Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

quãng đường thứ tám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo gần đây Himchan bắt đầu có những suy nghĩ rất lạ. Giống như thể những suy nghĩ đó xuất hiện trong đầu Himchan là một lẽ tự nhiên, nên Himchan còn không nhận ra những suy nghĩ đó đã bắt đầu như thế nào. Rằng Himchan muốn lên thành phố, Himchan muốn gặp Yongguk.

Himchan không bao giờ đi quá xa khỏi quê nhà, tất cả những nơi Himchan đến đều được vạch sẵn như một khu vực an toàn. Đây là lần đầu Himchan có cảm giác muốn đi đến một nơi thật xa, thật lạ, thật xô bồ như là Seoul.

Himchan không biết nữa, có cái gì đó cứ vẫy gọi, thúc giục Himchan lên đường. Himchan nói ra ý nghĩ đó với Daehyun, thằng bé chỉ nhìn Himchan hồi lâu rồi hỏi, "Anh chắc chứ?"

Himchan gật đầu, ừ, chắc.

Daehyun thở dài, "Vì sao?"

Vì sao à? Himchan bỗng ngẩn ra. Vì ở đó có Yongguk. Himchan nhớ Yongguk.

Đã gần một tháng kể từ bức thư điện tử cuối cùng của Yongguk, sau đó tất cả những gì về Yongguk, Himchan đều phải xem qua báo đài. Không còn chuyện gì được nghe từ chính miệng của Yongguk nữa.

Anh đi nhé? Himchan ướm hỏi Daehyun.

Daehyun lại nhìn Himchan hồi lâu rồi so vai, "Em không biết nữa, cứ làm những gì anh muốn thôi."

Himchan cười, gật đầu và quay đi, để rồi nghe thấy thằng bé thì thầm, "Nhưng Himchan của em ơi, anh sẽ ra sao nếu lên thành phố chứ?"

Himchan ngừng lại, sẽ ra sao nhỉ? Himchan cũng muốn biết lắm. Yongguk ơi, nếu lên thành phố tìm cậu tớ sẽ ra sao?

Himchan vẫn nhớ Yongguk nhiều lắm.

——Ngày thứ năm trăm hai mươi tám vắng bóng Yongguk.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top