Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11 : Lễ phân loại.

"Học sinh năm nhất lại đây! Năm thứ nhất lại đây!"
Nhìn thấy Harry trong biển người, lão hớn hở:
"Harry à, khỏe không?"
"Chào bác Hagrid."
Con đường hẹp dẫn đến một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh núi cao là một toà lâu đài nguy nga đồ sộ với vô số tháp lớn nhỏ, và vô vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyết bầu trời rực rỡ đầy sao.
Harry nghĩ: Thật là ấn tượng, ấn tượng hơn cả lần đầu đến trang viên Potter nữa!
Trang viên Potter theo lối phong cách yên bình, giản dị mà xa hoa (James gọi nó là Ngôi nhà của Hươu núi), còn lâu đài Hogwarts thì lại cổ kính và đầy huyền bí.
Lão Hagrid chỉ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên bờ hồ, kêu to:
"Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá bốn người!"
Harry, Ron, Hermione và Neville ngồi cùng một thuyền. Cả đoàn thuyền cùng rời bến một lúc, băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều im lặng, đăm đăm nhìn lên toà lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rông thênh thang mở ra trên vách núi. Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dười chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất. Cập bến, bọn trẻ bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá.
Lão Hagrid tiếp tục dẫn bọn trẻ men theo lối mòn, và dẫn bọn trẻ đến trước cánh cổng to lớn. Lão gõ cánh cổng ba lần, nó tự động mở ra, lão nói:
"Chào mừng đến với Hogwarts!"
Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa.
Qua lời giới thiệu của lão Hagrid, mọi người đều biết đây là giáo sư McGonagall - chủ nhiệm nhà Griffindor, và sẽ dạy môn biến hình của bọn nó.
Giáo sư McGonagall cất lời:
"Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi… với các bạn chung một ký túc xá."
"Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tao nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa."
"Lễ phân loại sẽ diễn ra ngay thôi, và giờ, thì đi nào!"
Giáo sư dẫn bọn trẻ vào Đại Sảnh Đường, một nơi cực kì rộng, các anh chị khóa trên đều đang nhòm bọn nó, điều đó làm bọn trẻ trở nên ngại ngùng.
Chiếc nón Phân Loại bắt đầu hát nghêu ngao bài hát mà nó tự chế.
Học sinh năm nhất đều trố mắt nhìn chiếc nón, không dứt ra nổi. Cái nón te tua, vá chùm vá đụp, và dơ cực kỳ. Nim chắc chắn sẽ không bao giờ để một chiếc nón như vậy trước mặt Harry - "Cậu chủ xứng đáng với điều tốt nhất."
Giáo sư McGonagall bước tới trước với một cuộn giấy da dày trong tay:
"Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế. Bắt đầu: Hannah Abbott!"
Một cô bé đi lên. Lễ phân loại bắt đầu rồi.
"..."
"Hermione Granger!"
Chiếc nón tuyên bố:
"Nhà Gryffindor!"
"Neville Longbottom!"
"Nhà Gryffindor!"
"Draco Malfoy!"
Cái nón chưa kịp chạm vào đầu nó đã tuyên bố:
"Nhà Slytherin!"
"..."
Và cuối cùng:
"Harry Potter!"
Khi Harry bước tới, nó nghe tiếng xì xầm nổi lên khắp bốn phía.
"Có phải cô giáo mới gọi Potter không?"
"Có phải cô giáo mới gọi Harry Potter không?"
Điều cuối cùng mà Harry nhìn thấy trước khi chiếc nón sụp xuống che mất đôi mắt cảu nó, là cả sảnh đường đầy nhóc người đều đang hướng mắt nhìn về nó. Harry chờ đợi.
Nó nghe một giọng nói bên tai:
"Chà! Khó đây! Rất khó. Can đảm có thừa… Trí tuệ cũng không kém… Lại có năng khiếu, ái chà, có tài đấy quỷ thần ơi, và khát vọng khẳng định chính mình nữa chứ! Hay thật! Thế mi muốn ta phân mi vô loại nào hả?"
"Gryffindor."
Giọng nói bên tai lại vang lên nho nhỏ.
"Mi có chắc không đó? Vô đó mi có thể trở thành vĩ đại, mi biết đấy, trong đầu mi có tất cả rồi và Slytherin sẽ giúp mi trở thành vĩ đại, chắc chắn như vậy…"
"Không. Gryffindor."
"Không hả? Được thôi, nếu mi đã dứt khoát thì tốt hơn là về… Gryffindor."
Nó hân hoan bước đến dãy bàn của Griffindor trong tiếng reo hò của học sinh nhà này:
"Tụi mình có Harry rồi! Tụi mình có Harry rồi!"
"..."
"Ron Weasley!"
"Nhà Gryffindor!"
"Tuyệt lắm Ron!"
Nó đập tay với Ron khi thằng nhóc tiến đến và ngồi bên cạnh nó. Lễ phân loại kết thúc.
Harry ngó mấy cái dĩa bằng vàng trống không. Bấy giờ mới nhận ra là mình đang đói cồn cào. Mọi khi giờ này Nim sẽ chuẩn bị bữa tối cho nó.
Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói:
"Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!"
Cụ ngồi xuống. Moi người vỗ tay hoan hô. Harry không biết có nên cười hay không.
Lúc quay đầu lại, đĩa trống trước mặt Harry đã đầy nhóc thức ăn. "Chắc hẳn bọn gia tinh làm việc này."
Harry vui vẻ uống một ly nước trái bí. Nó luôn khoái món này.
Ngó sang bàn bên kia, nó thấy Draco nâng ly nước chanh bạc hà lên, nhướng mày với nó.
Nó cũng nâng ly của mình lên, nhe răng cười như muốn nói "Chúc cho tình hữu nghị giữa chúng ta trường tồn."
Nhưng lúc liếc nhìn sang phía bàn giáo sư, nụ cười của nó vụt tắt, một cơn đau đớn đột nhiên xuất hiện, từ vết sẹo của nó lan ra toàn thân khi nó chạm mắt với giáo sư Quirrell.
Nó bắt đầu nghi ngờ. Từ lần đầu tiên gặp, nó đã không thích giáo sư này tẹo nào, và giờ thì nó bị đau đầu khi nhìn ổng.
"Có lẽ là ổng đã ểm bùa mình... " Nó lẩm bẩm, không chắc chắn lắm.

Có ai đọc truyện không ạ, mọi người để lại bình luận được không, chứ có cảm giác mình chỉ có một mình nản lắm luôn. 😅😅😅

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top