Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6: Cướp đất diễn của nam chính.

"Nương tử, nàng là đang ngẩn ngơ trước dung mạo của vi phu sao?" Hàn Như liệt bỗng nhiên lên tiếng làm Chu Tuyết Tầm giật thót mình, thì ra bản thân đang nhìn hắn rồi ngẩn ngơ suy nghĩ, thật là mất mặt quá mà.

"Hứ! Ngươi đâu có đẹp hơn ta, mắc mớ gì phải nhìn ngươi đến ngẩn ngơ? Tự lo mà chỉnh sửa nhan sắc lại rồi mới đến so bì với lão nương! Bây giờ thì xéo về bên nữ chính đi." Chu Tuyết Tầm cao ngạo nói, mặt hất lên về hướng Mộ Chỉ Ly đang chiến đấu trên khán đài. À! Đúng lúc có kịch hay, nữ chính đâm chết tên đối thủ của mình, tên gì thì cô không nhớ.

Hình như lão già của tên Mộ Chỉ Ly giết rất tức giận, muốn giết Mộ Chỉ Ly, nàng chắc chắn đoạn này sẽ là đoạn anh hùng cứu mỹ nhân của nam chính. Ánh mắt hơi liếc nhìn Hàn Như Liệt cũng đang chăm chú nhìn lên khán đài, khóe môi lúc nào cũng như có như không cười. Khóe môi nàng khẽ cong lên một độ cong nguy hiểm, ánh mắt cũng dần trở nên mưu mô. Nếu mà người của âm phủ ở đây thấy vậy chắc phải chạy trốn thật xa. Nụ cười của ác ma!

"Chậc! Sao~ Thấy mỹ nữ là mê rồi sao?" Chu Tuyết Tầm châm biếm nói, ánh mắt lóe lên tia sáng kỳ dị. Nam chính tất nhiên sẽ bị nữ chính làm cho mê mệt rồi, không đổ mới là lạ. Nhưng mà... Chu Tuyết Tầm tôi, là một người thích quậy phá để làm thú vui cho mình, thích cười trên cái đau của người ta.

"Vẫn không đẹp bằng nương tử." Hàn Như liệt thu tầm mắt lại nhìn Chu Tuyết Tầm cười tà mị nói, nói thật Mộ Chỉ Ly này lúc đầu đã thành công thu hút ánh mắt của hắn, nàng ta rất đẹp, như một tiên thiên hạ phàm, khí chất thanh thuần, lạnh lùng. Rất hợp với hắn, nhưng mà không hiểu sao hắn lại thích cô nàng nóng nổ mới gặp này hơn, thân phận còn rất thần bí.

"Thật sao? Xem ra ngươi cũng có mắt nhìn, xem bổn cô nương làm màu ra sao đây!" Chu Tuyết Tầm hất mặt ngạo kiều nói, ánh mắt lấp lóe ánh sáng rực rỡ . Cô nhún chân nhẹ một phát, thân hình liền biến mất một cách kì dị.

Hàn Như Liệt thấy vậy thì mỉm cười như đã biết trước, thực lực của cô nương này đến hắn cũng cảm thấy áp lực mà, khẳng định là rất mạnh, có lẽ là đã qua Sinh Tử Cảnh rồi.

Mộ Chỉ Ly đang đến đường cùng định nhờ Thiên Nhi giúp đỡ thì bỗng trước mặt xuất hiện một thân hồng y, mái tóc màu nâu nhạt bồng bềnh, ẩn ẩn trong đó có hương thơm kỳ lạ, làm người ngửi được muốn trầm luân trong đó, nhưng lại rất thỏa mái, là cô gái lúc nãy từ trên trời rơi xuống?

Mọi người đều tưởng Mộ Chỉ Ly xong đời rồi, ai ngờ cô nương từ trên trời rơi xuống đó bỗng xuất hiện và một cái phất tay nhẹ của nàng đã bắn Vương Tĩnh Hoành ra xa. Lão ta hung hăng phun một ngụm máu, nằm thở hồng hộc trên mặt đất.

"Đụng vào người của ta, ngươi kết cục sẽ không tốt đâu." Chu Tuyết Tầm cười tà tà nói, ánh mắt lóe lên tia sát khí.

Mộ chỉ Ly thấy như vậy liền lầm bẩm "Thật soái a~" Lúc nãy không có cơ hội nhìn thấy rõ dung mạo nàng ta, bây giờ nhìn rõ, thì cảm thấy dung mạo của bản thân so với nàng ta thì không đáng là gì, nàng ta quá yêu nghiệt rồi, hơn nữa rất soái! Soái quá đi!

Hàn Như Liệt ở dưới nghe Chu Tuyết Tầm nói vậy thì mặt khó chịu nhìn Chu Tuyết Tầm, cái gì mà người của nàng chứ? Chưa nói câu nào với người ta mà nói đó là người của nàng! Thật tức chết hắn mà!

Chu Tuyết Tầm cảm nhận được ánh mắt của Hàn Như Liệt thì nụ cười càng sâu hơn, ha ha... cướp đất diễn của ngươi cho ngươi chừa cái tội chọc vào bổn cô nương ta! Đáng đời!

 Nữ nhân và nam nhân dưới đài vừa thấy nữ tử mặc áo hồng lúc nãy từ trên trời rơi xuống xuất hiện, dưới đáy mắt đều hiện lên vẻ yêu mến cuồng nhiệt. Ông trời...ơi.... Bọn họ sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy nữ tử đẹp như vậy, đương nhiên, nếu chỉ đẹp bình thường, cũng sẽ không hấp dẫn bọn họ như vậy, vấn đề ở chỗ, thực lực của nàng ta còn mạnh đến thế kia, nàng ta nhìn mới bao nhiêu? Nhiều lắm cũng chỉ mới mười tám tuổi mà thôi, nhưng mà hắn có thể đánh lui Vương Tĩnh Hoành, quả thực không thể tưởng tượng nổi!

Mộ Kình Lệ lúc nãy vừa thấy Vương Tĩnh Hoành công kích Mộ Chỉ Ly, ánh mắt vằn lên thành màu đỏ như máu, Mộ gia thật vất vả mới phát hiện một hạt giống tốt như Mộ Chỉ Ly, cứ thể bị Vương Tĩnh Hoành hủy đi, Mộ gia lão tất không chết không ngừng chiến với Vương Tĩnh Hoành. Trong quãng thời gian ngắn, Mộ Kình Lệ suy tư quá nhiều, suy nghĩ làm cách nào để đối phó với Vương Tĩnh Hoành.... Đợi một lát, không nghĩ tới, nữ tử áo hồng lúc nãy từ trên trời rơi xuống ngăn trở hết thảy.

Tuy không biết rốt cuộc đối phương là ai nhưng đã giúp Mộ Chỉ Ly, lão tất nhiên biết ơn đối phương, vì vậy lúc nói chuyện cũng có chút lễ phép, trong lời nói không hề xem đối phương là vãn bối: "Không biết cô nương là?"

"Ta là Chu Tuyết Tầm, thấy bất bình nên ra tay giúp thôi, hơn nữa giúp một cô nương xinh đẹp như thế này là phúc phận của ta rồi, hơn nữa cô nương này rất hợp ý của ta." Chu Tuyết Tầm cười cười nói, nhưng ánh mắt nhìn Mộ kình Lệ lại trầm lắng bình tĩnh đến mức khiến ông ta sợ hãi đến mức chỉ biết cười trừ và âm thầm lau mồ hôi.

"Đa tạ ngươi đã giúp ta." Mộ Chỉ Ly lấy lại tinh thần liền nhìn Chu Tuyết Tầm nhàn nhạt nói, ánh mắt luôn không rời khỏi người của cô. Thật kỳ lạ, nhìn qua nàng ta chắc chắn không phải là người thích lo chuyện bao đồng, nhưng tại sao lại giúp nàng

"Ta muốn một nơi để cư ngụ vài hôm." Chu Tuyết Tầm lạnh nhạt gật đầu rồi nói, cứu nữ chính là bất đắc dĩ thôi, nữ chính chết rồi, nàng lấy gì mà chơi đây? Kịch hay còn chưa hết 30 chưa phải là tết! Vẫn nên từ từ thì hay hơn, còn phải ngược tên nam chính đó mới được, mới vào đã lừa lão nương! Đáng tội chết muôn vạn lần!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top