Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 255: Sững sờ, bởi vì không dám tin!

Editor: Băng Kỳ Lâm

Giản Mạt không nghĩ tới Cố Bắc Thần sẽ nhắc tới chuyện này, thậm chí, cô cũng chưa bao giờ nghĩ tới, chân tướng sự việc là như vậy... Nghe hắn nghiêm túc nói lại, cô ngẩn cả người.

"Anh..." Giản Mạt nói có chút khó khăn: "Anh nói cái gì? Tại sao tôi nghe không hiểu..." Cô nhíu mày nhìn Cố Bắc Thần.

Khuôn mặt lạnh lùng của Cố Bắc Thần hơi ngưng trọng, đôi ưng mâu thâm trầm như biển: "Ly hôn." Hắn gằn từng chữ, nghiêm túc nói: "Chẳng qua là anh nghĩ từ lúc đã bắt đầu đã không có lợi ích! Cái gọi là 'Em là người duy nhất mà cả đời này anh muốn yêu thương'..."

Tim Giản Mạt đã dần thót lên tới cổ họng, phảng phất kháng cự, lại như mong đợi những lời tiếp theo của hắn.

Ánh mắt nhìn Giản Mạt của Cố Bắc Thần cũng càng ngày càng sâu, chỉ thấy hắn môi mỏng khẽ mở chậm rãi nói lời sau cùng: "... Là em!"

'Oanh' một tiếng, có vật gì trong đầu của Giản Mạt nổ tung, đến nỗi nàng hoàn toàn không có cách nào suy nghĩ mà nhìn Cố Bắc Thần...

Chuyện này... Làm sao có thể ?

"Không phải nên là Thẩm Sơ sao?" Giản Mạt theo bản năng hỏi.

Cố Bắc Thần hơi hơi cau mày: "Không phải, là em!" Thanh âm của hắn lộ ra kiên định.

Giản Mạt mờ mịt, bởi vì, kết quả như thế quả thật là cùng suy nghĩ của cô quá không giống nhau...

Nếu quả thật là như vậy, những ý nghĩ ban đầu của cô chẳng phải nực cười quá sao?

"Đêm đó không phải là ăn 'cơm chia tay'." Cố Bắc Thần tự giễu cười cười: "Mà là anh dự định cùng em lần nữa cầu hôn..." Hắn tóc mai khinh động, ánh mắt sâu giống như cổ Đầm: "Tất cả đều đã chuẩn bị xong, chỉ chờ mỗi em... Nhưng là nhận được tin em cùng Tô Quân Ly cùng nhau ăn cơm!"

Giản Mạt nghe , hô hấp có chút nhỏ dần, "Chờ một chút, suy nghĩ em có chút loạn..."

Cô vừa nói, không khỏi hồi tưởng về ngày ấy...

Cô cho là Cố Bắc Thần muốn cùng nàng ăn cơm, cộng thêm mẹ mới vừa rời đi, mọi suy nghĩ của cô đều trở nên rối rắm, theo bản năng kháng cự tất cả, trốn tránh mọi thứ.

Thật ra thì, nếu như mẹ không qua đời,theo tính cách quật cường của cô... dù phải sắp xếp khổ cực, bữa cơm kia cô cũng sẽ đi ăn .

Nhưng hết lần này tới lần khác... Tất cả mọi chuyện đều ập dến cùng lúc.

Sau khi đem việc ngày đó nhớ lại một lần, Giản Mạt nhìn Cố Bắc Thần, "Tại sao hôm nay anh muốn nói chuyện này với em?" Lúc cô hỏi ra lời này, trong lòng không khống chế khẩn trương lên.

Cố Bắc Thần cười, nhìn Giản Mạt cho dù quấn quít, vẫn là đầu óc rõ ràng nhìn ra được vấn đề, hắn âm thầm thở dài... nữ nhân như vậy, hắn làm sao có thể không thích?

"Bởi vì, có một số việc anh sợ anh không khống chế được..." Cố Bắc Thần bình tĩnh nói, "Hôm nay anh nói cái này, cũng không phải là muốn em buông xuống phòng bị đối với anh... Mạt nhi, anh nên theo đuổi em thế nào, hay là dù theo đuổi em thế nào, cuối cùng em vẫn không thể tiếp nhận anh..." Hắn nói, đột nhiên dừng lại.

Giản Mạt không có mở miệng, chẳng qua là chờ Cố Bắc Thần tiếp tục... Nhưng là, tim cũng đã thót lên tới cổ họng.

Cố Bắc Thần đột nhiên môi mỏng cong lên một đường, một đôi mắt sâu như muốn đem mọi thứ quanh mình hết thảy cắn nuốt đến không còn, "Không có kết quả như thế... Anh một khi đã bắt đầu, nhất định phải thành công!"

Lời nói bá đạo lộ ra điểm ngang ngược, âm thanh Cố Bắc Thần mặc dù rất bình tĩnh, nhưng lộ ra sự bắt buộc.

Giản Mạt cười, cười đến tùy ý, "Cố tổng, anh thật đúng là tự tin!"

Cố Bắc Thần môi mỏng khẽ nhếch, "Nếu không thì sao?" Hắn khẽ hừ một tiếng sau chậm rãi mở miệng, "Mạt nhi..." Thanh âm hắn đột nhiên trở nên thâm trầm mà mị hoặc. "Anh chỉ muốn ở cùng em!"

Giản Mạt nhếch môi cười, ngưng lại ở đáy mắt, nàng sâu đậm nhìn Cố Bắc Thần... vị trí của trái tim, bởi vì lời nói của hắn, trong phút chốc đánh mất nhịp đập.

Có lẽ là bầu không khí quá mức mập mờ, có lẽ là giữa hai bên ánh mắt quá mức nóng... Có lẽ hết thảy dựa theo lẽ thường mà phát triển, chuyện đến ắt sẽ thành.

Lúc làn môi mỏng cùng đôi môi mềm mại dán vào nhau, một khắc kia như có dòng điện chạy ngang... Lan tràn qua toàn thân Cố Bắc Thần cùng Giản Mạt.

Sau đó Giản Mạt làm sao cũng nghĩ không thông, tại sao mình lại cùng Cố Bắc Thần hôn nhau?

Cô như vậy không phải là rõ ràng nói cho Cố Bắc Thần biết cô rất dễ theo đuổi?

Giản Mạt rất buồn rầu, không hiểu được tại sao mình mỗi lần ở trước mặt Cố Bắc Thần, chỉ số thông minh đều đặc biệt không đủ dùng...

"Ai..." Giản Mạt than nhẹ một tiếng, nhìn lấy trên màn ảnh máy vi tính bản đồ cơ cấu đã hoàn thành, trong đầu lại đều là Cố Bắc Thần.

"Thùng thùng!"

Tiếng gõ cửa truyền tới, Giản Mạt thu hồi suy nghĩ nhìn lại... Chỉ thấy trong tay Hướng Vãn cầm hai Yêu Cơ màu xanh da trời đi vào.

"Mạt tỷ..." Hướng Vãn một mặt hóng chuyện đi tới, giơ hoa trong tay lên nói, "Hôm nay lại đổi nha!" Ánh mắt của nàng sáng lên nhìn Giản Mạt, "Hai Yêu Cơ màu xanh da trời a... Trời ạ, em đều không dám tin ý nghĩa của nó lại là... "Gặp nhau là một loại số mệnh, anh yêu em là linh hồn chẳng thể nói hết những tình cảm lãng mạn!"

Hướng Vãn một mặt hướng tới, "Trời ạ, nam nhân như vậy quá giàu cảm xúc, quá bá đạo... Mạt tỷ, chị thực sự không xem xét sao?"

Lúc Giản Mạt nghe được Hướng Vãn nói những từ hoa mĩ, trong lòng vô hình ngọt tí tách, nhưng là vẫn như cũ cao lãnh nói: "Không chừng người tặng hoa căn bản không biết điều này đại biểu cái gì."

"Làm sao có thể?" Hướng Vãn lập tức nói, "Đầu tiên là chuông gió cỏ, sau đó là biển dụ... Bây giờ là Yêu Cơ màu xanh da trời, em dám cam đoan, cuối cùng nhất định là hoa hồng đỏ, nói thẳng 'Anh yêu em' !"

Ánh mắt Giản Mạt nhìn Yêu Cơ màu xanh da trời dần dần sâu, nghĩ đến những lời Cố Bắc Thần nói với cô vào đêm từ nhà Cố nãi nãi đi ra... Đột nhiên, mặt liền nóng lên.

Hướng Vãn nhìn thấy, nhất thời lắc đầu 'Chậc chậc' lên tiếng, "Mạt tỷ... Chị tương tư nha?"

"..." Giản Mạt đột nhiên lấy lại tinh thần, âm thầm khinh bỉchính mình, sau đó một mặt cái gì cũng không có xảy ra nói, "Dường như... Là ngươi càng tương tư!"

Dứt lời, nàng cũng không có cho Hướng Vãn có cơ hội tiếp tục cái đề tài này, tự ý nói, "Hình thức ban đầu của bản đồ đã có rồi, mấy ngày kế tiếp tiến hành chỉnh sửa cơ cấu, chờ chút cùng Đinh Đương hẹn thời gian, chúng ta họp."

Nói đến công tác, Hướng Vãn lập tức thu lại tâm tình đùa giỡn, tiện tay đặt hoa trên bàn làm việc rồi nói: "Em đi xem một chút."

"Ồ, đúng rồi..." Giản Mạt đột nhiên nói, "Hiểu Nhiễm bên đó, bản thiết kế vẽ thế nào?"

Hướng Vãn sững sờ, lắc đầu một cái, "Hai ngày nay cũng không có cố tình hỏi..."

"Vậy để cho cô ấy nửa giờ sau tới tìm chị, chị đi qua bên Du tổng một chút.." Giản Mạt nói, đem Hình thức ban đầu của bản đồ bản chính chép vào USB, sau đó hoạt động con chuột đóng cửa sổ màn hình, đi theo Hướng Vãn rời đi phòng làm việc.

Đế Hoàng chung cư là một hạng mục lớn được Tường Vũ đề ra sau khi ra thị trường, ngoại giới bởi vì biết Giản Mạt là ngừoi tham gia thiết kế, cũng phá lệ đối với cái này chú ý hơn, vẫn khao khát giống như bốn năm trước, nhìn thấy thiết kế khiến người ta khiếp đảm.

Bên trong phòng làm việc an tĩnh và náo nhiệt của bộ phận thiết kế tạo ra sự khác biệt mạnh mẽ, lần này có thiết kế của người nào nhận được thưởng của Lạc Thành, mọi người đều đang hét lên mời ăn cơm...

Có người đứng trước phòng làm việc của Giản Mạt, phảng phất lén lút vô cùng, nhìn về hướng phòng thiết kế, lại nhìn một chút vào văn phòng trống của Giản Mạt, cuối cùng, vẫn là quay người rời đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top