Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. Gả cho thân vương quyền quý (II - H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương này có sử dụng ngôn từ không phù hợp với những ai dưới 18 tủi...
///

Trong vườn thuợng uyển.

Kể từ khi trở thành phu nhân Kim gia, Hàn Bân quả thực vẫn có chút không thể thích nghi. Cậu thở dài, kì thực nhớ nhất vẫn là lũ trẻ đi. Không biết sau cái ngày cậu lên kiệu hoa, chúng có nhớ thầy của mình, có còn nhớ những con chữ thầy viết hay không...

"Trước đây ta vào phủ liền không thấy ngươi."

Kim Hàn Bân hơi giật mình, cậu khẽ xoay người, thấy một nam nhân thư sinh, thoạt nhìn rất có phong thái: "Cho hỏi, người là... "

"Ta là bằng hữu của hắn." Y khẽ mỉm cười. "Gọi Duẫn Hanh."

"A, ta là thứ thê của lão gia, tên Hàn Bân." Cậu cảm thấy nam nhân trước mặt thực dễ nhìn, y phục sạch sẽ, hẳn là một công tử được giáo huấn rất kĩ. "Phiền ngài chờ một chút, ta đi thưa với lão gia, ngài ấy đang bận công sự..."

"Khỏi cần, ta đã gặp hắn." Y phe phẩy quạt, nét mặt tiêu sái khẽ cười châm chọc. "Công sự đâu chẳng thấy, chỉ thấy bên cạnh năm sáu ả đàn bà, thật hổ thẹn."

Kim Hàn Bân chột dạ nghĩ, dù là bằng hữu cũng không nên thẳng thắn như vậy, dẫu sao hắn cũng là thân vương một nước, còn chưa biết mở miệng thế nào phía sau liền truyền đến giọng nói: "Hoàng huynh!"

Kim Trí Nguyên không biết từ đâu xuất hiện, trên mặt tràn ngập ám khí, anh trai cùng thê tử mình, nhìn thấy cậu trên mặt còn có chút phiếm hồng liền nổi cáu, nạt nộ: "Cút về phòng, ta cấm ngươi ra khỏi cửa nửa bước."

Kim Hàn Bân còn đang hoang mang, chẳng phải vừa rồi cậu nói chuyện với bệ hạ đó ư, quỳ hai đầu gối, đến ngước cũng không dám ngước: "Xin bệ hạ thứ tội... Tiểu nhân không biết là người tới... "

"Không sao, là ta có ý đùa giỡn với ngươi trước." Duẫn Hanh ngỏ ý muốn đưa tay đỡ cậu, nhưng Kim Trí Nguyên lại đem cổ tay cậu kéo ngược lên. "Tạm thời lui đi, ta có chuyện muốn nói với phu quân ngươi."

Kim Hàn Bân quan sát nét mặt cả hai một lần trước khi trở về khuê phòng, tướng công khi nãy thực đáng sợ a.

Khuya đến, cậu mơ mơ thực thực, thấy mình đang nằm trên một con thuyền nhẹ bẫng, một làn nước mát lạnh bao bọc lấy dương cụ nhàn nhạt cương cứng, lại như có gì đó đem cửa huyệt của cậu chọc ngoáy, dâm thủy ào ạt chảy ra, không thể ngăn lại.

"Không... Tướng công, cứu ta... Thật lạ quá, ưm... Aaa... "

Kim Trí Nguyên chỉ là tình cờ ngang qua, lại nói muốn tính sổ cậu chuyện ban ngày ban mặt quyến rũ hoàng huynh, lửa giận bộc phát xông vào trong, liền phát hiện một màn dâm mỹ của tiểu thê tử.

Biểu tình trên mặt Hàn Bân vừa sợ sệt lại thống khổ, hai mắt nhắm nghiền, giống như đang bị dâm tặc cưỡng hiếp, ấy vậy mà đem hai chân sải rộng, mông bị thoa nước dâm bóng loáng, hai ngón tay sóng sánh nước đút qua đút lại lỗ nhỏ đói khát, mút chặt không tha.

Dương vật hắn không tự chủ được liền giật giật liên hồi, đội cả cạp quần hắn chui tọt ra ngoài, ngóc đầu rỉ nước, đầu khấc tròn bóng cương đến phát đau, hắn ngắm nghía dáng vẻ ẩn nhẫn dâm đãng, không kịp suy nghĩ liền nhấc mông cậu trên đùi mình, lút cán dương vật.

"Aaa... Thứ gì đó... Ưm... Lớn quá..." Kim Hàn Bân vẫn nghĩ mình là bị người ta cưỡng bức, miệng nhỏ không ngừng khóc lóc rên la. "Ưm... Aaaa... Tướng công... Chàng đâu rồi... Ưm... Hắn cưỡng bức ta... Ưm... "

"Khà... " Kim Trí Nguyên thoải mái thở hắt một hơi, hắn cảm nhận được cái huyệt động này so với nữ nhân còn chặt hơn, lại còn mềm mại nhiều nước. "Ta đây."

Kim Hàn Bân không thể hiểu vì sao mình lại cảm thấy vô cùng lâng lâng, khoái cảm hư có hư không dần xâm nhập đến mụ mị thần trí, cậu nghe thấy giọng phu quân, còn tưởng mình đang được giao hợp với hắn trong mơ: "Tướng công... Chàng đừng xa lánh em... Ưm... Em hứa sẽ nghe lời... Ưm... Không chạy loạn...Aaa.. Ưm... "

Kim Trí Nguyên không che giấu nổi sự yêu thích đối với tiểu thê tử, cúi đầu nút nhẹ hai cánh môi bóng loáng, dương vật như chiếc chày giã vào huyệt dâm đầy nước: "Ta không xa lánh em, còn muốn đị.t em cả đêm đây này."

"Chàng ơi... Ưm... A... " Cậu vui sướng nâng mông, đón nhận từng cú thúc mãnh liệt của phu quân mình, bỗng nhiên từ từ mở mắt, hốt hốt hoảng hoảng phát hiện đây thực chất không phải mơ. "Tướng công, ngài..."

"Ta làm sao?"

"Sao... Sao ta với ngài lại... Lúc này..." Cậu nằm dưới háng hắn, quả thực sức chịch của Trí Nguyên quá hăng, mông nhỏ bị hắn dập đến có chút đau, nhưng bên trong được mài trơn thực sung sướng. "Tướng công... Ngài từ bao giờ đến... Sao không... Aaaaa!!!"

"Tự mình trong khuê phòng thủ dâm, ta đối đãi với em tệ đến thế sao?" Trí Nguyên hung hãn nã dương cụ gân guốc vào huyệt khẩu, mỗi lần thúc đều khiến Kim Hàn Bân khóc nấc. "Ta chưa đụ em là còn muốn ban đầu từ từ nói chuyện, đợi em sau này thích ta rồi sẽ bàn đến, không ngờ em trốn tránh ta một góc dùng tay tự đị.t mình..."

"Em không có.... Hức... Em... Chàng ơi... Em chỉ là cảm thấy rất ngứa..."

"Không biết phải giải quyết ra sao... Ưm aa..." Cậu bị hắn nghi ngờ, khẩn trương giải thích. "Ưm... Chỉ có thể đợi mỗi tối tự mình đỉnh đến... Bắn ra dâm dịch... Ưm... "

"Dâm đãng!!!" Hắn không ngờ tiểu kiều thê luôn ngây ngây thơ thơ lại dâm đến mức hút hết dương khí của đàn ông, liền tức giận mắng. "Cơ khát đàn ông như vậy vì cớ gì còn nói bản thân trong trắng? Ta e rằng em đã bị nam nhân trong làng đụ qua, lồ.n dâm cũng chứa đầy dịch thể của chúng, phải không?"

"Em... Hức... Không có mà.. " Hàn Bân ngậm lấy đầu ngón tay mình, nén đi tiếng khóc nghẹn. "Mẫu thân nói... Ưm... Em sau này có thể sinh con, không thể tùy tiện yêu đương..."

"Có thể sinh con?" Kim Trí Nguyên mở to hai mắt, hắn không tin vào tai mình, lại gặng hỏi. "Vì di truyền sao? Làm thế nào em có thể mang thai, rõ ràng em là một nam nhân?"

Hàn Bân bị nhịp độ hắn thao chậm rãi có chút không quen, nay lại muốn cây chày lớn giã nhanh một chút, khẽ nâng mông cọ tới cọ lui, thầm cầu hoan: "Chàng chỉ cần thao em... Phun bạch dịch vào bên trong tao huyệt liền sẽ có hài tử... Ưm... Mẫu thân nói em so với nữ nhân rất dễ thụ thai... Aa... Là vào ngày rằm mỗi tháng...."

"Tiểu dâm thê, cặ.c lớn đụ em sướng chứ?" Trí Nguyên chắc mẩm đây là bí mật lớn mà cha cậu đã giao hẹn, âm thầm mỉm cười, để hai chân Hàn Bân vắt lên khuỷu tay mình, toàn bộ hạ thể ướt át đều bại lộ, lỗ dâm đỏ au mút chặt dương vật sưng tím, tưới nước dâm thực trơn. "Hàn Bân... Ta hảo thích em, mau sinh một bầy hài tử cho ta được không?"

"Trí Nguyên chàng... Thích hài tử sao??... Chàng ơi... Ưm... Hài tử đáng yêu, em cũng thực muốn... Aaa... " Cậu vươn thắt lưng mềm mại, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng trên môi hắn. "Mau làm cho em sinh hài tử... Mau cho em tinh dịch của chàng... Mau một chút... Ưm... "

Nhắc đến hài tử, tiểu kiều thê có chút kích động lại xen lẫn hưng phấn, cái mông tròn chếch lên, huyệt nhỏ hút chặt, ngay cả hai hòn trứng dái cũng liền muốn hắn một cú nhét đầy: "Tướng công làm em thực thoải mái... Aa... Của chàng thật lớn... Ưm ư... Không được.. Em... Sẽ ra mất... Aa... "

"Ta hôm nay xin thề sẽ đị.t chết tiểu dâm đãng, đị.t cho tiểu dâm đãng có bụng lớn." Trí Nguyên bị khoái cảm lấp mờ lí trí, ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp vì sướng mà đến nỗi đỏ lựng, trên trán cậu rịn mồ hôi, biểu tình thực giống như bị người ta cưỡng gian. "Trên mặt em thật giống như bị kẻ lạ cưỡng hiếp, nhưng bên trong em có phải đang âm thầm cầu ta đị.t đụ thật mạnh không?"

"Ưm... Phải... Ưm aaa... " Vẻ lưu manh của Trí Nguyên khiến Hàn Bân thật muốn bị hắn đè dưới thân bắt nạt, tướng công của cậu thực mê người a. "Cặ.c lớn chọc thật sâu... Ưm... Cặ.c lớn làm em sướng chết... Tinh dịch mau phun tới đi, Hàn Bân chết mất... Aaaaaaaaa!!!..."

"Gruuuuuừ!!!" Kim Trí Nguyên lút cán một cú chí mạng, tinh dịch nóng hổi liền bắn xuyên đến tử cung, hắn gầm lên sung sướng, đảm bảo cái huyệt dâm kia nhồi đầy tinh trùng mới tiếc nuối thoái lui.

Kim Hàn Bân thét lên một tiếng, hạ bộ vươn cao bắn ra tinh trùng, lỗ dâm đạt cực khoái liền co rút mãnh liệt vô tình khiến tinh dịch từ đó trượt xuống đùi, cậu bị hắn đụ sướng đến mức xụi lơ, ngồi trong lòng hắn khóc thút thít.

"Ngoan, là ta không tốt, ta làm tiểu kiều thê buồn sao." Kết thúc ân ái triền miên, hắn lại luống cuống ôm thân thể gầy mảnh của cậu vào trong lồng ngực, dỗ dành. "Hàn Bân, thực ra ta có chút thích em, tính cách em thực ngây thơ... Nếu sau này muốn dạy trẻ con học, ta liền sai người rước chúng đến cho em, có chịu không?"

"Em... Em không biết!!!" Cậu xấu hổ muốn chết, nam nhân trước mặt chẳng phải đang dỗ dành cậu, còn thổ lộ tình cảm đây sao. "Em.. Đi ngủ, xin p... Ưmm... "

///

"Hàn Bân, cho ta và hài nhi... Hừm, xuất đạo đi săn... Sẽ sớm về, được không?..."

"Hai cha con ngươi dám đi, ta chặt đứt chân." Kim Hàn Bân lúc này đang bận viết chữ, vài năm trước sinh ra một tiểu tử, ai ngờ tính cách tệ hại y hệt cha nhóc. "Trí Nguyên, chàng nghĩ mình hết việc để làm sao? Còn con nữa, còn nhỏ như vậy, phụ thân chiều hư đã đành, bản thân con cũng muốn nữa là sao? Hai người các ngươi, con mau học viết, chàng đi xử lí công vụ, nếu không đừng mong xuất hiện trước mặt ta."

Kim Trí Nguyên chờ đợi mãi mới có thời cơ, ủ rũ nói: "Thật xui xẻo, mẫu thân con dữ quá."

Tiểu thiếu gia nhỏ tuổi, nhìn ngang ngó dọc rồi mới thì thầm vào tai cha mình: "Vậy con và người đều sẽ ở phủ như vậy cả đời sao, hông muốn!"

"Chờ đã, mẫu thân con không biết lối tắt bí mật của chúng ta đâu..." Hắn vui vẻ cười. "Đợi ngày mai sau khi con học chữ xong chúng ta sẽ cùng... "

"KIM TRÍ NGUYÊN, MAU ĐI CHẾT ĐI!!! "

- HOÀN -

=)))))) dạy hư con là nghề của Trí Nguyên mà chòi =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top