Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12 ~ Cái gì , hoá ra bây giờ mới bắt đầu á !?~

TÁC PHẨM NÀY THUỘC VỀ TÁC GIẢ helenstoner
Bộ fanfiction về bộ phim " Doremon chú mèo máy đến từ tương lai "!
Đăng truyện độc quyền trên trang Wattap . Com helenstoner
▶ Tác giả đang lết chương và cố ra chap thường xuyên !
▶ Kiêng kị anti , chửi tục và có những hành vi thiếu văn minh lịch sự , gây hấn với các bạn reader khác !
▶ Tác phẩm này có nhiều từ ngữ không phù hợp với những bạn nghiêm túc !
▶ Nội dung được coi là trưởng thành !
▶ Tránh cmt thường xuyên là giục chương , hóng !
↠ CÁC BẠN READER THÂN YÊU HÃY ĐỌC KỸ NHỮNG ĐIỀU TRÊN VÀ TUYỆT ĐỐI KHÔNG NÊN VI PHẠM !
① Mình sẽ nhắc nhở và các bạn khác hãy ngừng ngay việc vào anti hãy tiếp tục nói bạn đó đi ( ‼️ Bạn reader đó hãy xóa ngay cmt của mình đi )!
② Mình sẽ tự tay xóa cmt đó đi và vào thẳng trang cá nhân của bạn ấy mà anti !
③ Từ đầu truyện đến giờ , những cmt của bạn ấy mình lập tức sẽ xoá đi hết !

🌟Mong mọi người hãy đọc kỹ những điều trên ... Trên mạng thì nên sự tôn trọng cho nhau 🌟

💓💓💓 Từ giờ mình sẽ đổi tên thành τεα 🍵🍵🍵 trong °ΜιΙΚτεα __ τεα°🍵🍵🍵

---------------------------💓 Star reading💓 ------------------------------

- Không biết đã kết thúc hay chưa , mình không chịu nổi nữa rồi , những điều đã trải qua thật khủng khiếp và nếu còn nữa thì .... - Nobita  run run nói , cắn móng tay hai mắt mở trừng trừng , mồ hôi lạnh tuôn trào vì nghĩ đến những điều kỳ lạ và sự kinh dị mình đã phải trải qua .

Thực sự nghĩ chính mình có thể trụ đến được bây giờ , ngoài thân thể gầy da bọc xương , đau nhức và chằng chịt vết thương thì vẫn chưa cắt mất một bộ phận nào .

Thực may mắn.

Và trâu bò mà . . .

Mà khoan ! May mắn ... Đây có thể gọi là sự may mắn không hay gọi là một sự tra tấn , vì biết chắc rằng chỉ qua được chỗ này thì chắc chắn sẽ phải chịu những điều kinh khủng , điên rồ hơn ...

Ngay từ khi gặp cô gái kỳ lạ kia ... Những điều nàng nói với tôi , kể lể ... Không thể tưởng tượng nổi nơi này là cái thá gì ... Những sự tra tấn khủng khiếp , đau đớn , giày xéo cơ thể , sự tra tấn cả cơ thể lẫn tinh thần ... Tưởng như đây là một ác mộng và mỗi khi đau đớn quá sẽ ngất đi , khi tỉnh dậy thì mình vẫn còn nằm trong căn phòng ngủ quen thuộc ...

- Hãy nghe này ... Ai trong số đây đều đã chịu những sự khủng khiếp đó , điều đó không thiên vị một ai ... Và ... Những kẻ trụ vững đến bây giờ , đang ngồi trong căn phòng này hãy cảm thấy may mắn một chút ... Những kẻ đã ngã xuống giờ .... Chắc mất xác rồi ...

- Chết .... Chết ... M ... Mất xác ... Rốt cuộc có chuyện ... Có ... Có chuyện gì x ... Xảy ra vậy ... - Trợn tròn mắt mà như không tin nổi , tại sao lại có điều kinh khủng như thế chứ , chẳng khác nào " Địa Ngục " cả ... Mồ hôi lạnh trào ra , đôi mắt của sợ hãi nhìn Nhã Ân vẫn bộ dạng bình thản , cười cười rồi đặt tay lên vai tôi , vỗ nhẹ cái :

- Ân .... Vậy cậu nghĩ những con người yếu ớt đó sẽ phải giải quyết ra sao .... Tồn đọng phế vật thì đó là một cách loại bỏ được ưu tiên ... Lẽ nào cậu không biết ... Cho nên mới nói đến được đây như sự may mắn hay " con người kia " đã giúp đỡ cậu rồi , hiểu chứ ... !?

- Con .... Con người kia - Một bộ dạng ngốc nghếch , khó hiểu ....

- S .... Sao cậu biết ... Lẽ nào ... - Cô ấy chỉ giả vờ quen biết , lấy mình làm lá chắn rồi đợi thời cơ mà giết , như cô gái kia vậy , nàng cũng là một bộ dạng trẻ con , tinh nghịch , tươi cười trong suốt quãng đường đi đã khiến tôi cười đến đau bụng , tính tình nhìn qua thì lại rất hay cười còn dễ gần mặc dù vẻ bề ngoài ... Chẳng lẽ đang là bị lợi dụng sao

- Không gì cả , ta mới quen nhau ... Chẳng có sự phản bội nào ở đây - Nhìn chút , nói nhẹ giọng rồi quay đi ...

Cả người chấn kinh , tại sao , tại sao , suy nghĩ trong đầu tôi mà Nhã Ân có thể đọc được , cô đúng quả là ... Quá bí ẩn , một bộ dạng niềm nở cười nhưng đôi mắt lưu ly sâu hun hút đó như nhìn thấu tâm can , đẹp như ngọc trai , mà lại thật bí ẩn ... Suy nghĩ chốc chốc ...

- Hức ... Hức ... Hu hu ... - Tôi đang nghĩ ngợi và chú ý đến câu nói của Nhã Ân thì bất chợt một tiếng khóc nỉ non vang lên chứa đựng sự sợ hãi , đầy ân hận rồi từ từ lại oa oa thành tiếng khóc lớn hơn xối xả như mưa rào , và còn đang nói gì đó trong tiếng khóc ấy ...

Cũng không phải là không để ý mà từ khi bước vào đây , khuôn mặt nào cũng tang thương , u ám , run lẩy bẩy , mặt tái mép , xanh xao , trắng bệch lại , đôi môi nhỏ như đang lẩm nhẩm điều gì đó . Trông ai cũng đầy những vết thương lớn nhỏ , sướt xát trên người . Tiếng khóc lóc , sụt sụt mũi vang lên dữ dội trong căn phòng lớn này . Ai cũng co rúm lại một góc nhìn ngó ngàng xung quanh như bị ai đó theo dõi, chụm đầu lại mà người run run , đổ đầy mồ hôi . Trên sàn nhà không ít những vết máu to còn thẫm ướt đang loang lổ , bụi bẩn và lại trào ra giọt nước mắt ...

Và chỉ duy nhất Nhã Ân - Cô bạn bằng tuổi mà như tôi mới quen mà đã trở nên thân thiết , gắn bó , như được sắp đặt từ trước , trên mặt không nửa điểm nào là sự sợ hãi , vẫn trưng ra dạng cười tươi , từ tốn mà ngắm nhìn xung quanh , đầu gối dù vết thương máu vẫn thẩm ướt một mảng áo váy đã rách nát , bẩn thỉu như cần được vứt đi , gối vẫn hằn xuống nền nhà , lưng vẫn nghiêm chỉnh , thẳng tắp , eo lưng ngay ngắn không ngả ngớn , xô lệch nửa điểm , đôi tay thon dài , đẹp đẽ lấm lem máu cùng các vết thương khẽ để lại trước đùi ... Thấy thế , quá là hoảng hốt , ngồi thế mà cũng ngồi được . Bình thường đó là một dáng ngồi thông thường của người Nhật thì không nói , bây giờ thử xem bộ dáng thê thảm chưa đủ còn loang lổ vết roi hằn , ứa máu ra mà vẫn làm bơ , tươi cười vui vẻ giữ nguyên như thế . Không thể cứ để thế được , tôi mạnh tay xé một góc áo còn lành lặn nhất của mình , nắm lấy chân của Nhã Ân , mắt ý chỉ duỗi ra , cô như hiểu ý cười nhẹ lên hai tiếng thuận theo để tôi băng lại để cầm máu , vừa làm vừa đưa mắt nhìn xung quanh rồi lại nhìn Nhã Ân , giọng khàn khàn nói :

- Nếu cậu giữ nguyên tư thế đó thì lại càng làm vết thương nứt ra đó , cứ ngồi duỗi này để máu nó lưu thông với đỡ tê chân ... Đây ! Thế này tạm thời cầm máu mấy khoảng , cũng không biết , tạm giờ cứ cầm để không mất máu nhiều ....

- Cậu cũng thật chu đáo , cảm ơn ...

- A .... à ... K ... Không có gì a ... Không có gì ... Học lỏm ấy mà , từ nhỏ cũng hay bị thương cho nên cứ thế mà cũng biết cách băng bó - Nghe được một cô gái khen rồi mà còn cảm ơn mình , cả người sướng rơn , sờ sờ cái mũi chốc , mà ngại ngùng đáp lại ...

- Học lỏm à , thế cũng tốt rồi .... - Cúi đầu một cái mà cũng xé một mảnh áo bảo tôi đưa tay , rồi chân , thuần thục như đã làm nhiều lần riết quen băng cẩn thận từng chút một như sợ tôi đau , khẽ băng lại ...

Trời ơi ! Tình huống gì thế này a ... Ngại chết đi được , đường đường là nam nhi trai tráng , khỏe khoắn sức lực mà phải để cho một cô gái đáng người nhỏ hơn mình thuần thục băng bó , kể ra có khi bị người ta cười cho muốn chui đầu không ra ấy ... !!!

( Anh nhìn lại mình đi rồi hẵng nói nhé = ))))

Bỗng từ ngoài có tiếng bước chân , tim tôi đập bang bang vì sợ hãi muốn nhảy khỏi lồng ngực , tất cả sự chú ý đều hướng tới cánh cửa phía trước mọi người ...

Tay nắm cửa xoay một vòng theo chiều kim đồng hồ . Hai thân ảnh một thấp một cao chậm rãi bước vào và thật trùng hợp , họ đều mặc đồ đen nhưng không phải loại che kín mặt mũi như mấy vị lần trước gặp cho nên rành rõ mà thấy được khuôn mặt .

Một nam một nữ . Một người đàn ông vẻ đã khá cao tuổi rồi , cằm râu đề dà trắng một góc cùng với nhăn nheo làn da sậm đã lấm chấm đồi mồi , đeo một chiếc kính đen che đi đôi mắt , dáng đi chậm rãi từ tốn phất lên dáng của một ông cụ già cổ hủ thích thuyết giáo người khác . Người nữ thì cũng là không biết bao tuổi , đoán chừng là 20-21 , mà khoan độ tuổi như vậy mà xinh đẹp , rạng rỡ như thiếu nữ còn trẻ vậy nhỉ ? Mái tóc tết thành hai bên trông xinh xắn lại dịu dàng , một màu đen óng mượt pha tím sậm . Đôi mắt nhạt màu trắng lại đậm đà . Làn da hơi tái nhợt nhưng căng đầy không có gì gọi là ốm yếu , đôi môi nhạt còn phớt son đỏ khẽ nhếch lên vòng cung tuyệt đẹp rồi hạ xuống , đưa ánh mắt trao đổi với người đàn ông kia , thì thầm hồi lâu rồi cùng quay sang nhìn những đứa trẻ đang ngồi co rúm ró lại đằng kia

Tôi quay sang ngó nghiêng một hồi , thì thầm hỏi khẽ Nhã Ân họ là ai , cô chỉ mỉm cười lắc đầu ý chỉ cũng không biết như mọi người ở đây .

- Xin chào mọi người , chúc mừng các bạn trong căn phòng này vì sự may mắn cũng như sự chịu đựng trong những tuần đầu thử thách , như mở đầu nhẹ nhàng như một sự nồng nhiệt chào đón ... Nên nhớ , hãy cảm thấy may mắn hoặc thở nhẹ nhõm nhưng cũng đừng quá tự kiêu vì vẫn chưa ... Kết thúc đâu , vẫn chưa đâu ... Đây cũng như một sự khởi đầu nhỏ nhẹ cho mà thôi và yên tâm là chúng tôi sẽ không bao giờ lừa dối các bạn cả .

- Các bạn muốn thay đổi , chúng tôi là đang cố giúp bạn , nhưng ... Có chấp nhận sự thay đổi và đón nhận sự trợ giúp ấy không là tùy thuộc vào mỗi đối tượng , không thể đảm bảo 100 % và ... Tính mạng của các bạn ...

- Nói đối , tất cả đều là nói dối , các ngươi hành hạ chúng tôi như thế mà gọi đó là thay đổi - Người phụ nữ kia vẫn chưa dứt lời thì một đứa trẻ nữ đã đứng lên và gằn giọng nói , trong câu ba phần bi phẫn , bảy phần phẫn nộ , cả người xướt xát , trầy sướt , đầy rẫy các vết thương chi chít . Mái tóc nâu ngắn xoăn xoăn xuống hai bên vai , chật vật từng chút một mà muốn lê tới , ánh mắt xanh dương nhạt nhòa giờ đây đầy vẻ căm phẫn , không ngại mà lấy chỉ thẳng vào hai người vẫn điềm tĩnh kiên nhẫn muốn nghe hết cả câu .

- Chúng tôi mấy tuần rồi chưa ăn , chưa uống một thứ gì , đây gọi là tra tấn , hành hạ chứ là gì nữa ... Các người còn chút nào là thú tính trong người không , các người không sợ một ngày nào đó hành vi bất lương tâm này sẽ bị phơi bày ra trước công lý à , hả ... A !!!?? - Như đồn hết sức lực vào từng chữ xong ho sặc sụa , lấy tay ngăn tiếng ho khàn đặc ...

- Cô bé à , lời nói thì thật cứng rắn nhưng tiếc là số phận của các bạn đã do chúng tôi quyết định , tôi khuyên rằng ... Bất cứ hành vi muốn bỏ trốn thì ... - Ngừng một chút từ trong cổ tay lấy ra một khẩu súng dài và một con dao bén sắc , thần sắc nghiêm nghị mà lạnh nhạt khẽ hướng mũi lên trước mặt chúng tôi , lập tức không khí trùn xuống ... Tôi khàn đặc mà nước một ngụm nước bọt , tim đập thình thịch ... Nhã Ân chỉ lấy cái liếc mắt như trấn tĩnh một chút như nói " họ sẽ không bắn đâu , chỉ là cảnh cáo thôi , nên ... Đừng lo "

- Chúng tôi sẽ không ngại ngần gì mà tặng ngay cho một viên đạn xuyên thủng qua não đâu ... Nhưng hãy cứ yên tâm là nếu không có ý định đó thì sẽ không sao cả và ... Chúng tôi biết là mình đang làm gì ... Cô bé nghĩ đây là một sự hành hạ , một sự tra tấn tâm lý vào những đứa trẻ đây vậy cho hỏi còn cách nào nữa không ... Chúng tôi là đang cố giúp các bạn nên ....

Đừng lại ở người vừa nãy đã tức giận lên tiếng , mỉm cười nhẹ ... :

- Còn điều gì khiến cô bé phải bận tâm nữa không ... ?

- Cô !!!!!! Khụ ... Khụ ...

- Và ... Để mở đầu , chúng ta sẽ cùng đến với một trò chơi nho nhỏ , một trò chơi để mọi người cùng phát huy tài năng của mình và cũng như .... Quyết định số phận xem ... Xem rằng các bạn có các bạn sẽ bước tiếp chứ ...

Quyết định sẽ bước tiếp hay dừng lại ... Một ẩn ý đáng sợ ...

------------------------------------------🇻🇳🇻🇳🇻🇳
🎶* GÓC NÓI NHỎ * 🎶

Hôm nay là ngày gì các bạn có biết hông !? 💓💓💓
Chắc chắn là biết hết rồi đúng không ! Hôm nay là ngày Quốc Khánh và làm ngày Vu Lan Báo Hiếu ... Vì thế nên tác giả mới cố gắng ra chap hôm nay a , chứ bình thường đang lười như hủi ... 🤕🤕🤕
Haizzzz , ngày tựu trường , ngày tựu trường ... Chắc chắn là ai cũng vui , hào hứng ... Mị thì số rất đen , chuẩn bị êm thì lúc ra cử mới phát hiện , một phát hiện rất rất đặc biệt ..

















Chìa khóa mợ nó không mở được ... Thế là chậm gần 1 tiếng đồng hồ , chạy như một con điên khi đến cổng , đến ai cũng nhìn như một sinh vật lạ ಥ‿ಥ không biết ... Chắc là con này quanh năm tháng cứ sống nhờ khẩu nghiệp với cà khịa nên nghiệp nó .... Quật !!!!

À ... Mà thoi 😌 Chúc mọi người đã trải qua một ngày lễ zui zẻ bên gia đình nhoa :333 Lun iu thương nà , hôm nay con tác giả cũng đi chơi có chụp ảnh nữa ... Lúc nào vít chap show ảnh cho các bạn cùng xem ha 🤳🤳🤳( chụp như daubuoi ) chậc chậc ... Sắp phải lên lớp cao nên ngày càng nhiều kiến thức khó , và như chiều nay có mỗi cái Thì Tiếng Anh mà mãi nhét vào đầu ... Thấy mình chẳng giỏi cái gì 💦 Lười vãi ra 😫😓😓 nên chap mới sẽ không ra thường xuyên được như lúc hè ( mà hè mị cũng lười ʕ'• ᴥ•̥'ʔ ) nhưng cũng không bỏ truyện này đâu , đảm bảo nhé !!! 😍😍😍
Hôm nay nói chung là cũng không quá tệ và vui như bắt được vàng khi Đại Thần của τεα ra chap mới ( hóng truyện đó lâu lắm rồi 💓💓💓 )

Mà cũng nói là mình vô tình đọc được hai truyện của hai bạn Reader viết truyện cũng hay lắm ! Thế mà buồn một chỗ là chap cũng ra đồng đều mà lượt Bình Chọn với Đăng Kí hay Bình Luận thì thấp tè tè ra 😫😓😭 ( truyện thuộc thể loại nào với đó là ai thì lúc nào mình cũng tiện show ảnh 📸 và giới thiệu để những ai yêu thích thể loại đó thì vào ủng hộ hai bạn đó nhiều hơn nhé 😘😘 ( khuyến khích nên đọc thể loại đó :> ) !

Cái chap này viết từ dịp Quốc Khánh cũng như để quà tí nhưng đm (◔‿◔) quên cmn luôn ... Đù moá , con này không não nên giờ mới nhớ ra là mềnh chưa đăng U w U , tưởng đăng ròi , còn việc chap show ảnh là cần phải chỉnh sửa thì mới up lên được vì nó lỗi . Cho nên những dòng trên là lúc 2/9 còn bây giờ đã là tháng 10 ròi , con này ngu đến nỗi bỏ qua gần 1 tháng giờ mới đăng thì tụt mood vl ra (  ಡ ͜ ʖ ಡ  )

⇛ HÃY , VOTE , FOLLOW ĐỂ TÁC GIẢ CÓ THÊM ĐỘNG LỰC NHÉ ❤️❤️❤️

----------------------------------------------
✭✭✭✭ °ΜιΙΚτεα __ τεα°🍵🍵🍵
✭✭✭✭4 /2/9/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top