Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

two (2)






Thời điểm leo được lên giường, Hải Đăng đặt anh ngồi lên đùi mình, tiếp tục nụ hôn lộn xộn trong khi bàn tay không rảnh rỗi mà bấu lấy mé đùi trong của người lớn hơn cách thô bạo.


Sự xuất hiện bất ngờ của Huỳnh Hoàng Hùng cùng với thái độ ngoan ngoãn như hiện tại đã khiến mọi thứ trở nên rối tung.


"Tôi muốn cưỡi cậu"

Vài giây tách nhau ra tìm lại hơi thở, lời thỏ thẻ kia chợt rơi vào tai Hải Đăng. Huyết quản lập tức sôi sục đến mức muốn nổ tung. Hải Đăng thề, cậu sẵn sàng phản bác bất cứ thứ gì Hoàng Hùng nói, chỉ ngoại trừ điều này.


"Cứ theo ý anh đi"

Hải Đăng để môi mình chạm vào cần cổ nhạy cảm của đối phương, rê lưỡi mút nhẹ. Người lớn hơn thốt ra một tiếng ngân nga, đầu cũng phối hợp nghiêng sang một bên như ngầm mời gọi.


Hải Đăng luôn cho rằng Huỳnh Hoàng Hùng, với làn da phủ đầy dấu hickey được tạo nên bởi cậu, sẽ là một Hoàng Hùng xinh đẹp nhất. Dù cậu cũng biết rằng mình không nên nghĩ như thế.


"Đăng~" Hoàng Hùng dài giọng, phàn nàn khi thấy cậu cứ lãng phí quá nhiều thời gian, khiến cho Hải Đăng rất muốn bật cười.


"Anh vội à?"


"Im đi" Chiếc sơmi hàng hiệu bị Hoàng Hùng thẳng tay giật mạnh hàng cúc áo, nhưng Hải Đăng cũng chẳng còn quan tâm được nữa. Thề với chúa cậu yêu biết bao mỗi khi Hoàng Hùng trở nên tuyệt vọng vì cậu.


Đợi cho Hoàng Hùng leo xuống khỏi mình, Hải Đăng mới lùi người về sau tựa lưng vào đầu giường. Ném chiếc sơ mi sang một bên, lại kéo bung khoá quần jean bên dưới. Trớ trêu thay hôm nay người mặc thứ chất liệu khó cởi này lại là cậu, nhưng Hoàng Hùng có lẽ đang quá bận rộn để so đo. Hải Đăng có chút đắc ý, rất nhanh lại tự thấy buồn cười với chính suy nghĩ trẻ con này của mình.


Quần jean đáp đất, theo sau đó là boxer. Nhìn ngắm Hoàng Hùng đang tự lột bỏ lần lượt mớ vải vóc trên người, sự khẩn trương trong từng thao tác của anh chỉ khiến Hải Đăng càng thêm phấn khích. Cậu theo thói quen với tay mở ngăn tủ đầu giường, sờ soạng tìm bao cao su và gel bôi trơn còn lại từ đêm hôm trước. Ngay khi vừa cầm được đồ, chai gel trên tay bỗng bị Hoàng Hùng giật lấy.


"Tôi sẽ tự làm"


Hải Đăng định mở miệng tranh cãi như mọi khi, nhưng rồi kịp thời nuốt lại. Nhích người ngồi thẳng dậy điều chỉnh lại tầm nhìn, chỉ mới nghĩ đến hình ảnh kia thôi đã khiến hơi thở cậu có chút khó khăn. Hải Đăng luôn yêu thích việc được chuẩn bị dạo đầu cho Hoàng Hùng. Đó là cơ hội tuyệt vời để cậu có thể đụ anh ấy bằng những ngón tay mình. Nhưng chắc chắn cậu sẽ không bao giờ để Hoàng Hùng biết điều đó.


Vậy nên, lần này Hải Đăng đành yên lặng quan sát, thúc giục Hoàng Hùng xích tới gần hơn một chút, yết hầu khô khốc trước hình ảnh dầu bôi trơn thấm đẫm những ngón tay trắng nõn. Mặc dù Hải Đăng đã chứng kiến qua vô số lần, mặc dù sẽ tốt hơn nếu đó là ngón tay của cậu, nhưng cảnh tượng dâm mỹ này vẫn khiến cổ họng Hải Đăng nghẹn lại một hơi thở.


Không chút chần chừ, Hoàng Hùng tự đút vào một ngón tay, đợi cho lỗ nhỏ nhanh chóng thích ứng, mới tiếp tục thêm một ngón tay khác. Không thể không cho rằng Hoàng Hùng đang quá chậm chạp, Hải Đăng cũng đồng thời tự nắm lấy dương vật chính mình, bắt đầu sục chậm rãi. Cậu phát ra một tiếng thở dốc, ngửa đầu ra sau mắng nhỏ. "Fuck"


Dù đang chật vật với hai ngón tay run rẩy khuấy đảo bên trong cơ thể mình, Hoàng Hùng vẫn đủ đáng ghét để buông lời khiêu khích. "Rốt cuộc thì tôi hay cậu mới là người thiếu kiên nhẫn đây, hả diễn viên Đỗ?"


"Huỳnh Hoàng Hùng—" Con cặc Hải Đăng khẽ co giật. "Bớt nhiều lời đi"


Nhặt lấy chiếc bao với lớp vỏ đã rách một nửa, loay hoay thêm một lúc mới xé được nó bằng hai ngón tay. Xuyên suốt quá trình, Hải Đăng không dám rời mắt khỏi Hoàng Hùng một khắc nào. Người lớn hơn phát ra tiếng thút thít nho nhỏ, cặp mông cong vểnh khẽ đong đưa sau khi nhét thêm vào ngón tay thứ ba.


Hải Đăng cắn chặt môi dưới, trượt bao cao su vào cậu em mình thật dễ dàng.


Cố gắng kiềm chế để bản thân không giống như đang sốt ruột, Hải Đăng nhịn xuống vài hơi thở hỗn loạn mỗi khi Hoàng Hùng ranh mãnh cọ xát dương vật vào cơ bụng mình. Đặt tay lên eo người kia, giữ hờ để anh tự điều chỉnh vị trí. Những ngón tay Hoàng Hùng bám chặt vào bắp tay cậu đến mức có thể sẽ khiến anh đau đớn, đó là nếu như tâm trí anh ấy không sắp bị chiếm đóng bởi một loại đau đớn và tuyệt vọng khác.


Và,

Hoàng Hùng ngồi xuống không hề do dự, nuốt trọn lấy dương vật Hải Đăng giữa hai cánh mông mình. Hậu huyệt ấm áp trong phút chốc bao bọc lấy con cặc cương cứng nóng rẫy. Bộ dạng anh nhiệt tình và thèm khát đến mức khiến Hải Đăng không kìm được tiếng gầm gừ nơi cuống họng. Hoàng Hùng bắt đầu rên rỉ rằng anh sướng như thế nào, bàn tay vô thức siết lấy bắp tay Hải Đăng chặt hơn nữa.


Kéo Hoàng Hùng lại và quấn lấy lưỡi anh với một nụ hôn ướt át. Thời điểm bàn tay rảnh rỗi của người trẻ hơn siết lấy vòng eo trắng muốt mềm mại, mà hẳn đã hằn lại một dấu tay nhức mắt, Hoàng Hùng gần như khóc nấc lên.


Hải Đăng không hối thúc anh di chuyển, bởi vì cậu cũng không chắc bản thân sẽ trụ được bao lâu trong tình trạng này. Đoán xem Hải Đăng có thể chịu được bao lâu trước một Hoàng Hùng xinh đẹp, ồn ào, chủ động chịch cậu bằng dương vật của chính cậu?


Cậu rất muốn để bàn tay mình chu du khắp nơi trên cơ thể Hoàng Hùng, khám phá từng tấc da thịt, từng thớ cơ bắp. Cậu muốn ghi nhớ mọi thứ thuộc về anh, rồi lại tự thuyết phục bản thân rằng điều đó là quá xa xỉ. Cuối cùng Hải Đăng chỉ đơn giản đỡ lấy, đảm bảo người lớn hơn có thể ngồi vững trên dương vật mình.


Nụ hôn chậm dần cho đến khi cả hai hầu như không còn tập trung vào việc dây dưa môi lưỡi, thay vào đó, thi thoảng chỉ là vài cái mút nhẹ nương theo những cú nhấp hông nhịp nhàng. Hoàng Hùng ngả người ra sau, điều chỉnh lại vị trí một lần nữa.


Thế rồi anh đột ngột rướn hông về phía trước. Một loạt tiếng rên rỉ cũng liền theo đó mà bật ra từ cái miệng đỏ mọng xinh đẹp. Hải Đăng thấy mình suýt mất trí trước thanh âm đó, cảnh tượng đó. Cậu bỗng ước thời khắc này có thể kéo dài mãi mãi.


Cậu không thể không thúc hông lên, tuyệt vọng đòi hỏi nhiều hơn nữa. Hoàng Hùng run rẩy, anh gần như không thể tự chống đỡ trước khi bắt đầu nhấp mông lên xuống với tốc độ tăng dần.


"A... Ưm.. Ha.. Đăng à, sướng chết mất!" Hoàng Hùng nỉ non trong hơi thở khó nhọc. Giọng anh vỡ vụn.


Chắc chắn Hải Đăng sẽ không thể kéo dài nếu cứ thế này. Khi mà mọi âm thanh Hoàng Hùng tạo ra đều không khác gì thuốc kích dục. Khi mà Hoàng Hùng đang vô cùng chăm chỉ cưỡi lên con cặc của cậu với thứ biểu cảm quá mức xinh đẹp ấy. Tất cả đều dành cho cậu, đều là của cậu. Tất cả đều khiến Hải Đăng có thể bắn ra ngay lập tức.


Hô hấp của Hải Đăng càng khó khăn hơn khi Hoàng Hùng một tay tự vân vê đầu ngực của chính mình, một tay chống lên mấy múi cơ bụng rắn rỏi của cậu. Anh ngửa cổ ra sau tạo thành một đường cung hoàn hảo, phô bày yết hầu quyến rũ cùng lồng ngực trắng nõn, loay hoay tìm tư thế phù hợp để tiếp tục di chuyển.


"Tôi sẽ— sẽ nhanh hơn nữa" Hoàng Hùng gần như thì thầm, cũng là lúc Hải Đăng bắt gặp vài giọt ẩm ướt đã vương nơi khóe mắt anh từ lúc nào. Ngón tay cậu cẩn thận gạt chúng đi mà không cần suy nghĩ. Hành động đó thoáng chốc khiến đáy lòng Hoàng Hùng mềm nhũn.


"Được"


Hoàng Hùng thật xinh đẹp. Hải Đăng không thể ngừng nghĩ về hai từ đó. Xinh đẹp với đôi mắt ngấn lệ, xinh đẹp khi ở trên cậu, xinh đẹp khi rên rỉ tên cậu, xinh đẹp với con cặc của cậu chôn sâu bên trong cơ thể. Hoàng Hùng quá đỗi xinh đẹp khi anh siết chặt lấy cậu, như thể cuộc sống anh chỉ phụ thuộc vào điều đó.


Hoàng Hùng thực sự nhanh hơn, tự biến bản thân thành một mớ hỗn độn, khiến cho Hải Đăng không nhịn được xoa nắn hai cánh mông anh đến ửng đỏ, ghì lấy eo anh chặt hơn một chút, phối hợp thúc hông lên chính xác đến từng nhịp. "Hùng à" Hải Đăng thở ra, như thể cậu phải ghi nhớ. "Cảm giác tuyệt lắm"


"Ha.. Chết tiệt" Hoàng Hùng mê man lắc đầu. "Không được rồi... Tôi sắp—" Anh tự ngắt lời chính mình bằng một tiếng nức nở, xoay hông rồi tuyệt vọng nghiến xuống với góc độ mà anh chưa từng thử.


Đối phương ở ngay trong tầm mắt khiến Hải Đăng nhẹ nhõm, bởi vì cậu cảm thấy đã rất gần bờ vực kể từ giây phút Hoàng Hùng nhún người lên xuống trên dương vật mình. Đầu ngón tay xoa thành những vòng tròn trên cái eo gầy, Hải Đăng dịu giọng trấn an. "Đến cùng tôi đi"


Cậu nhẹ nhàng nói với người lớn hơn.


Đến vì em đi.


Hải Đăng chưa bao giờ nói ra bất cứ điều gì giống như thế. Cả hai đều chưa từng. Kể cả khi tâm trí hiện chỉ là một mảnh hỗn độn, nó vẫn thật xa lạ với đầu lưỡi cậu.


Hải Đăng không thể nhìn thấy phản ứng của Hoàng Hùng. Cậu thật sự có chút chờ mong vào thái độ của anh trước những lời lạ lẫm đó.


Cả hai chỉ mất thêm một lúc để cùng nhau bắn ra. Không gian xung quanh bị lấp đầy bởi tổ hợp thanh âm rên rỉ lộn xộn trước khi Hải Đăng vươn người tới vùi anh vào lòng, cắt ngang bằng một nụ hôn dính dấp khác. Hai cánh môi lưu luyến quấn quít nhau, giữ nguyên như vậy cho đến khi cơn cực khoái cuối cùng cũng trôi qua. Hai thân thể trần truồng vẫn còn thở hổn hển, mướt mát cơ hồ là mồ hôi, nhưng vẫn đan chặt vào nhau như thể muốn đem chính mình khảm sâu vào người còn lại.


Im lặng kéo dài trước khi Hải Đăng tìm lại được giọng nói. "Đêm nay ở lại nhé?"


Hoàng Hùng không buồn ngẩng đầu, chỉ ậm ừ hờ hững như thể anh đã nghe nhầm, hoặc anh đã quá kiệt sức để có thể làm bất cứ điều gì khác.


"Muộn rồi. Anh cũng mệt rồi. Anh nên ở lại đây"


Thậm chí còn mất tự nhiên hơn câu trước đó, nhưng Hải Đăng dường như không thể ngăn lại chính mình.


Cậu chưa bao giờ đề nghị, cũng như Hoàng Hùng chưa bao giờ yêu cầu. Vẫn luôn là một thỏa thuận không lời. Họ kết thúc, anh rời đi, cả hai không nói chuyện cho đến lần phát sinh nhu cầu kế tiếp, và muốn gặp lại nhau để giải tỏa.


"Là một trò đùa à?"


Hải Đăng không khỏi cười nhẹ. Thái độ của anh không khác những gì cậu dự đoán là bao. Cậu thở dài, bỗng thấy lòng chua chát không sao hiểu nổi. Một trò đùa sao?


"Không phải"


Nhưng câu trả lời lần này của Hoàng Hùng làm cậu ngạc nhiên hơn bất cứ điều gì anh từng nói.


"Được thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top