Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Author: Wiz

Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về mình. Fanfic chỉ là fanfic mà thôi.

Pairings: Tăng Khả Ny x Dụ Ngôn (Cương Hảo Dụ Kiến Ny).

Category: Shoujo-ai

Warning: OOC

Summary: Tăng Khả Ny rất thích ăn vặt, đặc biệt là thanh cay








1h sáng, phòng tập "Thập diện mai phục 2" vẫn mở nhạc. Thái Trác Nghi đang được Từ Tử Nhân hướng dẫn tập hát. Tống Chiêu Nghệ đã đi rửa mặt. Dụ Ngôn quét mắt nhìn khắp căn phòng, ngay lập tức thấy một bóng dáng cao lớn đang lén lút ở góc khuất camera mà lúi húi làm gì đó. Trong tiếng nhạc ồn ào, Dụ Ngôn vẫn có thể nghe được chút tiếng loạt xoạt mở bao. Em nhẹ nhàng bước gần lại.

"Làm cái gì thế, Tăng Khả Ny?" – Dụ Ngôn gằn giọng. Tăng Khả Ny giật mình quay lại, khuôn mặt hoảng hốt đến đáng yêu khiến Dụ Ngôn không thể ngăn bản thân nở nụ cười.

"Em làm cái gì vậy?" – Tăng Khả Ny từ hoảng hốt chuyển sang phụng phịu, miệng vẫn còn vương chút mỡ từ thanh cay.

"Muộn như vậy rồi chị còn ăn?"

"Dụ Ngôn, em ăn một miếng đi. Đây là thanh cay ngon nhất thế giới luôn đó" – Bỏ qua việc bị bắt tại trận, Tăng Khả Ny vẫn đưa một thanh cho Dụ Ngôn, mắt long lanh nhìn và giọng đặc biệt trở nên vui vẻ khi giới thiệu thứ quà vặt mà nàng ưa thích nhất cho người mà nàng yêu thích nhất.

"Không ăn"

"Thử một miếng thôi"

"Đúng rồi, thử đi Dụ Ngôn. Tăng Khả Ny ăn nhiều đến nỗi không ăn được cơm luôn đó." – Thái Trác Nghi không biết từ đâu ra góp vui, tiện thể bóc phốt bạn mình luôn.

Nụ cười Tăng Khả Ny dần trở nên cứng lại, nàng nhìn trộm Dụ Ngôn, mặt ra chiều hối lỗi lắm. Dụ Ngôn ném cho Tăng Khả Ny ánh nhìn chết chóc. Nhịn ăn để ăn kiêng thì thôi không nói, đằng này lại vì ăn vặt mà bỏ bữa.

"Không ăn nữa, không ăn nữa." – Tăng Khả Ny cười nịnh nọt, vội vàng cất đồ ăn vặt của mình đi. Sau đó nàng lại lục lọi trong túi tìm thứ gì đó.

"Cho em này, Dụ Ngôn" – Tăng Khả Ny chìa ra bắp ngô được bọc cẩn thận. "Đây là chị đặc biệt nhờ dì ở canteen làm cho em đó" – giọng nàng đầy tự hào. Dụ Ngôn cảm thấy Tăng Khả Ny hiện tại rất giống một chú cún đang đợi được khen ngợi.

Em nén cười, rời khỏi phòng, bỏ lại một  Tăng Khả Ny ngơ ngác. Những tưởng em đang giận dỗi, Tăng Khả Ny không dám chọc em, chỉ dám lẽo đẽo theo sau. Mãi đến khi Dụ Ngôn vào nhà vệ sinh, Tăng Khả Ny mới dừng lại. Nàng loanh quanh trước cửa, nghĩ xem nên vào theo hay ở ngoài đợi. Cho đến lúc em hắng giọng gọi, Tăng Khả Ny mới rón rén bước vào.

"Dụ Ngôn, chị biết mình sai rồi" – Tăng Khả Ny rất thức thời. Ngay lập tức nhận lỗi để được khoan hồng, còn bày ra khuôn mặt nũng nịu.

"Cúi xuống" – Dụ Ngôn ra lệnh, khuôn mặt vẫn lạnh tanh không một biểu cảm. Tăng Khả Ny lại rất ngoan, giống như đã rất quen hiệu lệnh này, ngay lập tức cúi xuống, vừa khéo khuôn mặt nàng rất gần với em.

Dụ Ngôn cười hài lòng, khẽ rướn người hôn nhẹ lên môi nàng.

"Thanh cay này... vị cũng tạm được."

Nhanh như khi hôn lên môi Tăng Khả Ny, Dụ Ngôn đã rời đi. Còn Tăng Khả Ny cười ngây ngốc một hồi mới nhớ ra mà đuổi theo.

"Dụ Ngôn, có muốn ăn thử thanh cay nữa không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top