Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

OS 1 • Chúa cứu thế từ trên trời rơi xuống 01

Cảnh báo lần cuối: Truyện vô tri giải trúy mất não, ăn cơm chó là chính. Ai thấy dị ứng thì nên chạy ngay đi trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn. Còn nếu bạn cảm thấy vẫn ổn với thể loại truyện như vầy thì mời ở lại ngồi xuống xơi trà, tạm thời bỏ não sang một bên và đớp cơm chó ik

Vì thích nên mình mới mần hàng. Nên mình sẽ không chấp nhận bất kỳ ý kiến trái chiều nào trong nhà, việc chui vào tận nhà người khác rồi bảo kiểu "ôi dổ ôi bạn đẻ ra đứa con xấu vãi nhái" thì nó không vi phạm pháp luật, nhưng mà cái duyên thì bị kẹt ở mép lờ. Không thích thì drop, click back, tắt tab, tắt máy tính điện thoại, không ai ép bạn xem tiếp mà phải cmt khó chịu đâu. Còn nếu bạn không cmt nhưng lại lưu truyện của mình vào danh sách đọc có các kiểu tên đại loại như: "truyện thiểu năng", "truyện dở ói" thì đừng trách sao mình toxic

Đã nhắc đến thế rồi mà vẫn có người comment kiểu "Dù biết truyện vứt não rồi nhưng...", sì tốp nhé hỡi bông tuyết bé nhỏ, không nhưng nhị gì cả, bạn thấy cảnh báo có hố và bạn vẫn cố tình nhảy vào xong bị ngã, rồi quay ra làm câu "dù biết đường có hố nhưng tôi vẫn cố nhảy mẹ xuống hố", nghe có đần độn thiểu năng không?

____________________________

Bản edit được đăng tại: hometranche.wordpress và quát pát Phù Thỉ 56317

Edit: Chè

* OS 1 • CHÚA CỨU THẾ TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG (6 CHAP)

____________________________

* Chuyện về bảy ngày nuôi bé Harry của Draco

* Trong một thế giới nơi phép thuật không bị giới hạn

* Có các cặp đôi Draco/Harry, Ron/Hermione và Blaise/Pansy

* Click back nếu bạn không thích

____________________________

Đáng lẽ đây sẽ là một ngày thứ bảy bình thường như bao ngày khác, nhưng vị hoàng tử bạch kim của Slytherin lại nhặt được một bé mèo con lông đen với đôi mắt xanh như đẫm nước mưa ở trước cửa phòng sinh hoạt chung.... Đó là bạn trai của hắn, Harry Potter nổi tiếng lẫy lừng. Tuy rằng bây giờ trông không giống bạn trai của hắn lắm... Vì cục bột nhỏ này chỉ mới có bốn năm tuổi!

Túm cổ áo bé lên rồi đi về phòng ký túc xá, Merlin ơi, Cậu Bé Sống Sót rốt cuộc đã làm cái quái gì mà lại biến thành ra thế này?! Em bé trong tay hắn cuộn tròn như một con chim cút nhỏ, khi trở về phòng ký túc xá, hắn lau khô nước trên người bé trước, rồi lại vẫy ra vài bùa chú sưởi ấm, may mắn thay lò sưởi của Slytherin rất ấm áp, sẽ không có nguy cơ bị cảm lạnh.

Hắn ngồi quỳ xuống sờ mái tóc đen rối tung, dịu dàng hỏi: "Em bao nhiêu tuổi rồi?" Draco năm bảy đã hoàn toàn trút bỏ dáng vẻ non nớt, gương mặt góc cạnh khiến hắn trông đẹp trai hơn nhiều, tính cách cũng điềm đạm hơn, chỉ khi gặp người thương hắn mới lộ ra khía cạnh dịu dàng và mềm mại nhất. Em bé Harry nhìn anh trai lớn trước mặt, không khỏi cảm thấy gần gũi, "Con sáu tuổi ạ, thưa ngài. Tên con là Harry Potter, con sống ở đường Privet Drive..." Giọng nói của em càng ngày càng nhỏ, Draco có thể nhìn thấy sự lo lắng và hoảng sợ trong mắt Harry.

Draco vội vã giải thích, "Anh biết em là Harry, ừm ... Chúng ta là bạn tốt của nhau, em bằng tuổi anh, nhưng anh không hiểu vì sao em lại biến trở về năm sáu tuổi, em đi tắm rửa sạch và thay quần áo trước nhé, sau đó anh sẽ dẫn em đi tìm hiểu nguyên nhân khiến em biến thành sáu tuổi, được chứ?" Em bé Harry sáu tuổi nghe mà ngơ ngác, nhưng anh trai xinh đẹp trước mặt này nói rằng bé là bạn của anh ấy, hơn nữa anh còn rất tốt bụng, đây là người bạn đầu tiên của bé trong suốt sáu năm qua! Em bé vui vẻ gật đầu, rồi bé quấn mình trong khăn lông rồi vào phòng tắm tắm rửa.

Draco ngồi ở trước bàn làm việc, đầu đau như búa bổ, cầm bút lông viết thư gửi về trang viên Malfoy, hắn phải tìm hiểu đây là loại phép thuật gì, liệu có hại cho Harry hay không, bạn trai của hắn từ trước tới nay chưa bao giờ khiến hắn bớt lo cả.

"Cha mẹ kính yêu, Harry đã biến thành một em bé 6 tuổi, con đang thắc mắc tại sao điều này lại xảy ra và liệu nó có làm tổn thương Harry hay không."

Sau khi nhìn chú cú mang thư đi, hắn đứng lặng người tại bàn, chìm trong suy nghĩ. Em bé Chúa cứu thế nhỏ xíu đáng yêu lắm, nhưng hắn vẫn nhớ Harry mười bảy tuổi của hắn hơn. Trước khi Draco kịp chìm đắm trong tâm trạng buồn bã của mình được lâu, một tiếng động lớn vang lên từ phòng tắm, như tiếng ai đó ngã xuống sàn.

Draco vội vã chạy vào, căn phòng đầy hơi nước khiến cho không thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong. Khi hơi nước tan bớt, bé Harry ngồi trên sàn nhà, xoa bóp vai mình, đôi mắt xanh lá lấp lánh những giọt nước mắt. Draco bước nhanh tới trước, bế Harry lên và quấn em bé trong khăn tắm như một cái kén. "Sao lại thế này, sao lại bất cẩn thế? Bé Potter ngốc nghếch."

Harry cắn môi dưới, bé không dám nói gì, để yên cho đối phương đặt mình lên giường, khi ở nhà dì Petunia, thường thì bé vẫn sẽ bị mắng chửi về chuyện này, bàn tay bé xíu lo lắng vặn vẹo lại, "Thưa ngài, cin... Con không có ý đó... Con xin lỗi..." Draco khó hiểu nhìn cục bột nhỏ trên giường, "Harry, tại sao em lại phải xin lỗi."Đôi mắt màu xám tro của hắn đầy vẻ hoang mang.

Hắn đứng dậy, lục tung tủ quần áo tìm chiếc áo choàng và áo sơ mi của mình hồi năm nhất ra, nhưng chúng vẫn quá lớn đối với Harry. Nhưng chỉ cần một cái vẫy tay, một câu thần chú thu nhỏ đã giải quyết được chuyện này. Kéo khăn tắm ra, hắn thấy cơ thể Harry đầy những vết bầm tím, rõ ràng là bị người khác đánh. Draco không khỏi cau mày. "Harry, cái này..." Harry nhanh chóng đưa tay che đi những vết sẹo trên cơ thể. "A không, xin lỗi ngài, nó không có gì to tát đâu, con rất xin lỗi vì đã khiến ngài nhìn thấy..." Nước mắt bé lăn trên hàng mi, sắp sửa rơi xuống. Draco đưa tay lau đi những giọt nước mắt, an ủi em bé một hồi lâu.

"Anh là Draco, Draco Malfoy." Thanh niên tóc vàng nhạt giới thiệu bản thân mình cho bé bột nhỏ, "Em có thể gọi anh là Draco, cho đến khi em hồi phục, hãy coi anh như anh trai của em nhé." Harry gật đầu, bé lí nhí nói câu cảm ơn.

Bộ đồng phục của Slytherin tôn lên đôi mắt xanh lục lấp lánh xinh đẹp của Harry, Draco nhấc bổng bé lên, để Harry ngồi trên khuỷu tay của mình.

Trên đường đến gặp cụ Dumbledore, họ gặp Pansy và Blaise vừa từ thư viện trở về, Pansy kinh ngạc véo má cục bột nhỏ, "Merlin ơi, Draco, đây có phải là con của cậu và Chúa cứu thế không?" Nói xong lại mỉa mai hắn, "Cậu không được rồi, đứa bé này giống y chang Chúa cứu thế luôn, không hề giống cậu tí nào." Draco lườm cô nàng, "Có cậu mới không được, Blaise quản bạn gái của cậu đi. Không phải đâu, em í chính là Harry, bây giờ tôi muốn đi hỏi Dumbledore xem đã xảy ra chuyện gì."

Blaise nhún vai hài hước tỏ vẻ cậu ta bất lực, nhưng cục bột nhỏ trong vòng tay Draco thực sự dễ thương chết mất, bèn bóp bàn tay nhỏ xíu của bé, "Harry dễ thương quá đi." Pansy và Blaise cười vui vẻ nói. Cái đầu nhỏ chui ra khỏi lòng ngực Draco, mỉm cười với hai người họ, Pansy ngay lập tức ôm ngực, cứu với, đáng yêu quá đi mất.

"Harry... Chị là Pansy, em có thể gọi chị là chị." Pansy trêu bé, vốn không mong đợi bé có bất kỳ phản ứng đáp lại nào, nhưng không ngờ rằng Harry lại ngoan ngoãn gọi: "Chào chị Pansy ạ." Draco tức giận nghiến chặt hàm răng, hừ lạnh một tiếng rồi bế Harry đi thẳng, Blaise cười đến mức nghiêng ngả, ôm bạn gái mình rồi nói nhỏ vào tai, "Cậu ta ghen rồi, bình giấm Malfoy." Pansy không phủ nhận.

Bước đi của Draco rất vững vàng, Harry được ôm trong ngực hầu như không có cảm giác xóc nảy gì, bé túm lấy cổ áo Draco, mềm xèo hỏi: "Sao anh lại giận ạ." Draco giơ một tay ra để nắm lấy bàn tay nho nhỏ của bé, "Anh không giận, chỉ là đùa giỡn với bạn bè thôi, cục cưng ạ." Harry gật đầu nửa hiểu nửa không, đó là bạn bè, anh Draco có rất nhiều bạn bè, thật là tuyệt vời.

Cốc cốc cốc, cánh cửa văn phòng Hiệu trưởng Dumbledore vang lên tiếng gõ rõ ràng. Một giọng nói già nua nhưng hiền từ vang lên từ bên trong, "Mời vào." Cụ già có bộ râu dài nheo mắt lại, nhìn thấy cục bột nhỏ nhỏ trong vòng tay Draco, cụ ngạc nhiên trong chốc lát, sau đó lại lấy lại vẻ dịu dàng hiền hậu.

"Thưa cụ, tôi đã gửi thư về cho gia đình." Draco kể lại những gì xảy ra hôm nay, đặt Harry xuống đất đứng bên cạnh mình. Lấy một viên kẹo chanh từ bàn của Dumbledore đặt vào lòng bàn tay Harry, nhìn cục bột nhỏ cẩn thận cất kẹo vào túi, không nỡ ăn, Draco lại càng xót xa hơn.

"Phép thuật, ôi chao, thật kỳ diệu." Cụ già cười ha ha, sau khi nghe Draco trình bày, vuốt bộ râu dài của mình, "Đây hẳn là một loại phép thuật thời gian, sẽ không gây hại gì cho Harry, chỉ là trí nhớ và cơ thể đều sẽ quay trở lại thời thơ ấu thôi, khoảng một tuần sau thì sẽ khôi phục lại. " Cụ mỉm cười với Harry - bé đang núp sau lưng Draco chỉ thò đầu ra ngoài. Harry cũng đáp lại cụ bằng một nụ cười ngọt ngào, khi nghe thấy Draco nói lời cảm ơn với cụ Dumbledore, bản thân cũng cúi đầu chào ông cụ, nói cảm ơn ngài ạ.

Trái tim Draco như tan chảy mềm xèo trước sự đáng yêu của bé Harry, sao lại dễ thương thế không biết? Đồng thời, hắn lại tức giận nghĩ, một cục bột nhỏ đáng yêu như vậy, Chúa cứu thế mà cả thế giới phép thuật đều nâng niu, tại sao nhà Dursley lại đối xử với bé như vậy?

Sớm muộn gì cũng sẽ đi đến nhà Dursley, thanh niên tóc vàng nghĩ, hoặc có lẽ ngày nào đó hắn sẽ đưa Harry đi "báo thù", tin rằng nhà Weasley bọn họ cũng rất vui lòng tham gia, trực tiếp từ Hogwarts tấn công đường Privet Drive, dưới vẻ ngoài lạnh lùng, một kế hoạch to lớn đang được hình thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top