Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11. Có lẽ tôi không thể nào hiểu được.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi rất sợ bóng tối. Sợ một ngày nào đó tôi không thể mở đôi mắt của mình ra mà tìm kiếm xung quanh. Tôi sợ mình sẽ lạc trong bóng đêm đó mà vùi sâu cơ thể vô lực xuống cái lạnh nặng nề của biển. Tôi sợ một mai tôi chìm trong u mê, đôi mắt mãi mãi không nhìn thấy được ấy sáng sẽ làm con tim tôi thắt lại và đau như vừa vỡ nát. Tôi sẽ dùng dao đâm ngực mình, rồi cậy mắt mình để có thể nhìn thấy được một ánh sáng dù nhỏ nhoi cũng được.
Nhưng khi tôi gặp Ranpo, tôi lại có cái nhìn kỳ lạ về thế giới này. Đôi mắt anh luôn nhắm nghiền, không chút hé ra tìn kiếm xung quanh như tôi vẫn thường làm. Tôi đã tự hỏi anh có sợ cái bóng đêm dày đặc hay không mà anh lại luôn mỉm cười hồn nhiên và thuần khiết tới vậy. Vô ưu, vô lo, với một kẻ sống trong tội ác như tôi thì quả thật Ranpo là kẻ tôi có cố cũng không thể được như vậy. Phải chăng vì thế giới này quá nhơ nhuốc nên anh chẳng buồn mở mắt ra? Hoặc đại loại thế chăng?

Mà~ Cái tôi nghĩ nhiều nhất có lẽ là suốt hai mươi sáu năm qua, Ranpo đã sống như thế nào. Hẳn là anh rất tinh quái để có thể lọt vào mắt ngài Fukuzawa rồi được ngài chăm sóc. Tôi rất buồn cười khi nghĩ tới cái dáng vẻ chim non của Ranpo lúc ấy. Quả thật giống thiên sứ nhỉ?
Suốt hơn hai mươi năm tồn tại, tôi luôn tìm kiếm một mục đích, một lý do để mình sống trên cõi đời khi bản thân không còn bạn bè hay gia đình nữa. Tôi đã buồn khi Odasaku mất nhưng bây giờ đã ổn rồi, tôi tìm thấy một mục đích để mình cố gắng. Đó là có một ngày được đẹp đẽ như thế, mơ thôi cũng được. Nhưng có lẽ tôi sẽ phải cố gắng rất nhiều. Nhất cả trong việc cố gắng để mọi người yêu thương tôi nữa.
Và cuối cùng làm thế nào để khi vừa mới sinh ra có được người trân quý mình như Ranpo thì...

" Ranpo-san~ "

" Hở? Cậu gọi tôi sao?"

Ranpo đáp tôi bằng cái cười trẻ con đầy nghịch ngợm và trong trẻo như tia nắng mặt trời.

" À không. Không có gì. "

Haha. Có thể tôi sẽ không bao giờ hiểu được. Cách mà Ranpo trở thành một người đẹp đẽ tới thế. Có lẽ là không bao giờ.

--------------------
Hoàn.
Thứ tư, 24/01/2018 - 14:00
Gửi tặng cho một người đã qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top