Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Editor: 520sweet          Beta: Tịch Nhan

——9: 30——

——Khán giả đang xem phát sóng trực tiếp ——

[ Các chị em mau đi xem Weibo kìa! ]

[ Nghèo khó không chỉ hạn chế trí tưởng tượng của chúng ta, nghèo khó còn làm ta đó kị đã hoàn toàn thay đổi! ]

[ Này có phải hay không gọi là đồng nhân bất đồng mệnh? ]

         **đồng nhân bất đồng mệnh:kiểu như ta có nhau nhưng ta không có duyên

[ Không, chắc là "Đồng người không đồng mệnh"! ]

       **Ý là bé thụ đi với ai cũng không cùng mệnh, đối với ai cũng không cùng nhau được á

Trên màn ảnh phát sóng trực tiếp, Đồng Ngộ lấy ra một cái bánh kem, ăn một nửa, cúi đầu thương tiếc cho bạn trai cũ kia của cậu ăn khoai tây bị 'sặc chết'——

"Hắn đã từng hứa với tôi, mỗi năm đều cùng tôi chúc mừng sinh nhật , hắn đã nuốt lời rồi!"

Hôm nay là sinh nhật Đồng Ngộ, lúc đầu cậu tính là sẽ về nhà, nhưng ba cậu buổi chiều gọi điện đến cho cậu, nói hôm nay là ngày mẹ cậu chịu khổ, chịu đau sinh ra cậu nên muốn cùng bà ấy ra ngoài chơi, nói cậu đừng trở về.

Đồng Ngộ chỉ từng nghe nói con gái gả chồng như nước đổ đi, vẫn là lần đầu nhìn thấy con trai 24 tuổi đã thành bát nước đổ đi đó! 

Đồng Ngộ ăn một miệng toàn bánh kem tỏ vẻ bất mãn, bơ vừa thơm vừa ngọt, nhưng ăn nhiều lại có chút ngấy (kiểu béo ngậy), cậu buông bánh kem, ngẩng đầu, mắt nhìn làn đạn ——

Hôm nay phòng phát sóng trực tiếp so với ngày thường dường như có gì đó hơi khác...... Liếc mắt nhìn lại, làn đạn không ai vì bạn trai cũ của cậu thương cảm, ngược lại đều đang nói cậu không biết cách đầu thai tốt

Đồng Ngộ: "???"

Xin hỏi trên đời này con có thể so đo chuyện đầu thai sao?

Đồng Ngộ cầm lấy di động, ở nơi màn ảnh nhìn không thấy click mở Weibo, xoay người muốn nhìn xem ai dám đi đọ nhiệt độ với cậu!

Hot search  trên Weibo  đã bị hai tập đoàn kinh doanh phía chính phủ đưa ra tuyên bố —— 9 giờ 23 phút, tập đoàn Thương Hải cùng các tập đoàn con đồng thời tuyên bố tin tức chúc mừng sinh nhật cháu trai nhà mình, quà sinh nhật là một hòn đảo cùng với một tòa lâu đài ở F quốc, đồng thời còn ở trên Weibo khởi xướng một đợt rút thăm trúng thưởng vạn tệ, trúng thưởng danh ngạch tổng cộng có 24 cái.

** danh ngạch: kiểu như danh sách có hạn. Ở câu hiểu là có 24 giải đặc biệt

Bình luận bên dưới Weibo——[ nếu nhớ không lầm, năm trước trúng thưởng danh ngạch hình như chỉ có 23 cái? ]

Đồng Ngộ giật giật khóe miệng, không sai, năm trước xác thật là 23 cái, Ngày này sang năm sẽ là 25 cái!

Cùng là ăn sinh nhật, có người liền có trăm ngàn sủng ái, có người cũng chỉ có thể một mình đáng thương vô cùng ăn cái bánh kem nhỏ, vì thế, làn đạn đầy lời trào phúng.

Nhìn làn đạn lướt qua nhanh, Đồng Ngộ có chút buồn bực, này xem như sự cố phát sóng trực tiếp đi?

Chợt lóe qua giữa làn đạn , Đồng Ngộ vô tình nhìn tới một câu ——[ Cố Thừa ở official weibo phía dưới của tập đoàn Thương Hải binh luận kìa! ]

Làn đạn lóe quá nhanh, Đồng Ngộ không chắc mình có nhìn lầm hay không, tay lại theo bản năng đổi mới giao diện Weibo.

Ở một mảnh rút thăm trúng thưởng "Đồng thiếu gia sinh nhật vui vẻ", Cố Thừa lời ít ý nhiều mà để lại lời nhắn ở bên trong, Đồng Ngộ xem bốn chữ trong lòng đập bịch bịch.

-V Cố Thừa: Sinh nhật vui vẻ.

Ở giữa giới giải trí và thị trường kinh doanh có rào cản, dân mạng vì rút thăm trúng thưởng mà nhắn lại không gì đáng trách, nhưng một minh tinh như hắn lại tới để lại lời nhắn, vì chút tiền đó, hay là vì mục đích khác?

Đồng Ngộ nhìn chằm chằm bốn chữ tầm thường đến không thể hơn được tầm thường kia, không quen biết nhưng nhìn thật lâu, cậu lại lần nữa ngẩng đầu, yết hầu có chút khô: "Kết thúc thôi, mọi người nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon."

Tắt phát sóng trực tiếp, Đồng Ngộ lại nhìn lời nhắn này mà rơi vào trầm tư —— đây là xác chết vùng dậy sao?

-

Buổi sáng ngày hôm sau, Khúc Văn tới tìm Đồng Ngộ.

Đồng Ngộ mang theo hai cái quầng thâm lớn ra mở cửa, Khúc Văn bị bộ dáng như quỷ của cậu làm cho hoảng sợ: "Sao lại biến thành cái bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ như này vậy?"

Đồng Ngộ trở lại trong phòng ngã người lên sô pha, 24 tuổi, dáng người mảnh khảnh trông giống như nam sinh cao trung: "Không ngủ được."

"Bởi vì việc tối hôm qua?" Khúc Văn đi qua, nhìn Đồng Ngộ nửa sống nửa chết: "Tôi xem phát sóng trực tiếp tối hôm qua rồi, biết trước như vậy đã không cho cậu live, tôi còn tưởng rằng cậu ăn sinh nhật một mình cô đơn có thể thư hút thêm chút gì đó chớ, ai ngờ lại cùng ngày với thiếu gia nhà người ta."

Đồng Ngộ đúng thật là bởi vì chuyện tối qua mà ngủ không ngon, nhưng không phải bởi vì không lên hot search, cậu vốn dĩ cũng không phải vì lên hot search mới phát sóng trực tiếp, cậu chính là vì...... tâm tình rối loạn.

Khúc Văn là người đại diện của Đồng Ngộ, thời điểm công ty đem Đồng Ngộ giao cho cô, cô cảm thấy bằng diện mạo của Đồng Ngộ nhất định có thể nổi, nhưng hai năm đi qua, đừng nói nổi, mặt cậu cũng chưa lộ quá vài lần.

Khúc Văn thấy cậu cuối cùng cũng biết tiền đồ của mình không nổi, trái lại an ủi hắn nói: "Chỉ là không lên được hot search thôi mà, đừng buồn, nâng cao tinh thần lên nào."

Đồng Ngộ không định nói cho cô biết nguyên nhân khiến mình uể oải không phấn chấn nổi, cậu hỏi Khúc Văn: "Chị tìm tôi có việc gì không?"

Khúc Văn ngày thường cũng không thường xuyên tới, trong tay cô còn có những nghệ sĩ khác, không thể mỗi ngày giúp cậu, cái tuyến mười tám này vốn dĩ không thể với tới "Tiểu võng hồng" mà.

     ** Tiểu võng hồng: diễn viên nổi tiếng trên mạng

Khúc Văn: "Không có việc gì, chính là đến đây xem cậu, thuận tiện hỏi một chút cậu còn có bao nhiêu bạn trai cũ đã chết mà cậu chưa kể vậy??"

Cư dân mạng đối với bạn trai cũ của cậu cũng không quá nhiệt tình, Đồng Ngộ cảm thấy nếu có thể chuyển biến tốt một chút thì vẫn là nên tém tém lại thôi , nếu không ngày nào đó bỗng nhiên trở thành sự thật thì cậu so với chết cũng không khác mấy.

"Dám nói ra một câu chết vì sặc khoai thì tôi cũng thật chịu thua cậu rồi, bộ không còn cách chết nào hoang đường hơn thế nữa sao? Bản lĩnh của cậu cũng chỉ có thế?." Khúc Văn trước nay cũng chưa tin quá những cái chuyện xưa đó của cậu, nhưng nhìn đến chuyện xưa của cậu khiến cho không ít người chú ý, cô cũng không ngăn cản, lần này tới cô vội vàng đến gặp Đồng Ngộ mang theo tin: "Công ty sắp xếp cho cậu vào một chương trình, qua mấy ngày nữa tôi đưa cậu đi."

Đồng Ngộ tiến vào giới giải trí hai năm, số lần công tác chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, đột nhiên cho cậu tham gia chương trình, Đồng Ngộ cảm thấy không bình thường: "Chương trình gì vậy?"

"Một tổng nghệ xem mắt." Khúc Văn nói: "Mệnh khắc người của cậu hiện tại đang lên, tham gia cái này thì đúng là vừa vặn."

Đồng Ngộ: "???"

Cậu mang số mệnh khắc phu này đi xem mắt??

Đồng Ngộ kỳ quái nhìn Khúc Văn: "Tôi khắc phu không phải sẽ đoạt mệnh mười ba người chồng sao, tôi đi xem mắt, bọn họ chẳng phải sẽ cảm thấy tôi đang đi giết người sao??"

"Khó trách cậu đối với chính mình như vậy, rõ ràng nhận ra muộn." Khúc Văn nói: "Nhưng mà người ta chình là quan tâm đến cái mệnh mười ba đời chồng đó của cậu."

Ở nơi như giới giải trí này, càng có mánh lới thì sẽ càng có người xem, khó trách Đồng Ngộ tự mình làm chính mình nổi tiếng, đây cũng là mệnh của cậu, Khúc Văn vốn là tưởng rèn sắt khi còn nóng sẽ tốt, cố gắng tìm việc làm cho cậu, ai ngờ lại tự mình tìm tới cửa, chương trình chỏ tên nói muốn cậu.

Đồng Ngộ cảm thấy cái này không trong sáng, cảnh giác nói: "Tôi không đi."

Khúc Văn mười năm làm người đại diện,  cảnh cướp đoạt tài nguyên đến vỡ đầu chảy máu cô nhìn khổng xuể, nhưng mà chỉ có duy nhất Đồng Ngộ là tài nguyên đưa đến trước mặt cậu không phải "Không cần" thì chính là "Không đi".

"Không cái gì mà không?" Khúc Văn không biết nên nói cậu là quá lười biếng hay là không biết cố gắng: "Đây là Chu tổng tự mình bảo cậu đến, nhà tài trợ tiết mục là tập đoàn Thương Hải, tài nguyên tốt như vậy sao lại không đi, bị ngốc à."

Đồng Ngộ ngẩng đầu, mí mắt giựt giựt: "Chị nói ai tài trợ?"

Khúc Văn nói: "Tập đoàn Thương Hải, là cái tập đoàn ngày hôm qua đoạt hot search của cậu đó."

Đồng Ngộ: "......"

Cậu biết Chu Khắc Minh chắc chắn sẽ không tìm việc cho cậu mà.

Đồng Ngộ đi lên lầu, Khúc Văn hỏi theo: "Cậu làm gì đó?"

Đồng Ngộ: "Tôi đi gọi điện thoại."

Chu Khắc Minh là ông chủ công ty quản lý của Đồng Ngộ, từ hai năm trước cậu nói muốn vào giới giải trí, chú nhỏ của cậu liền đem cậu giao cho Chu Khắc Minh, Chu Khắc Minh biết là cậu tới chơi, nên cũng không sắp xếp cho cậu công việc gì, đây cũng là ý của hai nhà lão gia tử Đồng gia và Đoạn gia.

Đồng Ngộ trở lại phòng nhanh chóng gọi điện thoại cho Đoạn Hàm, mở miệng chính liền chất vấn: "Tại sao bảo cháu đi xem mắt?"

Đoạn Hàm chỉ hơn Đồng Ngộ năm tuổi, tuy rằng tuổi không kém quá nhiều, nhưng làm chú, hắn và người trong nhà giống nhau, che chở Đồng Ngộ, giữ cậu trong tầm mắt.

Đoạn Hàm ở trong điện thoại nói: "Cháu cả ngày ở trên mạng tự mắng chính mình, đem mình biến thành sứ giả âm phủ, ông ngoại cháu xem liền cao huyết áp, nếu cháu không thể rửa sạch danh tiếng của mình, đến lúc ông ngoại đem cháu ra nước ngoài, lúc đó đừng khóc lóc với chú."

Đồng Ngộ lúc trước cũng không định sẽ tự mắng chính mình, chỉ là kể nhiều chuyện xưa, dân mạng cảm thấy cậu mệnh mang sát, cậu có thể làm sao bây giờ?

Thấy cậu không hé răng, Đoạn Hàm nói: "Chu Khắc Minh không phải nói tìm người cùng cháu đi sao, cháu coi như đi chơi thôi."

Đồng Ngộ đối với xem mắt một chút hứng thú cũng không có, thậm chí còn có chút phản cảm: "Cháu không đi."

"Không đi cũng được." Đoạn Hàm cũng không ép cậu, "Dù sao ông nội với ông ngoại cháu đều không định để cháu ở lại giới giải trí, ngày mai chú sẽ cho người nói với bọn họ, thử xem bọn họ có đem cháu ra nước ngoài không!"

Đồng Ngộ nhảy dựng lên: "Đoạn Hàm! Chú đang dọa cháu đúng không?!"

Đoạn Hàm cũng không cùng cậu so đo: "Doạ nạt gì? Năm đó cháu động kinh muốn vào giới giải trí, ông cháu biết thiếu chút nữa đánh chú gãy chân, còn cháu mấy năm nay vẫn luôn chìm, không nổi còn chưa tính, hiện tại tự mình làm thanh danh tanh tưởi, cháu đây là muốn mạng của chú sao!"

Đồng Ngộ nghe hắn nói, nhưng cậu không định đi xem mắt: "Vậy chú đổi chương trình khác đi."

Đoạn Hàm không đồng ý, sao có thể nói đổi liền đổi, hắn hỏi: "Đổi sang cái gì? Thám hiểm rừng sâu, cháu làm được không?"

Đồng Ngộ: "......"

Ngại quá, cháu không được.

-

Bị Đoạn Hàm uy hiếp, Đồng Ngộ chỉ có thể cùng Khúc Văn đến công ty thương lượng thượng về hợp đồng, tâm tình cậu không tốt, buồn rầu ngồi ở ghế phụ lướt Weibo.

Công ty quản lý của Cố Thừa qua một đêm mới ra mặt giải thích, nói câu "Sinh nhật vui vẻ" kia của Cố Thừa chỉ là đơn thuần chúc mừng, không có ý tứ khác.

Không có ý tứ khác?

Đồng Ngộ không tin.

Cậu có lý do để nghi ngờ rằng Cố Thừa muốn đe dọa cậu!

Trải qua một đêm lên men, có người cố ý nhảy ra gây sự, nói Cố Thừa tuổi còn trẻ liền cầm ảnh đế, nói không chừng là trèo được lên cành cây, còn nói hắn tâm cơ, giả vờ cao lãnh, không gần người, nguyên lai là coi thường những gia đình bình dân, gặp được người giàu liền chủ động đem mặt đi lấy lòng.

Đồng Ngộ xem không được loại phát ngôn này, cậu không nói hai lời liền gào thét ——

[ Hắn lấy ảnh đế bằng chính thực lực! Ngươi đã không đầu óc còn không có mắt sao, đi xem mấy bộ điện ảnh nhiều lên, nếu đầu óc không dùng sẽ bị thoái hóa, như vậy thì sẽ thích dùng mồm để hỏi, kiếp sau đầu thai trực tiếp thành trùng giày. ]

Khúc Văn một bên lái xe một bên tức giận: "Cố Thừa kia cũng thật là, êm đẹp đến tập đoàn nhà người ta thôi ,còn ở bên dưới bình luận làm gì, không có việc thì không phải nên đi tìm việc sao."

Khúc Văn còn chú ý hành động của Cố Thừa làm Đồng Ngộ mất cơ hội một lần lên hot search, thấy Đồng Ngộ không nói lời nào, cô quay đầu nhìn thoáng qua, liền thấy Đồng Ngộ đen mặt cầm di động phân cao thấp.

Khúc Văn: "Cậu đang làm gì?"

Đồng Ngộ hùng hùng hổ hổ: "Giúp bọn họ bớt ngốc, dựa vào đâu nói mà Cố Thừa là chó liếm! Bọn họ mới là chó, nhìn chằm chằm hắn không bỏ, miệng của bọn họ chó nhai rồi sao?!"

Khúc Văn: "......"

Lúc sáng thấy cậu vẻ mặt ủ rũ, còn tưởng rằng cậu vì mình tiến lên, kết quả là vì người khác.

Khúc Văn hận sắt không rèn thành thép: "Cậu vẫn nên lo lắng cho chính mình đi, người ta là ảnh đế, số anti-fan tăng lên thêm so fans của cậu còn nhiều hơn, cậu còn có tâm tình nhọc lòng cho việc của người khác sao."

Đồng Ngộ không để bụng: "Tôi lại nổi tiếng, bọn họ mắng nhiều cũng chỉ gãi ngứa."

Khúc Văn thấy cậu như cái thùng thuốc nổ, nhắc nhở: "Chuyện của Cố Thừa không cần cậu lo, cậu cũng đừng đi dính đến hắn làm gì, trước đó có bao nhiêu người muốn leo lên giường hắn, kết cục như thế nào thì cậu cũng biết, cậu thích hắn thì tôi không nói gì, nhưng đừng mơ đẹp, fans với thần tượng tốt nhất vẫn là giữa khoảng cách rõ ràng."

Đồng Ngộ đương nhiên biết những cái đó, tiểu minh tinh muốn leo lên người Cố Thừa cuối cùng có kết cục ra sao , những tai tiếng đó vừa lộ ra , người đầu tiên nhảy ra mắng chính là cậu, đương nhiên, cậu là âm thầm mắng, cậu không có dũng khí để mắng công khai.

Đồng Ngộ mạnh miệng không thừa nhận: "Ai thích anh ta, tôi còn lâu mới làm fans của hắn."

Khúc Văn nhìn cậu một cái, chừa cho cậu chút mặt mũi, không phải fans người ta mà phim của Cố Thừa tất cả đều xem, còn đi thu thập những vật dụng xung quanh hắn, còn mua đại ngôn của hắn, hiện tại còn vì hắn dỗi anti-fan, cha cậu cũng chưa được cậu để bụng như vậy.

Đồng Ngộ muốn chứng minh mình không phải fans của Cố Thừa, nên không cùng anti-fan đối chấp, về Weibo của mình lướt một chút.

Phát sóng trực tiếp hôm qua tuy rằng không lên hot search, nhưng dân mạng nhiệt tình vẫn là giúp cậu đem phát sóng trực tiếp làm thành video phát đăng lên......

--Đều tới mị: [Sao lại như thế được, còn có người có thể bị khoai làm cho sặc chết sao? ]

--Dưa trước dưới ánh trăng: [ Bạn trai cũ nhiều như vậy, đều ngoài ý muốn mà bỏ mình, cảnh sát cũng không tìm đến cậu à? ]

--Đường ly tử: [ Như này là sắp chết một cái đội bóng đá rồi, tuổi còn trẻ, đã bị Tử Thần bám vào người sao? ]

--Chồn ăn dưa chồn ăn dưa khí: [ Cái này gọi là mệnh khắc phu, có lẽ phải cô đơn sống hết quãng đời còn lại? ]

--Yêu hầu kết Cố Thừa: [ Nói không chừng vẫn có người cảm thấy mình mệnh tốt muốn thử xem đấy. ]

Đồng Ngộ nhìn cái này ID, ở trong lòng yên lặng phun tào một câu —— fans Cố Thừa thật chán ghét!

Bất quá cũng có người phát hiện một ít chi tiết khác.

--Tám đầu tường vĩnh không ngã: [ Chẳng lẽ chỉ có tôi chú ý tới bánh kem Đồng Ngộ ăn là kim thiền gia sao? ]

--Nước phù sa chảy vào người ngoài điền: [ Kim thiền gia là cái gì? ]

--Ăn đủ thường nhạc: [ Tôi thấy tôi thấy, đêm qua tôi thấy cái bánh kem này được làm rất tốt, tra xét một một hồi phát hiện đúng là 7000 tệ, bậy giờ tôi rất muốn biết vàng có vị gì! ]

--Tử cốc: [ Đồng Ngộ nói cái bánh kem này là người nhà hắn đưa, tôi thấy hắn chính là cảm thấy dựa bánh kem 7000 tệ này nổi một phen, kết quả là không được, tiểu thiếu gia của tập đoàn Thương Hải gia thu được lễ vật là đảo nhỏ cùng lâu đài, chậc chậc, 7000 tệ sao so được. ]

--Xem náo nhiệt không chê sự đại: [ Đều là người, người ta bỏ 7000 tệ để mua cái bánh kem, kết quả hot search cũng không được lên, các ngươi còn cười nhạo cậu ấy à, ha ha ha ha ha! ]

Cái bánh kem hôm qua là Đoạn Hàm cho cậu, lúc đưa tới Đồng Ngộ liền nhanh chóng đem bao bì đóng gói bỏ đi, không ngờ vẫn là bị nhận ra.

Đồng Ngộ chọn một cái cười lớn nhất đáp lại: [@ túng nho nhỏ bánh kem ngày hôm qua tôi chỉ ăn một nửa, ném 3500, không biết 3500 có thể đưa ta lên hot search không? ]

Khúc Văn không biết cậu bây giời đang cùng fans của mình so cao thấp: "Cậu cùng bọn họ so đo làm gì, thật con nít, bọn họ thích nói cái gì liền nói cái đó, nếu một ngày đó bị người khác đào ra được cậu, lúc đó tha hồ bị fans Cố Thừa xé."

[210723]

___________________________Đây là lần đầu mình edit truyện, có nhiều từ, nhiều câu mình chưa hiểu, có gì xin mọi người góp ý ạ. Cảm ơn các bạn đã đọc. Mãi iuuuuu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #1x1#bl#gioi