Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4

"Micchi"

Cậu cứ miên man suy nghĩ, không nhận ra Meguro đã tiến đến gần mình từ lúc nào. Meguro ôm cậu từ phía sau lưng, cằm anh gác lên vai cậu, không khí tự dưng có hơi nóng, cậu nghĩ thầm chắc là do hơi nước bốc lên.

"Nước sắp sôi rồi, anh để túi trà ở đâu ạ?"

"Ở tủ đối diện ấy"

Micchi di chuyển qua nơi để túi trà, cậu đi, Meguro cũng đi, vòng tay trên người cậu lại không tách ra, thành ra lại có cảnh tượng Micchi đi trước, phía sau lại dính sát thêm một cái đuôi.

"..."

Chịu không quen Meguro dính người như vậy, Micchi hơi nhích người ra, muốn đuổi Meguro ra phòng khách đợi.

"Anh ra ngoài trước đi, em xong rồi ra sau."

"Anh phụ em."

"Xong ngay đây ạ, anh ra ngồi đi."

"Nhưng mà anh muốn được nhìn em nhiều hơn."

Tai Micchi đỏ lên, sao anh ấy cứ nói mấy câu như thế này nhỉ, cậu ngại ngùng quay lại tập trung pha trà, rót nước nóng vào ly, hình như không khí lại nóng hơn khi nãy một chút nữa rồi.

Meguro nhìn tai em ấy đỏ lên, da Micchi trắng nên những lúc cậu đỏ mặt hay tai đều rất rõ ràng, khi quay phim có vài lần Meguro suýt nữa không nhịn được mà tiến đến chạm vào.

Micchi pha xong trà, quay sang chạm phải ánh mắt anh, tim hẫng một nhịp, cúi đầu xuống, không hiểu sao cậu cảm giác ánh mắt anh có chút nguy hiểm.

Meguro tiến đến gần, đến khi không còn một khoảng cách nào nữa, bàn tay anh chạm mặt cậu, vén một bên tóc lên tai, dịu dàng, chậm rãi, đặt lên đôi má đang phiếm hồng một nụ hôn.

"Micchi, anh yêu em."

"Phải làm sao để em có thể hiểu, anh yêu em nhiều đến như thế nào?"

Giọng anh thì thầm bên tai, lời vừa dứt, Micchi không chút phòng bị đã bị môi anh chiếm lấy, lần này không phải chỉ nhẹ nhàng lướt qua, Meguro mang lại cảm giác muốn xâm lược mạnh mẽ hơn bao giờ hết, cánh môi anh lạnh, hơi thở nóng, mút lấy môi cậu, như đang tận hưởng viên kẹo ngọt ngào nhất thế gian.

Meguro bế cậu đặt lên kệ bếp, tách cánh môi cậu, chiếc lưỡi linh hoạt chen vào, tham lam muốn càn quét hết vị ngọt, bá đạo mà khám phá từng ngóc ngách trong khoang miệng.

Đầu Micchi giây phút này trống rỗng, chỉ thấy không khí thật sự quá nóng, nóng đến mức cả người, cả tim cậu như mặt đất khô cằn, đang chờ đợi một cơn mưa.

Micchi căng thẳng đến quên cả việc thở, cậu vì thiếu dưỡng khí mà yếu ớt đẩy nhẹ anh ra, mặt cậu đỏ phừng, mắt lóng lánh hơi nước, đôi môi bình thường đã căng mọng ngay thời khắc này sau khi hôn lại càng không thể nào miêu tả, như quả cherry ngon lành, chỉ muốn cắn một ngụm.

"Đ..đợi đã, em.."

Lời chưa nói hết đã bị đợt tiến công tiếp theo của Meguro chặn lại, bàn tay không yên phận của anh bắt đầu xoa nắn eo cậu.

"Micchi.."

"Micchi.. có thể không?"

Meguro hôn em ấy như uống thuốc độc giải khát, càng hôn càng nóng, càng khát, từ sâu bên trong anh muốn được nhiều hơn.

Micchi như lạc vào cõi mộng, đầu óc cậu lúc này căn bản không thể nào tỉnh táo nổi, cậu ngây ngô hỏi ngược lại anh.

"Có thể gì ạ?"

Không đợi được câu trả lời của Meguro, anh hôn cổ cậu, hôn lên nốt ruồi nổi bật giữa làn da trắng ngần.

Bàn tay hư hỏng từ bên ngoài đã đặt vào bên trong áo cậu, da Micchi mịn màng như nhung, từ vùng eo Meguro đã không thể chờ được thêm mà vòng lên trước ngực cậu mà xoa nắn.

"A.. anh đợi đã.."

Cậu yếu ớt đẩy tay anh ra, Meguro cầm lấy tay cậu hôn vào lòng bàn tay, nhìn cậu như chú cá nhỏ đang bị vây trong biển tình với muôn ngàn con sóng.

"Anh sẽ không làm gì quá đáng đâu, tin anh."

Micchi nghe vậy thì từ bỏ việc trốn chạy, cậu đủ lớn để hiểu được những việc này là gì, chỉ là quá mới lạ khiến cậu có chút sợ hãi, mang trong mình tâm lý chưa đánh đã muốn lui quân.

Nhưng ai lại có thể từ chối được việc thân mật với người mình hết lòng yêu thương cơ chứ, huống chi anh sẽ không làm cậu sợ, và hơn hết cậu tin anh.

Micchi thu bàn tay đẩy anh khi nãy về, sau đó vòng lên cổ Meguro. Nhìn anh nhịn đến khó chịu lại không nỡ làm cậu sợ, Micchi nổi hứng muốn trêu anh.

"Quá đáng một chút cũng không sao, em sắp đến lễ trưởng thành rồi."

"Này là do em tự nói."

Meguro tối mặt lại, Micchi chưa kịp vui vẻ trước phản ứng của anh thì đã phải chịu hậu quả do câu trêu bừa mình nói ra.

Dù muốn lột phăng chiếc áo vướng víu của Micchi ra ngay nhưng lo em ấy sẽ bị lạnh, Meguro liền chui vào chiếc áo sweater của em.

"Anh làm gì đó. A.."

Ngực cậu một bên được miệng anh bao phủ, chiếc lưỡi anh đánh một vòng rồi lướt nhẹ lên hạt đậu nhỏ. Cậu sao chịu được cảm giác kích thích này, hít một hơi khí lạnh, người cậu run lên.

Meguro trong áo cậu như cá gặp nước, một bên ngực cậu bị miệng anh ngậm lấy, bên còn lại thì tay anh ra sức mà xoa nắn.

Ăn bừa chứ không trêu bừa, Micchi cảm nhận sâu sắc câu nói này.

"A.. anh.. nhột quá, em không được rồi."

Micchi người đỏ như sắp trích ra máu, cậu cảm giác thêm chút nữa mình sẽ ngất vì sốc nhiệt mất.

Cảm nhận được Micchi run rẩy ngày càng nhiều, Meguro buông tha ngực cậu, trở ra, ôm cậu vào lòng, để đầu cậu kề sát phần ngực trái của mình.

"Em nghe thấy không? Mỗi một nhịp đập nơi này đều là vì em."

"Micchi, anh yêu em."

"Thật sự rất yêu em."

Micchi yên lặng lắng nghe nhịp đập trái tim anh, nhanh quá, lại còn mạnh mẽ, vang vọng bên tai cậu, mà đâu nào chỉ mỗi tiếng tim anh, lồng ngực cậu cũng đang cùng chung một nhịp đập.

"Mai em có lịch trình gì không?"

"Mai em không ạ."

"Vậy tối nay em ở lại đây nhé."

"Dạ.."

Anh đỡ cậu xuống, nắm tay cậu hướng về phòng ngủ, Micchi chợt nhớ đến hai ly trà dâu đã nguội từ khi nào.

"Anh ơi còn trà thì sao."

Meguro nhìn ly trà nhưng đầu lại suy nghĩ đến chuyện gì đó. Nở một nụ cười bí hiểm, nháy mắt với cậu.

"Mai chúng mình lại cùng pha ly khác nhé."

-HOÀN-

Lời đầu tiên cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện ạ 🖤 💗
Về tên truyện "Dream" là do mình lấy tư liệu viết tình tiết từ một giấc mơ của người bạn về OTP đó ^^ Đương nhiên là có thêm một chút (tấn) đường vào thêm rồi nèee.
Mình sẽ cố gắng viết nhiều hơn nên bạn nào đọc thấy thích thì cho mình một cmt nhận xét để có động lực viết thêm nữa nhaaaa 🥺✨

P/s: Real OTP, Fake Me!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top