Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 1:~ mở đầu câu chuyện ~

   ✘ TÁC PHẨM NÀY THUỘC VỀ TÁC GIẢ helenstoner
Bộ fanfiction về bộ phim " Doremon chú mèo máy đến từ tương lai "!
Đăng truyện độc quyền trên trang Wattap . Com helenstoner
▶ Tác giả đang lết chương và cố ra chap thường xuyên !
▶ Kiêng kị anti , chửi tục và có những hành vi thiếu văn minh lịch sự , gây hấn với các bạn reader khác !
▶ Tác phẩm này có nhiều từ ngữ không phù hợp với những bạn nghiêm túc !
▶ Nội dung được coi là trưởng thành !
▶ Tránh cmt thường xuyên là giục chương , hóng !
↠ CÁC BẠN READER THÂN YÊU HÃY ĐỌC KỸ NHỮNG ĐIỀU TRÊN VÀ TUYỆT ĐỐI KHÔNG NÊN VI PHẠM !
① Mình sẽ nhắc nhở và các bạn khác hãy ngừng ngay việc vào anti hãy tiếp tục nói bạn đó đi ( ‼️ Bạn reader đó hãy xóa ngay cmt của mình đi )!
② Mình sẽ tự tay xóa cmt đó đi và vào thẳng trang cá nhân của bạn ấy mà anti !
③ Từ đầu truyện đến giờ , những cmt của bạn ấy mình lập tức sẽ xoá đi hết !

🌟Mong mọi người hãy đọc kỹ những điều trên ... Trên mạng thì nên sự tôn trọng cho nhau 🌟

💓💓💓 Từ giờ mình sẽ đổi tên thành τεα 🍵🍵🍵 trong °ΜιΙΚτεα __ τεα°🍵🍵🍵

---------------------------💓 Star reading💓 ------------------------------

  Tại sao cuộc đời lại bất công như vậy !?
Sao mình lại kém cỏi như vậy chứ !?
Mình không thể mãi mãi mà dựa dẫm vào người khác được
Huhu , ai nói cho tôi phải làm gì đi !?
Có cố gắng mà bị phủ nhận . . .
Ai cho tôi một chút ánh sáng đi . . .
Được không . . .

--------------------------------------------------------

      Ở một  gia đình  nọ cũng chẳng phải thuộc dạng khá giả , nhưng cũng không  phải qúa khó khăn , có  hai vợ chồng sống đầm ấm và hạnh phúc và thật hạnh phúc hơn nữa khi người vợ tên Tamako hạ sinh được một bé trai bụ bẫm , xinh xắn  ....

     Hai vợ chồng dù chỉ là những nhân viên bình thường tuy vậy thực sự từ khi đứa bé chào đời những tháng ngày đó rất hạnh phúc , lần đầu tiên mới nhận được cái ấm áp , vui sướng khi được làm cha , làm mẹ . Mái ấm đó là  một ngôi nhà nhỏ do ông bà để lại  Trước đó thì có một người bà nhưng thật đáng tiếc rằng lại mất khi cậu bé lên mầm non ... Đó là một nỗi buồn và sự dằn vặt mỗi lần Nobita nhớ lại ngày còn thơ bé ...

     1 người mẹ  , phụ trách nội trợ , cũng như bao bà mẹ khác trong gia đình , 1 người bố - 1 nhân viên văn phòng đỗi bình thường , thu nhập hằng tháng cũng đủ nuôi sống gia đình . Đôi lần còn cãi vã nhưng thật nhanh hoà giải và cứ thế ngày tháng trôi qua êm đềm . Họ  đều là những người cha , người mẹ , đều thương yêu cậu ... Đặc biệt hơn tất cả các bạn bè , nhà Nobita còn nuôi thêm 1 chú mèo máy , tự xưng là Doraemon , đến từ thế kỉ 21 , qua ngăn kéo từ chiếc bàn học của cậu , qúa kỳ lạ nhỉ? ...  Chú mèo có màu xanh như bầu trời vô tận , mang danh là mèo máy nhưng không có tai  do 1 lần bị chuột gặm . Được chắt là Sewashi  gửi về  từ tương lai , mong muốn  giúp Nobita , chính xác là giúp cuộc sống của cậu tốt hơn  :

Nhất là ....  là về khoảng học tập

Nhất là cuộc sống hằng ngày ...

Nhất là về thể thao ....

Nhất là về sự lười biếng nhác .....

Nhất là về điểm số ....

Nhất là về cái chứng ngủ trương , mắt trời chiếu tới mông , con gà gáy đến khàn cổ mà chết rục ở đấy ....

Nhất là ....


Và vô vàn nhất là nào nữa xin không thể kể xuể , còn đếm trên đầu ngón tay thì chắc thêm mấy ngón nữa mới vừa nhỉ !!????

Nói chung đại khái là rất rất  " nhất là " nhiều thứ á , nhưng không thể tiện mà kể được , hãy chỉ biết vậy thôi .

Ta hãy mong dù chỉ được một chút thôi cũng được , dù sao có một chút ít còn hơn vẫn như vậy . Đâu thì hoàn như thế , chẳng bước tiến triển nào !!!

Quá khứ ảnh hưởng đến tương lai mà . Quá khứ mà đã thảm thì cái được gọi là tương lai a .

Xin kiếu nhưng dùng một từ không được tốt cho lắm thì vẻ lịch sự và rất nhã nhặn .

Và hãy thử xem tiến triển có không, vượt bậc không , tốt không , tương lai sẽ chừa ra ánh sáng cho thằng chắt , để xem nào lại đã .

   Thật đúng là có một sự tiến triển , à thì tiến , triển , haha ... Chắc tích cực nhỉ , sướng thế còn gì được người ta rất chi là có tâm nhé , hẳn robot xịn xò luôn , ở thế kỉ 22 đó - Hẳn hơn 100 năm thời đại này đó !!

   Haha , nó lại trong ngoặc kép đó !!

    Đâu thì vẫn như vậy , có tiến triển thì cũng nhiều lắm luôn.

    Khác mỗi là theo hướng tiêu cực , chớ không phải tích cực thôi . Lười vẫn vậy , học dở vẫn vậy .

   Mỗi tội số lần điểm kém với đi học muộn tăng .  .  .

   Cứ tưởng chú mèo máy , có thể giúp ích lớn , coi như một  món bảo bối đáng quý  ,  nhưng không ....

    Nói là dễ dàng gì lắm  . Có khi làm cái tính xấu của cậu , càng bộc lộ rõ , tồi tệ hơn ... !!! Sáng nào cũng như cơm bữa , mẹ với Doraemon gọi khàn cổ mới lết ra khỏi chăn . Chỉ kịp cắn cái bánh mì , vội vàng đến trường rồi  bị thầy giáo mắng đứng nguyên tiết ngoài hành lang mỏi rã chân , nhận 1 tràng cười và những lời bán tàn to nhỏ của cả lớp . Tất nhiên Bài tập chưa một lần nào đủ , hết ở lại chép phạt cuối giờ , về nhà chẳng khá hơn là mấy , mới bước vào cửa sẽ hứng chịu ngay cơn giận dữ của mẹ , khuôn mặt đáng sợ , trên tay là cầm sẵn bài Kiểm tra với con số " 0 " tròn trịa , màu đỏ chót ... Bị lôi vào mắng nữa , mắng mãi , Nobita chẳng bao giờ để để tâm , chẳng bao giờ thèm tiếp thu mà cố gắng sửa chữa ... Như " nước đổ đầu vịt " . Hôm nay bị mắng té tát , đánh đòn đau thế nào là ngày mai quên sạch.

  Người ta gọi những thể loại này là Đầu Đá a.

   Nobita đã từng nghe một  câu nói : Con người luôn có những điểm tốt , điểm xấu , điểm mạnh , điểm yếu , chỉ cần tìm ra nó ... từ đó ta sẽ có 1 thế mạnh mà người thường khoonv có được.

   Một ưu điểm gì đó ...

   Việc học thì qúa rõ ràng , đứng thứ nhất từ dưới lên trên . Nổi tiếng về kỉ lục liên tiếp đi học muộn , ăn trứng ngỗng như chơi , thiếu bài tập như cơm bữa ... Chơi thể thao " giỏi hơn " một đứa con gái , chơi bóng chày luôn bị ăn đập túi bụi bởi tụi Jaien và Suneo.

   Nổi đến nỗi mấy đứa trường khác còn biết đến và bị cười cho một tràng.

  Vậy còn cái quái gì nữa đây !!!???

    Nobita còn có 1 sở thích , đó là bắn súng và chơi dây thành thạo , điêu luyện chơi giỏi  Nhưng mà trong cái cuộc sống chỉ có học , học , những thứ đó chỉ là một cái trò vui cho bọn trẻ con đùa nghịch . Những phát lúc cảm thấy tủi thân , Nobita đều cố nũng niụ , làm hết mọi cách , khóc lóc , van xin , hứa hẹn là mình chỉ mượn lần này thôi  với Doraemon , chỉ để mượn bảo bối  . Vì  nghĩ rằng những trò games ảo , có thể thay an ủi phần nào , giải tỏa được mọi  căng thẳng , như được làm chính mình .  Nhưng rồi . . .

   Dần dần , Nobita đã qúa chán với những thứ đó ... Nhưng nghĩ tới những điều sắp xảy ra trước mắt , và cậu phải đối mặt với chúng cũng đủ làm cậu run sợ , hay chán chẳng thèm nghĩ đến nữa vì nghĩ cũng chỉ tổ đau đầu hay tốn chất xám , nên thôi mặc kệ đi , hay được đến đâu thì hay đến đó, dở rồi cũng sẽ dở cả , mà ngày nào cũng chịu như cơm bữa nên sớm vẫn đủ sức chịu đựng, vẫn đủ sức cầm cự nổi.

-------------------

   Cho đến 1 ngày ...

   - Nobi Nobita ! Con đứng lại đấy cho mẹ !!!!

   Mặc cho mẹ cậu có ra sức nói bao nhiêu . Cậu lẳng lặng chạy thật nhanh lên phòng ôm lấy cái má còn hằn đó hình bàn tay ,  đóng sầm cửa phòng lại , kêu một tiếng vang vọng khắp căn nhà nhỏ nhưng đồ đạc đã lộn xôn không ít.

- Con mau đứng lại đấy cho mẹ , có nghe thấy không . Sao lúc nào con cũng vậy thế nhỉ , nhìn xem bạn bè trang lứa , sao cũng cùng đi học như con mà sao bọn nó lúc nào cũng được thầy cô khen ngợi được điểm cao , chí ít nếu con học không giỏi thì hãy làm ơn cố gắng để thầy giáo không phải lúc nào cũng gọi mấy chục cuộc về nhà mà trao đổi về tình hình học tập của con nữa , con đã lớn rồi đấy , sao lúc nào cũng phải để cha mẹ lo lắng hay phiền lòng nữa !

- "..." - Vẫn chỉ vang vọng tiếng quát của Tamako mà không hề có tiếng đáp lại , một mảng im lặng.

- Liệu hồn mà suy nghĩ bỏ sách vở ra mà học đi , bây giờ mẹ đi chợ , khi mẹ về mà lên kiểm tra thấy con vẫn chưa động chạm gì hết thì đừng trách mẹ ác . Tối nay chưa chữa xong những bài kiểm tra điểm kém đọc thì chực mà nhịn đói một tuần đi , đừng xuống mà ăn cơm nữa kể cả cha con có xin gì thì đừng hòng mẹ đổi ý !!!

   Trong căn phòng , cậu chỉ biết ngồi bệt xuống nền , gục mặt khóc . Đi đến trước bàn học thấy một mẩu giấy với hàng chữ  " Tớ đi đến thế kỷ 21 có việc , chắc ngày mai mới về được. Cậu ở nhà cố gắng đừng làm mẹ giận nữa nhé.

   Tại sao vậy chứ , sao mỗi mình ... Chẳng lẽ mình đã làm gì sai chăng, ô ô ô  ... Mình không  thể chịu nổi từng phút giây nào nữa . Doraemon .... tại sao cậu lại bỏ mặc mình ... nếu là 1 người bạn tốt thì đáng nhẽ  cậu phải ở đây chứ !?


.   .   .

    

  -  Anh này ... liệu em như thế có qúa đáng với Nobita qúa không .... !?

   Bà Tamako thở dài , vừa lấy múc khuấy khuấy cái nồi nóng toả khói thơm phức mùi súp , trong đó còn được dải thêm ít tiêu , miếng thịt gà được cắt thái gọn gàng vàng óng . Bên cạnh được dọn ra mấy cái đĩa chắc đang chuẩn bị sắp vào . Tất cả trông rất ngon miệng tuy vậy mặt của bà lại buồn rượi , mắng nó xong mà nghĩ lại mình mắng như thế ko biết thằng bé có đâm ra ghét mình không .... Do lúc đó .... Bà thực sự tức giận .... giận lắm khi nhìn thấy điểm của con mình chẳng hơn kém gì , trong lúc mắng vì không  kìm chế được bản thân , bà đã giáng một cái tát rất đau khiến thằng bé ngã xuống . Lúc đó  Bầu không khí im lặng khác hẳn với tiếng ồn của cuộc cãi vã khi nãy .  Lúc chợt nhận ra điều mình vừa làm thì Nobita đã cắm mặt chạy lên gác rồi , bây giờ bà cảm thấy vô cùng có lỗi nên đành nói với chồng - Ông Nobi , xem có cách nào không.

-  Haizzz , đúng là thằng Nobita nhà mình học hành chẳng tới nơi , tới chốn , chểnh mảng , đặc biệt.

  Dừng lời nói lại một chút nhìn vào quả bóng đá vẫn còn lăn lóc cạnh là lọ hoa đã bị vỡ tan tành ở đấy , những bông hoa xinh xắn như rũ xuống thể hiện sự u buồn .

- Lại ham chơi vô cùng , chưa nghĩ đến học hành bao giờ. Tuy vậy ... - Lại nhìn với ánh mắt trìu mến vào bữa ăn mà vợ mình đã chuẩn bị rất chu đáo , thịnh soạn chỉ chờ tất cả cùng ngồi vào.

-  Nó cũng là con chúng ta , máu mủ , ruột thịt ,  tùy vào mỗi cách ứng công xử của mỗi người .Em là mẹ nó , còn anh là một người cha chắc sẽ không hiểu được hết tấm lòng của một người mẹ bằng em , người mẹ nào cũng muốn con mình học hành giỏi giang , để sau này có một cuộc sống ổn định , được xã hội công nhận ,  có công ăn , việc làm đàng hoàng ,  anh thì suốt ngày phải đi làm .  Đến chiều tối mới về  . Còn em ... anh nghĩ em là người hiểu rõ được con người nó nhất , anh biết là lúc đó em không thể kìm chế được , đó chỉ là là một điều vô tình mà trong cuộc sống con người không may tránh khỏi .  Hay là giờ chúng ta .... cùng lên nói chuyện , tâm sự với con .... để hai mẹ con lại làm lành với nhau  được không  ?

   Ông Nobi nhẹ nhàng nói  như an ủi vợ mình , bà nghe chồng mình nói vậy cũng thấy tâm trạng của mình nhẹ nhõm đi phần nào , khẽ mỉm cười nói :

-    Đúng vậy ... Có lẽ anh nói đúng .... chúng ta thử lên xem.

  Cả hai cùng bước lên cầu thang .... đứng trước cửa phòng , bà Tamako hít một  hơi thật sâu , lấy tay gõ vào cánh cửa gỗ.

-  Nobita ,  cho mẹ xin lỗi ... xin lỗi vừa nãy tát con mạnh qúa tại  lúc đó do mẹ ko thể kìm chế được nên lỡ ... chứ không  phải mẹ ghét con đâu .... No .... Nobita , cho mẹ xin lỗi .

  - " ... "

- Mẹ thật qúa đáng khi đánh con đau như vậy đúng không  nhưng  mẹ hứa sẽ ko bao giờ như vậy nữa vậy nên xin con hãy  tha lỗi cho mẹ nha .Chỉ vì mẹ muốn tốt cho con thôi .À đúng rồi  hôm nay mẹ làm rất nhiều đồ ăn đó , toàn món mà Nobita thích  thôi ,  hôm nay có cả bít tết nướng  nữa , món kem chocolate mà con hằng ngày vẫn muốn ăn .... Con làm ơn r .... ra ... ra ... đ ... đi ... ma ... mà ....

   Giọng của bà bắt đầu run run .... Ông Nobi thấy vậy liền nói :

- Nobita , này con ,  con đừng như thế nữa ... dù sao mẹ con cũng xin lỗi rồi , mẹ tức giận như thế chỉ vì muốn tốt cho con thôi  ba hứa khi Nobita nhà mình đạt điểm cao ,  ba hứa sẽ mua cho con thật nhiều truyện tranh , thật nhiều đồ chơi  cho con  nghỉ hè .... nhà mình sẽ đi 1 chuyến du lịch .... vui không này .... vậy nên con ra đi .... !!!!

  Giọng của ông cũng bắt đầu run run rồi ....

  
   5 phút . . .

   10 phút . . .

   15 phút . . .
 

   20 phút . . .

   30 phút . . .


   1 tiếng . . .

    Đã không biết thời gian trôi qua đã được bao lâu rồi . Cả căn nhà đắm chìm trong yên lặng đến nỗi có thể nghe thấy nhịp thở , tiếng cánh chim khẽ Phật cánh ngoài đường , tiếng đồng hồ với cây kim chạy.

  
  Tích , tắc.

  

  Tích, tắc.


  Tích tắc.

  Cứ như vậy , khiến tâm trạng không khí trở nên nghẹt thở , nhưng hai vợ chồng không quan tâm , vẫn chăm chú nhìn vào cánh cửa đang nganh cách kia , mong mỏi một sự hồi âm lại.

   Bỗng cánh cửa chợt mở ra , hai  ông bà mừng rỡ  như bắt được vàng , vậy là thằng bé đã nghe hết và đã chấp nhận lời xin lỗi rồi sao .... ???

- Hả !!!!!

——————— 🐧🐧🐧🐧 ....

Đôi chút tâm sự mỏng manh của tác giả :
   τπα : 🍵  Đây là một bản mà tác giả đã xem kỹ mà chỉnh sửa cũng như thêm hay bớt những chỗ chưa được ổn để phần truyện thêm hay hơn , thật ra đọc truyện Doraemon , đọc vẫn thấy bất công nhất là Nobita , thực ra cậu ấy đôi lúc cũng rất tài giỏi và thông minh, ví dụ những bộ tập dài , cậu lại rất dũng cảm , sẵn sàng hi sinh vì mọi người , có thể đôi khi hậu đậu , ngố tàu , nhút nhát và chẳng ra dám một nam nhi thực sự , tuy vậy mình lại cảm động trước tấm lòng nhân hậu đó , và .... Đôi khi nhiều lúc Nobita dù có cười thì thật sự khiến người ta chua xót như nụ cười đó rất giả . Mình thấy rất hài lòng với những bộ tập dài , nó càng thể hiện rõ được những điều tốt đẹp ở bộ 5 bạn trẻ này càng khiến người đọc yêu mến vì lòng dũng cảm luôn biết giúp đỡ người khác .

Tuy vậy , mình lại thấy bất công khi nhiều lúc đạt điểm cao : 100 điểm trong một tập phim bao nhiêu đó , đại khái là Nobita vui sướng mà về khoe với mẹ , nhưng bà đã tỏ thái độ thờ ơ hay như chẳng quan tâm đến người con đã cố gắng và mang điểm tốt về kia , hay như Doraemon cũng chỉ buông thõng một câu thờ ơ là :

- Lại bị điểm kém chứ gì !?

  Cuối cùng cái kết cũng không nhớ rõ nhưng nó đã thể hiện trong bộ phim nổi tiếng truyền đời bao nhiêu thế hệ , tưởng chừng vui luôn gây tiếng cười nhưng biết nhìn nhận sâu sắc thấy nhiều điểm rất bất công với Nobita.

Bản chỉnh sửa trên như chưa thật perfect lắm :< có thể trong tương lai sẽ còn chỉnh sửa thêm và hơn nữa.

- Thật sự tác giả búy moẹ cái ý tưởng viết tiếp nên đã vào xem độ perfect từ đầu đến cuối , bít đou có hứng lại nghĩ ra , há há 🌝




                               __ 5/31/12/2020 __

Thanh tao như một quý nhân
Lại nhã nhặn như một tiểu thư
Xin các nàng chỉ bảo.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top