Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

News

Ngay sau khi vừa hoàn thành chiếc bánh,tôi đi ra ngoài, "Stanley, ra đây nào". Nhìn thấy thứ gì đó đang đi lại trong đám cỏ,tôi mỉm cười vì biết ngay đó chính là người bạn tốt của tôi. " Stanley". Tôi cúi thấp xuống và để cho con rắn quấn lấy mình. " Cậu dạo này thế nào rồi?" Cậu ấy xoa đầu vào lòng bàn tay tôi như là cái để cậu trả lời 'good!'

"Thật là một người bạn tuyệt vời." Tôi xoa dưới đầu cậu ấy. "Cậu trông có vẻ lớn hơn đấy. Mình nghĩ nên tìm cho cậu một chỗ ở mới..cậu có thể sống bên trong với mình. Mình có một căn phòng và mình có thể mua những gì cậu cần. Nghe thật tuyệt vời nhỉ!" Tôi nói trong vui sướng. Cha mẹ tôi đã biết về Stanley, tôi đã kể về cậu ấy khi tôi mới chỉ 7 tuổi. " Con đảm bảo rằng bố mẹ sẽ thích cậu ấy." Cha tôi cảm thấy ổn với Stan và mẹ tôi cũng vậy. Nhưng bà không chắc mình có ổn khi cậu ấy vào ở trong nhà hay không.

"Và đừng lo lắng, mình đảm bảo rằng sẽ có vô số chuột ở xung quanh nhà cho bạn để dùng bữa đấy." Tôi đã nói thế từ khi nhà tôi xảy ra những vấn đề về chuột trong thời gian trước. Và đó cũng là khi Stan giúp chúng tôi,trườn bò trên bức tường và thưởng thức bất kỳ con chuột nào cậu ấy tìm được. "Mình đã thấy một con cách đây không lâu, nhưng mình thả nó ra đi." Tôi nói vì biết rằng nó là con chuột cuối cùng còn sót lại trong nhà. "Dù gì thì, cậu có muốn vào kiểm tra chỗ mình chuẩn bị ở không?" Khi tôi hỏi, Stan đã trườn đến bàn tay khác của tôi và khẽ rít lên. "Mình sẽ coi nó là một lời đồng ý." Tôi cười thích chí và đi về hướng cửa nhà.

Khi tôi đang đi vào, tôi nghe thấy cha mẹ đang nói chuyện ở hướng khác. "Con bé đã được nhận vào?! Ý của em là gì?" Mẹ tôi nói thật nhanh. "Bức thư ấy đã tới. Con bé được nhận. CON BÉ ĐÃ ĐƯỢC NHẬN VÀO RỒI!" Cha nói trong niềm hạnh phúc."Ôi,nhưng chúng ta sẽ nói với con bé như thế nào. Nó đã từng nghĩ rằng mình là thuần chủng ." Mẹ tôi lo lắng nói."Và.... anh biết đó là ai mà?" Bà nhanh chóng thêm vào."Anh yêu, không có gì phải lo lắng đâu,con bé có thể tự chăm sóc cho mình, và nó là một đứa trẻ rất mạnh mẽ đấy." Ông nói một cách bình tĩnh khi biết bản thân đang ôm lấy vợ mình khi bà trông như đang đứng bên bờ vực thẳm và có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

'Thuần chủng? Nó là cái quái gì vậy, và họ đang nói đến chuyện gì chứ?' Tôi đang đứng ở ngưỡng cửa nơi ngăn cách sân sau với ngôi nhà. Cuối cùng tôi quyết định bước đi và làm cho họ nhận biết sự hiện diện của tôi. Đóng cánh cửa,tôi bước vào trong phòng khách-nơi mà cuộc đối thoại ấy vừa diễn ra. "Hey,con tự hỏi rằng Stanley có thể vào sống với chúng ta ngay không! Cha mẹ biết đấy,cậu ấy đang ngày càng lớn hơn nhưng không quá lớn để làm Stan không vào ở được." Tôi cư xử như mình chưa nghe thấy cuộc trò chuyện ấy và có lẽ cha mẹ tôi đã tin. "Y/n con làm sao biết được...con rắn ấy đang tìm cách..để hại con thì sao?" Bà nói khi nhìn chằm chằm vào Stanley. "Mẹ à,cậu ấy sẽ không làm thế, chúng ta là một gia đình...cậu ấy sẽ không làm hại chúng ta đâu." Tôi nói,nhìn vào Stanley khi cậu đang quấn lấy cổ tôi.

"Anh không nhìn thấy có vấn đề gì ở chuyện này,cậu ấy rất tốt,không chạy lung tung và đặt biệt là không ném mọi thứ xung quanh như những con thỏ đã làm trước đó." Cha tôi nói,nhìn chằm chằm vào mẹ và sau đó đến tôi. "Thêm nữa,anh rất thích anh bạn nhỏ này,cậu ấy là một con rắn lịch sự nếu anh đã được nhìn thấy một con khác." Cha đi xung quanh tôi, dùng ngón trỏ để gãi lên đỉnh đầu của Stan. Tôi cười khi ông ấy đi xung quanh mình và bước đến nhà bếp. "Oh, đừng ăn vụng nào con yêu.Ta sẽ làm bữa tối nhanh thôi." Mẹ nói khi nhìn vào cánh cửa dẫn vào phòng bếp. Bà lại nhìn tôi. "Chúng ta có thể đi mua sắm vào ngày mai..tối nay ta và bố con có chuyện muốn nói ." Tôi nhìn thẳng vào bà."Thanks!" Tôi ôm chầm lấy bà,cảm nhận được bàn tay bà đang vòng lấy lưng tôi. "Okay, đi ngay đi,ta còn phải chuẩn bị bữa tối." Mẹ nói, tôi bị kéo ra khỏi bà và đành đi về phòng.

Khi tôi chạm được đến đỉnh ngôi sao,tôi thấy cha mình đang ở trong phòng tắm,đang lén lút ăn gì đó."Cha..người đang ăn thứ gì vậy?" Tôi nói khi bước tới chỗ ông. "Y/n,con nên biết rằng không nên nhìn lén ai đó khi họ đang ở trong nhà tắm." Ông nói và bắt đầu cười khúc khích. "Well, cha cũng không cần cái ấy đâu. " Trả lời với ông nhưng ngay sau đó tôi thêm vào. "Cha đang ăn gì vậy?Mẹ còn đang nấu bữa tối dưới nhà đấy." Stan cảm thấy tò mò nên cậu ta đã ló đầu ra và nhìn xem chuyện gì đang xảy ra.Cha chỉ có tôi những chiếc bánh tôi đã làm."Cha!" Tôi nói,tức giận khi thấy ông bắt đầu ăn chúng. "Những cái ấy là dành cho sau bữa ăn, com thậm chí còn không giữ lạnh cho nó." Tôi đi vào và nhìn lại cái bánh. " Yeah, ta biết y/n à, nhưng trông chúng hấp dẫn quá và vị của nó thì ngon tuyệt." Tôi không thể tức giận với ông trong tình huống này-khi mà ông còn đang ngồi trên toilet và nhâm nhi miếng bánh ấy,tôi thừa nhận rằng nó rất buồn cười đó. " Tốt thôi, nhưng nếu cha không đụng đũa vào bất kì món ăn nào mẹ nấu thì đừng mong chờ con sẽ bao che cho người." Tôi nói vì biết rằng ông sẽ cảm thấy rất no sau khi ăn hết toàn bộ bánh ông để trên đĩa. " Ta hứa với con,ta sẽ không làm thế." Ông nói trong khi đang cắn miếng bánh cuối cùng.

{ một vài giờ sau }
Giờ ăn tối,mọi người ngồi vào ví trí của mình trong phòng ăn. Mẹ đã làm món bánh gà và bít tết được dành riêng cho cha. " Cảm ơn Frances,cho bữa ăn tuyệt hảo này. Cha tôi khen ngợi bà. "Anh nên biết rằng mình nên ăn thêm bánh đấy.." Bà từ tốn đáp lời. "Anh biết nhưng anh cảm thấy ghét món bánh gà này rất nhiều!" Điều này rất đúng, tôi không biết chuyện gì đã làm ông ấy ghét nó như vậy. Nó khá kì quặc nhưng cũng rất ngon. Tôi muốn đổi chủ đề và nói với mẹ. "Vậy mẹ và cha muốn nói chuyện gì với con?" Bà làm dịu cái nhìn đầy tức giận của mình bằng nụ cười của mình và nhỏ giọng nói. " Con sẽ theo học tại Hogwarts!" Tôi nhìn mẹ tôi, đầy hoang mang hỏi. "Okay.....nhưng Hogwarts là chỗ nào?"

Translator:link

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top