Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 9 ~ Thử thách thứ nhất ~

TÁC PHẨM NÀY THUỘC VỀ TÁC GIẢ @Helentoner ...
Bộ fanfiction về bộ phim " Doremon chú mèo máy đến từ tương lai "!
▶ Đăng truyện độc quyền trên trang Wattap . Com @Helentoner  !
▶ Tác giả đang lết chương và cố ra chap thường xuyên !
▶ Kiêng kị anti , chửi tục và có những hành vi thiếu văn minh lịch sự , gây hấn với các bạn reader khác !
▶ Tác phẩm này có nhiều từ ngữ không phù hợp với những bạn nghiêm túc !
▶ Nội dung được coi là trưởng thành !
▶ Tránh cmt thường xuyên là giục chương , hóng !
↠ CÁC BẠN READER THÂN YÊU HÃY ĐỌC KỸ NHỮNG ĐIỀU TRÊN VÀ TUYỆT ĐỐI KHÔNG NÊN VI PHẠM !
① Mình sẽ nhắc nhở và các bạn khác hãy ngừng ngay việc vào anti hãy tiếp tục nói bạn đó đi ( ‼️ Bạn reader đó hãy xóa ngay cmt của mình đi )!
② Mình sẽ tự tay xóa cmt đó đi và vào thẳng trang cá nhân của bạn ấy mà anti !
③ Từ đầu truyện đến giờ , những cmt của bạn ấy mình lập tức sẽ xoá đi hết !
   Ok ! Chỉ nói vậy thôi ... Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ 😇😇😇

-------------------------------------- 🍃🍃🍃

Leng keng ... Leng keng ... Leng keng ...

- Đó ... Đó ... C ...cccc .... Cái gì vậy... Tiếng gì vậy a ... !!!???

- Nào nào ... Bình tĩnh ... Bình tĩnh, chỉ là vài tiếng động nhỏ nhặt thôi mà ... Ngươi thân là nam nhi đừng có mà co ro lại một góc như chuột nhắt như thế chứ !!!

- Như ... Nhưng ... Tư ... Từ nãy tới giờ nó cứ thế ... Hình như có một thứ gì ... Aaaa ... Hình như nó đi theo chúng ta từ nãy tới giờ ... !!!

- Vâng ! Đó là do ở đây tối nên ngươi sinh ra hoang tưởng có thứ gì đó đi theo chúng ta ... Ta đảm bảo ở đây chẳng có ai ngoài ngươi và ta ra ... !

Từ lúc bước qua cánh cổng kia , đi một chặng đường dài và giờ tới đây ... Nhìn chung quanh nó tối tăm không một ánh sáng lọt vào ... Nền gạch được làm bằng gỗ nên trơn trượt và dù đã được nhắc nhở nhưng tôi đã té ngã không hơn kém trên ba lần liên tiếp ... Tuy vậy nói không có ánh sáng nào ở đây thì cũng không phải ... Trên bức tường có rất nhiều bức tranh được treo lên ... Nội dung thì chẳng có gì ... Chỉ là vài phong cảnh quan ngoài ra còn có vài tượng điêu khắc chân dung của những chàng trai tuấn tú ... Chính phía trên là chiếc đèn chùm to gần như chiếm trọn lấy trần nhà ... Sạch sẽ , thoáng mát mà không quá lạnh lẽo ... Chỉ là không một bóng người khiến nơi này trở nên âm u tối tăm và chỉ cần một tiếng động nhẹ nào đó cũng khiến tôi phải giật nảy , lùi lại hơn mấy chục bước chân mà ngó ngang dọc xung quanh và phải đảm bảo không một thứ gì thì mới đi tiếp , còn đi sát sát người con gái nọ và hơn nữa còn bấu chặt vào góc áo của người ta mà run lẩy bẩy .... Rõ ràng là chưa có một sự nguy hiểm hay những thứ đáng sợ tấn công chúng tôi như nàng đã nói nhưng trong những trường hợp này chẳng hiểu sao cái tai cứ nghe những tiếng động như tiếng bước chân ... Nó rất là nhẹ và gần như là chẳng thể nghe thấy... Nhưng hắn đã cố tình tạo ra một vài tiếng động để thông báo sự hiện diện của hắn .... Đôi lúc đi qua thì chúng ta lại bắt gặp được một tấm gương treo trên tường , viền xung quanh được viền những nét hoa văn uốn lượn mà mềm dẻo nhẹ nhàng như được khắc nên nhờ một bàn tay đầy tài hoa của một vị nào đó .... Tôi có thể thấy rõ được cả hình ảnh của tôi cùng nàng hiện lên , tay thì bấu chặt mà hai chân chẳng đứng thẳng được cứ phải run rẩy như một con vật nhỏ bé đứng trước một mãnh thú hung ác chỉ trầu trực cắn xé con mồi thành nhiều mảnh nhỏ vương vãi và .... Nhai .... Nhai ngấu nghiến như thể nó đang đói khác và tôi là một mỹ vị .... Bỗng nàng đặt tay lên vai tôi và nói :

- Ngươi yên vị đây ... Ta có việc chút đi tí rồi liền về chính chỗ này cùng ngươi tiếp tục ... Nhớ là đừng có đi đâu đấy ... Vì nơi này như mê cung ấy ... Có đi lạc thì đừng hòng thoát khỏi đây ... Chúng ta đã đi được dài rồi và sắp đến nơi ... Ngươi chớ có nổi cái tính tò mò mà đi đây đó xong lạc thì ta có là siêu nhân cũng không tìm được ngươi đâu ... !!!

- Cái gì ... !!!???? Cô ... Cô đi ... Đi đâu ... Đừng bỏ tôi lại ... Tôi còn chẳng biết nơi này là quái nào !!! Hơn nữa nhỡ tôi với cô lạc nhau thì làm sao giờ !!!

- Đảm bảo ta đi chút rồi về ngay , cũng không lạc được ... Cứ yên vị ở đây ... Được chứ !!??? Thân là nam nhi thì phải cứng rắn lên chứ ...

- Nh.... Như ... Nhưng .... Lỡ như ... Lỡ ... - Tôi thầm lo sợ ... Nhỡ nàng không trở lại thì sao ...  nhỡ điều này là một sự dối trá và tôi sẽ kẹt ở cái nơi quỷ này mãi mãi thì sao ... Không thức ăn , không nước uống ... Và cứ càng mò mẫm tôi lại càng đi sâu vào cái được gọi là " lạc lối " .... Tức là cứ đi mãi mà cũng chẳng biết mình đi đâu nữa ... Như thế cái chết của tôi lại trở nên càng kinh khủng ... Và hơn nữa " thứ đó " .... Nó sẽ làm ra cái điều gì .... Điều kinh khủng nào đó mà ngay cả cái đầu đất của tôi cũng chẳng thể nghĩ ra ... Một điều gì đó điên rồ , mất trí ... Ác quỷ cũng không bằng .... Nghĩ đến thôi cũng khiến trái tim nhỏ bé đập liên hồi , mồ hôi lạnh trào ra , hai hốc mắt chỉ trực trào ra những giọt nước mắt của sợ hãi !....Nàng nhìn tôi một cái , như biết tôi  đang suy nghĩ gì ... Cúi thấp đầu xuống và mỉm cười nói :

- Đừng có khóc ... Xong tôi sẽ quay trở lại ngay !!! Cứ ở đây đi ... À ! Mà sẽ có thể hơi lâu đấy nên không nhất thiết là phải đứng đây một chỗ nhưng không có nghĩa là rời khỏi chỗ này nhé !!!

- Ơ!  ... Đứng ở chỗ này mà ... Là sao - Vẫn còn ngây mặt ra thắc mắt thì nàng đã mất dạng từ lâu .... Chỉ để lại một mình tôi ở chỗ này ... Thôi thì chắc chỉ một chút chắc không lâu lắm đâu ...

Ngó ngang xong vòng xung quanh chắc có điểm gì nổi bật cả ngoài màu tường được sơn trắng treo những tấm rèm màu đỏ phía dưới là hoạ tiết trang trí ... Còn ở trên tường thì treo những bức tranh , đôi cái tôi hiểu những đôi chỗ chẳng hiểu nó vẽ cái gì .... Tò mò tôi thử đi lại một bức tranh gần đấy cũng là bức tranh tôi coi là đẹp nhất lớn nhất được treo ngay chính giữa phòng .... Nội dung là vẽ một người phụ nữ đang nhảy múa và cô khoác lên mình một bộ váy trắng dài kiểu ngày xưa những thập kỷ bảo nhiêu đó mà người phụ nữ vẫn hay mặc ... Thường là đề dà và dài đến chân cùng với bộ tóc xoăn và đi guốc ...
Tôi lại chợt nhớ đến Shizuka ... Cô ấy rất thích hay gọi hơn là mê những bộ váy dài quá gối thế này . Cô ấy ước mơ được làm công chúa một lần , được đeo lên chiếc vương miệng xinh đẹp và mặc trên mình bộ váy kiêu sa xinh đẹp đó một lần ... Được ở trên một tòa lâu đài vây quanh là hàng hoa hồng và chờ đợi một chàng hoàng tử đẹp trai nào đó đến cùng cô tổ chức một đám cưới và trọn vẹn hạnh phúc suốt đời ...

Nghĩ đến đây , trái tim tôi lại dấy lên một cỗ âm ỷ đầu nhói . Biết được rằng trong tương mình và cô ấy sẽ cưới nhau và sinh ra một đứa con kháu khỉnh ... Cô ấy thật tốt bụng , xinh xắn , đáng yêu lại còn học giỏi và tài làm bánh ngon nữa .... Một cô gái như vậy không xứng đôi với một anh chàng ngu ngốc , học dở ẹt như tôi ... Cô ấy xứng với một người hoàn hảo khác ....

Đang mê man trong dòng suy nghĩ thì bỗng sau lưng tôi truyền đến một hơi lạnh thấu xương cùng với giọng cười khe khẽ như của một đứa bé gái .... Theo phản xạ mà quay đầu lại thì thấy một mảnh tối đen ... Sợ hãi nghĩ là rõ ràng vừa nãy đèn còn bật sao giờ đã tắt rồi ... Lông trên người dựng đứng lên vì cái khí lạnh ngắt phả vào người cùng với giọng cười ma mị đó .... Rụt rè chỉ biết kiếm một chỗ có góc tối nào đó trốn ... Nước mắt thì lã chã rơi từ khi nào , cả người run bần bật ... Hai tay thì ôm đầu mà ngồi co quắp lại vì thực sự chẳng hiểu sao không khí quá là lạnh .... Dường như muốn đóng băng toàn bộ chỗ này vậy !!!

- Lạnh ... Lạnh quá .... Sao lại lạnh tới như vậy .... Lạnh quá ....

Chỉ biết rên rỉ lặp đi lặp lại những từ ngữ đó .... Trên người mặc đâu có gì nhiều , chỉ là một bộ áo ngắn tay mỏng ngắn cùng một chiếc quần đùi ... Giờ lại nghĩ đến xem cô gái kia bảo giờ mới quay lại , vì tôi cảm nhận toàn bộ nhiệt độ trong cơ thể mình bị rút xuống một cách nhanh chóng ... Mà không chỉ dừng lại nó càng ngày hình như ngày càng lạnh hơn hay sao ấy !!!

Những cơn gió mạnh chẳng hiểu từ cái chỗ quỷ nào tạt thẳng vào chỗ tôi đang trốn và rồi cứ thi nhau , thi nhau tạt vào .... Mỗi lần như vậy cũng khiến tôi hắt xì mấy phát và một cỗ nóng bỏng tràn lên khoé mắt , cổ họng bắt đầu rát rát , như có đờm và chỉ cần phát ra một tiếng nói , dù là nhỏ thôi cũng khiến tôi phải ho , mà ho cái sự đau rát ấy nó lại truyền ra khắp cơ thể .... !

Đôi mắt nặng trĩu xuống và nó cứ mờ dần ... Mờ dần ... Hình ảnh cứ thế nhoè đi ... Nhoè đi ....

- He .... He .... He .... Hi hi .... ~~~~

- A .... Aaaa .... Đây là chỗ nào .... Mình chưa chết .... Chưa chết .... - Nhìn lại xung quanh thì tôi đang ở một nơi khác , không phải chỗ vừa nãy .... Phía sau là một cái ghế cùng một cái giường nhỏ .... Đặc biệt ga trải giường còn lấm tấm cái thứ gì đó đã đỏ đỏ còn màu đen rồi chuyển nâu ...

- C.... Cá ... Cái ... Thứ đó .... Thứ đó ... - Không ... Không ... Chắc không phải máu đâu .... Chắc là do bẩn hay một thứ gì đó tương màu bị dính thôi .... Và quan trọng đây là nơi nào .... Hay là trong lúc ngủ ... Trong lúc ngủ đã có một người nào đó vác đến đây ... Là ai vậy ... Nghĩ đến đây người bắt đầu run cầm cập , mắt đảo quanh xem có một cánh cửa hay chỗ nào để thoát ra khỏi phòng không .... Cũng may hiện tại tôi không bị trói , căn phòng không quá lớn và người thì không thấy đâu ....

Sau một hồi lâu tìm kiếm mệt mỏi cũng không tìm thấy một cái gì có thể phá cửa ra .... Tất nhiên là căn phòng nào cũng phải ít nhất có một cánh cửa hay một cái cửa sổ ... Tuy là không có cửa sổ nhưng có một cái cửa .... Không có cửa thì ra vào , đưa tôi vào bằng cách méo gì ... !!!??? Tôi đã cố đập , nhưng vô ích ... Sức lực thì giờ đã không có , mà giờ còn bị lạnh do cái quỷ quái trước đó gây ra ... Đầu óc choáng váng , liên tục hắt xì nhưng vẫn cố nên đâm ra đã yếu còn bị yếu hơn ... Chợt .... Tôi nghe được tiếng bước chân đi tới , vội vàng nằm lên giường mà giả ngủ ...
- Chậc ... Chậc ... Không biết khi nào thì tỉnh lại nữa ... - Bước vào là một cô bé .... Đoán chừng chắc khoảng 7 hay 8 tuổi gì đó , giọng nói nhẹ nhàng mà tiến đến chỗ tôi đang nằm ... Cố mở hé mắt ra nhìn xem thế nào thì đập vào mặt tôi là hình ảnh của một cô bé , khuôn mặt áp sát vào mặt tôi cùng với giọng nói pha sự buồn bực ....

- Sao ngươi tỉnh dậy gì mà lâu thế .... Ta đã đợi ... Ta đã đợi ... Rất rất ... Lâu rồi đó nha ~~~~ - Không phải cái giọng nói ngọt trước đó mà nó trầm , lạnh đến đáng sợ . Đôi mắt xanh lá mở to , có thể là nhìn ... Hay nói cách khác là trừng trừng nhìn tôi , thấy được rõ hình ảnh mình phản chiếu qua đó ... Hơi thở ra cũng thấy lạnh lẽo đến thấu xương , nó đều đều phá vào khuôn mặt tôi .... Đôi môi đỏ mím lại , bất chợt nở một nụ cười .... Mà nụ cười này nhìn qua trông nó cũng bình thường thôi ... Thật dễ thương làm sao ... Nhưng lại man rợ , thật đáng sợ ...

- Aaaa .... Aaaaaa ...  Tránh ra a ....  Tránh ra a ... Aaaa ... !!!
Tôi sợ hãi , hươ tay hươ chân tứ lung tung .... Hét lên rồi ngã cả cái thân xuống giường ... Chẳng thèm quan tâm đến cái hông nhói mà lùi lại một cách nhanh chóng cho đến phía sát căn phòng .... Lùi càng xa càng tốt ... Cách cô bé khoảng 9,10 bước ....

- Ngươi là ai ... Ngươi là ai ... Là ai !!!???

- Hi ... Hi ... Hi , ta là ai thì anh cũng không cần biết ... Tên tôi không có .... Tôi còn không biết mình là ai nữa a ... Mà sao anh có thể nói chuyện với .... Một cô bé  như vậy .... Anh làm ta sợ đó ...

- Ngươi .... Ngươi ... Ng ... Không phải một cô bé ...

- Hey ! Ta đã cứu anh đấy ... Anh chết rúm lại ở một góc ... Tôi ... Đã mất công đến vậy ... Đến một câu " cảm ơn " , cũng không thể nói được sao ... ???

- Ngươi ... Ngươi là người c... Cứu ta ... Là ngươi sao ... Sao ngươi phải cứu ta làm gì ... !!!???

- Ta cũng không biết ... Mà thôi ... Quên chuyện đó đi .... Gạt sang một bên đi ... Sang một bên ... Ta còn rất nhiều việc ... Và tôi đang rất bận ... Ta đã quá chán ngấy với những công việc thế này rồi .... Hãy nhanh chóng kết thúc chuyện này một cách ... Nhanh chóng ... ~~~

Nói rồi cô bé rút ra một cái gì đó ... Là một cây kim tiêm ... Trong đó là dòng chất lỏng đặc sệt màu xanh ... Khẽ nhìn cây kim tiêm rồi lại nhìn sang tôi đang rúm ró lại một chỗ ... Mỉm cười quỷ dị , một nửa khuôn mặt bầu bĩnh , nhưng làn da thì nhợt nhạt như chẳng có một chút huyết sắc , đôi mắt xanh long lanh nhưng mang vẻ lạnh băng , đáng sợ .... Như đây chẳng giống một đứa trẻ con bình thường ... Mái tóc đen quoăn rũ xuống ... Một thân hình nhỏ bé hay coi là yếu ớt ... Một bộ váy trắng nhỏ đơn giản ... Nhìn trông thật xinh xắn .... Nhưng tôi cảm thấy sợ hãi , muốn trốn tránh nó ... Đôi mắt đó cũng nụ cười kinh dị đó ...

- Anh hãy yên tâm .... Yên tâm đi ... Việc này ... Sẽ kết thúc một cách nhanh chóng ... Sẽ không đau đớn gì hết ... Nếu anh không có một sự chống đối hay đại loại việc gì đó ... Chống đối ... Ta khuyên là cứ việc ở đấy ... Được chứ !!??
- Không .... Không a .... Aaaaa .... Đừng lại gần đây .... Aaaa .... Mau m.. tránh ra a !!!!





- Đến cuối cùng .... Sẽ không có ai đâu ....

-------------------------------------------- 🍎🍎🍎🍎
🎶* GÓC NÓI NHỎ * 🎶
Bây giờ tình hình rất là tình hình .... Mình đang bị mama tịch thu máy rồi ... Nên giờ lịch đăng truyện sẽ chậm hơn so với dự định ... Nhưng không ủy khuất , mỗi chap số từ sẽ nhiều hơn để chap thì ra chậm chạp nhưng sẽ có nhiều để các bạn đọc ha ... À ! Các bạn thấy tiến độ sự việc của truyện có chậm quá không ! Nếu có hãy cứ comment cho mình nhé ✨✨✨... Mình sẽ đẩy nhanh sự việc của cốt truyện lên hãy cứ giữ nguyên tiến độ như thế này là OK (✯ᴗ✯)
Nói trước luôn là sắp tới thì chap 10 sẽ ra chậm hơn chap này vì mình có lý do với lại như trên 😰😰😰
⇛ HÃY  , VOTE , FOLLOW ĐỂ TÁC GIẢ CÓ THÊM ĐỘNG LỰC NHÉ ❤️❤️❤️

-------------------------
✭✭✭✭✭6/8/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top