Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 31 : Manh mối về trứng.

Harry đem theo trái trứng của nó lên chuyến tàu tốc hành. Suốt cả một mùa hè, nó không thể ấp nở trái trứng ra được. Nó cũng đã cật lực tìm kiếm giống loài của quả trứng nhưng tìm hoài không thấy. Nó đã gởi thư nhờ Hermione và Draco - hai học sinh gương mẫu - tra dùm nó nhưng đến bây giờ cả hai bên đều chưa thể tìm thấy. Draco cáu kỉnh:
"Mặc xác nó đi Harry, mày nghĩ có gì thú vị nở ra từ quả trứng của lão khổng lồ cơ chứ?"
"Thôi nào, nó có thể là một trái trứng rồng đã tuyệt chủng thì sao?"
Draco nghe vậy thì lẳng lặng đi thư viện nhà Malfoy tìm sách.
Harry dở khóc dở cười, đúng là đồ cuồng Rồng.
Chuyến tàu tốc hành đến Hogwarts vẫn có mụ phù thủy đẩy xe kéo hàng đầy nhóc kẹo, Harry lại vui vẻ mua nước ép trái bí của bà cụ, nom vô cùng hưởng thụ.
Hogwarts không có gì thay đổi so với năm ngoái, Lễ Phân Loại vẫn diễn ra ở Đại Sảnh Đường, chỉ khác Harry năm nay không còn là tân sinh, nó đã lên năm hai. Nó khoái trá tò mò nhìn đàn em năm nhất rụt rè bước vào như cách các anh chị khóa trên nhìn nó năm ngoái. Xa xa nó thấy được cái đầu đỏ chót, đúng là nhà Weasley rồi. Ginny ngại ngùng trong chiếc áo chùng cũ rộng hơn thân mình nó, hoà vào đám học sinh năm nhất.
Vô số nến bay lơ lửng giữa không trung phía trên bốn dãy bàn dài khiến cho những cái dĩa và cốc bằng vàng lóng la lóng lánh. Trên cao, cái trần nhà đã được phù phép nên luôn phải chiếu bầu trời bên ngoài lấp lánh muôn ngàn vì sao.
Vừa lúc đó, giáo sư McGonagall – bà phù thủy đeo kính với búi tóc cao, đặt cái nón phân loại Hogwarts lừng danh trên cái ghế đặt trước mặt lũ lính mới tò te.
Đồ ăn Hogwarts vẫn ngon tuyệt. Ron ngốn hết ba đĩa bánh nhồi thịt và thằng nhóc đang lăm le cái đùi gà quay bóng mỡ. Nhưng Harry xí trước khiến thằng bé tức xì khói, suýt mắc nghẹn, nó nấc hai cái khi Harry cười vào mặt nó.
"Quần xà lỏn của Merlin! Bồ cứ đợi đấy!"
Khi đã nốc no nê, chúng nó cùng nhau về tháp Gryffindor đánh một giấc để mai có sức mà học chương trình mới của năm hai.
Cả toà lâu đài chìm vào yên tĩnh.
Hôm nay là một buổi sáng u ám, nhưng vẫn có nắng. Mọi người tập trung ở Đại Sảnh Đường để ăn bữa điểm tâm. Những liễn cháo, những dĩa cá hồi, cả núi bánh mì nướng, những dĩa trứng và thịt muối được bày đầy trên bốn dãy bàn ăn dài của bốn ký túc xá đặt dưới cái trần nhà được ếm bùa. Một đàn cú bay vào và làm nhiệm vụ đưa thư của bọn nó.
Harry đang ăn dở lát bánh mì phết bơ đậu phộng thì Draco đến, từ bàn dài của nhà Slytherin đi sang.
Thằng bé tóc bạch kim cầm một quyển sách và có vẻ hơi mệt mỏi:
"Nghe này, hôm qua tao có xem sách rồi, có hai loài khả thi đối với quả trứng."
"Ồ..." - Harry ngừng ăn luôn, tập trung lắng nghe.
"Một là trứng phượng hoàng..." - Draco lật quyển sách đến trang được đánh dấu. - "Mày nhìn xem, hoa văn y hệt..."
Trên sách in một hình ảnh trái trứng tuyệt đẹp, một con phượng hoàng đang ở cạnh trái trứng và dang đôi cánh rực lửa của nó che chở trái trứng.
"... Nhưng kích cỡ không đúng. Trứng phượng hoàng nhỏ hơn thế này,..."
"Vậy là không phải sao?"
"Cũng chưa chắc, trong lịch sử đã ghi chép lại song phượng cùng trứng, và nó cũng to như trái trứng của mày."
Draco uống ngụm nước Harry đưa, đoạn lại lật sách, trang này cũ nát lắm rồi, không nhìn rõ chữ:
"Đây, cũng khả thi. Nhưng phần tên loài bị mờ và tao cho là loài này cổ xưa lắm rồi. Có thể đã tuyệt chủng. Tao nghĩ là khả năng trứng phượng hoàng lớn hơn, giờ khó mà tìm hóa thạch của mấy sinh vật pháp thuật tuyệt chủng chớ nói gì đến một quả trứng còn sự sống."
  Harry gật gù.
  "Trứng phượng hoàng nở thế nào?"
  "Tiếc cho mày là trứng phượng hoàng cần chính bố mẹ chúng ấp nở... Khó mà tìm được bố mẹ của quả trứng lắm. Vào Rừng Cấm tìm thì may ra..."
Rừng Cấm à... Harry thở dài, rồi nó quay sang cười với Draco:
"Cảm ơn bồ nha. May quá có bồ giúp."
Thằng bé tóc bạch kim hừ nhẹ, vành tai sau lọn tóc đỏ lên một cách đáng nghi.
Chết tiệt! Potter ngốc - cười quyến rũ như thế để làm gì!

---------------------------------------------------------


Sắp vào năm học rồi, không biết có ra chương được đều như này nữa không.  🙈🙈🙈

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top