Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13 ~ Trò chơi tử thần ~ 【 chỉnh sửa lại 】

TÁC PHẨM NÀY THUỘC VỀ TÁC GIẢ helenstoner
Bộ fanfiction về bộ phim " Doremon chú mèo máy đến từ tương lai "!
Đăng truyện độc quyền trên trang Wattap . Com helenstoner
▶ Tác giả đang lết chương và cố ra chap thường xuyên !
▶ Kiêng kị anti , chửi tục và có những hành vi thiếu văn minh lịch sự , gây hấn với các bạn reader khác !
▶ Tác phẩm này có nhiều từ ngữ không phù hợp với những bạn nghiêm túc !
▶ Nội dung được coi là trưởng thành !
▶ Tránh cmt thường xuyên là giục chương , hóng !
↠ CÁC BẠN READER THÂN YÊU HÃY ĐỌC KỸ NHỮNG ĐIỀU TRÊN VÀ TUYỆT ĐỐI KHÔNG NÊN VI PHẠM !
① Mình sẽ nhắc nhở và các bạn khác hãy ngừng ngay việc vào anti hãy tiếp tục nói bạn đó đi ( ‼️ Bạn reader đó hãy xóa ngay cmt của mình đi )!
② Mình sẽ tự tay xóa cmt đó đi và vào thẳng trang cá nhân của bạn ấy mà anti !
③ Từ đầu truyện đến giờ , những cmt của bạn ấy mình lập tức sẽ xoá đi hết !

🌟Mong mọi người hãy đọc kỹ những điều trên ... Trên mạng thì nên sự tôn trọng cho nhau 🌟

💓💓💓 Từ giờ mình sẽ đổi tên thành τεα 🍵🍵🍵 trong °ΜιΙΚτεα __ τεα°🍵🍵🍵

---------------------------💓 Star reading💓 ------------------------------

❛ - Và , để mở đầu , chúng ta sẽ cùng đến với một trò chơi nho nhỏ , một trò chơi để mọi người cùng phát huy tài năng của mình và cũng như . Quyết định số phận xem ... Xem rằng các bạn có các bạn sẽ bước tiếp chứ ... ❜

- Một trò chơi  !!!??

- Đúng vậy , một trò chơi nho nhỏ thôi , thật vui vẻ , phấn khích đúng không nào . Hihi , và ... Nó sẽ còn cực kỳ thú vị hơn nữa nha ~ Nếu chúng ta nói " SINH TỬ " !!!

Đù má ! Sinh cái quỷ gì tử cơ !?

Thế vừa nãy chưa đủ gần đến suối vàng hả !?

- S ... Sinh tử , là cái gì , đừng nói mấy người la lại bầy ra cái trò quỷ quyệt gì đó nhé ... Nói lẽ nào hai chữ đó chính là kẻ thắng , người thua , phân định số phận của mạnh yếu sao ... Haha !!! Rồi nếu không sẽ phải nhốt ở đây mãi mãi , hay là chịu một hình phạt con mẹ nó bẩn thỉu của các người sao ... Hãy đừng nói với chúng tôi như vậy !!! - Người con gái mạnh mẽ đầy thương tích  trên người , mắt đã lảo đảo  và mờ hơi sương , nắm chặt đôi bàn tay gào thét ...

Sau khi nghe xong được câu nói ... Cả căn phòng bỗng chốc im lặng , thấy khuôn mặt ai cũng tái mép lại , xanh xao còn có khi hơn , rồi trợn tròn mắt , lắp bắp run run trong cuống họng khàn đặc ... Tôi thì người run rẩy và tưởng chừng chỉ cần vộ nhẹ một cái là có thể " gãy " ngay lúc nào đó , cảm thấy đôi mắt mình cay cay , ươn ướt  , chân thì lảo đảo giữ vững mặc cho cơn sợ hãi lại lấn át dần tâm trí phút chốc vừa nãy còn có chút vui vẻ như một tia hi vọng nho nhỏ vì cũng làm quen , trò chuyện cùng với một người bạn mới ... Còn ba người bọn họ khi nghe xong , tính cả hai người một phụ nữ trẻ tuổi đấng  tuổi tôi phải gọi bằng cô hay chị và một ông già đã râu tóc bạc phơ , có khẽ nhíu mày hay là một cái tiếng ho nhẹ và để tay lên che như một lẽ cũng biết , ông sắp " Gần trời xa đất rồi " và lại xuất hiện thêm một nhân vật nữa , cũng là một người tôi nên gọi là chị ... À ! Phải nói từ đầu giờ cũng gặp " con gái " là chính , còn " trai " thì toàn mấy lão già quái gở , đầu hói , râu tóc trắng xóa , khó gần * ... Như " nàng " , " người phụ nữ đấng tuổi chị " và .... " Một người thấy đầu óc có vẻ .... Vấn đề nặng " !?

Vì sao tôi lại nói thế ư !!!?? Xin nghe những ý kiến dưới đây ... Đầu tóc thì không gọn gàng lắm và cũng là bộ đồ màu đen bó sát người đó ... Nhưng , nó " khá là " hở hang , cũng vì thân hình là dạng đẹp , rất đẹp , gọn gàng , thon gọn , da trắng mịn màng như tuyết , đôi môi đỏ mọng kiêu hãnh vẽ lên một nụ cười khiến tim " rung rinh , rung rinh " , đôi tay thon chống lên hông , nhếch sang một bên lộ ra đường cong mê người , như vòng cung tuyệt đẹp , xương quai xanh khảm sâu mặc dù không rõ vì đã che đi nhưng cũng có thể biết được là rất xinh đẹp ... Khuôn mặt với nửa phần dưới đã bị một lớp khăn mỏng che lại , cũng nói chuyện nhấp nhô theo thôi , đôi mắt rất sáng nhìn ngắm chúng tôi với hai người kia vẻ thích thú , rất có hứng ... Trên vai vẫn vác một cây búa lớn có những chiếc đinh nhọn hoắt , sắc bén dữ tợn , trông nặng thế và tôi nghĩ chưa chắc một người đàn ông cơ bắp lực lưỡng , trưởng thành đã đủ khả năng vác nó trên vai ... Vậy mà " bà chị " này một phát nâng lên hạ xuống dễ dàng , kiểu như điều đó đã thành quen thuộc rồi và không cản trở bất kỳ một điều gì cả , rồi bỗng hạ xuống ... Kêu một âm thanh như va phải sắt thép lớn , một cái rõ to ... Cười cười càng tươi hơn hết nhìn ra phía hai người vẫn đứng kia , vẫy vẫy tay với híp mắt cười vui vẻ nói to :

- Tôi nhớ hai người quá đấy , làm xong nhiệm vụ thì đã nhanh nhẹn phóng về luôn đây này ... Thế nào !? Thế nào !? Ông vẫn nhớ tôi chứ !? Cả cô nữa , cô nữa !??? ... Ài mà cũng chẳng cần nói cũng biết tôi cũng được yêu quý đến nhường nào , nhớ thì nói luôn đê , mắc cỡ cái nỗi gì !!!???

- Cô đã hoàn thành xong nhiệm vụ thì xin mời cút về phòng mà nghỉ ngơi , chúng tôi đang có việc và đang bận chứ không rảnh rỗi đến đây làm trò - Người phụ nữ kia mang theo ánh mắt đầy sự chán ghét với chán nả và dường như họ đã quá quen thuộc với điều này cho nên cũng chẳng cãi cọ điều gì cả ... Nhàn nhạt lên tiếng , trong trẻo , lạnh lùng ... Nghe xong thì " Cô gái ăn mặc không đàng hoàng đó " chỉ bĩu môi rồi phồng má giận dỗi , lấy cằm mình tựa vào một phần hõm của cây búa , mắt nhìn nhìn một hồi rồi làm vẻ thở dài chán chường ngao ngán , cũng thâm thường mà không do dự đáp lại :

- Haizzzz ... Đúng là mặt thì đẹp , còn tính cách thật cổ hủ , già như một ông cụ non đã hơn 80  , thảo nào mà mãi không kiếm được người yêu cơ chứ ... Cẩu độc thân cũng khổ lắm đó , còn bị người ta " ghét " nữa chớ ... Ôi ! Thật xui xẻo quá cho một cô gái đẹp thì có đẹp , tài thì cũng không thiếu nào đó vì cái tính cọc cằn , khó ở mà không kiếm nổi  〜 ...

- Câm miệng !!!! - Người phụ nữ kia tức giận và lôi ngay ra một khẩu súng dài hơn tay , rất nặng và sức công phá rất lớn , ngắm ngay một con dao sắc nhọn về phía cô gái kia còn đang trưng ra một vẻ đùa cợt , chêu trọc kia , không khách khí nạp ngay đạn mà kêu một tiếng " cạnh " và hừ lạnh nói :

- Đừng trách ta không khách khí mà tặng cho cái não của ngươi một viên đạn ... Đừng tưởng ta không dám làm , đúng là cái đồ ngứa đòn hết mức ... Đừng trách nát hộp sọ với phế chân  !!!! ...

- Hihi ... Đùa tí làm gì mà căng thế , do thấy chán quá nên đến đây thăm bạn hiền của ta thôi mà ... Thôi giờ lập tức cút đi đây nha , à ... Mà còn tiền mà ta nợ ngươi thì ... Chắc phải khoảng năm sau hay ...  Một lúc nào đó , cho nên đừng có đòi hay ghi sổ nợ làm chi cho mất công , a ... Mà ngươi có thể cho ta vay vài ... - Vẫn còn hí hởn cười nói huyên thuyên không ngừng nghỉ thì ngay lập tức một cú đá với uy lực khủng bố tiến đến , " cô gái ăn mặc không đàng hoàng " đó nhanh mà né được còn thì thầm vào tai người phụ nữ kia ... Không biết là nói cái gì mà người phụ nữ kia nghe xong cười lạnh vài tiếng , nhăn mặt lại rồi chĩa nhanh mũi súng hướng ngay về phía đầu đồng thời chọi ngay một cú thúc về phía người vẫn còn trưng ra một bộ mặt thèm đòn kia !

- Rầm !!!!! - Viên đạn xuyên qua và bức tường ở đó sập hẳn một nửa , sàn nhà bê bết gạch và tiếng lạch cạch ,khói bụi bay mù mịt ... Tôi nhìn mà ớn lạnh toàn xương sống , không  ngờ nhìn bề ngoài trông mạnh mẽ nhưng cũng không nghĩ là cái sức khỏe đủ thúc đến cho gần sập một bức tường và cái con người kia không biết từ lúc nào đã đứng ngay bên cạnh tôi , đứng khoanh tay cười hì hì , hoàn toàn không bị xướt sát chút nào rồi thở dài chán nản vài cái , nói lớn :

- Này này , thế là không được đâu nha , dẫu sao ngươi mới khỏi bệnh từ cái lúc nắm sốt ly bì mấy tuần liền đã vận động mạnh như vậy là tổn hại sức khỏe thiếu nữ lắm nhé a !

- Hừ ! Cái đồ  vô liêm sỉ mặt dày nhà ngươi mà cũng quan tâm đến chuyện của bà , không chuyện nữa , mau mau cút ngay ra khỏi đây , ta có việc , không rảnh mà chơi đùa với ngươi đâu !!! - Gằn mạnh từng chữ một , còn giơ thành một nắm đấm nổi từng đốt gân xanh , mắt trừng trừng lớn như thể sắp lao vào mà tung cho một chưởng

- Rồi rồi , ta đi đây  , đừng có mà phá sập luôn chỗ này đấy nha ... Không thì cái lão kia lại nói ù tai ta ha - Dơ hai tay đầu hàng ra mà cười tươi ... Nhưng xong rồi còn chưa đi ra mà còn nửa mắt nhìn vào tôi , tôi không biết đó là ý gì , rồi cười hì một tiếng trong trẻo , đôi mắt xanh sẫm như thể đôi mắt đó tôi đã từng thấy ở đâu rồi , dáng vẻ ngả ngớn , hay chêu trọc , mặc dù giọng nói có phần khác hơn nhưng kiểu nói rồi ngữ điệu vui đùa .... Kiểu con người này ... Tôi đã gặp gỡ ở đâu rồi vậy !? Nhưng tôi không nhớ là ở đâu ... Cố nặn trong cái não đầu đất của mình , nặn hết từng chút kí ức một nhưng không tài nào ... Chỉ mang máng nhớ rằng tôi đã từng thấy hay gặp cô gái kỳ lạ này ... Bỗng chốc tôi thấy cô đó mấp máy mồm nhỏ nhẹ như chỉ để mình tôi nghe thấy được ... :

- Chúc may mắn nhé ... Rồi chúng ta sẽ còn gặp nhau ...

Tôi không hiểu gì cả , rồi một tiếng quát tháo từ người phụ nữ kia khiến cô gái rời tầm mắt cười ha ha rồi chạy qua cánh cửa mà đi đâu mất ... Sau khi cô gái khuất dạng , tiếng cười đã ngừng thì nghe thấy một tiếng " hừ " cùng tiếng lầm bầm trong miệng : - Đúng là phiền phức mà ...

- Các ngươi nhìn cái thá gì hả , tin ta phế luôn chân các ngươi không ... Hả !!! Nhìn cái gì !!?? - Chống eo lên tiếng

- Các người hãy quên ngay cái chuyện phiền hà vừa nãy , trở về với chủ đề chính đi !!! - Hắt ra đôi mắt sắc lạnh mà gằn từng chữ một , giậm chân mà trở lại chỗ cũ bên cạnh người đàn ông lớn tuổi vẫn còn đang đứng đấy chỉ biết đỡ trán mà thở dài ngoa ngán buông thõng ra một câu " Lúc nào cũng vậy ... Các ngươi không thể hào thuận với nhau dù chỉ một ngày sao ...? "

- Hừ ! Đối với cái người mặt dày như bức tường thành như thế , còn lâu mới có thể ưa nổi a !!!

- E hèm ... Ta chúc mừng các đối tượng ở đây đã ngồi trong căn phòng này và sẽ có một trò chơi nho nhỏ , cũng như để giải trí chút ha , trò chơi này đặc biệt ở một chỗ là các ngươi sẽ cùng chơi với nhau , sử dụng đồ vật là vật thật , không phải giả nên cứ yên tâm mà tận hưởng !

- V ... Vậy trò này .... Trò này sẽ về cái gì !!!??? - Tôi mạnh dạn mà rụt rè hỏi mà lắp bắp mà thu hút sự chú ý của mọi người khiến tai mặt đỏ như trái cà chua còn người phụ nữ kia nhếch mép khiến tôi có dự cảm không lành mà " ực " một tiếng ... Với chất giọng trong cao còn chưa kịp mở miệng nói đôi chữ thì đã bị chèn ngang nở một giọng phẫn nộ - À ! Là cô bé với màn đấu khẩu lần trước bị doạ cũng xanh mặt nhưng chỉ có thể ấm ức giậm chân mà không thể phản kháng lại được :

- Chắc chắn là mấy cái trò chơi thử thách liên quan đến mấy sự kinh dị khiến chúng ta phải sợ hãi mà mất mạng ... Mấy người này thì làm gì có ý tốt gì mà cho ta chơi một trò đàng hoàng cơ chứ !!!

- Hừm .... Cô bé ... Cũng đúng lắm ...

- Vậy nó sẽ là một thử thách chết tiệt nào đó , đúng không !!??? - Bây giờ khuôn mặt nhỏ nhắn với hai mắt trừng trừng lắp bắp tỏ ra mạnh mẽ nhất có thể !

- Nó tên là " THỬ THÁCH " ,hừ ! Điều mà các ngươi nghe từ tên điên vừa nãy chỉ là do cô ta làm màu quá thôi ... Thử thách này sẽ cần các bạn vận dụng hết những điều vốn có của mình, trí não , nhanh nhẹn , tính toán , sự chuẩn xác trong từng lời nói , bước đi rồi ngắm chuẩn từng thứ một ... Chúng ta sẽ chơi trong vòng từ sáng cho đến tối , đủ 24 giờ , sau 24 giờ ... Những ai hay may mắn hơn là những đội nào còn trụ vững được , hay cái mạng còn thoi thóp cũng được sẽ chiến thắng , còn lại thì tự hiểu rồi đấy ... Và , ta đã nói , tất nhiên là chúng ta không hèn hạ đến nỗi cho chiến đấu không , nhất là với một bộ dạng thê thảm, chẳng lành lạnh của một đối tượng nào bây giờ , giờ thì ... -  Vừa nó , người phụ nữ đi đến một bức tường gần đó lấy một bàn tay của mình áp lên đó và thì thầm ... Sau đó là sự kinh ngạc khi sau nó là một hệ thống máy tính quét mã vân tay ,khẽ nói " Mở " ... Lập tức , trước mặt chúng tôi từ dưới lòng đất bị bẻ đôi ra nhưng lại vuông tròn ngay ngắn như là nó đã có sẵn ở đó và chỉ đợi sự ra lệnh vậy ... Một bảng vũ khí màu xanh cùng hơi lạnh toả ra khiến tôi phải run với hừ một tiếng ... Cái bảng màu xanh , rất lớn , và trên đó là những con số cực kỳ khó hiểu , và đoán đây là một bảng máy tính nhận diện , ở mỗi ô vuông kia lại hiện ra một vũ khí và bên cạnh đó chỉ cần một cái ấn nhẹ , nó sẽ tự động thoát ra và thông tin sẽ hiện ngay bên cạnh ...

A ! Mà khoan ... Cái này là tôi tưởng tượng theo trong phim thôi nhé , chứ thực ra là cũng không biết gì đâu , thế mà ta lại nói như đúng rồi vậy !!??? 💦

- Hãy xem những thứ này , các ngươi ưng ý với loại vũ khí nào thì hãy ra đây và chạm vào như thế này , lập tức vũ khí của các ngươi sẽ hiện ra và bên cạnh sẽ là một bảng thông tin về loại vũ khí đó được tóm tắt sơ lược nhưng chi tiết nhất - Như để làm mẫu , người phụ nữ khẽ ấn vào một ô vuông 〘 Con dao 〙 thì bên cạnh đó , một con dao y hệt xuất hiện , nằm gọn gàng bên trong đôi tay thon dài đó và bên cạnh là một bảng thông tin xanh với hàng chữ hiện lên kèm theo một giọng nói máy tính .

Xin chào mừng , có phải bạn là người đã lựa chọn vũ khí này không ... Đây là con dao .... Có các tính năng vượt trội hơn hẳn , bao gồm : mang lại nhẹ nhàng , không tốn sức , đường chém tuyệt đẹp , khiến cho chỉ cần một lần là đối phương sẽ ngã , thuận tiện giấu và các bạn có thấy một cái nút phía trên không ! Chỉ cần bấm vào là có thể thu nhỏ lại ... Ngoài ra ....

- Được chứ , tất cả đã hiểu ... Giờ hãy lần lượt lên và đừng có chen trúc nhau , rõ chưa !!! - Lời nói mạnh mẽ như ra lệnh khiến ai cũng tái xanh mặt mày , chần chừ mà không dám tiến lên nửa bước mà rụt rè và vẻ mặt như nói  " hay là cậu lên trước đi " ... Không ai dám tiến bước , cũng cúi mặt xuống mà run run ...

- Nhã ... Nhã Ân ... Hay là tụi mình lên , lên cùng nhau được không !!???

- Hả ? Cậu không dám lên sao , ngươi ta có làm gì cậu đâu , thôi được ... - Chỉ nhẹ cười rồi kéo tay tôi tiến lên phía trước , đối diện với chiếc bảng sáng trông phải nói là đẹp vãi ra , vì tôi như chỉ được chứng kiến nó trong phim thôi , cũng không nghĩ là những đồ đắt tiền và hiện đại này lại có thật , mà có thật đi chăng nữa thì cũng với giá cắt cổ đến trời mới mua được , một đứa học sinh còn đi học mà cũng đâu phải nhà có điều kiện mà nghĩ đến những thứ này ... A ! Chỉ là được chứng kiến khi đến thế kỷ 22 với những món bảo nổi độc lạ của Doraemon .... Cũng từ khi còn là một đứa trẻ còn lõng nhõng theo bà ngoại hiền hậu , cứ mỗi khi xem phim hoạt hình 〘 Superman biến hình * thấy được những cảnh hành động rồi những vũ khí của họ , dù biết chỉ là do gây dựng , kỹ xảo thôi nhưng cũng khiến tôi ngắm nghía mà không rời ... Rồi sau này gặp Doraemon , trải qua bao cuộc phuư lưu , bao hành trình mới lạ , khám phá vùng đất mới , đến hành tinh mới cùng mọi người mới được mở mang tấm mắt ...

* : Con tác giả tự chế , mà ở đây có ai hồi nhỏ cũng xem không , giờ nghĩ mình hồi đó trẩu vl  ra ( ╹▽╹ ) ~

Nhã Ân và tôi bước đến ... Nhìn xung quanh một lượt . Trong khi tôi còn đang băn khoăn xem là phải chọn cái nào thì đang nghe thấy một tiếng " cạch " một cái , một thanh kiếm léo sáng và ngay bên cạnh là bảng thông tin ... Chọn gì mà nhanh vậy , tôi còn đang lúng ta lúng túng đây này vì căn bản chọn ưng cái này lại thấy cái kia thích hơn rồi cứ lòng vòng mãi nên ngó ngó xuống thấy mọi người vẫn đang nhìn chằm chằm vào hai chúng tôi mà đỏ mặt vội quay lại ... Cái cảm giác cứ người ta nhìn mà bản tính đã thế này rồi mà ... Cũng không biết thế nào thì thấy Nhã Ân đang ngắm nghía một hồi rất lâu , lấy tay sờ sờ vẻ khá ưng ý và đọc thông tin trên chiếc bảng màu xanh kia .

- Ờm ... Cậu chọn nhanh nhỉ , trông nó có vẻ là là mỏng với dễ vỡ ... Mình còn chưa chọn được cái nào nữa ... Aaaa , bối rối quá !

- Hãy cứ thoải mái lựa chọn đi ...

- Không phải ... Ý là mình khó chọn quá , thấy cái nào cũng có vẻ khó sử dụng và nấy thông tin này hơi rắc rối với mình .

- Cậu hãy chọn thì sự quyết định của cậu , và hãy lựa chọn thật sáng suốt ... Những thứ nhỏ , những thứ tưởng chừng như rất dễ vỡ nhưng chúng chính là những vũ khí lợi hại nhất , không phải nhất thiết là to thì mới mạnh mà đôi khi chúng còn vô dụng hơn những thứ nhỏ hơn chúng nhiều .

- Cậu thông thái thật đấy !!!

- A ... Cũng cảm ơn vì lời khen rất cảm kích .... Nhưng có một lý do nữa ...

- L ... lý do nữa ... !????

Đưa đôi mắt nhạt nhìn ra chỗ khác , nụ cười cũng vẻ tắt lịm đi và tối tăm hơn ... Như không cười , lấy tay xoa xoa lưỡi kém sắc nhọn ánh kim .

- Đã sử dụng đến phát quen thuộc rồi ...

------------------------------------ ♠️♠️♠️
🎶 GÓC NÓI NHỎ 🎶

Lịch học căng vãi ra , và không còn nhiều thời gian rảnh rỗi như trước nữa , a , còn cái chap trước í là lúc mà mình hôm ngày Quốc Khánh có cùng gia đình đi chơi và thấy vui với lại muốn để các Reader góp ý một chút về khả năng " nghiệp dư " chụp ảnh của mình ... Một vài bức là mình chụp , còn một vài bức là do bố mình chụp ( cứ thấy bức nào dở dở ó , thì đó là mình chụp ) . Đáng nhẽ ra là phải đăng rồi vì giờ qua lâu cmn ròi thì đăng làm cái gì thì do máy mình trục trăng , đăng trong phần soạn thảo không được với lại nhiều việc quá nên quên béng mất luôn =)))
U w U ~ Trong khoảng thời gian này thì phải nói mình vẫn duy trì ra chap , nhưng tốc độ phải nói là chậm với ức chế không tả nổi , thì lúc nào có hứng , ý tưởng với rảnh thì lấy máy ra đánh , với tại mình viết truyện màn hình to nên gõ nó kiểu " mổ cò " nên lâu hơn so với việc đánh trên máy nhỏ là dùng luôn cả hai tay 😅

Thì biết là các bạn cũng bận rộn , với lại cái sở giáo dục bố láo , mất dạy kia lại đưa cho một thông tư mà nghe xong chỉ muốn vác súng , đao , xăng dầu mà đốt mẹ nó cái sở kia luôn đê =)))) .... Lgbt !!!??? Đưa éo gì mà người ta phản đối ròi mà vẫn ra , đù moá , sở làm ăn giề mà như cớt ớ , rồi còn cái vụ cấm tổ chức Trung Thu , đông người , ủa !!??? Mẹ nó , Trung Thu zui zẻ tư mà cũng đếch được a .... Đù moá ,tức vãi ra 😡🤬 , biết là muốn hạn chế dịch này nọ , nhưng xin lỗi là giờ đến lớp đeo khẩu trang cho nó coá thoi , chứ đeo mà méo đúng cách thì đeo làm giề =))))

Hôm nay cố gắng vít cho xong để đăng lên này và trong tâm trạng sợ vler ra khi mẹ mị đang đi họp phụ huynh và chỉ mong là sau đó vẫn bình an vô sự , ôi xời mặc dù cô giáo nói cũng học được còn lành nhưng thực sự tiếp xúc lâu mới biết con này nó điên vãi ra , thiếu bài nói chuyện đầy ra ( nói thì mới vui chứ ( ╹▽╹ )

Hãy cầu cho con này một nén nhang cầu nó vẫn bình an , ăn toàn sau cuộc họp phụ huynh này (◔‿◔)🕯️🕯️🕯️🕯️🕯️để nó còn viết tiếp truyện chớ =))) mỗi lần đến ngày này mà lo mãi không thoi , sợ mẹ mà kể tội ở nhà ra thì ....

Các ngày lễ như Trung Thu thì mình cũng định viết chap như món quà tặng mọi người nhưng tiến độ lết không có kịp , mình có chúc trên trang cá nhân í nhưng vẫn muốn là đăng như quà tặng các bạn cả lúc ngày lễ Vu Lan với Thất Tịch nữa , không biết các bạn có đọc được không nhưng vẫn muốn là đăng truyện ( nhưng vẫn nông cạn ý tưởng với không ra kịp với mạng có vấn đề ) . Tự thề là sẽ không thế nữa , năm sau nhất định phải đăng cho đúng thì mới có cảm hứng chớ :)))) . Chap này cũng số từ dài nhất có thể ròi , haizzzz ... Chán đời wá 😭😭😭

À ... Mà a , chap sau sẽ có một tình tiết zô cùng là hấp dẫn đối với những pạn hủ a , là cái gì thì để chap sau sẽ giải thích rõ ràng hơn nhoa (つ✧ω✧)つ💓💓💓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top