Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nhật ký tìm người yêu lí tưởng của Yêu Hồ [OneShort]

Yêu Hồ nửa đêm ngồi ngắm trăng trên bàn đá, nghĩ nghĩ suy suy tới lui, hắn là đang viết nhật ký a. Còn là nhật ký viết về các người yêu trước đây của hắn. Yêu Hồ hắn có vẻ không hài lòng, hết thảy các cô gái hắn đều yêu thích, cơ mà khi tìm thấy một điểm xấu của nàng, hắn sẽ lập tức rời bỏ. Như nàng cá mà hắn đã bắt cóc, cô ta quá ngu ngốc. Đều là mĩ nhân nhưng chả có ai hoàn hảo từ đầu tới chân. Hồ ly dứoi trăng vò đầu bứt tóc, nghĩ thầm chẳng lẽ số hắn không hợp với các mĩ nữ? Làm gì có chuyện đó chứ!! Hắn đường đường là một thư sinh dung mạo như hoa, 5 hột mạnh mẽ, thông minh khôn khéo.. mà hắn như vậy rồi thì làm gì có mĩ nhân nào sánh nổi hắn hahahahahaha.
Đang ngửa cổ cười hắc hắc thì có cơn gió lạ thổi cánh hoa rơi đúng vào miệng hắn, làm hắn ho sù sụ.

Trời đánh mày đấy con trai.

Khi đã bình tĩnh lại được, Yêu Hồ quyết định sẽ thưởng một vò rượu anh đào để quên hết ưu phiền. Dạo này hắn uống nhiều rựou lạ thường, thậm chí còn đào trộm rượu mà Tửu Thôn ủ nữa. Có lẽ nào hắn cũng nghiện rượu rồi?

--------------------------------------

Sáng hôm sau, hồ ly phe phẩy đuôi tính đi tìm một tình yêu mới thì lập tức bị Tình Minh kéo lại.
- Yêu Hồ, xem a ba có gì cho con nè.
Cái gì đây, tiểu thư sinh phất quạt che đi khuôn mặt thanh tú, lộ ra đôi mắt có vẻ nghi hoặc, đồng tử màu vàng chăm chú nhìn vào bọc vải đỏ mà a ba đang cầm. Tình Minh liền nhét bọc vải vào ngực Yêu Hồ, tự đắc cười
- Đây là SSR mà a ba mới triệu hồi được a, sau này cho con nuôi dưỡng ha ha.
Tiểu hồ ly nửa ngờ nửa vực, SSR thì có mĩ nhân nào a? Yêu Đao Cơ? Thanh Hành Đăng? Diêm Ma?
Nghĩ mãi không ra, hắn liền mở bọc. Khuôn mặt bánh bao ló ra, vô cùng đẹp đẽ, đôi mắt màu chứa đựng cả bầu trời nhìn cậu, cười khúc khích. Trời.. Trời ơi.. CỰC PHẨM!!!

--------------------------------------
- Gì? Là nam nhân à?
Yêu Hồ dè bỉu, nhìn cái bánh bao trắng nộn kia rồi vỗ đét một cái vào mông nó cho bõ tức.
- Mau quay lưng qua đây để tiểu sinh kỳ lưng cho ngươi.
Bé bánh bao kia gật gù quay lại.
Từ ngày làm bảo mẫu của thằng nhỏ này, Yêu Hồ hầu như không có thời gian ra ngoài tán tỉnh các mĩ nữ, đến cả việc đi đánh trận cũng có người khác đi thay, nên sinh ra cảm giác vô cùng bực bội trong lòng. Nhật ký của ta vẫn chưa thêm được trang nào aaaa!!
Chắc phải đổi thành Nhật Ký Bảo Mẫu Của Yêu Hồ mất..
Từ việc ăn ngủ nghỉ việc gì cũng đến tay hắn. Cái cục bột kia đêm ngủ còn bám chặt lấy đuôi của hắn, làm hắn mắc tiểu cũng không đi nổi. Thật điên đầu mà.

--------------------------------------
Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Cục bông giờ đã khác xưa vãi l..

Bánh bao của hắn giờ mang hình hài thiếu niên 16-17, cả tính cách cũng đã thay đổi. Tuy không cần Yêu Hồ đút cho ăn, tắm cho sạch, nhưng ngủ...
Lúc tắt đèn cả hai đều quay lưng vào nhau, nhưng khi thiếu niên kia đã say giấc thì lại ôm khư khư cái đuôi mềm mại kia a. Yêu Hồ có lần có ý tốt muốn kì lưng cho người ấy, giằng co một hồi cũng đã đáp ứng, nhưng điều hắn thắc mắc nhất là, đều là nam nhân với nhau đỏ mặt cái gì a??

Vị đại nhân SSR kia cuối cùng cũng trưởng thành 6 hột, y cũng nhận ra địa vị cao quý của mình, từ từ xa lánh lạnh nhạt với Yêu Hồ. Hắn không biết điều ấy, liền một mực hồn nhiên bám theo người ta. Sau khi nhận ra, tiểu thư sinh bực bội, hậm hực mấy ngày trời, sau đó liền cho là mình làm việc tốt không cần trả ơn đi.
Yêu Hồ lại quay về cuộc sống hàng ngày, chỉ khác một điều là người nào cần tránh mặt hắn sẽ tránh mặt a. Nhưng thư sinh hắn chẳng buồn uống rượu hay viết nhật ký nữa.
Một tuần trôi qua, khi Yêu Hồ hắn nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống trong liêu, thì ngoài kia, vị đại nhân SSR đã vang danh khắp chốn bao nhiêu người kính nể, người người gọi hắn là - Đại Thiên Cẩu đại nhân.
Yêu Hồ không quan tâm, hắn chỉ biết chừng ấy thông tin là đủ. Dẫu sao hắn và vị đại nhân cao cả ấy cũng chẳng còn liên quan nữa rồi.

Lại thêm một ngày nhàn hạ với Yêu Hồ, lại thêm một ngày vẻ vang với Đại Thiên Cẩu. Hôm nay liêu có vẻ nhộn nhịp hơn mọi khi, Đại Thiên Cẩu khí thế bước về sau khi thắng lợi thì đụng mặt Yêu Hồ đang định ra ngoài hóng gió. Yêu Hồ đã né sang một bên cho người đi rồi, y lại còn cố tình huých trúng vai hắn. Yêu Hồ tức tối nhưng vẫn nở nụ cừoi xã giao bước qua. Đại Thiên Cẩu liền túm tay hắn lại, bóng hình cao ráo nhìn xuống hắn, hắn nghi hoặc hỏi
- Đại nhân, ngài muốn gì a?
Đại Thiên Cẩu y dí sát vào mặt hắn, ánh mắt dò xét, gặng hỏi
- Tại sao phải giả vờ không quen biết ta?
Phẫn nộ càng thêm phẫn nộ, Yêu Hồ giựt phắt tay ra, bỏ hết phép tắc lớn nhỏ mặt mũi hét vào mặt hắn
- Ngươi nói cái gì? Tiểu sinh giả vờ không quen biết ngươi?!? Chẳng phải ngươi chính là người vứt bỏ ta hay sao!!!
Đại Thiên Cẩu và Yêu Hồ cùng rơi vào im lặng. Thôi chết rồi.. cái miệng hại cái thân, bao lâu nay vẫn khen bản thân thông minh mà nay quên béng cái não ở trong phòng rồi. Tiểu thư sinh lại cười gượng gạo, cúi đầu lùi mình
- A ha, tiểu sinh không có ý đó a.. Ngài làm ơn buông tiểu sinh ra..
- Không thể.
Đại Thiên Cẩu đại nhân dứt lời liền vác hồ ly lên vai, hắn vùng vẫy trong vô vọng
- A! CỨU MẠNG AAAAA!!
Tiếng thét của hồ ly vang dần rồi tắt lịm khi tiếng cửa phòng đóng lại
"Cạch"

--------------------------------------

Đại Thiên Cẩu kéo Yêu Hồ vào hồ tắm nóng. Liền lột y phục hắn ra rồi đạp hắn xuống hồ, còn hỏi hắn
- Đã hạ hoả chưa?
Đậu má! Tên khốn kia đang áp dụng định nghĩa lấy độc trị độc hả?? Tiểu sinh đang nóng bức bực bội hắn liền đạp tiểu sinh xuống suối nước nóng hạ hoả?!? Yêu Hồ tức muốn ói máu, lại chả thèm mắng chửi thứ ngu si đần độn kia nữa. Tiểu hồ ly bơi ra góc hồ yên tĩnh trầm ngâm. Ta hạ hoả cho ngươi xem!
Đại Thiên Cẩu thấy tình thế có vẻ ổn ổn rồi mới thoát y bước xuống hồ. Nước nóng làm thân thể mới từ chiến trận về của y thoải mái vô cùng. Lúc này, chất giọng khàn khàn phi thường nam tính của Đại Thiên Cẩu mới cất lên lần nữa
- Yêu Hồ, lại đây.
Tiểu thư sinh hé mắt nhìn người kia, giờ đã cao lớn vạm vỡ, không còn nhỏ bé mềm mại như cục bông khi xưa nữa, múi nào ra múi nấy rồi. Hồ ly phụng phịu, chu mỏ
- Ngươi muốn cái gì? Ta không kì lưng cho ngươi đâu.
- Không phải.
Giọng nói kia thỏ thẻ bên tai hắn, người kia đã tiến sát ở sau lưng hắn tự khi nào. Lại nói
- Để ta kì lưng cho ngươi.
Lưng Yêu Hồ bị áp sát lại, vô cùng nóng, người ở sau liên tục chà xát người vào hắn, khiến hắn lắp ba lắp bắp
- Cái.. Cái.. Cái... Ngươi làm cái gì vậy??
- Ta tắm cho ngươi.
Cọ đi cọ lại, mông Yêu Hồ bị cái gì đụng trúng, giật thót lên, cả người hồ ly xù lông
- Ta!! Ta không cần dùng gậy tắm a!!
- Gậy? Ý ngươi là cái này à?
Nói liền đặt đại nhục bổng giữa đùi y, tha hồ chà xát. Mặt Yêu Hồ lúc này đỏ bừng, bởi cả sức nóng bởi cả ngại ngùng. Hắn trước giờ chưa từng cùng nam nhân làm loại chuyện này aaaaa!!!!
Tiểu kê kê của hắn tại sao lại ngóc đầu!!!
- Ngươi..Ngươi..Tiểu Sinh!! Buông ra!!
Hai bàn tay của Đại Thiên Cẩu nhào nặn mông của hồ ly, mềm mại thuần thục
- Nhưng..cơ thể ngươi cũng đâu từ chối.
Đậu má!! Tên khốn này muốn cướp đi trinh tiết của ta!!
Tay y vòng qua eo Yêu Hồ, mò xuống hạ bộ mà xoa nắn, thân thể hồ ly lúc này cũng hồng rực lên bởi nóng trong người, mềm nhũn dựa vào đại nhân phía sau. Nhưng vẫn không quên nghĩa vụ kéo tay Đại Thiên Cẩu ra, mà lực đạo của SSR kia quá lớn, hắn làm gì cũng vô dụng.
- Ư..ưm.. buông tiểu sinh ra...
Vật lộn hồi lâu, Yêu Hồ cuối cùng cũng thua dứoi tay nghề điêu luyện của Đại Thiên Cẩu, phút chốc đã bắn ra, tinh khí của hắn nổi lềnh bềnh trên mặt nước, làm hắn thẹn vô cùng.
- Ngài làm xong rồi.. có thể thả tiểu sinh đi chưa?..
Yêu Hồ hôm nay nhục nhã vô cùng, lại bị một nam nhân mình nuôi dưỡng từ bé cưỡng bức, mặt mũi đâu mà đi tán tỉnh các đại mĩ nhân nữa chứ huhuhuhu.
- Ta còn chưa xong.
Đại Thiên Cẩu túm lấy gáy hồ ly, ấn xuống tảng đá không cho hắn ngóc dậy. Tay y mò tới cánh mông hắn, len lỏi nhấn vào huyệt nhỏ.
Huyệt động trước giờ chưa từng khai phá, đột nhiên hôm nay bị tấn công như vậy, cảm giác thô rát là không tránh khỏi, hắn cắn răng chịu đựng. Yêu Hồ cong mông lên muốn rút ngón tay kia ra, lại bị người ta nhìn thành hành động phối hợp. Ngón tay Đại Thiên Cẩu thuần thục đâm vào rút ra huyệt nhỏ, khiến tiểu hồ ly khốn khổ vô cùng, hắn không thích loại cảm giác này. Khi y rút ngón tay kia ra, hắn thở phào nhẹ nhõm, cả thân thể đều thả lỏng. Nào ngờ đâu phải, Đại Thiên Cẩu đặt đại nhục bổng trước cửa huyệt, đẩy một cái, lỗ nhỏ liền căng ra, cả cơ thể hắn rơi vào căng thẳng, run rẩy vô cùng
- AAH !! Aa Ư!! BUÔNG...ĐAU.!! Hức...
Yêu Hồ đau muốn khóc, cả đời hắn chưa từng trải nghiệm cảm giác đau như vầy. Đại Thiên Cẩu thở nhẹ, cố đẩy vào trong nhưng bên trong hắn căng lên, không thể tiến tới, y liền rút ra, cả người tiểu thư sinh ngã xuống. Y đỡ lấy ngừoi hắn, khẽ hôn lên cổ hắn còn giúp hắn vuốt ve tiểu kê kê thả lỏng. Tiếp tục đưa dị vật kia vào trong, Yêu Hồ khóc nức nở, đau đớn khiến đầu óc hắn choáng váng, tai hắn cũng ù dần đi.
- Hư.. ư ah... đau.. Đại Thiên Cẩu.. ta đau....
Người ở trên không nghe vào tai, liền theo nhịp mà thúc vào bên trong hắn. Mỗi cú đẩy đều đâm vào nơi sâu nhất trong người Yêu Hồ. Khiến hắn như muốn nổ tung ra, hôm nay có vẻ như hắn xui xẻo mít ướt. Tiểu hồ ly khóc nấc lên từng hồi, tiếng thút thít trộn lẫn vào tiếng rên mị hoặc, làm cho Đại Thiên Cẩu dường như hăng máu hơn.
- Ư..hức... oa..ah argh..
Vị đại nhân kia gồng mình, tăng lực đưa đẩy, như muốn phá hỏng hết nội tạng của Yêu Hồ vậy. Đại Thiên Cẩu thúc mạnh, bắn ra toàn bộ con cháu y vào trong Yêu Hồ, hắn thét lên rồi ngất lịm.

--------------------------------------

Lúc Yêu Hồ tỉnh dậy, cả thân người mệt mỏi vô cùng, lúc hắn ngồi dậy thì hạ thân của hắn truyền tới một cơn đau đến mức làm hắn tỉnh cả người. Nhất là chỗ đó, rất đau..
Cửa phòng mở ra, người đã cưỡng bức hắn bê một tô cháo vào, giọng điệu ôn nhu
- Nghỉ ngơi đi.
Đậu má!! Nghỉ ngơi con mẹ ngươi!!
Yêu Hồ không còn hơi mà mắng chửi, hắn mệt rồi. Mắt hắn đỏ au lên vì khóc quá nhiều, người kia lại chạm lên mắt hắn xoa xoa. Lúc này tiểu hồ ly mới mở miệng
- Ngươi căm ghét ta tới vậy à?
Đại Thiên Cẩu thắc mắc
- Ta? Ghét ngươi?
Mặt Yêu Hồ tối đi, cúi gằm xuống như sắp khóc
- Ngươi.. thậm chí còn cưỡng bức ta...
Đại Thiên Cẩu đặt bát cháo xuống, kéo mặt hắn lên, mặt đối mặt
- Ta chính là yêu ngươi.
Yêu Hồ lúc này nước mắt chảy xuống, hắn che mặt
- Nói dối.. nói dối...
- Ta không có.
Đại Thiên Cẩu nâng cằm tiểu hồ ly lên trao một nụ hôn chân thành nhất, rồi hôn lên khoé mắt hắn.
- .. Ngươi là đồ khốn...
- Ừm, đồ khốn ta rất yêu ngươi.

--------------------------------------
Sau đó, Tình Minh phát hiện ra cuốn nhật ký của Yêu Hồ, cuối trang ghi người tình X có hai chữ "Tên Khốn".
Yêu Hồ sau này cũng không ngờ, người yêu cuối cùng của hắn tính khí rất xấu xa, nhưng hắn cũng không ngừng yêu lại được.

--------------------------------------
Wattpad bị lỗi rồi hay sao ấy không đăng ảnh được QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top