Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3. Đừng khiến em yêu anh thêm nữa (I - H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện về tình cảm thầm kín của Kim Hanbin...

***

"Cảm ơn tất cả mọi người, đã vất vả nhiều rồi ạ."

Cậu trưởng nhóm cất tiếng, đồng nghĩa với việc chuyến lưu diễn kết thúc trong thành công mĩ mãn. Ai nấy đều một thân mồ hôi ướt sũng, ấy vậy nụ cười sáng chói trên môi cũng không hề tắt.

Hanbin nhận lấy khăn bông từ staff, khẽ lau xuống cổ, tò mò tiến về phía Junhoe xem thằng nhóc đang lén lút điều gì trên điện thoại, lập tức liền bị đuổi đi không thương tiếc. Vừa diễn liền một mạch năm sáu tiếng đã vội vội vàng vàng kiểm tra DM, Hanbin biết nó cũng mệt lả, không chọc nữa, đi đến phòng thay đồ.

Bobby đứng trước cửa phòng thay đồ rít một hơi thuốc, bả vai hắn vừa có người nào đó huých qua, tuyệt nhiên điều đó sẽ thực ổn nếu như Hanbin quay lại và nở một nụ cười với hắn, như thường lệ. Bobby không phải loại người vô tâm vô phế, còn rất để ý dạo này Hanbin không còn bám riết lấy hắn như trước, ngồi trong lòng hắn xem điện thoại, hay chỉ đơn giản là cười với hắn một chút thôi.

"Đừng nhìn chằm chằm vào lưng em như thế." Hanbin thậm chí còn quay người lại, cậu dùng trực giác để biết rằng, gã đàn ông kia đang lim dim mắt nhìn cậu.

"Đang hút thuốc thôi, nhìn mày xong có phê hơn được đâu." Hắn nhả khói, âm thầm nghía qua cặp mông hơi nhô cao đang bị lớp quần lót bó lại. "Tìm quần à? Anh đi lấy cho."

"Cảm ơn, nhưng tại sao quần em lại ở đó vậy?" Hanbin nhận lấy chiếc quần thể thao, nhanh chóng xỏ vào cẳng chân thon dài. "Trước khi ra diễn em có treo ở đây mà."

Bobby qua loa đáp lại cậu trong khi đôi mắt vẫn không ngừng miết qua thân thể người kia: "Ai biết được, tự dưng bọn họ mang ra đó làm gì."

Hanbin dường như cũng lười trả lời, ừ nhẹ một tiếng hư có hư không.

"Này, tại sao em lại tránh mặt anh thế Hanbinie?" Bobby chủ động vòng sau lưng cậu, đặt cằm mình lên trên chiếc vai nhỏ nhắn đơn bạc.

"Hôm nay em mệt." Kim Hanbin mặc kệ cơ thể gã đàn ông, như tảng đá rắn chắc mà dán chặt vào eo mình. "Đừng làm những điều này nếu anh không có tình cảm với em."

Bobby đang hôn cổ cậu, hắn bỗng bật cười, lại khẽ đưa tay nhéo chiếc eo mềm nhỏ: "Trước đây em là người chủ động, không phải sao?"

Kim Hanbin không ép mình phải nhớ lại những lần ghé qua phòng kí túc xá của hắn giữa đêm muộn, vùi đầu trong lồng ngực hắn, thậm chí còn cưỡi lên cây hàng của hắn đầy nhiệt tình phóng đãng: "Ừ, nó chẳng ra sao cả. Bây giờ thì em hối hận rồi."

"Làm cặ.c của một thằng đàn ông cứng lên rồi nói hối hận, đơn giản nhỉ?" Bobby không che giấu nổi sự tức giận, hắn bóp lấy hàm cậu, mạnh bạo hôn xuống.

Trong giới thần tượng, chuyện đời sống tình cảm của Bobby phóng túng cũng không phải là chuyện quá mới lạ. Trong các mối quan hệ, hắn chu đáo săn sóc tình nhân tới mức chính cậu cũng phải ganh tị với những nàng chân dài xinh đẹp kia.

Nhưng, những mối tình đó, sự thực rất khó để bền lâu.

Biểu tình trên mặt Kim Hanbin không mấy phong phú, cậu mở đôi môi ướt nhẹp sưng đỏ, khẽ né đi nụ hôn vội vã của người kia: "Để em bú cho anh."

Bobby nhìn thắt lưng mình bị người ta gỡ ra, khóa quần kéo rẹt một tiếng, Kim Hanbin ngoan ngoãn quỳ xuống, bàn tay trắng búp ôm lấy gốc dương vật, trong khi cái miệng nhỏ nhắn đem toàn bộ thân cây hàng khủng bú mút, trông thực điêu luyện.

Cũng phải thôi, công việc này chẳng phải Hanbin là người rõ nhất sao? Bobby bị vướng vào vòng luẩn quẩn này cũng là do Hanbin chủ động, khi ấy cả hai chỉ mới 18, 19 tuổi, cậu cũng như hiện tại, quỳ xuống bú dương vật hắn sau một buổi học vũ đạo. Hôm đó, câu đầu tiên mà cậu nói ra chính là.

Em thích anh.

Đại khái cảm xúc bấy giờ của hắn tương đối sốc, Hanbin kia rõ ràng là người mà hắn coi như em trai, cũng không hiểu sao thằng bé lại nảy sinh tình cảm lệch lạc với mình. Chỉ biết rằng, cậu nhanh chóng phát hiện ra cự vật cương lên của hắn sau lời tỏ tình đột ngột kia, và rồi...

"Hanbin, em đang không hề muốn làm điều này." Bobby nâng hai má nhỏ nhắn của người dưới thân, tách môi cậu ra khỏi đầu khấc bóng loáng. "Đừng miễn cưỡng làm gì đó hài lòng người khác, hãy nghĩ cho bản thân em đi."

"Em không phải đang làm hài lòng người khác, là em đang thỏa mãn bản thân mình." Hanbin nâng đôi mắt đen láy, gắng gượng đáp một câu. "Lần này coi như là lần cuối... em sẽ không bám lấy anh nữa. Sẽ không phải khiến anh cảm thấy phiền lòng, và miễn cưỡng đáp lại em như vậy."

Bobby biết cậu đang cố tình nhắc lại từ "miễn cưỡng" từ mình thốt ra trước đó không lâu, hắn nhếch mày, miết lấy khóe môi đẫm nước của cậu: "Ý là, em thay đổi con người anh thế này và nói chúng ta sẽ kết thúc?"

"Jiwon, chúng ta chưa có bắt đầu." Hanbin hiếm khi gọi tên thật của hắn, trừ khi ở những lần hắn đưa cậu lên đỉnh, tên hắn sẽ được cánh môi kia thốt ra cùng với lời yêu ngọt lịm. "Làm sao đây, chính em cũng thật tự trách mình ngu ngốc, tự hỏi tại sao bản thân lại dành ra năm năm để theo đuổi một thứ mình không thể có."

"Em, thật sự làm sao vậy Hanbin?" Hắn đặt cậu ngồi trên đùi mình, để cánh tay của người kia vòng qua cổ, hắn không biết tại sao Hanbin lại trở nên nhạy cảm như vậy, khẽ hôn lên má cậu gặng hỏi. "Ai làm em buồn? Là anh phải không? Em có thể nắm lấy cổ áo anh, và đấm anh một trận nếu như việc đó khiến em cảm thấy thoải mái."

"Ừ, em quên mất là anh có thể tán tỉnh bất kì ai mà." Hanbin đè nén nhịp đập mãnh liệt của con tim, mặt cậu đỏ lựng lên, nắm lấy dương cụ kia xoa bóp lên xuống. "Em muốn nhìn anh lên đỉnh một lần trước khi chúng ta... Không còn làm những chuyện này nữa, được không anh?"

Bobby chống hai tay ra phía sau, hắn mở đùi ra, cự vật cương dương rỏ từng dòng tinh dịch xuống thân cặ.c gồ ghề, bàn tay Hanbin trơn dính, là bàn tay thường chơi dương cầm nên đặc biệt mềm mại, co bóp khiến hắn thực sung sướng, ngửa đầu rên rỉ: "Hanbin... Em à..."

"Jiwon, em yêu anh." Hanbin nghĩ, bản thân mình trông thật thảm hại. "Bắn ra đi..."

"Không, anh muốn bắn ra ở bên trong em." Hắn thật lòng nói, Hanbin của hắn ở trên giường biểu tình rất mê người đi. "Nhìn em ở dưới thân anh đạt khoái cảm, lúc ấy anh chỉ muốn vùi vào lòng em chết đi cũng thấy thỏa mãn."

Trong cả quá trình, Hanbin rất kiệm lời, hầu như chỉ nghe hắn rên rỉ trầm luân, đến khi dương vật hắn trướng lên hết mức, Bobby mới đem Hanbin đặt xuống dưới thân mình, ồ ồ giọng nói: "Anh đị.t nhé?"

"Cởi cho em đi." Cậu hồi hộp chờ đợi hắn lột ra lớp quần lót dính ướt, trông thấy cái cửa hậu không ngừng phun tào dịch thể trơn bóng, liền đưa hai ngón tay vào dạo đầu.

Huyệt khẩu mút lấy hai ngón tay của nam nhân, ngăn hắn móc ra dòng dịch bên trong mà thít chặt lại, cậu hơi rên rỉ: "Em... Là bôi trơn trước khi diễn, đừng móc ra..."

"Bé dâm đãng, chuẩn bị sẵn chờ anh đị.t đụ hả?" Hắn cười gian tà, đem đầu tính khí cọ cọ bên ngoài hậu huyệt. "Hanbin, giải thích cho anh là vì sợ anh hiểu lầm, phải không?"

"Anh cứ mơ mộng đi." Cậu khẽ quay sang, mặc cho hai chân mình dang rộng hết cỡ, thứ thô to kia thuận lợi tiến vào, dường như đã rất quen thuộc mà thao lộng. "... Mạnh bạo với em đi anh... "

Bobby thỏa mãn cảm nhận cái động nhỏ đang âu yếm dương cụ hắn, liền nắm lấy hai mông tròn đỉnh đến, có chút vội vã: "Hanbin, ngoài anh ra thì có ai biết nhóm trưởng của chúng ta lại dâm đãng thế này không? Nằm ngửa háng để đàn ông đụ lồ.n phun nước thích lắm sao?"

"Không ai... Ưm... Em không có... A... " Nghe hắn sỉ nhục, cậu có chút xúc động, lại thêm phần kích thích mà nức nở. "Jiwon... Đóng cửa chưa... Ưm... "

"Chưa đóng để mấy thằng nhãi nhìn trộm cơ thể bé dâm của anh à." Bobby nắc hông mạnh bạo, đúng theo mong muốn của cậu. "Chính là vẻ mặt này, giống như bị kẻ lạ hãm hiếp... Khà, thực chất bên trong lại khát cầu được đị.t tới đị.t lui, trên đời này anh thấy chỉ có Hanbin mới làm được như thế này thôi."

"Jiwon... Em bắn mất... Ưm... Nhẹ thôi anh... " Cậu chính là bị hắn làm tới phát khóc, nức nở đem hai tay hắn sờ nắn hai đầu vú hồng nhạt, bên dưới bị chịch mạnh bạo tới mức cậu như muốn nhuyễn ra. "Anh ơi... xoa vú... Ưm... Vú nhỏ muốn anh..."

"Đĩ dâm, để anh bú nào." Bobby vừa phang vừa ngậm đầu vú nhỏ, cậu thực sự quá nóng bỏng, hắn chỉ hận không thể giã nát cái thân hình tuyệt mĩ này. "Em đeo kính màu rất đẹp... Trên sân khấu, nhìn em giống như đang tỏa sáng. Giống hoàng tử nhỏ..."

"Jiwon.... Anh đừng làm em yêu anh thêm nữa..." Hanbin khóc, thực sự cậu cứ thế nằm dưới thân hắn khóc một cách tức tưởi. "Em mệt lắm... Anh à... Cho em nghỉ ngơi được không... Năm năm rồi... "

Cậu lấy hai tay che mắt, run rẩy cắn môi, vậy mà vẫn không thể chặn lại hai hàng nước mắt mặn đắng.

Lòng Bobby như siết lại, hắn không nói thêm bất cứ lời nào, tập trung nhấp hông, làm tình đến khi bắn ra cũng không mấy thoải mái.

Giống như đây thực sự là lần cuối, hắn cho cậu một ân huệ.

"Em yêu anh, Jiwonie!!!"

Kim Hanbin mượn khoái cảm của tình dục hét lên, cả thân hình mảnh dẻ vương vãi tinh dịch, đôi mắt hoe đỏ ngậm nước ngắm nhìn thân ảnh người kia lần cuối....

... Ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, trực tiếp rời đi.

----------

HUHUHU BỐPBI CMT IG HANBINIE NÈ CHẮC TUI KHÓC QUÁ TRỜI ƠI !!!!!!

Có ai nghĩ câu chuyện sẽ có cái kết buồn không ta...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top