Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3 Tuyển sinh đầu vào.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nhận được cuộc điện thoại ' khiêu khích ' từ ông bố ' có trách nhiệm ' Souma đã rất tức giận, hừng hực bước vào khuôn viên trường mà không thèm ngó ngàng tới ' cây nấm ' đang cố gắng theo bước anh trai mình. Shiro ngoài mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng thầm tính kế phạt người cha kính yêu. Cô không tài nào hiểu nổi mà cũng không ưa thú vui tiêu khiển này của ông chút nào. Lậy chúa, ông anh não tàn này mà bực lên chắc chắn sẽ trút giận lên người khác bằng cách cho ăn ' thứ đó '. Mà người có khả năng cao nhất chính là cô~ a. Bổn cô nương muốn được sống đó được không!!.

Souma vô tình đạp cái ghế gần đó trút giận. Shiro nhận thấy có người đang ngồi đó bèn giật giật áo anh. Chỉ vào cái ghế.

"  Hở? Gì vậy Shiro? " Soma hỏi. Nhìn vào hướng cô chỉ, thấy một cậu con trai ngồi đó uống trà. Anh hiểu ra, cuống quýt xin lỗi.

" Xin lỗi, tôi không cố ý đá vào chỗ của cậu. " anh sờ tóc cô.

Chàng trai đó quay lại nở nụ cười ' dịu dàng '.
" Đừng bận tâm. Cậu cũng là thí sinh nhập học nhỉ? Thôi, ngồi xuống đi " * nhìn Shiro * " Em cũng vậy nhé, cô bé. Trông em khá là mệt mỏi đấy. "

Hai anh em nhìn nhau trong giây lát rồi của ngồi xuống. Soma nhẹ nhàng ôm em gái đặt lên đùi mình.

" Hôm nay là ngày công bố kết quả kì thi chuyển cấp của khối sơ trung Tootsuki và là ngày tổ chức kì thi đầu vào của học sinh sơ trung trường khác như chúng ta nên nhộn nhịp quá nhỉ. Tôi là Nikaido Yoshiaki. Gia đình tôi điều hành nhà hàng ẩm thực kiểu Pháp. "

" Ồ trùng hợp quá nhỉ. Gia đình tôi cũng mở nhà hàng đấy "

" Chỉ có mình anh nghĩ vậy thôi nii-chan. "

" Ồ, đúng rồi. Nhân tiện đây là Shiro,em gái tôi. Có thể cậu không tin nhưng con bé mới có 9 tuổi thôi, nhưng chỉ số IQ rất cao, chưa kể kĩ năng nấu ăn rất tốt. Sở trường con bé là tráng miệng và ẩm thực phân tử đấy. "

" Heh~ Ra vậy, khá ấn tượng với một cô bé ở tuổi này đấy. Nhưng ngoài ra, khác với những gì cậu nói khi nãy, đây không phải sự trùng hợp ngẫu nhiên đâu. "

Yoshiaki hướng mắt về phía hai chàng trai ngồi đối diện họ, cách đó không xa.
" Anh bạn đối diện là người thừa kế một hệ thống nhà hàng toàn quốc, còn bên kia là con trai một doanh nghiệp lớn chuyên cung cấp cá tươi khắp vùng Kanto. Hầu hết những người ở đây đều có tiếng tăm trong giới ẩm thực. "

" Quả nhiên toàn là dân máu mặt" Shiro mắt cá chết nhìn quanh, lẩm bẩm.

" Tên nhà cậu là gì? "

" Yukihira. "

" Hửm??  Một nhà hàng kiểu Nhật chăng? "

Souma cười rạng rỡ, nụ cười luôn sưởi ấm trái tim Shiro. Đó cũng là một trong số lí do cô yêu anh. Chỉ cần nhìn anh cười cũng đủ để khiến cô vui vẻ rồi.

" Không đến mức to tát vậy đâu. Chúng tôi chỉ là một quán ăn bình dân ở khu phố lao động--- " trước khi kể xong thì anh đã bị cậu trai kia đá ra khỏi ghế, Shiro trên đùi cũng rơi xuống, Souna theo bản năng nhanh chóng ôm cô vào trong người.

" Bình dân hạ cấp à? CẤM MÀY NGỒI NGANG HÀNG VỚI CẬU ẤM NHƯ BỐ!!! " Yoshiaki hét lên, mọi sự thiện cảm biến mất hoàn toàn thay vào đó là khuôn mặt vặn vẹo đến đáng sợ. Souma lườm hắn một cái, rồi đỡ Shiro đứng dậy, để cô đứng phía sau mình.

" Nghe cho rõ đây! Học viên này không phải là nơi dành cho thường dân lảng vảng! Nó là chốn thần thánh, chỉ cho phép tầng lớp cao sang trong giới âme thực theo học. Đó chính là nơi đây, học viên ẩm thực Tootsuki-sanryou. Bình dân hạ cấp như mày sẽ bị rớt ngay từ bài thi viết cho mà xem, đặc biệt là mày! Con nhóc kia, tao không cần biết chỉ số IQ của---  ặc.! "

Hắn ngay lập tức bị Souma nắm lấy cổ áo, nhấc lên. Anh trừng mắt hét lên.
" Thằng nhãi ranh chưa từng ăn tại Yukihira thì đừng vội quy hết giá trị nhà ông! Và cả... " tỏa sát khí " Ai cho mày sủa như thế với em gái tao! HẢ!! "

" Nii-chan! " Shiro vội lay người anh. Souma lập tức thả Yoshiaki xuống, cầm tay cô kéo đi trước đôi mắt chế nhạo của mọi người xung quanh.

" Nhìn xem, hai đứa bình dân định nhập học kìa bây. "

" Đã vậy còn là trẻ con nữa chứ."

" Hư cấu gớm. "

" Nên biết thân, biết phận đi chứ."

" Hồi đầu mình đã không ưa rồi. Giờ với cái kiểu này, ai mà biết thể loại bố đời nào sẽ đi làm giám khảo chứ? " Souma giận dữ nghĩ, vô thức siết chặt tay Shiro khiến cô nhăn mặt vì đau.

" Nii-chan. Đau. "

" Xin lỗi, anh không cố ý. " anh vội buông tay ra, quỳ xuống, xoa xoa cánh tay nhỏ đang xưng lên.

" Không sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà. "
-----------
Khi đến khuôn viên trung tâm, hai anh em tách ra. Anh thi dãy A còn cô là B.

Khi anh bước vào phòng thi, thì thấy đám đông đang đứng nhìn một cô gái bằng tuổi mình, cô có mái tóc vàng và đôi mắt hồng, bên cạnh là một cô bạn có mái tóc ngắn màu tím.

" Người kia... hình như là... "

" Ừ... "

" Thân chào các thí sinh nhập học. Tôi là Nakiri Erina, người được chỉ định thẩn tra kì thi tuyển đầu vào hôm nay. "

----------
Shiro pov.

Tôi bước vào hội trường, kinh ngạc trước số lượng người ở đây. Tiếng trò chuyện và tiếng xì xào, sự phấn khích, lo lắng của các thí sinh. Nhờ vóc người nhỏ nhắn, tôi chen lên được hàng đầu tiên. Cũng để ý được một số nhân vật thú vị, chẳng hạn như cặp anh em tóc vàng, đen. Chị gái ngực bự, da rám nắng, ăn mặc mát mẻ hoặc anh trai tóc bạch kim. Mà tôi cũng thu hút không ít sự chú ý, thảo luận về ngoại hình của tôi. Đúng, tôi thừa nhận độ moe của mình có thể khiến người ta xao xuyến nhưng bị chú ý như vầy, tôi có chút khó chịu đấy.

Một lúc sau, chủ khảo bước vào mang theo cái bàn bếp đủ loại thịt tươi.
" Chủ đề của các cô cậu là bít tết, giới hạn hai giờ. Còn người nào muốn rút lui, có 1 phút. " chủ khảo nhếch mép. Vừa hết câu một số học sinh hoảng hốt la hét, chạy ra ngoài.

" Thảm hại. " tôi lẩm bẩm. Chý ít, những người tôi để ý vẫn ở lại. Hmm, như mong đợi.

" Các bạn có thể bắt đầu bây giờ." Người đàn ông nói rồi ngồi xuống. Tôi ngay lập tức load não nghĩ công thức nấu ăn. Tệ rồi, bít tết không phải chuyên môn của tôi, nếu bít tết thường chưa chắc thỏa mãn ông ta.... dựa vào thái độ các thí sinh thì người này khá khó tính và kén chọn. Liếc nhìn quanh lần nữa, chị gái ngực to đang yêu cầu sử dụng thịt của mình, anh tóc vàng muốn làm việc với em mình.

Tôi đi đến bàn bếp, lựa chọn nguyên liệu xong. Buộc tóc, đeo tạp dề, mở hộp đựng dao màu đen 11 cái. It's show time.

Thời gian không còn nhiều... tôi phải tăng tốc lên... khi đang thái nấm thông thì mọi người trầm trồ.

" Ôi.... ! Nhìn cô bé đó kìa! "

" Nhanh quá.... thôi chết mẹ nước sốt của mình! "

" Sao có thể yêu nghiệt đến vậy? Cô bé còn nhỏ tuổi hơn chúng ta nữa đấy!! "

Thường thôi, so với papa tôi còn non lắm. Là tại các người quá yếu thôi.
Tôi nêm bít tết khi nó bắt đầu chuyển sang màu nâu.
" Bây giờ để nguội một chút, rồi bỏ vào lò. " Trong khi, món ăn trong lò, tôi lấy phần bơ đã làm trước đó trong tủ lạnh, cắt lát. Tiếng ' dinh ' vang lên, tôi lấy bit tết ra đặt lên đĩa, đổ phần nước thịt lên, đặt một lát bơ lên. Tốt, mọi thứ hoàn thành.

----------
Tôi đi đến chỗ giám khảo, mặc kệ một số học sinh nằm trên sàn nhà, khóc lóc.

" Hừm, tôi hy vọng cô bé không phục vụ món ăn king tởm như các món trước. "

" Sẽ không. " tôi đặt món ăn lên bàn. Mọi người cũng dừng một chút để kiểm tra kết quả của tôi.

" Thịt này... Nhóc sử dụng Filet Mignon. "

" Vâng. "

Ông ấn nĩa vào miếng bít tết.
" Bít tết mềm, chín vừa phải! Nước thịt chảy ra chứng tỏ thịt này ngon ngọt thế nào... " ông cắt một miếng thịt, cho vào miệng.
" Bơ kết hợp hoàn hảo với nấm và bít tết... cô bé làm tôi ngạc nhiên đấy. Nói cho tôi biết, cô bws chọn loại thịt này thế nào?"

" Dựa vào xúc giác. và trực giác. "

" Trực giác? "

" Vâng, với lại hồi đó tôi từng  làm một lần rồi. "

" Vậy là nhóc phụ thuộc vào kí ức và bản năng sao? "

" Đôi khi. "

" Món bít tết này, tôi ước có thể ăn mỗi ngày. " ông nhìn vào mẫu đơn của tôi, đong dấu vào. ".... Yukihihira Shiro, nhóc đã đậu! "

" Quá đơn giản. "

Khi tôi quay lại, tôi nhận thấy nhìn tôi với biểu cảm, kinh ngạc, tôn trọng thậm chí sợ hãi. Thu dọn đồ đạc, những người tôi để ý cũng lần lượt trình bày món ăn và đậu. Bước ra khỏi hội trường mắt cá chết nhìn lại một cái.

" Đó chỉ là kĩ năng đơn giản.... Mình thậm chí chưa sử dụng 1/3 kĩ thuật nữa là. "

Sau khi nhận được đồng phục và thời khóa biểu, tôi đi đến địa điểm kiểm tra tiếp theo. May mắn thay chủ đề là ẩm thực Nhật Bản mà Yukihira lại mạnh ở chủ đề này. Nên dù không phải sở trường, tôi cũng phải qua cho bằng được. Và lại thêm 3 tờ giấy chứng nhận A nữa. Ân, tôi đâu cố ý, mà là cố tình. Phàm nhân té ra cho lão nương!

" Mah, tới lúc quay lại rồi.... Onii-chan chắc cũng đầu xuôi đuôi lọt rồi nhỉ. "

---------

Về tới nơi, Shiro xin rút lại câu khi nãy. Ông anh trời đánh của cô đang ngồi ở một ngọn đồi cách khu A không xa ' tự kỉ '. Chắc lại trêu nghẹo hay khiêu khích chủ khảo rồi bị out chứ gì.

" Nii- chan. "

" Shiroooo!! " Souma nước mắt nước mũi tèm lem, vồ lấy cô ôm vào người.

" Anh bị loại rồi!! Con nhỏ đáng ghét đó blabla. "

Cứ thế 15' bình tĩnh trôi qua...

" Kiểu này làm sao vượt qua ông già blabla. "

Xì tốp! 15' trôi qua rồi đấy ông anh! Dừng ngay, nói nữa tim cô đứt phanh mất! Sốc quá hay sao mà lắm mồm thế! Trở về đi, ông anh bất cần đời của tôi ơi! Xin hãy là anh của ngày hôm qua!!

" Nói đủ chưa. "

" C- chưa--- "

" Vậy ở đây nói chuyện với cây cỏ quanh đây đi. Em về trước. " dùng Misdirection biến mất.
( Ai fan Đen-chan điểm danh cái nà.)

" Nè!! Em lỡ đành lòng bỏ anh lại ấy hả! Quay lại đây Shiro!!!!! "

-----------

31/3/2019

* Filet Mignon: thịt thăn.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#shokugeki