Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lô chào mọi người cứ gọi tui là Tim. Tui vào đây viết cho zui và để luyện cách viết văn ('-') thế nên cứ ném đá thoải cmn mái

-------------------------------------------------------------

Đã 2 năm trôi qua kể từ khi mùa hè năm đó kết thúc. Bây h Dipper và Mabel đã trở thành "2 thiếu nữ 15 tuổi", thiếu nữ ở đây chính là hai chị em nhà Pine. Dipper của tui trước kia chuẩn Shota bây h thì chuẩn ....hm.... mỹ nữ?. Còn Mabel thì vẫn vậy chả khác xưa chỉ cao hơn trước thôi.

Bây h đang là kì nghỉ hè của cặp song sinh. Dipper thì đang đọc 3 cuốn Journal mà bác Ford gửi cho cậu để đền bù khoảng thời ko đc đến Gravity Fall mùa hè năm trước. Còn Mabel thì viết thứ gì đó mờ ám.

- XONG_ Mabel

RẦM

Đó là tiếng chiếc mông thân thương được hôn đất mẹ

- Chị làm em suýt rớt tim rồi đấy *ôm trái tim yếu ớt chuẩn bị đi lên thiên đàng*_ Dipper

- Hì hì xin lỗi chị sẽ bù đắp cho em bằng cách đưa hai ta trở lại Gravity Fall _ Mabel

- Cái gì? Ko thể nào? Ba mẹ bảo rằng mùa hè năm chúng ta 18 tuổi mới được đến đấy mà? _ Dipper

- Đừng lo brobro vì chị đã có chiến dịch làm nũng ba mẹ cho chúng ta đến Gravity Fall và tìm tên ngắn hơn cho chiến dịch này_ Mabel

- Vậy bắt đầu từ đâu_ Dipper

- Bước 1 Chúng ta sẽ quẩy lanh tanh bành cái nhà. Bước 2 mua chuộc hàng xóm và bảo là chúng ta đang ở độ tuổi nổ loạn. Bước 3 bal bal bal

1 h sau

- Và đó là tất cả các bước cho chiến dịch_ Mabel

- Sao chúng ta ko bảo ba mẹ là Waddles đã quá to để nuôi trong nhà_ Dipper

- Thôi được, dùng cách của em vậy nhưng nếu ko được chúng ta sẽ dùng cách của chị_ Mabel

Ngày hôm sau

- Chán ghê cứ tưởng cái chiến dịch này sẽ thành công_ Mabel

- Thôi nào vui nên đi Mabel ít ra thì chúng ta sẽ được ở đó mãi mãi đấy. Ai ngờ họ lại cho chúng ta học luôn ở Gravity Fall chứ

Cặp song sinh đang ngồi trên truyến xe đến Gravity Fall. Mabel đang chán nản  vì chiến dịch mà mình chuẩn bị bao lâu nay lại ko được thực hiện :'). Waddles chạy loạn khắp nơi chắc vì hào hứng đc gặp lại vợ của mình ( ko nhớ tên của con dê). Dipper vẫn đang đọc journal, nhìn bề ngoài là đọc thôi chứ bên trong đang suy nghĩ thứ gì đó.

Zài phút sau

- Có vẻ ko ai đến đón chúng ta thì phải_ Dipper

Trước mặt hai cặp song sinh là Mystery Shack và chữ Y lại rơi xuống đúng thời điểm.

- Từ từ cái 3......2.......1 _ Mabel

- MABEL, DIPPER_ Tất cả mọi người trong Mystery Shack chạy ra như chó đuổi.

- MỌI NGƯỜI_ Cặp song sinh chạy lại ôm mọi người sau 2 năm xa cắt

Sau một hồi ôm ấp thì cả hai mới chợt nhận ra

- Ủa Bác Stan và Bác Fotd đâu ạ_ Dipper

- Họ đị phiêu lưu đâu đó rồi, họ bảo tuần sau mới về_ Soos

- Có khi lại như tuần trước ko chừng _ Wendy

- Có truyện gì sao_ Dipper

- Tuần trước họ nói tuần này về sau đó lại báo là tuần sau mới về thôi kệ
hai đứa lên cất hành lí đi_ Wendy

- Vâng ạ!

Căn phòng tràn ngập kí ức và....... bụi bẩn. Có vẻ chẳng ai dám bước chân vào, đến cả tay nắm cửa còn chẳng động đến, trừ con chim đang đậu ở chỗ cửa sổ hình tam giác đều, đối diện với cái cửa phòng. Nhưng điều đó ko quan trọng, kỉ niểm ở đây mới quan trọng và điều quan trọng thứ hai phải dọn dẹp và trang trí lại cái phòng.Nói thế thôi chứ Dipper cậu đây phải dọn một mình. Mabel thì vừa mới vòa trong phòng , ngắm một lát rồi chạy như chó tìm vợ . Chắc đi gặp hai đứa bạn kia ( ko nhớ tên) hoặc đi gặp Pacifica ( chị bỏ em theo gái). Sau nửa tiếng đồng hồ cuối cùng cậu cũng đã dọn xong, may là cái phòng nó bé ko thì cậu đã bỏ mặc cái căng phòng này cho bụi nó tha rồi.

Việc thứ ba cậu phải làm sau khi dọn và trang trí cái phòng đương nhiên là chuẩn bị đồ đi phiêu lưu rồi. Xuống tới bếp đã thấy 2 mảnh giấy. Mảnh thứ nhất có nhãn dán cầu vòng, kì lân, cún con....... ko cần đoán cũng biết đây là của Mabel người chị của năm bỏ em theo gái.

     Nội dung
Hello bro bro, cảm ơn đã dọn phòng cho chị. Chị chỉ muốn báo rằng chị sẽ ở nhà vợ ấy nhầm ở nhà Pacifica để dự tiệc ngủ.

Tờ giấy tiếp theo chắc là của Soos và Wendy
     Nội dung
Hello Dipper, Wendy đây hôm nay chị nghỉ làm để đi chơi sáng mai chị sẽ về. Còn chú Soos thì đi giới thiệu bạn gái với bà của chú ấy rồi mai mới về. Trong bếp vẫn còn đồ ăn đấy em tự nấu mà ăn nha.

Cho tui hỏi các bạn sẽ làm gì và cảm thấy thế nào khi ở nhà một mình? Khóc, cảm thấy cô đơn? Ko có đâu nhé , ngôi nhà thân thương này sẽ biến thành cái thiên đường khi chỉ có mình bạn theo nghĩa bóng :>. Có điều............ Cậu đây sẽ ko ở nhà mà sẽ đi vào rừng. Cậu nghĩ ở trong rừng và khám phá những điều bí ẩn vui hơn ở nhà ngắm cái cửa sổ ('-').

Đồ ăn , có. 3 cuốn Journal ,có. 1 lời nhắn nếu mai cậu ko về hoặc có thể chết,có. Vũ khí nếu gặp thứ nguy hiểm chết người, có. Chắc là đủ rồi nhỉ? Thôi ko nói nhiều, tìm đường chết à nhầm đi tìm những thứ bí ẩn và cũng nguy hiểm chết người thui.

Nguy hiểm thì cũng nguy hiểm vừa phải thui chứ. Vừa mới ra khỏi Mystery Shack  chưa gì đã lạc rồi. Số rõ nhọ, đã lạc đường rồi chưa gì đã gặp lại cái con chim phiền phức đậu ngoài cửa sổ lúc dọn hành lí rồi. Đừng hỏi tại sao cậu nhận ra vì chính con chim kì dị đó nó đã TÁN CẬU PHẢI TÁN ĐÓ bình thường cậu sẽ ko để ý nhưng nó đã xem cậu là con gái đó. Cậu đã cố đuổi nó đi nhưng ko được, thôi thì kệ cmn vậy. Quay lại thực tại, con chim đó đã lấy cuốn Journal 2. KHOAN SAO NÓ KHỎE DỮ ZẬY, điều đó ko quan trọng. Quan trọng là TRẢ TAO CUỐN JOURNAL ĐÂYYYYYYY!

Đã 1 tiếng trôi qua, chân cậu dần mất cảm giác giác. May chưa gãy vì con chim đó còn có tâm thỉnh thoảng chờ cậu. Nhanh lên ..... nhanh chút nữa ....... sắp bắt được nó rồi. Phía trước có ánh sáng. Mình lên phanh lại hay chạy tiếp. Thôi kệ mẹ nó đi vì ÁAAAAAAAAAAAAAAAAA. Cậu ngất đi hoặc chết cmnr, có vẻ như đã va vào thứ gì đó. Điều cuối cùng mà cậu thấy đó là bức tượng của Bill có dính chút máu, ánh sáng và con chim cậu ghim suốt đời đang đậu lên bức tượng đó. Bây giờ cậu chỉ thấy được bóng tối, mong là cậu chưa chết vì đời cậu vẫn còn ế lắm chưa muốn chết đâu 😢.

-------------------------------------------------------------

Có vẻ cốt truyện của chap 1 giống với mấy truyện khác nhỉ vì mình ko tìm được chủ của cái cốt truyện này vì lười nên sorry nha. Thêm nữa mọi người nghĩ trình độ viết văn của tui thế nào có hay ko hãy cho tui cảm nghĩ của mấy chế chủ yếu là văn trương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top