk – làm ơn hãy đưa tôi về địa chỉ đường xx phố xx khu xx, rất cảm ơn. Nói xông Roy liền ... ngủ.

- này khoan đã, này tỉnh lại đi, sao tôi phải đưa cô về chứ. Moon Hyuk lắc mạnh ng Roy mong cô tỉnh lại.

Roy mở mắt he hé trả lời:

-tốt nhất là anh đừng lắc nữa ko thì anh sẽ đc thấy món ăn mới của cửa hàng 'Rose' đó...

- này- Moon Hyuk tiếp tục lắc Roy- cô nói linh .... 'Ẹo....'

Moon Hyuk nhanh chóng tránh đc ko vào quần nhưng bị vào giày.

-cái cô này..

Nôn xong Roy liền tóm lấy cái khăn gần nhất .. lau miệng.

-YA ...cái cô kia...

Lần này dù lắc thế nào thì Roy cũng ko tỉnh, Moon Hyuk chịu trận đưa Roy về?

Trên xe taxi Roy cũng ko ngồi yên tìm cho mình vị trí ngủ thỏa mái nhất và cô đã gối đầu lên đùi Moon Hyuk ngủ.

-cái cô này cô giả vờ ngủ đúng ko? Này!..bực mình quá đi, gặp cô là tôi toàn gặp xui xẻo.

Xuống xe, Moon Hyuk lay Roy dậy:

-này cô tự về nhà đi tôi chỉ đưa cô đến đây thôi. Này dậy đi....

Roy từ từ mở mắt xuống xe

-cảm ơn anh nhiều, anh là ng tốt thật sự. cho anh.

- gì thế? , Moon Hyuk đưa tay ra

Roy đặt vào tay Moon Hyuk

-kẹo?

- đúng vậy. cảm ơn anh rất nhiều có dịp hãy đến quán Rose tôi sẽ mời anh ăn

- không cần.

- vâng thế cũng đc. Anh về cẩn thận. Roy đóng cửa và cúi chào và đi về phía trc.

- cái cô này ... ko có thành ý gì hết. , Moon Hyuk cho kẹo vào túi.

Thấy Roy từ xa, In Woo liền chạy tới

-Roy, sao em về muộn vậy? anh đến quán ăn đón em nhưng họ nói em xin nghỉ

- In Woo em mệt quá. Cô dựa vào vai anh

- sao thế? Sao có mùi rượu thế này? Ngồi xuống đây nào? In Woo đưa Roy ngồi xuống ghế đá gần đó.

- em đi tìm chứng cứ.

-ở đâu? Sao em ko gọi anh đi cùng

- Ở quán bar đó.

- em uống rượu, em có sao ko? In Woo sờ trán Roy

Roy tránh tay In Woo tiến đến dựa vào In Woo

-em mệt quá, In woo à?

In Woo lấy áo khoác của mình đắp cho Roy, ôm lấy Roy giúp cô ấm hơn

-Em vẫn chưa tìm thấy gì để chứng minh chị Geum Bok vô tội.

- Rồi sẽ tìm thấy thôi-In Woo an ủi xoa đầu Roy- mai anh sẽ đi với em.

-Được. ta ngồi đây một tí rồi về nhé, em ko muốn mẹ em thấy em thế này, mẹ đã lo lắng cho chị đủ rồi.

- um. Thế câu trả lời của em là gì?

-trả lời gì?

-Thì sáng nay ý?

- À..., sáng nay á? Cái đó phải xem biểu hiện của anh đã, bây giờ thì mau cõng em về- nói xong Roy liền nhảy lên ôm lấy cổ In Woo.

- tuân lệnh.

- In Woo, anh nghĩ ai ai sẽ là ng thật sự tấn công nữ sinh kia? Anh có nghĩ là chị Geum Bok ko? Hôm nay e đến xem mấy bình nước và cũng hỏi mấy ng ở đấy rồi. Họ chỉ để bình nước hết ở cửa sau thôi, nên dù có ném mạnh đến mấy thì cũng ko thể làm ng khác ngã ra phía sau đc.

- nhưng cũng có thể điều đó làm cho cô ta trượt ngã..

- đúng vậy, điều đó cũng ko thể chứng minh chị vô tội

-Roy à, rồi cảnh sát sẽ tìm ra hung thủ thật sự

-chắc chắn sẽ có ng nhìn thấy.

- Mai anh sẽ đi cùng em.

- In Woo, anh tốt quá đi- Roy dụi đầu vào cổ In Woo- em sẽ cộng điểm cho anh.

- vợ tương lai, vậy em nhớ cộng nhiều nhiều một tí nhé.

- ai là vợ tương lai của anh, anh bây giờ chỉ là nhóc con thôi. In Woo à, chị phải chờ em đến bây giờ đây.- Roy xoa đầu In Woo,

- Chỉ có vợ và mẹ anh đc xoa đầu anh thôi. Em xoa đầu anh là em phải chịu trách nhiệm với anh cả đời.

- cái gì chứ, có thế mà đã phải chịu trách nhiệm á? Vậy thế này thì sao- Roy thò tay vào áo của In Woo

- Ya.. lạnh, em bỏ tay ra ko anh ném em xuống đấy.

- rồi- Roy rút tay ra khỏi áo In Woo- nhưng em phát hiện ra một điều đấy từ anh đấy

-điều gì? In Woo quay đầu lại hỏi

- anh có ngực và nó ko hề nhỏ? In Woo, chẳng lẽ anh là phụ nữ?

- Ya.. Kwang Roy đó là cơ ngực, là cơ ngực đó, em biết là anh có tập luyện mà, anh còn có cơ bụng nữa em muốn xem ko? In Woo thả Roy xuống- nhìn này.. In Woo định vén áo lên thì bị Roy đánh vào đầu rồi chạy đi

- Ko nhìn, ko nhìn, In Woo là đồ ko biết xấu hổ.

-Đứng lại, là em muốn xem mà...

'có hơi rượu trong ng cô ấy thật ... lạ'

Trong lúc đó, Kang Moon Hyuk bị bà nội và dì bắt quả tang đi chơi về muộn

- Kang Moon Hyuk sao giờ này cháu mới về?- Bà nội Moon Hyuk hỏi

- Cháu đi chơi với bạn cháu 1 tí, ko để ý giờ nên cháu về hơi muộn

- hôm nay cháu đi chơi bar nữa đúng ko? Thế nào vui chứ? Có kiếm đc cô bạn gái nào ko?-Dì Moon Hyuk chen vào hỏi.- mà sao nhìn cháu chật vật vậy? còn cái mùi gì nữa đây

- Mùi rượu- bà nội Moon Hyuk khẳng định- ta đã bảo cháu việc của cháu bây giờ là học tập rồi sau này đến công ty giúp bố cháu cơ mà

-Mẹ này, Moon Hyuk lớn rồi cũng nên có bạn gái rồi

-con im đi- bà nội quát dì- việc chọn bainj gái của cháu cứ để bà lo, bà sẽ tìm cho cháu một ng vợ tuyệt vời nhất để có thể đứng bên cạnh cháu.

-bà à cháu còn nhỏ mà

-cháu cũng biết cháu còn nhỏ hả? thế mà còn đi chơi bời lêu lổng, còn đêm khuya mới về chứ. Kang Moon Hyuk từ hôm nay bà cấm cháu đi ra ngoài ban đếm.

- bà à, hôm nay tại có chút chuyện ngoài ý muốn thôi mà... Moon Hyuk cố gắng thuyết phục bà mình.

- không nhưng nhị gì hết nếu cháu không nghe lời bà bà sẽ tích thu thẻ của cháu, cháu chọn đi.

- cháu ... cháu ... sẽ không đi chơi.

- rồi lên phòng tắm rửa đi. Cái mùi ghê quá cơ

Về đến phòng Moon Hyuk tức giận ném áo khoác làm tung ra mấy cái kẹo.

- kwang Roy, tại cô đó, tất cả là tại cô, lúc nào cũng gây phiền phức....- Moon Hyuk tức giận nhặt một cái kẹo lên ăn- kẹo sữa sao, cô nghĩ tôi là con nít chắc.... kẹo cũng ngon phếp.. lần sau phải bắt cô ta đưa cả gói mới đc

'reng'

-gì thế?- Moon Hyuk nhấc máy

-tớ quên không bảo cậu, hôm trc tớ lấy điện thoại cậu chụp ảnh cậu đừng xóa nha

- cậu lại lấy điện thoại của tôi chụp mất cái hình kì dị của cậu à?

- đẹp mà, đâu mà kì dị, mà đúng rồi có cái video tớ quay mấy cô nưc sinh đánh nhau ở quán bar nữa. cậu xóa đi giúp mình nhé.

- um.. à khoan, nữ sinh đánh nhau hôm qua à?

- um, đúng rồi, ở cửa sau quán bar ý, tớ ra đấy hút thuốc tiện thế quay lại, thế có chuyên gì à?

- à ko thế nhé. Moon Hyuk tắt máy. Anh liền mở video ra xem. ' đúng chị cô ta rồi, Kwang Roy cô chết chắc..'

Hôm sau.

'reng'

-alo

-Roy à, bạn nữ sinh bị tấn công tỉnh rồi. Cảnh sát đang đến đấy lấy lời khai, em báo cho mọi ng rồi đến bệnh viện đi, anh đến báo cho Geum Bok rồi đến sau.

-Vâng

Bà Eun Sil chạy vào

-In Woo nói sao rồi con

-Bạn nữ sinh kia tinhe rồi chúng ta nhanh đến bệnh viện đi mẹ.

Bệnh viện

-Chú biết là khó nhưng cháu hãy cố gắng suy nghĩ, Geum Bok có phải người tấn công cháu ko?- Chú cảnh sát xét hỏi- các bạn của cháu đã nói rằng Kwang Geum Bok đã tấn công làm cho đầu chúa bị đạp vào vật cứng phía sau

-Kwang Geum Bok.... Không phải

- đúng vậy Geum Bok vô tội mà- Bà Eun Sil nhẹ cả người nhìn Roy cười

-Vậy thì cháu nói đi ai là ng đã đánh cháu?- chú cảnh sát hỏi tiếp

-... là cô ta...

- gì cháu đang làm gì vậy sao nhìn con của cô..- Cô Ri-Hyang lúng túng khi cô bé nhìn về phía Ye Ryeong con gái cô.

- cô ta là ng đã đẩy cháu đập đầu vào bức tường

Cô Ri-Hyang và mẹ không tin vào tai mình quay đầu nhìn Ye Ryeong mong nhận đc một lời giải thích từ cô nhưng Ye Ryeong chỉ cúi đầu run rẩy

'bốp' Roy tiến lên và tát Ye Ryeong khiến Ye Ryeong lùi lại

-Ya ... Roy cháu làm gì vậy?

- quá rõ rồi còn gì chị cháu vì người bạn thân này mà mang họa vào ng, trong khi con ng này lại luôn nói không biết nhằm thoát thân, chắc nếu bạn gái kia không tỉnh dậy chắc cậu sẽ im lặng tiếp đúng ko? cháu xin lỗi đã làm cô tức giân, nhưng cháu chỉ đánh cái tát này thay cho chị cháu thôi. Ye Ryeong cậu nói có đáng đánh ko?

- Ye Ryeong mời cô theo chúng tôi về đồn

- Kwang Geum Bok, cô đc thả

- thật ạ? Đã tìm ra hung thủ rồi sao? Là ai thế?

Đúng lúc đó Ye Ryeong bị áp tải vào nhà tạm giam Geum Bok vừa bước ra

-Là Baek Ye Ryeong, bạn thân của chị,

- chuyện này là sao? Có chuyện gì đang xẩy ra vậy

- là Baek Ye Ryeong đã đánh cô gái đó -cô Oh Mal-Ja trả lời- thậm chí nó còn bỏ chạy khi thấy cô ta bị ngất xỉu

- Chuyện này là sao hả Ye Ryeong? Geum Bok quay lại hỏi Ye Ryeong- nói đi đó không phải sự thật, cậu không làm chuyện này đúng ko?

- không phải mình ko làm- Ye Ryeong hét lên

- sao cháu vẫn không chịu nhận ư? cô Oh Mal-Ja thất vọng

- mình không làm vì sao mình phải nhận tội chứ?

- Chị chúng ta về thôi, chị muốn biết về em sẽ kể cho chị- Roy tiến lên kéo chị mình hướng ra cửa

- Geum Bok à, mình không làm, thì sao mình phải nhận tội chứ

- Nhưng nạn nhân đã nói là do cháu gấy ra, làm sao cháu có thể cho Geum Bok gánh tội thay cho cháu chứ- cô Oh Mal-Ja bực mình quát

- nhận tội thay ư? Cô Ri-Hyang phản bác- nó đã nói nó không làm mà!

-Cảnh sát sẽ điều tra- Mẹ Roy cũng thất vọng rất nhiều về Ye Ryeong- Geum Bok con mau về với mẹ. Bà kéo Geum Bok ra khỏi phòng, cô Ri-Hyang liền đuổi theo nhờ Eun Sil giúp bà cứu con mình.

Roy vẫn chưa rời đi ngay mà quay lại nói với Ye Ryeong

- Baek Ye Ryeong, tôi khuyên cô nên thú tội, không phải cô là ng bị đánh sao? Nếu cô thú tội có khi họ sẽ phán cho cô chỉ tự vệ sẽ không bị chịu trách nhiệm hình sự. Nhưng với trường hợp gây nạn xong còn bỏ chạy thì chắc chỉ lên báo trường là cùng thôi. Thú tội tốt hơn đúng ko?

Nói xong Roy bỏ đi.

-Roy giờ em về nhà sao?

- vâng. Anh ở lại giúp cô Ri-Hyang nhé, e cũng lo cho cô ấy nhưng e không muốn ở lại.

-Um, em về cẩn thận.

Geum Bok không về nhà mà quay lại sở cảnh sát, cô muốn hỏi Ye Ryeong về sự thật

'reng'

-alo-Geum Bok bắt máy

- Kwang Roy, nhớ tôi ko? Tôi là Kang Moon Hyuk đây.

-anh gọi nhầm số rồi

-Tôi có đoạn phim ghi lại cảnh ẩu đả đêm hôm đó, 10 phút nữa hãy đến quán cà phê XYZ. Nói xong Moon Hyuk tắt máy

- Alo... alo... này... Quán cà phê XYZ

Geum Bok đến nơi thì đã thấy Moon Hyuk ngối đó.

-Xin hỏi anh có phải ng gọi điện cho tôi phải ko?

Thấy có ng đến anh tự đắc khoe khoang ngước mắt lên.

-cuối cùng cô....Sao lại là cô?

- Thì anh gọi tôi đến mà? Anh có đoạn phim đánh nhau hôm đó thật sao? Xin anh cho tôi xem. Nếu anh thật sự có nó xin anh hãy giao nó cho tôi. Nó rất quan trọng với bạn tôi.

- cô là chị gái Kwang Roy sao?

- Vâng, xin anh hãy cho tôi xem...

-cô hãy gọi Kwang Roy đến đấy.

-Chuyện này rất quan trọng, xin anh hãy cho tôi xem đoạn phim đc ko? Geum Bok phẩn cầu

-Gọi em gái cô đến đấy, thì chúng ta nói chuyện

- Vâng, đc rồi.

Geum Bok gọi cho Roy:

-chị à có chuyện gì thế?

- Roy à, bây giờ em đến quán cà phê XYZ đc ko? Có việc gấp lắm em đến luôn đi nhé.

-Nhưng có chuyện gì mới đc chứ?

-Chị xin em đấy đến ngay đi nhé.

-vâng, được rồi, em đến ngay, chị đợi em tí.

Đến quán cà phê, thấy chị mình Roy liền chạy tới.

-Chị, tóm lại là có chuyện gì?

- Kwang Roy, cuối cùng cô.... Moon Hyuk bắt chuyện

-sao chị lại ngồi cùng tên thô lỗ này vậy?

'tên thô lỗ sao, sao cô dám nói ân nhân của mình như thế? Tôi sẽ ko dễ dàng đưa đoạn phim cho cô đâu.'

Roy ko để ý đến Moon Hyuk tiếp tục hỏi chị mình

-anh ta nói anh ta có đoạn phim chứng minh Ye Ryeong chỉ vô ý

- thật sao? Chị xem chưa?

- chưa, anh ta nói phải chờ em đến.

Roy nhìn Moon Hyuk tự đắc một mình uống cà phê, nhưng cũng không che dấu đc khóe môi của anh nhếch lên sung sướng. 'mau cầu xin tôi...'

- anh ta nói dối đây, hôm trc em hỏi anh ta bảo ko biết cuộc đánh nhau nào mà, chắc anh ta chỉ muốn lừa chị thôi.- Roy nắm lấy tay Geum Bok- về thôi chị đừng tin, anh ta chỉ là tên lừa đảo thôi.

- Nhưng...

Thấy Roy muốn bỏ đi, Moon Hyuk bất dậy kéo lại tay Roy

-Khoan đã tôi có thật mà nhìn đấy...- Moon Hyuk đưa điện thoại về phía trc để các cô có thể thấy đoạn phim.

Roy liền bỏ tay chị mình ra, ngồi xuống ghế.

-Nếu tôi giao cho cảnh sát đoạn phim này thì sẽ chứng minh được bạn các cô làm chuyện này là do cô ấy bị đám con gái tấn công thôi. Cô thấy thế nào hả- Moon Hyuk hỏi ánh mắt nhìn về phía Roy, nhưng phản ứng của Roy là không phản ứng

- sao cô hờ hững vậy, cô ta ko phải là bạn cô sao? Moon Hyuk không thích khi Roy phản ứng ko như anh mong muốn 'phải xin xỏ, cầu xin anh giúp đỡ chứ..'

- bắt đầu từ sáng nay cô ta đã ko phải là bạn tôi rồi.Roy thản nhiên nói.

-Roy à, chỉ là hiểu nhầm thôi, Ye Ryeong bảo không nhớ mà

- chị .... Thôi thôi em kệ chị.

Geum Bok cũng ko để ý em mình nữa, cô túm lấy tay Moon Hyuk khẩn cầu

-tôi xin anh đấy, anh hãy đưa cho tôi đoạn bang hay anh đưa nó cho cảnh sát cũng đc, anh muốn tôi làm gì tôi cũng làm?

- Tôi bảo gì cô cũng làm sao?

- Đúng vậy. Geum Bok khẳng định- làm gì cũng đc.

Moon Hyuk nhìn Roy rồi nói với Geum Bok:

-vậy cô quỳ xuống xin tôi đi.

- thế thì hơi quá đáng...

- thế thì thôi, tôi đi đây.

-khoan đã- Roy đứng lên- anh đổi điều kiện khác đi. Không thì điều kiện này cũng đc, nhưng anh chắc là nếu tôi quỳ xuống thì anh chịu đc sao?

- sao lại ko đc?

Roy hất đầu ý bảo Moon Hyuk nhìn phía bên cạnh, có một số ngưới đang quay phim ba ng, thấy Moon Hyuk nhìn sang liền giả vờ như đang làm chuyện khác.

-nếu anh dám nhận thì tôi sẽ quỳ thay chị tôi, nhưng ngày mai sẽ có người nói Kang Moon Hyuk bắt nạt nữ sinh, kang Moon Hyuk là kẻ tiểu nhân, là kẻ...

- Dừng, Vậy đổi cũng đc, cô - Moon Hyuk chỉ vào Roy – phải là người hầu cho tôi ngày hôm nay.

- Được.

- Roy à?

-Ko sao đâu chị. Em đi một lúc rồi về.

- chị thay Ye Ryeong ...

- ko cần đâu, em làm việc này ko phải vì cô ta, em làm vì cô Ri-Hyang. Thôi chị về đi- nói xong Roy chỉ về phía Moon Hyuk -Tên kia đi theo tôi

- Ya ...tôi mới là chủ nhân mà. Moon Hyuk nhân chân đuổi theo.

- người hầu, cầm lấy- Moon Hyuk ném áo khoác về phía Roy

- Kang Moon Hyuk , anh chắc chứ?

- Gọi tôi là cậu chủ. Moon Hyuk đi về phía trc.

Roy bĩu môi:

-Rồi, cậu chủ cậu chắc chứ?

Moon Hyuk thỏa mãn nhéch mép cười

-Đương nhiên. Cô có thắc mắc gì sao?

-Không có gì- Roy khoác áo Moon Hyuk vào người- Trời hôm nay lạnh ghê cơ, lúc đến tôi quên ko mang áo khoác, bây giờ thì ấm hơn rồi,-'đại nhân ko nên để ý chuyện nhỏ nhặt, ấm là tốt rồi'. Roy mặc áo của Moon Hyuk nhìn như trẻ con mặc trộm áo người lớn, nhìn cô bé bỏng lọt thỏm trong cái áo.- Cậu chủ cậu thật tốt.- Nói xong Roy liền bước ra ngoài.

Một cơn gió lạnh đúng lúc đấy thổi ngang qua làm Moon Hyuk co dúm vào

- Kang Moon Hyuk,... Roy quay đầu lại

Moon Hyuk lập tức đứng thẳng ng, mặt nghiêm túc:

-Có chuyện gì?

- anh định đi đâu?

- tôi cũng chưa biết

- Vậy đi ăn vặt với tôi nhé, tôi mời, cũng phải cảm ơn anh đã giúp tôi lần trc chứ. Thế nào đc ko?

- thế nào cũng đc. Dù sao hôm nay tôi cũng chẳng có việc gì

- Được rồi đi thôi.

- Ta ta, giới thiệu với anh đấy và chỗ ngon nhất luôn.- Roy dẫn Moon Hyuk đến một quầy ăn vặt ven đường- Anh ăn gì? mau lên đến xem đi, mùa đông mà ăn cái này là thích nhất đấy.

- Tôi ăn cái này- Roy liền lấy một xiên thổi thổi cho đỡ nóng, cô định ăn thì bị cản lại.

- anh làm gì thế? Roy cau mày

- sao lại ở đâu ra người hầu ăn trước chủ nhân chứ?

- cái đồ cos cuồng..

- cô nói gì?

- Dạ ko có gì? Mời ngài dùng trước ạ? Roy nịnh nọt đưa xiên trên tay mình cho Moon Hyuk.- Chủ nhân xin yên tâm xiên đã hết nóng, độ ấm vừa đủ, mời ngài thưởng thức. 'chỉ có một chút mưa xuân do quá trình làm nguội để lại thôi... ka ka'

- tốt, Moon Hyuk nhận que xiên liền ăn

Nhân lúc đó Roy liền nhanh tay lấy một que xiên khác định ăn thì lại bị cản

-Lại cái gì nữa đấy. Roy cáu.

Moon Hyuk lắc lắc điện thoạt và đưa tay đòi que xiên của Roy

-tôi nhịn

-Gì thế?

-Dạ không mời ngài dùng ạ. Roy đưa cho Moon Hyuk

Lần này Roy nhanh tay lấy một que khác bất chấp còn nóng đưa vào mồm, nhưng que xiên lùi sang phải cô phải quay đầu sang phải, que xiên lùi sang trái cô chuyển đầu mình sang trái. Rồi cô bất ngờ gồng tay lấy hết sức lực hạ que xiên xuống và bắt gặp Moon Hyuk đang trợn mắt nhìn cô. Miệng anh ta còn đang phồng lên ăn chưa hết.

-anh... Roy căm tức chỉ tay

-hả...

Roy liền ỉu xìu buông tay:

-đấy ăn đi, ăn hết đi

- cô ko ăn nữa à?

- ko có hứng.

- vậy thì lấy thêm quen nữa cho tôi

- ya...

Moon Hyuk nhìn Roy

-Anh muốn ăn que nào?

- que đó. Moon Hyuk chỉ vào que xa nhất.

- ở gần đây cũng có mà

-cậu chủ thích que đấy, người hầu thắc mắc sao?

- không. Roy chấp nhậ số phận đi lấy- Đây

- nóng~ Moon Hyuk không cầm chỉ nói

-nóng~ Roy nhại lại, chấp nhận số phận thổi mạnh ' cho anh trúng độc luôn..'- này

-Được rồi cô có thể ăn.- Moon Hyuk thỏa mãn ăn

-Được rồi cô có thể ăn ~- Roy lẩm bẩm nhại lại, dù bực mình nhưng Roy vẫn ăn rất nhiều.

- Được rồi cô ơi của cháu hết bao nhiêu cho cháu gửi với ạ. Roy rút ví ra thanh toán thì bị Moon Hyuk đấy ra.- anh làm gì vậy?

- Tôi không bao giờ để con gái thanh toán cả- Roy nghĩ 'cũng ra dáng đàn ông nhỉ...' thì Moon Hyuk xoa đầu Roy nói tiếp – thế nào thấy cậu chủ tốt ko?

Roy hất tay Moon Hyuk ra:

-Tốt, tốt nhất là cậu nên giữ lời.

- Tôi sẽ giữ lời - Moon Hyuk cam đoan

- chúng ta ra kia đi- Moon Hyuk chỉ về phía trò chơi kẹp thú bông, không đợi cô trả lời liền lôi cổ áo cô đi về phía đó.

- Cô thích con nào?

- Anh muốn chơi trò trẻ con này hả?Roy mỉa mai

- Để cậu chủ cho cô thấy sự lợi hại của ta. Moon Hyuk cho xu vào, cái cặp cặp vào con thú, nhấc lên và rơi.

- đấy là do tay tôi bị cóng thôi- Moon Hyuk quay lại giải thích - lần nữa.

- ... lần nữa...

-... lần nữa..

- anh định chơi hết số tiền xu cô bán hàng vừa trả à? Anh thấy nặng thì để tôi cầm cho, không cần phí hoài thế đâu,

- nhất định tôi sẽ lấy đc.

Hết kiên nhẫn Roy tiến tới đẩy Moon Hyuk ra.

-con màu hồng tết tóc này hả? Roy chỉ vào trong lồng kính hỏi Moon Hyuk

-thật đúng là, Roy đạp vào 4 góc kính rồi cô móc từ túi mình ra đồng xu đút vào máy, ' bịch' con thú đã đc gắp thành công. Cô cúi xuống lấy nó và nhét vào tay Moon Hyuk.

- Cho anh, lớn rồi mà còn thích thú nhồi bông, nhanh lên đi thôi.

Moon Hyuk chán nản nhìn thù bông trong tay rồi nhìn cô gái tết tóc phía trc.

-anh chị ơi, mua khăn quàng đi ạ, có khăn đôi đấy ạ, mua 2 tính tiền một.

Roy vừa bước qua liền quay đầu lại.

-cô làm gì đấy

-mua khăn

'- nhưng sao cô ướm vào ng tôi..' Moon Hyuk ko hỏi chỉ nhìn chằm chằm vào từng động tác của Roy ' lẽ nào...'.

-Chị mua 2 cái này. cái màu hồng có cái lá màu đen, cái màu đen có cái lá màu hồng.

- này cái này cho anh, cảm ơn anh vì đã giúp tôi. Roy rúi vào tay Moon Hyuk một cái khăn.

- có mà cô sợ tôi ko thực hiện lời hứa nên nịnh tôi thì có- Moon Hyuk thích thú nhìn cái khăn trên tay- nhưng sao của tôi màu hồng, màu đen mới là của con trai mà. Đưa cái màu đen đây tôi thích màu đen.

- không thích, tôi lấy cái màu đen. Này trả anh- Roy đưa trả Moon Hyuk cái áo khoác. Cảm ơn anh cho tôi mượn áo khoác.

- ai bảo tôi cho cô mượn, tôi thấy vướng nên mới đưa cho cô.

- tên mạnh miệng .... Rồi đưa đây

-cái gì?

- điện thoại á?

- ko đc

-anh định quỵt

- tôi mới ko thèm quỵt, mai tôi sẽ đi đên sở cảnh sát nộp.

-thật sự?

- thật, cô phải tin cậu chủ của mình chứ.

- lại bệnh rồi. thôi đc rồi tôi tin anh. Thế nhé tôi về đây.

-để tôi đưa cô về.

- Không cần đâu. Nói xong Roy liền đi.

Moon Hyuk vẫn đứng đấy nhìn Roy đi xa, anh nắm cái áo khoác và quàng lên ng, 'đúng là ấm thật...'

-In Woo, cho anh này. Roy đưa khăn cho In Woo

-em tặng anh à? Thích quá đi, anh sẽ giữ nó cẩn thận- In Woo ôm lấy khăn thích thú- Roy, sao em ko mua 1 cái nữa chúng ta làm khăn đôi.

-thế thì lộ mất ko đc. Trên đường em thấy rẻ lên mua đấy. Mà khăn này đúng là khăn đôi đấy, em với 1 cô nữa mua chung, rồi chia đôi tiền. cô ấy lấy khăn nữ.

-thế em ko sợ mai sau anh đi theo bà cô đấy sao?- In Woo ôm Roy từ đằng sau, cúi xuống để cằm vào vai Roy để có thể ngửi thấy mùi của cô.

-nếu anh khẩu vị mạnh thế thì em cũng ko cản đâu.

- em định bán anh à- In Woo ôm Roy làm nũng-đừng bán anh anh sẽ ngoan

- Em sẽ ko bán anh...

- thật sao? In Woo mừng rỡ

- ... trừ khi được giá.

- thôi về thôi. –Roy cản lại trc khi In Woo nổi khùng, 'không biết sau này anh mà là thanh tra thì sẽ thế nào nữa.'

Sáng hôm sau.

-Roy, chị đi lên sở cảnh sát xem anh ta có đưa đoạn phim lên thật ko. Tí em đi cùng mẹ nhé, hình như mẹ muốn vào bệnh viện thăm nữ sinh kia thì phải?

-Vâng em biết rồi chị đi cẩn thận.

Bệnh viện

-mẹ ơi kia có phải 2 bood mẹ bạn bị đánh đúng không? Hình như họ đang cãi nhau gì thì phải?

-chúng ta làm sao bây giờ? Hay bây giờ nói cho bà ta người đẩy con gái mình là cô gái khác.

-nếu ta biết được chuyện này bà ta đòi lại tiền thì tính sao?

- theo em thì người phụ nữ giàu có này hình như có thù hận rất sâu nặng với mẹ Geum Bok thì phải.

-em ăn nói cẩn thận đừng để ng khác biết là bà ta đưa tiền cho mình và nói chúng ta không chấp nhận hòa giải hiểu chưa?

-bà ta là ai- bà Eun Sil lên tiếng hỏi- người đàn bà đó là ai hả?

Nhưng bà Eun Sil dường như đã nghĩ ra là ai, không chờ 2 vợ chồng kia trả lời bà liền bỏ đi.

-mẹ - Roy gọi mẹ mình- mẹ đi đâu thế? Cô đuổi theo nhưng bị bà Eun Sil cản lại

-Con về trc đi, mẹ có việc phải đi ngay bây giờ?

- Mẹ đi đâu? Mẹ đi gặp bà giàu có kia à? Mẹ biết bà ta sao?

- con ko cần biết mau về đi. Nói xong bà vội vã đi.

Roy ko nghe lời mẹ mình, cô liền bắt taxi đi theo. Cô thấy mẹ mình dừng ở một quán cà phê. Bà đang ngồi chờ ai đó. Quán cà phê bằng cửa kính nên từ xa Roy có thể quan sát dễ dàng. Một lúc sau một ng phụ nữ tiến đến ngồi đối diện mẹ cô.

-đấy ko phải bà cô định đâm mẹ mình sao? Hai ng biết nhau. Nhưng có vẻ quan hệ không tốt lắm hoặc là phải nói là thù hằn mới đúng. 2 ng phụ nữ ghét nhau 70% là do đàn ông. Lẽ nào... Ai- Roy đạp vào đầu mình- không đc nghĩ lung tung. Mẹ đi ra rồi, bà cô đang đuổi theo, họ sắp đến chỗ mình rồi. Roy liền trốn sau gốc cây, chum kín mũ giả chết.

- không nhẽ cô muốn cuộc đời con gái mình kết thúc mãi mãi sao- giọng bà cô giàu.

'bà này chính là ng mua chuộc 2 bố mẹ nữ sinh..' Roy khẳng định

- không đâu- Bà Eun Sil phủ định – điều này sẽ không xảy ra vì con gái tôi đâu có tội, bởi vì họ đã có chứng cứ chứng minh con gái tôi vô tội cô nến chấp nhận sự thật là lần này cô đi sai nước cờ rồi

- sao?

-con tôi vô tội, tôi sẽ cho cô nếm thử mùi vị mà cô gây ra cho người khác, trước đây cô đã dùng tiền bạc và quyền lực của mình để hủy hoại cuộc đời tôi nhưng tiếc là lần này sẽ ko diễn ra theo ý cô. Nói xong bà Eun Sil liền bắt taxi đi mất.

- Đợi đã cô ko đc đi- bà nhà giàu cố ngăn bà Eun Sil nhưng ko đc. Bà ta liền lái xe đuổi theo.

Roy cũng nhanh chóng bắt taxi thì có điện thoại

-Dạ

- Kwang Roy sao giờ này cô vẫn chưa đến làm cô muốn tôi trừ lương ko? Thàng này cô xin nghỉ hơi nhiều đấy.

Roy ko thấy xe ba nhà giàu lẫn xe của Taxi của mẹ, cô liền ko đuổi theo nữa.

-Chị In Kea, em đang đến săp đến nơi rồi, chị cho em 5 phút à ko 10 phút em đến ngay bây giờ

- cô sẽ phải làm bù 30 phút ngày hôm nay

-vâng , được ạ, em cảm ơn chị.

Roy nhận mệnh đi xe Bus về quán làm ăn.

Trong lúc đó, Kang Moon Hyuk đang trên đường đến sở cảnh sát. Anh rất xấu hổ vì đã là người thứ 7 chỉ vào anh cười.

-Mẹ ơi con muốn chiếc khăn màu hồng giống anh kia – một cậu bé nhõng nhẹo đòi mẹ mình

- ko đc, khăn màu hồng là cho con gái con là con trai sao đeo khăn màu hồng đc. Nói rồi bà mẹ kéo cậu bé đi.

Kang Moon Hyuk bực mình, anh dằng cái khăn trên cổ mình ném xuống đất, nhưng vừa giơ tay lên anh lại hạ tay xuống, anh nhét vào túi áo, không vừa. quay đi quản lại anh lại đeo lên cổ.

-tôi đã bảo tôi thích cái màu đen mà... Moon Hyuk lẩm bẩm – cô thật nhỏ nhen.

-kia ko phải chị Roy sao?

- cô chính là kẻ đồng phạm đi đi- bố của nữ sinh bị đánh đẩy Geum Bok

- cháu ko phải kẻ đồng phạm hôm đó con gái chủ mới là ng tấn công chúng cháu

- vậy thì đem bằng chứng ra đây

-chúng cháu đã có chứng cứ

-sao

-có người đã quay lại cảnh con gái chú và bạn cô ta đánh chúng cháu

- đâu đưa tôi xem nào

-tại sao .. cháu phải đưa nó cho chú cháu sẽ đưa nó cho cảnh sát

- con bé nay- ông ta giơ tay lên định đánh Geum Bok

- cứ đánh cháu đi, cứ đánh cháu ngay bên ngoài sở cảnh sát đi

- đừng ở đó mà dọa tôi bằng chứng cứ khống. Nói xong ông ta đẩy ngã Geum Bok và bỏ đi

Moon Hyuk đuổi theo ông ta và cản ông ta lại khi ông ta chuẩn bị lên xe

-Lại gì nữa đây?- ông ta quay đầu lại hỏi Moon Hyuk

-cháu có đoạn phim quay lại cuộc ẩu đả hôm đó

- haizz lại thêm một thằng nữa- ông ta ko để ý đến Moon Hyuk quay đầu muốn lên xe

Moon Hyuk kéo ông ta lại và cho ông ta xem đoạn phim

-Và ngay bây giờ cháu sẽ đem đoạn phim này cho cảnh sát và mọi chuyện sẽ đc sáng tỏ. Moon Hyuk quay bước đi.

Người đàn ông liền đuổi theo dằng lấy điện thoại của Moon Hyuk , đẩy ngã anh và ném xuống đất và đạp thật mạnh khiện chiếc điện thoại vỡ vụn.

-Ko đc, chú dừng lại ngay. Moon Hyuk nhặt điện thoại lên nhưng nó đã hỏng.- chú sẽ phải vào tù vì tội tiêu hủy chứng cứ.

- vậy sao, vậy thì đi báo cảnh sát bắt tôi vào tù đi. Ông ta bỏ đi.

- được thôi, cháu sẽ đi bây giờ.

Moon Hyuk đã đến sở cảnh sát khai báo nhưng ko đc chấp nhận.

'mẹ mình và bà cô nhà giàu đấy có thâm thù gì mà khiến bà ta phải bỏ tiền ra để mấy ng kia ko hòa giả? Nghe mẹ nói thì người gây ra thù hằn và hủy hoại cuộc đời mẹ là bà cô nhà giàu kia? Nhưng sao bây giờ đúng thời điểm này bà ta trả thù? có chuyện gì đã xảy ra sao? Suốt mười mấy năm mình chưa từng nghe nói mẹ có quen người giàu có, có những thời điểm nhà mình vô cùng khó khăn cũng ko thấy mẹ xin giúp đỡ từ bất kì ng nào, mẹ luôn một mình trống đỡ tất cả. chuyện quá khứ của mẹ mẹ cũng rất ít nói...'

-ng chủ chiếc xe kia chăc giàu lắm nha – ng làm thuê A

-sao anh bảo thế - ng làm thuê B hỏi

- thì chiếc xe kia rất đắt tiền thì chủ của nó chắc chắn cũng rất giàu.

- giàu? Ai giàu?- chị In Kea chạy đến

- thì chủ chiếc xe ôto kia kìa chị, chiếc xe có một ng phụ nữ đang ngủ hay sao ở trong đó.

- xe đấy xịn lắm hả- Roy cũng ngó ra hỏi, cô thấy ng trong xe thấy quen quen

- đúng vậy chị chủ xe này chăc phải chủ tịch tập đoàn nào đó mất, a kìa chủ nó ra phải ko?

- một ông già- chị In Kea quay đầy đi khi thấy chủ nhân chiếc xe.

- đó ko phải là mẹ sao. –Roy liền chạy theo

-ya em đi đâu thế còn 30' nữa cơ mà- chị In Kea quát

-mai em làm bù. Roy chạy thật nhanh khi thấy chiếc xe chuyển bánh.

- Chờ đã, khoan đã đừng đi! Roy tuyệt vọng khi thấy chiếc xe ngày càng xa. Bỗng chiếc xe dừng lại, ông chủ tich hạ kính xuống, đợi Roy đến gần, ông hỏi.

-có việc gì vậy cháu?

Bấy giờ cô có thể xác định ng phụ nữ đấy chính là mẹ mình. 'Bình tĩnh, bình tĩnh, ko được to tiếng, phải ngoan ngoãn, nhỡ đâu ng quen của mẹ, nhìn ng đàn ông này ko giống bắt cóc, có ng nào lại mặc vest đi bắt cóc chứ? có thể là ng quen của mẹ chẳng hạn, nhưng tóm tại là ko thể để ông ta chở mẹ đi đc.'

-Dạ, xin lỗi đã làm phiền ngài, nhưng cháu có thể hỏi ngài, ngài quen mẹ cháu chứ ạ?

Ông nghi hoặc hỏi:

- sao cháu lại hỏi thế? Mẹ cháu là ai?

Roy chỉ vào trong xe:

-Mẹ cháu.

'con gái Eun Sil ...'

-Cháu đã nhớ số xe của ngài và khuôn mặt của ngài. Ngài hãy cho cháu biết ngài định chở mẹ cháu đi đâu?

Nhìn Roy đề phòng, ông bật cười:

-Ta là 'ông chủ tịch' bạn của mẹ cháu,bạn cũ của mẹ cháu, rất vui được làm quen với cháu. Cháu đang trên đường về nhà chứ? cháu lên xe đi, chú đang định chở mẹ cháu về. mẹ cháu say quá.

Roy lòng vẫn nghi ngờ hỏi lại:

-nhưng mẹ cháu chưa bao giờ nói chuyện về chú?

- à, chuyện dài lắm

Thấy Roy vận nghi ngờ, quyết ko bỏ qua, ông nói:

-cháu đã nhớ số xe của ta và khuôn mặt của ta, ko phải sao? Lên xe đi.

Cuối cùng Roy vẫn lên xe.

- nhà cháu ở đâu?

-đường xx phố xx khu xx ạ.

-chú là bạn của mẹ cháu thật sao?

-ưm.

-chú ơi, sao mẹ cháu lại say rượu?

- chắc mẹ cháu có chuyện buồn.

- mẹ cháu gặp chú nên buồn ạ?

Câu hỏi khiên 'ông chủ tich' lặng ng.

-um. Có khi vậy..

-dạ?

-à, không.. chú ko biết,. tình cờ chú thấy mẹ cháu say nên định đưa mẹ cháu về thôi.

- Cháu tên gì?

- Kwang Roy ạ.

-Cháu học lớp mấy?

- cháu vừa thi đại học ạ. Cháu đỗ trg nổi tiếng cùng chị cháu luôn ah!

- chúc mừng cháu cháu có chị a?

Ông còn hỏi rất nhiều điều về 2 chị e và cuộc sống của 3 mẹ con. ' nếu ông ấy là bạn cũ của mẹ mình chắc ông ấy sẽ biết chuyện về bà cô giàu có kia..'

Nhân lúc đèn đỏ, Roy liền hỏi:

- chú ơi, chú có biết hồi mẹ cháu còn trẻ có gây thù với ai ko ạ?

- sao cháu lại hỏi thế.

- tại vì, nói thế nào nhỉ, à chú đợi cháu tí- Roy lấy điện thoại mình ra cho ông xem đoạn phim hôm bà cô giàu có định đâm mẹ- chú có biết bà này ko ạ? Bà này gần đây toàn tìm mẹ cháu. – ko thấy ông chủ tịch trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào điện thoại- Nhìn xa cũng ko rõ lắm, bà ấy trông..

- chú biết bà này – sống chung bao nhiêu năm làm sao ông có thể nhận nhầm

- sao thế chú? Chú ơi đèn xanh rồi kìa.

- um chú lái ngay đây- Ông trả điện thoại cho Roy.

- chú có biết chuyện gì đã xảy ra giữa bà ấy với mẹ cháu ko?

- um, chú cũng ko rõ lắm. Nhưng chú sẽ tìm hiểu.

- vâng. ' chú ấy cũng ko biết, ..'

-Chú cho mẹ con cháu dừng ở đây thôi.

-Cháu cảm ơn chú ạ, cháu chào chú.

-Cháu đỡ đc mẹ cháu chứ? Ông chủ tịch lo lắng nhìn mẹ Geum Bok.

-Đc chú ạ, mẹ cháu nhẹ lắm.

-Chú về cẩn thận ạ, cháu vào trc đây.

-Roy à, cháu định làm gì với đoạn phim kia?

-Dạ, cháu cũng ko biết nữa, đoạn phim của cháu ko nhìn đc rõ, có tiếng nhưng cũng ko thể chứng minh đc gì, mới lại mẹ cháu đã bảo thôi nên cháu nghĩ cháu chỉ để lại thế thôi, biết đâu sẽ có lúc cần.

- cháu nghĩ đúng rồi đây, báo cảnh sát cũng ko giải quyết đc, nếu cháu tin chú, cháu có thể giao đoạn phim đấy cho chú đc ko?

- để làm gì ạ?

- chú sẽ giúp mẹ cháu đòi lại công bằng?

- được chứ ạ. Dù sao cháu cũng ko thể làm gì.

- Roy, Đây là danh thiếp của chú, nếu sau này có gì cần giúp đỡ cứ gọi cho chú nhé.

'chú ấy tốt bụng ghê' –Vâng, cháu cảm ơn chú ạ.

-Rồi cháu đỡ mẹ cháu vào đi.

-Vầng. chào chú.

Ông chủ tích nhìn bóng 2 mẹ con đi xa rồi mới lên xe. Ông chủ tịch suy nghĩ rất nhiều về chuyện trc kia của ông và mẹ Geum Bok, ông cảm thấy mệt mỏi và quyết định ko về nhà.

Roy về thấy nhà tối om, chắc mọi ng ngủ hết rồi. cô nhanh chóng đưa mẹ vào phòng.

Haizz ... 'sao hôm nay mẹ lại uống rượu nhỉ? Chuyện của Geum Bok và Ye Ryeong làm mẹ buồn thế sao, hay vì bà cô kia ' 'mẹ à, mẹ đừng lo con và Geum Bok đã lớn rồi, chị nói tối nay chị sẽ ở lại chỗ cảnh sát cùng Ye Ryeong, con sẽ giúp chị ấy, mặc dù con ko thích Ye Ryeong đc'

Tối hôm đó, có những ng mất ngủ ( ví dụ, vợ ông chủ tịch, ông chủ tịch,...) có ng ngủ say (vd: Roy.)

Sáng hôm sau, sau khi ra khỏi sở cảnh sát, Geum Bok cố gắng tìm địa chỉ nhà của Kang Moon Hyuk qua bạn học. cô muốn đến tận nhà thuyết phục hắn. 'không thể bảo Roy, lần này mình sẽ tự giải quyết..'

Trong lúc đó, đã có một cuộc gặp gỡ bí mật giữa cô Ri-Hyang và bà cô giàu có ( vợ ông chủ tịch). Cô Ri Hyang về nhà nhưng vẫn đang nghĩ về lời của bà chủ tịch. Làm theo lời bà ta thì Ye Ryeong sẽ đc thả và tin rằng mẹ của Geum Bok đã qua đêm với chồng bà ta (tức ông chủ tịch.) mà trc đó mẹ Geum Bok đã từ chối bà đi cầu xin ông ta giúp đỡ Ye Ryeong thoát tội. ' có thật sự là mẹ Geum Bok hôm qua qua đêm với ông chủ tich?'' Ye Ryeong của mình phải làm sao bây giờ?'' Ye Ryeong ko thể bị ở tù đc?'' mình phải làm gì bây giờ?'' mình phải cứu Ye Ryeong bằng mọi giá, con bé ko thể ở tù đc?'...

-cô à.Cô đang nghĩ gì đen tối đúng ko? Roy gọi cô Ri-Hyang

-ô trời ơi! Cái con bé này..

-Hô hô, nhìn cô như có điều gì dấu diếm ý

-ko có, cô thì có gì dấu mọi ng chứ.

-Vậy sao nhìn cô bất an vậy?

Trong lúc đó, Geum Bok từ ngoài về,

- Roy à, cô ây chỉ đang lo lắng cho Ryeong thôi. Sao e lại nghi ngờ cô ấy chứ?- Geum Bok trách nói.

-Đúng, đúng cô đang lo lắng cho Ryeong.

-Em chỉ nói những gì e cảm thấy thôi mà.

2 mẹ con nhà In Woo cũng từ trong nhà ra.

-Đúng đấy, Geum Bok, Roy ko có ý gì xấu đâu. In Woo kéo Roy về phía mình nhưng ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn mẹ Ryeong.

In Woo nhìn đầy quan tâm hỏi Roy

-Roy, e chưa đi làm them à? Bấy giờ không đi thì bị muộn đấy.

-Thôi chết e săp bị muộn rồi e đi làm đây. Cái loa của e đâu rồi, đây rồi đấy rồi. cháu đi làm đây,

- đi làm cái gì mà đi làm con nhỏ vô tâm này. Tối qua cả đêm mẹ mày ko về mà mày vẫn còn vui vẻ thế này à. Nói xong bà túm lấy cổ áo Roy lôi lại.

- Sao mẹ cả đêm qua ko về? Geum Bok hỏi giọng đầy lo lắng

-Hay là cậu ấy đã đi với ai rồi. ' cậu ấy đi với ông chủ tịch thật sao?'

- Cô à, bỏ cháu ra... cháu phải đi làm, hôm này cháu phải đi xa lắm đấy. Nhân lúc đây In Woo gỡ tay của mẹ anh ra khỏi cổ áo của Roy và sửa chúng lại cho ngay ngắn.

-mẹ cháu ngủ trong nhà kia kìa.

-Thật hả?

- Thật mà, hôm qua mẹ cháu về lúc mọi ng ngủ rồi nên ko ai biết mẹ cháu về. Cô ngủ say như heo ý làm sao mà biết đc. ( Roy nói mẹ In Woo)

-ya.. cái con nhỏ này

Cùng lúc đó bà Eun Sil bước ra

-Roy con ko đi là sẽ bị muộn đấy

- Vâng, Geum Bok chị đừng có đi lung tung nữa ở nhà giúp mẹ hoặc tìm vc làm thêm nữa đi. Con đi đây. Cháu đi làm đây.

Geum Bok định cãi lại nhưng Roy đã chạy mất hút.

'Tối khuya mới về cũng là đi hẹn hò với ông chủ tịch thôi, cậu làm tôi thấy ... tôi sẽ tự cứu con gái mình.'

Roy chạy một mạch tới của hàng ăn cô làm thêm.

-Xin lỗi mọi ng e đến muộn a.

- ko sao đâu e, vừa kịp nói nhỏ- bà hàng tồn kho hôm nay cũng đi đấy, lên xe đi!

- thế ạ? Vâng!

- lúc nào cũng đến muộn hết. Bà cô khó tính In Kea con ông chủ.

- cô ..à ko chị In Kea à, chị đừng giận e mà, chị giận nhìn ko xinh teo nào ý.

- anh ơi, hôm nay mình đi quảng bá món ăn mới ở đâu ạ?

- Khu xxx, khu đấy toàn ng nha giàu thôi, chú chủ phải quan hệ mãi mới đc vào đấy quảng bá đấy, 2 đứa phải cô gắng đấy.

- Vâng ạ, chị In Kea chị biết khu đấy ở khu nào ko?

- e ko biết à? Ko biết cũng đúng, đồ nhà nghèo như e làm sao mà biết khu nhà giàu chứ.

-....Vâng ...!!(đồ khó ưa, thảo nào đến bây giờ còn là hàng tồn kho không ai rước)

-Khu đó là khu nổi tiếng nhà giàu, ng đi trên đường toàn thiếu gia công tử thôi, bạc triệu trong ng đó, chị sẽ dùng vẻ đẹp của chị để quyến rũ 1 anh thiếu gia nào đó, và thế là chị sẽ thành phu nhân tập đoàn lớn, ha ha..

-vâng, phu nhân tập đoàn lớn

-em cũng nghĩ vậy sao, chị sẽ...

'thật hối hận khi hỏi chuyện chị ấy...'

-Cuối cùng cũng đến nơi.

- Roy e mặc áo gấu nhé, áo gầu sẽ làm chị tóa mô hôi và làm chảy lớp trang điểm của chi mất

- ...Nhưng e còn phải quảng bá mà.

-Em mặc áo gấu vận có thể cầm míc nói mà.

- thế chị làm gì? Hôm này chị ko phải là bảo bố chị là đến giúp sao?

- ko

-thế chị đến làm gì

-dạo mát...

-...!

'cửa hàng Rose chúng tôi có mốn ăn mới, ngon tuyệt, nhất là với không khí mùa thu mát mẻ này, khi ăn 1 cái gì đó cay nhẹ bạn sẽ thấy ấm áp hơn, và phòng chống đc cảm...'

'Trời ơi, dù thơi tiết đang mùa thu nhưng phải mặc cái áo gấu này còn đội đầu gấu nặng chết này, nhảy tưng tưng, còn phải nói nữa chỉ có 1 từ Nóng... Nóng quá, mồ hôi như mưa nóng quá đi.'

'Cửa hàng Rose của chúng tôi đã mang món ăn đến tận đấy, các vị có thể thưởng thức thử mọi độ cay của chúng...'

-ây giời ...sao lại ồn thế chứ, sao bảo vệ lại cho quảng cáo vào khu này chứ, phải phản ánh lại Kang Moon Hyuk bước càng nhanh về phía trc thì anh bỗng dừng lại quay đầu nhìn.

- Roy à, cố lên em, làm them 10 phút nữa chúng ta nghỉ trưa.

-vâng ạ

Kang Moon Hyuk cười đắc ý ' đúng là giọng nói này, cô chết với tôi' và đi về phía quảng cáo

-chào anh ~~mắt chớp chớp chớp mồm ... miệng chu lên. Ngay khi nhìn thấy anh đẹp trai từ xa đến cô In Kea đã nhanh chóng xác định mục tiêu bật chế độ quyến rũ lên cấp cao nhất.

- em có thể giúp gì anh ~~~- nháy mắt, nháy mắt. – trẻ 1 tí càng tốt.. kaka-

- tôi muốn thử món ăn mới này -'mắt cô này bị sao vậy...'

-vâng, em sẵn sàng rồi, à ko anh muốn món cay cấp mấy ạ? Câp nhẹ nhất là bình thường rồi cấp 1 cấp 2 cấp cao nhất là cấp 7 ạ~~

'bà chị này bị sao mà cứ uốn éo như loăng quăng vậy'

-tôi thích ăn cay nhưng ko biết cấp 7 có cay quá ko? Ko biết có thể cho cô ta thử trc cho tôi ko ạ? – anh chỉ vào Roy dưới dạng con gấu. cộng kèm 1 nụ cười tươi rói.

- được ... được ạ Roy qua đây

-Dạ..-ui, tên khó ưu sao lại ở đây- e còn đang bận mà

-ko cần, qua đây nhanh lên

-'mình đội đầu gấu chắc hắn ko nhận ra đâu' Roy tự nhủ

-E đến đây, chị có chuyện gì ko ạ?- cô nói giọng nhỏ nhẹ sợ Kang Moon Hyuk nhận ra giọng cô-

-anh đây là bạn chị ( trắng trợn nhận bạn luôn) anh ấy muốn e thử món ăn mới của chúng ta.

- nhưng e ko ăn đc cay, miệng e sẽ bị sưng

- Sao quán bán đồ ăn cay mà nhân viên ko ăn đc đồ cay là sao chứ?

'Ai bảo quán bán đồ ăn cay nhân viên phải ăn đc đồ cay chứ, đò thù dai, nhỏ nhen...'

- Đúng vậy, quán bán đồ ăn cay mà nhân viên ko ăn đc đồ cay là sao chứ?, In Kea nhại lại

- Nhưng e ko ăn đc đồ cay mà, chị In Kea,

- thế thôi vậy tôi đi tr...

-ấy ấy, ko, anh đợi đã

In Kea kéo Roy lại và nói nhỏ: em ăn đi-nhưng e ko ăn đc, chị In Kea, e sẽ bị sưng miệng ...-chị sẽ bỏ qua việc hôm trc cho em – việc gì?- cái con này lại càn giả vờ, chuyện em bỏ làm chạy theo oto ý – cái gì mà chạy theo oto, tóm lại là em sẽ ko ăn. Em mà ăn đồ cay là em sẽ chảy cả nước mắt nước mũi ra mất hình tượng lắm- chị sẽ cho em mang 1 phần món ăn mới mang về- không đc- 2 phần- 4 phần em mới ăn- em tham vừa thôi nha- nhưng chị có thể cua đc 1 em đẹp trai, mà rất có thể nhà giàu, chị sẽ thành phu nhân – ok, 4 phần thì 4 phần-phải thế chứ. In Kea nhấc đầu gấu ra cho Roy.

Tóc bù xù và dính vào mặt vì mồ hôi, khuôn mặt đỏ bừng vì một ngày làm việc vất vảhơi nóng bốc lên khiến mắt cô cũng hơi hồng hông đầy hơi nc. Do hơi nc, mắt cô nhìn càng sâu,long lanh đen láy, chứa đựng tủi thân và oan trách. Kang Moon Hyuk đứng ngẩn ra khi nhìn thấy ánh mắt như vậy. 'cô ta sao vậy...'

-ăn bao nhiêu ạ?

-Đương nhiên là e phải ăn hết, e ăn rồi ai ăn đc nữa, chị sẽ cho anh ấy một đĩa khác. In Kea tranh lanh, lấy lòng Kang Moon Hyuk .

-được- 'chấp hết, ăn thì thì ăn sợ gì?'

Cô gắp một gắp to, bắt đầu chậm chậm ăn,

'Cay quá, cay quá đi...., cay xè cả mắt này,... cái này cấp mấy vậy? sao chịu nổi'

Nhìn thấy Roy nước mắt lưng tròng như sắp rơi xuống, thỉnh thoảng lại kịt mũi (cho nước mũi khỏi chảy ra)

-sao.. sao cô ấy lại thế?- 'cô ta khóc sao, mình có hơi quá không, ...'

-à không có có gì, ăn cay nước mắt nc mũi chảy ra là bình thường.

- th.. thôi ko phải ăn nữa đâu, cho tôi ... 5 suất.

-vâng, cảm ơn anh nhiều, em sẽ chuẩn bị cho anh ngay, anh đợi e ti ạ.

-Roy e tránh ra chỗ khác đi, nhìn e kìa ghê quá đi, đi ra đi.

- Cô ...'không sao chứ' Kang Moon Hyuk chưa nói hết câu, Roy đã quay đầu chạy đi tìm nước uống. ' trời ơi cay chết mất, chảy hết cả nước mắt nước mũi rồi, mà môi mình cũng nóng quá, chết mất...'

-Của anh đây, đây là số đt của e, em là Han In Kea ạ, nếu anh thích a có thể gọi e bất cứ lúc nào e sẽ mang đến tận nhà cho a.

- vâng, cảm ơn cô. Kang Moon Hyuk nhìn nhìn Roy nhưng Roy vẫn đang quay lương về phía anh.

-vâng e chào anh ạ

...

'trời ơi nếu biết cái bát đấy độ cay cấp 7 thì cho tiền mình cũng ko ăn. Hôm nay ngày gì thế ko biết, gặp đồ nhỏ nhe ko bao giờ có chuyện tốt mà. Môi sưng hết lên rồi này, khác gì 2 cái xúc xích treo trên mặt không? Bực mình quá đi. Còn đang định hỏi vụ đoạn phim mà quay llaij đã thấy đi rồi, thôi kệ, chị ko gọi mình chắc mọi chuyện ổn rồi'- Đợi đấy, tên nhỏ mọn kia, đừng để anh rơi vào tay tôi!! Thù này ko trả tôi ko làm ... ( nhỡ đâu ko trả thù đc thì mình chịu tội à, không dc) ... ko làm sao cả'

-hôm nay làm đến đây thôi, muộn rồi, mai chúng ta sẽ quảng bá ở địa điểm khác.

-vầng

-roy, e lại mang loa về nhé, nhớ mua thuốc bôi môi nữa, sao lại sung to thế cơ chứ,

-vâng

- nhớ đeo khẩu trang khô thì mọi ng sẽ bị 2 cái xúc xích của e dọa chạy mất. –Cô In Kea nói thêm vào.

Roy bĩu môi trả lời: -Vâng, e đeo rồi mà. Cô In Kea thật khó tính.

-ya... nói gì vậy

-không....

'A, chị Geum Bok, sao chị đến đây 1 mình thế? Chị có quen ai ở đấy đâu chứ?..'

-Roy nhanh lên xe thôi, trời sắp mưa rồi.

-À... không...anh với chị về trc đi ạ, e còn có chút việc ạ.

Nói xong cô bật ô đuổi theo chị gái. Đến nơi cô thấy chị mình đang đứng dưới mưa, đang cố gắng nhấn chuông 1 căn biệt thự.

-Làm ơn mở cửa cho tôi, làm ơn mở cửa cho tôi đi mà.

-Chị, chị làm gì ở đây thế? Nhà ng quen ạ?

- Roy à, chị đến lấy đoạn video.

-anh ta chưa đưa cho cảnh sát sao? Tên nói dối này Đây là nhà hắn?

- um

-Chị gọi như thế này ko ăn thua đây để em, lần sau dù có vc gì cũng đừng đứng ngoài mưa như thế nhé mẹ sẽ lo lắng đấy. có phải trong phim đâu mà phải dầm mưa cho cảm động.

-Chị xem đấy

Trong lúc đó, Kang Moon Hyuk đang ăn cơm cùng gia đình (bà nội, dì, bà chủ tịch, ông chủ tịch ko về), bà chủ tịch vẫn đang suy tính việc chồng bà và kwang Eun Sil ( mẹ Geum Bok). Thì có tiêng chuông vang lên, cô giúp việc chạy vào:

-Thư cậu ng ngoài cửa muốn gặp cậu, đó là 1 cô gái.

- omo, con bé nào mà có đủ can đảm đến tận nhà tìm cháu vậy?- Dì của Kang Moon Hyuk tò mò hỏi theo.

Kang Moon Hyuk nhìn thấy ng bấn chuông là Geum Bok liền bảo cô giúp việc:

-cô ra tắt hệ thống chuông cửa đi!

-Vâng

-khoan đã

-Dạ?

-không, chị cứ đi tắt chuông đi, nhất định ko đc mở của cho ng lạ. nhất định.

Kang Moon Hyuk cau mày bỏ lên tầng, 'con nhỏ ấy cũng đến, chắc cô ta biết mình chưa đưa đoạn phim cho cảnh sát rồi, không ra xem cô làm gì đc tôi, cô ta đeo khẩu trang chắc môi bị sưng thật rồi...'

Bên ngoài, Roy cười đắc ý với Geum Bok khoe chiếc loa

-hôm nay bọn e quảng cáo món ăn mới ở khu này nên em mang cái này về luôn.

-em định làm gì? Mà sao e phải đeo khẩu trang thế?

-chuyện đấy nói sau, chị xem đấy

-'alo, thử mic, 1,2,3, alo,tốt'

' KANG MOON HUYK OPPA, em là Han In Kea, người yêu anh đây..'

-Han In kea là ai thế? Geum Bok

-bà cô ế chồng ở cửa hàng cô ấy thích Kang Moon Hyuk , chị để yên e lo

' sao anh có thể đối xử với mẹ con em như thế, ngày xưa anh nói anh sẽ yêu em và chăm sóc e...'

-A,

Kang Moon Hyuk đang cầm tuýp thuốc mỡ ngẩn ng thì ngỡ ngàng chạy thẳng xuống lầu

-chị Han mở cửa mở của nhanh lên,.

-ko phải e mà, chị đừng nhìn e như thế, e và cô ta ko quen,

'... sao khi nghe e có e bé a lại ko gặp e nữa, a còn bảo ko quen e nữa là sao...'

-thật e ko quen cô ta mà.

- Kang Moon Hyuk! chuyện này là sao?

-mọi ng tin cháu đi. Không phải cháu mà. Haizz...

Thế là Kang Moon Hyuk ko chờ chị Han mở của mà xông ra trong mưa ra mở cổng

'... chúng ta đã có những thời gian hạnh phúc biết bao..'

ẦM..

'KWANG-ROY...!!! SAO CÔ DÁM...'

-chị, anh ta mở cửa rồi. e giỏi ko?

Roy nhìn Geun Bok với anh mắt 'Cầu khen ngợi,cầu cho xương'. Kang Moon Hyuk mặt càng đen lại nhìn Roy như muốn ăn tươi nuốt sống.

-Kwang Roy cô chết với tôi..

Nói xong Kang Moon Hyuk vươn tay muốn tóm lấy Roy, nhưng bị cô tránh thoát trốn sau lưng Geum Bok. Nhân lúc này Geum Bok tóm lấy tay Kang Moon Hyuk giọng khẩn cầu

-Xin anh hãy cho tôi đoạn video, tôi xin anh đấy, bạn tôi đang gặp nguy hiểm, cô ấy có thể bị vào tù, tôi xin anh đấy, không thì anh hãy giao đoạn video ấy cho cảnh sát cũng đc.

-Bỏ ra- Kang Moon Hyuk giật tay ra – sao tôi phải làm thế, tôi..

-Tên thất hứa -Roy lẩm bẩm

-Cô...

- Xin anh đấy, tôi xin anh đấy làm ơn đi....

- chiều nay tôi đã bảo, điện thoại của tôi bị hỏng mà.

- chiều nay hai ng hẹn gặp riêng sao- Roy nhìn hai ng với ánh mắt có gian tình.

- không phải, là chị cô gọi tôi ra mà- Moon Hyuk thanh minh

- tôi xin anh, bạn tôi sẽ bị ngồi tù mất..Geum Bok khẩn khoản

- thôi chị, ta về thôi- Cản chị mình

-ko, chị phải lấy đc đoạn video.

-có khi điện thoại anh ta bị hỏng thật

Kang Moon Hyuk giật mình ngỡ ngàng khi cô tin lời anh nói, anh nhìn thật sâu vào cô như muốn hiểu rõ hơn về cô, cô là ng như thế nào?

-ko thể nào, làm sao điện thoại của anh ta có thể hỏng đúng lúc như vậy

-thế chị nghĩ anh ta thích chị chắc

-không! Cả 2 ng cùng trả lời

- Thấy chưa anh ta ko thích chị thì anh ta nói dối chị để là gì? Nếu anh ta thích chị muốn chị dây dưa với anh ta chẳng hạn thì a ta mới nói dối chứ. Anh muốn dây dưa với chị tôi à? Roy quay sang hỏi Kang Moon Hyuk .

-Không, đương nhiên là không rồi.

- chị thấy đấy.

- nhưng có thể anh ta giữ làm việc khác, anh ta ko muốn cứu ng. đúng nhất định là a ta ko muốn cứu ng, anh ta nhỏ nhen thế mà.

-cô..

- e ko nghĩ thế. Chị nghĩ đi có khi nào con ng này thật sự đã làm hỏng điện thoại của mình. Ye Ryeong cũng từng làm em ngã trc hôm thi chạy và hôm sau nó đã đạt hạng nhất, chị nghĩ nó có cố tình ko?

-đương nhiên là Ye Ryeong ko cố ý rồi

-nên đồ nhỏ nhen chắc cũng ko cố ý đâu anh ta chỉ đầu óc có vấn đề thôi. Mà chị nghĩ Ye Ryeong ko cố ý đánh nhau đúng ko?

-đúng

-vậy chắc chắn nó sẽ đc thả. Chị tin pháp luật nc ta chứ?

Geum Bok gật đầu

-Thế là tốt rồi chúng ta về thôi chị. Muộn rồi, chị sẽ làm mẹ lo lắng đấy

-thôi đc, ta về thôi.

Thế là 2 chị e dẫn nhau về và bỏ mặc Kang Moon Hyuk đứng như chờ chồng trc cửa nhà.

- Kang Moon Hyuk cô bé đâu rồi? chuyện thế nào?

- Đi rồi ạ.

'tét'

-Bà nội, sao bà lại đánh cháu?

- ko đánh cháu thì đánh ai? Sao cháu có thể để con bé đi 1 mình trong mưa thế,

- ai, đau quá bà ơi, cháu ko quen cô ta thật mà.

-đứng lại ai cho chạy.

-KWANG JOY ĐỪNG ĐỂ TÔI BẮT ĐC CÔ.....

Sáng hôm sau, Geum Bok đến sở cảnh sát và biết đc Kang Moon Hyuk thật sự đã làm hỏng điện thoại, anh ta đang đi sửa và chấp nhận làm nhân chứng cho vụ án. Geum Bok rất ân hận vì hiểu làm Kang Moon Hyuk. Đúng lúc đấy Kang Moon Hyuk cũng đến sở cảnh sát để nộp bản tường trình.

-này chờ đã chờ đã, Geum Bok gọi lại Kang Moon Hyuk, cô tóm lấy tay anh- chờ một chút

- buông tay ra. Kang Moon Hyuk lạnh lùng nói.

- đi chỗ khác nói chuyện nhé.

- chuyện gì nữa

- chuyện ... chuyện tôi muốn xin lỗi anh vì đã ko tin điện thoại anh bị hỏng

- tại sao lại đi xin lỗi 1 kẻ nhỏ nhen nhu nhược

- Tôi chỉ nói anh nhu nhược thôi, nhỏ nhen là em tôi nói mà

Kang Moon Hyuk ko để ý tiếp tục đi. Geum Bok liền chạy đến

-tôi xin lỗi thành thật xin lỗi, nhưng ít nhất là anh phải nói cho tôi biết là anh đến trình báo với cảnh sát chứ

- tôi mới nói điện thoại của tôi bị hỏng, vậy mà cô đã nói tôi hèn nhát, nhu nhược, nên tôi mới ko nói nữa.

- xin lỗi, tôi thật sự xin lỗi anh

- tôi ko làm vậy vì nghe cô nói cảm ơn đâu tôi làm vậy là vì có ng đang nghĩ xấu tôi thôi. Kang Moon Hyuk lẩm bẩm rồi bỏ đi.

-khoan đã.

-gì nữa?

- hôm nay bằng mọi giá tôi phải cảm ơn anh, hay chúng ta đi ăn đi.

- sao tự dưng cô lại mời tôi đi ăn

- vì tôi cảm thấy có lỗi với anh

- không cần đâu

- thôi mà – Geum Bok quàng lấy tay Kang Moon Hyuk – tôi sẽ mời anh đến chỗ ngon nhất

- này buống ra. Dẫn đường đi.

' ai cái quán hôm trc...'

-Tôi ko ăn đâu. Kang Moon Hyuk lăc đầu.

- ăn đi ngon lắm – Geum Bok nhét một miếng vào miệng Kang Moon Hyuk

- nóng.... Ya nóng...

-In Woo, anh gọi cho chị đi, rủ chị ấy cùng đi với chúng ta- Roy cùng In Woo nắm tay nhau trên đường.

- sao lại rủ chị em, 2 đứa mình đi chơi lẻ đi mà

- ko dc, chị em dạo này vì lo chuyện của Ye Ryeong mà ko đi đâu đc. Nhanh lên gọi cho chị em nhanh lên.

-Được rồi.

-Geum Bok à, em đang ở đâu thế?

- In Woo à, em đang bận, em sẽ gọi điện cho anh sau.

- um, thế nhé.

- Geum Bok có việc không đi đc, chúng ta đi thôi- In Woo vui mừng quay lại kheo với Roy.- đi thôi chúng ta đi hẹn hò.

-nhìn kìa. Roy chỉ về phía quán ăn, Geum Bok đang đưa cốc nước cho một thanh niên lạ (Moon Hyuk quay lưng nên Roy ko thấy)- kia ko phải chị sao? Đi thôi. Sao chị còn lau miệng cho anh ta nữa.

- Geum Bok đang bận mà.

- In Woo tóm lấy anh ta – Roy hét In Woo.

In Woo nghe lời liền chạy tới tóm lấy cổ áo Moon Hyuk.

- chị đang làm gì vậy? sao chị lại lau miệng cho anh ta.

- sao anh lại ở đây? Geum rất bất ngờ khi thấy In Woo.

Roy nhận ra Moon Hyuk liền lặng lẽ núp sau In Woo nắm lấy góc áo anh rật rật. In Woo cho rằng Roy đang ra hiệu cho anh ta một trận liền giơ tay lên muốn cho Moon Hyuk quả đấm.Geum Bok liền ngăn cản

-Khoan đã, In Woo.

- Người này là ai? In Woo thật sự tức giận khi thấy thái độ nghênh ngang của Moon Hyuk.- Còn cười được sao?

-Um , tôi cười đấy, thì sao? Hai người đúng là buồn cười mà? Moon Hyuk hất tay In Woo ra và bỏ đi nhưng In Woo giữ lại

- này, tôi ko hề làm chuyện gì hết, là cô ta tiếp cận tôi thôi, là cô ta cố tình bầy ra những trò này thì có.

- Dừng lại- Geum Bok đứng chắn trc Moon Hyuk- anh ta chính là ng có đoạn phim đó.

- này - Moon Hyuk chỉ vào Geum Bok- cô đừng có làm phiền tôi nữa tôi sẽ thực hiện lời hứa của mình. Nói xong Moon Hyuk liền bỏ đi

- Chờ tôi với- Geum Bok đuổi theo.

In Woo quay lại hỏi Roy:

-Chuyện này là sao?

Roy ngó đầu ra:- anh ta đi chưa?

-Đi rồi.

- Thì anh ta là ng có đoạn phim đó.

- em biết sao em ko cản anh- In Woo dỗi trách Roy

- thì em rật áo anh mà.

- tại anh tưởng, mà thôi, tại sao em lại phải trốn anh ta?

-thì cho đỡ thêm phiền phức thôi, em kể cho anh sau, nào há mồm ra nào- Roy nịnh nọt đưa một que xiên cho In Woo

In Woo liền quên chuyện vừa rồi cười tủm thích thú há miệng

-A.... Chúng ta đi hẹn hò đi- In Woo đề nghị

- Được.

- Roy, bây giờ em muốn đi đâu?- In Woo vươn vai rồi quàng lên vai Roy, anh kéo cô vào lòng.

- Ya .. anh làm gì thế? Roy cố hất tay In Woo ra.

- anh ôm người yêu anh, em có ý kiến.

- đi bình thường ko đc à? Nặng chết.

- thì em nhìn đi các cặp yêu nhau đều quàng vai nhau đi mà.

- được rồi, nhưng người quàng phải là em- Roy nhảy lên kéo In Woo thấp xuống

- con trai mới là ng quàng con gái chứ?

- không thích, đi thôi ta vào quán này đi, em lại đói rồi- Roy kéo In Woo vào một quán cà phê.

- kia ko phải cô Ri-hyang sao? In Woo đánh lạc hướng Roy, nhân lúc đấy anh bỏ tay Roy ra và quàng lên vai cô.

- đâu ... ya anh bỏ ra ko, thật là cô Ri–hyang kìa – Roy chỉ về một hướng khác.

- anh mới ko bị lừa đâu.

- em nói thật mà- Roy dùng tay xoay đầu In Woo về hướng đó.

- kệ cô ấy đi, nếu em sợ bị thấy thì chúng ta đi quán khác.

-khoan- Roy kéo tay In Woo đến chỗ khuất- bà kia ko phải bà cô nhà giàu sao? Họ đáng kí gì thế?

- bà cô nào vậy? em quen à?

- bà cô nhà giàu mà em kể với anh đấy, cái bà có thù hằn với mẹ ý. Sao cô Ri- Hyang lại ở cùng bà ta?

- chắc cô ấy ko biết

-không, cô ấy biết bà này ko có ý tốt với mẹ em mà. Bà ta đứng lên kìa. Chạy thôi.

Roy kéo In Woo chạy mất.

-sao họ lại hẹn gặp riêng nhau nhỉ? Roy vẫn cứ suy nghĩ về cuộc gặp gỡ giừa cô Ri-Hyang với bà cô giàu có.

- chắc có chuyện gì thôi, em đừng đa nghi như thế, đi thôi, em ko phải bảo là còn đói sao đi thôi.

- vâng, mong là em nghĩ nhiều.

Về đến nhà, 2 ng liền thấy mẹ và cô Mal-Ja lo lắng chạy ra ngoài

-In Woo à, con đây rồi, mẹ đang định gọi cho con đây - cô Mal-Ja tóm lấy tay In Woo

- có chuyện gì vậy mẹ

- cô Ri-Hyang ko thấy, con đi tìm cô ấy đi

- cô ấy chưa về ạ?- Roy hỏi

- cô và mẹ cháu gọi cũng ko thấy cô ấy bắt máy, cô sợ cô ấy lo cho Ye Ryeong mà nghĩ quẩn.

- chắc ko sao đâu cô ạ, cháu vừa thấy..

-Tôi về rồi đây – Cô Ri –Hyang đã về còn dẫn theo Ye Ryeong.

- Ye Ryeong à... mọi ng rất bất ngờ khi thấy Ye Ryeong

-chuyện này là thế nào vậy ...

Đúng lúc đó Geum Bok về:

-Mẹ ơi, mọi người ơi, Ye Ryeong ..... – Geum Bok ngỡ ngàng khi thấy Ye Ryeong

- Ye Ryeong à ...- Geum Bok liền ôm lấy Ye Ryeong- cậu được tha rồi à, đúng rồi, cảnh sát nói là đã hòa giải chuyện này là thế nào?

- để nói sau đi, để nó vào nghỉ đã – Cô Ri-Hyang đưa Ye Ryeong vào phòng

- um, có tối chúng ta hỏi sau- Mẹ Roy đề nghị

Tối đến

-cô ơi cô đã hòa giải với họ bằng cách nào ạ?- Geum Bok hỏi

-Đúng vậy cậu nói đi, làm sao Ye Ryeong lại được thả trong khi không cần đưa họ đồng xu nào vậy.- Cô Mal-Ja giục giã

-tôi đã đưa cho họ tiền- Cô Ri-Hyang nói- tôi đã đưa tiền bồi thường cho họ rồi

- nhưng cậu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?

- là là có người đã giúp đỡ tôi

- cậu nói thật đi ai đã đưa tiền cho cậu?

- ... tôi đã đi tìm bố Ye Ryeong, thì tôi đã nói với cậu bây giờ anh ấy đang sống ở nhật mà

- có thật ko?

- hôm trc tôi đã tìm cách liên lạc với anh ấy, chính anh ấy đã cho tôi tiền, chắc anh ấy bây giờ giàu rồi

- ui thật không ngờ anh ấy lại giàu có như vậy- Cô Mal –Ja xúi xoa.

- sao cậu ko nói cho chúng tôi biết

- vì tôi sợ cậu nghĩ tôi ko có lòng tự trọng khi mà đi nhận tiền từ ng đã bỏ rơi mình.

- mẹ vừa nói là mẹ đã cầu xin ng đàn ông đã bỏ rơi chúng ta để có số tiền này sao- Ye Ryeong rất tức giận, cô căm thù ng đàn ông đã bỏ rơi 2 mẹ con cô khiến cuộc sống của cô khốn khó.

- đúng vậy mẹ buộc phải làm vậy vì ko thế để con ngồi tù đc.

Ye Ryeong tức giận bỏ đi.

Hết tập 5


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top