Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8 : Draco Malfoy.

Sau quán có một bức tường, phù thuỷ đọc mật khẩu với bức tường, nó sẽ mở ra và dẫn người ta đến Hẻm Xéo.
  Mặc trời xoi chiếu rực rỡ trên hàng đống vạc chất bên ngoài cửa hàng gần họ nhất. Những cái vạc – đủ cỡ – bằng đồng có, bằng thau có, bằng thiếc có, bằng bạc cũng có. Một nhãn hiệu treo bên trên đống vạc cho biết: Tự khuấy – Xếp gọn được. Lão Hagrid nói:
  "Chà, mua vạc trước nhỉ?"
  Ra khỏi quán khi chọn được chiếc vạc vừa ý, cất nó vào nút không gian, Harry cùng lão Hagrid sóng vai trên con đường Hẻm Xéo.
  "Nút không gian nhỉ? Ta chưa thấy vật này bao giờ, chỉ có những gia tộc lâu đời lắm mới có vật này."
  "Nim lấy ra từ hầm bạc nhà Potter cho con. Cậu ấy bảo con sẽ cần cái này."
  "Lũ gia tinh luôn chu đáo như thế, con biết không, Hogwarts cũng có gia tinh..."
  Lão bắt đầu kể về Hogwarts, say xưa, và ai cũng thấy được sự yêu quý trong mắt lão.
  "Mua đồng phục nhé, Harry?" - Không đợi Harry đáp lời, lão lại nói - "Có sao không nếu con tự mua đồng phục, tiệm của Phu nhân Malkin, nhớ nhé, giáo sư Dumbledore còn giao cho ta một nhiệm vụ nữa, ta cần đến ngân hàng Gringotts một chuyến."
  "Được ạ." Nghe Harry đáp lời xong, lão khổng lồ chào tạm biệt cậu, xoay người, và bước nhanh như gió.
  Cậu bước vào tiệm. Phu nhân Malkin là một mụ phù thủy mập lùn, cười toe toét và mặc đồ toàn màu hoa cà. Harry cúi chào lễ phép:
  "Xin chào Phu nhân, con tới để may đồng phục Hogwarts."
  "Đồng phục Hogwarts hả cưng? Ở đây có nhiều lắm, tha hồ cho con chọn. Như trong kia lúc này có một quý ông trẻ tuổi đang thử đồ đấy."
  Đằng sau cửa hàng, một thằng bé đang đứng trên cái bục thử cái áo chùng đen của nó. Harry bị thu hút bởi mái tóc bạch kim của nó, mái tóc mượt và óng ánh như tơ lụa thượng hạng, có lẽ bởi vì có cái đầu luôn bù rù và dựng đứng, Harry luôn khao khát có một mái tóc mềm mượt như vậy.
  Phu nhân Malkin đặt Harry đứng trên một cái bục khác bên cạnh, trùm một cái áo dài qua đầu nó, bắt đầu đánh dấu chiều dài để xén bớt.
  Harry thoáng kích động khi nghe thằng bé nói:
  "Chào. Cũng vô Hogwarts à?"
  "Chào bồ nha, mình cũng vô Hogwarts." Harry cười, hơi căng thẳng, lần đầu tiên nó nói chuyện với phù thuỷ cùng tuổi. Nó muốn kết bạn.
  "Ba tao đang mua sách cho tao ở tiệm kế bên và má tao thì đã lên phía đầu phố để kiếm mua một cây đũa phép."
  Nó thấy hơi bối rối. Tại sao từ Hogwarts lại sang "ba tao" rồi? Nó nên tiếp lời như thế nào để không mất lịch sự đây? Nhưng không đợi Harry tiếp lời, thằng bé đã nói tiếp:
  "Lát nữa tao kéo má tao đi coi chổi đua. Thật không hiểu tại sao người ta lại không cho phép học sinh năm thứ nhất có chổi thần. Tao tính làm nư với ba má tao để mua cho tao một cây rồi tao sẽ lén đem vô trường."
  "Nè, mày đã bao giờ có chổi riêng chưa?"
  Chổi ư? Chủ đề mình thích!
  "Có. Mình có một chiếc Nimbus 2000! Nó bay nhanh lắm và mình thích nó lắm, nhưng mà mình không có thời gian chơi nhiều..."
  "Biết chơi Quidditch chớ?"
  "Biết chớ, mọi người khen mình chơi xịn lắm, bồ cũng thích Quidditch hả?"
  Thằng bé vênh váo nhìn Harry:
  "Tao cũng chơi xịn. Ba má tao nói tao mà không được chọn vào đấu cho nhà tao thì đó là một tội lỗi. Và tao phải nói, tao đồng ý. Mày biết sẽ ở nhà nào chưa?"
  Lại từ Quidditch lái sang "ba má tao", rồi lại trở về Hogwarts... Harry thấy buồn cười quá, cách cậu bạn này lái chủ đề thật cừ khôi, "ba tao", "ba má tao". Ôi!
  "Mình nghĩ mình sẽ vào Gryffindor, dòng họ mình nhiều thế hệ đều vào trỏng."
  "Thế thì mày giống tao rồi, tao biết là tao sẽ vô Slytherin, tất cả mọi người trong gia đình tao đều từng ở đó mà. Thử nghĩ tao mà bị tống vô nhà Hufflepuff thì chắc tao nghỉ quá. Phải không?"
  "..." Harry cảm thấy bế tắc với cuộc trò chuyện. Cậu bạn này thật đúng là "chuyên gia giết chết chủ đề".
  Đúng lúc đó, Harry nhìn thấy lão Hagrid đang đứng bên ngoài cửa sổ. Có lẽ cuộc trò chuyện phải kết thúc rồi.
  Harry thấy hơi luyến tiếc khi phu nhân Malkin nói:
  "Con xong rồi cưng ạ."
  "Vâng, cảm ơn phu nhân, vâng, chào tạm biệt phu nhân. Ờ,... Chào tạm biệt bồ nhé?"
  "Thế chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Hogwarts đúng không?"
  Thằng bé bỗng nhiên hỏi.
  Harry cười và đáp:
  "Chắc chắn rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top