Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mở Đầu

Nếu Cố Quân chết sớm

Cảnh báo OOC, nhiều tình tiết hư cấu.

-------------------------------

Thời điểm Cố Quân chết là trước khi tiến hành kế hoạch “Thực kim” hai tháng, không biết là bị bệnh mà chết, hay là bị chất độc trong cơ thể giết chết, không xác định được nguyên nhân rõ ràng, dù sao thì đợi đến lúc Thẩm Dịch trở về phát hiện ra, thi thể nằm ở trên ghế cũng đã lạnh ngắt rồi.

Đại soái của ba đại quân Huyền thiết doanh cứ thế chết đi như vậy, khó tránh khỏi lòng quân dao động, Thẩm Dịch lại nhận được tin từ kinh thành, vội vàng giấu kín mọi chuyện, mang theo thi thể Cố Quân trở về kinh, không ngờ được rằng hai tháng sau, quân Bắc Man lại đánh tới, thành Nhạn Hồi cứ như vậy bị tàn sát, tiểu điện hạ Lý Mân cũng biệt tăm biệt tích.

Tất cả rơi vào đường cùng, Thẩm Dịch tiếp quản vị trí của Cố Quân, đối mặt với người Man càng ngày càng thêm càn rỡ.

Bên kia, Gia Lai Huỳnh Hoặc thảm sát Nhạn Hồi, nhưng không trực tiếp giết Trường Canh. Nguyên nhân cũng chẳng phải vì huyết mạch thần nữ trong cơ thể Trường Canh, mà là vì Ô Nhĩ Cốt trong thân thể hắn. Chỉ cần được huấn luyện đúng cách, trong tương lai, Trường Canh có thể trở thành thủ hạ đắc lực của gã, một con trung khuyển hung dữ bậc nhất. Cùng lắm là tốn thêm một phần thức ăn, giao dịch này thật là có lời.

Tên nhóc Trường Canh mười ba, mười bốn tuổi làm sao địch nổi? Thế là liền bị Gia Lai Huỳnh Hoặc mang đến Bắc Man.

Nhưng Trường Canh cũng không phải là người dễ bị khống chế như vậy, Ô Nhĩ Cốt đúng là có tổn hại tâm tính con người, nhưng hắn lại có lý do giúp mình sống sót: Hắn muốn đi kinh thành, đến kinh thành của Đại Lương.

Trường Canh cứ như vậy mà lớn lên, người mà hắn lo lắng duy nhất chính là Thẩm Thập Lục. Hai năm trước, hắn bị bầy sói tấn công, người cứu hắn chính là Thẩm Thập Lục.

Thẩm Thập Lục ngày thường cà lơ phất phơ, không làm việc, nhưng có quan hệ gì chứ? Y nhận hắn làm nghĩa tử, đối đãi với hắn rất tốt, lúc đi du ngoạn về sẽ mang những thứ đồ nhỏ linh tinh về cho hắn chơi. Nhưng cơ thể Thẩm Thập Lục vẫn luôn yếu như vậy, hai tháng trước, huynh trưởng của Thẩm Thập Lục là Thẩm tiên sinh nói với hắn, Thẩm Thập Lục bệnh nặng, muốn đi kinh thành tìm thầy chữa bệnh.

Huynh đệ Thẩm gia đi vội, cái gì cũng không mang theo, đây là lần đầu tiên Trường Canh thấy Thẩm tiên sinh lộ ra sự lo lắng như thế. Trường Canh không ra khỏi Nhạn Hồi, nhưng lại biết trong kinh thành có rất nhiều người tài, nhất định sẽ có người có thể chữa khỏi bệnh của Thập Lục. Hắn vốn đang đợi bọn họ trở về, nhưng lại không nghĩ tới sẽ xảy ra biến cố như vậy. Trường Canh muốn tiếp tục sống, chí ít hắn muốn biết Thập Lục sống có tốt hay không.

Gia Lai Huỳnh Hoặc mang Trường Canh đi, lại không biết tiểu gia hỏa này lúc trốn nhặt được cái gì, đó là một miếng vải rách nát, nó đượcTrường Canh đặt ở nới gần trái tim nhất.

Mảnh vải này có lẽ được lấy từ một chiếc áo quanh năm thoang thoảng mùi thuốc đắng.

Người nuôi chim cũng có lúc bị chim mổ. Việc này đại khái chính là miêu tả thật sự về Gia Lai Huỳnh Hoặc. Gã đem Trường Canh về nuôi, Trường Canh cũng thật sự vô tình như gã nghĩ, cường đại mà lãnh khốc, lại không phục tùng mệnh lệnh của gã, gã thế mà lại chết dưới tay của Trường Canh.

Trường Canh đối với Gia Lai Huỳnh Hoặc thật sự cũng không có hận ý gì, nói chính xác hơn, cảm xúc của hắn từ lâu đã bị Ô Nhĩ Cốt lấy mất, chẳng còn lại bao nhiêu. Chỉ là người này thật sự là quá phiền, nên hắn chỉ làm cho đối phương vĩnh viễn câm miệng. Điều hối hận duy nhất có lẽ là nếu hắn biết rằng hắn sẽ phải tiếp quản vị trí Lang Vương phiền phức kia, hắn chắc chắn sẽ giữ lại cho đối phương một con đường sống .  

Bất quá, vị trí Lang Vương cũng là một vị trí tốt.

Gió tanh mưa máu đã vùi lấp hết thảy kí ức thời thơ ấu của hắn. Trường Canh đã sớm nhớ không rõ trước khi tới Bắc Man hắn đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhớ mang máng chính mình muốn đi kinh thành Đại Lương. Vừa lúc Bắc Man có ý tiến công cho Trung Nguyên, hắn liền dứt khoát hoả nộ xung thiên, quang minh chính đại tới xem nơi đó rốt cuộc có thứ gì.

Trên tường thành, Thẩm Dịch nhìn Lang Vương trẻ tuổi kia, nghĩ rằng đại khái  hắn sẽ sống thọ rồi chết già ở cái đất Đại Lương này, nhưng không ngờ được dị biến lại xảy ra. Một áng sáng loá mắt bao phủ tất cả mọi người, đem họ tới một không gian màu trắng.

Phía trước không gian là một màn hình thật lớn, trên màn hình hiện lên một hàng chữ màu đen:

【 Các ngươi có cảm thấy, trong trải nghiệm của mình, thiếu một người hay không? 】

------------------------------------------

Phía sau hậu trường :

Trường Canh: Ở Cuối Ô Nhĩ Cốt, có Cố Quân ở đó.

Lang Vương: Ghen chết ta, vì cớ gì mà phía sau ta Ô Nhĩ Cốt chỉ có một mảnh vải ?

Cố Quân: Ta cảm thấy mình chết thật qua loa...

Gia Lai Huỳnh Hoặc: Ta cũng cảm thấy mình chết quá qua loa ( thô tục )……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top