Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20 : Hành lang bị cấm. (2)

Nó đến được căn phòng cuối cùng. Căn phòng có sẵn người.
Chính là Quirrell.
Harry cảnh giác giơ đũa phép, ngó đăm đăm Quirrell với khuôn mặt không còn co giật như mọi khi.
Harry còn ngó thấy chiếc gương ảo ảnh sau lưng lão.
"Khá khen cho một thằng nhóc như mi, Harry Potter. Mi đã đến được tận đây."
"Quirrell! Ta đã biết âm mưu của mi! Chính mi là người thả con quỷ khổng lồ vào đêm Hội Ma, chính mi là người tặng trứng rồng cho bác Hagrid để nghe ngóng cách vượt qua con Fluffy. Mi phục vụ cho Voldemort! Mi định lấy cắp hòn đá Phù thuỷ để hồi sinh cho chủ nhân của mi! Đầu hàng đi Quirrell, các giáo sư sẽ đến sớm thôi và mi - với cái âm mưu nực cười của mi sẽ bị tống vào nhà tù phù thủy!"
"Đầu hàng? Tại sao ta phải đầu hàng hả Harry Potter thân mến? Khi mà chủ nhân đáng kính của ta đang ở đây, cùng với ta, và giết chết cái thằng nhóc hỗn láo hay tò mò cản trở bước chân của người!"
Lão cười haha, rồi giật cái khăn chùm trên đầu lão bao nhiêu lâu nay. Đầu lão đột nhiên xoay ngoắt lại, con người không thể xoay đầu như vậy được. Lão xoay đầu 180 độ, và Harry thấy được một khuôn mặt khác, một khuôn mặt khác đang ngủ say, khi lão quay đầu lại thì con mắt của khuôn mặt kia mở thao láo, nhìn chằm chằm Harry với cái đồng tử trợn trừng lên toàn lòng trắng thật ghê tởm:
"Dùng thằng nhóc để lấy hòn đá đi, bề tôi của ta..." - Khuôn mặt rít lên như tiếng rắn.
"Vâng thưa chủ nhân." - Quirrell vung đũa phép lên, trói Harry rồi đem nó đên chiếc gương ảo ảnh. Harry không thể phản kháng mặc dù nó đã giãy giụa rất nhiều.
Nó nhìn thấy hình ảnh của nó trong tấm gương, cái ảnh của nó mỉm cười với nó. Cái ảnh đút tay vào túi và lấy ra một hòn đá đỏ như máu. Cái ảnh nháy mắt với nó rồi cất Hòn đá trở vô túi. Và khi cái ảnh làm vậy, Harry cảm thấy có cái gì đó rơi vào cái túi thật của nó. Vậy là bằng cách nào đó – không tin nổi – Harry đã lấy được Hòn đá.
Nhưng như thế thật nguy hiểm. Hòn đá đang ở trong túi nó và nó đã bị lão Quirrell bắt được.
Nó nên làm gì đây? Lão Quirrell sẽ biết khi lục túi nó mất.
Quirrell sốt ruột hỏi:
"Sao? Mi thấy cái gì?"
"Ta thấy chính ta!"
"Nó nói láo!" - khuôn mặt kia, Voldemort lại lên tiếng - "Đưa ngay cho ta Hòn đá trong túi mày."
Vậy là hắn biết...
Harry bỗng thấy bản thân cử động được, nó nhảy lùi lại.
Gương mặt gầm gừ:
"Đừng ngu nữa. Mày tốt nhứt là nên giữ cái mạng mày và đi theo phe ta… Nếu không, mày sẽ phải kết thúc cuộc đời như cha mẹ mày… họ chết trong khi van xin lòng thương hại của ta…"
"DỐI TRÁ!" - Harry bỗng hét to.
Quirrell bắt được nó và vết sẹo trên trán nó lại đau lên một cách khủng khiếp. Nhưng lão cũng bị đau, lão buông tay Harry ra, tay lão như có những vết bỏng của lửa thiêu vậy.
Voldemort gào lên với lão:
"BẮT LẤY NÓ!"
Harry chợt nhận ra Quirrell không thể đụng vào da trần của nó, và ngay lập tức, trước khi lão ta kịp sử dụng câu thần chú chết chóc, nó đã chồm lên, chụp vào mặt Quirrell, tặng cho lão một cái ôm đầy tình thương.
"AAAAAÁÁÁ." - Không chịu nổi "tình thương" trong cái ôm của Harry, lão Quirrell với khuôn mặt phồng rộp la toáng lên.
Nhưng Harry quyết tâm tặng lão một cái ôm, lão phải nhận dù có muốn hay là không.
Trong cơn đau đầu khủng khiếp của Harry, lão Quirrell tan thành tro bụi. Harry ngất lịm đi, ánh mắt tan rã, thầm nghĩ:
"A, lão ta chết rồi..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top