Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 434: Sóng gió ập tới Đế Hoàng


Người dịch: Cố Tư Yên

"Tôi đến để xem cô ấy đã tỉnh chưa..." Sở Tử Tiêu lạnh nhạt mở miệng, ngay sau đó, bình tĩnh đem chai thuốc đang nắm chặt trong lòng bàn tay cất vào trong túi.

Cố Bắc Thần mặt không đổi sắc liếc nhìn động tác của Sở Tử Tiêu, không có suy nghĩ nhiều, hắn tiến lên.

"Sáng nay tôi vẫn còn một phiên toà, đầu giờ chiều nay sẽ qua lại." Sở Tử Tiêu thờ ơ mở miệng, có chút xa lạ.

Cháu trai ngoại và cậu, hai người trong lúc đàm phán, tất cả vẻ đẹp đều đã không còn tồn tại rồi.

Thời điểm viên thuốc thứ nhất tiến vào miệng Giản Mạt, tất cả mọi chuyện đã không thể quay đầu lại được nữa rồi...

Đã như vậy, vậy hãy để cho tất cả kết thúc ở chỗ này đi!

Hình bóng ngược sáng dần dần biến mất ở dãy cuối hành lang, Sở Tử Tiêu lạnh nhạt nhấn thang máy đi xuống, trong khi chờ đợi, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ, đem mặt của hắn chiếu sáng một nửa.

Giống như, lúc này một nửa linh hồn của hắn vẫn còn trong ánh sáng, một nửa đã bán cho ma quỷ.

Cố Bắc Thần đợi đến khi Sở Tử Tiêu tiến vào thang máy, sau đó mới xoay người tiến vào phòng bệnh.

"Anh ba..." Lâm Hướng Nam thấy Cố Bắc Thần đi vào, chào hỏi.

Cố Bắc Thần khẽ gật đầu, nhìn về phía Lệ Vân Trạch.

Lệ Vân Trạch lắc đầu thở dài, "Hướng Nam ở chỗ này, tôi và cậu trước tiên đi nghỉ ngơi một chút..."

Cố Bắc Thần không nói gì, chẳng qua là tiến lên nhìn Giản Mạt một chút.

Cô ngủ say giống như thế giới trong mơ quá mức tốt đẹp, bộ dạng dường như không muốn tỉnh lại, cho thấy sự yên bình và tĩnh lặng.

Nếu bỏ qua sắc mặt tái nhợt và đôi môi khô khốc của cô, có lẽ... Mọi thứ nhìn qua đều rất tốt đẹp.

Hạ người, ở tại đôi môi khô khốc rơi xuống một nụ hôn êm ái.

Cố Bắc Thần nhắm mắt lại, ngay sau đó mở ra, thờ ơ đứng dậy, nhìn về phía Lâm Hướng Nam, "Có chuyện gì xảy ra phải qua gọi tôi."

"Ừ, em biết rồi." Lâm Hướng Nam đáp một tiếng.

Cố Bắc Thần mới vừa muốn cất bước, đột nhiên nghĩ tới cái gì, "Bên đó cho cậu mấy ngày nghỉ?"

"Hai ngày!" Lâm Hướng Nam ngây người.

"Buổi chiều liền trở lại..." Cố Bắc Thần trực tiếp nói, "Chờ xuống dưới tôi để cho Tiêu Cảnh đặt vé máy bay cho cậu."

"Anh ba..."

"Không cho nghịch ngợm!" Cố Bắc Thần lạnh lẽo cắt đứt lời hắn muốn nói, "Bây giờ cậu cũng đã thành một người đứng đầu, còn tự do phóng khoáng à?"

Lâm Hướng Nam lời vừa tới miệng liền nuốt trở vào, sắc mặt nghiêm túc gật đầu.

Lệ Vân Trạch nhún nhún vai, cùng Lâm Hướng Nam hai mắt nhìn nhau một cái, một mặt khinh bỉ.

Mới vừa khuyên hắn nửa ngày, nói Bắc Thần trở lại nhất định sẽ đuổi hắn đi, hắn còn không tin... Thế nào cũng phải chờ Bắc Thần dùng khí thế áp đảo hắn mới "Cam tâm" .

Tình hình hiện tại của Giản Mạt, ai cũng đều lo lắng.

Thế nhưng, đáng lo nhất là mọi biện pháp đều vô dụng với bệnh của cô ấy.

"Chị dâu ba, chị nói xem, anh ba của tôi tại sao lại khó khăn như vậy đây?" Lâm Hướng Nam một mặt tức giận, "Anh ấy thật sự rất vất vả, chị lại..."

Lâm Hướng Nam bực mình ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, khuôn mặt hắn hoàn toàn đen ngòm.

Bầu không khí trong bệnh viện dường như bị đóng băng bởi vì Giản Mạt vẫn mãi chưa tỉnh dậy.

Cố Bắc Thần và Lệ Vân Trạch đi đến phòng làm việc, nói là nghỉ ngơi, nhưng không ai ngủ được.

Lệ Vân Trạch ngồi ở trên ghế massage, nhắm mắt lại, "Hiện tại chỉ có thể chờ đợi tin tức của Long lão đại bên kia... Giản Mạt tạm thời không có nguy hiểm về tính mạng, đây đã là kết quả tốt nhất trước mắt rồi."

Bộ dạng của Cố Bắc Thần giống như đã ngủ thiếp đi, ở trên ghế sa lon không nhúc nhích.

Lệ Vân Trạch mở mắt liếc nhìn, cuối cùng cũng không nói gì lại nhắm hai mắt lại.

Bên trong phòng làm việc vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng hơi của chiếc ghế mát xa chốc chốc lại vang lên, trong khoảng không yên tĩnh, dường như báo hiệu trước những cơn bão táp sắp ập đến.

"Bíp bíp", tiếng chuông di động chán nản vang lên trong không gian yên ắng.

Cố Bắc Thần lạnh nhạt mở mắt, lấy điện thoại di động ra, thấy là Tiêu Cảnh gọi tới, bình tĩnh nhận điện thoại, đưa lên tai nghe...

"Thần thiếu, xảy ra chuyện rồi." Âm thanh lo lắng của Tiêu Cảnh truyền tới.

Cố Bắc Thần nghe thấy lời của Tiêu Cảnh, khuôn mặt Cố Bắc Thần trong nháy mắt đóng băng, "Tôi lập tức trở lại."

Nói xong, hắn nhanh chóng ngồi dậy.

"Sao vậy?" Lệ Vân Trạch cũng vội vàng đứng lên.

"Nhị thúc dùng Giản Hành làm bàn đạp, ngày hôm qua, ông ta thừa cơ thu mua cổ phiếu của JK, cộng thêm tỷ lệ phân chia chứng khoán nội bộ của Đế Hoàng, ông ta hiện tại đang nắm giữ  số cổ phần của JK cao hơn tôi.." Cố Bắc Thần giải thích xong, không yên lòng giao phó, "Giản Mạt ở đây nếu có xảy ra chuyện gì nhớ phải gọi điện ngay cho tôi."

Lệ Vân Trạch sắc mặt nghiêm túc gật đầu.

Cố Bắc Thần xoay người rời đi, liền nghe trong phòng làm việc truyền tới một tiếng mắng chửi của Lệ Vân Trạch: "Shit!"

"Theo báo cáo phản hồi của đài phóng viên chúng tôi: Tại thời điểm tổng giám đốc Đế Hoàng Cố Bắc Thần và Giản Mạt tổ chức hôn lễ, nội bộ JK đã phát sinh những biến đổi lớn... Bốn năm trước, lịch sử Đế Hoàng nắm giữ tuyệt đối cổ phần của JK ngay ngày hôm nay sẽ hoàn toàn kết thúc, JK sẽ mở cửa trở lại, lấy lại quyền kiểm soát tuyệt đối và tuyên bố với bên ngoài rằng cuộc họp cổ đông sẽ được tổ chức vào lúc ba giờ chiều ngày mai."

"Sự kiểm soát và khống chế cổ phần của Đế Hoàng đối với JK sẽ mất đi, điều này có thể trực tiếp dẫn đến một cơn bão lớn cho tập đoàn Đế Hoàng..."

"Dưới đây, chúng tôi mời giáo sư Mã từ khoa tài chính và kinh tế của Đại học Lạc Đại tới đây để phân tích cho chúng ta biết được sự kiểm soát và khống chế cổ phần của Đế Hoàng đối với JK..."

"Đế Hoàng..."

"..."

Cố Bắc Thần, người vừa trải qua tin tức cô dâu đột nhiên té xỉu trong hôn lễ, một lần nữa lâm vào trận chiến nảy lửa của chốn thương trường.

Nhiều phương tiện truyền thông đã nhận được tin tức từ một người gọi là "Người biết chuyện" tiết lộ ra, lần này, không chỉ là sự khởi đầu lại của JK, mà còn mở ra chương mới của tập đoàn Đế Hoàng.

Những lời mơ hồ như vậy đột nhiên gây ra một vụ náo động ở Lạc Thành.

Thậm chí, có người còn trêu chọc Cố Bắc Thần, tình yêu cũng đã bị sụp đổ rồi, sự nghiệp cũng muốn "đến mùa" ngã xuống đáy cốc.

Bà nội Cố tắt ti vi, trải qua năm tháng thăng trầm, trên mặt cũng không có quá nhiều biểu tình.

"Lão thái thái, người có muốn tìm Nhị thiếu gia nói chuyện một chút hay không?" Trên mặt dì Lan tràn đầy lo lắng hỏi.

Bà nội Cố được dì Lan nâng đỡ, ra khỏi biệt thự...

Chuyện trên thương trường, bà không lo lắng.

Nếu như Bắc Thần không có năng lực, Đế Hoàng cũng đã sớm ngày sụp đổ chứ không còn đứng vững đến ngày hôm nay...

Bây giờ, bà bây giờ lo lắng chính là bệnh tình của Giản Mạt và sự kiện của Đế Hoàng cùng lúc đè xuống, có khiến cho Cố Bắc Thần suy sụp hay không?

...

Thẩm Sơ dẫn theo một đoàn người đến Đế Hoàng mở hội nghị, một lần nữa đứng ở gian phòng trong phòng họp, từng là nơi "Đàm phán" của bốn năm trước, trong nội tâm cô xuất hiện vô vàn cảm xúc.

Ánh mắt thâm thuý của Cố Bắc Thần nhìn lướt qua Giản Hành, sau đó rơi trên người Thẩm Sơ.

Khóe miệng dần dần nâng lên nụ cười như có như không, khiến cho người khác nhìn qua cảm thấy hắn rõ ràng rất bình tĩnh.

Đáy mắt Thẩm Sơ có chút lạnh lẽo, chẳng qua chỉ nhìn lướt qua Cố Bắc Thần, sau đó thu hồi tầm mắt.

Giản Hành nói đúng, chỉ có chiều cao của một người bằng với chiều cao của người khác thì lời nói của cô mới có trọng lượng.

Bắc Thần, nếu anh nhìn thẳng tôi bằng ánh mắt khinh thường... Tôi chỉ có thể cố gắng đứng ở một nơi cao hơn anh, để cho anh nhất định phải ngước nhìn.

Cố Mặc Hoài và Giản Hành ngồi đối diện nhau, tạo thành một bầu không khí quái dị.

Một người đại diện cho Đế Hoàng, một người đại diện cho JK, hết lần này tới lần khác nhưng lại là "Cha con" .

Thẩm Hàng Chi và Thẩm Sơ ngồi bên cạnh Giản Hành theo thứ tự, bên trong phòng họp không được tính là lớn, bầu không khí đột nhiên trở nên nguy hiểm.

Trước khi cuộc họp cổ đông chính thức được bắt đầu, Cố Bắc Thần vẫn có quyền kiểm soát đối với JK, nhưng có thể nói rằng, trong phòng họp tổng cộng không tới mười người, nhưng phần lớn lại có thái độ đối đầu với hắn.

"Thần thiếu..." Tại thời điểm bầu không khí đang dần dần bị đóng băng, Tiêu Cảnh đột nhiên đem điện thoại di động đưa cho Cố Bắc Thần.

Cố Bắc Thần nhận lấy, hạ mắt nhìn...

Chỉ thấy trên màn hình điện thoại, là tin nhắn Lâm Hướng Nam gửi tới: Anh ba, chị dâu tỉnh lại rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top